Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1
Chương 1
Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi.
Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái.
Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới.
Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi.
Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy.
Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột tóc đuôi ngựa đơn giản, trông chỉ khoảng hơn hai mươi tuổi, có vẻ là một sinh viên đại học.
Cô là Tô Lam, vừa bước vào đây đã suýt ngất đi bởi âm thanh đinh tai nhức óc.
Rõ ràng, vẻ non nớt của cô không hề ăn nhập với không khí nơi đây.
Lần đầu tiên đến nơi như này, phải mất vài phút cô mới quen được.
Tâm này hôm qua, cô đã dùng que thử rụng trứng, dự đoán trong hai tư đến bốn mươi tám giờ tới trứng sẽ rụng, cũng chính là bây giờ.
Đúng vậy, hôm nay, cô đến nơi này là vì muốn sinh một đứa con Cô biết “người kia” chắc chắn sẽ không cho phép cô có thai, hơn nữa, hắn ta bỏ mặc cô ở biệt thự suốt một năm ròng, vì thế, cô nhất định phải tìm người khác mới có thể có con.
Mặc dù sinh đứa nhỏ này là do bất đắc dĩ, nhưng ai cũng không muốn con mình xấu đến ma chê quỷ hờn, vì thế, cô phải nhắm chuẩn người.
Tô Lam căn môi dưới, đôi mắt to tròn đánh giá từng người đàn ông xung quanh, bóng hình một người đàn ông ngồi bên quầy bar đã níu giữ ánh mắt oô.
Người đàn ông kia đang ngồi nghiêng, vì thế Tô Lam chỉ nhìn thấy góc nghiêng khuôn mặt của anh ta.
Chỉ một nửa khuôn mặt đã khiến Tô Lam rung động rồi!
Đó là một khuôn mặt với đường nét tỉnh tế, đặc biệt là sống mũi cao thẳng và bờ môi mỏng, làn mi dài lưu lại vết bóng mờ nơi đáy mắt.
Nhìn có vẻ như là con lai.
Chiếc khuyên đá sapphire bên tai trái lấp lánh dưới ánh đèn màu, cực kì hấp dẫn.
Tô Lam hít sâu một hơi, cảm thấy trái tim mình sắp nhảy ra khỏi lồng ngực, lần đầu làm chuyện thế này, khó tránh cô có chút căng thẳng, Cô võ vai anh ta giống như cách mà các đàn anh khóa trên hay bắt chuyện với các em khóa dưới: “Chào!”
Người đàn ông ấy quay mặt lại, rất từ tốn, chỉ góc nghiêng đã đủ mê hoặc trái tim cô, nhìn chính diện, khuôn mặt này lại càng đẹp trai đến không có thuốc chữa!
Đôi mắt màu lam nhạt quyến rũ chết người!
Tô Lam hoàn toàn đắm chìm tận hưởng nhan sắc ấy, ngây người một lúc!
“Sao giờ cô mới tới?” Anh có vẻ mất tự nhiên, lập tức đứng dậy, nắm lấy cổ tay Tô Lam, đi ra ngoài, Tô Lam vẫn còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy rai Tô Lam chỉ biết người đàn ông này rất khỏe, năm lấy cổ tay cô sắp gãy xương mất rồi!
Anh kéo cô tới khách sạn ngay bên cạnh, dường như đã có chuẩn bị từ trước, đi thẳng lên phòng tổng thống trên tầng ba, dùng thẻ phòng mở cửa, động tác liền mạch từ đầu đến cuối.
Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi.
Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái.
Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới.
Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi.
Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy.
Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột tóc đuôi ngựa đơn giản, trông chỉ khoảng hơn hai mươi tuổi, có vẻ là một sinh viên đại học.
Cô là Tô Lam, vừa bước vào đây đã suýt ngất đi bởi âm thanh đinh tai nhức óc.
Rõ ràng, vẻ non nớt của cô không hề ăn nhập với không khí nơi đây.
Lần đầu tiên đến nơi như này, phải mất vài phút cô mới quen được.
Tâm này hôm qua, cô đã dùng que thử rụng trứng, dự đoán trong hai tư đến bốn mươi tám giờ tới trứng sẽ rụng, cũng chính là bây giờ.
Đúng vậy, hôm nay, cô đến nơi này là vì muốn sinh một đứa con Cô biết “người kia” chắc chắn sẽ không cho phép cô có thai, hơn nữa, hắn ta bỏ mặc cô ở biệt thự suốt một năm ròng, vì thế, cô nhất định phải tìm người khác mới có thể có con.
Mặc dù sinh đứa nhỏ này là do bất đắc dĩ, nhưng ai cũng không muốn con mình xấu đến ma chê quỷ hờn, vì thế, cô phải nhắm chuẩn người.
Tô Lam căn môi dưới, đôi mắt to tròn đánh giá từng người đàn ông xung quanh, bóng hình một người đàn ông ngồi bên quầy bar đã níu giữ ánh mắt oô.
Người đàn ông kia đang ngồi nghiêng, vì thế Tô Lam chỉ nhìn thấy góc nghiêng khuôn mặt của anh ta.
Chỉ một nửa khuôn mặt đã khiến Tô Lam rung động rồi!
Đó là một khuôn mặt với đường nét tỉnh tế, đặc biệt là sống mũi cao thẳng và bờ môi mỏng, làn mi dài lưu lại vết bóng mờ nơi đáy mắt.
Nhìn có vẻ như là con lai.
Chiếc khuyên đá sapphire bên tai trái lấp lánh dưới ánh đèn màu, cực kì hấp dẫn.
Tô Lam hít sâu một hơi, cảm thấy trái tim mình sắp nhảy ra khỏi lồng ngực, lần đầu làm chuyện thế này, khó tránh cô có chút căng thẳng, Cô võ vai anh ta giống như cách mà các đàn anh khóa trên hay bắt chuyện với các em khóa dưới: “Chào!”
Người đàn ông ấy quay mặt lại, rất từ tốn, chỉ góc nghiêng đã đủ mê hoặc trái tim cô, nhìn chính diện, khuôn mặt này lại càng đẹp trai đến không có thuốc chữa!
Đôi mắt màu lam nhạt quyến rũ chết người!
Tô Lam hoàn toàn đắm chìm tận hưởng nhan sắc ấy, ngây người một lúc!
“Sao giờ cô mới tới?” Anh có vẻ mất tự nhiên, lập tức đứng dậy, nắm lấy cổ tay Tô Lam, đi ra ngoài, Tô Lam vẫn còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy rai Tô Lam chỉ biết người đàn ông này rất khỏe, năm lấy cổ tay cô sắp gãy xương mất rồi!
Anh kéo cô tới khách sạn ngay bên cạnh, dường như đã có chuẩn bị từ trước, đi thẳng lên phòng tổng thống trên tầng ba, dùng thẻ phòng mở cửa, động tác liền mạch từ đầu đến cuối.