Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 88: Nương tử? A ha!
Phòng nghỉ trong hậu trường.
Giang Thuật nhìn cảnh tượng khắp khán đài đều hô to tên của Tô Yên, không khỏi âm thầm líu lưỡi.
“Chị à, chị nổi tiếng thật đấy!”
Tô Yên cười nhẹ, “Sẽ có ngày em cũng được như thế thôi.”
Giang Thuật ngượng ngùng cười, “Em á? Em thì thôi đi ạ.”
Tô Yên là siêu sao đỉnh chóp.
Nhưng Giang Thuật không muốn bước lên hàng ngũ siêu sao hàng đầu.
Bởi vì điều ấy có nghĩa là anh chàng đã thắng trong ván cược giữa hai cha con.
Phần thưởng thắng cược sẽ là.
Giang Thuật không thể về nhà thừa kế gia sản được nữa.
Tô Yên tưởng Giang Thuật đơn thuần bị tự ti, nên tạo dáng tay cố lên với Giang Thuật, “Em à, em phải tự tin vào bản thân chứ.”
Giang Thuật cười cười, “Em vẫn tự tin vào bản thân lắm mà chị.”
Riêng chuyện về nhà thừa kế gia sản, thì Giang Thuật luôn tràn trề tự tin.
Căn cứ vào kết quả rút thăm.
Nhóm Giang Thuật và Tô Yên sẽ là nhóm thứ 7 lên sân khấu.
Một vị trí không sớm quá cũng chẳng muộn quá.
Hai người đã hóa trang xong, ngồi chờ chán chẳng buồn chết trong phòng nghỉ.
“Oáp ~~” Giang Thuật nhàm chán ngáp một cái thật to.
“Em buồn ngủ đấy hả?” Tô Yên mắt tròn mắt dẹt.
Giang Thuật gật đầu, đứng dậy quay camera trong phòng qua góc khác, nhắm thẳng vào chỗ Tô Yên.
“Chị, chị để ý cho em một tẹo nhé, bao giờ đến lượt nhóm mình thì gọi em dậy.” Nói xong, Giang Thuật bèn tựa vào sofa trong phòng nghỉ, nhắm mắt lại.
Tô Yên: “…”
…
“Sau đây, xin mời vị khách của nhóm tiếp theo, Giang Thuật, Tô Yên!” Lê Thiên Vương cao giọng hô tên Giang Thuật và Tô Yên.
‘Tô Yên, Tô Yên!’
‘Giang Thuật, Giang Thuật!’
Các fan trong trường quay gào to tên Tô Yên và Giang Thuật.
Hơn nữa tiếng gào của hai nhà gần như ngang cơ nhau.
Fan của Tô Yên có khoảng 1500 người.
Còn fan của Giang Thuật tính ra cũng chỉ tầm 2-300 bạn.
Nhưng, hầu như fan nào của Giang Thuật cũng có một chiếc loa phóng thanh.
Thậm chí cô bạn cột tóc đuôi ngựa từng đến công diễn hai còn mang hẳn nguyên dàn loa đến, khiến fan của mấy nhà khác ở cách đó không xa đều lác mắt.
Đậu xanh rau má, dạo này đu idol cũng tốn kém ghê nhỉ!
“Các chị em, hô to lên, đừng để thua fan Tô Yên!”
“Tuy rằng chúng mình ít người, nhưng không thể thua khí thế được!”
“Lần này bọn mình trang bị đầy đủ rồi, nhất định sẽ kéo được nhiều vote cho Giang Thuật!”
Cô bạn cột tóc đuôi ngựa đạp một chân lên dàn âm hưởng, huơ tay hô to.
Phòng điều khiển tổng.
Đạo diễn nhìn số người không ngừng tăng lên tại dữ liệu nền của phòng live stream, vẻ hưng phấn lập lòe trong ánh mắt.
“9,5 triệu, 9,7 triệu, 9,9 triệu, 10 triệu!!”
10 triệu!
Khi nhìn thấy con số này, hai tay đạo diễn siết thành quyền, ông ta kích động đến nỗi nhảy thẳng khỏi ghế.
Lại lập kỷ lục mới rồi!
Nhờ có thêm tiếng tăm của Tô Yên, số người xem trong phòng live stream đã đạt mốc 10 triệu.
Còn lại.
Thì phải xem chất lượng tiết mục của Tô Yên và Giang Thuật thế nào, liệu có thể phá vỡ kỷ lục phát sóng live stream từ season 1 được không.
…
Trường quay.
