Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1356
Chương 1356:
Thà không phải là minh tinh, muốn ăn cũng không phải khống chế, nhưng ăn quá no cũng không phải chuyện tốt, nhưng hôm nay cô ấy không thể kiểm soát được bản thân.
Tiểu Nhan đứng dậy và đi vào nhà vệ sinh, khi từ nhà vệ sinh bước ra thì cô ấy chợt nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc từ đẳng sau.
Bóng lưng của người đàn ông cao lớn và thẳng tắm, như một cây tùng đứng trong gió.
Là Hàn Thanh.
Tiểu Nhan lần đầu tiên nhận ra bóng lưng của ai thì gần như là phản xạ có điều kiện mà lùi lại trong góc đứng dựa vào tường, đồng thời tim đập loạn nhịp.
Thật đáng thất vọng.
Tiểu Nhan thầm nguyền rủa bản thân trong lòng.
Đột nhiên, một giọng nữ quen thuộc vang lên: “Cái đó… thực xin lỗi anh Hàn, em không cố ý làm phiền anh, nhưng hôm nay có cơ hội này cho nên mới tìm đến anh. Thật ra thì em ngưỡng mộ anh đã lâu, mà em cũng biết rằng anh luôn độc thân, trước không dám tùy tiện mở miệng, Hôm nay em nắm lấy cơ hội này, em hy vọng anh có thể cho em một cơ hội”
Tiểu Nhan mở to mắt không thể tin được.
Nếu cô ấy nghe không lầm thì giọng nói này…
rõ ràng là Lâm Tinh Hỏa, người vẫn còn trò chuyện với cô ấy khi nấy.
Lâm Tinh Hỏa, người đặc biệt nổi tiếng trong làng giải trí, vậy mà lại… ái mộ Hàn Thanh?
Cô ấy thất thần đứng đó, luôn cảm thấy tin tức đó khiến cô ấy đặc biệt kinh ngạc, tại sao lại như vậy?
Nhưng nghĩ lại cũng đúng thôi, đối với một người tốt như Hàn Thanh thì phụ nữ thích anh ta như nấm mọc sau mưa, dù sao một ngôi sao lớn cũng chỉ là một người bình thường có thất tình lục dục, thích người ta cũng là chuyện bình thường thôi.
Còn Hàn Thanh thì sao?
Lâm Tinh Hỏa quá tốt, quá đẹp, với dáng người và khuôn mặt hạng nhất, còn mạnh hơn cô biết bao nhiêu. So sánh giữa hai người có thể nói là chênh lệch giữa trời và đất.
Một người phụ nữ xinh đẹp như vậy tỏ tình với anh ta thì anh ta sẽ động lòng chứ?
Nghĩ đến đây thì Tiểu Nhan cảm thấy trong lòng nhói đau, mũi có chú chua xót.
Cô ấy đang nghĩ gì vậy? Cho dù Hàn Thanh có thích Lâm Tinh Hỏa thì đối với cô ấy cũng không thành vấn đề.
Cô ấy đã quyết định quên anh ta từ lâu rồi phải không?
Khi Tiểu Nhan đang nghĩ ngợi thì giọng nam lãnh đạm vang lên.
“Nếu cô biết tôi vẫn luôn độc thân thì hôm nay cô không nên nói những điều này”
Lâm Tinh Hỏa sững sờ một chút, nhưng là một ngôi sao nên phản ứng tại chỗ cũng tốt, cô ta cười nhẹ.
“Có lẽ sau hôm nay sẽ khác? Anh độc thân lâu như vậy nên em muốn thử xem, nếu không cố gắng thì sẽ không có cơ hội.”
Câu này đúng, có rất nhiều điều phải thử mới biết được.
Dũng cảm, không sợ hãi.
Tiểu Nhan, người đang đứng cạnh bức tường, cũng nghĩ như vậy trước khi bị thất vọng, thậm chí cô ấy còn cảm thấy rằng chỉ cần muốn, thì nổ lực là có thể đạt được.
Nhưng mà có một điều bị bỏ qua, đó là có những thứ vốn không bao giờ thuộc về cô ấy.
Bây giờ, Lâm Tinh Hỏa cũng giống như chính mình.
“Không khác gì.”
Vẻ mặt Hàn Thanh hờ hững, trong mắt hiện lên vẻ lạnh lùng, thần sắc trước mặt nữ thần bao người cũng không có đặc biệt chói mắt.
