Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
CHƯƠNG 3. MỘT TRIỆU SÁU MỘT ĐÊM
CHƯƠNG 3. MỘT TRIỆU SÁU MỘT ĐÊM
Trong đầu tôi hiện lên hình ảnh Hà Tân Thanh và Trần Mạn Mạn quấn lấy nhau, mẹ nó, hai năm rồi tôi vẫn còn là gái trinh. Nếu như gã cặn bã Hà Tân Thanh đã ngoại tình thì sao tôi phải giữ gìn cho hắn làm gì nữa?
Tôi nhìn người đàn ông trước mặt, gương mặt tuấn tú lạnh lùng, dáng người cao ráo, vẻ ngoài rất khá, cho dù xét mặt nào cũng đều là một người bạn tình hoàn mỹ.
Được rồi, chọn anh ấy luôn.
Tôi đưa tay kéo cổ Bùi Minh, hơi thở gấp gáp nóng bỏng, “Có muốn làm với tôi không?”
Cơ thể của tôi cọ xát trên cơ thể cường tráng của anh, cảm giác được nhiệt độ cơ thể của người đàn ông này dần dần bị tôi đốt cháy, anh cũng bắt đầu có phản ứng.
Trong lòng tôi đột nhiên có một cảm giác tự hào đáng buồn cười.
Chẳng phải Hà Tân Thanh nói rằng tôi là một con mụ già xấu xí sao, nhưng tôi vẫn có thể khiến cho người đàn ông như thế này có phản ứng cơ mà.
“Tại sao cô chạm vào tôi mà tôi không có phản ứng gì?” Bùi Minh cau mày, đến khi tôi đẩy nhẹ anh ra mới đánh giá tôi từ trên xuống dưới.
“Thế này mà còn bảo là không có phản ứng à?” Tôi nhướng mày, chỉ về phía nửa người dưới của anh ta. Có hơi khinh bỉ sự già mồm của người đàn ông này. Rõ ràng là đã có phản ứng rồi mà còn tỏ thái độ như thế.
“Ý tôi không phải chỉ phản ứng đó…” Bùi Minh nhìn theo ánh mắt của tôi, dường như đang suy nghĩ gì đó.
“Cho anh triệu sáu, làm đi.” Tôi cũng lười nói nhiều với anh ta, nếu như ban đầu anh ta giúp tôi là vì tiền vậy thì bây giờ cầm tiền giúp cho đến cùng luôn đi.
Mặt mũi Bùi Minh sa sầm, trong mắt lóe lên vẻ nguy hiểm, “Một triệu sáu?”
“Sao thế? Cho anh chịch miễn phí mà còn chê ít à?” Tôi cũng có chút không vui, chẳng qua người này có vẻ bề ngoài không tồi mà thôi, thế mà còn lợi dụng cơ hội đục nước béo cò, cò kè lên giá.
Tôi giơ một ngón tay lên: “Ba triệu, không nhiều hơn nữa đâu. Bà đây vẫn còn là gái trinh đấy, nếu như không phải thấy anh vừa mắt thì còn lâu mới để cho anh được món hời thế này.”
Bùi Minh nheo mắt đánh giá tôi một lúc, đột nhiên tôi bị anh bế bổng lên, sải bước đi về phía phòng tắm.
“Anh làm gì thế?” Tự dưng bị bế bổng lên tôi cảm giác có hơi bị hẫng.
Không đợi tôi hiểu ra thì đã bị ném vào trong bồn tắm, nước lạnh thấu xương trút từ trên đầu tôi xuống.
Cảm giác lạnh lẽo chạy khắp toàn thân, tôi run bần bật, ngay cả ngọn lửa dục vọng trong cơ thể cũng dần dần lạnh đi.
Bùi Minh cầm cái vòi hoa sen lạnh lùng nhìn tôi.
“Tỉnh táo lại chưa?”
Tôi hốt hoảng nhìn bản thân mình trong gương, mặt mũi đỏ rực, trong mắt vẫn còn vương vẻ rạo rực, quần áo lung tung lộn xộn.
Tôi đang làm cái gì thế này?
Chỉ vì Hà Tân Thanh phản bội tôi mà tôi lại quay ra chà đạp bản thân mình thế này ư?
Thậm chí còn định tùy tiện tìm một người đàn ông để lên giường?
Tôi cứ nằm trong bồn tắm, để nước lạnh xua đi hơi nóng còn lại trong cơ thể.
