Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-416
Chương 416
Tề Lăng Hạo khẽ nhếch môi mỉm cười nhẹ không để ai phát hiện ra, cô gái nhỏ của anh nay đã trưởng thành hơn thật rồi gặp tình huống gì cũng có thể bình tĩnh mà đối mặt vậy là anh có thể an tâm để cô sống một mình trong thời gian sắp tới rồi.
Mạc Hy Nhi cũng không ngờ là Kiều Uyển Vũ sẽ nói như vậy: “Chuyện này…”.
Tề phu nhân liền lên tiếng làm chủ cho Mạc Hy Nhi: “Sao có thể như vậy được, ý tôi đã quyết rồi Lăng Hạo phải cưới Hy Nhi, cô cũng nghe Bách Hào nói rồi đó đứa trẻ này phải sinh ra còn nữa bắt một đứa trẻ rời xa mẹ là một tội ác tôi không ngờ cô lại có trái tim sắt đá độc ác như thế”.
Kiều Uyển Vũ ngẩng đầu lên nhìn Tề phu nhân rồi lên tiếng: “Nếu ý mẹ đã quyết vậy thì còn hỏi ý kiến của con nữa làm gì?”.
Tề phu nhân hất mặt lên: “Tôi mà phải đi hỏi ý kiến của cô sao, Kiều Uyển Vũ tôi nói cho cô biết tôi là đang thông báo cho cô biết về lễ cưới sắp tới của Lăng Hạo và Hy Nhi mà thôi”.
Kiều Uyển Vũ liền đứng phắt dậy: “Con cũng thông báo cho ba mẹ biết là con không đồng ý chuyện Lăng Hạo có thêm vợ lẽ, chỉ cần con còn sống thì hôn lễ này đừng hòng diễn ra”.
Kiều Uyển Vũ nói rồi bỏ đi một nước ra ngoài không thèm quay đầu nhìn lại, 9 năm trước cô bất lực bỏ qua Đoạn Phong Lãng nhưng bây giờ cô sẽ chiến đấu để dành lấy tình yêu của đời mình.
Tề Kỳ Nam cũng đứng dậy nói với Tề Lăng Hạo: “Em thật không ngờ anh là hạng người đói qua ăn quàng như vậy nếu anh một mực cưới Mạc từ từ thì từ nay chúng ta không còn là anh em gì nữa hết”.
Tề Cẩm Giang cũng phản đối ra mặt: “Con chỉ có một chị dâu duy nhất là chị Uyển Vũ thôi đừng hòng con gọi Mạc Từ Từ là chị dâu nha”.
Sau đó Tề Kỳ Nam và Tề Cẩm Giang vội đuổi theo phía sau Kiều Uyển Vũ để an ủi cô, họ cảm thấy rất là bất bình cho Kiều Uyển Vũ.
Tề phu nhân quay sang nói với Tề Lăng Hạo: “Chuyện cũng đã rồi bây giờ con tính thế nào đây hả Lăng Hạo?”.
Tề Lăng Hạo nắm lấy bàn tay của Mạc Hy Nhi dành cho cô ánh mắt yêu thương cực hạn: “Con nhất định không để Hy Nhi chịu thiệt thòi càng không thể để con của con không có danh phận, con sẽ cho cô ấy một lễ cưới thế kỷ ở Vịnh Xuyên này”.
Kiều Uyển Vũ vừa chạy ra ngoài thì nước mắt đã rơi xuống liên tục cô thật không nghĩ rằng cô sẽ lại mất đi Tề Lăng Hạo trong lúc hai người hạnh phúc viên mãn nhất.
Tề Kỳ Nam chạy theo lên tiếng: “Chị dâu à, chị yên tâm đi em nhất định sẽ đứng về phía chị mà”.
Tề Cẩm Giang cũng nhíu mày níu lấy cánh tay của Kiều Uyển Vũ: “Chị dâu à em chỉ có một người chị dâu duy nhất là chị mà thôi con khốn đó đừng hòng thay thế”.
Giọng của Kiều Uyển Vũ nghẹn ngào vang lên: “Hai đứa đứng về phía chị thì đã sao chứ người quyết định cuối cùng vẫn là Lăng Hạo mà”.
Tề Lăng Hạo mượn cớ sợ Kiều Uyển Vũ sẽ làm hại con của Mạc Hy Nhi để trả thù mà đưa cô ta quay trở về sống ở căn penhouse chứ không cho về Hoàng Kim Uyển Cảnh nữa, còn Mạc Hy Nhi thì tin sái cổ tưởng rằng anh làm tất cả vì nghĩ cho cô nên ngoan ngoãn mà nghe theo.
Tối hôm đó, Tề Lăng Hạo trở về Hoàng Kim Uyển Cảnh thì nhìn thấy Kiều Uyển Vũ ngồi ở ghế mây dưới phần mái kính, ánh mắt cô rất vô hồn nhìn một cách bất định không biết đang ngắm những vì sao đang lấp lánh trên bầu trời hay là đang nghĩ chuyện gì đó xa xăm lắm.
Tề Lăng Hạo bước đến bên cạnh Kiều Uyển Vũ nãy giờ mà cô vẫn không hề quay đầu nhìn hay lên tiếng hỏi chuyện.
“Anh có chuyện muốn nói với em, chúng ta nói chuyện một chút được không Uyển Vũ?”.
Kiều Uyển Vũ nghe thấy như vậy liền đứng dậy quay người bỏ đi: “Em buồn ngủ rồi không muốn nghe bất cứ chuyện gì nữa hết có gì để nói sau đi”.
Tề Lăng Hạo bắt lấy cổ tay Kiều Uyển Vũ kéo lại bắt cô đối mặt với anh: “Trốn tránh được một lần không trốn tránh được cả đời đâu”.
Kiều Uyển Vũ ngẩng đầu lên nhìn Tề Lăng Hạo bằng ánh mắt bất lực: “Được vậy có chuyện gì anh nói nhanh đi”.
Tề Lăng Hạo chần chừ hồi lâu rồi lên tiếng: “Chúng ta ly hôn đi Uyển Vũ”.
“Lần này anh lại tính bày trò gì nữa đây hả?”.
Tề Lăng Hạo nghiêm túc đáp: “Không có bày trò gì hết lần này là thật, hồ sơ ly hôn anh đã nhờ luật sư lo xong hết rồi…sau khi ly hôn em được sở hữu Hoàng Kim Uyển Cảnh ở Pháp để thuận lợi cho việc em phát triển thương hiệu thời trang RS của mình, căn nhà ở Làng hoa Yvoire ở Pháp để em có thể đến nghỉ dường mỗi khi thấy mệt, 15% cổ phần của tập đoàn Hoàng Kim mà trước đây ba cho em, thẻ đen không giới hạn của anh và…”.
Kiều Uyển Vũ dùng hai tay bịt cả hai tai lại rồi hét lên: “Em không muốn nghe nữa…những thứ anh nói em căn bản không cần”.
Tề Lăng Hạo nhếch môi mỉm cười: “Chẳng phải hôm qua em nằm dưới thân gào lên là không muốn dùng chung đàn ông với người phụ nữ khác sao, em chê bai anh dơ bẩn mà…anh nói cho em biết đã ngủ với Mạc Hy Nhi rất nhiều lần còn làm cho cô ta có thai nữa em vẫn có thể chấp nhận anh được sao?”.
Tề Lăng Hạo khẽ nhếch môi mỉm cười nhẹ không để ai phát hiện ra, cô gái nhỏ của anh nay đã trưởng thành hơn thật rồi gặp tình huống gì cũng có thể bình tĩnh mà đối mặt vậy là anh có thể an tâm để cô sống một mình trong thời gian sắp tới rồi.
Mạc Hy Nhi cũng không ngờ là Kiều Uyển Vũ sẽ nói như vậy: “Chuyện này…”.
Tề phu nhân liền lên tiếng làm chủ cho Mạc Hy Nhi: “Sao có thể như vậy được, ý tôi đã quyết rồi Lăng Hạo phải cưới Hy Nhi, cô cũng nghe Bách Hào nói rồi đó đứa trẻ này phải sinh ra còn nữa bắt một đứa trẻ rời xa mẹ là một tội ác tôi không ngờ cô lại có trái tim sắt đá độc ác như thế”.
Kiều Uyển Vũ ngẩng đầu lên nhìn Tề phu nhân rồi lên tiếng: “Nếu ý mẹ đã quyết vậy thì còn hỏi ý kiến của con nữa làm gì?”.
Tề phu nhân hất mặt lên: “Tôi mà phải đi hỏi ý kiến của cô sao, Kiều Uyển Vũ tôi nói cho cô biết tôi là đang thông báo cho cô biết về lễ cưới sắp tới của Lăng Hạo và Hy Nhi mà thôi”.
Kiều Uyển Vũ liền đứng phắt dậy: “Con cũng thông báo cho ba mẹ biết là con không đồng ý chuyện Lăng Hạo có thêm vợ lẽ, chỉ cần con còn sống thì hôn lễ này đừng hòng diễn ra”.
Kiều Uyển Vũ nói rồi bỏ đi một nước ra ngoài không thèm quay đầu nhìn lại, 9 năm trước cô bất lực bỏ qua Đoạn Phong Lãng nhưng bây giờ cô sẽ chiến đấu để dành lấy tình yêu của đời mình.
Tề Kỳ Nam cũng đứng dậy nói với Tề Lăng Hạo: “Em thật không ngờ anh là hạng người đói qua ăn quàng như vậy nếu anh một mực cưới Mạc từ từ thì từ nay chúng ta không còn là anh em gì nữa hết”.
Tề Cẩm Giang cũng phản đối ra mặt: “Con chỉ có một chị dâu duy nhất là chị Uyển Vũ thôi đừng hòng con gọi Mạc Từ Từ là chị dâu nha”.
Sau đó Tề Kỳ Nam và Tề Cẩm Giang vội đuổi theo phía sau Kiều Uyển Vũ để an ủi cô, họ cảm thấy rất là bất bình cho Kiều Uyển Vũ.
Tề phu nhân quay sang nói với Tề Lăng Hạo: “Chuyện cũng đã rồi bây giờ con tính thế nào đây hả Lăng Hạo?”.
Tề Lăng Hạo nắm lấy bàn tay của Mạc Hy Nhi dành cho cô ánh mắt yêu thương cực hạn: “Con nhất định không để Hy Nhi chịu thiệt thòi càng không thể để con của con không có danh phận, con sẽ cho cô ấy một lễ cưới thế kỷ ở Vịnh Xuyên này”.
Kiều Uyển Vũ vừa chạy ra ngoài thì nước mắt đã rơi xuống liên tục cô thật không nghĩ rằng cô sẽ lại mất đi Tề Lăng Hạo trong lúc hai người hạnh phúc viên mãn nhất.
Tề Kỳ Nam chạy theo lên tiếng: “Chị dâu à, chị yên tâm đi em nhất định sẽ đứng về phía chị mà”.
Tề Cẩm Giang cũng nhíu mày níu lấy cánh tay của Kiều Uyển Vũ: “Chị dâu à em chỉ có một người chị dâu duy nhất là chị mà thôi con khốn đó đừng hòng thay thế”.
Giọng của Kiều Uyển Vũ nghẹn ngào vang lên: “Hai đứa đứng về phía chị thì đã sao chứ người quyết định cuối cùng vẫn là Lăng Hạo mà”.
Tề Lăng Hạo mượn cớ sợ Kiều Uyển Vũ sẽ làm hại con của Mạc Hy Nhi để trả thù mà đưa cô ta quay trở về sống ở căn penhouse chứ không cho về Hoàng Kim Uyển Cảnh nữa, còn Mạc Hy Nhi thì tin sái cổ tưởng rằng anh làm tất cả vì nghĩ cho cô nên ngoan ngoãn mà nghe theo.
Tối hôm đó, Tề Lăng Hạo trở về Hoàng Kim Uyển Cảnh thì nhìn thấy Kiều Uyển Vũ ngồi ở ghế mây dưới phần mái kính, ánh mắt cô rất vô hồn nhìn một cách bất định không biết đang ngắm những vì sao đang lấp lánh trên bầu trời hay là đang nghĩ chuyện gì đó xa xăm lắm.
Tề Lăng Hạo bước đến bên cạnh Kiều Uyển Vũ nãy giờ mà cô vẫn không hề quay đầu nhìn hay lên tiếng hỏi chuyện.
“Anh có chuyện muốn nói với em, chúng ta nói chuyện một chút được không Uyển Vũ?”.
Kiều Uyển Vũ nghe thấy như vậy liền đứng dậy quay người bỏ đi: “Em buồn ngủ rồi không muốn nghe bất cứ chuyện gì nữa hết có gì để nói sau đi”.
Tề Lăng Hạo bắt lấy cổ tay Kiều Uyển Vũ kéo lại bắt cô đối mặt với anh: “Trốn tránh được một lần không trốn tránh được cả đời đâu”.
Kiều Uyển Vũ ngẩng đầu lên nhìn Tề Lăng Hạo bằng ánh mắt bất lực: “Được vậy có chuyện gì anh nói nhanh đi”.
Tề Lăng Hạo chần chừ hồi lâu rồi lên tiếng: “Chúng ta ly hôn đi Uyển Vũ”.
“Lần này anh lại tính bày trò gì nữa đây hả?”.
Tề Lăng Hạo nghiêm túc đáp: “Không có bày trò gì hết lần này là thật, hồ sơ ly hôn anh đã nhờ luật sư lo xong hết rồi…sau khi ly hôn em được sở hữu Hoàng Kim Uyển Cảnh ở Pháp để thuận lợi cho việc em phát triển thương hiệu thời trang RS của mình, căn nhà ở Làng hoa Yvoire ở Pháp để em có thể đến nghỉ dường mỗi khi thấy mệt, 15% cổ phần của tập đoàn Hoàng Kim mà trước đây ba cho em, thẻ đen không giới hạn của anh và…”.
Kiều Uyển Vũ dùng hai tay bịt cả hai tai lại rồi hét lên: “Em không muốn nghe nữa…những thứ anh nói em căn bản không cần”.
Tề Lăng Hạo nhếch môi mỉm cười: “Chẳng phải hôm qua em nằm dưới thân gào lên là không muốn dùng chung đàn ông với người phụ nữ khác sao, em chê bai anh dơ bẩn mà…anh nói cho em biết đã ngủ với Mạc Hy Nhi rất nhiều lần còn làm cho cô ta có thai nữa em vẫn có thể chấp nhận anh được sao?”.