Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 11
Việc điều tra Ngọc Vân của Thiên Phong đành phải hoãn lại vì anh phải đi Thái Lan giải quyết công việc.
Những lần tiếp xúc với anh ở bệnh viện khiến cô cảm thấy yêu đời hơn. Ngọc Vân thấy thái độ của anh đối với cô đã hoà hoãn hơn, cô nhiều lần thấy anh cười mỉm thì nghỉ có lẽ anh không còn ác cảm nặng nề với cô.
Thiên Phong đi không để lại cho Ngọc Vân lời nhắn hay một cú điện thoại nào cả làm cô thấy buồn, nhưng rồi cũng tự trấn an bản thân mình phải phấn chấn lên, cố gắng đợi anh trở về.
Trong thời gian anh đi vắng, người làm trong nhà đối với cô kính nể và tôn trọng hơn trước, nên cô cũng chẳng có nghi ngờ nào.
Hai tuần sau.
Ánh nắng lấp lánh chiếu sáng khắp nơi, rồi len lỏi vào phòng, Ngọc Vân giật mình thức giấc, cô đưa tay xoa xoa huyệt thái dương, đôi mắt bần thần.
Ngọc Vân, mệt mỏi bước xuống giường, thẫn thờ đi vào nhà tắm.
Sau khi trở ra, trông bộ dạng cô đã tươi sáng hơn đôi chút nhưng cô lại cảm thấy mình ngủ chưa đủ, bỏ qua cơn buồn ngủ đang nhen nhóm ánh mắt Ngọc Vân vô tình lướt qua chiếc đồng hồ treo tường, cô không khỏi cảm thán:
“12 giờ trưa rồi sao, trễ đến như vậy rồi à”
Nghĩ đến thôi Ngọc Vân đã cảm thấy kì lạ, cô nghĩ chẳng lẽ cô thiếu ngủ đến nỗi vừa ngủ dậy xong thì đã thấy buồn ngủ nữa.
Cả hai tuần nay, hình như số lần cô bước ra khỏi phòng rất là ít, đa số thời gian còn lại chính là ngủ.
Kể từ lúc Thiên Phong đi công tác cô cũng trở lại căn phòng tân hôn của hai người. Cũng từ lúc đó thái độ của người làm đối với cô cũng đã khác hẳn, không còn tuỳ ý bắt nạt Ngọc Vân như lúc trước, mà tỏ ra tôn trọng, ân cần chăm sóc cô chu đáo. Ngọc Vân nghĩ chính sự thay đổi đột ngột này đều bắt nguồn từ Thiên Phong, nên không mảy may nghi ngờ hay đề phòng bọn họ.
Ngọc Vân không biết là tất cả người làm ở biệt thự này từ lâu đã bị Ngọc Mai mua chuộc, đối xử tốt với cô chỉ là một phần nằm trong kế hoạch.
Ngọc Vân quá đỗi lương thiện, ngây thơ nên cô không biết, trong thức ăn nước uống hàng ngay mà cô dùng, đã bị tẩm thuốc ngủ liều mạnh. Mỗi ngày hai viên cũng đủ để người ta ngủ ngày ngủ đêm, mà không hay biết. Lúc cô ngủ say thì họ mới dễ dàng hành động.
Rời khỏi phòng với bộ dạng thất thần, hai mắt nặng nề giống như có quả tạ đang ghì xuống, Ngọc Vân cố gắng bước từng bước xuống lầu.
Trước mặt cô chính là một bàn thức ăn ngon, không thể cưỡng nổi cô ngồi xuống bàn, ăn một cách ngon lành, mặc cho hai mắt mở không lên. Nửa tiếng sau Ngọc Vân không chịu đựng được nữa, cô bước lên lầu và chìm vào giấc ngủ sâu.
Thời gian trôi qua vài tiếng đồng hồ, có một người đàn ông lạ mặt lén lút bước vào biệt thự, với bộ dạng mờ ám, còn khoát tay ôm eo một cô gái có vóc dáng tương đồng với Ngọc Vân.
