-Chap 3.
Hơn một tuần sau buổi tối mà mình tự gọi là "hẹn hò". Mình và ShellyO (Bảo Trân) đã có thêm vài tiến triển. Đầu tiên là em cho mình nick Skype, và mỗi đêm mình giảm bớt thời gian Party Rank để tâm sự với em. Thứ hai là em bắt đầu đặt ra những câu hỏi về mình (chắc muốn tìm hiểu đây mà :">).
Trong thời gian Skype với em, mình thường đặt ra những câu hỏi đầy ẩn ý như: "có ai solo support cho em chưa?", "tối em không đi đâu chơi à" hay "em đi đâu với ai" (không biết em có hiểu ý mình không :>). Nhưng hầu như chẳng thu được kết quả gì, vì em trả lời hết sức ngây ngô T.T. Ngược lại, em hỏi gì là mình phun ra hết. Thậm chí mình còn khai luôn về việc 2 năm không một mảnh tình vắt vai :sostupid:.
Trong một lần Skype em gửi cho mình một tấm ảnh em mặc đồ cosplay Lina. Xem xong tấm ảnh đó mình suýt lên cmn cơn đau tim :sohot:. Em nói mình là người đầu tiên xem ảnh, điều đó thật sự làm mình cảm thấy rất vui.
Từ ngày gặp em đến giờ mình như thằng phê cần, lúc nào miệng cũng tủm tỉm cười. Mấy bố làm chung hỏi dạo này mình dùng có đập đá hay hút cần gì không, lolol. Giờ mỗi ngày mình chỉ mong đến 10 tối để bay Rank rồi Skype với em :">.
Dạo này mình rất thích cầm Magnus với những pha RP thần thánh, còn em thì đang tập chơi Lina. Nhiều pha mình RP tới trước mặt em, rồi em Laguna... creep. Thế là mình và em lại có dịp thể hiện trình độ trashtalk với những người bạn peenoise thân yêu :>. Tình hình bắt đầu trở nên tốt hơn khi mình chỉ em đánh Witch Doctor. Hôm đó sau pha combo double RP và Death Ward, em đã có pha Rampage đầu tiên trong đời. Giây phút đó, em hét trên mic như một con điên và mình cũng cảm thấy rất hạnh phúc, đặc biệt là khi em type "i wanna kiss you hard Mag" :killmeplease:
Sau đó em chụp ảnh post lên facebook và không quên tag mình vào. Mình không nhớ nổi lần đầu tiên mình Rampage là khi nào, nhưng có lẽ lúc này còn vui hơn 100 lần lúc đó. Đêm đó mình được hai phần thưởng bất ngờ, đó là một video 15 sắc thái biểu cảm của em trong 2 phút và một buổi ăn tối kỉ niệm lần đầu tiên rampage (em mời) :cuteface:.
Tối hôm đó mình không mặc đồ đẹp cũng không chải chuốt, lần trước suýt tí nữa là chui cmn xuống đất rồi. Nhưng số mình đen như SF vậy, tới nơi thì mới biết đó là một nhà hàng đồ nướng. Em tới từ sớm và ra đón mình. Hôm nay em mặt chiếc áo hở rốn bó sát bên trong áo khoác jeans và váy ngắn ngang đùi, đây là lần thứ hai em làm mình lên cơn đau tim (sau Lí Na cosplay). Em cười:
- Aha, đi chơi net thì mặc đồ đẹp lắm, còn đi ăn thì...
- Haizz, tại sếp bắt anh phải làm giấy tờ nên k kịp về nhà thay đồ chứ bộ ( Im sorry, Boss T.T)
Em le lưỡi trêu rồi kéo mình vào bàn. Em kêu vài món và một kết Tiger. Mình ngạc nhiên:
- Sao kêu nhiều vậy? Anh uống ít lắm T.T
- Đâu phải có mình anh biết uống - Em cười nham hiểm rồi khui bia.
Sau đó em giơ ly lên:
- Chúc mừng lần đầu Rampage!
- Chúc mừng em đã thoát khỏi kiếp noob!
- Hứ! Trăm phần trăm nha.
Em cụng ly rồi làm một phát hết luôn (Oh my Zues, kiểu này thì mình chết chắc T.T). Sau 5 ly liên tiếp thì mình có dấu hiệu "bay" rồi, còn em thì vẫn tỉnh như ruồi 0.o. Dự là sẽ khó sống sót đêm nay, đến ly thứ 6, em có điện thoại. Em bắt máy "ừ", "ừ" gì đó rồi đi ra ngoài, mình thở phào, tí thì chết
:'(.
