Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 710: Minh Nhạn (hạ)
. . . .
Mạc Phàm nghe xong chỗ điển tích này, thâm tâm gần như chết lặng. Đúng là chỉ có càng gia tăng thực lực lên cao mới có khả năng chạm đến những bí mật càng sâu xa hơn, càng đáng sợ hơn của thế giới.
Minh Nhạn gieo nhân mở rộng Minh Giới đến ma pháp vị diện, nhận quả dục bị tam đại thiên phụ đánh nát tan, giam giữ tra tấn Ly Loan.
Ly Loan bởi vì ý chí không khuất phục, cầu đường sống trong sinh lộ, cuối cùng trả lại cho Mạc Phàm một cái ý chí viễn cổ, một cơ hội niết bàn trùng sinh Bạch Phượng Hoàng.
Bản thân Mạc Phàm nhận được chỗ tốt là Bạch Phượng Hoàng, liền giờ khắc này cũng nên đem Ly Loan giải thoát rồi. Hắn kế thừa tinh thần Thiên Phụ, giờ khắc này trả lại Ly Loan cho tam điểu, phục hồi trở lại Minh Nhạn.
Nhân quả kết vòng.
Cho dù là Mạc Phàm chẳng qua là một người đi bẻ gãy đường cong lịch sử nên xảy ra, hắn quay trở về từ dự đoán tương lai, mặc kệ là ám toán âm mưu từ người khác, phần lịch sử này, rốt cuộc vẫn có một số chuyện, nên làm thì phải làm, không thể trốn tránh.
Mạc Phàm cực kỳ suy tư nhìn vào một mớ hắc ám dị nguyên ở phía trước mặt đang lồng ghép vào nhau, che khuất cả bầu trời. Lúc này tà diễm ác ma trên người Mạc Phàm từ từ tràn ra bay về phía đối diện, ám mạch rung động mãnh liệt xưa nay chưa từng có, tình huống giống như là nếu hắn không xuất ra bất kỳ biện pháp phòng ngừa nào thích hợp, nhất định sẽ phải làm công tác viếng thăm cõi âm phủ vậy.
Quan trọng nhất là Mạc Phàm không biết nếu chính mình mạnh mẽ công kích vào địa phương hỗn độn này, nơi tứ điểu đang cố gắng dung hợp kia sẽ dẫn đến hậu quả gì, giả sử tạo thành bạo phát chấn động vị diện, không khéo bản thân hắn cũng sẽ chết oan mạng. Loại chuyện này không có cách nào dự liệu ổn thỏa thì tốt nhất nên tránh đi vẫn tốt hơn.
“Tê tê tê ! !”
Hỗn độn cùng dị nguyên lực lượng quá nồng hậu, cỗ khí màu đen bốc lên giống như là một đám ma quỷ bị xiềng xích trên trọng thiên thế giới, khí tức hắc ám ép xuống dày đặc khiến cho cấp Đế Vương tiêu chuẩn như Apase cũng không dễ dàng hô hấp được, tinh thần bị chèn ép tương đối khó chịu.
Mạc Phàm nhận ra Apase thần sắc kịch biến, không do dự ôm nàng vào trong ngực, phóng thích không gian ý niệm bảo vệ nàng, đồng thời thấp giọng nói:
“Tiểu nha đầu, ngươi đừng tự trách mình, ta dẫn ngươi đi qua".
Hắc ám cùng hỗn độn dị nguyên cấp bậc này còn chưa làm khó được ác ma Mạc Phàm.
Apase gật đầu, nàng có chút u uất nhớ đến tên William đáng ghét kia, rõ ràng nàng đã rất cẩn thận, thậm chí lúc giết hắn càng thấy rõ khuôn mặt kịch chấn cực kỳ bất ngờ của hắn, nhưng kết quả cuối cùng vẫn không thoát được bị lừa. Việc này không quá hợp lý.
“Vẫn còn ấm ức vì mắc mưu gã William sao?” Mạc Phàm nhẹ nhàng hỏi.
