Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 27
Từ ngày nó gặp và sống chung với Ken thì thời gian cũng trôi nhanh qua , còn vài ngày nữa là tới Lễ Giáng Sinh ! Nó háo hức để đón Giáng Sinh cùng 2 ông anh 33
Nằm trên giường bệnh , nó xoay người 1 cách mệt mỏi , nằm viện cũng cả tuần rồi nhưng chẳng thấy gì về việc xuất viện cả . Nó cũng chẳng thèm quan tâm , nó thích thế này , không gian chỉ có nó và những người thân xung quanh , chẳng lo nghĩ đến việc gì cả . Nhưng ở khoảng cách nào đó , nó nhớ tới hắn ..... Và mỗi lần như thế nước mắt lại khẽ lăn dài trên khuôn mặt , nó dùng bàn tay còn lại để lau những giọt nước mắt đó trước khi bị phát hiện ... Trước mặt Ken và Key nó luôn vui cười , rồi khi về đêm nước mắt lại rơi . Nó giả tạo với chính bản thân , lừa dối bản thân rằng mọi chuyện sẽ ổn ...
Đang lạc lối trong suy nghĩ thì bản nhạc " Blue - BigBang " vang lên từ điện thoại . Trên màn hình hiển thị tên người gọi " Anh 2 " :
- E nghe nè
-......
- thôi kh cần , kh cần ! - nó quyết liệt chống đói
- .......
- Em vẫn còn no lắm
- ........
- Nhưng no lắ...
- Ting .... Ting .... Ting
Chưa nói hết câu thì Ken đã tắt máy , mặt nó bí xị . Anh gọi hỏi nó có cần mua thêm trái cây kh , sau khi bị từ chối về trái cây thì chuyển qua sữa chua =)))) . Nó ch nói hết câu thì Anh đã tắt máy , tương lai lại bao trùm bởi sữa chưa . Nó leo xuống giường rồi đi tắm , nó chẳng thể chịu nổi được cái mùi sát trùng trên người . Có khi 1 ngày nó tắm đến 5-6 lần , đồ bệnh viện của nó được đem tới liên tục . Bàn tay phải bó bột cũng đã được tháo ra nhưng ít cử động được . Nó xả nước rồi leo vào bồn tắm ngâm người , nó thích nước lạnh hơn nên nước trong bồn chỉ có 1/4 là nước nóng . Duỗi chân ra rồi dựa vào thành bồn , cảm giác thật dễ chịu~~~~~
1 tiếng sau nó mới ra khỏi tolet , nó đã ngủ quên ở bồn tắm ) . Nó bước ra với mái tóc ướt , áo bệnh viện thì cài 3 nút dưới 2 nút trên thì chỉ để hờ . Tay áo xoắn lên , do là nó có vết thương ở chân nên được mặc quần ngắn . Nó mở cửa ra rồi đứng phía dưới máy lạnh . Chỉ có bàn tay trái cử động nên việc lau khô tóc khó khăn nên nó quyết định đứng dưới máy lạnh cho dễ khô . Nếu Ken hoặc Key có ở đây thì họ sẽ lau tóc cho nó , nhưng giờ chẳng có ai cả . Nó đưa mắt nhìn xung quanh :
- A2 sao lâu v ta ? Cũng 1 tiếng rồi còn gì , chẳng lẽ quên ....
Nó tự nói rồi lấy điện thoại ra gọi cho Ken :
- 2 hả ?
- ừ ! 2 đang có tí việc , s v Như ? - Anh nói với giọng gấp gáp
- À kh , tại em thấy lâu nên hỏi thôi , 2 bận thì chút đến cũng được mà - giọng nó hơi buồn
- Chút 2 đến , trong tủ còn vài hộp sữa , e lấy uống đi , lát 2 mua cái khác cho e ăn
- Dạ , e biết rồi . 2 cẩn thận .... - giọng nó thất vọng
- à ừ , 2 biết rồi ... - giọng Ken bỗng nặng nề
Nó cúp máy rồi để điện thoại lên bàn , nó biết việc của Ken và Key , nguy hiểm luôn rình rập họ . Nó thấy lo cho 2 ông anh của nó , họ luôn ở trạng thái làm việc ! Nó cũng kh trách được , công việc mà !
Nó bước đi nặng nề , chưa tới được ghế sofa thì nó khựng lại . Lòng ngực nó đau 1 cách dữ dội , nó khuỵ xuống ôm lấy ngực bên trái , là tim . Mặt nó trắng bệch ra , môi tím ngắt như người chết . Nó cảm thấy trong cổ họng có một thứ gì đó vị tanh chuẩn bị trào ra . Nó mím môi chặt lại , đau đến thấu xương !!! Nó cố gắng đứng lên , cơn đau vẫn chưa dứt , môi nó càng lúc càng tím .
- " rầm "
Ai đó đá cửa phòng nó và bước vào , mắt nó như bị che phũ bởi lớp sương mờ
- MINH PHONG , ÔNG BƯỚC RA ĐÂY CHO TÔI
Tiếng hét của 1 người con trai , nó cố gắng đứng lên , tay phải thì để lên ngực trái , tay trái thì chống xuống đất . Tiếng bước chân ngày càng rõ , nó loạng choạng đứng lên và lập tức ngã xuống . Nó nghĩ mình sẽ đập đầu xuống đất nhưng kh , có ai đó đã đỡ nó :
- này cô bé ! Này , này
Nó chỉ nghe loáng thoáng như thế rồi một màu đen bao trùm , nó ngất đi !
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Nằm trên giường bệnh , nó xoay người 1 cách mệt mỏi , nằm viện cũng cả tuần rồi nhưng chẳng thấy gì về việc xuất viện cả . Nó cũng chẳng thèm quan tâm , nó thích thế này , không gian chỉ có nó và những người thân xung quanh , chẳng lo nghĩ đến việc gì cả . Nhưng ở khoảng cách nào đó , nó nhớ tới hắn ..... Và mỗi lần như thế nước mắt lại khẽ lăn dài trên khuôn mặt , nó dùng bàn tay còn lại để lau những giọt nước mắt đó trước khi bị phát hiện ... Trước mặt Ken và Key nó luôn vui cười , rồi khi về đêm nước mắt lại rơi . Nó giả tạo với chính bản thân , lừa dối bản thân rằng mọi chuyện sẽ ổn ...
Đang lạc lối trong suy nghĩ thì bản nhạc " Blue - BigBang " vang lên từ điện thoại . Trên màn hình hiển thị tên người gọi " Anh 2 " :
- E nghe nè
-......
- thôi kh cần , kh cần ! - nó quyết liệt chống đói
- .......
- Em vẫn còn no lắm
- ........
- Nhưng no lắ...
- Ting .... Ting .... Ting
Chưa nói hết câu thì Ken đã tắt máy , mặt nó bí xị . Anh gọi hỏi nó có cần mua thêm trái cây kh , sau khi bị từ chối về trái cây thì chuyển qua sữa chua =)))) . Nó ch nói hết câu thì Anh đã tắt máy , tương lai lại bao trùm bởi sữa chưa
1 tiếng sau nó mới ra khỏi tolet , nó đã ngủ quên ở bồn tắm
- A2 sao lâu v ta ? Cũng 1 tiếng rồi còn gì , chẳng lẽ quên ....
Nó tự nói rồi lấy điện thoại ra gọi cho Ken :
- 2 hả ?
- ừ ! 2 đang có tí việc , s v Như ? - Anh nói với giọng gấp gáp
- À kh , tại em thấy lâu nên hỏi thôi , 2 bận thì chút đến cũng được mà - giọng nó hơi buồn
- Chút 2 đến , trong tủ còn vài hộp sữa , e lấy uống đi , lát 2 mua cái khác cho e ăn
- Dạ , e biết rồi . 2 cẩn thận .... - giọng nó thất vọng
- à ừ , 2 biết rồi ... - giọng Ken bỗng nặng nề
Nó cúp máy rồi để điện thoại lên bàn , nó biết việc của Ken và Key , nguy hiểm luôn rình rập họ . Nó thấy lo cho 2 ông anh của nó , họ luôn ở trạng thái làm việc ! Nó cũng kh trách được , công việc mà !
Nó bước đi nặng nề , chưa tới được ghế sofa thì nó khựng lại . Lòng ngực nó đau 1 cách dữ dội , nó khuỵ xuống ôm lấy ngực bên trái , là tim . Mặt nó trắng bệch ra , môi tím ngắt như người chết . Nó cảm thấy trong cổ họng có một thứ gì đó vị tanh chuẩn bị trào ra . Nó mím môi chặt lại , đau đến thấu xương !!! Nó cố gắng đứng lên , cơn đau vẫn chưa dứt , môi nó càng lúc càng tím .
- " rầm "
Ai đó đá cửa phòng nó và bước vào , mắt nó như bị che phũ bởi lớp sương mờ
- MINH PHONG , ÔNG BƯỚC RA ĐÂY CHO TÔI
Tiếng hét của 1 người con trai , nó cố gắng đứng lên , tay phải thì để lên ngực trái , tay trái thì chống xuống đất . Tiếng bước chân ngày càng rõ , nó loạng choạng đứng lên và lập tức ngã xuống . Nó nghĩ mình sẽ đập đầu xuống đất nhưng kh , có ai đó đã đỡ nó :
- này cô bé ! Này , này
Nó chỉ nghe loáng thoáng như thế rồi một màu đen bao trùm , nó ngất đi !
Đọc nhanh tại Vietwriter.com