Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 57
☆,58.
Editor: May
Kiều Ôn Noãn buông ngón tay nâng lên, theo bản năng nghiêng đầu sang chỗ khác, liếc mắt nhìn Lương Thần đứng ở bên người mình không xa.
Thang máy nhanh chóng đi đến tầng ba, cửa thang máy mở ra, mọi người tự động đi ra ngoài.
Kiều Ôn Noãn cố ý lưu lại cuối cùng, vẫn đợi cho Lương Thần bước ra thang máy, cô ta mới cũng đi ra theo.
Thẩm Lương Niên đặt phòng là “307”, mà đoàn người Lương Thần này đặt phòng là “308”.
Kiều Ôn Noãn đi theo phía sau bọn họ, đi một lúc, lúc sắp đến “307”, Kiều Ôn Noãn đột nhiên lấy hết dũng khí, hô một tiếng: “Lương tổng.”
Lương Thần hơi dậm chân, không có xoay người, chỉ nghiêng đầu qua một chút, dùng dư quang khóe mắt nhìn cô ta một cái, không có hé răng.
Kiều Ôn Noãn nhìn nhìn những người khác đi theo Lương Thần dừng lại, sau đó thoạt nhìn ôn thuận câu môi, cười nói: “Lương tổng, tôi và Hảo Hảo đều là nghệ sĩ ký hợp đồng với công ty giải trí TS......”
Kiều Ôn Noãn vừa nói đến đây, Lương Thần liền nhíu nhíu mày, sau đó ngẩng ngẩng cằm với người đi theo bên mình, những người đó liền lập tức thức thời vào phòng bao “308”, lúc này Lương Thần mới quay đầu nhìn về phía Kiều Ôn Noãn.
Kiều Ôn Noãn đã sớm nghe nói về Lương Thần, đã từng gặp qua Lương Thần ở một vài yến tiệc và hoạt động, nhưng lại vẫn là lần đầu tiên nói chuyện với anh, không biết có phải là ảo giác của cô ta hay không, người đàn ông này, mặc dù hiện tại đứng ở trước mặt của cô ta, vẫn như cũ cho cô ta một loại tự phụ cao không thể chạm vào.
Kiều Ôn Noãn hít sâu một hơi, bắt buộc chính mình trấn định nói: “Lương tổng, lúc ở Vân Nam, tôi nghe Hảo Hảo từng nhắc tới anh, thật trùng hợp, đêm nay Hảo Hảo đang ở khách sạn Tứ Quý, bạn trai cô ấy mời chúng tôi ăn cơm, có phải cũng hẹn anh hay không?”
Hảo Hảo đang ở khách sạn Tứ Quý, bạn trai mời khách ăn cơm?
Mi tâm nhíu chặt của Lương Thần bộc phát tàn nhẫn, nhưng không có lên tiếng.
Kiều Ôn Noãn có chút nắm bắt không được rốt cuộc giờ này khắc này đáy lòng Lương Thần đang suy nghĩ cái gì, thậm chí cô ta còn nghĩ, chẳng lẽ mình đã đoán sai, Cảnh Hảo Hảo và Lương Thần cũng không có quan hệ mờ ám?
Kiều Ôn Noãn nuốt nuốt nước miếng, tiếp tục thấp giọng nói:“Ngay ở 307......”
Lúc này đây, lời của Kiều Ôn Noãn còn chưa có rơi xuống, Lương Thần liền mở bước chân, trực tiếp đi vào 308.
......
......
Lần này Thẩm Lương Niên mời khách ăn cơm, cũng không có gì khác với lúc trước, mọi người ngồi ở cùng nhau, chính là trò chuyện [trống đánh xuôi, kèn thổi ngược].
Thẩm Lương Niên làm chủ, không thể ít bị người kính rượu, Cảnh Hảo Hảo là bạn gái của anh, cho nên mặc dù Thẩm Lương Niên đang che chở cô, cô vẫn uống hơi nhiều một chút.
Uống rượu, liền dễ dàng đi toilet, lúc Cảnh Hảo Hảo ăn đến một nửa, liền nghiêng đầu, thấp giọng nói một câu mình đi toilet với Thẩm Lương Niên, liền đứng dậy, cười cúi người, đi ra phòng bao.
Khách sạn Tứ Quý, Cảnh Hảo Hảo đã tới rất nhiều lần, tính là quen việc dễ làm, chỉ là lúc cô đi ra từ toilet, lại thấy được bóng dáng quen thuộc ở đối diện cửa.
Là Lương Thần.
Tư thái người đàn ông nhàn nhã dựa vào vách tường, đang cúi đầu nghe điện thoại.
Cảnh Hảo Hảo sợ tới mức hô hấp đều ngừng lại rồi, cô nghĩ cũng không nghĩ liền lui về phía sau, muốn trốn trở về trong toilet một lần nữa.
Nhưng ai ngờ, giây tiếp theo, Lương Thần đột nhiên liền ngẩng đầu, tầm mắt không sai không lệch dừng ở trên người của cô.