“Hừ, lúc đó ta không có thử nghiệm đọc tâm trí của hắn, nhưng dựa vào năng lực quan sát, ta cam đoan tên này không biết ta đóng giả Kuran Yurri. Hắn không thể thoát khỏi ánh mắt nhìn người của ta, thái độ của hắn nói cho ta biết, hắn chắc chắn đang nói sự thật”. Apase lần nữa nổi lên lửa giận.
Mạc Phàm cười khổ: “Được rồi, Ngạn Thánh Giáo đều là bọn có đầu óc rất tỉnh táo, không nên áp dụng lý thuyết thông thường lên bọn hắn. Ngươi không đọc tâm trí hắn, khả năng nhìn không thấu cũng không phải là không có”.
“Tinh thần lực của hắn rất mạnh, cho dù là giao tranh đối chiến, ta cũng phải dùng toàn lực bộc phát mới đánh giết nổi hắn. Nếu bảo ta dò xét thùy não căn bản liền không được”. Apase nhe ra răng nhỏ, trong vòng tay của Mạc Phàm làm ra bộ dáng muốn cắn người.
Trên thực tế, cả Apase cả Mạc Phàm đều không có nghĩ tới một trường hợp. Đó chính là bản thân William cũng không biết cái gì cả. Kì thật William chỉ phục lệnh lãnh đạo cao cấp bên trên truyền xuống, hắn nói hoàn toàn là đầy đủ thông tin, hoàn toàn là sự thật.
Chỉ là cái sự thật này, căn bản hắn đều bị lãnh đạo mình ẩn ý giấu đi. Người này thậm chí đã hoài nghi Kuran Yurri không phải là Kuran Yurri ngay từ thời điểm nàng còn sống sót trở về thành rồi. Bản thân William, chỉ là vật tế thần để chứng minh phán đoán người này là đúng.
“Được rồi, được rồi, ngươi làm việc đã rất tốt rồi, bỏ đi. Còn lại để cho ta giải quyết”. Mạc Phàm đành ủy khuất Apase.
Apase liếc mắt một cái, trong lòng oán trách tên này thật đáng ghét.
Trên người Mạc Phàm hiện ra một tầng không gian hộ thuẫn bảo vệ Apase, đem nàng đặt xuống lại đỉnh tháp El Castillo.
Bản thân Mạc Phàm đã đột phá bảy hệ cấm chú, trong người chảy xuôi ác ma thần huyết, thêm vào Tà Thánh Vương thần cách, bản thân đã có cường độ thân thể tiếp cận thượng vị Quân Vương, xem như miễn dịch lực lượng dị nguyên hỗn nguyên kia đang tụ hợp, nhưng không có nghĩa là hắn không bị thương tổn. Nếu như năng lượng dung hợp tứ điểu vẫn tăng cao theo quá trình đi tới, hắn cũng chưa chắc bình yên vô sự rời khỏi.
“Ngươi đem nàng ra”. Mạc Phàm nghiêm túc nói.
Đặt Apase đến địa phương an toàn, Mạc Phàm quay trở lại bay vào trước mặt hỗn nguyên thế giới, một luồng khí tức tà ác ập tới bắt đầu va chạm với hắn, đản sinh loạn lưu giằng xé nhau. Dưới chân đổi thành một loại không gian méo mó quỷ dị, trên đầu là biển lửa hắc ám bốc cháy bừng bừng; giống như một người đứng giữa vũ trụ, đang phấn khởi chứng kiến cảnh tượng một ngôi sao ra đời vậy.
“Vù vù vù vù~!”
Bỗng nhiên một trận Tà Phong thổi tới mãnh liệt, Mạc Phàm kinh ngạc phát hiện hàng vạn vạn đầu vong điểu cuối cùng đã nặn thành một hình ảnh hoàn toàn khác.
Năng lượng hỗn loạn dày đặc như thực chất vũ trụ, mang theo lực lượng hủy diệt đáng sợ. Thực lực Mạc Phàm đã là vô cùng cường đại rồi, nhưng khí tức hắn buông thả bị lép vế hoàn toàn, thậm chí còn không bằng một tia năng lượng từ vật thể quỷ dị kia phát ra.
