Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-335
Chương 335
Kiều Uyển Vu nhoẻn miệng cười rồi tự tin đáp: “Trong cuộc thi thời trang năm nay tại Vịnh Xuyên tôi nhất định đè bẹp Phong Linh của cô cho mà xem”.
Nhìn vẻ mặt tự tin của Kiều Uyển Vũ thì Hàm Linh cũng có dự cảm chẳng lành nếu là người khác thì cô không cần lo sợ nhưng nếu là Kiều Uyển Vũ thì rất có khả năng đè bẹp Phong Linh của cô.
Mặc dù trong lòng đang lo sợ nhưng Hàm Linh vẫn không biểu lộ ra bên ngoài mà đáp lại một cách đắc thắng: “Tôi chống mắt lên xem cô sẽ làm được gì”.
Hàm Linh giả vờ rút điện thoại ra xem giờ rồi hất mặt lên: “Thôi không ở đây đôi co với cô nữa tôi phải về với con trai và chồng của tôi đây, à mà hôm nay tôi đến đây mua sắm chuẩn bị cho chuyến du lịch của tôi và Phong Lãng chứ không phải đến để ngắm những thiết kế tầm thường của cô”.
Kiều Uyển Vũ cảm thấy rất là tức cười: “Ô hô tầm thường mà vẫn có người ăn cắp đó thôi”.
Hàm Linh vẫn không hề cảm thấy ăn năn hối hận vì đã ăn cắp bản thiết kế của người khác mà còn hống hách nói với Kiều Uyển Vũ rằng: “Phải đó thì sao bản thiết kế của mày chính là do tao ăn cắp chẳng những vậy chuyện mày xảy thai cũng là do tao một tay an bài đó nhưng mà mày có nói ra cũng chẳng có tin đâu, Kiều Uyển Vũ mày mãi mãi là kẻ bại trận dưới tay tao nên nhớ như vậy”.
Kiều Uyển Vũ nhìn theo bóng dáng của Hàm Linh với bộ dạng đắc thắng tự tin thì ánh mắt cô trở nên sắc lạnh, cô thầm nghĩ “Hàm Linh tao không cần phải giải thích gì để mọi người tin tao hết nhưng tao sẽ đem toàn bộ chuyện xấu của mày phơi bày trước mặt công chúng để xem lúc đó ai bại dưới tay ai”.
Những chuyện mà Hàm Linh gây ra với Kiều Uyển Vũ đã quá nhiều rồi cộng thêm thái độ ngông cuồng ngạo mạng khi cô ta hại chết đứa con trong bụng của Kiều Uyển Vũ nên lần này cô muốn Hàm Linh phải trả giá.
Hôm sau, Kiều Uyển Vũ cùng Tiểu Lộc đi đến Vĩnh Hằng Hoa Viên thăm mộ của Kiều Cẩn Dương, cô đứng nhìn di ảnh của ba rồi lẩm bẩm “Ba à, từ nhỏ ba luôn dạy con sống phải hướng thiện làm thật nhiều việc tốt nhưng mà lần này con sẽ làm một việc xấu bởi vì những người đó đã hại ba, hại con, hại gia đình mình tan vỡ vì vậy con sẽ bắt họ trả một cái giá thật là đắc cho chuyện này. Bao nhiêu năm qua con câm lặng cố gắng sống là vì đợi đến ngày thu thập đủ bằng chứng buộc tội bọn họ chờ đợi nhiều năm như vậy rồi cũng đến thời cơ báo thù cho ba rồi”.
Kiều Uyển Vũ nhân cơ hội Hàm Linh và Đoạn Phong Lãng đi du lịch nước ngoài nên tìm đến ngôi biệt thự của Hàm Tuấn và Thẩm Mộc Chi, ngôi biệt thự này vốn là của Kiều Cẩn Dương nhưng sau khi Vệ Đồ phá sản thì Hàm Tuấn và Hàm Linh dọn đến đây sống cùng Thẩm Mộc Chi như một gia đình hạnh phúc, họ đuổi Kiều Cẩn Dương và Kiều Uyển Vũ ra khỏi nhà.
Đứng trước ngôi nhà gắn liền với một thời thơ ấu của mình khiến cho Kiều Uyển Vũ vô cùng xúc động và bi thương khi nhớ lại cái ngày mà Hàm Tuấn, Hàm Linh cùng Thẩm Mộc Chi đuổi cha con cô ra khỏi nhà vào một buổi chiều mưa lạnh giá còn dùng rất nhiều từ ngữ khó nghe để sỉ nhục lăng mạ Kiều Cẩn Dương.
