Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 59: cơn giận của niếp trác na
Đông Thần đã hẹn tất cả các bác sĩ chuyên nghiệp mà hắn quen biết để giúp Cách Cổ Lạp phẫu thuật thành công.
Trước khi vào phòng phẫu thuật, Đông Thần đề nghị bác sĩ để kiểm tra toàn bộ thân rheer cô một lượt.
Nhìn tờ xét nghiệm trong tay, hô hấp của Đông Thần dường như khó khăn. Kết quả cho thấy, cô không những mang thai ngoài tử cung, vả lại... Trong đầu cô còn xuất hiện một khối u nữa. Đấy là nguyên nhân gây ra hiện tượng cô hay quên, thậm trí là mất trí nhớ. Hắn bỗng nhớ lại những chuyện trước đây. Hắn thừa nhận là bản thân có lỗi, hắn thừa nhận rằng mình đã khiến cô không thể chấp nhận sự thật. Nhưng, hắn biết sai rồi. Bây giờ, hắn muốn bù đắp cho cô. Chỉ cần cô không rời ra hắn, bằng mọi giá, hắn nguyện làm theo những gì cô nói.
Thấy Đông Thần thẫn thờ ngồi đó, Cách Cổ Lạp từ từ xuống giường bệnh, đi đến chỗ hắn. Bất chợt, hắn buông tờ xét nghiệm xuống mà ôm chầm lấy cô. Ôm rất chặt!
\- Anh... Sao vậy?
\- Lần này coi như đứa con này không có duyên với chúng ta. Anh sẽ không bao giờ để em xảy ra chuyện gì nữa đâu... Anh... Xin lỗi...
Đương nhiên, Cách Cổ Lạp không hiểu những lời mà Đông Thần bày tỏ. Cô chỉ cho rằng hắn đang quan tâm cô thôi. Sự thật thì, nếu như cô có thể nhớ lại những chuyện trước kia, chắc chắn cô sẽ không thể nào chấp nhận một người như Đông Thần cả.
\- Khụ...khụ... Thưa ngài, mọi thứ đã chuẩn bị xong. Hai người...
Vị bác sĩ e dè lên tiếng. Ông ta cũng chẳng muốn phá bầu không khí của đôi bạn trẻ này. Tuy nhiên, thời gian mà ông ta có hạn, còn rất nhiều ca khác mà ông ta phải xử lí. Nếu không phải người đàn ông kia có thế lực lớn, vị bác sĩ nổi tiếng như ông ta sao có thể vì chuyện này mà đích thân hoãn lại công việc mà phẫu thuật cho một người phụ nữ chứ?
Y tá đi tới đỡ Cách Cổ Lạp từ từ nằm lên giường bệnh, sau đó liền đẩy bánh xe đi vào phòng phẫu thuật. Đông Thần nhìn cô đến khi khuất dạng. Lúc này, hắn quay sang nói với vị bác sĩ kia. Thần sắc u ám, khác hẳn với vừa nãy nói chuyện với Cách Cổ Lạp. Nếu không phải vì gương mặt này quá chân thật, chắc vị bác sĩ này đã lầm tưởng rằng hai người này là hai người khác nhau.
\- Tôi không hy vọng đội ngũ của ông có gì xảy ra sai sót. Ông biết đấy, nếu cô ấy có mệnh hệ gì... Sự nghiệp mà tương lai của ông cũng như tất cả mọi người ở đây sẽ đều bị hủy hoại.
Vị bác sĩ nghe xong thì cả người toát mồ hôi lạnh. Ông ta gật đầu, đưa tay lau mồ hôi.
\- Ngài cứ yên tâm. Cách Tiểu Thư sẽ không xảy ra chuyện gì đâu!
\- Cô ấy là vợ tôi!
\- Dạ, thiếu phu nhân chắc chắn sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu! Ngài yên tâm....