Một lát sau cô gái đó trở ra nhưng lại lên lén lút lút trèo hàng rào ra ngoài, dường như đang cố tình tránh camera trong biệt thự.
Buổi tối
Ở văn phòng thám tử, Lâm Di hí hửng cầm tập hồ sơ trên tay, đây là kết quả của hơn một tháng, cô thuê người điều tra về Thẩm Ngọc Mai.
Lâm Di không hay biết là trước khi cô đến, thì Ngạn Tống đã đến trước cô, ông ta dùng số tiền lớn để mua lại tập hồ sợ từ văn phòng thám tử, và thế vào tập hồ sơ đo mình mang đến.
Lâm Di càng không ngờ rằng, tập hồ sơ trên tay cô, đã vô tình đẩy Ngọc Vân vào hoàn cảnh tận cùng của bi thương.
Mặc khác, trong thành phố S, tất cả các phương tiện truyền thông báo chí đều đang nháo nhào, với thông tin và hình ảnh được cho là phu nhân tổng giám đốc tập đoàn Thịnh Thế ngang nhiên ngoại tình khi chồng đi vắng. Đương nhiên thông tin này đều do Ngọc Mai bày ra.
Thông tin giật gân này đã râm ran từ trước đó, và hôm nay mới chính thức được kiểm chứng, có rất nhiều hình ảnh, video sex của người được cho là Ngọc Vân vợ của Thiên Phong, phát tán tràn lan trên mạng xã hội. Đặc biệt là người đàn ông mang danh người thứ ba này, trong tất cả hình ảnh và video được đăng tải đều che mờ gương mặt, báo chí truyền thông cũng không biết danh tính của ông ta.
Sở dĩ Thiên Phong nổi tiếng trong giới giải trí là vì trước khi trở thành doanh nhân trẻ tuổi thành đạt, anh đã có khoảng thời gian làm diễn viên, nên không chỉ nổi tiếng là doanh nhân thành đạt mà còn từng là một đại minh tinh có nhiều fan hâm mộ mà mức độ ảnh hưởng của anh trong giới trẻ cũng rất lớn.
Ngay khi thông tin này nổ ra, thì cái chủ đề "Thiên Phong diễn viên nổi tiếng một thời bị vợ cấm sừng" đã chiếm hết tất cả trang đầu của các báo.
Sự việc nhanh chóng đến tay Lâm Di, làm cô hơi hoang mang, cô lo sợ thay cho Thiên Phong, nếu tin tức chưa được kiểm chứng này tiếp tục lan truyền thì tập đoàn Thịnh Thế sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng.
Trong giây phút này cô đã lựa chọn tin tưởng Ngọc Vân tuyệt đối, tập hồ sơ trên tay cô cũng không mở ra mà để nó cho Thiên Phong đích thân kiểm chứng, thì lòng tin của anh đối với Ngọc Vân mới tồn tại được lâu. Bởi vì cô tin phẩm chất và con người của Ngọc Vân dù chưa từng tiếp xúc nhiều với cô. Còn Ngọc Mai cô hoàn toàn khẳng định cô ta đích thi là loại phụ nữ mưu mô, thâm độc chẳng khác nào là hồ ly tinh.
Tối muộn.
Thiên Phong sau hai tuần ở Thái Lan, cũng đã về đến sân bay, đi cùng anh trong chuyến đi lần này chính là trợ lý Lưu.
Ngay khi vừa bước ra, thì hàng loạt phóng viên, nhà bao đã ào tới bao vây lấy anh. Quá bất ngờ và không kịp trở tay thì vô số ánh đèn lex cứ chớp liên tục, hàng loạt câu hỏi của phóng viên vang lên bên tai.
“Xin hỏi, anh có biết vợ mình ngoại tình hay không.”
“Có phải hôn nhân của hai người không hạnh phúc.”
“Có phải anh có quan hệ bất chính với nhiều cô gái, nên vợ anh mới ngoại tình hay không.”