Mạc Phàm là thứ nguyên pháp tắc tu, hắn biết rõ con quái vật kia giống như ở gần trước mắt, nhưng trên thực tế nó đang cách hắn rất xa rất xa, phải xuyên qua chín mười lớp không gian mới có thể chạm tới được. Đã sớm di chuyển khỏi thời không Hư Vô Đảo rồi, đã sớm cách hắn hàng trăm ngàn dặm vị trí địa lý. Chỉ có điều kích thước quá lớn mới tạo ra hiệu ứng bắt mắt như thế.
“Thời không chiêm tinh!"
Vào lúc này, Mạc Phàm đột nhiên phán đoán đến một loại thứ nguyên pháp tắc.
Thương Khung Trọng Thiên, thời không chiêm tinh. Cái gọi là thời không chiêm tinh chính là hỗn độn sâu xa trong vũ trụ, dùng trăm ngàn dặm trở lên để tính toán các lớp không gian cách xa nhau. Mà Thương Khung Trọng Thiên chính là bầu trời chưởng quản, dù cho hai vật thể cách xa nhau cách mấy, cũng có một loại cảm giác bầu trời to lớn đang hiện hữu ngay trước mắt. Tựa hồ một người nhìn lên trên đỉnh đầu, thấy trăng tròn đêm rằm như vậy.
Thời không chiêm tinh làm cho hắn rung động mạnh mẽ, Mạc Phàm hoài nghi sinh vật trước mắt mình, thời hoàng kim cảnh giới chắc chắn phải là đỉnh phong Quân Vương, cùng một tồn tại cấp tạo hóa với Thanh Long, với tam đại nóc nhà ma pháp vị diện.
Ở vị trí trung tâm thương khung trọng thiên đột nhiên bắn ra một đạo năng lượng màu vàng đen, lấy tốc độ cực nhanh xuyên phá bầu trời Hư Vô Đảo. Vô số lông chim màu kim bích lần lượt phân hóa, xoay quanh một đầu Thần Ưng khổng lồ. Số lượng lông chim kim bích càng lúc càng nhiều, diện tích tụ hợp với quy mô lại càng rộng, sau đó hợp thành một cái Kim Bích trận đồ ẩn hiện ma văn thần bí.
“Ầm~!!”
Trong giây lát, một đạo hỗn nguyên khổng lồ từ trên trời cao đánh thẳng xuống trận đồ. Lực lượng hắc ám nổ tung như muốn phá vỡ thiên địa, lan tràn ra bốn phía bao phủ cả vùng trời Hư Vô Đảo.
Apase mới đầu còn tức giận Mạc Phàm, nhưng thời điểm nàng nhìn thấy một cảnh tượng này, nội tâm nhanh chóng bị đánh vỡ thành hàng ngàn mảnh vụn, nửa điểm cũng không muốn tiếp tục ở lại chống đối sinh vật trước mắt.
Nàng quay đầu, lần nữa tiến vào Tử Tháp El Castillo tìm kiếm Asha Corea, Tiểu Mei, Tiểu Viêm Cơ, lão lang, Sphinx.
“Tê tê tê tê ~~~~~~~~~”
Bên trong lĩnh vực hỗn độn hắc ám đó, đường viền Kim Bích Nhạn Ưng dần dần rõ ràng, một đôi cánh Âm Tào Kim Bích giãn rộng, che khuất hai mặt bán đảo cùng hồng hải bên dưới. Hoàng sắc hào quang không ngừng di chuyển trên viền đôi cánh làm tăng thêm uy nghiêm của bá vương Minh Giới.
Sau đó một thân ảnh hùng vĩ chậm rãi xuất hiện.
Tất cả năm cặp cánh từng điểm từng điểm mở rộng ra, trận đồ chung quanh trôi nổi vô số lông chim vàng đen bao trùm một mảng không gian rộng lớn.
Mười cánh kim bích, tứ nhãn thần ưng, chúa tể Minh Nhạn ! ! !
Đây chính là tồn tại cấp tạo hóa, là thứ mà Thánh Đồ Đằng Thanh Long phồn thịnh đều không thể chiến thắng.
. . . . .