Không biết từ lúc nào tôi đã ngủ tiếp đi, lúc tỉnh dậy phát hiện mình đang nằm trên giường, Bùi Minh đã rời khỏi nơi này, thẻ phòng đặt trên đầu giường.
Nghĩ đến việc tối hôm qua suýt chút nữa thì lên giường với một người đàn ông xa lạ, tôi cũng cảm thấy sợ hãi, không dám nghĩ nhiều nữa mà lập tức trả phòng.
Bây giờ tôi và Hà Tân Thanh đã trở mặt với nhau, mà tôi lại không muốn quay về chỗ bố tôi để nghe ông cằn nhằn nên đành tạm thời đến ở nhờ nhà cô bạn thân là Quách Tuyền.
Tôi tích cực chuẩn bị các loại tư liệu để ly hôn, để Hà Tân Thanh trắng tay cút khỏi nhà tôi, nhưng không ngờ tôi lại nhận được giấy gọi từ tòa án.
Hà Tân Thanh kiện tôi lên tòa án, đòi ly hôn, hắn ta đứng trước tòa án chỉ thằng vào mặt tôi mắng chửi, đổ tội cho tôi không thực hiện bất kỳ nghĩa vụ nào của người vợ trong hai năm vừa qua, thậm chí còn ngoại tình.
Cái vẻ sôi sục căm phẫn đó của hắn như chỉ hận không thể tống tôi vào lồng heo.
Tôi tức đến mức run rẩy, chiêu "kẻ ác cáo trạng trước" này quá ác độc.
Nhưng khi luật sư của Hà Tân Thanh lấy chứng cứ ra tôi như bị sét đánh, kinh ngạc hoảng sợ không thốt lên lời.
Trong bức ảnh đó, tôi thân mật dựa vào trong ngực Bùi Minh, mặt mũi hồng rực, hai người còn cùng nhau vào phòng khách sạn!
Hơi lạnh tràn ngập tim tôi, tôi thật sự không ngờ được, tôi trốn được lão giám đốc Triệu kia thế nhưng lại không thoát được cái bẫy của Hà Tân Thanh!
Tôi rơi vào cảnh tình ngay lý gian.
Ai mà tin được đêm hôm khuya khoắt trai đơn gái chiếc cùng chung một phòng mà lại không xảy ra chuyện gì?
Trong đầu tôi hiện lên hình ảnh Hà Tân Thanh và Trần Mạn Mạn quấn lấy nhau, mẹ nó, hai năm rồi tôi vẫn còn là gái trinh. Nếu như gã cặn bã Hà Tân Thanh đã ngoại tình thì sao tôi phải giữ gìn cho hắn làm gì nữa?
Tôi nhìn người đàn ông trước mặt, gương mặt tuấn tú lạnh lùng, dáng người cao ráo, vẻ ngoài rất khá, cho dù xét mặt nào cũng đều là một người bạn tình hoàn mỹ.
Được rồi, chọn anh ấy luôn.
Tôi đưa tay kéo cổ Bùi Minh, hơi thở gấp gáp nóng bỏng, “Có muốn làm với tôi không?”
Cơ thể của tôi cọ xát trên cơ thể cường tráng của anh, cảm giác được nhiệt độ cơ thể của người đàn ông này dần dần bị tôi đốt cháy, anh cũng bắt đầu có phản ứng.
Trong lòng tôi đột nhiên có một cảm giác tự hào đáng buồn cười.
Chẳng phải Hà Tân Thanh nói rằng tôi là một con mụ già xấu xí sao, nhưng tôi vẫn có thể khiến cho người đàn ông như thế này có phản ứng cơ mà.
“Tại sao cô chạm vào tôi mà tôi không có phản ứng gì?” Bùi Minh cau mày, đến khi tôi đẩy nhẹ anh ra mới đánh giá tôi từ trên xuống dưới.
“Thế này mà còn bảo là không có phản ứng à?” Tôi nhướng mày, chỉ về phía nửa người dưới của anh ta. Có hơi khinh bỉ sự già mồm của người đàn ông này. Rõ ràng là đã có phản ứng rồi mà còn tỏ thái độ như thế.
“Ý tôi không phải chỉ phản ứng đó…” Bùi Minh nhìn theo ánh mắt của tôi, dường như đang suy nghĩ gì đó.
“Cho anh triệu sáu, làm đi.” Tôi cũng lười nói nhiều với anh ta, nếu như ban đầu anh ta giúp tôi là vì tiền vậy thì bây giờ cầm tiền giúp cho đến cùng luôn đi.
