Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 17
Loại người đến từ tầng chót của xã hội này, chỉ sợ là âm mưu quỷ kế nào cũng có thể nghĩ ra.
"Ông nội, không nên quá xem thường cháu." Tiết Tuyết phồng má, ánh mắt đung đưa dường như đang hoài niệm một cái gì đó, "Cháu có năng lực bảo vệ chính mình."
Thời gian cả ngày lẫn đêm bị gián và chuột gặm nhấm, đã sớm rèn luyện cho Tiết Tuyết ý chí và sự nhẫn nại vượt qua người bình thường, nếu như vậy mà vẫn thua, thì chết cũng xứng đáng.
"Nhóc con nhà cháu."
Ông cụ khe khẽ thở dài, nhưng cũng không nói thêm nữa.
Có lẽ như vậy cũng tốt, bản thân Tiết Cừ cũng là từ trong gió tanh mưa máu đi ra, nếu như không có trải qua những nguy hiểm để rồi từ cõi chết trở về kia, cũng sẽ không có nhà họ Tiết ai ai cũng kính sợ như ngày hôm nay, để Tiểu Tuyết rèn luyện cũng tốt, dù sao cũng có ông ở đâu quan sát rồi.
"Hai ngày nữa sẽ có một buổi yến hội?"
"Yến hội?"
Tiết Tuyết nháy mắt mấy cái, trong đầu bỗng nhiên xuất hiện một hình ảnh.
Đó là hình ảnh của một cô gái bởi vì gặp phải một chuyện đáng sợ mà chân tay luống cuống, bị tiểu thư của các gia tộc khác đã từng một thời ghen ghét đố kỵ với cô thì nay lại quay sang cười nhạo, chỉ có thiếu niên Lăng Thần là đưa tay về phía cô --còn cô, lại coi bàn tay kéo chính mình ra khỏi vực sâu này trở thành rơm rạ.
Còn nhớ rõ lúc đó đứa em gái phảng phất như búp bê Tây Dương kia vội vã chạy tới, trình diễn tiết mục chị em tình thâm, lúc trước bản thân còn cảm thấy vô cùng cảm động, bây giờ nghĩ lại.
Hóa ra mục tiêu lại là anh ta.
Tất cả nghi ngờ trong quá khứ sau khi sống lại đã hoàn toàn thông suốt, là bởi vì đời trước chính cô quá ngu xuẩn, hay là do hiện tại không có tình cảm, cho nên mới có thể nhìn thấu tất cả.
Nhà họ Lăng đang ở thời kỳ bành trướng mấu chốt, yêu cầu cần phải liên hôn với tiểu thư nhà họ Tiết, cũng quả thật làm khó Lăng Thần phải vất vả chịu đựng một người có tiếng xấu như bản thân.
"Ông nội, nhất định phải tham gia sao?"
"Cái yến hội này là để mừng sinh nhật của tiểu thiếu gia nhà họ Cơ."
Ông cụ trả lời rất đơn giản, nhưng đáp án này cũng đã đại biểu cho tất cả.
Nếu như nói nhà họ Tiết đứng ở tầng trên cùng của giới quý tộc, đặc biệt là khi nhà họ Tiết liên hôn với nhà họ Vân, khiến nhà họ Tiết có tư cách coi rẻ đại đa số quý tộc cùng nhà giàu có tư bản, vậy thì nhà họ Cơ, chỉ cần thổi nhẹ một hơi có thể xóa sach tất cả những thứ tồn tại ở xung quanh.
Cái gia tộc bí ẩn này cho đến bây giờ luôn biểu hiện sự không quan tâm đến việc đời, nhưng lại tồn tại thực lực có thể rung chuyển cả một quốc gia, đó là đầu nguồn kinh tế trong và ngoài nước đều không sờ đến được, hầu như nơi nào cũng có dấu vết của nhà họ Cơ.
Ngày thường bọn họ luôn luôn thể hiện ra bộ dạng lãnh đạm, ít giao lưu với bên ngoài, mấy lần tổ chức yến hội long trọng cũng đều là vì vị tiểu thiếu gia duy nhất của nhà họ Cơ ít khi xuất hiện bên ngoài này.
Có thể thấy, nếu như lần này nhà họ Tiết không tham gia yến hội, cho dù nhà họ Cơ không so đo, thì cũng có rất nhiều người muốn đục nước béo cò, hợp lại công kích.
"Cháu hiểu."
Hóa ra nhà họ Cơ lại chính là gia tộc mà đời trước bản thân cô không có cách nào đến gần.
