Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-400
Chương 400: Không giả ngốc
Bạch Hiểu Hiểu nhìn anh, đôi mắt to tròn ánh lên đèn đường bên lề: “Vậy được, chúng ta di gặp đạo diễn, vẫn còn thời gian. “Không đi!” Lần đầu tiên Âu Dương Hải thẳng thừng phản bác đề nghị của Bạch Hiểu Hiểu, anh cảm thấy anh không thể tiếp tục nuông chiều cô nữa, sự kiên nhẫn của anh đều đang chịu khảo nghiệm mỗi ngày. “Thế nhưng tôi đã đồng ý với bọn họ rồi, nếu không thì chẳng lẽ tôi dùng danh nghĩa trợ lý của anh để b hẹn sao?” “Tôi vừa giúp cô bồi thường một chiếc đầm giá cao, cô không định giải quyết vụ việc này với tôi ư?” Âu Dương Hải chặn ngang trước mặt Bạch Hiểu Hiểu, nhếch môi cười đều cáng. “Anh định làm gì?” Bạch Hiểu Hiểu nhìn anh cảnh giác, giây kế tiếp kiên định nói: “Tôi sẽ không vì tiền bạc mà chà đạp lòng tự trọng đâu!” "Được, tôi sẽ không để cô làm chuyện đánh mất tự tôn, đến nhà tôi, làm bữa ăn khuya một tháng, nấu thức ăn sáng một tháng. “Vậy chẳng phải mỗi ngày đều không thể nào về nhà ư?” “Nếu không thì trả tiền cho tôi!” Âu Dương Hải quay lưng nở nụ cười tươi tắn, đi được mấy bước, thấy Bạch Hiểu Hiểu vẫn đứng yên tại chỗ thì cười hét lên: “Không đi gặp đạo diễn à, tôi phải về nhà đây!” “Anh đứng lại!” Bạch Hiểu Hiểu vội vàng chạy tới, khó khăn lắm cô mới giành được cơ hội gặp mặt, đương nhiên phải đi rồi, chỉ là cô nhớ đến nụ cười vừa rồi của Âu Dương Hải, cứ cảm thấy nhịp tim đang tăng nhanh.
Rốt cuộc bọn họ là quan hệ gì? Bạch Hiểu Hiểu cũng chẳng thể nói rõ
Trước kia cô luôn bị bệnh, rất ít đến trường học, nam sinh quen biết cũng ít ỏi, cô không biết rốt cuộc cảm giác yêu thích một người là như thế nào.
Vả lại, cô sẽ mãi khỏe mạnh ư?
Cô không biết, nên không dám cược.
Cô càng tiếp xúc nhiều với Âu Dương Hải, càng biết anh ấy vì mình thay đổi bao nhiêu, mỗi lần trở thành sự đặc biệt của anh ấy, đều khiến Bạch Hiểu Hiểu thất thần đôi lúc. Cô chẳng ngờ ảnh đế nổi tiếng cách xa cô muôn trùng, lại thật sự đối xử tốt bụng với cô.
Nhưng nếu như sau khi cô trao trái tim, anh ấy phủi tay nói đây chỉ là một trò đùa mà thôi.
Vì vậy cô phải cố gắng giả ngốc.
Chỉ cần không thừa nhận, không hồi âm, thì có lẽ sẽ duy trì được trạng thái như thế.
Sao cô không động lòng được chứ? Có người đàn ông đẹp trai thế này lượn lờ trước mặt cô hàng ngày, luôn để tâm đến cảm nhận của cô, nếu không động lòng thì cô quả thật là khúc gỗ rồi.
Bạch Hiểu Hiểu ngồi trong xe cúi đầu, chìm đắm trong suy tư của bản thân.
Cô còn phải gia nhập lớp đào tạo ngành quan hệ công chúng trong nội bộ Đại Hoa chờ đến ngày Âu Dương Hải không cần cô nữa... “Ê, ngủ rồi à?” Âu Dương Hải nhíu mày nhìn cô, dường như cảm thấy sắc mặt của cô ấy hơi tái, giương tay thăm trán của cô.
Hình như Bạch Hiểu Hiểu đã quen với sự tiếp xúc cơ thể với anh.
Thế nhưng... Anh có thể đón nhận một người bình dị như mình ư, vậy còn người nhà của anh thì sao?
Bạch Hiểu Hiểu né tránh bàn tay của anh một cách khéo léo: “Tôi không có ngủ, sắp đến rồi sao?”
Cô nghĩ, chỉ cần cô không nói, Âu Dương Hải mãi mãi không biết được cảm giác trong lòng cô, cô nhất định phải khống chế tình cảm của mình.
Âu Dương Hải nhìn cô gái trước mắt, dời ánh mắt, anh không định để Bạch Hiểu Hiểu có cơ hội chạy thoát, dù né tránh bao nhiêu lần, anh cũng sẽ tiếp cận cô.
Dù con đường này thật sự rất trắc trở, anh cũng không sợ, trên đời này, lần đầu tiên anh cảm thấy hứng thú với một người phụ nữ, sao có thể thả cô bỏ chạy một cách dễ dàng kia chứ?
Anh sẽ thử để Bạch Hiểu Hiểu tìm hiểu về anh, dù bao nhiêu năm đi chăng nữa.
Theo độ nóng của bộ phim “Mảnh vụn hồi ức”, đoạn phim quảng bá của bộ phim “Cánh đồng lúa mạch” cũng gây sự chú ý, độ phủ sóng của Nhan Ôn được nâng cao rất nhiều, cách nhìn của mọi người về cô cũng có sự thay đổi rõ rệt so với trước kia, ảnh hậu hết thời luôn dính scandal trước kia đã biến mất triệt để, bởi vì mọi người đều có thể chứng kiến sự cố gắng và không ngừng tiến bộ của Nhan Ôn trong khoảng thời gian này.
Lần này đóng cặp với Âu Dương Hải, dư luận đều không nghĩ rằng Nhan Ôn sẽ kéo chân Âu Dương Hải, bản thân cô là một người có diễn xuất, và hành sự kín tiếng, sẽ không mượn dịp này để hưởng kẻ độ hot của Âu Dương Hải
Sau khi chính thức nhận được thư mời thử vai của bộ phim “Tình yêu trong biển lửa”, Nhan Ôn cũng chú ý đến tên của đối thủ cạnh tranh, Hề Mạn và Hàn Tử Di. Bọn họ đều là nữ diễn viên rất có thực lực, Hề Mạn từng tham gia vào vở nhạc kịch là “Hồ Bạch Tượng”.
Tổng đạo diễn cũng được xác định, là đạo diễn Hoa kiều tên Úc Nam, anh ấy từng có hai tác phẩm nhận được đề cử trong liên hoan phim điện ảnh quốc tế, là đạo diễn thế hệ năm tám mươi, thành tích của anh như vậy là đã vô cùng tốt.
Vì vậy cuộc cạnh tranh lần này càng khốc liệt hơn nhiều!
Nhan Ôn và Giang Tùy An nhìn nhau. “Em sẽ cố gắng. “Anh đi cùng em
Từng chiến lược anh hoạch định cho Nhan Ôn đều có lý do của anh, anh tin tưởng thực lực của Nhan Ôn, vả lại dù kết quả ra sao, chỉ cần đã dốc sức thì sẽ không hối hận.
ngôn tình tổng tài
Trưa hôm nay.
Trong sân vườn của khách sạn cao cấp nào đó, một người già mặc bộ đồ trung sơn đi vào quán cà phê, sau khi đảo quanh một vòng thì đi tới một chiếc bàn ngay góc khuất. “Ông Giang, ông đến rồi!” Úc Nam đứng dậy, nhiệt tình giơ tay với ông lão Giang: "Từ lâu đã nghe danh của ông từ ba, rất vinh hạnh được gặp gỡ ông” “Nói ngắn gọn lại nhé, tôi có hai việc muốn phiền cậu giúp đỡ.” Ông lão Giang khách khí với một hậu bối như thế, đã đủ nể mặt lắm rồi.
Úc Nam gật đầu: “Ông cứ nói!” “Thứ nhất, việc tôi gia nhập bộ phim này, không thể để bất kỳ ai biết đực của tôi là thân phận thật sự của tôi."
Ông lão Giang và ba của Úc Nam là bạn cũ nhiều năm, ông có thể gia nhập thuận lợi, cũng nhờ sự giúp đỡ của ông bạn già này, nên Úc Nam biết ông chính là ông nội của Giang Tùy An, chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn Giang thị.
Úc Nam gật đầu: “Vâng, ông yên tâm, tôi sẽ sắp xếp, nhưng trong quá trình ghi hình, ông nhất định phải chú ý sức khỏe. “Thứ hai, ngày mai là buổi thử vai của nữ chính phải không? Tôi muốn gia tăng thêm một chút độ khó cho Nhan Ôn. Ông lão Giang vô cùng thẳng thắn. “Chẳng phải cô ấy là “Khụ khụ, đó là chuyện của tôi, cậu chỉ cần làm khó dễ cô ấy trong lúc thử vai là được, hoặc là, dứt khoát không thông báo thời gian chính xác cho cô ấy!”
Úc Nam nghe thấy lời yêu cầu này, dở khóc dở cười: “Ông... “Chuyện trong giới giải trí cậu hiểu rõ hơn tôi, dù diễn viên ưu tú thế nào, vẫn có thể đối mặt với các vấn đề nan giải đa dạng, bị làm khó, bị hãm hại, tôi chỉ muốn xem thử nếu cô ấy vấp phải những chuyện này, sẽ giải quyết như thế nào” “Nếu cô ấy không giải quyết ổn thỏa sóng gió nhỏ bé này, vậy cánh cửa của nhà họ Giang chúng tôi cũng không dễ bước qua đâu.”
Trên thực tế, ấn tượng đầu tiên của Úc Nam đối với Nhan Ôn khá tốt, bởi vì từ phương diện diễn xuất và ngoại hình mà nói thì Nhan Ôn rất phù hợp với hình tượng nhân vật trong phim, điều duy nhất thiếu sót chính là trước đó Nhan Ôn chưa đóng nhiều tác phẩm mang tính chất hành động.
Cũng tức là, cô ấy sẽ yếu thế đôi chút về phương diện phim hành động.
Bạch Hiểu Hiểu nhìn anh, đôi mắt to tròn ánh lên đèn đường bên lề: “Vậy được, chúng ta di gặp đạo diễn, vẫn còn thời gian. “Không đi!” Lần đầu tiên Âu Dương Hải thẳng thừng phản bác đề nghị của Bạch Hiểu Hiểu, anh cảm thấy anh không thể tiếp tục nuông chiều cô nữa, sự kiên nhẫn của anh đều đang chịu khảo nghiệm mỗi ngày. “Thế nhưng tôi đã đồng ý với bọn họ rồi, nếu không thì chẳng lẽ tôi dùng danh nghĩa trợ lý của anh để b hẹn sao?” “Tôi vừa giúp cô bồi thường một chiếc đầm giá cao, cô không định giải quyết vụ việc này với tôi ư?” Âu Dương Hải chặn ngang trước mặt Bạch Hiểu Hiểu, nhếch môi cười đều cáng. “Anh định làm gì?” Bạch Hiểu Hiểu nhìn anh cảnh giác, giây kế tiếp kiên định nói: “Tôi sẽ không vì tiền bạc mà chà đạp lòng tự trọng đâu!” "Được, tôi sẽ không để cô làm chuyện đánh mất tự tôn, đến nhà tôi, làm bữa ăn khuya một tháng, nấu thức ăn sáng một tháng. “Vậy chẳng phải mỗi ngày đều không thể nào về nhà ư?” “Nếu không thì trả tiền cho tôi!” Âu Dương Hải quay lưng nở nụ cười tươi tắn, đi được mấy bước, thấy Bạch Hiểu Hiểu vẫn đứng yên tại chỗ thì cười hét lên: “Không đi gặp đạo diễn à, tôi phải về nhà đây!” “Anh đứng lại!” Bạch Hiểu Hiểu vội vàng chạy tới, khó khăn lắm cô mới giành được cơ hội gặp mặt, đương nhiên phải đi rồi, chỉ là cô nhớ đến nụ cười vừa rồi của Âu Dương Hải, cứ cảm thấy nhịp tim đang tăng nhanh.
Rốt cuộc bọn họ là quan hệ gì? Bạch Hiểu Hiểu cũng chẳng thể nói rõ
Trước kia cô luôn bị bệnh, rất ít đến trường học, nam sinh quen biết cũng ít ỏi, cô không biết rốt cuộc cảm giác yêu thích một người là như thế nào.
Vả lại, cô sẽ mãi khỏe mạnh ư?
Cô không biết, nên không dám cược.
Cô càng tiếp xúc nhiều với Âu Dương Hải, càng biết anh ấy vì mình thay đổi bao nhiêu, mỗi lần trở thành sự đặc biệt của anh ấy, đều khiến Bạch Hiểu Hiểu thất thần đôi lúc. Cô chẳng ngờ ảnh đế nổi tiếng cách xa cô muôn trùng, lại thật sự đối xử tốt bụng với cô.
Nhưng nếu như sau khi cô trao trái tim, anh ấy phủi tay nói đây chỉ là một trò đùa mà thôi.
Vì vậy cô phải cố gắng giả ngốc.
Chỉ cần không thừa nhận, không hồi âm, thì có lẽ sẽ duy trì được trạng thái như thế.
Sao cô không động lòng được chứ? Có người đàn ông đẹp trai thế này lượn lờ trước mặt cô hàng ngày, luôn để tâm đến cảm nhận của cô, nếu không động lòng thì cô quả thật là khúc gỗ rồi.
Bạch Hiểu Hiểu ngồi trong xe cúi đầu, chìm đắm trong suy tư của bản thân.
Cô còn phải gia nhập lớp đào tạo ngành quan hệ công chúng trong nội bộ Đại Hoa chờ đến ngày Âu Dương Hải không cần cô nữa... “Ê, ngủ rồi à?” Âu Dương Hải nhíu mày nhìn cô, dường như cảm thấy sắc mặt của cô ấy hơi tái, giương tay thăm trán của cô.
Hình như Bạch Hiểu Hiểu đã quen với sự tiếp xúc cơ thể với anh.
Thế nhưng... Anh có thể đón nhận một người bình dị như mình ư, vậy còn người nhà của anh thì sao?
Bạch Hiểu Hiểu né tránh bàn tay của anh một cách khéo léo: “Tôi không có ngủ, sắp đến rồi sao?”
Cô nghĩ, chỉ cần cô không nói, Âu Dương Hải mãi mãi không biết được cảm giác trong lòng cô, cô nhất định phải khống chế tình cảm của mình.
Âu Dương Hải nhìn cô gái trước mắt, dời ánh mắt, anh không định để Bạch Hiểu Hiểu có cơ hội chạy thoát, dù né tránh bao nhiêu lần, anh cũng sẽ tiếp cận cô.
Dù con đường này thật sự rất trắc trở, anh cũng không sợ, trên đời này, lần đầu tiên anh cảm thấy hứng thú với một người phụ nữ, sao có thể thả cô bỏ chạy một cách dễ dàng kia chứ?
Anh sẽ thử để Bạch Hiểu Hiểu tìm hiểu về anh, dù bao nhiêu năm đi chăng nữa.
Theo độ nóng của bộ phim “Mảnh vụn hồi ức”, đoạn phim quảng bá của bộ phim “Cánh đồng lúa mạch” cũng gây sự chú ý, độ phủ sóng của Nhan Ôn được nâng cao rất nhiều, cách nhìn của mọi người về cô cũng có sự thay đổi rõ rệt so với trước kia, ảnh hậu hết thời luôn dính scandal trước kia đã biến mất triệt để, bởi vì mọi người đều có thể chứng kiến sự cố gắng và không ngừng tiến bộ của Nhan Ôn trong khoảng thời gian này.
Lần này đóng cặp với Âu Dương Hải, dư luận đều không nghĩ rằng Nhan Ôn sẽ kéo chân Âu Dương Hải, bản thân cô là một người có diễn xuất, và hành sự kín tiếng, sẽ không mượn dịp này để hưởng kẻ độ hot của Âu Dương Hải
Sau khi chính thức nhận được thư mời thử vai của bộ phim “Tình yêu trong biển lửa”, Nhan Ôn cũng chú ý đến tên của đối thủ cạnh tranh, Hề Mạn và Hàn Tử Di. Bọn họ đều là nữ diễn viên rất có thực lực, Hề Mạn từng tham gia vào vở nhạc kịch là “Hồ Bạch Tượng”.
Tổng đạo diễn cũng được xác định, là đạo diễn Hoa kiều tên Úc Nam, anh ấy từng có hai tác phẩm nhận được đề cử trong liên hoan phim điện ảnh quốc tế, là đạo diễn thế hệ năm tám mươi, thành tích của anh như vậy là đã vô cùng tốt.
Vì vậy cuộc cạnh tranh lần này càng khốc liệt hơn nhiều!
Nhan Ôn và Giang Tùy An nhìn nhau. “Em sẽ cố gắng. “Anh đi cùng em
Từng chiến lược anh hoạch định cho Nhan Ôn đều có lý do của anh, anh tin tưởng thực lực của Nhan Ôn, vả lại dù kết quả ra sao, chỉ cần đã dốc sức thì sẽ không hối hận.
ngôn tình tổng tài
Trưa hôm nay.
Trong sân vườn của khách sạn cao cấp nào đó, một người già mặc bộ đồ trung sơn đi vào quán cà phê, sau khi đảo quanh một vòng thì đi tới một chiếc bàn ngay góc khuất. “Ông Giang, ông đến rồi!” Úc Nam đứng dậy, nhiệt tình giơ tay với ông lão Giang: "Từ lâu đã nghe danh của ông từ ba, rất vinh hạnh được gặp gỡ ông” “Nói ngắn gọn lại nhé, tôi có hai việc muốn phiền cậu giúp đỡ.” Ông lão Giang khách khí với một hậu bối như thế, đã đủ nể mặt lắm rồi.
Úc Nam gật đầu: “Ông cứ nói!” “Thứ nhất, việc tôi gia nhập bộ phim này, không thể để bất kỳ ai biết đực của tôi là thân phận thật sự của tôi."
Ông lão Giang và ba của Úc Nam là bạn cũ nhiều năm, ông có thể gia nhập thuận lợi, cũng nhờ sự giúp đỡ của ông bạn già này, nên Úc Nam biết ông chính là ông nội của Giang Tùy An, chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn Giang thị.
Úc Nam gật đầu: “Vâng, ông yên tâm, tôi sẽ sắp xếp, nhưng trong quá trình ghi hình, ông nhất định phải chú ý sức khỏe. “Thứ hai, ngày mai là buổi thử vai của nữ chính phải không? Tôi muốn gia tăng thêm một chút độ khó cho Nhan Ôn. Ông lão Giang vô cùng thẳng thắn. “Chẳng phải cô ấy là “Khụ khụ, đó là chuyện của tôi, cậu chỉ cần làm khó dễ cô ấy trong lúc thử vai là được, hoặc là, dứt khoát không thông báo thời gian chính xác cho cô ấy!”
Úc Nam nghe thấy lời yêu cầu này, dở khóc dở cười: “Ông... “Chuyện trong giới giải trí cậu hiểu rõ hơn tôi, dù diễn viên ưu tú thế nào, vẫn có thể đối mặt với các vấn đề nan giải đa dạng, bị làm khó, bị hãm hại, tôi chỉ muốn xem thử nếu cô ấy vấp phải những chuyện này, sẽ giải quyết như thế nào” “Nếu cô ấy không giải quyết ổn thỏa sóng gió nhỏ bé này, vậy cánh cửa của nhà họ Giang chúng tôi cũng không dễ bước qua đâu.”
Trên thực tế, ấn tượng đầu tiên của Úc Nam đối với Nhan Ôn khá tốt, bởi vì từ phương diện diễn xuất và ngoại hình mà nói thì Nhan Ôn rất phù hợp với hình tượng nhân vật trong phim, điều duy nhất thiếu sót chính là trước đó Nhan Ôn chưa đóng nhiều tác phẩm mang tính chất hành động.
Cũng tức là, cô ấy sẽ yếu thế đôi chút về phương diện phim hành động.