Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1411
Chương 1411:
Chỉ là lúc đó, cô cũng không biết phải làm sao, theo bản năng mà chạy mất, căn bản không có nghĩ tới từ chối anh ta.
“Sợ hãi rồi sao?”
Tô Cửu liếc cô ấy một cái, buồn cười hỏi một câu Tiểu Nhan không nói chuyện.
“Em sợ cái gì chứ? Thích anh, thì phải có dũng khí đứng bên cạnh anh ta không phải sao?”
Nghe câu nói ấy, Tiểu Nhan bỗng chốc ngẩng đầu Em không muốn cùng anh ta sóng vai, thì làm sao có thể trở thành người của anh ta được chứ? “Nhưng là…” Tiểu Nhan có chút không xác định mà cần môi dưới: Em cảm thấy bản thân mình quá kém cỏi, có chút không xứng với anh ấy. Định nghĩa của xứng là gì?Gia thế? Diện mạo? Hay là tính cách? Theo suy nghĩ của chị, tấy cả những thể đó đều không phải, mà sự lưỡng tình tương duyệt của hai người, còn có dũng khí của hai người cùng nhau đổi mặt với khó khăn. Tuy rằng hiện thực xã hội có rất nhiều chuyện vô cùng tàn khốc, làm cho chúng ta không dám đối mặt với hiện thực, nhưng mà nói thật chị đã kết hôn nhiều năm như vậy, lúc chị nhìn chồng mình, chị liền cảm thấy bản thân mình còn niềm tin vào tình yêu.
“Tình cảm của vợ chồng chị thật tốt. Từ đáy lòngTiểu Nhan cảm thấy hâm mộ.
“Em rồi cũng sẽ có ngày này, hãy đặt niềm tin vào bản thân mình.”
Không thể không nói, Tô Cửu thật là một người vô cùng tri kỷ. Sau khi chở Tiểu Nhan đến địa điểm tổ chức buổi tiệc, Tô Cửu cùng Tiểu Nhan xuống xe, bởi vì đi giày cao gót nên lúc Tiểu Nhan đi đường vô cùng bất tiện, cô nhớ tới lần trước cùng Hàn Thanh đi thăm khách hàng, lúc đó cô ấy mang một đôi cao gót không vừa chân nên đã khiến cho gót chân bị phồng gộp lên, chân đau tận mấy ngày liền.
Nhưng mà lúc ấy trái tim cô càng đau hơn.
“Cái kia… Thư ký Tô.” Tiểu Nhan do dự mà đi theo Tô Cửu:“Nơi này chính là nơi tổ chức buổi tiệc ạ?”
“Đúng vậy.
Nhưng mà sao cô ấy còn chưa thấy Hàn Thanh vậy nhỉ? Chẳng lẽ anh đã đi vào rồi sao?Anh ấy không có chờ mình? Nghĩ vậy, Tiểu Nhan có một tí xíu thất vọng.
“Thất vọng sao?”
Giọng nói Tô Cửu từ bên người truyền đến.
Tiểu Nhan lập tức khôi phục biểu tình vốn có, lắc đầu:“Không có.
Giống như chưa từng phát sinh chuyện gì vậy.
Tuy rằng trong lòng có chút thất vọng, nhưng cô ấy vẫn rất vui vẻ, rốt cuộc la do Hàn Thanh đã mời cô cùng anh tham gia buổi tiệc này, bước đầu vô cùng thuận lợi.
Sau này chỉ cân cô ấy nỗ lực thêm chút nữa là được.
“Em nhìn về phía lối vào đi?”
Lối vào?
Tiểu Nhan nhìn xung quanh bốn phía liền thấy một nơi đang tụ tập rất đông đúc, nơi đó trải thảm đỏ, vô số người nơi qua lại, lúc vào cần phải giao ra thiệp mời Mà giờ phút này, ở lối vào nhiều người đo lại nối „ bật lên thân ảnh cao lớn tuấn mỹ của một người, đứng ởt đám người như hạc trong bầy gà Đó là Hàn Thanh!
Tiểu Nhan cảm giác ngực mình giống như bị thứ gì hung hăng đập một chút, cánh môi hồng nhạt hé mở, kích động đến suýt chút nữa kêu lên tên của anh.
Bất quá rất nhanh cô ấy liền ý thức được người trên sân khấu rất nhiều, cho nên kịp thời ngừng lại “Hiện tại còn thất vọng không?Giám đốc Hàn cố ý đứng nơi đó chờ em đấy.”
Nghe Tô Cửu thẳng thừng mà nói ra những lời đó, tim Tiểu Nhan đập nhanh như những con nai đang chạy loạn, mà tầm mắt Hàn Thanh cũng đồng thời ngay lúc này xuyên qua biển người tấp nập mà rơi xuống trên người cô ấy.
Ánh mắt của hai người chạm nhau giữa không trung.
“Đi thôi.”
Tô Cửu đẩy lưng cô ý bảo cô đi về phía trước. Bước chân của Tiểu Nhan như bị keo làm dính tại chỗ, một chút cũng không dám bước, do dự mà nhìn thoáng qua Tô Cửu.Trên mặt cô ta tràn đầy ý cười:“Em làm sao thế? Giám đốc Hàn đang ở phía trước chờ em kìa, nếu như em còn chần chờ thì anh ta sẽ tự vào trước đấy, em mà còn không đi nữa thì mất cơ hội đấy nha.”
Bị cô ấy nói như vậy, Tiểu Nhan lúc này mới ý thức được, nếu như cô ấy đã đáp ứng Hàn Thanh cùng tham buổi tiệc, cô hiện tại phải dũng cảm mà bước đến.Cô ấy không muốn đi nhưng chỉ có thể tiến về phía trước.