Chẳng qua là một con cọp ngủ say, thử giật râu mép thì sẽ như thế nào đây?
"Ông nội, không nên quá xem thường cháu." Tiết Tuyết phồng má, ánh mắt đung đưa dường như đang hoài niệm một cái gì đó, "Cháu có năng lực bảo vệ chính mình."
Thời gian cả ngày lẫn đêm bị gián và chuột gặm nhấm, đã sớm rèn luyện cho Tiết Tuyết ý chí và sự nhẫn nại vượt qua người bình thường, nếu như vậy mà vẫn thua, thì chết cũng xứng đáng.
"Nhóc con nhà cháu."
Ông cụ khe khẽ thở dài, nhưng cũng không nói thêm nữa.
Có lẽ như vậy cũng tốt, bản thân Tiết Cừ cũng là từ trong gió tanh mưa máu đi ra, nếu như không có trải qua những nguy hiểm để rồi từ cõi chết trở về kia, cũng sẽ không có nhà họ Tiết ai ai cũng kính sợ như ngày hôm nay, để Tiểu Tuyết rèn luyện cũng tốt, dù sao cũng có ông ở đâu quan sát rồi.
"Hai ngày nữa sẽ có một buổi yến hội?"
"Yến hội?"
Tiết Tuyết nháy mắt mấy cái, trong đầu bỗng nhiên xuất hiện một hình ảnh.
Đó là hình ảnh của một cô gái bởi vì gặp phải một chuyện đáng sợ mà chân tay luống cuống, bị tiểu thư của các gia tộc khác đã từng một thời ghen ghét đố kỵ với cô thì nay lại quay sang cười nhạo, chỉ có thiếu niên Lăng Thần là đưa tay về phía cô --còn cô, lại coi bàn tay kéo chính mình ra khỏi vực sâu này trở thành rơm rạ.
Còn nhớ rõ lúc đó đứa em gái phảng phất như búp bê Tây Dương kia vội vã chạy tới, trình diễn tiết mục chị em tình thâm, lúc trước bản thân còn cảm thấy vô cùng cảm động, bây giờ nghĩ lại.
Hóa ra mục tiêu lại là anh ta.
Tất cả nghi ngờ trong quá khứ sau khi sống lại đã hoàn toàn thông suốt, là bởi vì đời trước chính cô quá ngu xuẩn, hay là do hiện tại không có tình cảm, cho nên mới có thể nhìn thấu tất cả.
Nhà họ Lăng đang ở thời kỳ bành trướng mấu chốt, yêu cầu cần phải liên hôn với tiểu thư nhà họ Tiết, cũng quả thật làm khó Lăng Thần phải vất vả chịu đựng một người có tiếng xấu như bản thân.
"Ông nội, nhất định phải tham gia sao?"
"Cái yến hội này là để mừng sinh nhật của tiểu thiếu gia nhà họ Cơ."
Ông cụ trả lời rất đơn giản, nhưng đáp án này cũng đã đại biểu cho tất cả.
Nếu như nói nhà họ Tiết đứng ở tầng trên cùng của giới quý tộc, đặc biệt là khi nhà họ Tiết liên hôn với nhà họ Vân, khiến nhà họ Tiết có tư cách coi rẻ đại đa số quý tộc cùng nhà giàu có tư bản, vậy thì nhà họ Cơ, chỉ cần thổi nhẹ một hơi có thể xóa sach tất cả những thứ tồn tại ở xung quanh.
Cái gia tộc bí ẩn này cho đến bây giờ luôn biểu hiện sự không quan tâm đến việc đời, nhưng lại tồn tại thực lực có thể rung chuyển cả một quốc gia, đó là đầu nguồn kinh tế trong và ngoài nước đều không sờ đến được, hầu như nơi nào cũng có dấu vết của nhà họ Cơ.
Ngày thường bọn họ luôn luôn thể hiện ra bộ dạng lãnh đạm, ít giao lưu với bên ngoài, mấy lần tổ chức yến hội long trọng cũng đều là vì vị tiểu thiếu gia duy nhất của nhà họ Cơ ít khi xuất hiện bên ngoài này.
Có thể thấy, nếu như lần này nhà họ Tiết không tham gia yến hội, cho dù nhà họ Cơ không so đo, thì cũng có rất nhiều người muốn đục nước béo cò, hợp lại công kích.
"Cháu hiểu."
Hóa ra nhà họ Cơ lại chính là gia tộc mà đời trước bản thân cô không có cách nào đến gần.
Chẳng qua là một con cọp ngủ say, thử giật râu mép thì sẽ như thế nào đây?