Vừa dứt lời, vị bác sĩ chạy chối chết vào phòng phẫu thuật. Nếu còn đối mặt với Đông Thần nữa, ông ta sợ rằng sẽ bị hắn làm cho suy tim mất.
Cửa phòng khép lại, Đông Thần đi tới dãy ghế bên ngoài ngồi đợi. Lúc này, điện thoại của hắn chợt đổ chuông. Đọc tin nhắn được gửi đến, hắn không có cảm xúc gì mà trực tiếp ném chiếc điện thoại đắt tiền vào thùng rác gần đó...
Nhắn tin mãi mà không thấy Đông Thần phản hồi. Niếp Trác Na cơ hồ tức điên muốn giết người.
Trong phòng vị tiểu thư vang lên không biết bao tiếng đồ đạc vỡ. Những người giúp việc dọn dẹp bên ngoài có lẽ đã quen rồi nên vẫn thản nhiên làm việc. Quản gia đi tới trước cửa, nghe ngóng bên trong rồi nhìn đồng hồ. Sau đó, ông quay lại dặn dò đám giúp việc bên kia.
\- 15 phút nữa thì dọn dẹp phòng cho tiểu thư.
Mỗi lần Niếp Trác Na tức giận là cứ thấy đồ gì cô ta đập đồ đó. Có lần, một người giúp việc không biết nguyên tắc, thấy cô ta đập đồ đạp thì chạy tới khuyên ngăn. Nhưng ai ngờ lại bị đánh cho thừa sống thiếu chết. Quản gia thì khác, ông ta đã ở đây mấy chục năm rồi, chứng kiến Niếp Trác Na từ nhỏ tới lớn. Mỗi lần cô ta tức giận, ông sẽ mặc kệ. Tùy từng tình huống mà tính thời gian hợp lí rồi bảo giúp việc vào dọn dẹp. Đây mới chính là cách an toàn nhất.
Xả xong cơn tức giận, Niếp Trác Na xuống giường cầm chặt lấy tấm ảnh của Cách Cổ Lạp trong tay. Sau đó, cô ta mở cửa, đùng đùng đi xuống tầng. Ai nấy đều sợ hãi chăm chú làm việc, cầu mong không cho cô ta để ý đến mình.
Vô tình Niếp Trác Na đi ngang qua phòng làm việc của ba mình. Thấy cửa mở hé, ba cô ta đang nói chuyện điện thoại với ai đó. Niếp Trác Na dừng chân, cô ta liền đứng ngoài nghe cuộc nói chuyện.
\- Vậy là Đông Thần đến đây rồi hả? Hahaa... Ông cứ yên tâm, tôi đã bảo Trác Na đến thăm nó rồi. Chuyện gì đâu vào đó hết, Trác Na và Đông Thần quen nhau từ nhỏ, tôi tin hai đứa sẽ sớm mang tin vui đến cho chúng ta thôi.
\- Mọi chuyện bên này tôi sẽ lo liệu. Không thì tôi sẽ bảo Trác Na khuyên nhủ Đông Thần trở về. Tôi là tôi cũng rất vừa ý với đứa con rể này....
Càng nghe mà Niếp Trác Na cùng khó chịu. Kết hôn với Đông Thần sao? Đó là điều mà cô ta luôn khao khát bao lâu nay. Còn Đông Thần thì sao, hắn còn không thèm để cô ta vào trong mắt. Niếp Trác Na cầm tấm hình của Cách Cổ Lạp lên xem xét. Tấm hình này chính là thông tim mà thuộc hạ của cô ta điều tra ra được. Đông Thần vì người phụ nữ này mà đến cả quyền thừa kế cũng không cần.
Cô ta cũng tò mò muốn xem xem rốt cuộc con hồ ly nào giở trò gì mà khiến Đông Thần yêu đến thế! Bất giác, Niếp Trác Na vo chặt tấm ảnh lại rồi xé nát vụn ném xuống đất. Cô ta thẳng thừng đi vào phòng làm việc của mình nói to.