Vài phút sau thì em bước vào, có dắt theo một người nữa, đó là một thằng có vẻ cỡ tuổi mình nhưng nhìn chững chạc hơn. Em giới thiệu:
- Đây là anh Q - rồi chỉ mình - còn đây là anh B, bạn mới.
Mình gật đầu chào xã giao rồi ngồi cặm cụi ăn, để em và Q nói chuyện.
Lúc đó mình khá là say nên cũng không để ý là em đang nói chuyện gì với Q, nhưng cả hai có vẻ rất thân thiết. Lúc này mình cảm thấy như một người thứ ba, một con kỳ đà cản mũi em vậy. Mình không thể tiếp tục ngồi nhìn em và thằng kia đang thân mật với nhau. Thế nên một lát sau mình giả vờ nghe điện thoại, rồi kêu có chuyện gấp phải đi. Mình kêu phục vụ tính tiền nhưng em nhất quyết không cho mình trả. Mình chào em, rồi bỏ về.
Hoá ra bấy lâu nay em chỉ coi mình như bạn bình thường. Điều đó thật hụt hẫng và đáng thất vọng. Có lẽ mình chỉ là kẻ mơ mộng thôi chăng?
:(
Sau hôm đó mình thường viện lí do để không party rank hay Skype với em. Mình nghĩ giữ khoảng cách với em là điều cần thiết. Sau vài ngày em có vẻ cũng nhận ra sự lạnh nhạt của mình. Em inbox hỏi tại sao, rồi em xin lỗi vì buổi tối đó, xin lỗi vì rủ Q mà không báo trước. Mình chỉ biết nói "không sao" cho qua chuyện, chẳng lẽ mình trách em về những vấn đề vốn dĩ chỉ là cá nhân mình tưởng tượng thôi
:(.
Mình quay lại cắm đầu solo rank, nhưng đa phần toàn thua. Chả sao hết, chỉ cần làm đầu óc bận rộn thôi. Hơn 5 ngày mình từ 3k9 rơi tận xuống 3k1 T.T.
Hai giờ đêm hôm đó, biết chắc là em đã ngủ. Mình mở Skype lên để check mess. Có một tin nhắn đập ngay vào mắt mình, ngắn gọn, dễ hiểu:
"Q là anh cùng cha khác mẹ với e"
Hơn một tuần sau buổi tối mà mình tự gọi là "hẹn hò". Mình và ShellyO (Bảo Trân) đã có thêm vài tiến triển. Đầu tiên là em cho mình nick Skype, và mỗi đêm mình giảm bớt thời gian Party Rank để tâm sự với em. Thứ hai là em bắt đầu đặt ra những câu hỏi về mình (chắc muốn tìm hiểu đây mà :">).
Trong thời gian Skype với em, mình thường đặt ra những câu hỏi đầy ẩn ý như: "có ai solo support cho em chưa?", "tối em không đi đâu chơi à" hay "em đi đâu với ai" (không biết em có hiểu ý mình không :>). Nhưng hầu như chẳng thu được kết quả gì, vì em trả lời hết sức ngây ngô T.T. Ngược lại, em hỏi gì là mình phun ra hết. Thậm chí mình còn khai luôn về việc 2 năm không một mảnh tình vắt vai :sostupid:.
Trong một lần Skype em gửi cho mình một tấm ảnh em mặc đồ cosplay Lina. Xem xong tấm ảnh đó mình suýt lên cmn cơn đau tim :sohot:. Em nói mình là người đầu tiên xem ảnh, điều đó thật sự làm mình cảm thấy rất vui.
Từ ngày gặp em đến giờ mình như thằng phê cần, lúc nào miệng cũng tủm tỉm cười. Mấy bố làm chung hỏi dạo này mình dùng có đập đá hay hút cần gì không, lolol. Giờ mỗi ngày mình chỉ mong đến 10 tối để bay Rank rồi Skype với em :">.
Dạo này mình rất thích cầm Magnus với những pha RP thần thánh, còn em thì đang tập chơi Lina. Nhiều pha mình RP tới trước mặt em, rồi em Laguna... creep. Thế là mình và em lại có dịp thể hiện trình độ trashtalk với những người bạn peenoise thân yêu :>. Tình hình bắt đầu trở nên tốt hơn khi mình chỉ em đánh Witch Doctor. Hôm đó sau pha combo double RP và Death Ward, em đã có pha Rampage đầu tiên trong đời. Giây phút đó, em hét trên mic như một con điên và mình cũng cảm thấy rất hạnh phúc, đặc biệt là khi em type "i wanna kiss you hard Mag" :killmeplease:
Sau đó em chụp ảnh post lên facebook và không quên tag mình vào. Mình không nhớ nổi lần đầu tiên mình Rampage là khi nào, nhưng có lẽ lúc này còn vui hơn 100 lần lúc đó. Đêm đó mình được hai phần thưởng bất ngờ, đó là một video 15 sắc thái biểu cảm của em trong 2 phút và một buổi ăn tối kỉ niệm lần đầu tiên rampage (em mời) :cuteface:.
