Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 70
Vẻ mặt của trùng tộc căng cứng hơn bao giờ hết khi rời khỏi căn phòng, mặc dù bình thường cũng là dáng vẻ không biểu tình, nhưng vẻ mặt căng chặt phảng phất lộ ra cảm xúc suy sụp.
Vương không đồng ý cho bọn hắn đi và phòng, không chịu cho bọn hắn ở bên cạnh trông chừng, muốn bọn hắn rời đi.
Vương còn không cho bọn hắn nhìn…..
Thái độ lạnh lùng của Cố Hoài khiến nhóm trùng tộc này sinh ra một cảm xúc rất xa lạ, giống như cảm xúc khi bọn hắn biết Cố Hoài sinh ra từ một tinh cầu bỏ đi, nhưng cảm xúc này còn nặng nề hơn.
Giống như trong lòng có một vật gì đó đè ép, khiến bọn hắn cảm thấy thực khổ sở.
Rời khỏi căn phòng cũng không biết muốn đi đâu, ra khỏi căn phòng suy nghĩ của trùng tộc bỗng nhiên trống rỗng một giây, cho tới khi tham mưu trưởng nói: “Đi chuẩn bị đồ ăn cho bệ hạ trước.”
Tham mưu trưởng nói như thế, nhóm cao đẳng trùng tộc ở Toussaint tinh liền bình tĩnh lại.
Đúng rồi, cơm dinh dưỡng buổi tối hôm này của vương nhà mình còn chưa chuẩn bị tốt…. thân thể vương không thoải mái, bọn hắn phải đặt nhiều tâm tư vào món ăn của vương.
Chắc là bởi bì thân thể vương không thoải mái mới nói chuyện lạnh lùng với bọn hắn, bọn hắn chuẩn bị thật nhiều đồ ăn dinh dưỡng, để cho thân thể vương nhà mình màu khỏe lên, vương sẽ nở nụ cười với bọn hắn như trước.
Đồng dạng bị thuyết phục đi nghỉ ngơi qua một giờ Alvis cũng quay trở về phủ đệ, hắn trực tiếp đi về phòng Cố Hoài.
Trong căn phòng này, Cố Hoài vẫn như cũ bảo trì đứng bên cửa sổ, mặc dù hướng ra ngoài cửa sổ, nhưng trong ánh mắt hắn dường như không hề phản xạ khung cảnh bên ngoài cửa sổ.
Dựng đồng màu vàng rất là lạnh lùng, màu sắc trong đôi mắt này ban đầu là là sáng chói và ấm áp như ánh mặt trời, mang đến cho người ta cảm giác tươi sáng và đẹp đẽ, nhưng hiện giờ trong ánh mắt này lại bình tĩnh giống như mặt hồ, rõ ràng là màu sắc tươi sáng nhưng lại mang theo một chút lạnh lẽo.
Alvis ở xa đã chú ý thấy Cố Hoài đã chuyển sang ánh mắt màu vàng, nhưng hắn vẫn đi tới gần như suy nghĩ ban đầu.
“Hoa.” Alvis cầm cành hoa rất nhẹ nhàng, đưa hoa trong tay cho Cố Hoài.
Bời vì phát hiện hoa đặt bên cửa sổ của Cố Hoài đã bị héo rũ, Alvis sau khi bị thuyết phục rời khỏi phòng liền đi tinh hệ bên cạnh hái một bông hoa mới về.
Cử động giống nhau, lúc trước Alvis đã làm rất nhiều lần, đây có thể là ước định giữa hắn và Cố Hoài.
Hầu như Alvis hái về toàn là hoa Eleanor, trừ khi Cố Hoài yêu cầu một bông hoa khác.
“Em nói muốn màu vàng, anh ở Norm tinh chỉ thấy hoa này.” Alvis nhìn Cố Hoài, chờ Cố Hoài nhận lấy bông hoa này.
Đóa hoa trong tay Alvis rất nhỏ, cánh hoa nhìn giống như con bướm, đây là một bông hoa tên là Phila.
Nhưng khi Alvis đưa bông hoa này cho Cố Hoài, Cố Hoài mặc dù đem ánh mắt chuyển tới bông hoa này, nhưng không có hành động gì là sẽ nhận lấy bông hoa này.
Cố Hoài nhìn một lát liền dời ánh mắt đi, Alvis có thể cảm nhận được Cố Hoài lạnh lùng với hắn, cái đuôi màu xám bạc ở phía sau lúc này vô ý thức hơi hạ xuống.
Alvis không hề động đậy vẫn duy trì tư thế tặng hoa, xác định Cố Hoài không cần hoa hắn tặng, Alvis hạ mắt.
Alvis liếc mắt nhìn bông hoa trong chén thủy tinh, không nói một lời tiến lên.
Học động tác của Cố Hoài lúc trước, Alvis đem bông hoa héo rũ ở trong ly thủy tinh lấy ra, sau khi làm sạch cốc và thay nước, hắn đem bông hoa mới hái trở về cho vào trong ly nước.
Hoàn thành một loạt những hành động này xong, Alvis khôi phục trạng thái nhìn chằm chằm Cố Hoài, không biết vì sao Cố Hoài lại lạnh lùng với hắn, theo bản năng Alvis duỗi đuôi về phía Cố Hoài.
Alvis muốn dùng đuôi vòng lên trên người Cố Hoài.
“Đừng chạm vào tôi.” Phát hiện ý đồ của cái đuôi màu xám bạc, Cố Hoài nhíu mày lạnh lùng lên tiếng.
Nói đủ lời liền ngừng, Cố Hoài tỏ vẻ từ chối rõ ràng như vậy, thanh âm và giọng nói của hắn cũng đủ để Alvis dừng lại động tác.
Khi nói một câu như thế, Cố Hoài nhìn thấy cái đuôi màu xám bạc kia ngừng lại hành động, nhưng đồng thời cũng nhìn thấy Alvis mím khóe miệng với hắn.
Bị từ chối cái đuôi màu xám bạc giống như bị cái gì đả kích mà buông xuống, Cố Hoài bị Alvis không lên tiếng nhìn như vậy, bỗng nhiên giống như nhìn thấy một con mèo lớn màu xám bạc đang bị uất ức.
Đôi mắt màu vàng lạnh nhạt của Alvis hơi lóe lên, ánh mắt không tự giác khẽ nhúc nhích, lúc này liền dời ánh mắt đi.
Cố Hoài biểu hiện chính là tư thái thờ ơ, tư thái này tất cả trùng tộc đều chưa từng thấy qua, kể cả Alvis.
“Đi ra ngoài.” Cố Hoài lại nói ra câu nói như lúc trước.
Nói xong câu này lại bổ sung thêm một câu: “Sau này không có chuyện gì quan trọng, không được tiến vào phòng tôi.”
Nếu là những trùng tộc khác, sau khi nghe thấy câu này của Cố Hoài, ánh mắt sẽ trông mong tâm tình sẽ không muốn, nhưng vẫn nghe lời rời đi.
Nhưng Alvis nghe thấy câu này liền đứng im không đi, hắn nhìn Cố Hoài nói: “Tặng hoa, rất quan trọng.”
Cố Hoài không trả lời, mà trong lúc bất ngờ không kịp đề phòng, hắn bị con mèo lớn trước mặt này tới gần.
“Pi.” Alvis cúi đầu phát ra một đơn âm với Cố Hoài.
ở hình thái trưởng thành dùng thanh âm trầm thấp phát ra tiếng kêu ở thời kì ấu tể đây là một hành vi xấu, Alvis không biết, bản năng khiến hắn hiểu được như vậy sẽ dễ dàng tới gần Cố Hoài.
Cho dù là Cố Hoài đang ở trạng thái lạnh lùng, nghe thấy thanh âm này cũng không tránh được bị tấn công, cứ thể hắn không phản ứng trong thời gian ngắn, đã bị Alvis nhẹ nhàng ôm lấy.
Chờ phản ứng lại, Cố Hoài đấy con mèo lớn đang muốn độc chiếm hắn ra, rốt cuộc không có cách nào để nói ra ba chữ “đừng chạm vào tôi” như lúc trước, hắn nhẹ nhàng nhíu mày.
Trong thời gian dung hợp sức mạnh, lúc này trên người Cố Hoài gen trùng tộc đang rất mạnh, bị động tiến vào trạng thái lạnh lùng khiến hắn từ chối mọi người tới gần.
Nhưng kí ức và tình cảm ban đầu sẽ ảnh hưởng Cố Hoài, cho nên hắn mới bị lung lay.
Nếu Cố Hoài không cho chạm, Alvis liền đổi thành đứng bên cạnh, vốn Cố Hoài cũng không muốn hắn canh giữ, nhưng hắn cũng không có cách từ chối đối phương hai chuyện.
Sau khi từ chối chuyện thứ nhất, khi Alvis ở lại trong phòng, Cố Hoài không hiểu sao thực khó đối diện với bộ dáng uất ức của con mèo lớn này, nên không thể từ chối chuyện thứ hai.
Thế là Cố Hoài không để ý Alvis ở lại, nhưng hắn cũng không nói chuyện với đối phương, sau đó cũng không ngó ngàng gì tới Alvis.
Cái đuôi màu xám bạc phía sau Alvis toàn bộ quá trình đều rũ xuống, Cố Hoài không hiểu sao lại có cảm giác khi dễ con mèo lớn này, dựng đồng màu vàng lạnh lùng cũng bị lay động trong một giây.
Cố Hoài không muốn đối mặt với tình huống này, thế là tính toàn đi nơi khác, nhưng Alvis lại đi theo bên người hắn.
“không cần đi theo tôi.” Cố Hoài dừng bước nói.
Alvis không nói gì, trước kia Cố Hoài nói với hắn, để hắn đi theo bên mình.
Thân thể Alvis cũng muốn làm như thế, nhưng lúc này nghe Cố Hoài nói như vậy, Alvis hiếm khi không nghe theo lời Cố Hoài.
Lúc này có thể thấy Alvis mím miệng càng thêm rõ ràng, Cố Hoài liếc qua nhìn thấy vẻ mặt này cùng với cái đuôi màu xám bạc ở phía sau đang hạ xuống, qua vài giây hắn liền bỏ qua ý tưởng đi nơi khác.
Dù sao hắn đi nơi khác cũng sẽ bị đối phương đi theo, so với tiếp tục ở trong căn phòng này cũng không có gì khác nhau.
Thấy Cố Hoài cũng không định ra ngoài nữa, cái đuôi hơi buông xuống của Alvis lúc này lại hơi nâng lên.
Cố Hoài không để ý Alvis nhìn chằm chằm mình, không biết thế nào, lúc này hắn lại đi chú ý phản ứng của cái đuôi.
Nhìn thấy cái đuôi thoáng nâng lên, mặt Cố Hoài không có biểu tình gì thu hồi lực chú ý.
Thân thể còn hơi không thoải mái, cuối cùng Cố Hoài lên giường nằm nghỉ ngơi, Alvis lại canh giữ ở bên giường.
Lúc này, nhóm Tucker trùng tộc ở bên ngoài tìm kiếm đồ vật rất lâu cũng đã quay trở về, những con Tucker trùng tộc đã đặc biệt đi chọn nhưng viên thủy tinh về cho Cố Hoài, hiện giờ chúng nó mang về một viên thủy tinh đẹp nhất.
ấu tể sinh bệnh, chúng nó phải đưa một món đồ chơi xinh đẹp cho ấu tể, để ấu tể cảm thấy vui vẻ.
dùng cẳng tay sắc nhọn cẩn thận kẹp một viên thủy tinh, con Tucker trùng tộc đi tới bên giường, đem viên thủy tinh này cho Cố Hoài xem, đồng thời trong cổ họng phát ra thanh âm khàn khàn.
Nhưng lại không nhận được câu trả lời gì.
ấu tể không thích viên thủy tinh này sao?
Chúng nó mang về vài viên thủy tinh không giống nhau, những con Tucker trùng tộc thay phiên nhau đặt những viên thủy tinh này trước mặt Cố Hoài, nhưng Cố Hoài vẫn không liếc mắt một cái.
Phát hiện những viên thủy tinh chúng nó chọn ấu tể đều không thích, những con Tucker trùng tộc này hơi co lại dựng đồng màu đỏ của mình.
Vẫn nghĩ muốn đồ chơi của ấu tể nhiều hơn, những con Tucker trùng tộc này đem những viên thủy tinh này đặt ở đầu giường nơi Cố Hoài có thể dễ dàng đụng tới.
Nhưng những viên thủy tinh này thực khó thả xuống, đám Tucker trùng tộc này thử mấy lần, những viên thủy tinh đặt ở đầu giường không biết vì sao lại rơi xuống mặt đất.
Viên thủy tinh quá nhỏ, mà thân thể của những Tucker trùng tộc này lại khổng lồ, chúng nó khó có thể ở trong căn phòng này tìm.
Dáng vẻ của Cố Hoài thủy chung không thay đổi gì, bởi vì không có năng lực tự hỏi rõ ràng, những con Tucker trùng tộc này thực chậm chạp phát hiện thái độ Cố Hoài lạnh lùng, lúc này chúng nó không ý thức được phát ra thanh âm càng thấp càng dài hơn bình thường.
Cố Hoài nghe thấy thanh âm này cũng không đi an ủi, nhưng cũng không lên tiếng kêu những Tucker trùng tộc này rời khỏi, hắn nằm ở trên giường nhắm hai mắt lại.
Cho tới gần giờ ăn bữa tối, trong căn phòng này có một thời gian ngắn không có ai cả, Cố Hoài ở khoảng thời gian này từ trên giường ngồi dậy, sau đó hắn cảm thấy hơi choáng váng liền nhắm hai mắt lại.
Dựng đồng màu vàng vẫn lạnh lùng, mặt Cố Hoài không có biểu tình gì nhìn mặt đất, sau đó hắn đứng dậy đi tới một nơi nào đó trong căn phòng.
Đi tới mục tiêu, đầu tiên là Cố Hoài đứng một hồi không nhúc nhích, qua vài giây hắn cúi thân, hắn nhặt lên một viên thủy tinh lúc trước từ trên đầu giường rơi xuống.
Vương không đồng ý cho bọn hắn đi và phòng, không chịu cho bọn hắn ở bên cạnh trông chừng, muốn bọn hắn rời đi.
Vương còn không cho bọn hắn nhìn…..
Thái độ lạnh lùng của Cố Hoài khiến nhóm trùng tộc này sinh ra một cảm xúc rất xa lạ, giống như cảm xúc khi bọn hắn biết Cố Hoài sinh ra từ một tinh cầu bỏ đi, nhưng cảm xúc này còn nặng nề hơn.
Giống như trong lòng có một vật gì đó đè ép, khiến bọn hắn cảm thấy thực khổ sở.
Rời khỏi căn phòng cũng không biết muốn đi đâu, ra khỏi căn phòng suy nghĩ của trùng tộc bỗng nhiên trống rỗng một giây, cho tới khi tham mưu trưởng nói: “Đi chuẩn bị đồ ăn cho bệ hạ trước.”
Tham mưu trưởng nói như thế, nhóm cao đẳng trùng tộc ở Toussaint tinh liền bình tĩnh lại.
Đúng rồi, cơm dinh dưỡng buổi tối hôm này của vương nhà mình còn chưa chuẩn bị tốt…. thân thể vương không thoải mái, bọn hắn phải đặt nhiều tâm tư vào món ăn của vương.
Chắc là bởi bì thân thể vương không thoải mái mới nói chuyện lạnh lùng với bọn hắn, bọn hắn chuẩn bị thật nhiều đồ ăn dinh dưỡng, để cho thân thể vương nhà mình màu khỏe lên, vương sẽ nở nụ cười với bọn hắn như trước.
Đồng dạng bị thuyết phục đi nghỉ ngơi qua một giờ Alvis cũng quay trở về phủ đệ, hắn trực tiếp đi về phòng Cố Hoài.
