Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-393
Chương 393: Anh chẳng lo lắng chút nào cả
Trong tình hình “Mảnh vụn hồi ức” không ngừng tốt lên, người của đoàn phim “Truyền ảnh” đã ngồi không yên, bắt đầu tiếp tục một loạt hoạt động quảng bá mới, thậm chí còn bỏ một số tiền lớn để mua quảng cáo trong rạp chiếu phim.
Thủ sẵn tư thế phải tranh giành cao thấp trong trận chiến với Đại Hoa.
Còn lợi dụng danh tiếng của diễn viên chính để dụ dỗ người hâm mộ, khiến người hâm mộ đứng ra lên tiếng thay bọn họ, bày tỏ bọn họ chẳng phải không có diễn xuất, mà chỉ đang trong quá trình học hỏi mà thôi.
Như vậy lại một lần nữa dấy lên độ nóng chủ đề.
Có người hâm mộ vì ủng hộ thần tượng của mình, thậm chí đến trang mạng bình luận chính của bộ phim “Mảnh vụn hồi ức”, nói đây là bộ phim tệ nhất trong năm, đánh điểm âm, nhưng thật ra bọn họ vốn chưa xem qua.
Trò chơi náo loạn nhỏ nhoi này vốn chẳng lọt mắt của Giang Tùy An, anh vẫn duy trì thái độ bình tĩnh nghiêm túc.
Anh đã bắt gặp thủ đoạn này rất nhiều rồi, mọi người đều là đối thủ cạnh tranh, đều vì lợi ích kinh tế, anh có thể lý giải, bởi vì người thắng lợi cuối cùng chỉ có một. “Chủ tịch, bên Truyền ảnh có nữ diễn viên mới công khai bày tỏ bản thân có diễn xuất đàn áp bà chủ, còn bảo bà chủ chỉ lợi dụng ưu thế cắt xén hậu kỳ, xem ra, cô ta muốn nổi tiếng lắm rồi.” Tần Vũ khinh rẻ báo cáo tin tức này cho Giang Tùy An, anh chỉ chú ý đến chuyện liên quan đến Nhan Ôn, bởi vì các tin tức khác thì Giang Tùy An chẳng thèm để ý đâu.
Trong giới giải trí thay đổi khôn lường này, chỉ có anh luôn bình chân như vại.
Tại sao bọn họ không dám lấy Hàn Nhất tạo chủ đề, chẳng phải vì địa vị của Hàn Nhất bày sẵn ở đó sao, bọn họ không dám đụng đến! “Thế nhưng Hạo Dịch đã phản kích bọn họ rồi, lợi dụng ưu thế người hâm mộ, khiến kế sách của đối phương hủy diệt trong trứng nước.”
Ai ngờ rằng sẽ có ngày Nhan Kiệt đứng ra bảo vệ Nhan Ôn kia chứ? “Không uổng công thương cậu ta." Giang Tùy An bình tĩnh đáp lại một câu. “Chỉ là thủ đoạn của công ty quảng cáo kia rất thâm hiểm, vẫn phải đề phòng thật nhiều, nếu không chẳng biết bọn họ nhảy xổng ra cắn chúng ta lúc nào không hay. “Tiếp tục quan sát động thái của bọn họ, dặn bên Thụy Khắc cũng phải theo dõi nhiều. Hiện giờ tất cả sự chú ý của Giang Tùy An đều đổ dồn vào việc lựa chọn kịch bản tiếp theo cho Nhan Ôn, thế nhưng xem đi ngoảnh lại, chỉ có một kịch bản duy nhất phù hợp với tâm ý của anh nhưng lại không muốn lựa chọn nhất, bởi vì Nhan Ôn nhất định sẽ chịu cực nhọc vì bộ phim này, anh sẽ đau lòng.
Buổi tối, Nhan Ôn thấy Giang Tùy An trở về nhà rồi nhưng hình như vẫn cứ đắn đo việc gì đó, sau khi dùng bữa liền đi theo anh vào phòng làm việc: “Có chuyện gì cần em chia sẻ với anh không?”
Cô biết điều cô có thể giúp được không nhiều, nhưng chỉ cần Giang Tùy An có chỗ cần, thì cô tuyệt đối là người bất chấp tất cả trên cuộc đời này. “Là kịch bản.
Trên bàn Giang Tùy An đặt một quyển kịch bản tên “Tình yêu trong biển lửa”.
Thể loại phim điệp chiến.
Tức là có rất nhiều cảnh đấm đá, cảnh bắn súng, vì theo đuổi hiệu quả ghi hình chân thật, phương diện huấn luyện diễn viên cũng sẽ dựa theo tiêu chuẩn quân đội, mưa b bão đạn thế này, không bị thương mới là chuyện lạ. “Rất thích hợp ư?”
Nhan Ôn xem lời giới thiệu kịch bản, là một bộ phim liên quan đến chiến hữu của nữ chính bị gián điệp hại chết, cô ấy vì truy tìm hung thủ, hóa thân thành gián điệp, trong quá trình đó đã gặp gỡ nam chính, nhưng lại phát hiện đối phương chính là gián điệp mà cô đang tìm kiếm!
Lần này, nữ chính là một người lính thực thụ.
Cô ấy không biết dùng lời lẽ mĩ miều để biểu đạt tâm trạng của mình, chỉ có cú đấm và cây súng lạnh lùng mới là vũ khí mà cô thành thạo nhất. “Cái này ngầu thiệt đó” Nhan Ôn cười nói: “Kịch bản có vẻ rất cuốn hút, tính cách của nữ chính rất khiến người khác nể phục, nếu diễn thì sẽ rất kích thích.
Giang Tùy An lựa chọn kịch bản, trước tiên phải xem xét đến tuyến chính của bộ phim, kịch bản phải phong phú, tình tiết phải lôi cuốn người xem, vả lại anh biết điều Nhan Ôn đang cần chính là vai diễn có thể chuyển hình, sở hữu tính khiêu chiến, đây cũng là một trong những điều kiện để anh lựa chọn kịch bản, Nhan Ôn cần phải đột phá, cần có kịch bản tốt hơn để đặt vững địa vị của cô trong giới giải trí, phương thức này mới là vững chắc nhất. “Nhưng mà anh không muốn để em chịu khổ, bị thương!" Giang Tùy An nhíu mày: “Để anh suy nghĩ thêm!” “Nhưng đây đích thật là sự lựa chọn tốt nhất, nếu không anh sẽ chẳng do dự, có đúng không nào?” Nhan Ôn hiểu anh, đặt tách cà phê lên bàn, tựa vào lòng anh nhẹ nhàng nói: “Em tin tưởng mắt nhìn của anh, bởi vì độ khó lớn thì càng nhận được hồi bảo to lớn hơn, đây là tác phẩm cuối cùng của em trước khi mang thai, phải là nó mới được."
Nhan Ôn phải dùng phương thức này để bắt đầu cho giai đoạn kế tiếp của cuộc đời.
Giang Tùy An hôn nhẹ lên vầng trán của cô, từ gương mặt của anh có thể thấy rõ sự lo lắng và không nỡ.
Vừa nghĩ đến việc Nhan Ôn có thể phải treo dây cáp, đấm đá, thậm chí mấy ngày liền phải ngủ trong rừng mưa, anh chẳng thể nào không thương xót. “Anh là người quản lý của em, anh có sức phán đoán, qua một khoảng thời gian nữa em sẽ nhận được nhiều cơ hội hơn!”
Nhan Ôn gật đầu, biết anh đang lo lắng cho mình, nên cũng không nóng lòng nài nỉ: "Vậy thì từ từ suy ngẫm, thời gian không còn sớm, đi nghỉ ngơi thôi nào” “Được... Anh cũng đang có ý định này.” Nói xong anh nhấc bổng Nhan Ôn lên, sải bước đi vào phòng ngủ.
Đêm khuya, tại một căn biệt thự nằm ở vùng ngoại ô hẻo lánh.
Một nữ ca sĩ mặc chiếc đầm da màu đen ngắn ngủn quỳ trên sàn đất, trước mặt trưng bày các ly rượu vang đỏ, bên khác là một người đàn ông mặc chiếc áo sơ mi màu trắng, đang hút điếu xì gà cao cấp, sau lưng hắn ta có bốn vệ sĩ đang đứng thẳng. “Cô Ngô, cô đừng vội vàng từ chối tôi, nghe thử điều kiện của tôi cũng không muộn?” “Anh... Rốt cuộc anh muốn làm gì!” Nữ ca sĩ lộ vẻ kinh hãi, nước mắt lưng tròng. “Khóc gì chứ? Đó, lau đi.” Hắn ta ném một xấp khăn giấy cho nữ ca sĩ, cười nói: “Tôi biết cô là ca sĩ ký hợp đồng với Đại Hoa, hôm nay mời cô sang đây, cũng vì muốn thỏa thuận một cuộc mua bán với cô, chỉ cần cô làm theo lời tôi nói, tôi bảo đảm cô có thể rời khỏi nơi đây một cách bình an vô sự, nếu như.” “Cô dám vì công ty diễn xuất dởm kia mà từ chối tôi, tôi chỉ có cách ép cô uống đống rượu vang này, sau đó ở lại với đám vệ sĩ của tôi một phen! Với tướng tá của cô, tin chắc bọn chúng nhất định rất bán sức đó.
Ngô Tịnh Nhiên căng thẳng thốt không nên lời, kinh hãi lắc đầu: “Tôi không hiểu gì hết. “Tôi muốn cô nói hết mọi tin tức liên quan đến Nhan Ôn! Làm con cờ cho tôi, cung cấp tất cả tình báo nội bộ của Đại Hoa cho tôi!” “Tại sao anh phải tìm đến tôi? Tôi chỉ là người mới, tôi vốn không tiếp xúc với Nhan Ôn!" “Ha, con điểm này, dám đùa bỡn tôi à? Cô tưởng tôi không biết tên Hạo Dịch gì đó của các người là em trai ruột của Nhan Ôn sao! Hai người ký kết cùng lúc, mỗi ngày làm việc với nhau, chẳng lẽ cậu ta giấu giếm với cô u?"
Ngô Tịnh Nhiên siết chặt tay, cô ta hối hận vì nhất thời nổi lòng tham mà ngồi lên chiếc xe của ông Hoàng! “Dạo gần đây tôi đầu tư một bộ phim, vốn dĩ mọi thứ đều rất thuận lợi, nhưng Giang Tùy An cứ phải quấy phá sau lưng tôi, tôi chẳng có cách nào khác, chỉ có thể thực hiện kế sách này, nếu tôi lỗ sặc máu, tôi phải bắt hắn ta tan nhà nát cửa!”
Trong tình hình “Mảnh vụn hồi ức” không ngừng tốt lên, người của đoàn phim “Truyền ảnh” đã ngồi không yên, bắt đầu tiếp tục một loạt hoạt động quảng bá mới, thậm chí còn bỏ một số tiền lớn để mua quảng cáo trong rạp chiếu phim.
Thủ sẵn tư thế phải tranh giành cao thấp trong trận chiến với Đại Hoa.
Còn lợi dụng danh tiếng của diễn viên chính để dụ dỗ người hâm mộ, khiến người hâm mộ đứng ra lên tiếng thay bọn họ, bày tỏ bọn họ chẳng phải không có diễn xuất, mà chỉ đang trong quá trình học hỏi mà thôi.
Như vậy lại một lần nữa dấy lên độ nóng chủ đề.
Có người hâm mộ vì ủng hộ thần tượng của mình, thậm chí đến trang mạng bình luận chính của bộ phim “Mảnh vụn hồi ức”, nói đây là bộ phim tệ nhất trong năm, đánh điểm âm, nhưng thật ra bọn họ vốn chưa xem qua.
Trò chơi náo loạn nhỏ nhoi này vốn chẳng lọt mắt của Giang Tùy An, anh vẫn duy trì thái độ bình tĩnh nghiêm túc.
Anh đã bắt gặp thủ đoạn này rất nhiều rồi, mọi người đều là đối thủ cạnh tranh, đều vì lợi ích kinh tế, anh có thể lý giải, bởi vì người thắng lợi cuối cùng chỉ có một. “Chủ tịch, bên Truyền ảnh có nữ diễn viên mới công khai bày tỏ bản thân có diễn xuất đàn áp bà chủ, còn bảo bà chủ chỉ lợi dụng ưu thế cắt xén hậu kỳ, xem ra, cô ta muốn nổi tiếng lắm rồi.” Tần Vũ khinh rẻ báo cáo tin tức này cho Giang Tùy An, anh chỉ chú ý đến chuyện liên quan đến Nhan Ôn, bởi vì các tin tức khác thì Giang Tùy An chẳng thèm để ý đâu.
Trong giới giải trí thay đổi khôn lường này, chỉ có anh luôn bình chân như vại.
Tại sao bọn họ không dám lấy Hàn Nhất tạo chủ đề, chẳng phải vì địa vị của Hàn Nhất bày sẵn ở đó sao, bọn họ không dám đụng đến! “Thế nhưng Hạo Dịch đã phản kích bọn họ rồi, lợi dụng ưu thế người hâm mộ, khiến kế sách của đối phương hủy diệt trong trứng nước.”
Ai ngờ rằng sẽ có ngày Nhan Kiệt đứng ra bảo vệ Nhan Ôn kia chứ? “Không uổng công thương cậu ta." Giang Tùy An bình tĩnh đáp lại một câu. “Chỉ là thủ đoạn của công ty quảng cáo kia rất thâm hiểm, vẫn phải đề phòng thật nhiều, nếu không chẳng biết bọn họ nhảy xổng ra cắn chúng ta lúc nào không hay. “Tiếp tục quan sát động thái của bọn họ, dặn bên Thụy Khắc cũng phải theo dõi nhiều. Hiện giờ tất cả sự chú ý của Giang Tùy An đều đổ dồn vào việc lựa chọn kịch bản tiếp theo cho Nhan Ôn, thế nhưng xem đi ngoảnh lại, chỉ có một kịch bản duy nhất phù hợp với tâm ý của anh nhưng lại không muốn lựa chọn nhất, bởi vì Nhan Ôn nhất định sẽ chịu cực nhọc vì bộ phim này, anh sẽ đau lòng.
Buổi tối, Nhan Ôn thấy Giang Tùy An trở về nhà rồi nhưng hình như vẫn cứ đắn đo việc gì đó, sau khi dùng bữa liền đi theo anh vào phòng làm việc: “Có chuyện gì cần em chia sẻ với anh không?”
Cô biết điều cô có thể giúp được không nhiều, nhưng chỉ cần Giang Tùy An có chỗ cần, thì cô tuyệt đối là người bất chấp tất cả trên cuộc đời này. “Là kịch bản.
Trên bàn Giang Tùy An đặt một quyển kịch bản tên “Tình yêu trong biển lửa”.
Thể loại phim điệp chiến.
Tức là có rất nhiều cảnh đấm đá, cảnh bắn súng, vì theo đuổi hiệu quả ghi hình chân thật, phương diện huấn luyện diễn viên cũng sẽ dựa theo tiêu chuẩn quân đội, mưa b bão đạn thế này, không bị thương mới là chuyện lạ. “Rất thích hợp ư?”
Nhan Ôn xem lời giới thiệu kịch bản, là một bộ phim liên quan đến chiến hữu của nữ chính bị gián điệp hại chết, cô ấy vì truy tìm hung thủ, hóa thân thành gián điệp, trong quá trình đó đã gặp gỡ nam chính, nhưng lại phát hiện đối phương chính là gián điệp mà cô đang tìm kiếm!
Lần này, nữ chính là một người lính thực thụ.
Cô ấy không biết dùng lời lẽ mĩ miều để biểu đạt tâm trạng của mình, chỉ có cú đấm và cây súng lạnh lùng mới là vũ khí mà cô thành thạo nhất. “Cái này ngầu thiệt đó” Nhan Ôn cười nói: “Kịch bản có vẻ rất cuốn hút, tính cách của nữ chính rất khiến người khác nể phục, nếu diễn thì sẽ rất kích thích.
Giang Tùy An lựa chọn kịch bản, trước tiên phải xem xét đến tuyến chính của bộ phim, kịch bản phải phong phú, tình tiết phải lôi cuốn người xem, vả lại anh biết điều Nhan Ôn đang cần chính là vai diễn có thể chuyển hình, sở hữu tính khiêu chiến, đây cũng là một trong những điều kiện để anh lựa chọn kịch bản, Nhan Ôn cần phải đột phá, cần có kịch bản tốt hơn để đặt vững địa vị của cô trong giới giải trí, phương thức này mới là vững chắc nhất. “Nhưng mà anh không muốn để em chịu khổ, bị thương!" Giang Tùy An nhíu mày: “Để anh suy nghĩ thêm!” “Nhưng đây đích thật là sự lựa chọn tốt nhất, nếu không anh sẽ chẳng do dự, có đúng không nào?” Nhan Ôn hiểu anh, đặt tách cà phê lên bàn, tựa vào lòng anh nhẹ nhàng nói: “Em tin tưởng mắt nhìn của anh, bởi vì độ khó lớn thì càng nhận được hồi bảo to lớn hơn, đây là tác phẩm cuối cùng của em trước khi mang thai, phải là nó mới được."