Ánh đèn sân khấu đang tối om chợt bừng sáng.
Giang Thuật và Tô Yên nắm tay nhau đi ra.
Chỉ thấy Tô Yên đội mũ phượng khoác khăn choàng. Cô đội mũ phượng trên đầu, thân trên vận áo lụa đỏ thắm, khoác áo bào thêu hoa. Một chiếc khăn choàng mỏng vắt trên bờ vai cô, nửa dưới của cô là tà váy dài đỏ rực. Ánh mắt như tranh vẽ, đôi môi nhoẻn nụ cười, diễm lệ vô ngần.
Còn Giang Thuật đang mặc bộ áo bào dáng dài màu đỏ, tóc dài búi cao, mặt như ngọc tạc, tuấn tú bảnh bao.
Tạo hình của hai người đã khiến già trẻ gái trai trong trường quay đều ngây phải ngây ngất ngay khi họ bước lên sân khấu.
‘Hai người này xứng đôi quá!’
Không chỉ một cá thể thốt lên câu cảm thán ấy.
‘Trai tài gái sắc’ trong mắt người xưa, chắc cũng chỉ đến thế này thôi.
Cùng lúc đó.
Sóng comment tại phòng live stream cũng bay búa xua.
“Giang Thuật, bỏ tay Tô Yên ra, để bố mày nắm!!”
“Oa, cặp này xứng đôi quá, luv luv!”
“Tổ chương trình tính lùa tụi FA bọn này vô đây để chém tập thể hả?”
“Đây có lẽ là lần đầu Tô Yên hóa trang thành cô dâu đấy nhỉ. Lần đầu của Tô Yên lại trao cho Giang Thuật mất rồi, hu hu hu ~~~”
“Hóa trang kiểu này chắc là để hợp với tiết mục đấy. Quý vị chớ chèo thuyền nữa, hai người chỉ có quan hệ đàn em đàn chị đơn thuần thôi.”
Trong phòng live stream, sóng comment vô cùng náo nhiệt.
Còn trên sân khấu.
Màn biểu diễn cũng chính thức bắt đầu!
“
Mieowww ~~ oh!!!”
Mở đầu bằng một tiếng hô.
Khiến khán giả trong trường quay ngớ hết cả người.
Sau đấy.
Tiếng đàn tranh và ghi-ta kết hợp với nhau, tạo thành đoạn nhạc dạo.
Giang Thuật cầm mic, nhìn vào mắt Tô Yên.
Showtime!
Giang Thuật: “
Nương tử (?°???°)!”
Tô Yên: “
A ha ~( ̄▽ ̄~)?”
Giang Thuật: “
You will not get hurt!”
Giang Thuật: “
Nương tử (?°???°)!”
Tô Yên: “
A ha ~( ̄▽ ̄~)?”
Giang Thuật: “
You will not get hurt!”
Tô Yên: “
Muốn hát tình ca với người, ngắm bông pháo hoa đẹp nhất,
“Phiêu bạt chốn thành thị, tim em thổn thức vì yêu,”
…
Không sai.
Ca khúc mà Giang Thuật chọn không phải bài nào khác.
Mà chính là “Sự quyến rũ của chàng”.
Bài hát này rõ ràng là tình ca, nhưng nghe lại chẳng giống tình ca tẹo nào.
Nguyên nhân chủ chốt khiến Giang Thuật chọn ca khúc này, chính là vì… phần hát của nam trong bài này rất ít!
Chỉ giản đơn và bình dị thế thôi.
“Sự quyến rũ của chàng” là một ca khúc của nhóm Phượng Hoàng Truyền Kỳ từ kiếp trước. Một trong những đặc điểm của nhóm nhạc này là phần hát của nam đều rất ít.
(Sự quyến rũ của chàng: Một bài hát của nhóm Phượng Hoàng Truyền Kỳ rất nổi tiếng. Bản gốc. Link bản vietsub cover của Uông Tô Lang: Link.)
Thật ra.
Nếu không phải bài “Bản sắc dân tộc đẹp nhất” không hợp để biểu diễn trên sân khấu này, thì Giang Thuật đã bứng nó lên đây rồi.
Đến lúc đó, anh chỉ cần hát một câu ‘Giữ ở lại’ là xong chuyện, thế thì lại rõ là mình làm ăn chống chế quá.
(Bài hát “Bản sắc dân tộc đẹp nhất” của Phượng Hoàng Truyền Kỳ. Link vietsub.)