Mời bạn đọc Thiên Địa Đại Đạo nếu như đang muốn tìm main cơ trí, lãnh khốc cùng dàn nhân vật phụ không hề thua kém
Mạc Phàm nghe xong chỗ điển tích này, thâm tâm gần như chết lặng. Đúng là chỉ có càng gia tăng thực lực lên cao mới có khả năng chạm đến những bí mật càng sâu xa hơn, càng đáng sợ hơn của thế giới.
Minh Nhạn gieo nhân mở rộng Minh Giới đến ma pháp vị diện, nhận quả dục bị tam đại thiên phụ đánh nát tan, giam giữ tra tấn Ly Loan.
Ly Loan bởi vì ý chí không khuất phục, cầu đường sống trong sinh lộ, cuối cùng trả lại cho Mạc Phàm một cái ý chí viễn cổ, một cơ hội niết bàn trùng sinh Bạch Phượng Hoàng.
Bản thân Mạc Phàm nhận được chỗ tốt là Bạch Phượng Hoàng, liền giờ khắc này cũng nên đem Ly Loan giải thoát rồi. Hắn kế thừa tinh thần Thiên Phụ, giờ khắc này trả lại Ly Loan cho tam điểu, phục hồi trở lại Minh Nhạn.
Nhân quả kết vòng.
Cho dù là Mạc Phàm chẳng qua là một người đi bẻ gãy đường cong lịch sử nên xảy ra, hắn quay trở về từ dự đoán tương lai, mặc kệ là ám toán âm mưu từ người khác, phần lịch sử này, rốt cuộc vẫn có một số chuyện, nên làm thì phải làm, không thể trốn tránh.
Mạc Phàm cực kỳ suy tư nhìn vào một mớ hắc ám dị nguyên ở phía trước mặt đang lồng ghép vào nhau, che khuất cả bầu trời. Lúc này tà diễm ác ma trên người Mạc Phàm từ từ tràn ra bay về phía đối diện, ám mạch rung động mãnh liệt xưa nay chưa từng có, tình huống giống như là nếu hắn không xuất ra bất kỳ biện pháp phòng ngừa nào thích hợp, nhất định sẽ phải làm công tác viếng thăm cõi âm phủ vậy.
Quan trọng nhất là Mạc Phàm không biết nếu chính mình mạnh mẽ công kích vào địa phương hỗn độn này, nơi tứ điểu đang cố gắng dung hợp kia sẽ dẫn đến hậu quả gì, giả sử tạo thành bạo phát chấn động vị diện, không khéo bản thân hắn cũng sẽ chết oan mạng. Loại chuyện này không có cách nào dự liệu ổn thỏa thì tốt nhất nên tránh đi vẫn tốt hơn.
“Tê tê tê ! !”
Hỗn độn cùng dị nguyên lực lượng quá nồng hậu, cỗ khí màu đen bốc lên giống như là một đám ma quỷ bị xiềng xích trên trọng thiên thế giới, khí tức hắc ám ép xuống dày đặc khiến cho cấp Đế Vương tiêu chuẩn như Apase cũng không dễ dàng hô hấp được, tinh thần bị chèn ép tương đối khó chịu.
Mạc Phàm nhận ra Apase thần sắc kịch biến, không do dự ôm nàng vào trong ngực, phóng thích không gian ý niệm bảo vệ nàng, đồng thời thấp giọng nói:
“Tiểu nha đầu, ngươi đừng tự trách mình, ta dẫn ngươi đi qua".
Hắc ám cùng hỗn độn dị nguyên cấp bậc này còn chưa làm khó được ác ma Mạc Phàm.
Apase gật đầu, nàng có chút u uất nhớ đến tên William đáng ghét kia, rõ ràng nàng đã rất cẩn thận, thậm chí lúc giết hắn càng thấy rõ khuôn mặt kịch chấn cực kỳ bất ngờ của hắn, nhưng kết quả cuối cùng vẫn không thoát được bị lừa. Việc này không quá hợp lý.
“Vẫn còn ấm ức vì mắc mưu gã William sao?” Mạc Phàm nhẹ nhàng hỏi.
