Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 53
Thiên Trình và Tinh Nhi đi ra tới chỗ đỗ xe.
Cô thấy anh mặc có mỗi áo sơ mi, hơi ngạc nhiên, "Thiên Trình áo khoác của anh đâu?"
"Quăng rồi." Anh đáp rồi mở cửa sau. Thả cặp tác vào ghế ngồi.
"Quăng rồi???" Cô thốt lên, " sao lại quăng?"
Anh mở cửa xe, cho cô vào ghế ngồi, rồi nói, " bị người khác chạm vào, bẩn, nên anh quăng."
"À..." Cô ngẩn ra, thì ra tên này lại bệnh sạch sẽ.
Hoang phí.
Thiên Trình vòng qua, mở cửa bên ghế lái ngồi vào ghế lái. " Anh không hoang phí, cái áo kia là cái thấp giá nhất của anh."
Tinh Nhi nghe anh nói, cô cũng không nói thêm gì, vì cô biết tính anh, nếu đã là không thích thì dù cái đó có giá trị đi chăng nữa, anh cũng sẽ vứt bỏ.
Chiếc BMW i8 từ từ chuyển bánh khỏi trụ sở Lục thị. Vừa rời khỏi công ty chưa đầy 15 phút thì điện thoại Thiên Trình có cuộc gọi đến.
Mở điện thoại lên. Là Lạc Tư Niên. Anh gắn tai phone.
" Có chuyện gì?"
[ Anh họ, em và tiểu Phiên đến thực tập.]
" Hai đứa quay về đi. Buổi tối đến nhà anh."
[Nhưng....tối em còn có hẹn...]
"Vậy thì không cần thực tập nữa. Cậu cứ nhà mỗi ngày đi bar, đi cua gái. Anh không quản."
Dứt lời, Thiên Trình cúp máy. Đôi mắt vẫn thẳng tắp bình thản lái xe.
"Là ai muốn đến Lục thị làm việc?" Tinh Nhi tò mò hỏi.
Thiên Trình không nhìn cô, anh nói, " em họ của anh và một cậu nhóc con của chú Phong. Chắc em không biết họ đâu."
Cô nghe anh nói, gật gật đầu...dường như suy nghĩ cái gì đó, cô lại nói..nhưng chưa kịp nói thì bị câu hỏi của anh cắt ngang.
" Tinh Nhi, em hôm nay đua xe?"
Khuôn mặt Tinh Nhi thoáng kinh ngạc, nhưng vẫn thản nhiên, "ừm".
Rồi lại hỏi, "nhưng sao anh lại biết?"
Thiên Trình mắt thấy sắp đến trung tâm thương mại gần đó, anh xin nhan rồi ghé vào bãi đỗ xe của Trung Tâm.
Xe dừng lại tại bãi đỗ. " Ừ, vì với chiếc xe này, anh chưa bao giờ lái hết vận tốc. Mà lúc nãy, vận tốc của nó tới 250 km/h rồi. " Anh nhàn nhạn nói rồi hỏi tiếp, " Em đua xe với ai?"
Tinh Nhi thở ra một hơi, " haizz, em không có biết hai tên nhóc kia là ai, nhìn họ còn rất trẻ, họ đi chiếc Pagani, là hai người đó chọc em trước." Cô kể cho anh.
Còn trẻ? Đi Pagani? Thiên Trình vừa nghe Tinh Nhi nói thì anh mơ hồ suy đoán, cả cái Hải Thành này, sở hữu Pagani độc nhất chính là em họ của anh, Lạc Tư Niên.
Nếu vậy, thì thằng kia nhất định là cùng Tiết Phiên hùa lại trêu chọc công chúa nhà anh.
Hai thằng oắt này, vậy mà lại dám cà khịa chị dâu tương lai. Vừa hay ban nãy hẹn chúng tối nay gặp ở nhà mình. Dám chọc Tinh Nhi. Anh phải cho hai thằng oắt này ôm mấy chú cá sấu của anh ngủ tới sáng mới được. Thiên Trình tàn bạo quyết định trong đầu.
Thiên Trình tháo dây an toàn, nhẹ giọng, " lần sau không được lái xe quá tốc độ, biết chưa?"
Tinh Nhi khẽ gật đầu. Cô thở phào cũng may là anh không có giận cô.