Đối diện với những câu nói dồn dập của phóng viên Thiên Phong chỉ biết lạnh lùng mà tiếp bước ngoài mặt thì không biểu hiện cảm xúc gì nhưng nội tâm thì đã cực kì giá rét dù chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Mặc kệ tình cảnh hỗn loạn trước mắt Thiên Phong vẫn cứ sải bước thật nhanh, theo sau phóng viên vẫn cứ không bỏ cuộc đeo bám dai dẳng.
“Xin anh tiết lộ một chút cho chúng tôi biết được không.”
Quá mệt mỏi, ánh mắt Thiên Phong trở nên ảm đạm, hai tay siết chặt thành quả đấm.
Trợ lý Lưu lên tiếng.
“Tôi biết.”
Trợ lý hét lên thật to, nhằm đánh lạc hướng cánh phóng viên nhà báo.
Lời vừa dứt, bọn họ đã chuyển hướng thật nhanh, bao vây lấy trợ lý Lưu. Bên này Thiên Phong lập tức bước đi thật nhanh về phía chiếc xe đang đợi sẵn.
Nhìn thấy Thiên Phong an toàn vào trong xe, trợ lý Lưu lại hét lên một tiếng nữa:
“Thật xin lỗi! Tôi không biết gì hết.”
Nói xong cậu lại công phá vòng vây trước mắt dùng hết sức chạy thẳng một đường đến chiếc xe nơi Thiên Phong đang chờ, rồi nhanh chóng ngồi vào bên trong, đóng cửa lại. Chiếc xe chạy đi thật nhanh bỏ lại sau lưng sự hụt hẫng của đám phóng viên.
Bên trong xe, trợ lý Lưu cảm nhận được một không khí trầm mặc, với một khí thế bức người. Cậu lén nhìn sang tổng giám đốc của mình. Lúc nảy cậu cũng nghe loáng thoáng rằng vợ của tổng giám đốc ngoại tình gì gì đó. Trong lòng cậu hy vọng đây không phải là sự thật.
Chiếc điện thoại trong túi đổ chuông liên tục, Thiên Phong đưa tay vào túi quần.
Mở điện thoại ra thì đã nhìn thấy một tin nhắn với dòng chữ mang ý chế nhạo và công kích nhắm vào anh:
"Mẹ của mày và vợ của mày thích nằm dưới thân tao rên rỉ.”
Phía dưới dòng chữ ấy con có hai hình ảnh nhạy cảm của hai cặp nam nữ, còn có thêm một video ân ái nóng bỏng mà khi liếc nhìn vào người ta đều liên tưởng đến Ngọc Vân vì quá giống nhau. Còn hai nhân vật nữ chính không ai khác chính là mẹ anh Hàn Du và vợ của anh Thẩm Ngọc Vân, còn nhân vật nam dù đã được che mặt nhưng Thiên Phong có thể đoán ra được người đó chính là Ngạn Tống kẻ thù không đội trời chung của anh.
Thiên Phong nhíu chặt chân mày, gương mặt đột ngột biến sắc, ánh mắt u ám như bầu trời sắp có mưa giông.
“Ngọc Vân! Hai tuần qua tôi đã suy nghĩ rất nhiều mới quyết định cho hai chúng ta cơ hội tìm hiểu nhau vì hình bóng em cứ lẩn quẩn trong đầu tôi, vẽ đẹp của em nụ cười của em khiến tôi không thoát ra được, ngàn lần em đừng làm tôi phải thất vọng.”
Tận sâu trong tiềm thức Thiên Phong đang nói lên tiếng lòng của mình. Suốt hai tuần qua anh lúc nào cũng nghĩ về cô, nhớ cô đến khắc khoải, nhớ đến cồn cào, chỉ mong sớm ngày được ở bên cạnh nhau. Nhưng hôm nay là cái ngày anh cảm thấy hoang mang nhất, máu huyết trong người dường như không chịu nổi nữa khi đọc được tin nhắn vừa rồi. Tỉ tỉ lần trái tim anh đang cầu nguyện "Ngọc Vân em đừng bao giờ giống mẹ anh.”
Những lần tiếp xúc với anh ở bệnh viện khiến cô cảm thấy yêu đời hơn. Ngọc Vân thấy thái độ của anh đối với cô đã hoà hoãn hơn, cô nhiều lần thấy anh cười mỉm thì nghỉ có lẽ anh không còn ác cảm nặng nề với cô.
Thiên Phong đi không để lại cho Ngọc Vân lời nhắn hay một cú điện thoại nào cả làm cô thấy buồn, nhưng rồi cũng tự trấn an bản thân mình phải phấn chấn lên, cố gắng đợi anh trở về.
Trong thời gian anh đi vắng, người làm trong nhà đối với cô kính nể và tôn trọng hơn trước, nên cô cũng chẳng có nghi ngờ nào.
Hai tuần sau.
Ánh nắng lấp lánh chiếu sáng khắp nơi, rồi len lỏi vào phòng, Ngọc Vân giật mình thức giấc, cô đưa tay xoa xoa huyệt thái dương, đôi mắt bần thần.
Ngọc Vân, mệt mỏi bước xuống giường, thẫn thờ đi vào nhà tắm.
Sau khi trở ra, trông bộ dạng cô đã tươi sáng hơn đôi chút nhưng cô lại cảm thấy mình ngủ chưa đủ, bỏ qua cơn buồn ngủ đang nhen nhóm ánh mắt Ngọc Vân vô tình lướt qua chiếc đồng hồ treo tường, cô không khỏi cảm thán:
“12 giờ trưa rồi sao, trễ đến như vậy rồi à”
Nghĩ đến thôi Ngọc Vân đã cảm thấy kì lạ, cô nghĩ chẳng lẽ cô thiếu ngủ đến nỗi vừa ngủ dậy xong thì đã thấy buồn ngủ nữa.
Cả hai tuần nay, hình như số lần cô bước ra khỏi phòng rất là ít, đa số thời gian còn lại chính là ngủ.
Kể từ lúc Thiên Phong đi công tác cô cũng trở lại căn phòng tân hôn của hai người. Cũng từ lúc đó thái độ của người làm đối với cô cũng đã khác hẳn, không còn tuỳ ý bắt nạt Ngọc Vân như lúc trước, mà tỏ ra tôn trọng, ân cần chăm sóc cô chu đáo. Ngọc Vân nghĩ chính sự thay đổi đột ngột này đều bắt nguồn từ Thiên Phong, nên không mảy may nghi ngờ hay đề phòng bọn họ.
Ngọc Vân không biết là tất cả người làm ở biệt thự này từ lâu đã bị Ngọc Mai mua chuộc, đối xử tốt với cô chỉ là một phần nằm trong kế hoạch.
Ngọc Vân quá đỗi lương thiện, ngây thơ nên cô không biết, trong thức ăn nước uống hàng ngay mà cô dùng, đã bị tẩm thuốc ngủ liều mạnh. Mỗi ngày hai viên cũng đủ để người ta ngủ ngày ngủ đêm, mà không hay biết. Lúc cô ngủ say thì họ mới dễ dàng hành động.
Rời khỏi phòng với bộ dạng thất thần, hai mắt nặng nề giống như có quả tạ đang ghì xuống, Ngọc Vân cố gắng bước từng bước xuống lầu.
Trước mặt cô chính là một bàn thức ăn ngon, không thể cưỡng nổi cô ngồi xuống bàn, ăn một cách ngon lành, mặc cho hai mắt mở không lên. Nửa tiếng sau Ngọc Vân không chịu đựng được nữa, cô bước lên lầu và chìm vào giấc ngủ sâu.
Thời gian trôi qua vài tiếng đồng hồ, có một người đàn ông lạ mặt lén lút bước vào biệt thự, với bộ dạng mờ ám, còn khoát tay ôm eo một cô gái có vóc dáng tương đồng với Ngọc Vân.
Một lát sau cô gái đó trở ra nhưng lại lên lén lút lút trèo hàng rào ra ngoài, dường như đang cố tình tránh camera trong biệt thự.
Buổi tối
Ở văn phòng thám tử, Lâm Di hí hửng cầm tập hồ sơ trên tay, đây là kết quả của hơn một tháng, cô thuê người điều tra về Thẩm Ngọc Mai.
Lâm Di không hay biết là trước khi cô đến, thì Ngạn Tống đã đến trước cô, ông ta dùng số tiền lớn để mua lại tập hồ sợ từ văn phòng thám tử, và thế vào tập hồ sơ đo mình mang đến.
Lâm Di càng không ngờ rằng, tập hồ sơ trên tay cô, đã vô tình đẩy Ngọc Vân vào hoàn cảnh tận cùng của bi thương.
Mặc khác, trong thành phố S, tất cả các phương tiện truyền thông báo chí đều đang nháo nhào, với thông tin và hình ảnh được cho là phu nhân tổng giám đốc tập đoàn Thịnh Thế ngang nhiên ngoại tình khi chồng đi vắng. Đương nhiên thông tin này đều do Ngọc Mai bày ra.
Thông tin giật gân này đã râm ran từ trước đó, và hôm nay mới chính thức được kiểm chứng, có rất nhiều hình ảnh, video sex của người được cho là Ngọc Vân vợ của Thiên Phong, phát tán tràn lan trên mạng xã hội. Đặc biệt là người đàn ông mang danh người thứ ba này, trong tất cả hình ảnh và video được đăng tải đều che mờ gương mặt, báo chí truyền thông cũng không biết danh tính của ông ta.
Sở dĩ Thiên Phong nổi tiếng trong giới giải trí là vì trước khi trở thành doanh nhân trẻ tuổi thành đạt, anh đã có khoảng thời gian làm diễn viên, nên không chỉ nổi tiếng là doanh nhân thành đạt mà còn từng là một đại minh tinh có nhiều fan hâm mộ mà mức độ ảnh hưởng của anh trong giới trẻ cũng rất lớn.
Ngay khi thông tin này nổ ra, thì cái chủ đề "Thiên Phong diễn viên nổi tiếng một thời bị vợ cấm sừng" đã chiếm hết tất cả trang đầu của các báo.
Sự việc nhanh chóng đến tay Lâm Di, làm cô hơi hoang mang, cô lo sợ thay cho Thiên Phong, nếu tin tức chưa được kiểm chứng này tiếp tục lan truyền thì tập đoàn Thịnh Thế sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng.
Trong giây phút này cô đã lựa chọn tin tưởng Ngọc Vân tuyệt đối, tập hồ sơ trên tay cô cũng không mở ra mà để nó cho Thiên Phong đích thân kiểm chứng, thì lòng tin của anh đối với Ngọc Vân mới tồn tại được lâu. Bởi vì cô tin phẩm chất và con người của Ngọc Vân dù chưa từng tiếp xúc nhiều với cô. Còn Ngọc Mai cô hoàn toàn khẳng định cô ta đích thi là loại phụ nữ mưu mô, thâm độc chẳng khác nào là hồ ly tinh.
Tối muộn.
Thiên Phong sau hai tuần ở Thái Lan, cũng đã về đến sân bay, đi cùng anh trong chuyến đi lần này chính là trợ lý Lưu.
Ngay khi vừa bước ra, thì hàng loạt phóng viên, nhà bao đã ào tới bao vây lấy anh. Quá bất ngờ và không kịp trở tay thì vô số ánh đèn lex cứ chớp liên tục, hàng loạt câu hỏi của phóng viên vang lên bên tai.
“Xin hỏi, anh có biết vợ mình ngoại tình hay không.”
“Có phải hôn nhân của hai người không hạnh phúc.”
“Có phải anh có quan hệ bất chính với nhiều cô gái, nên vợ anh mới ngoại tình hay không.”