Thà không phải là minh tinh, muốn ăn cũng không phải khống chế, nhưng ăn quá no cũng không phải chuyện tốt, nhưng hôm nay cô ấy không thể kiểm soát được bản thân.
Tiểu Nhan đứng dậy và đi vào nhà vệ sinh, khi từ nhà vệ sinh bước ra thì cô ấy chợt nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc từ đẳng sau.
Bóng lưng của người đàn ông cao lớn và thẳng tắm, như một cây tùng đứng trong gió.
Là Hàn Thanh.
Tiểu Nhan lần đầu tiên nhận ra bóng lưng của ai thì gần như là phản xạ có điều kiện mà lùi lại trong góc đứng dựa vào tường, đồng thời tim đập loạn nhịp.
Thật đáng thất vọng.
Tiểu Nhan thầm nguyền rủa bản thân trong lòng.
Đột nhiên, một giọng nữ quen thuộc vang lên: “Cái đó… thực xin lỗi anh Hàn, em không cố ý làm phiền anh, nhưng hôm nay có cơ hội này cho nên mới tìm đến anh. Thật ra thì em ngưỡng mộ anh đã lâu, mà em cũng biết rằng anh luôn độc thân, trước không dám tùy tiện mở miệng, Hôm nay em nắm lấy cơ hội này, em hy vọng anh có thể cho em một cơ hội”
Tiểu Nhan mở to mắt không thể tin được.
Nếu cô ấy nghe không lầm thì giọng nói này…
rõ ràng là Lâm Tinh Hỏa, người vẫn còn trò chuyện với cô ấy khi nấy.
Lâm Tinh Hỏa, người đặc biệt nổi tiếng trong làng giải trí, vậy mà lại… ái mộ Hàn Thanh?
Cô ấy thất thần đứng đó, luôn cảm thấy tin tức đó khiến cô ấy đặc biệt kinh ngạc, tại sao lại như vậy?
Nhưng nghĩ lại cũng đúng thôi, đối với một người tốt như Hàn Thanh thì phụ nữ thích anh ta như nấm mọc sau mưa, dù sao một ngôi sao lớn cũng chỉ là một người bình thường có thất tình lục dục, thích người ta cũng là chuyện bình thường thôi.
Còn Hàn Thanh thì sao?
Lâm Tinh Hỏa quá tốt, quá đẹp, với dáng người và khuôn mặt hạng nhất, còn mạnh hơn cô biết bao nhiêu. So sánh giữa hai người có thể nói là chênh lệch giữa trời và đất.
Một người phụ nữ xinh đẹp như vậy tỏ tình với anh ta thì anh ta sẽ động lòng chứ?
Nghĩ đến đây thì Tiểu Nhan cảm thấy trong lòng nhói đau, mũi có chú chua xót.
Cô ấy đang nghĩ gì vậy? Cho dù Hàn Thanh có thích Lâm Tinh Hỏa thì đối với cô ấy cũng không thành vấn đề.
Cô ấy đã quyết định quên anh ta từ lâu rồi phải không?
Khi Tiểu Nhan đang nghĩ ngợi thì giọng nam lãnh đạm vang lên.
“Nếu cô biết tôi vẫn luôn độc thân thì hôm nay cô không nên nói những điều này”
Lâm Tinh Hỏa sững sờ một chút, nhưng là một ngôi sao nên phản ứng tại chỗ cũng tốt, cô ta cười nhẹ.
“Có lẽ sau hôm nay sẽ khác? Anh độc thân lâu như vậy nên em muốn thử xem, nếu không cố gắng thì sẽ không có cơ hội.”
Câu này đúng, có rất nhiều điều phải thử mới biết được.
Dũng cảm, không sợ hãi.
Tiểu Nhan, người đang đứng cạnh bức tường, cũng nghĩ như vậy trước khi bị thất vọng, thậm chí cô ấy còn cảm thấy rằng chỉ cần muốn, thì nổ lực là có thể đạt được.
Nhưng mà có một điều bị bỏ qua, đó là có những thứ vốn không bao giờ thuộc về cô ấy.
Bây giờ, Lâm Tinh Hỏa cũng giống như chính mình.
“Không khác gì.”
Vẻ mặt Hàn Thanh hờ hững, trong mắt hiện lên vẻ lạnh lùng, thần sắc trước mặt nữ thần bao người cũng không có đặc biệt chói mắt.