Nhìn tới cái bảng trung tâm thương mại, " Thiên Trình sao đưa em tới đây?"
" Anh muốn mua đồ." Anh trả lời ngắn gọn.
"Không phải hôm kia mới mua rồi sao?" Cô lại hỏi.
"Anh muốn thay bộ đồ này ra, nó bẩn." Anh vừa nói vừa mở cửa xe xuống, rồi vòng qua bên kia mở cửa cho cô.
Hai người cùng vào bên trong mua đồ tầm 20 phút, sau đó trở lại xe. Quả nhiên như Tinh Nhi đoán, Thiên Trình đã tiễn luôn cái quần tây và chiếc áo sơ mi ban nãy khỏi người anh.
Tên này, nói hắn hoang phí, còn không nhận?
Thiên Trình lúc này chọn cho mình một chiếc quần jean xanh đen bình thường, áo bun nam cổ lọ gần như kiểu của Tinh Nhi đang mặc...
Giờ mới thấy thoải mái một chút...Mùi nước hoa của cô ả nhân viên kia, làm anh khó chịu muốn nôn.
Cả hai về tới trang viên Lục gia, đã là trời tối.
Mẹ Thiên đã đợi ở cổng từ sớm. Vừa thấy Tinh Nhi đựo Thiên Trình nắm tay dẫn vào, bà vội vàng đi tới, trực tiếp cướp người từ tay anh.
"Tinh Nhi, nào nào, vào đây, vào đây. Ta hôm nay đích thân vào bếp nha."Mẹ Hân thân thiện.
"Bác gái, con đến nhà làm phiền bác quá." Tinh Nhi hơi xấu hổ nói.
"Ầy, sao phiền được chứ? Ta và lão gia vui còn không kịp nữa là.."Mẹ Hân nói rồi vui vẻ kéo Tinh Nhi đi vào trong trước, để mặc Thiên Trình đi sau, mặt đen vì bị ra rìa....
Cái này cũng quá rồi nha, anh là con trai bà hay Tinh Nhi mới là con gái bà đây? Khẽ thở dài, nhưng đáy mặt lại thỏa mãn cực kì, anh căn bản không cần ra tay, thì mẹ anh cũng chấp nhận Tinh Nhi rồi.
Giờ chờ cưới mà thôi.
Vừa vào tới sảnh lớn, thì bên trong sô pha, Cha Thiên, Thiên Bảo, Mạc Hiên và Mạc Hạ đã ngồi chờ ở đó rồi.
Và dĩ nhiên còn có hai thành viên nữa. Còn không phải Lạc Tư Niên và Tiết Phiên thì là ai?
Tiết Phiên lúc này đang thao thao bất tuyệt kể lại cuộc đua xe với một cô nàng siêu ngầu cho mọi người cùng nghe. Mà Lạc Tư Niên lâu lâu lại chen vào tung hứng, hai anh chàng này vẫn chưa biết họa sắp bay tới.
"Lão gia, con dâu tương lai tới rồi này." Mẹ Hân cười mắt cong cong mà khoe với cha Thiên.
"Con chào bác trai. " Tinh Nhi cúi đầu lịch thiệp chào Lục Minh lão gia, cha chồng tương lai của cô.
Mọi người đang nghe Tư Niên và Tiết Phiên kể chuyện bất giác nghe tiếng mẹ Hân và Tinh Nhi liền quay đầu lại nhìn....
Mọi người trong nhà đều vui vẻ gật đầu cười tươi chào đón Tinh Nhi. Trừ hai anh chàng Lạc Tư Niên và Tiết Phiên ra.
Hai người đều trợn mắt mà nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt...rồi không hẹn mà cùng thốt lên....
"Cô...cô....tay đua cỡ tầm..."
Cả nhà khó hiểu nhìn phản ứng của hai anh chàng, cha Thiên lên tiếng " Tư Niên, con biết Tinh Nhi."
Lạc Tư Niên giật mình, " Bác Thiên, con...con..."
Thanh âm trầm trầm của Thiên Trình vang lên làm không khí bất chợt yên tĩnh đến tiếng thở cũng nghe thấy.." À, không chỉ quen thôi đâu, mà cậu ta còn dám cà khị cả con dâu tương lai của cha mẹ đấy."
Anh dựa vào tường hai tay tiêu sái đút trong túi quần, thản nhiên nói. " Sao hả, hai cậu nếm khói xe của chị dâu, vui không?"
Úi....Thiên Bảo cùng hai cô nhóc bên này khẽ than một tiếng...
Thằng nhóc Tư Niên và Tiết Phiên xong đời rồi...lại dám đụng vào bảo bối của Trình Trình.
Lạc Tư Niên và Tiết Phiên, vừa ngượng vừa sợ, ngượng vì đối mặt với Tinh Nhi, ai mà biết cô là bạn gái của anh Thiên Trình. Sợ vì phải đối diện với gương mặt hắc ám đại ma vương Thiên Trình...
Có lẽ vì trút giận cho vợ, hai cậu sẽ bị anh cho vào danh sách đen...
Không biết hình phạt là gì...nhưng chắc chắn sẽ rất thảm.
Tinh Nhi lúc này mới nhận ra hai tên cà khịa cô buổi chiều chính là hai cậu trai trước mắt cô. Thật không ngờ hai người họ lại là họ hàng bên nhà Thiên Trình. Cô nở một nụ cười hòa giải, " rất vui vì màn làm quen của hai cậu, tôi là Dương Tinh Nhi."
Lạc Tư Niên và Tiết Phiên nghe Tinh Nhi nói, biết cô là không có so đo, trong lòng có chút hi vọng. Nhưng mà hi vọng kia lại bị tắt ngúm khi Thiên Trình đi tới, chỉ ray vào hai người..
Lạc Tư Niên, cậu và Tiết Phiên tối nay, đến chuồng cá sấu ngủ đi...nếu qua được hình phạt này, liền tha cho hai đứa.
What?????
"Không được đâu anh họ..." Lạc Tư Niên nhảy dựng, "em sợ lắm, em không đi đâu." Đoạn anh bật dậy lao tới chỗ Thiên Bảo, " Bảo Bảo, cứu em, em không muốn ngủ với mấy em cá sấu đó đâu."
Thiên Bảo bất ngờ bị Tư Niên ôm chặt còn chưa biết làm thế nào thì, Tiết Phiên lên tiếng.." Ngủ thì ngủ, em không sợ."
Anh chàng thẳng thắn nói, " Anh Thiên Trình, em sẽ chịu phạt, nhưng em có một thỉnh cầu.."
Thiên Trình khẽ nhướn mày, trong lòng có chút thích cậu nhóc này, quả nhiên còn của lão đại Hắc Bang có khác...có chí khí...
Anh nói, " cậu muốn thỉnh cầu gì?"
"Em muốn theo chị Tinh Nhi, học đua xe." Tiết Phiên thản nhiên đáp...
Hả???? Đám Thiên Bảo ngạc nhiên, thỉnh cầu này...cũng quá là kinh đi...
Tinh Nhi cũng bất ngờ...cái thằng oắt kia, tính làm mất hình tượng thục nữ của cô trước mắt ba mẹ chồng sao? Cô định phản ứng nhưng lại phải kìm lại.
Thật muốn đạp cho thằng oắt đó một phát.
Cha Thiên và mẹ Hân vẫn không hiểu gì...Hai ông bà im lặng nhìn sự việc diễn biến.
Thiên Trình cười lạnh. Ánh mắt hiện lên vài tia tán thưởng, anh nói, " Được lắm, là cậu nói đấy nhé, anh thay Tinh Nhi nhận lời cậu. Nhưng nói trước cho cậu biết là, Tiểu Hắc của anh không dễ thương lắm đâu."
Tiểu Hắc chính là con cá xấu đen lớn nhất mà Thiên Trình đặt mua và nuôi hơn hai năm trở lại đây...
Chủ nào thì tớ nấy, bản tính của nó so với anh, có phần còn tàn bạo hơn....
Cả nhà họ Lục, trừ Thiên Trình và Thiên Bảo, chưa một ai thấy nó...
Tiết Phiên trong lòng có hơi sợ, anh chàng từng nghe Thiên Bảo kể về tiểu Hắc kia....
Nhưng là con trai độc nhất của hai bang phái Hắc-Bạch, anh tuyệt đối không thể sợ hãi. Huống hồ, theo anh biết, thì Thiên Trình, là một người có chừng mực...
Vậy cho nên, để lấy lòng mà học được kĩ thuật lái xe của chị dâu, hình phạt này...anh nhất định sẽ qua...
Cô thấy anh mặc có mỗi áo sơ mi, hơi ngạc nhiên, "Thiên Trình áo khoác của anh đâu?"
"Quăng rồi." Anh đáp rồi mở cửa sau. Thả cặp tác vào ghế ngồi.
"Quăng rồi???" Cô thốt lên, " sao lại quăng?"
Anh mở cửa xe, cho cô vào ghế ngồi, rồi nói, " bị người khác chạm vào, bẩn, nên anh quăng."
"À..." Cô ngẩn ra, thì ra tên này lại bệnh sạch sẽ.
Hoang phí.
Thiên Trình vòng qua, mở cửa bên ghế lái ngồi vào ghế lái. " Anh không hoang phí, cái áo kia là cái thấp giá nhất của anh."
Tinh Nhi nghe anh nói, cô cũng không nói thêm gì, vì cô biết tính anh, nếu đã là không thích thì dù cái đó có giá trị đi chăng nữa, anh cũng sẽ vứt bỏ.
Chiếc BMW i8 từ từ chuyển bánh khỏi trụ sở Lục thị. Vừa rời khỏi công ty chưa đầy 15 phút thì điện thoại Thiên Trình có cuộc gọi đến.
Mở điện thoại lên. Là Lạc Tư Niên. Anh gắn tai phone.
" Có chuyện gì?"
[ Anh họ, em và tiểu Phiên đến thực tập.]
" Hai đứa quay về đi. Buổi tối đến nhà anh."
[Nhưng....tối em còn có hẹn...]
"Vậy thì không cần thực tập nữa. Cậu cứ nhà mỗi ngày đi bar, đi cua gái. Anh không quản."
Dứt lời, Thiên Trình cúp máy. Đôi mắt vẫn thẳng tắp bình thản lái xe.
"Là ai muốn đến Lục thị làm việc?" Tinh Nhi tò mò hỏi.
Thiên Trình không nhìn cô, anh nói, " em họ của anh và một cậu nhóc con của chú Phong. Chắc em không biết họ đâu."
Cô nghe anh nói, gật gật đầu...dường như suy nghĩ cái gì đó, cô lại nói..nhưng chưa kịp nói thì bị câu hỏi của anh cắt ngang.
" Tinh Nhi, em hôm nay đua xe?"
Khuôn mặt Tinh Nhi thoáng kinh ngạc, nhưng vẫn thản nhiên, "ừm".
Rồi lại hỏi, "nhưng sao anh lại biết?"
Thiên Trình mắt thấy sắp đến trung tâm thương mại gần đó, anh xin nhan rồi ghé vào bãi đỗ xe của Trung Tâm.
Xe dừng lại tại bãi đỗ. " Ừ, vì với chiếc xe này, anh chưa bao giờ lái hết vận tốc. Mà lúc nãy, vận tốc của nó tới 250 km/h rồi. " Anh nhàn nhạn nói rồi hỏi tiếp, " Em đua xe với ai?"
Tinh Nhi thở ra một hơi, " haizz, em không có biết hai tên nhóc kia là ai, nhìn họ còn rất trẻ, họ đi chiếc Pagani, là hai người đó chọc em trước." Cô kể cho anh.
Còn trẻ? Đi Pagani? Thiên Trình vừa nghe Tinh Nhi nói thì anh mơ hồ suy đoán, cả cái Hải Thành này, sở hữu Pagani độc nhất chính là em họ của anh, Lạc Tư Niên.
Nếu vậy, thì thằng kia nhất định là cùng Tiết Phiên hùa lại trêu chọc công chúa nhà anh.
Hai thằng oắt này, vậy mà lại dám cà khịa chị dâu tương lai. Vừa hay ban nãy hẹn chúng tối nay gặp ở nhà mình. Dám chọc Tinh Nhi. Anh phải cho hai thằng oắt này ôm mấy chú cá sấu của anh ngủ tới sáng mới được. Thiên Trình tàn bạo quyết định trong đầu.
Thiên Trình tháo dây an toàn, nhẹ giọng, " lần sau không được lái xe quá tốc độ, biết chưa?"
Tinh Nhi khẽ gật đầu. Cô thở phào cũng may là anh không có giận cô.
Nhìn tới cái bảng trung tâm thương mại, " Thiên Trình sao đưa em tới đây?"
" Anh muốn mua đồ." Anh trả lời ngắn gọn.
"Không phải hôm kia mới mua rồi sao?" Cô lại hỏi.
"Anh muốn thay bộ đồ này ra, nó bẩn." Anh vừa nói vừa mở cửa xe xuống, rồi vòng qua bên kia mở cửa cho cô.
Hai người cùng vào bên trong mua đồ tầm 20 phút, sau đó trở lại xe. Quả nhiên như Tinh Nhi đoán, Thiên Trình đã tiễn luôn cái quần tây và chiếc áo sơ mi ban nãy khỏi người anh.
Tên này, nói hắn hoang phí, còn không nhận?
Thiên Trình lúc này chọn cho mình một chiếc quần jean xanh đen bình thường, áo bun nam cổ lọ gần như kiểu của Tinh Nhi đang mặc...
Giờ mới thấy thoải mái một chút...Mùi nước hoa của cô ả nhân viên kia, làm anh khó chịu muốn nôn.
Cả hai về tới trang viên Lục gia, đã là trời tối.
Mẹ Thiên đã đợi ở cổng từ sớm. Vừa thấy Tinh Nhi đựo Thiên Trình nắm tay dẫn vào, bà vội vàng đi tới, trực tiếp cướp người từ tay anh.
"Tinh Nhi, nào nào, vào đây, vào đây. Ta hôm nay đích thân vào bếp nha."Mẹ Hân thân thiện.
"Bác gái, con đến nhà làm phiền bác quá." Tinh Nhi hơi xấu hổ nói.
"Ầy, sao phiền được chứ? Ta và lão gia vui còn không kịp nữa là.."Mẹ Hân nói rồi vui vẻ kéo Tinh Nhi đi vào trong trước, để mặc Thiên Trình đi sau, mặt đen vì bị ra rìa....
Cái này cũng quá rồi nha, anh là con trai bà hay Tinh Nhi mới là con gái bà đây? Khẽ thở dài, nhưng đáy mặt lại thỏa mãn cực kì, anh căn bản không cần ra tay, thì mẹ anh cũng chấp nhận Tinh Nhi rồi.
Giờ chờ cưới mà thôi.
Vừa vào tới sảnh lớn, thì bên trong sô pha, Cha Thiên, Thiên Bảo, Mạc Hiên và Mạc Hạ đã ngồi chờ ở đó rồi.
Và dĩ nhiên còn có hai thành viên nữa. Còn không phải Lạc Tư Niên và Tiết Phiên thì là ai?
Tiết Phiên lúc này đang thao thao bất tuyệt kể lại cuộc đua xe với một cô nàng siêu ngầu cho mọi người cùng nghe. Mà Lạc Tư Niên lâu lâu lại chen vào tung hứng, hai anh chàng này vẫn chưa biết họa sắp bay tới.
"Lão gia, con dâu tương lai tới rồi này." Mẹ Hân cười mắt cong cong mà khoe với cha Thiên.
"Con chào bác trai. " Tinh Nhi cúi đầu lịch thiệp chào Lục Minh lão gia, cha chồng tương lai của cô.
Mọi người đang nghe Tư Niên và Tiết Phiên kể chuyện bất giác nghe tiếng mẹ Hân và Tinh Nhi liền quay đầu lại nhìn....
Mọi người trong nhà đều vui vẻ gật đầu cười tươi chào đón Tinh Nhi. Trừ hai anh chàng Lạc Tư Niên và Tiết Phiên ra.
Hai người đều trợn mắt mà nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt...rồi không hẹn mà cùng thốt lên....
"Cô...cô....tay đua cỡ tầm..."
Cả nhà khó hiểu nhìn phản ứng của hai anh chàng, cha Thiên lên tiếng " Tư Niên, con biết Tinh Nhi."
Lạc Tư Niên giật mình, " Bác Thiên, con...con..."
Thanh âm trầm trầm của Thiên Trình vang lên làm không khí bất chợt yên tĩnh đến tiếng thở cũng nghe thấy.." À, không chỉ quen thôi đâu, mà cậu ta còn dám cà khị cả con dâu tương lai của cha mẹ đấy."
Anh dựa vào tường hai tay tiêu sái đút trong túi quần, thản nhiên nói. " Sao hả, hai cậu nếm khói xe của chị dâu, vui không?"
Úi....Thiên Bảo cùng hai cô nhóc bên này khẽ than một tiếng...
Thằng nhóc Tư Niên và Tiết Phiên xong đời rồi...lại dám đụng vào bảo bối của Trình Trình.
Lạc Tư Niên và Tiết Phiên, vừa ngượng vừa sợ, ngượng vì đối mặt với Tinh Nhi, ai mà biết cô là bạn gái của anh Thiên Trình. Sợ vì phải đối diện với gương mặt hắc ám đại ma vương Thiên Trình...
Có lẽ vì trút giận cho vợ, hai cậu sẽ bị anh cho vào danh sách đen...
Không biết hình phạt là gì...nhưng chắc chắn sẽ rất thảm.
Tinh Nhi lúc này mới nhận ra hai tên cà khịa cô buổi chiều chính là hai cậu trai trước mắt cô. Thật không ngờ hai người họ lại là họ hàng bên nhà Thiên Trình. Cô nở một nụ cười hòa giải, " rất vui vì màn làm quen của hai cậu, tôi là Dương Tinh Nhi."
Lạc Tư Niên và Tiết Phiên nghe Tinh Nhi nói, biết cô là không có so đo, trong lòng có chút hi vọng. Nhưng mà hi vọng kia lại bị tắt ngúm khi Thiên Trình đi tới, chỉ ray vào hai người..
Lạc Tư Niên, cậu và Tiết Phiên tối nay, đến chuồng cá sấu ngủ đi...nếu qua được hình phạt này, liền tha cho hai đứa.
What?????
"Không được đâu anh họ..." Lạc Tư Niên nhảy dựng, "em sợ lắm, em không đi đâu." Đoạn anh bật dậy lao tới chỗ Thiên Bảo, " Bảo Bảo, cứu em, em không muốn ngủ với mấy em cá sấu đó đâu."
Thiên Bảo bất ngờ bị Tư Niên ôm chặt còn chưa biết làm thế nào thì, Tiết Phiên lên tiếng.." Ngủ thì ngủ, em không sợ."
Anh chàng thẳng thắn nói, " Anh Thiên Trình, em sẽ chịu phạt, nhưng em có một thỉnh cầu.."
Thiên Trình khẽ nhướn mày, trong lòng có chút thích cậu nhóc này, quả nhiên còn của lão đại Hắc Bang có khác...có chí khí...
Anh nói, " cậu muốn thỉnh cầu gì?"
"Em muốn theo chị Tinh Nhi, học đua xe." Tiết Phiên thản nhiên đáp...
Hả???? Đám Thiên Bảo ngạc nhiên, thỉnh cầu này...cũng quá là kinh đi...
Tinh Nhi cũng bất ngờ...cái thằng oắt kia, tính làm mất hình tượng thục nữ của cô trước mắt ba mẹ chồng sao? Cô định phản ứng nhưng lại phải kìm lại.
Thật muốn đạp cho thằng oắt đó một phát.
Cha Thiên và mẹ Hân vẫn không hiểu gì...Hai ông bà im lặng nhìn sự việc diễn biến.
Thiên Trình cười lạnh. Ánh mắt hiện lên vài tia tán thưởng, anh nói, " Được lắm, là cậu nói đấy nhé, anh thay Tinh Nhi nhận lời cậu. Nhưng nói trước cho cậu biết là, Tiểu Hắc của anh không dễ thương lắm đâu."
Tiểu Hắc chính là con cá xấu đen lớn nhất mà Thiên Trình đặt mua và nuôi hơn hai năm trở lại đây...
Chủ nào thì tớ nấy, bản tính của nó so với anh, có phần còn tàn bạo hơn....
Cả nhà họ Lục, trừ Thiên Trình và Thiên Bảo, chưa một ai thấy nó...
Tiết Phiên trong lòng có hơi sợ, anh chàng từng nghe Thiên Bảo kể về tiểu Hắc kia....
Nhưng là con trai độc nhất của hai bang phái Hắc-Bạch, anh tuyệt đối không thể sợ hãi. Huống hồ, theo anh biết, thì Thiên Trình, là một người có chừng mực...
Vậy cho nên, để lấy lòng mà học được kĩ thuật lái xe của chị dâu, hình phạt này...anh nhất định sẽ qua...