“Hừ, lúc đó ta không có thử nghiệm đọc tâm trí của hắn, nhưng dựa vào năng lực quan sát, ta cam đoan tên này không biết ta đóng giả Kuran Yurri. Hắn không thể thoát khỏi ánh mắt nhìn người của ta, thái độ của hắn nói cho ta biết, hắn chắc chắn đang nói sự thật”. Apase lần nữa nổi lên lửa giận.
Mạc Phàm cười khổ: “Được rồi, Ngạn Thánh Giáo đều là bọn có đầu óc rất tỉnh táo, không nên áp dụng lý thuyết thông thường lên bọn hắn. Ngươi không đọc tâm trí hắn, khả năng nhìn không thấu cũng không phải là không có”.
“Tinh thần lực của hắn rất mạnh, cho dù là giao tranh đối chiến, ta cũng phải dùng toàn lực bộc phát mới đánh giết nổi hắn. Nếu bảo ta dò xét thùy não căn bản liền không được”. Apase nhe ra răng nhỏ, trong vòng tay của Mạc Phàm làm ra bộ dáng muốn cắn người.
Trên thực tế, cả Apase cả Mạc Phàm đều không có nghĩ tới một trường hợp. Đó chính là bản thân William cũng không biết cái gì cả. Kì thật William chỉ phục lệnh lãnh đạo cao cấp bên trên truyền xuống, hắn nói hoàn toàn là đầy đủ thông tin, hoàn toàn là sự thật.
Chỉ là cái sự thật này, căn bản hắn đều bị lãnh đạo mình ẩn ý giấu đi. Người này thậm chí đã hoài nghi Kuran Yurri không phải là Kuran Yurri ngay từ thời điểm nàng còn sống sót trở về thành rồi. Bản thân William, chỉ là vật tế thần để chứng minh phán đoán người này là đúng.
“Được rồi, được rồi, ngươi làm việc đã rất tốt rồi, bỏ đi. Còn lại để cho ta giải quyết”. Mạc Phàm đành ủy khuất Apase.
Apase liếc mắt một cái, trong lòng oán trách tên này thật đáng ghét.
Trên người Mạc Phàm hiện ra một tầng không gian hộ thuẫn bảo vệ Apase, đem nàng đặt xuống lại đỉnh tháp El Castillo.
Bản thân Mạc Phàm đã đột phá bảy hệ cấm chú, trong người chảy xuôi ác ma thần huyết, thêm vào Tà Thánh Vương thần cách, bản thân đã có cường độ thân thể tiếp cận thượng vị Quân Vương, xem như miễn dịch lực lượng dị nguyên hỗn nguyên kia đang tụ hợp, nhưng không có nghĩa là hắn không bị thương tổn. Nếu như năng lượng dung hợp tứ điểu vẫn tăng cao theo quá trình đi tới, hắn cũng chưa chắc bình yên vô sự rời khỏi.
“Ngươi đem nàng ra”. Mạc Phàm nghiêm túc nói.
Đặt Apase đến địa phương an toàn, Mạc Phàm quay trở lại bay vào trước mặt hỗn nguyên thế giới, một luồng khí tức tà ác ập tới bắt đầu va chạm với hắn, đản sinh loạn lưu giằng xé nhau. Dưới chân đổi thành một loại không gian méo mó quỷ dị, trên đầu là biển lửa hắc ám bốc cháy bừng bừng; giống như một người đứng giữa vũ trụ, đang phấn khởi chứng kiến cảnh tượng một ngôi sao ra đời vậy.
“Vù vù vù vù~!”
Bỗng nhiên một trận Tà Phong thổi tới mãnh liệt, Mạc Phàm kinh ngạc phát hiện hàng vạn vạn đầu vong điểu cuối cùng đã nặn thành một hình ảnh hoàn toàn khác.
Năng lượng hỗn loạn dày đặc như thực chất vũ trụ, mang theo lực lượng hủy diệt đáng sợ. Thực lực Mạc Phàm đã là vô cùng cường đại rồi, nhưng khí tức hắn buông thả bị lép vế hoàn toàn, thậm chí còn không bằng một tia năng lượng từ vật thể quỷ dị kia phát ra.
Mạc Phàm là thứ nguyên pháp tắc tu, hắn biết rõ con quái vật kia giống như ở gần trước mắt, nhưng trên thực tế nó đang cách hắn rất xa rất xa, phải xuyên qua chín mười lớp không gian mới có thể chạm tới được. Đã sớm di chuyển khỏi thời không Hư Vô Đảo rồi, đã sớm cách hắn hàng trăm ngàn dặm vị trí địa lý. Chỉ có điều kích thước quá lớn mới tạo ra hiệu ứng bắt mắt như thế.
“Thời không chiêm tinh!"
Vào lúc này, Mạc Phàm đột nhiên phán đoán đến một loại thứ nguyên pháp tắc.
Thương Khung Trọng Thiên, thời không chiêm tinh. Cái gọi là thời không chiêm tinh chính là hỗn độn sâu xa trong vũ trụ, dùng trăm ngàn dặm trở lên để tính toán các lớp không gian cách xa nhau. Mà Thương Khung Trọng Thiên chính là bầu trời chưởng quản, dù cho hai vật thể cách xa nhau cách mấy, cũng có một loại cảm giác bầu trời to lớn đang hiện hữu ngay trước mắt. Tựa hồ một người nhìn lên trên đỉnh đầu, thấy trăng tròn đêm rằm như vậy.
Thời không chiêm tinh làm cho hắn rung động mạnh mẽ, Mạc Phàm hoài nghi sinh vật trước mắt mình, thời hoàng kim cảnh giới chắc chắn phải là đỉnh phong Quân Vương, cùng một tồn tại cấp tạo hóa với Thanh Long, với tam đại nóc nhà ma pháp vị diện.
Ở vị trí trung tâm thương khung trọng thiên đột nhiên bắn ra một đạo năng lượng màu vàng đen, lấy tốc độ cực nhanh xuyên phá bầu trời Hư Vô Đảo. Vô số lông chim màu kim bích lần lượt phân hóa, xoay quanh một đầu Thần Ưng khổng lồ. Số lượng lông chim kim bích càng lúc càng nhiều, diện tích tụ hợp với quy mô lại càng rộng, sau đó hợp thành một cái Kim Bích trận đồ ẩn hiện ma văn thần bí.
“Ầm~!!”
Trong giây lát, một đạo hỗn nguyên khổng lồ từ trên trời cao đánh thẳng xuống trận đồ. Lực lượng hắc ám nổ tung như muốn phá vỡ thiên địa, lan tràn ra bốn phía bao phủ cả vùng trời Hư Vô Đảo.
Apase mới đầu còn tức giận Mạc Phàm, nhưng thời điểm nàng nhìn thấy một cảnh tượng này, nội tâm nhanh chóng bị đánh vỡ thành hàng ngàn mảnh vụn, nửa điểm cũng không muốn tiếp tục ở lại chống đối sinh vật trước mắt.
Nàng quay đầu, lần nữa tiến vào Tử Tháp El Castillo tìm kiếm Asha Corea, Tiểu Mei, Tiểu Viêm Cơ, lão lang, Sphinx.
“Tê tê tê tê ~~~~~~~~~”
Bên trong lĩnh vực hỗn độn hắc ám đó, đường viền Kim Bích Nhạn Ưng dần dần rõ ràng, một đôi cánh Âm Tào Kim Bích giãn rộng, che khuất hai mặt bán đảo cùng hồng hải bên dưới. Hoàng sắc hào quang không ngừng di chuyển trên viền đôi cánh làm tăng thêm uy nghiêm của bá vương Minh Giới.
Sau đó một thân ảnh hùng vĩ chậm rãi xuất hiện.
Tất cả năm cặp cánh từng điểm từng điểm mở rộng ra, trận đồ chung quanh trôi nổi vô số lông chim vàng đen bao trùm một mảng không gian rộng lớn.
Mười cánh kim bích, tứ nhãn thần ưng, chúa tể Minh Nhạn ! ! !
Đây chính là tồn tại cấp tạo hóa, là thứ mà Thánh Đồ Đằng Thanh Long phồn thịnh đều không thể chiến thắng.
. . . . .
Mời bạn đọc Thiên Địa Đại Đạo nếu như đang muốn tìm main cơ trí, lãnh khốc cùng dàn nhân vật phụ không hề thua kém