…
【
Vì sự quyến rũ của chàng, nên em mới hát tình ca,
【
Trên bầu trời đầy khát vọng, có ánh trăng đẹp đẽ vô ngần 】
“Sự quyến rũ của chàng” tuy nghe rất vui, nhưng hát lại không đơn giản như thế.
Nhất là với phần hát của nữ, bài này yêu cầu phải có kỹ thuật chuyển giọng cực kỳ phong phú.
Hồi đấy Giang Thuật chọn “Sự quyến rũ của chàng”, không phải là không có ý muốn làm khó Tô Yên một tí.
Nhưng…
Chỉ có thể nói rằng.
Tô Yên không hổ là thí sinh debut đứng đầu chấp hết những người còn lại.
Sau khi được Giang Thuật dạy hát mấy lần, cô đã dễ dàng khống chế được đoạn đổi giọng trong ca khúc này.
【
Ta bước lên cuộc hành trình tìm kiếm đất trời của tương lai.
【
Nếu không có người ở cạnh ta, làm sao ta có thể bước tiếp.
【
Nếu như trời đất đủ rộng lớn để bên nhau mãi mãi.
【
Thì giữa đôi mày sẽ lưu lại dấu ấn của tình yêu 】
Trong toàn bộ ca khúc này, Giang Thuật chỉ phụ trách hát bè cho Tô Yên và đoạn rap cuối cùng.
Sau khi anh chàng hoàn thành đoạn rap này với tốc độ khán giả hoàn toàn nghe không rõ lời, tiết mục tuyên bố kết thúc tại đây.
Trường quay.
Lặng đi trong vài giây ngắn ngủi.
Sau đó, khán giả đang ngẩn tò te cũng vỗ tay hùa theo fan của Tô Yên và fan của Giang Thuật.
Ca khúc này của Giang Thuật và Tô Yên, phải nói sao đây nhỉ.
Ờmmmm…
Họ chỉ có thể miêu tả nó bằng hai chữ ‘kỳ lạ’.
Nếu bảo dở, thì chắc chắn không dở đâu.
Nhưng nói hay, thì có vẻ cũng chẳng lấy gì làm hay lắm.
Nhưng, ca khúc này dường như không giống một bản tình ca bình thường.
Nhất thời.
Khán giả cũng chẳng biết nên đánh giá ca khúc này thế nào nữa.
[HẾT CHƯƠNG 88]
Giang Thuật nhìn cảnh tượng khắp khán đài đều hô to tên của Tô Yên, không khỏi âm thầm líu lưỡi.
“Chị à, chị nổi tiếng thật đấy!”
Tô Yên cười nhẹ, “Sẽ có ngày em cũng được như thế thôi.”
Giang Thuật ngượng ngùng cười, “Em á? Em thì thôi đi ạ.”
Tô Yên là siêu sao đỉnh chóp.
Nhưng Giang Thuật không muốn bước lên hàng ngũ siêu sao hàng đầu.
Bởi vì điều ấy có nghĩa là anh chàng đã thắng trong ván cược giữa hai cha con.
Phần thưởng thắng cược sẽ là.
Giang Thuật không thể về nhà thừa kế gia sản được nữa.
Tô Yên tưởng Giang Thuật đơn thuần bị tự ti, nên tạo dáng tay cố lên với Giang Thuật, “Em à, em phải tự tin vào bản thân chứ.”
Giang Thuật cười cười, “Em vẫn tự tin vào bản thân lắm mà chị.”
Riêng chuyện về nhà thừa kế gia sản, thì Giang Thuật luôn tràn trề tự tin.
Căn cứ vào kết quả rút thăm.
Nhóm Giang Thuật và Tô Yên sẽ là nhóm thứ 7 lên sân khấu.
Một vị trí không sớm quá cũng chẳng muộn quá.
Hai người đã hóa trang xong, ngồi chờ chán chẳng buồn chết trong phòng nghỉ.
“Oáp ~~” Giang Thuật nhàm chán ngáp một cái thật to.
“Em buồn ngủ đấy hả?” Tô Yên mắt tròn mắt dẹt.
Giang Thuật gật đầu, đứng dậy quay camera trong phòng qua góc khác, nhắm thẳng vào chỗ Tô Yên.
“Chị, chị để ý cho em một tẹo nhé, bao giờ đến lượt nhóm mình thì gọi em dậy.” Nói xong, Giang Thuật bèn tựa vào sofa trong phòng nghỉ, nhắm mắt lại.
Tô Yên: “…”
…
“Sau đây, xin mời vị khách của nhóm tiếp theo, Giang Thuật, Tô Yên!” Lê Thiên Vương cao giọng hô tên Giang Thuật và Tô Yên.