“Cam on chi.”
Chỉ là lúc đó, cô cũng không biết phải làm sao, theo bản năng mà chạy mất, căn bản không có nghĩ tới từ chối anh ta.
“Sợ hãi rồi sao?”
Tô Cửu liếc cô ấy một cái, buồn cười hỏi một câu Tiểu Nhan không nói chuyện.
“Em sợ cái gì chứ? Thích anh, thì phải có dũng khí đứng bên cạnh anh ta không phải sao?”
Nghe câu nói ấy, Tiểu Nhan bỗng chốc ngẩng đầu Em không muốn cùng anh ta sóng vai, thì làm sao có thể trở thành người của anh ta được chứ? “Nhưng là…” Tiểu Nhan có chút không xác định mà cần môi dưới: Em cảm thấy bản thân mình quá kém cỏi, có chút không xứng với anh ấy. Định nghĩa của xứng là gì?Gia thế? Diện mạo? Hay là tính cách? Theo suy nghĩ của chị, tấy cả những thể đó đều không phải, mà sự lưỡng tình tương duyệt của hai người, còn có dũng khí của hai người cùng nhau đổi mặt với khó khăn. Tuy rằng hiện thực xã hội có rất nhiều chuyện vô cùng tàn khốc, làm cho chúng ta không dám đối mặt với hiện thực, nhưng mà nói thật chị đã kết hôn nhiều năm như vậy, lúc chị nhìn chồng mình, chị liền cảm thấy bản thân mình còn niềm tin vào tình yêu.
“Tình cảm của vợ chồng chị thật tốt. Từ đáy lòngTiểu Nhan cảm thấy hâm mộ.
“Em rồi cũng sẽ có ngày này, hãy đặt niềm tin vào bản thân mình.”
Không thể không nói, Tô Cửu thật là một người vô cùng tri kỷ. Sau khi chở Tiểu Nhan đến địa điểm tổ chức buổi tiệc, Tô Cửu cùng Tiểu Nhan xuống xe, bởi vì đi giày cao gót nên lúc Tiểu Nhan đi đường vô cùng bất tiện, cô nhớ tới lần trước cùng Hàn Thanh đi thăm khách hàng, lúc đó cô ấy mang một đôi cao gót không vừa chân nên đã khiến cho gót chân bị phồng gộp lên, chân đau tận mấy ngày liền.
Nhưng mà lúc ấy trái tim cô càng đau hơn.
“Cái kia… Thư ký Tô.” Tiểu Nhan do dự mà đi theo Tô Cửu:“Nơi này chính là nơi tổ chức buổi tiệc ạ?”
“Đúng vậy.
Nhưng mà sao cô ấy còn chưa thấy Hàn Thanh vậy nhỉ? Chẳng lẽ anh đã đi vào rồi sao?Anh ấy không có chờ mình? Nghĩ vậy, Tiểu Nhan có một tí xíu thất vọng.
“Thất vọng sao?”
Giọng nói Tô Cửu từ bên người truyền đến.
Tiểu Nhan lập tức khôi phục biểu tình vốn có, lắc đầu:“Không có.
Giống như chưa từng phát sinh chuyện gì vậy.
Tuy rằng trong lòng có chút thất vọng, nhưng cô ấy vẫn rất vui vẻ, rốt cuộc la do Hàn Thanh đã mời cô cùng anh tham gia buổi tiệc này, bước đầu vô cùng thuận lợi.
Sau này chỉ cân cô ấy nỗ lực thêm chút nữa là được.
“Em nhìn về phía lối vào đi?”
Lối vào?
Tiểu Nhan nhìn xung quanh bốn phía liền thấy một nơi đang tụ tập rất đông đúc, nơi đó trải thảm đỏ, vô số người nơi qua lại, lúc vào cần phải giao ra thiệp mời Mà giờ phút này, ở lối vào nhiều người đo lại nối „ bật lên thân ảnh cao lớn tuấn mỹ của một người, đứng ởt đám người như hạc trong bầy gà Đó là Hàn Thanh!
Tiểu Nhan cảm giác ngực mình giống như bị thứ gì hung hăng đập một chút, cánh môi hồng nhạt hé mở, kích động đến suýt chút nữa kêu lên tên của anh.
Bất quá rất nhanh cô ấy liền ý thức được người trên sân khấu rất nhiều, cho nên kịp thời ngừng lại “Hiện tại còn thất vọng không?Giám đốc Hàn cố ý đứng nơi đó chờ em đấy.”
Nghe Tô Cửu thẳng thừng mà nói ra những lời đó, tim Tiểu Nhan đập nhanh như những con nai đang chạy loạn, mà tầm mắt Hàn Thanh cũng đồng thời ngay lúc này xuyên qua biển người tấp nập mà rơi xuống trên người cô ấy.
Ánh mắt của hai người chạm nhau giữa không trung.
“Đi thôi.”
Tô Cửu đẩy lưng cô ý bảo cô đi về phía trước. Bước chân của Tiểu Nhan như bị keo làm dính tại chỗ, một chút cũng không dám bước, do dự mà nhìn thoáng qua Tô Cửu.Trên mặt cô ta tràn đầy ý cười:“Em làm sao thế? Giám đốc Hàn đang ở phía trước chờ em kìa, nếu như em còn chần chờ thì anh ta sẽ tự vào trước đấy, em mà còn không đi nữa thì mất cơ hội đấy nha.”
Bị cô ấy nói như vậy, Tiểu Nhan lúc này mới ý thức được, nếu như cô ấy đã đáp ứng Hàn Thanh cùng tham buổi tiệc, cô hiện tại phải dũng cảm mà bước đến.Cô ấy không muốn đi nhưng chỉ có thể tiến về phía trước.
“Cam on chi.”