- Chap 2
Tối hôm đó mình có nhắn tin với ẻm, đại loại là vài câu hỏi vớ vẩn rồi chúc ngủ ngon. Khi bạn là một gamer có thâm niên dài hạn và đã lâu không có gấu, bạn cũng quên cmn cách nc với gái ra làm sao . Trong trường hợp này có hai cách để tiếp tục nói chuyện với ẻm, một là nói về vấn đề mà cả mình và ẻm đều biết (ở đây là Dota :>), hai là nói về những vấn đề mà mình muốn tìm hiểu (em mặc Cup nào?
).
Tất nhiên là mình chọn cách thứ nhất, sáng hôm sau mình nhắn tin:
- Sáng giờ em ăn gì chưa?
Ẻm rep:
- Chưa ăn gì hết
- Anh tưởng em ăn rồi chứ!
- Ăn gì mà ăn
:(
- Ăn hành
Mình chưa dám hỏi những vấn đề sâu xa dù rất muốn
:(, thế nên mình chỉ dám nói mấy câu chọc cười như thế này thôi :>. Mục đích là để tiếp tục nói chuyện với em, vậy là đủ rồi
.
Không biết có ai giống mình không, một khi đưa đối tượng nào vô tầm ngắm thì mình có thói quen đào mộ từng stt hay từng bức ảnh trên facebook với hi vọng sẽ có một tí ti thông tin về người đó. Trong phần giới thiệu thì ẻm sinh năm 93, đang học Kiến Trúc. Album cũng không quá nhiều ảnh, đa phần là ảnh đại diện hoặc Dota. Mỗi ảnh có mặt ẻm là hơn 200 like và khá nhiều cm, đa phần là thanh niên "làm quen" và thanh niên "support". Stt cũng không có dấu hiệu "có bạn trai". Thế là tạm ổn rồi, tiếp tục chiến thuật "turtle" thôi :>.
Hai buổi tối sau đó mình và ẻm party, bật mic nói chuyện khá vui vẻ (nếu không tính đến những pha trẻ trâu chửi om sòm trong tiệm
-_-). Mình vẫn chưa dám hỏi ẻm có bạn trai chưa, phần vì ngại, phần vì hai bố ngồi hai máy bên cạnh cứ nhìn chằm chằm như mình là sinh vật lạ vậy 0.o (vì mình nói tiếng Anh).
Sáng ngày thứ 3, ẻm inbox rủ mình tối ra net chơi chung. Tất nhiên là mình đồng ý ngay cmn luôn
. Chiều hôm đó mình phóng thẳng về nhà, tắm rửa chải chuốt gọn gàng, mặc đồ đẹp rồi... đi chơi net. Lúc tới thì ẻm ngồi đó rồi, thấy mình ẻm khá ngạc nhiên, hỏi:
- Hôm nay nhìn anh lạ vậy?
- À, anh mới ăn liên hoan trên công ty (không lẽ kêu mặc đồ đẹp ra chơi net T.T)
- Vậy hả, tưởng anh chưa ăn thì lát đi ăn chung, ai dè...
- Anh còn ăn được nữa mà - xém tí thì tạch cmnr :lucky:
Ẻm lườm mình cười khó hiểu rồi chỉ tay vô máy kế bên. Hôm nay ẻm tự nhiên hơn lần trước nhiều, nói nhiều hơn và cười cũng nhiều hơn :">. Lâu lâu đang đánh thì có mấy thanh niên ngồi đối diện thò đầu qua nhìn ẻm trầm trồ, làm mình cảm thấy tự hào vk*. Trận thứ 4 mình chỉ ẻm đánh Pudge, và ẻm kéo toàn creep với không khí. Đôi lúc có những pha bóp thần thánh, nhưng quay qua nhìn thấy ẻm cười thì mình hết muốn trách cmn móc gì luôn :">. Sau khi ngậm no hành, ẻm rủ mình đi ăn. Tưởng đâu ẻm sẽ đến mấy chỗ sang trọng đắt tiền, ai ngờ ẻm dẫn mình ra xe hủ tíu gần đó (watagal :">). Ăn xong hai đứa đi uống trà chanh (cũng là ý của ẻm luôn). Như thường lệ, mình bắt chuyện trước, đơn giản như một trò chơi, mình hỏi và ẻm trả lời. Ẻm kể cho mình tại sao ẻm thích Dota, rồi kể về cuộc sống và gia đình. Hoá ra nhà ẻm định cư bên Úc hết, chỉ có em và chị là ở đây thôi. Dù gia đình khá giả nhưng ẻm vẫn bán đồ trên mạng để kiếm thêm. Dota đối với em như là một nơi giao lưu giải trí thôi, còn đối với mình đó là nửa thế cmn giới.
Hai đứa nói chuyện đến tận 10h, sau đó thì mình đưa ẻm về nhà (tức là đi theo như bảo kê, mấy thím đừng suy diễn lung tung :>).
Hôm đó mình về nhà trong tâm trạng phấn khích tột độ, miệng cười hoài không khép. Tới nhà mình mới nhớ ra một điều tối quan trọng:
Mình chưa hỏi ẻm có bạn trai chưa.
FUCK! :rage:
Tối hôm đó mình có nhắn tin với ẻm, đại loại là vài câu hỏi vớ vẩn rồi chúc ngủ ngon. Khi bạn là một gamer có thâm niên dài hạn và đã lâu không có gấu, bạn cũng quên cmn cách nc với gái ra làm sao
Tất nhiên là mình chọn cách thứ nhất, sáng hôm sau mình nhắn tin:
- Sáng giờ em ăn gì chưa?
Ẻm rep:
- Chưa ăn gì hết
- Anh tưởng em ăn rồi chứ!
- Ăn gì mà ăn
- Ăn hành
Mình chưa dám hỏi những vấn đề sâu xa dù rất muốn
Không biết có ai giống mình không, một khi đưa đối tượng nào vô tầm ngắm thì mình có thói quen đào mộ từng stt hay từng bức ảnh trên facebook với hi vọng sẽ có một tí ti thông tin về người đó. Trong phần giới thiệu thì ẻm sinh năm 93, đang học Kiến Trúc. Album cũng không quá nhiều ảnh, đa phần là ảnh đại diện hoặc Dota. Mỗi ảnh có mặt ẻm là hơn 200 like và khá nhiều cm, đa phần là thanh niên "làm quen" và thanh niên "support". Stt cũng không có dấu hiệu "có bạn trai". Thế là tạm ổn rồi, tiếp tục chiến thuật "turtle" thôi :>.
Hai buổi tối sau đó mình và ẻm party, bật mic nói chuyện khá vui vẻ (nếu không tính đến những pha trẻ trâu chửi om sòm trong tiệm
Sáng ngày thứ 3, ẻm inbox rủ mình tối ra net chơi chung. Tất nhiên là mình đồng ý ngay cmn luôn
- Hôm nay nhìn anh lạ vậy?
- À, anh mới ăn liên hoan trên công ty (không lẽ kêu mặc đồ đẹp ra chơi net T.T)
- Vậy hả, tưởng anh chưa ăn thì lát đi ăn chung, ai dè...
- Anh còn ăn được nữa mà - xém tí thì tạch cmnr :lucky:
Ẻm lườm mình cười khó hiểu rồi chỉ tay vô máy kế bên. Hôm nay ẻm tự nhiên hơn lần trước nhiều, nói nhiều hơn và cười cũng nhiều hơn :">. Lâu lâu đang đánh thì có mấy thanh niên ngồi đối diện thò đầu qua nhìn ẻm trầm trồ, làm mình cảm thấy tự hào vk*. Trận thứ 4 mình chỉ ẻm đánh Pudge, và ẻm kéo toàn creep với không khí. Đôi lúc có những pha bóp thần thánh, nhưng quay qua nhìn thấy ẻm cười thì mình hết muốn trách cmn móc gì luôn :">. Sau khi ngậm no hành, ẻm rủ mình đi ăn. Tưởng đâu ẻm sẽ đến mấy chỗ sang trọng đắt tiền, ai ngờ ẻm dẫn mình ra xe hủ tíu gần đó (watagal :">). Ăn xong hai đứa đi uống trà chanh (cũng là ý của ẻm luôn). Như thường lệ, mình bắt chuyện trước, đơn giản như một trò chơi, mình hỏi và ẻm trả lời. Ẻm kể cho mình tại sao ẻm thích Dota, rồi kể về cuộc sống và gia đình. Hoá ra nhà ẻm định cư bên Úc hết, chỉ có em và chị là ở đây thôi. Dù gia đình khá giả nhưng ẻm vẫn bán đồ trên mạng để kiếm thêm. Dota đối với em như là một nơi giao lưu giải trí thôi, còn đối với mình đó là nửa thế cmn giới.
Hai đứa nói chuyện đến tận 10h, sau đó thì mình đưa ẻm về nhà (tức là đi theo như bảo kê, mấy thím đừng suy diễn lung tung :>).
Hôm đó mình về nhà trong tâm trạng phấn khích tột độ, miệng cười hoài không khép. Tới nhà mình mới nhớ ra một điều tối quan trọng:
Mình chưa hỏi ẻm có bạn trai chưa.
FUCK! :rage: