Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 79: Cảnh cáo
Lúc trước đúng là anh rất yêu quý cô ta nhưng chỉ dừng ở mức anh trai yêu quý cô em gái luôn luôn đối xử nhẹ nhàng và không bao giờ cáu tiết, lớn tiếng với ả nhưng ngày hôm nay cô ta đã dám hành hung người con gái anh yêu và người sắp trở thành vợ của anh nữa.
Thấy con vợ nhỏ của mình bị con khác chà đạp suýt mất mạng thì một thằng chồng như anh không thể trơ mắt ra đứng nhìn được.
Cay tiết lấy điện thoại ra gọi cho anh trai Lý Phi - Lý Khanh
- Alo
- Em gái anh đang ở đâu, cô ta hiện giờ có ở nhà không?
- Không có con bé không có nhà. Vậy có chuyện gì?
- Em gái quý hóa của anh đã cố ý sát hại con vợ nhỏ của tôi đấy suýt nữa cô ta khiến tôi mồ côi vợ rồi. Tôi sẽ không tha cho cô ta đâu
- Khoan anh nói thật sao? Con bé đã làm vậy à? Nhưng vợ của cậu là ai? Cái gì mà....
- Tôi nhất định sẽ lật tung cả cái thành phố này lên để bắt em gái của anh đền tội và giao cô ta cho con vợ nhỏ của tôi xử lí. Con vợ của tôi nó cũng ác chiến và đánh đau lắm đấy không phải là cái kiểu con dâu thùy mị nết na, nhẫn nhịn hay gì đâu.
- Này khoan....
Chứ để Lý Khanh nói hết anh đã cúp máy rồi gào lớn:
- TẤT CẢ TỤI BAY..TẠI SAO KHI CON VỢ CỦA ÔNG ĐÁNH NHAU VỚI CON Ả LÝ PHI NGOÀI VƯỜN MÀ KHÔNG AI ĐỂ Ý HAY CHỨNG KIẾN VẬY? MẮT CHÚNG MÀY ĐỂ Ở ĐÍT À?
Tất cả đám hầu run sợ tái mét mặt mày thực sự cậu chủ của bọn họ đã nổi trận lôi đình thật rồi. Tránh bị " Trời đánh tránh miếng ăn " nên một người hầu nam dè dặt đi đến trước mặt anh mà lí nhí:
- Dạ thưa cậu..thực ra cô Trương Kiều đã dặn chúng tôi là cậu đã cấm không một ai được bén mảng ra khu vườn phía sau. Chúng tôi sợ cậu phạt nên không ai dám ra đó cả
Cái gì cơ ai nói với bọn họ là anh cấm tuyệt không cho ai ra khu vườn sau nhà? Nếu anh mà làm thế thì khác gì đang cố tiếp tay giật giây cho con ả Lý Phi kia hãm hại cô vợ của anh chứ.
Không được rồi, chuyện này thực sự là không ổn. Kẻ nào dám lợi dụng hình ảnh của anh làm chuyện xấu xa hãm hại vợ của anh
Anh cáu tiết đá đít người hầu đó mấy phát, ơ kìa cậu chủ này đúng là đầu gấu lại còn" giận cá chém thớt" nữa chứ.
- Mày nói điêu tao nói như vậy hồi nào?
Anh đánh mắt sắc lạnh về phía Trương Kiều đang run lẩy bẩy. Bị người hầu nam chỉ thẳng mặt ả ta dãy nảy lên như đỉa phải vôi, lắp bắp:
- Thưa cậu chủ, xin..nghe tôi nói đã mọi chuyện..
Chưa nói hết câu anh đã giáng xuống mặt ả hai cái bạt tai trời giáng " BỐP BỐP" tiếng tát vô cùng giòn vang lên khiến cả đám người hầu há hốc miệng đứng dí sát lại với nhau. Anh nói rất ngầu:
- MÀY GIỎI!! MÀY ĂN GAN GAN HÙM HAY GAN LỢN HAY LÀ MÀY VÀO RỪNG ĐI CẮT DÁI SƯ TỬ MÀ DÁM BỐ LÁO BỐ TOÉT LẤY HÌNH ẢNH CỦA ÔNG ĐÂY RA LÀM TRÒ ĐÙA VẬY HẢ? SUÝT NỮA CON VỢ NHỎ CỦA ÔNG NGỎM CỦ TỎI LUÔN ĐẤY? SAO MÀY DÁM HẢ??
Anh hét lên đầy căm phẫn ném cái cốc trà bằng sứ sượt qua mặt ả khiến cô ta thấy thần như bị ma quỷ bắt mất hồn vía mà ngồi thụp xuống van xin:
- Thưa cậu..hãy nghe em giải thích thực ra em không có ý đó em..là Lý Phi cô ta đã lấy súng ra đe dọa em, em không còn cách nào khác đành phải làm theo lời cô ta
Anh nhướn mày nửa tin nửa ngờ
- Thật là cô ta lấy súng đe dọa cô hay cô còn mục đích nào khác?
Lời nói này khiến cô ta hơi chột dạ
- Em..
- Đuổi việc
Anh phán một câu nhạt như nước ốc ngay sau đó hai gã đàn ông liền lôi cô ta ra ngoài. Ả ta vùng vẫy cầu xin kịch liệt. Bỏ ngoài tai anh lườm đám người hầu một cái rõ dài rồi giải quyết thêm một chuyện nữa. Một chuyện ảnh hưởng đến tương lai sau này của anh và cô và cả chuyện không có con để nối dõi tông đường.
- HAI NGÀY GẦN ĐÂY KẺ NÀO PHỤ TRÁCH VIỆC NẤU THUỐC BỔ CHO CON VỢ CỦA ÔNG? LÀ AI DÁM ĐỔ HAI THỨ BỘT XẠ HƯƠNG VÀ NHỤC QUẾ VÀO CỐ Ý HÃM HẠI KHÔNG CHO VỢ ÔNG ĐẺ ĐƯỢC
Thấy ai cũng im lặng anh gầm rú như chúa tể sơn lâm rồi nhấc bổng cả cái bàn nặng trịch trước mặt rồi ném thẳng đi. Cái bàn bay trên không trung rồi đáp xuống đất vỡ tan tành các mảnh vụn thủy tinh bắn tung tóe văng ngay vào mặt cô hầu đã đổ hai thứ bột độc hại đó vào trong bát thuốc bổ rồi cho cô uống.
Nó như là một lời cảnh tỉnh cho cô hầu gái đó khiến mắt cô ta trợn trừng lên nhưng vẫn cúi đầu khép nép. Nếu để anh biết chuyện này chắc chắn cô ta sẽ tan xác ngay lập tức
- Chúng mày không nói chứ gì? Được rồi, người đâu mang máy kiểm tra phát hiện nói dối ra đây. Đích thân cậu chủ của cái nhà này sẽ kiểm tra từng người một, nếu như để đến lúc sự thật rành rành ngay trước mắt mà không hé mồm khai ra tội trạng của mình thì đừng trách ông đây trở thành NIGHT STALKER
Rồi một phút sau máy kiểm tra phát hiện nói dối đã được đưa đến trước mặt tất cả đám người hầu. Kẻ đó vẫn ẩn thân không khai ra anh đánh ngậm đắng nuốt cay vào dạ dày rồi lên đây:
- Khai ra mau đi..đến khi đó ông đây sẽ nhẹ tay và bỏ qua không truy cứu vụ này. Ông đây nói là làm được
Rồi đột nhiên cô hầu đó lững thững bước ra khiến tất cả mọi người chết lặng
- Ái Vân là..là cô sao?
- Thì ra là cô à?
Cô ta quỳ thụp xuống chắp tay cầu khẩn:
- Thưa cậu chủ tôi sai rồi, tôi sai rồi. Tôi đã bị đồng tiền của cô Lý Phi che mờ mắt nên tôi mới dám hành động dại dột như vậy. Xin cậu tha cho tôi lần này với! Xin cậu hãy rủ lòng thương
- Lại là Lý Phi...
Anh thực sự đã cố kìm nén lắm rồi nhưng nghĩ đến cảnh mồ côi vợ là anh lại lại chỉ muốn bay lên sao hỏa chiến đấu với mấy người ngoài hành tinh cho bớt hỏa giận trong người.
Lại thêm lần nữa anh không giữ lời, sai một hai tên vệ sĩ:
- Đem cô ta sau vườn lấy roi mây quật ba mươi phát cho tôi!! Quật xong ném thắng cô ta ra ngoài!
Cô hầu Ái Vân đó nghe vậy hoảng sợ tột độ, áp suất cứ đè nén khiến cô ta rất khó thở bò đến cầm lấy vạt quát của anh:
- Xin cậu!! Xin cậu đừng làm thế! Tôi xin cậu
- Một kẻ như cô không đáng để tôi giữ lời hứa. Mau đi chúng mày đứng đó làm gì?
Ái Vân bị lôi ra sau vườn đánh ba mươi cái roi mây. Tiếng hét đau đớn, van xin thảm thiết đều được cả đám người hầu nghe thấy rõ ai ai cũng tỏ vẻ sợ hãi.
- Tất cả các người nghe đây!! Nếu như ai có ý muốn hãm hại con vợ nhỏ của ông thì hãy nhớ đến sự việc ngày hôm nay. Đây chính là lời cảnh tỉnh cho các người đấy! Liệu hồn vào nếu như để có lần sau thì đích tay ông sẽ G.I.Ế.T từng người một
……………
Thấy con vợ nhỏ của mình bị con khác chà đạp suýt mất mạng thì một thằng chồng như anh không thể trơ mắt ra đứng nhìn được.
Cay tiết lấy điện thoại ra gọi cho anh trai Lý Phi - Lý Khanh
- Alo
- Em gái anh đang ở đâu, cô ta hiện giờ có ở nhà không?
- Không có con bé không có nhà. Vậy có chuyện gì?
- Em gái quý hóa của anh đã cố ý sát hại con vợ nhỏ của tôi đấy suýt nữa cô ta khiến tôi mồ côi vợ rồi. Tôi sẽ không tha cho cô ta đâu
- Khoan anh nói thật sao? Con bé đã làm vậy à? Nhưng vợ của cậu là ai? Cái gì mà....
- Tôi nhất định sẽ lật tung cả cái thành phố này lên để bắt em gái của anh đền tội và giao cô ta cho con vợ nhỏ của tôi xử lí. Con vợ của tôi nó cũng ác chiến và đánh đau lắm đấy không phải là cái kiểu con dâu thùy mị nết na, nhẫn nhịn hay gì đâu.
- Này khoan....
Chứ để Lý Khanh nói hết anh đã cúp máy rồi gào lớn:
- TẤT CẢ TỤI BAY..TẠI SAO KHI CON VỢ CỦA ÔNG ĐÁNH NHAU VỚI CON Ả LÝ PHI NGOÀI VƯỜN MÀ KHÔNG AI ĐỂ Ý HAY CHỨNG KIẾN VẬY? MẮT CHÚNG MÀY ĐỂ Ở ĐÍT À?
Tất cả đám hầu run sợ tái mét mặt mày thực sự cậu chủ của bọn họ đã nổi trận lôi đình thật rồi. Tránh bị " Trời đánh tránh miếng ăn " nên một người hầu nam dè dặt đi đến trước mặt anh mà lí nhí:
- Dạ thưa cậu..thực ra cô Trương Kiều đã dặn chúng tôi là cậu đã cấm không một ai được bén mảng ra khu vườn phía sau. Chúng tôi sợ cậu phạt nên không ai dám ra đó cả
Cái gì cơ ai nói với bọn họ là anh cấm tuyệt không cho ai ra khu vườn sau nhà? Nếu anh mà làm thế thì khác gì đang cố tiếp tay giật giây cho con ả Lý Phi kia hãm hại cô vợ của anh chứ.
Không được rồi, chuyện này thực sự là không ổn. Kẻ nào dám lợi dụng hình ảnh của anh làm chuyện xấu xa hãm hại vợ của anh
Anh cáu tiết đá đít người hầu đó mấy phát, ơ kìa cậu chủ này đúng là đầu gấu lại còn" giận cá chém thớt" nữa chứ.
- Mày nói điêu tao nói như vậy hồi nào?
Anh đánh mắt sắc lạnh về phía Trương Kiều đang run lẩy bẩy. Bị người hầu nam chỉ thẳng mặt ả ta dãy nảy lên như đỉa phải vôi, lắp bắp:
- Thưa cậu chủ, xin..nghe tôi nói đã mọi chuyện..
Chưa nói hết câu anh đã giáng xuống mặt ả hai cái bạt tai trời giáng " BỐP BỐP" tiếng tát vô cùng giòn vang lên khiến cả đám người hầu há hốc miệng đứng dí sát lại với nhau. Anh nói rất ngầu:
- MÀY GIỎI!! MÀY ĂN GAN GAN HÙM HAY GAN LỢN HAY LÀ MÀY VÀO RỪNG ĐI CẮT DÁI SƯ TỬ MÀ DÁM BỐ LÁO BỐ TOÉT LẤY HÌNH ẢNH CỦA ÔNG ĐÂY RA LÀM TRÒ ĐÙA VẬY HẢ? SUÝT NỮA CON VỢ NHỎ CỦA ÔNG NGỎM CỦ TỎI LUÔN ĐẤY? SAO MÀY DÁM HẢ??
Anh hét lên đầy căm phẫn ném cái cốc trà bằng sứ sượt qua mặt ả khiến cô ta thấy thần như bị ma quỷ bắt mất hồn vía mà ngồi thụp xuống van xin:
- Thưa cậu..hãy nghe em giải thích thực ra em không có ý đó em..là Lý Phi cô ta đã lấy súng ra đe dọa em, em không còn cách nào khác đành phải làm theo lời cô ta
Anh nhướn mày nửa tin nửa ngờ
- Thật là cô ta lấy súng đe dọa cô hay cô còn mục đích nào khác?
Lời nói này khiến cô ta hơi chột dạ
- Em..
- Đuổi việc
Anh phán một câu nhạt như nước ốc ngay sau đó hai gã đàn ông liền lôi cô ta ra ngoài. Ả ta vùng vẫy cầu xin kịch liệt. Bỏ ngoài tai anh lườm đám người hầu một cái rõ dài rồi giải quyết thêm một chuyện nữa. Một chuyện ảnh hưởng đến tương lai sau này của anh và cô và cả chuyện không có con để nối dõi tông đường.
- HAI NGÀY GẦN ĐÂY KẺ NÀO PHỤ TRÁCH VIỆC NẤU THUỐC BỔ CHO CON VỢ CỦA ÔNG? LÀ AI DÁM ĐỔ HAI THỨ BỘT XẠ HƯƠNG VÀ NHỤC QUẾ VÀO CỐ Ý HÃM HẠI KHÔNG CHO VỢ ÔNG ĐẺ ĐƯỢC
Thấy ai cũng im lặng anh gầm rú như chúa tể sơn lâm rồi nhấc bổng cả cái bàn nặng trịch trước mặt rồi ném thẳng đi. Cái bàn bay trên không trung rồi đáp xuống đất vỡ tan tành các mảnh vụn thủy tinh bắn tung tóe văng ngay vào mặt cô hầu đã đổ hai thứ bột độc hại đó vào trong bát thuốc bổ rồi cho cô uống.
Nó như là một lời cảnh tỉnh cho cô hầu gái đó khiến mắt cô ta trợn trừng lên nhưng vẫn cúi đầu khép nép. Nếu để anh biết chuyện này chắc chắn cô ta sẽ tan xác ngay lập tức
- Chúng mày không nói chứ gì? Được rồi, người đâu mang máy kiểm tra phát hiện nói dối ra đây. Đích thân cậu chủ của cái nhà này sẽ kiểm tra từng người một, nếu như để đến lúc sự thật rành rành ngay trước mắt mà không hé mồm khai ra tội trạng của mình thì đừng trách ông đây trở thành NIGHT STALKER
Rồi một phút sau máy kiểm tra phát hiện nói dối đã được đưa đến trước mặt tất cả đám người hầu. Kẻ đó vẫn ẩn thân không khai ra anh đánh ngậm đắng nuốt cay vào dạ dày rồi lên đây:
- Khai ra mau đi..đến khi đó ông đây sẽ nhẹ tay và bỏ qua không truy cứu vụ này. Ông đây nói là làm được
Rồi đột nhiên cô hầu đó lững thững bước ra khiến tất cả mọi người chết lặng
- Ái Vân là..là cô sao?
- Thì ra là cô à?
Cô ta quỳ thụp xuống chắp tay cầu khẩn:
- Thưa cậu chủ tôi sai rồi, tôi sai rồi. Tôi đã bị đồng tiền của cô Lý Phi che mờ mắt nên tôi mới dám hành động dại dột như vậy. Xin cậu tha cho tôi lần này với! Xin cậu hãy rủ lòng thương
- Lại là Lý Phi...
Anh thực sự đã cố kìm nén lắm rồi nhưng nghĩ đến cảnh mồ côi vợ là anh lại lại chỉ muốn bay lên sao hỏa chiến đấu với mấy người ngoài hành tinh cho bớt hỏa giận trong người.
Lại thêm lần nữa anh không giữ lời, sai một hai tên vệ sĩ:
- Đem cô ta sau vườn lấy roi mây quật ba mươi phát cho tôi!! Quật xong ném thắng cô ta ra ngoài!
Cô hầu Ái Vân đó nghe vậy hoảng sợ tột độ, áp suất cứ đè nén khiến cô ta rất khó thở bò đến cầm lấy vạt quát của anh:
- Xin cậu!! Xin cậu đừng làm thế! Tôi xin cậu
- Một kẻ như cô không đáng để tôi giữ lời hứa. Mau đi chúng mày đứng đó làm gì?
Ái Vân bị lôi ra sau vườn đánh ba mươi cái roi mây. Tiếng hét đau đớn, van xin thảm thiết đều được cả đám người hầu nghe thấy rõ ai ai cũng tỏ vẻ sợ hãi.
- Tất cả các người nghe đây!! Nếu như ai có ý muốn hãm hại con vợ nhỏ của ông thì hãy nhớ đến sự việc ngày hôm nay. Đây chính là lời cảnh tỉnh cho các người đấy! Liệu hồn vào nếu như để có lần sau thì đích tay ông sẽ G.I.Ế.T từng người một
……………