Mặt mũi Bùi Minh sa sầm, trong mắt lóe lên vẻ nguy hiểm, “Một triệu sáu?”
“Sao thế? Cho anh chịch miễn phí mà còn chê ít à?” Tôi cũng có chút không vui, chẳng qua người này có vẻ bề ngoài không tồi mà thôi, thế mà còn lợi dụng cơ hội đục nước béo cò, cò kè lên giá.
Tôi giơ một ngón tay lên: “Ba triệu, không nhiều hơn nữa đâu. Bà đây vẫn còn là gái trinh đấy, nếu như không phải thấy anh vừa mắt thì còn lâu mới để cho anh được món hời thế này.”
Bùi Minh nheo mắt đánh giá tôi một lúc, đột nhiên tôi bị anh bế bổng lên, sải bước đi về phía phòng tắm.
“Anh làm gì thế?” Tự dưng bị bế bổng lên tôi cảm giác có hơi bị hẫng.
Không đợi tôi hiểu ra thì đã bị ném vào trong bồn tắm, nước lạnh thấu xương trút từ trên đầu tôi xuống.
Cảm giác lạnh lẽo chạy khắp toàn thân, tôi run bần bật, ngay cả ngọn lửa dục vọng trong cơ thể cũng dần dần lạnh đi.
Bùi Minh cầm cái vòi hoa sen lạnh lùng nhìn tôi.
“Tỉnh táo lại chưa?”
Tôi hốt hoảng nhìn bản thân mình trong gương, mặt mũi đỏ rực, trong mắt vẫn còn vương vẻ rạo rực, quần áo lung tung lộn xộn.
Tôi đang làm cái gì thế này?
Chỉ vì Hà Tân Thanh phản bội tôi mà tôi lại quay ra chà đạp bản thân mình thế này ư?
Thậm chí còn định tùy tiện tìm một người đàn ông để lên giường?
Tôi cứ nằm trong bồn tắm, để nước lạnh xua đi hơi nóng còn lại trong cơ thể.
Không biết từ lúc nào tôi đã ngủ tiếp đi, lúc tỉnh dậy phát hiện mình đang nằm trên giường, Bùi Minh đã rời khỏi nơi này, thẻ phòng đặt trên đầu giường.
Nghĩ đến việc tối hôm qua suýt chút nữa thì lên giường với một người đàn ông xa lạ, tôi cũng cảm thấy sợ hãi, không dám nghĩ nhiều nữa mà lập tức trả phòng.
Bây giờ tôi và Hà Tân Thanh đã trở mặt với nhau, mà tôi lại không muốn quay về chỗ bố tôi để nghe ông cằn nhằn nên đành tạm thời đến ở nhờ nhà cô bạn thân là Quách Tuyền.
Tôi tích cực chuẩn bị các loại tư liệu để ly hôn, để Hà Tân Thanh trắng tay cút khỏi nhà tôi, nhưng không ngờ tôi lại nhận được giấy gọi từ tòa án.
Hà Tân Thanh kiện tôi lên tòa án, đòi ly hôn, hắn ta đứng trước tòa án chỉ thằng vào mặt tôi mắng chửi, đổ tội cho tôi không thực hiện bất kỳ nghĩa vụ nào của người vợ trong hai năm vừa qua, thậm chí còn ngoại tình.
Cái vẻ sôi sục căm phẫn đó của hắn như chỉ hận không thể tống tôi vào lồng heo.
Tôi tức đến mức run rẩy, chiêu "kẻ ác cáo trạng trước" này quá ác độc.
Nhưng khi luật sư của Hà Tân Thanh lấy chứng cứ ra tôi như bị sét đánh, kinh ngạc hoảng sợ không thốt lên lời.
Trong bức ảnh đó, tôi thân mật dựa vào trong ngực Bùi Minh, mặt mũi hồng rực, hai người còn cùng nhau vào phòng khách sạn!
Hơi lạnh tràn ngập tim tôi, tôi thật sự không ngờ được, tôi trốn được lão giám đốc Triệu kia thế nhưng lại không thoát được cái bẫy của Hà Tân Thanh!
Tôi rơi vào cảnh tình ngay lý gian.
Ai mà tin được đêm hôm khuya khoắt trai đơn gái chiếc cùng chung một phòng mà lại không xảy ra chuyện gì?