Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-372
Chương 372
Đoạn Phong Lãng tỏ vẻ mệt mỏi lên tiếng: “Chúng ta có thể phủi sạch trách nhiệm với cô ấy nhưng mà tất cả mọi người ở Vịnh Xuyên này đều biết cô ấy là vợ con là đại thiếu phu nhân của Đoạn gia mà mẹ”.
“Chính vì vậy mẹ đã hẹn với luật sư xong xui hết rồi, con chỉ cần ly hôn với con khốn thì chúng ta không còn liên quan gì đến nó nữa”.
Đoạn Phong Lãng khẽ cười một cách bất lực: “Mẹ nghĩ cô ta sẽ đồng ý ký tên vào đơn ly hôn sao, con chắn chắc với mẹ cô ta có chết cũng không rời bỏ cái ghế thiếu phu nhân của Đoạn gia đâu”.
Lan Tú Uyên liền đặt tay lên vai của Đoạn Phong Lãng: “Con yên tâm đi, mẹ đã trao đổi với luật sư rồi ông ấy nói với hàng loạt bằng chứng chứng minh Hàm Linh ngoại tình thì chúng ta vẫn có thể đơn phương ly hôn”.
Đoạn Phong Lãng thở dài mệt mỏi: “Ly hôn rồi thì sao chứ, cô ta mãi mãi là một vết nhơ trong đời của con rồi”.
“Nhưng ly hôn với con khốn đó rồi thì con mới có cơ hội quay lại bên Uyển Vũ”.
Đoạn Phong Lãng nở một nụ cười chua chát trên môi: “Quay lại bên Uyển Vũ sao??? Thật ra giữa con và cô ấy đã không đường để quay lại nữa rồi mẹ à”.
Đoạn Phong Lãng rất muốn lên tiếng chấp vấn chuyện là Lan Tú Uyên đến sỉ vả Kiều Uyển Vũ nhưng mà quả thật hôm nay đã xảy ra quá nhiều chuyển rồi và anh không muốn làm mọi chuyện rối tung lên nữa.
Xưa nay Đoạn Phong Lãng luôn là niềm tự hào, niềm kiêu hãnh lớn nhất cuộc đời của Lan Tú Uyên, hôm nay thấy con trai đau khổ trong lòng cũng như bị ngàn mũi kim đâm vào.
“Lãng, mẹ xin lỗi tất cả là tại mẹ nhìn nhằm người chọn sai vợ cho con nên mới gây ra những đau khổ của con ngày hôm nay, mẹ nhất định sẽ bù đắp lại cho con mà”.
Đoạn Phong Lãng quay sang nhìn Lan Tú Uyên rồi yếu ớt thốt lên: “Qúa muộn để bù đắp rồi mẹ à”.
Lan Tú Uyên nhìn Đoạn Phong Lãng bằng ánh mắt tự tin rồi lên tiếng thú nhận: “Lãng à, con vẫn còn cơ hội quay về bên cạnh Uyển Vũ con tin mẹ đi”.
“Mẹ không biết gì sao bây giờ cô ấy là chủ tịch của RS cô ấy thành công vượt quá sức tưởng tượng của mọi người, cô ấy là vợ của Tề Lăng Hạo – Phó Chủ tịch tập đoàn Hoàng Kim là cháu dâu của Bạch gia danh tiếng con làm gì xứng đáng đứng bên cạnh cô ấy nữa chứ”.
Lan Tú Uyên đặt hai tay lên vai của Đoạn Phong Lãng rồi nói: “Nhưng quan trọng nhất là Uyển Vũ vẫn còn tình cảm với con mẹ tin chắc như vậy mà, nếu nó biết được sự thật năm đó người chia cắt con và nó là Hàm Linh thì mẹ tin Uyển Vũ sẽ hồi tâm chuyển ý cho con một cơ hội bắt đầu lại mà”.
Đoạn Phong Lãng quay sang nhìn Lan Tú Uyên bằng ánh mắt ngạc nhiên: “Mẹ vừa bảo Hàm Linh chia cắt con và Uyển Vũ là sao?”.
Lan Tú Uyên tỏ vẻ áy náy cúi gầm mặt nhìn xuống đất không dám tiếp tục nhìn vào mặt con trai mình nữa: “Năm đó là mẹ đã tiếp tay cho Hàm Linh để nó chia cắt con và Uyển Vũ nhưng mà Lãng à mẹ lúc đó cũng chỉ vì muốn tốt cho con mà thôi…bây giờ mẹ biết mẹ sai rồi mẹ nhất định tìm cách bù đắp cho con mà…con đừng giận mẹ nha Lãng”.
Đoạn Phong Lãng tạm thời không muốn nhắc đến chuyện cũ nhưng mà Lan Tú Uyên lại lên tiếng trước nên anh hỏi luôn: “Mẹ à, tại sao năm đó mẹ lại giấu con tới tìm Uyển Vũ còn nói mấy lời khó nghe với cô ấy buộc cô ấy phải rời xa con chứ?”.
Lan Tú Uyên liền lên tiếng chối cãi: “Lãng à, con đang nói gì vậy hả năm xưa lúc Kiều gia pha sản mẹ có đến thăm hỏi Uyển Vũ còn tính nhận con bé đem về nhà nuôi nấng ai ngờ Uyển Vũ lại không đồng ý là nó tự thấy bản thân lúc đó thấp hèn không xứng với Đoạn gia chúng ta cho nên mới không từ mà biệt đó thôi”.
Đoạn Phong Lãng ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào mắt của Lan Tú Uyên rồi lên tiếng hỏi: “Mẹ đang nói dối con có phải không hả? Rốt cuộc năm đó mẹ và Hàm Linh đã làm những gì đề chia rẽ con và Uyển Vũ vậy hả?”.
Lan Tú Uyên quay mặt đi chỗ khác có chết cũng không thừa nhận đã nói mấy lời khó nghe hành sách với Kiều Uyển Vũ: “Chuyện mẹ sai lầm chỉ là giúp đỡ Hàm Linh ở bên cạnh con thôi mẹ không có làm gì sai với Uyển Vũ hết”.
Đoạn Phong Lãng cười nhạt trên môi: “Con sẽ không tin bất kỳ ai nữa hết kể cả người đó là mẹ đi chẳng nữa, con chỉ tin vào những gì con biết mà thôi”.
Lan Tú Uyên nghe vậy thì nét mặt hiện lên vẻ sợ hãi: “Lãng à, mẹ sẽ giúp con có được Uyển Vũ mà con tin mẹ lần này nữa thôi”.
Đoạn Phong Lãng thở dài lên tiếng đáp: “Uyển Vũ đã thật sự yêu người khác mất rồi…là con bất tài vô năng nên mới đánh mất cô ấy ở kiếp này, mẹ không cần phải làm gì nữa hết bấy nhiêu tội lỗi là quá đủ rồi”.
Đoạn Phong Lãng nói rồi bỏ đi đâu để lại một mình Lan Tú Uyên đứng ngơ ngẩn nhìn theo sau đó bà bỏ đi về Đoạn gia trước bởi vì nếu để phóng viên bắt gặp thì thế nào bà cũng lên truyền hình cho mà xem.
Không biết bằng cách nào đó mà Đoạn Phong Lãng đã thu xếp chuyển viện cho Hàm Linh trong âm thầm lặng lẽ, không một phóng viên nào hay biết hết.
Đoạn Phong Lãng tỏ vẻ mệt mỏi lên tiếng: “Chúng ta có thể phủi sạch trách nhiệm với cô ấy nhưng mà tất cả mọi người ở Vịnh Xuyên này đều biết cô ấy là vợ con là đại thiếu phu nhân của Đoạn gia mà mẹ”.
“Chính vì vậy mẹ đã hẹn với luật sư xong xui hết rồi, con chỉ cần ly hôn với con khốn thì chúng ta không còn liên quan gì đến nó nữa”.
Đoạn Phong Lãng khẽ cười một cách bất lực: “Mẹ nghĩ cô ta sẽ đồng ý ký tên vào đơn ly hôn sao, con chắn chắc với mẹ cô ta có chết cũng không rời bỏ cái ghế thiếu phu nhân của Đoạn gia đâu”.
Lan Tú Uyên liền đặt tay lên vai của Đoạn Phong Lãng: “Con yên tâm đi, mẹ đã trao đổi với luật sư rồi ông ấy nói với hàng loạt bằng chứng chứng minh Hàm Linh ngoại tình thì chúng ta vẫn có thể đơn phương ly hôn”.
Đoạn Phong Lãng thở dài mệt mỏi: “Ly hôn rồi thì sao chứ, cô ta mãi mãi là một vết nhơ trong đời của con rồi”.
“Nhưng ly hôn với con khốn đó rồi thì con mới có cơ hội quay lại bên Uyển Vũ”.
Đoạn Phong Lãng nở một nụ cười chua chát trên môi: “Quay lại bên Uyển Vũ sao??? Thật ra giữa con và cô ấy đã không đường để quay lại nữa rồi mẹ à”.
Đoạn Phong Lãng rất muốn lên tiếng chấp vấn chuyện là Lan Tú Uyên đến sỉ vả Kiều Uyển Vũ nhưng mà quả thật hôm nay đã xảy ra quá nhiều chuyển rồi và anh không muốn làm mọi chuyện rối tung lên nữa.
Xưa nay Đoạn Phong Lãng luôn là niềm tự hào, niềm kiêu hãnh lớn nhất cuộc đời của Lan Tú Uyên, hôm nay thấy con trai đau khổ trong lòng cũng như bị ngàn mũi kim đâm vào.
“Lãng, mẹ xin lỗi tất cả là tại mẹ nhìn nhằm người chọn sai vợ cho con nên mới gây ra những đau khổ của con ngày hôm nay, mẹ nhất định sẽ bù đắp lại cho con mà”.
Đoạn Phong Lãng quay sang nhìn Lan Tú Uyên rồi yếu ớt thốt lên: “Qúa muộn để bù đắp rồi mẹ à”.
Lan Tú Uyên nhìn Đoạn Phong Lãng bằng ánh mắt tự tin rồi lên tiếng thú nhận: “Lãng à, con vẫn còn cơ hội quay về bên cạnh Uyển Vũ con tin mẹ đi”.
“Mẹ không biết gì sao bây giờ cô ấy là chủ tịch của RS cô ấy thành công vượt quá sức tưởng tượng của mọi người, cô ấy là vợ của Tề Lăng Hạo – Phó Chủ tịch tập đoàn Hoàng Kim là cháu dâu của Bạch gia danh tiếng con làm gì xứng đáng đứng bên cạnh cô ấy nữa chứ”.
Lan Tú Uyên đặt hai tay lên vai của Đoạn Phong Lãng rồi nói: “Nhưng quan trọng nhất là Uyển Vũ vẫn còn tình cảm với con mẹ tin chắc như vậy mà, nếu nó biết được sự thật năm đó người chia cắt con và nó là Hàm Linh thì mẹ tin Uyển Vũ sẽ hồi tâm chuyển ý cho con một cơ hội bắt đầu lại mà”.
Đoạn Phong Lãng quay sang nhìn Lan Tú Uyên bằng ánh mắt ngạc nhiên: “Mẹ vừa bảo Hàm Linh chia cắt con và Uyển Vũ là sao?”.
Lan Tú Uyên tỏ vẻ áy náy cúi gầm mặt nhìn xuống đất không dám tiếp tục nhìn vào mặt con trai mình nữa: “Năm đó là mẹ đã tiếp tay cho Hàm Linh để nó chia cắt con và Uyển Vũ nhưng mà Lãng à mẹ lúc đó cũng chỉ vì muốn tốt cho con mà thôi…bây giờ mẹ biết mẹ sai rồi mẹ nhất định tìm cách bù đắp cho con mà…con đừng giận mẹ nha Lãng”.
Đoạn Phong Lãng tạm thời không muốn nhắc đến chuyện cũ nhưng mà Lan Tú Uyên lại lên tiếng trước nên anh hỏi luôn: “Mẹ à, tại sao năm đó mẹ lại giấu con tới tìm Uyển Vũ còn nói mấy lời khó nghe với cô ấy buộc cô ấy phải rời xa con chứ?”.
Lan Tú Uyên liền lên tiếng chối cãi: “Lãng à, con đang nói gì vậy hả năm xưa lúc Kiều gia pha sản mẹ có đến thăm hỏi Uyển Vũ còn tính nhận con bé đem về nhà nuôi nấng ai ngờ Uyển Vũ lại không đồng ý là nó tự thấy bản thân lúc đó thấp hèn không xứng với Đoạn gia chúng ta cho nên mới không từ mà biệt đó thôi”.
Đoạn Phong Lãng ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào mắt của Lan Tú Uyên rồi lên tiếng hỏi: “Mẹ đang nói dối con có phải không hả? Rốt cuộc năm đó mẹ và Hàm Linh đã làm những gì đề chia rẽ con và Uyển Vũ vậy hả?”.
Lan Tú Uyên quay mặt đi chỗ khác có chết cũng không thừa nhận đã nói mấy lời khó nghe hành sách với Kiều Uyển Vũ: “Chuyện mẹ sai lầm chỉ là giúp đỡ Hàm Linh ở bên cạnh con thôi mẹ không có làm gì sai với Uyển Vũ hết”.
Đoạn Phong Lãng cười nhạt trên môi: “Con sẽ không tin bất kỳ ai nữa hết kể cả người đó là mẹ đi chẳng nữa, con chỉ tin vào những gì con biết mà thôi”.
Lan Tú Uyên nghe vậy thì nét mặt hiện lên vẻ sợ hãi: “Lãng à, mẹ sẽ giúp con có được Uyển Vũ mà con tin mẹ lần này nữa thôi”.
Đoạn Phong Lãng thở dài lên tiếng đáp: “Uyển Vũ đã thật sự yêu người khác mất rồi…là con bất tài vô năng nên mới đánh mất cô ấy ở kiếp này, mẹ không cần phải làm gì nữa hết bấy nhiêu tội lỗi là quá đủ rồi”.
Đoạn Phong Lãng nói rồi bỏ đi đâu để lại một mình Lan Tú Uyên đứng ngơ ngẩn nhìn theo sau đó bà bỏ đi về Đoạn gia trước bởi vì nếu để phóng viên bắt gặp thì thế nào bà cũng lên truyền hình cho mà xem.
Không biết bằng cách nào đó mà Đoạn Phong Lãng đã thu xếp chuyển viện cho Hàm Linh trong âm thầm lặng lẽ, không một phóng viên nào hay biết hết.