Trong căn phòng này, Cố Hoài vẫn như cũ bảo trì đứng bên cửa sổ, mặc dù hướng ra ngoài cửa sổ, nhưng trong ánh mắt hắn dường như không hề phản xạ khung cảnh bên ngoài cửa sổ.
Dựng đồng màu vàng rất là lạnh lùng, màu sắc trong đôi mắt này ban đầu là là sáng chói và ấm áp như ánh mặt trời, mang đến cho người ta cảm giác tươi sáng và đẹp đẽ, nhưng hiện giờ trong ánh mắt này lại bình tĩnh giống như mặt hồ, rõ ràng là màu sắc tươi sáng nhưng lại mang theo một chút lạnh lẽo.
Alvis ở xa đã chú ý thấy Cố Hoài đã chuyển sang ánh mắt màu vàng, nhưng hắn vẫn đi tới gần như suy nghĩ ban đầu.
“Hoa.” Alvis cầm cành hoa rất nhẹ nhàng, đưa hoa trong tay cho Cố Hoài.
Bời vì phát hiện hoa đặt bên cửa sổ của Cố Hoài đã bị héo rũ, Alvis sau khi bị thuyết phục rời khỏi phòng liền đi tinh hệ bên cạnh hái một bông hoa mới về.
Cử động giống nhau, lúc trước Alvis đã làm rất nhiều lần, đây có thể là ước định giữa hắn và Cố Hoài.
Hầu như Alvis hái về toàn là hoa Eleanor, trừ khi Cố Hoài yêu cầu một bông hoa khác.
“Em nói muốn màu vàng, anh ở Norm tinh chỉ thấy hoa này.” Alvis nhìn Cố Hoài, chờ Cố Hoài nhận lấy bông hoa này.
Đóa hoa trong tay Alvis rất nhỏ, cánh hoa nhìn giống như con bướm, đây là một bông hoa tên là Phila.
Nhưng khi Alvis đưa bông hoa này cho Cố Hoài, Cố Hoài mặc dù đem ánh mắt chuyển tới bông hoa này, nhưng không có hành động gì là sẽ nhận lấy bông hoa này.
Cố Hoài nhìn một lát liền dời ánh mắt đi, Alvis có thể cảm nhận được Cố Hoài lạnh lùng với hắn, cái đuôi màu xám bạc ở phía sau lúc này vô ý thức hơi hạ xuống.
Alvis không hề động đậy vẫn duy trì tư thế tặng hoa, xác định Cố Hoài không cần hoa hắn tặng, Alvis hạ mắt.
Alvis liếc mắt nhìn bông hoa trong chén thủy tinh, không nói một lời tiến lên.
Học động tác của Cố Hoài lúc trước, Alvis đem bông hoa héo rũ ở trong ly thủy tinh lấy ra, sau khi làm sạch cốc và thay nước, hắn đem bông hoa mới hái trở về cho vào trong ly nước.
Hoàn thành một loạt những hành động này xong, Alvis khôi phục trạng thái nhìn chằm chằm Cố Hoài, không biết vì sao Cố Hoài lại lạnh lùng với hắn, theo bản năng Alvis duỗi đuôi về phía Cố Hoài.
Alvis muốn dùng đuôi vòng lên trên người Cố Hoài.
“Đừng chạm vào tôi.” Phát hiện ý đồ của cái đuôi màu xám bạc, Cố Hoài nhíu mày lạnh lùng lên tiếng.
Nói đủ lời liền ngừng, Cố Hoài tỏ vẻ từ chối rõ ràng như vậy, thanh âm và giọng nói của hắn cũng đủ để Alvis dừng lại động tác.
Khi nói một câu như thế, Cố Hoài nhìn thấy cái đuôi màu xám bạc kia ngừng lại hành động, nhưng đồng thời cũng nhìn thấy Alvis mím khóe miệng với hắn.
Bị từ chối cái đuôi màu xám bạc giống như bị cái gì đả kích mà buông xuống, Cố Hoài bị Alvis không lên tiếng nhìn như vậy, bỗng nhiên giống như nhìn thấy một con mèo lớn màu xám bạc đang bị uất ức.
Đôi mắt màu vàng lạnh nhạt của Alvis hơi lóe lên, ánh mắt không tự giác khẽ nhúc nhích, lúc này liền dời ánh mắt đi.
Cố Hoài biểu hiện chính là tư thái thờ ơ, tư thái này tất cả trùng tộc đều chưa từng thấy qua, kể cả Alvis.
“Đi ra ngoài.” Cố Hoài lại nói ra câu nói như lúc trước.
Nói xong câu này lại bổ sung thêm một câu: “Sau này không có chuyện gì quan trọng, không được tiến vào phòng tôi.”
Nếu là những trùng tộc khác, sau khi nghe thấy câu này của Cố Hoài, ánh mắt sẽ trông mong tâm tình sẽ không muốn, nhưng vẫn nghe lời rời đi.
Nhưng Alvis nghe thấy câu này liền đứng im không đi, hắn nhìn Cố Hoài nói: “Tặng hoa, rất quan trọng.”
Cố Hoài không trả lời, mà trong lúc bất ngờ không kịp đề phòng, hắn bị con mèo lớn trước mặt này tới gần.
“Pi.” Alvis cúi đầu phát ra một đơn âm với Cố Hoài.
ở hình thái trưởng thành dùng thanh âm trầm thấp phát ra tiếng kêu ở thời kì ấu tể đây là một hành vi xấu, Alvis không biết, bản năng khiến hắn hiểu được như vậy sẽ dễ dàng tới gần Cố Hoài.
Cho dù là Cố Hoài đang ở trạng thái lạnh lùng, nghe thấy thanh âm này cũng không tránh được bị tấn công, cứ thể hắn không phản ứng trong thời gian ngắn, đã bị Alvis nhẹ nhàng ôm lấy.
Chờ phản ứng lại, Cố Hoài đấy con mèo lớn đang muốn độc chiếm hắn ra, rốt cuộc không có cách nào để nói ra ba chữ “đừng chạm vào tôi” như lúc trước, hắn nhẹ nhàng nhíu mày.
Trong thời gian dung hợp sức mạnh, lúc này trên người Cố Hoài gen trùng tộc đang rất mạnh, bị động tiến vào trạng thái lạnh lùng khiến hắn từ chối mọi người tới gần.
Nhưng kí ức và tình cảm ban đầu sẽ ảnh hưởng Cố Hoài, cho nên hắn mới bị lung lay.
Nếu Cố Hoài không cho chạm, Alvis liền đổi thành đứng bên cạnh, vốn Cố Hoài cũng không muốn hắn canh giữ, nhưng hắn cũng không có cách từ chối đối phương hai chuyện.
Sau khi từ chối chuyện thứ nhất, khi Alvis ở lại trong phòng, Cố Hoài không hiểu sao thực khó đối diện với bộ dáng uất ức của con mèo lớn này, nên không thể từ chối chuyện thứ hai.
Thế là Cố Hoài không để ý Alvis ở lại, nhưng hắn cũng không nói chuyện với đối phương, sau đó cũng không ngó ngàng gì tới Alvis.
Cái đuôi màu xám bạc phía sau Alvis toàn bộ quá trình đều rũ xuống, Cố Hoài không hiểu sao lại có cảm giác khi dễ con mèo lớn này, dựng đồng màu vàng lạnh lùng cũng bị lay động trong một giây.
Cố Hoài không muốn đối mặt với tình huống này, thế là tính toàn đi nơi khác, nhưng Alvis lại đi theo bên người hắn.
“không cần đi theo tôi.” Cố Hoài dừng bước nói.
Alvis không nói gì, trước kia Cố Hoài nói với hắn, để hắn đi theo bên mình.
Thân thể Alvis cũng muốn làm như thế, nhưng lúc này nghe Cố Hoài nói như vậy, Alvis hiếm khi không nghe theo lời Cố Hoài.
Lúc này có thể thấy Alvis mím miệng càng thêm rõ ràng, Cố Hoài liếc qua nhìn thấy vẻ mặt này cùng với cái đuôi màu xám bạc ở phía sau đang hạ xuống, qua vài giây hắn liền bỏ qua ý tưởng đi nơi khác.