Nhan Ôn phải dùng phương thức này để bắt đầu cho giai đoạn kế tiếp của cuộc đời.
Giang Tùy An hôn nhẹ lên vầng trán của cô, từ gương mặt của anh có thể thấy rõ sự lo lắng và không nỡ.
Vừa nghĩ đến việc Nhan Ôn có thể phải treo dây cáp, đấm đá, thậm chí mấy ngày liền phải ngủ trong rừng mưa, anh chẳng thể nào không thương xót. “Anh là người quản lý của em, anh có sức phán đoán, qua một khoảng thời gian nữa em sẽ nhận được nhiều cơ hội hơn!”
Nhan Ôn gật đầu, biết anh đang lo lắng cho mình, nên cũng không nóng lòng nài nỉ: "Vậy thì từ từ suy ngẫm, thời gian không còn sớm, đi nghỉ ngơi thôi nào” “Được... Anh cũng đang có ý định này.” Nói xong anh nhấc bổng Nhan Ôn lên, sải bước đi vào phòng ngủ.
Đêm khuya, tại một căn biệt thự nằm ở vùng ngoại ô hẻo lánh.
Một nữ ca sĩ mặc chiếc đầm da màu đen ngắn ngủn quỳ trên sàn đất, trước mặt trưng bày các ly rượu vang đỏ, bên khác là một người đàn ông mặc chiếc áo sơ mi màu trắng, đang hút điếu xì gà cao cấp, sau lưng hắn ta có bốn vệ sĩ đang đứng thẳng. “Cô Ngô, cô đừng vội vàng từ chối tôi, nghe thử điều kiện của tôi cũng không muộn?” “Anh... Rốt cuộc anh muốn làm gì!” Nữ ca sĩ lộ vẻ kinh hãi, nước mắt lưng tròng. “Khóc gì chứ? Đó, lau đi.” Hắn ta ném một xấp khăn giấy cho nữ ca sĩ, cười nói: “Tôi biết cô là ca sĩ ký hợp đồng với Đại Hoa, hôm nay mời cô sang đây, cũng vì muốn thỏa thuận một cuộc mua bán với cô, chỉ cần cô làm theo lời tôi nói, tôi bảo đảm cô có thể rời khỏi nơi đây một cách bình an vô sự, nếu như.” “Cô dám vì công ty diễn xuất dởm kia mà từ chối tôi, tôi chỉ có cách ép cô uống đống rượu vang này, sau đó ở lại với đám vệ sĩ của tôi một phen! Với tướng tá của cô, tin chắc bọn chúng nhất định rất bán sức đó.
Ngô Tịnh Nhiên căng thẳng thốt không nên lời, kinh hãi lắc đầu: “Tôi không hiểu gì hết. “Tôi muốn cô nói hết mọi tin tức liên quan đến Nhan Ôn! Làm con cờ cho tôi, cung cấp tất cả tình báo nội bộ của Đại Hoa cho tôi!” “Tại sao anh phải tìm đến tôi? Tôi chỉ là người mới, tôi vốn không tiếp xúc với Nhan Ôn!" “Ha, con điểm này, dám đùa bỡn tôi à? Cô tưởng tôi không biết tên Hạo Dịch gì đó của các người là em trai ruột của Nhan Ôn sao! Hai người ký kết cùng lúc, mỗi ngày làm việc với nhau, chẳng lẽ cậu ta giấu giếm với cô u?"
Ngô Tịnh Nhiên siết chặt tay, cô ta hối hận vì nhất thời nổi lòng tham mà ngồi lên chiếc xe của ông Hoàng! “Dạo gần đây tôi đầu tư một bộ phim, vốn dĩ mọi thứ đều rất thuận lợi, nhưng Giang Tùy An cứ phải quấy phá sau lưng tôi, tôi chẳng có cách nào khác, chỉ có thể thực hiện kế sách này, nếu tôi lỗ sặc máu, tôi phải bắt hắn ta tan nhà nát cửa!”