‘Tô Yên, Tô Yên!’
‘Giang Thuật, Giang Thuật!’
Các fan trong trường quay gào to tên Tô Yên và Giang Thuật.
Hơn nữa tiếng gào của hai nhà gần như ngang cơ nhau.
Fan của Tô Yên có khoảng 1500 người.
Còn fan của Giang Thuật tính ra cũng chỉ tầm 2-300 bạn.
Nhưng, hầu như fan nào của Giang Thuật cũng có một chiếc loa phóng thanh.
Thậm chí cô bạn cột tóc đuôi ngựa từng đến công diễn hai còn mang hẳn nguyên dàn loa đến, khiến fan của mấy nhà khác ở cách đó không xa đều lác mắt.
Đậu xanh rau má, dạo này đu idol cũng tốn kém ghê nhỉ!
“Các chị em, hô to lên, đừng để thua fan Tô Yên!”
“Tuy rằng chúng mình ít người, nhưng không thể thua khí thế được!”
“Lần này bọn mình trang bị đầy đủ rồi, nhất định sẽ kéo được nhiều vote cho Giang Thuật!”
Cô bạn cột tóc đuôi ngựa đạp một chân lên dàn âm hưởng, huơ tay hô to.
Phòng điều khiển tổng.
Đạo diễn nhìn số người không ngừng tăng lên tại dữ liệu nền của phòng live stream, vẻ hưng phấn lập lòe trong ánh mắt.
“9,5 triệu, 9,7 triệu, 9,9 triệu, 10 triệu!!”
10 triệu!
Khi nhìn thấy con số này, hai tay đạo diễn siết thành quyền, ông ta kích động đến nỗi nhảy thẳng khỏi ghế.
Lại lập kỷ lục mới rồi!
Nhờ có thêm tiếng tăm của Tô Yên, số người xem trong phòng live stream đã đạt mốc 10 triệu.
Còn lại.
Thì phải xem chất lượng tiết mục của Tô Yên và Giang Thuật thế nào, liệu có thể phá vỡ kỷ lục phát sóng live stream từ season 1 được không.
…
Trường quay.
Ánh đèn sân khấu đang tối om chợt bừng sáng.
Giang Thuật và Tô Yên nắm tay nhau đi ra.
Chỉ thấy Tô Yên đội mũ phượng khoác khăn choàng. Cô đội mũ phượng trên đầu, thân trên vận áo lụa đỏ thắm, khoác áo bào thêu hoa. Một chiếc khăn choàng mỏng vắt trên bờ vai cô, nửa dưới của cô là tà váy dài đỏ rực. Ánh mắt như tranh vẽ, đôi môi nhoẻn nụ cười, diễm lệ vô ngần.
Còn Giang Thuật đang mặc bộ áo bào dáng dài màu đỏ, tóc dài búi cao, mặt như ngọc tạc, tuấn tú bảnh bao.
Tạo hình của hai người đã khiến già trẻ gái trai trong trường quay đều ngây phải ngây ngất ngay khi họ bước lên sân khấu.
‘Hai người này xứng đôi quá!’
Không chỉ một cá thể thốt lên câu cảm thán ấy.
‘Trai tài gái sắc’ trong mắt người xưa, chắc cũng chỉ đến thế này thôi.
Cùng lúc đó.
Sóng comment tại phòng live stream cũng bay búa xua.
“Giang Thuật, bỏ tay Tô Yên ra, để bố mày nắm!!”
“Oa, cặp này xứng đôi quá, luv luv!”
“Tổ chương trình tính lùa tụi FA bọn này vô đây để chém tập thể hả?”
“Đây có lẽ là lần đầu Tô Yên hóa trang thành cô dâu đấy nhỉ. Lần đầu của Tô Yên lại trao cho Giang Thuật mất rồi, hu hu hu ~~~”
“Hóa trang kiểu này chắc là để hợp với tiết mục đấy. Quý vị chớ chèo thuyền nữa, hai người chỉ có quan hệ đàn em đàn chị đơn thuần thôi.”
Trong phòng live stream, sóng comment vô cùng náo nhiệt.
Còn trên sân khấu.
Màn biểu diễn cũng chính thức bắt đầu!
“
Mieowww ~~ oh!!!”
Mở đầu bằng một tiếng hô.
Khiến khán giả trong trường quay ngớ hết cả người.
Sau đấy.
Tiếng đàn tranh và ghi-ta kết hợp với nhau, tạo thành đoạn nhạc dạo.