Dù sao hắn đi nơi khác cũng sẽ bị đối phương đi theo, so với tiếp tục ở trong căn phòng này cũng không có gì khác nhau.
Thấy Cố Hoài cũng không định ra ngoài nữa, cái đuôi hơi buông xuống của Alvis lúc này lại hơi nâng lên.
Cố Hoài không để ý Alvis nhìn chằm chằm mình, không biết thế nào, lúc này hắn lại đi chú ý phản ứng của cái đuôi.
Nhìn thấy cái đuôi thoáng nâng lên, mặt Cố Hoài không có biểu tình gì thu hồi lực chú ý.
Thân thể còn hơi không thoải mái, cuối cùng Cố Hoài lên giường nằm nghỉ ngơi, Alvis lại canh giữ ở bên giường.
Lúc này, nhóm Tucker trùng tộc ở bên ngoài tìm kiếm đồ vật rất lâu cũng đã quay trở về, những con Tucker trùng tộc đã đặc biệt đi chọn nhưng viên thủy tinh về cho Cố Hoài, hiện giờ chúng nó mang về một viên thủy tinh đẹp nhất.
ấu tể sinh bệnh, chúng nó phải đưa một món đồ chơi xinh đẹp cho ấu tể, để ấu tể cảm thấy vui vẻ.
dùng cẳng tay sắc nhọn cẩn thận kẹp một viên thủy tinh, con Tucker trùng tộc đi tới bên giường, đem viên thủy tinh này cho Cố Hoài xem, đồng thời trong cổ họng phát ra thanh âm khàn khàn.
Nhưng lại không nhận được câu trả lời gì.
ấu tể không thích viên thủy tinh này sao?
Chúng nó mang về vài viên thủy tinh không giống nhau, những con Tucker trùng tộc thay phiên nhau đặt những viên thủy tinh này trước mặt Cố Hoài, nhưng Cố Hoài vẫn không liếc mắt một cái.
Phát hiện những viên thủy tinh chúng nó chọn ấu tể đều không thích, những con Tucker trùng tộc này hơi co lại dựng đồng màu đỏ của mình.
Vẫn nghĩ muốn đồ chơi của ấu tể nhiều hơn, những con Tucker trùng tộc này đem những viên thủy tinh này đặt ở đầu giường nơi Cố Hoài có thể dễ dàng đụng tới.
Nhưng những viên thủy tinh này thực khó thả xuống, đám Tucker trùng tộc này thử mấy lần, những viên thủy tinh đặt ở đầu giường không biết vì sao lại rơi xuống mặt đất.
Viên thủy tinh quá nhỏ, mà thân thể của những Tucker trùng tộc này lại khổng lồ, chúng nó khó có thể ở trong căn phòng này tìm.
Dáng vẻ của Cố Hoài thủy chung không thay đổi gì, bởi vì không có năng lực tự hỏi rõ ràng, những con Tucker trùng tộc này thực chậm chạp phát hiện thái độ Cố Hoài lạnh lùng, lúc này chúng nó không ý thức được phát ra thanh âm càng thấp càng dài hơn bình thường.
Cố Hoài nghe thấy thanh âm này cũng không đi an ủi, nhưng cũng không lên tiếng kêu những Tucker trùng tộc này rời khỏi, hắn nằm ở trên giường nhắm hai mắt lại.
Cho tới gần giờ ăn bữa tối, trong căn phòng này có một thời gian ngắn không có ai cả, Cố Hoài ở khoảng thời gian này từ trên giường ngồi dậy, sau đó hắn cảm thấy hơi choáng váng liền nhắm hai mắt lại.
Dựng đồng màu vàng vẫn lạnh lùng, mặt Cố Hoài không có biểu tình gì nhìn mặt đất, sau đó hắn đứng dậy đi tới một nơi nào đó trong căn phòng.
Đi tới mục tiêu, đầu tiên là Cố Hoài đứng một hồi không nhúc nhích, qua vài giây hắn cúi thân, hắn nhặt lên một viên thủy tinh lúc trước từ trên đầu giường rơi xuống.
Bình luận facebook