\- Ba mau gọi Đông Thần đến đây dùng bữa tối với gia đình ta đi!
Trước khi vào phòng phẫu thuật, Đông Thần đề nghị bác sĩ để kiểm tra toàn bộ thân rheer cô một lượt.
Nhìn tờ xét nghiệm trong tay, hô hấp của Đông Thần dường như khó khăn. Kết quả cho thấy, cô không những mang thai ngoài tử cung, vả lại... Trong đầu cô còn xuất hiện một khối u nữa. Đấy là nguyên nhân gây ra hiện tượng cô hay quên, thậm trí là mất trí nhớ. Hắn bỗng nhớ lại những chuyện trước đây. Hắn thừa nhận là bản thân có lỗi, hắn thừa nhận rằng mình đã khiến cô không thể chấp nhận sự thật. Nhưng, hắn biết sai rồi. Bây giờ, hắn muốn bù đắp cho cô. Chỉ cần cô không rời ra hắn, bằng mọi giá, hắn nguyện làm theo những gì cô nói.
Thấy Đông Thần thẫn thờ ngồi đó, Cách Cổ Lạp từ từ xuống giường bệnh, đi đến chỗ hắn. Bất chợt, hắn buông tờ xét nghiệm xuống mà ôm chầm lấy cô. Ôm rất chặt!
\- Anh... Sao vậy?
\- Lần này coi như đứa con này không có duyên với chúng ta. Anh sẽ không bao giờ để em xảy ra chuyện gì nữa đâu... Anh... Xin lỗi...
Đương nhiên, Cách Cổ Lạp không hiểu những lời mà Đông Thần bày tỏ. Cô chỉ cho rằng hắn đang quan tâm cô thôi. Sự thật thì, nếu như cô có thể nhớ lại những chuyện trước kia, chắc chắn cô sẽ không thể nào chấp nhận một người như Đông Thần cả.
\- Khụ...khụ... Thưa ngài, mọi thứ đã chuẩn bị xong. Hai người...
Vị bác sĩ e dè lên tiếng. Ông ta cũng chẳng muốn phá bầu không khí của đôi bạn trẻ này. Tuy nhiên, thời gian mà ông ta có hạn, còn rất nhiều ca khác mà ông ta phải xử lí. Nếu không phải người đàn ông kia có thế lực lớn, vị bác sĩ nổi tiếng như ông ta sao có thể vì chuyện này mà đích thân hoãn lại công việc mà phẫu thuật cho một người phụ nữ chứ?
Y tá đi tới đỡ Cách Cổ Lạp từ từ nằm lên giường bệnh, sau đó liền đẩy bánh xe đi vào phòng phẫu thuật. Đông Thần nhìn cô đến khi khuất dạng. Lúc này, hắn quay sang nói với vị bác sĩ kia. Thần sắc u ám, khác hẳn với vừa nãy nói chuyện với Cách Cổ Lạp. Nếu không phải vì gương mặt này quá chân thật, chắc vị bác sĩ này đã lầm tưởng rằng hai người này là hai người khác nhau.
\- Tôi không hy vọng đội ngũ của ông có gì xảy ra sai sót. Ông biết đấy, nếu cô ấy có mệnh hệ gì... Sự nghiệp mà tương lai của ông cũng như tất cả mọi người ở đây sẽ đều bị hủy hoại.
Vị bác sĩ nghe xong thì cả người toát mồ hôi lạnh. Ông ta gật đầu, đưa tay lau mồ hôi.
\- Ngài cứ yên tâm. Cách Tiểu Thư sẽ không xảy ra chuyện gì đâu!
\- Cô ấy là vợ tôi!
\- Dạ, thiếu phu nhân chắc chắn sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu! Ngài yên tâm....
Vừa dứt lời, vị bác sĩ chạy chối chết vào phòng phẫu thuật. Nếu còn đối mặt với Đông Thần nữa, ông ta sợ rằng sẽ bị hắn làm cho suy tim mất.