Tối hôm đó mình không mặc đồ đẹp cũng không chải chuốt, lần trước suýt tí nữa là chui cmn xuống đất rồi. Nhưng số mình đen như SF vậy, tới nơi thì mới biết đó là một nhà hàng đồ nướng. Em tới từ sớm và ra đón mình. Hôm nay em mặt chiếc áo hở rốn bó sát bên trong áo khoác jeans và váy ngắn ngang đùi, đây là lần thứ hai em làm mình lên cơn đau tim (sau Lí Na cosplay). Em cười:
- Aha, đi chơi net thì mặc đồ đẹp lắm, còn đi ăn thì...
- Haizz, tại sếp bắt anh phải làm giấy tờ nên k kịp về nhà thay đồ chứ bộ ( Im sorry, Boss T.T)
Em le lưỡi trêu rồi kéo mình vào bàn. Em kêu vài món và một kết Tiger. Mình ngạc nhiên:
- Sao kêu nhiều vậy? Anh uống ít lắm T.T
- Đâu phải có mình anh biết uống - Em cười nham hiểm rồi khui bia.
Sau đó em giơ ly lên:
- Chúc mừng lần đầu Rampage!
- Chúc mừng em đã thoát khỏi kiếp noob!
- Hứ! Trăm phần trăm nha.
Em cụng ly rồi làm một phát hết luôn (Oh my Zues, kiểu này thì mình chết chắc T.T). Sau 5 ly liên tiếp thì mình có dấu hiệu "bay" rồi, còn em thì vẫn tỉnh như ruồi 0.o. Dự là sẽ khó sống sót đêm nay, đến ly thứ 6, em có điện thoại. Em bắt máy "ừ", "ừ" gì đó rồi đi ra ngoài, mình thở phào, tí thì chết
Vài phút sau thì em bước vào, có dắt theo một người nữa, đó là một thằng có vẻ cỡ tuổi mình nhưng nhìn chững chạc hơn. Em giới thiệu:
- Đây là anh Q - rồi chỉ mình - còn đây là anh B, bạn mới.
Mình gật đầu chào xã giao rồi ngồi cặm cụi ăn, để em và Q nói chuyện.
Lúc đó mình khá là say nên cũng không để ý là em đang nói chuyện gì với Q, nhưng cả hai có vẻ rất thân thiết. Lúc này mình cảm thấy như một người thứ ba, một con kỳ đà cản mũi em vậy. Mình không thể tiếp tục ngồi nhìn em và thằng kia đang thân mật với nhau. Thế nên một lát sau mình giả vờ nghe điện thoại, rồi kêu có chuyện gấp phải đi. Mình kêu phục vụ tính tiền nhưng em nhất quyết không cho mình trả. Mình chào em, rồi bỏ về.
Hoá ra bấy lâu nay em chỉ coi mình như bạn bình thường. Điều đó thật hụt hẫng và đáng thất vọng. Có lẽ mình chỉ là kẻ mơ mộng thôi chăng?
Sau hôm đó mình thường viện lí do để không party rank hay Skype với em. Mình nghĩ giữ khoảng cách với em là điều cần thiết. Sau vài ngày em có vẻ cũng nhận ra sự lạnh nhạt của mình. Em inbox hỏi tại sao, rồi em xin lỗi vì buổi tối đó, xin lỗi vì rủ Q mà không báo trước. Mình chỉ biết nói "không sao" cho qua chuyện, chẳng lẽ mình trách em về những vấn đề vốn dĩ chỉ là cá nhân mình tưởng tượng thôi
Mình quay lại cắm đầu solo rank, nhưng đa phần toàn thua. Chả sao hết, chỉ cần làm đầu óc bận rộn thôi. Hơn 5 ngày mình từ 3k9 rơi tận xuống 3k1 T.T.
Hai giờ đêm hôm đó, biết chắc là em đã ngủ. Mình mở Skype lên để check mess. Có một tin nhắn đập ngay vào mắt mình, ngắn gọn, dễ hiểu:
"Q là anh cùng cha khác mẹ với e"