Giang Thuật cầm mic, nhìn vào mắt Tô Yên.
Showtime!
Giang Thuật: “
Nương tử (?°???°)!”
Tô Yên: “
A ha ~( ̄▽ ̄~)?”
Giang Thuật: “
You will not get hurt!”
Giang Thuật: “
Nương tử (?°???°)!”
Tô Yên: “
A ha ~( ̄▽ ̄~)?”
Giang Thuật: “
You will not get hurt!”
Tô Yên: “
Muốn hát tình ca với người, ngắm bông pháo hoa đẹp nhất,
“Phiêu bạt chốn thành thị, tim em thổn thức vì yêu,”
…
Không sai.
Ca khúc mà Giang Thuật chọn không phải bài nào khác.
Mà chính là “Sự quyến rũ của chàng”.
Bài hát này rõ ràng là tình ca, nhưng nghe lại chẳng giống tình ca tẹo nào.
Nguyên nhân chủ chốt khiến Giang Thuật chọn ca khúc này, chính là vì… phần hát của nam trong bài này rất ít!
Chỉ giản đơn và bình dị thế thôi.
“Sự quyến rũ của chàng” là một ca khúc của nhóm Phượng Hoàng Truyền Kỳ từ kiếp trước. Một trong những đặc điểm của nhóm nhạc này là phần hát của nam đều rất ít.
(Sự quyến rũ của chàng: Một bài hát của nhóm Phượng Hoàng Truyền Kỳ rất nổi tiếng. Bản gốc. Link bản vietsub cover của Uông Tô Lang: Link.)
Thật ra.
Nếu không phải bài “Bản sắc dân tộc đẹp nhất” không hợp để biểu diễn trên sân khấu này, thì Giang Thuật đã bứng nó lên đây rồi.
Đến lúc đó, anh chỉ cần hát một câu ‘Giữ ở lại’ là xong chuyện, thế thì lại rõ là mình làm ăn chống chế quá.
(Bài hát “Bản sắc dân tộc đẹp nhất” của Phượng Hoàng Truyền Kỳ. Link vietsub.)
…
【
Vì sự quyến rũ của chàng, nên em mới hát tình ca,
【
Trên bầu trời đầy khát vọng, có ánh trăng đẹp đẽ vô ngần 】
“Sự quyến rũ của chàng” tuy nghe rất vui, nhưng hát lại không đơn giản như thế.
Nhất là với phần hát của nữ, bài này yêu cầu phải có kỹ thuật chuyển giọng cực kỳ phong phú.
Hồi đấy Giang Thuật chọn “Sự quyến rũ của chàng”, không phải là không có ý muốn làm khó Tô Yên một tí.
Nhưng…
Chỉ có thể nói rằng.
Tô Yên không hổ là thí sinh debut đứng đầu chấp hết những người còn lại.
Sau khi được Giang Thuật dạy hát mấy lần, cô đã dễ dàng khống chế được đoạn đổi giọng trong ca khúc này.
【
Ta bước lên cuộc hành trình tìm kiếm đất trời của tương lai.
【
Nếu không có người ở cạnh ta, làm sao ta có thể bước tiếp.
【
Nếu như trời đất đủ rộng lớn để bên nhau mãi mãi.
【
Thì giữa đôi mày sẽ lưu lại dấu ấn của tình yêu 】
Trong toàn bộ ca khúc này, Giang Thuật chỉ phụ trách hát bè cho Tô Yên và đoạn rap cuối cùng.
Sau khi anh chàng hoàn thành đoạn rap này với tốc độ khán giả hoàn toàn nghe không rõ lời, tiết mục tuyên bố kết thúc tại đây.
Trường quay.
Lặng đi trong vài giây ngắn ngủi.
Sau đó, khán giả đang ngẩn tò te cũng vỗ tay hùa theo fan của Tô Yên và fan của Giang Thuật.
Ca khúc này của Giang Thuật và Tô Yên, phải nói sao đây nhỉ.
Ờmmmm…
Họ chỉ có thể miêu tả nó bằng hai chữ ‘kỳ lạ’.
Nếu bảo dở, thì chắc chắn không dở đâu.
Nhưng nói hay, thì có vẻ cũng chẳng lấy gì làm hay lắm.
Nhưng, ca khúc này dường như không giống một bản tình ca bình thường.
Nhất thời.
Khán giả cũng chẳng biết nên đánh giá ca khúc này thế nào nữa.
[HẾT CHƯƠNG 88]