Cửa phòng khép lại, Đông Thần đi tới dãy ghế bên ngoài ngồi đợi. Lúc này, điện thoại của hắn chợt đổ chuông. Đọc tin nhắn được gửi đến, hắn không có cảm xúc gì mà trực tiếp ném chiếc điện thoại đắt tiền vào thùng rác gần đó...
Nhắn tin mãi mà không thấy Đông Thần phản hồi. Niếp Trác Na cơ hồ tức điên muốn giết người.
Trong phòng vị tiểu thư vang lên không biết bao tiếng đồ đạc vỡ. Những người giúp việc dọn dẹp bên ngoài có lẽ đã quen rồi nên vẫn thản nhiên làm việc. Quản gia đi tới trước cửa, nghe ngóng bên trong rồi nhìn đồng hồ. Sau đó, ông quay lại dặn dò đám giúp việc bên kia.
\- 15 phút nữa thì dọn dẹp phòng cho tiểu thư.
Mỗi lần Niếp Trác Na tức giận là cứ thấy đồ gì cô ta đập đồ đó. Có lần, một người giúp việc không biết nguyên tắc, thấy cô ta đập đồ đạp thì chạy tới khuyên ngăn. Nhưng ai ngờ lại bị đánh cho thừa sống thiếu chết. Quản gia thì khác, ông ta đã ở đây mấy chục năm rồi, chứng kiến Niếp Trác Na từ nhỏ tới lớn. Mỗi lần cô ta tức giận, ông sẽ mặc kệ. Tùy từng tình huống mà tính thời gian hợp lí rồi bảo giúp việc vào dọn dẹp. Đây mới chính là cách an toàn nhất.
Xả xong cơn tức giận, Niếp Trác Na xuống giường cầm chặt lấy tấm ảnh của Cách Cổ Lạp trong tay. Sau đó, cô ta mở cửa, đùng đùng đi xuống tầng. Ai nấy đều sợ hãi chăm chú làm việc, cầu mong không cho cô ta để ý đến mình.
Vô tình Niếp Trác Na đi ngang qua phòng làm việc của ba mình. Thấy cửa mở hé, ba cô ta đang nói chuyện điện thoại với ai đó. Niếp Trác Na dừng chân, cô ta liền đứng ngoài nghe cuộc nói chuyện.
\- Vậy là Đông Thần đến đây rồi hả? Hahaa... Ông cứ yên tâm, tôi đã bảo Trác Na đến thăm nó rồi. Chuyện gì đâu vào đó hết, Trác Na và Đông Thần quen nhau từ nhỏ, tôi tin hai đứa sẽ sớm mang tin vui đến cho chúng ta thôi.
\- Mọi chuyện bên này tôi sẽ lo liệu. Không thì tôi sẽ bảo Trác Na khuyên nhủ Đông Thần trở về. Tôi là tôi cũng rất vừa ý với đứa con rể này....
Càng nghe mà Niếp Trác Na cùng khó chịu. Kết hôn với Đông Thần sao? Đó là điều mà cô ta luôn khao khát bao lâu nay. Còn Đông Thần thì sao, hắn còn không thèm để cô ta vào trong mắt. Niếp Trác Na cầm tấm hình của Cách Cổ Lạp lên xem xét. Tấm hình này chính là thông tim mà thuộc hạ của cô ta điều tra ra được. Đông Thần vì người phụ nữ này mà đến cả quyền thừa kế cũng không cần.
Cô ta cũng tò mò muốn xem xem rốt cuộc con hồ ly nào giở trò gì mà khiến Đông Thần yêu đến thế! Bất giác, Niếp Trác Na vo chặt tấm ảnh lại rồi xé nát vụn ném xuống đất. Cô ta thẳng thừng đi vào phòng làm việc của mình nói to.
\- Ba mau gọi Đông Thần đến đây dùng bữa tối với gia đình ta đi!