Editor: May
Kiều Ôn Noãn buông ngón tay nâng lên, theo bản năng nghiêng đầu sang chỗ khác, liếc mắt nhìn Lương Thần đứng ở bên người mình không xa.
Thang máy nhanh chóng đi đến tầng ba, cửa thang máy mở ra, mọi người tự động đi ra ngoài.
Kiều Ôn Noãn cố ý lưu lại cuối cùng, vẫn đợi cho Lương Thần bước ra thang máy, cô ta mới cũng đi ra theo.
Thẩm Lương Niên đặt phòng là “307”, mà đoàn người Lương Thần này đặt phòng là “308”.
Kiều Ôn Noãn đi theo phía sau bọn họ, đi một lúc, lúc sắp đến “307”, Kiều Ôn Noãn đột nhiên lấy hết dũng khí, hô một tiếng: “Lương tổng.”
Lương Thần hơi dậm chân, không có xoay người, chỉ nghiêng đầu qua một chút, dùng dư quang khóe mắt nhìn cô ta một cái, không có hé răng.
Kiều Ôn Noãn nhìn nhìn những người khác đi theo Lương Thần dừng lại, sau đó thoạt nhìn ôn thuận câu môi, cười nói: “Lương tổng, tôi và Hảo Hảo đều là nghệ sĩ ký hợp đồng với công ty giải trí TS......”
Kiều Ôn Noãn vừa nói đến đây, Lương Thần liền nhíu nhíu mày, sau đó ngẩng ngẩng cằm với người đi theo bên mình, những người đó liền lập tức thức thời vào phòng bao “308”, lúc này Lương Thần mới quay đầu nhìn về phía Kiều Ôn Noãn.
Kiều Ôn Noãn đã sớm nghe nói về Lương Thần, đã từng gặp qua Lương Thần ở một vài yến tiệc và hoạt động, nhưng lại vẫn là lần đầu tiên nói chuyện với anh, không biết có phải là ảo giác của cô ta hay không, người đàn ông này, mặc dù hiện tại đứng ở trước mặt của cô ta, vẫn như cũ cho cô ta một loại tự phụ cao không thể chạm vào.
Kiều Ôn Noãn hít sâu một hơi, bắt buộc chính mình trấn định nói: “Lương tổng, lúc ở Vân Nam, tôi nghe Hảo Hảo từng nhắc tới anh, thật trùng hợp, đêm nay Hảo Hảo đang ở khách sạn Tứ Quý, bạn trai cô ấy mời chúng tôi ăn cơm, có phải cũng hẹn anh hay không?”
Hảo Hảo đang ở khách sạn Tứ Quý, bạn trai mời khách ăn cơm?
Mi tâm nhíu chặt của Lương Thần bộc phát tàn nhẫn, nhưng không có lên tiếng.
Kiều Ôn Noãn có chút nắm bắt không được rốt cuộc giờ này khắc này đáy lòng Lương Thần đang suy nghĩ cái gì, thậm chí cô ta còn nghĩ, chẳng lẽ mình đã đoán sai, Cảnh Hảo Hảo và Lương Thần cũng không có quan hệ mờ ám?
Kiều Ôn Noãn nuốt nuốt nước miếng, tiếp tục thấp giọng nói:“Ngay ở 307......”
Lúc này đây, lời của Kiều Ôn Noãn còn chưa có rơi xuống, Lương Thần liền mở bước chân, trực tiếp đi vào 308.
......
......
Lần này Thẩm Lương Niên mời khách ăn cơm, cũng không có gì khác với lúc trước, mọi người ngồi ở cùng nhau, chính là trò chuyện [trống đánh xuôi, kèn thổi ngược].
Thẩm Lương Niên làm chủ, không thể ít bị người kính rượu, Cảnh Hảo Hảo là bạn gái của anh, cho nên mặc dù Thẩm Lương Niên đang che chở cô, cô vẫn uống hơi nhiều một chút.
Uống rượu, liền dễ dàng đi toilet, lúc Cảnh Hảo Hảo ăn đến một nửa, liền nghiêng đầu, thấp giọng nói một câu mình đi toilet với Thẩm Lương Niên, liền đứng dậy, cười cúi người, đi ra phòng bao.
Khách sạn Tứ Quý, Cảnh Hảo Hảo đã tới rất nhiều lần, tính là quen việc dễ làm, chỉ là lúc cô đi ra từ toilet, lại thấy được bóng dáng quen thuộc ở đối diện cửa.
Là Lương Thần.
Tư thái người đàn ông nhàn nhã dựa vào vách tường, đang cúi đầu nghe điện thoại.
Cảnh Hảo Hảo sợ tới mức hô hấp đều ngừng lại rồi, cô nghĩ cũng không nghĩ liền lui về phía sau, muốn trốn trở về trong toilet một lần nữa.
Nhưng ai ngờ, giây tiếp theo, Lương Thần đột nhiên liền ngẩng đầu, tầm mắt không sai không lệch dừng ở trên người của cô.