Viet Writer
Và Mai Có Nắng
- Ảnh bìa
- Thể loại
- Ngôn tình
- Sủng
- Tình trạng
- Đang viết
- Lượt đọc
- 28,109
- Cập nhật
Cô còn xác thực với anh: “Trầm Tu Cẩn quá xuất sắc quá mạnh mẽ,kẻ thù của tôi rất nhiều, anh không nên có bất kì điểm yếu nào, vì thế người yêu của anh cũng nhất định không được yếu kém. Mà Hạ Vi Minh lại quá yếu, cô ấy không thể so bằng Giản Đồng tôi!”
Mỗi lần đều bị anh mắng thậm tệ: “Nếu còn có lần sau, thì làm bạn cũng đừng hy vọng.” Nhưng cô đều phản kháng lại anh:”Trầm Tu Cẩn hiện tại vẫn còn độc thân, khi nào Hạ Vi Minh thật sự trở thành bạn gái của anh thì Giản Đông mới chịu tránh xa anh!”
Một người con gái kiêu ngạo là thế!
“Tôi cầu xin, trả lại tiền cho tôi đi !”.Giọng nói đầy nhục nhã của cô được cất lên.
Khắp mặt Trầm Tu Cẩn đỏ bừng lên… cô thật sự là Giản Đồng sao? Là người đầy tự tin kiêu ngạo mà anh đã từng biết sao?
Anh nắm lấy cánh tay của Giản Đồng, kéo mạnh cô về phía xe của anh đang đỗ đằng kia.
“Tiền, tiền của tôi, thả tôi ra, không có tiền tôi không thể đi được.”
Giọng cô khẩn cầu tha thiết, Trầm Tu Cẩn càng lạnh hơn.. hóa ra cô muốn chạy trốn! Anh ngay lập tức bế cô lên, ánh mắt quét qua người vệ sinh đang đứng bên cạnh:”Đi lấy vali của cô ấy về đây, tiền mặt cũng như thẻ ngân hàng đều không được lấy.”
Giản Đồng mở to mắt, lo lắng hỏi: “Anh muốn làm gì?”
Trầm Tu Cẩn cười lạnh:
“Muốn chạy trốn? Có tiền là có thể chạy trốn ư? Giản Đồng ơi là Giản Đồng , không phải cô quá ngốc mà là tôi lương thiện.”
Bờ môi anh chạm vào vành tai cô, anh ghé sát tai thì thầm:
“Cô nghĩ tôi sẽ dễ dàng bỏ qua cho cô sao? Đáng nhẽ từ lúc ra tù cô nên đi thật xa, đừng để tôi gặp lại. Giờ thì quá muộn rồi Giản Đồng, cô chạy không nổi.”
Nói xong, ánh mắt anh lướt qua một tên vệ sĩ đang đứng cạnh xe rồi đá mắt về phía chiếc xe taxi. Tên vệ sĩ gật gật đầu, hiểu rõ ý anh. Trầm Tu Cẩn kéo Giản Đồng đi, động tác mạnh bạo ép cô vào trong xe, ra lệnh cho người tài xế ngồi trong xe:
“Đi thôi!”
Người tài xế kính cẩn trả lời: “Rõ, cậu Trầm.”
Mỗi lần đều bị anh mắng thậm tệ: “Nếu còn có lần sau, thì làm bạn cũng đừng hy vọng.” Nhưng cô đều phản kháng lại anh:”Trầm Tu Cẩn hiện tại vẫn còn độc thân, khi nào Hạ Vi Minh thật sự trở thành bạn gái của anh thì Giản Đông mới chịu tránh xa anh!”
Một người con gái kiêu ngạo là thế!
“Tôi cầu xin, trả lại tiền cho tôi đi !”.Giọng nói đầy nhục nhã của cô được cất lên.
Khắp mặt Trầm Tu Cẩn đỏ bừng lên… cô thật sự là Giản Đồng sao? Là người đầy tự tin kiêu ngạo mà anh đã từng biết sao?
Anh nắm lấy cánh tay của Giản Đồng, kéo mạnh cô về phía xe của anh đang đỗ đằng kia.
“Tiền, tiền của tôi, thả tôi ra, không có tiền tôi không thể đi được.”
Giọng cô khẩn cầu tha thiết, Trầm Tu Cẩn càng lạnh hơn.. hóa ra cô muốn chạy trốn! Anh ngay lập tức bế cô lên, ánh mắt quét qua người vệ sinh đang đứng bên cạnh:”Đi lấy vali của cô ấy về đây, tiền mặt cũng như thẻ ngân hàng đều không được lấy.”
Giản Đồng mở to mắt, lo lắng hỏi: “Anh muốn làm gì?”
Trầm Tu Cẩn cười lạnh:
“Muốn chạy trốn? Có tiền là có thể chạy trốn ư? Giản Đồng ơi là Giản Đồng , không phải cô quá ngốc mà là tôi lương thiện.”
Bờ môi anh chạm vào vành tai cô, anh ghé sát tai thì thầm:
“Cô nghĩ tôi sẽ dễ dàng bỏ qua cho cô sao? Đáng nhẽ từ lúc ra tù cô nên đi thật xa, đừng để tôi gặp lại. Giờ thì quá muộn rồi Giản Đồng, cô chạy không nổi.”
Nói xong, ánh mắt anh lướt qua một tên vệ sĩ đang đứng cạnh xe rồi đá mắt về phía chiếc xe taxi. Tên vệ sĩ gật gật đầu, hiểu rõ ý anh. Trầm Tu Cẩn kéo Giản Đồng đi, động tác mạnh bạo ép cô vào trong xe, ra lệnh cho người tài xế ngồi trong xe:
“Đi thôi!”
Người tài xế kính cẩn trả lời: “Rõ, cậu Trầm.”
Đính kèm
Last edited: