Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
52155-258.txt
Truyện được đăng tại Vietwriter.com
Tình Yêu Bá Đạo: Triền Miên Với Đệ Nhất Phu Nhân - Chương 258: Em không gả cho anh, còn muốn gả cho ai?
Kiệt gấp gáp ghì chặt đôi tay của cô "Em không gả cho anh, còn muốn gả cho ai?”
Ngải Tuyết nhanh nhảu nói lại"Ai cũng được!!! Miễn là không lấy bạo quân như anh.”
Kiệt trưng ra bộ mặt tức giận, kéo hai tay cô lên đỉnh đầu, đôi chân đặt bên hông không để cô có cơ hội chạy trốn, nỉ non ở bên tai cô"Bảo bối, em không muốn lấy anh thật sao?”
Gương mặt Ngải Tuyết đỏ hồng"Vậy anh nói thử xem, gả cho anh, em được lợi ích gì?”
Kiệt nheo mắt"Đương nhiên rất nhiều, gả cho anh, chính là bảo bối của riêng anh, được anh yêu thương cưng chiều, còn muốn cái gì nữa.Được voi đòi tiên à?”
"Em muốn hai thứ!”
"Cái gì?"Kiệt ôn nhu.
"Trai đẹp, thẻ tín dụng!” Hai mắt Ngải Tuyết tỏa sáng.
Kiệt ngạc nhiên, rồi tiện tay vuốt ngón ta cô"Thẻ tín dụng em muốn bao nhiêu anh sẽ đưa bấy nhiêu, còn trai đẹp thì có anh đây vừa đúng để cho em sai khiến hành hạ, quá phù hợp với điều kiện của em rồi còn gì.”
Ngải Tuyết mỉa mai bĩu môi"Em muốn nhiều trai đẹp!”
Một cái cốc lên trán cô"Em chán sống à, trai đẹp chỉ cần anh là đủ rồi, có điều em yên tâm, anh hứa sẽ tận lực để bà xã được thỏa mãn từ trên giường đến xuống giường, anh sẽ hết lòng phục vụ bà xã.”
"Em không cần mấy thứ đó, mỗi ngày nhìn mặt anh, đã làm em chán ghét lắm rồi."Ngải Tuyết ngậm chặt miệng, nén cười.
"Vậy sao, chán ghét lắm sao, em thử nhìn lại xem, nhìn kĩ một chút, chán ghét hay không chán ghét?Hả?"Kiệt đẩy người về phía cô đem chóp mũi của cả hai chạm vào nhau, càng nói càng nhấn mạnh từng chữ.
Ngải Tuyết hoa mắt chóng mặt.
"Đừng mà, lần này thì hết chán ghét rồi.” Hai tay Ngải Tuyết đặt hai bên má anh, cố định, không để cho anh quay như con lắc.
Cả hai người nhìn nhau, trong mắt nhất thời nổi lên tia lửa.
"Bảo bối”
"Ừ.”
"Anh yêu em, rất rất yêu.”
"Rất rất yêu?”
"Yêu đến không thế khống chế bản thân, yêu hơn cả yêu bản thân mình, yêu đến có thể bỏ qua tất cả, yêu đến có thể mất đi sự tôn nghiêm, anh có thể vì em bỏ đi mạng sống này, càng muốn vì điều đó để em vơi đi hận thù với anh, do đó, em chính là thế giới của anh, em là tất cả của đời anh, bảo bối, anh không thể mất em.”
Ngải Tuyết muốn nói đành ém xuống bụng.
Thản nhiên quàng tay qua cổ anh, chủ động đem lưỡi mình tiến vào miệng anh, khuấy động cả khoang miệng anh, dường như tìm được cái gì đó khiến đầu lưỡi cả hai trở nên linh hoạt hơn.
"Em cũng yêu anh”
Tình Yêu Bá Đạo: Triền Miên Với Đệ Nhất Phu Nhân - Chương 258: Em không gả cho anh, còn muốn gả cho ai?
Kiệt gấp gáp ghì chặt đôi tay của cô "Em không gả cho anh, còn muốn gả cho ai?”
Ngải Tuyết nhanh nhảu nói lại"Ai cũng được!!! Miễn là không lấy bạo quân như anh.”
Kiệt trưng ra bộ mặt tức giận, kéo hai tay cô lên đỉnh đầu, đôi chân đặt bên hông không để cô có cơ hội chạy trốn, nỉ non ở bên tai cô"Bảo bối, em không muốn lấy anh thật sao?”
Gương mặt Ngải Tuyết đỏ hồng"Vậy anh nói thử xem, gả cho anh, em được lợi ích gì?”
Kiệt nheo mắt"Đương nhiên rất nhiều, gả cho anh, chính là bảo bối của riêng anh, được anh yêu thương cưng chiều, còn muốn cái gì nữa.Được voi đòi tiên à?”
"Em muốn hai thứ!”
"Cái gì?"Kiệt ôn nhu.
"Trai đẹp, thẻ tín dụng!” Hai mắt Ngải Tuyết tỏa sáng.
Kiệt ngạc nhiên, rồi tiện tay vuốt ngón ta cô"Thẻ tín dụng em muốn bao nhiêu anh sẽ đưa bấy nhiêu, còn trai đẹp thì có anh đây vừa đúng để cho em sai khiến hành hạ, quá phù hợp với điều kiện của em rồi còn gì.”
Ngải Tuyết mỉa mai bĩu môi"Em muốn nhiều trai đẹp!”
Một cái cốc lên trán cô"Em chán sống à, trai đẹp chỉ cần anh là đủ rồi, có điều em yên tâm, anh hứa sẽ tận lực để bà xã được thỏa mãn từ trên giường đến xuống giường, anh sẽ hết lòng phục vụ bà xã.”
"Em không cần mấy thứ đó, mỗi ngày nhìn mặt anh, đã làm em chán ghét lắm rồi."Ngải Tuyết ngậm chặt miệng, nén cười.
"Vậy sao, chán ghét lắm sao, em thử nhìn lại xem, nhìn kĩ một chút, chán ghét hay không chán ghét?Hả?"Kiệt đẩy người về phía cô đem chóp mũi của cả hai chạm vào nhau, càng nói càng nhấn mạnh từng chữ.
Ngải Tuyết hoa mắt chóng mặt.
"Đừng mà, lần này thì hết chán ghét rồi.” Hai tay Ngải Tuyết đặt hai bên má anh, cố định, không để cho anh quay như con lắc.
Cả hai người nhìn nhau, trong mắt nhất thời nổi lên tia lửa.
"Bảo bối”
"Ừ.”
"Anh yêu em, rất rất yêu.”
"Rất rất yêu?”
"Yêu đến không thế khống chế bản thân, yêu hơn cả yêu bản thân mình, yêu đến có thể bỏ qua tất cả, yêu đến có thể mất đi sự tôn nghiêm, anh có thể vì em bỏ đi mạng sống này, càng muốn vì điều đó để em vơi đi hận thù với anh, do đó, em chính là thế giới của anh, em là tất cả của đời anh, bảo bối, anh không thể mất em.”
Ngải Tuyết muốn nói đành ém xuống bụng.
Thản nhiên quàng tay qua cổ anh, chủ động đem lưỡi mình tiến vào miệng anh, khuấy động cả khoang miệng anh, dường như tìm được cái gì đó khiến đầu lưỡi cả hai trở nên linh hoạt hơn.
"Em cũng yêu anh”