Đối diện với những câu nói dồn dập của phóng viên Thiên Phong chỉ biết lạnh lùng mà tiếp bước ngoài mặt thì không biểu hiện cảm xúc gì nhưng nội tâm thì đã cực kì giá rét dù chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Mặc kệ tình cảnh hỗn loạn trước mắt Thiên Phong vẫn cứ sải bước thật nhanh, theo sau phóng viên vẫn cứ không bỏ cuộc đeo bám dai dẳng.
“Xin anh tiết lộ một chút cho chúng tôi biết được không.”
Quá mệt mỏi, ánh mắt Thiên Phong trở nên ảm đạm, hai tay siết chặt thành quả đấm.
Trợ lý Lưu lên tiếng.
“Tôi biết.”
Trợ lý hét lên thật to, nhằm đánh lạc hướng cánh phóng viên nhà báo.
Lời vừa dứt, bọn họ đã chuyển hướng thật nhanh, bao vây lấy trợ lý Lưu. Bên này Thiên Phong lập tức bước đi thật nhanh về phía chiếc xe đang đợi sẵn.
Nhìn thấy Thiên Phong an toàn vào trong xe, trợ lý Lưu lại hét lên một tiếng nữa:
“Thật xin lỗi! Tôi không biết gì hết.”
Nói xong cậu lại công phá vòng vây trước mắt dùng hết sức chạy thẳng một đường đến chiếc xe nơi Thiên Phong đang chờ, rồi nhanh chóng ngồi vào bên trong, đóng cửa lại. Chiếc xe chạy đi thật nhanh bỏ lại sau lưng sự hụt hẫng của đám phóng viên.
Bên trong xe, trợ lý Lưu cảm nhận được một không khí trầm mặc, với một khí thế bức người. Cậu lén nhìn sang tổng giám đốc của mình. Lúc nảy cậu cũng nghe loáng thoáng rằng vợ của tổng giám đốc ngoại tình gì gì đó. Trong lòng cậu hy vọng đây không phải là sự thật.
Chiếc điện thoại trong túi đổ chuông liên tục, Thiên Phong đưa tay vào túi quần.
Mở điện thoại ra thì đã nhìn thấy một tin nhắn với dòng chữ mang ý chế nhạo và công kích nhắm vào anh:
"Mẹ của mày và vợ của mày thích nằm dưới thân tao rên rỉ.”
Phía dưới dòng chữ ấy con có hai hình ảnh nhạy cảm của hai cặp nam nữ, còn có thêm một video ân ái nóng bỏng mà khi liếc nhìn vào người ta đều liên tưởng đến Ngọc Vân vì quá giống nhau. Còn hai nhân vật nữ chính không ai khác chính là mẹ anh Hàn Du và vợ của anh Thẩm Ngọc Vân, còn nhân vật nam dù đã được che mặt nhưng Thiên Phong có thể đoán ra được người đó chính là Ngạn Tống kẻ thù không đội trời chung của anh.
Thiên Phong nhíu chặt chân mày, gương mặt đột ngột biến sắc, ánh mắt u ám như bầu trời sắp có mưa giông.
“Ngọc Vân! Hai tuần qua tôi đã suy nghĩ rất nhiều mới quyết định cho hai chúng ta cơ hội tìm hiểu nhau vì hình bóng em cứ lẩn quẩn trong đầu tôi, vẽ đẹp của em nụ cười của em khiến tôi không thoát ra được, ngàn lần em đừng làm tôi phải thất vọng.”
Tận sâu trong tiềm thức Thiên Phong đang nói lên tiếng lòng của mình. Suốt hai tuần qua anh lúc nào cũng nghĩ về cô, nhớ cô đến khắc khoải, nhớ đến cồn cào, chỉ mong sớm ngày được ở bên cạnh nhau. Nhưng hôm nay là cái ngày anh cảm thấy hoang mang nhất, máu huyết trong người dường như không chịu nổi nữa khi đọc được tin nhắn vừa rồi. Tỉ tỉ lần trái tim anh đang cầu nguyện "Ngọc Vân em đừng bao giờ giống mẹ anh.”