Ánh mắt của Kiều Uyển Vũ trở nên sắc lạnh khi nhớ về những hồi ức trong quá khứ cô nắm chặt tay thành nắm đấm thầm nghĩ “Tôi sẽ mang từng chút đau thương mà mấy người gieo rắc lên cuộc đời tôi trả lại gấp vạn lần”.
Kiều Uyển Vũ đưa tay nhấn chuông thì Thẩm Mộc Chi đi ra mở cửa, khi nhìn thấy con gái của chồng cũ đứng trước cổng thì bà vô cùng ngạc nhiên lên tiếng hỏi: “Cô đến đây làm gì hả?”.
Kiều Uyển Vũ tỏ vẻ xúc động bất ngờ lao đến ôm chầm Thẩm Mộc Chi rồi gọi: “Mẹ ơi con nhớ mẹ lắm”.
Thẩm Mộc Chi kinh ngạc đứng chết trân tại chỗ qua mấy giây bà đẩy Kiều Uyển Vũ ra: “Cô bị điên hả? Tự nhiên chạy đến đây nhận mẹ, ai là mẹ của cô đâu chứ?”.
Nước mắt của Kiều Uyển Vũ lả tả rơi xuống: “Mẹ ơi, con mới là con gái của mẹ mà tất cả là Kiều Cẩn Dương đã chia rẽ mẹ con chúng ta đó”.
Thẩm Mộc Chi cau mày gào lên: “Kiều Uyển Vũ cô bị điên hả tự nhiên lại chạy đến đây để nhận mẹ là sao hả? Cô căm hận tôi đến tận xương tủy cơ mà, tôi cũng vô cùng chán ghét cô”.
Kiều Uyển Vũ nắm lấy tay của Thẩm Mộc Chi: “Mẹ nghe con nói đã mới đây con tìm thấy cuốn nhật ký của Kiều Cẩn Dương để lại, thật ra từ đầu ông ta đã biết mẹ có thai với ba Hàm Tuấn trước khi kết hôn với ông ấy rồi chẳng những vậy ông ấy còn tráo đổi con và Hàm Linh với nhau nữa. Sau đó Kiều Cẩn Dương đem con về nhà nói là con riêng của ông ấy và người phụ nữ khác để mẹ chán ghét con căm hận con, thậm chí là ông ta đã rất hài lòng khi nhìn thấy ba mẹ đang nuôi dưỡng đứa con của ông ta còn con thì phải chịu khổ sở…thật ra con mới là con gái của mẹ và ba Hàm Tuấn chứ không phải là Hàm Linh đâu, cô ta là con gái của Kiều Cẩn Dương đó”.
Thẩm Mộc Chi kinh hãi cả người nửa tin nửa ngờ: “Làm sao mà tôi tin được những gì mà cô nói chứ?”.
Kiều Uyển Vũ tiếp tục lên tiếng giải thích: “Mẹ nghĩ thử xem trong suốt thời gian chung sống Kiều Cẩn Dương luôn lạnh nhạt với mẹ vì biết mẹ đã trao thân cho ba Hàm Tuấn rồi vì vậy mới đánh tráo con để báo thù hai người đó”."
Kiều Uyển Vu nhoẻn miệng cười rồi tự tin đáp: “Trong cuộc thi thời trang năm nay tại Vịnh Xuyên tôi nhất định đè bẹp Phong Linh của cô cho mà xem”.
Nhìn vẻ mặt tự tin của Kiều Uyển Vũ thì Hàm Linh cũng có dự cảm chẳng lành nếu là người khác thì cô không cần lo sợ nhưng nếu là Kiều Uyển Vũ thì rất có khả năng đè bẹp Phong Linh của cô.
Mặc dù trong lòng đang lo sợ nhưng Hàm Linh vẫn không biểu lộ ra bên ngoài mà đáp lại một cách đắc thắng: “Tôi chống mắt lên xem cô sẽ làm được gì”.
Hàm Linh giả vờ rút điện thoại ra xem giờ rồi hất mặt lên: “Thôi không ở đây đôi co với cô nữa tôi phải về với con trai và chồng của tôi đây, à mà hôm nay tôi đến đây mua sắm chuẩn bị cho chuyến du lịch của tôi và Phong Lãng chứ không phải đến để ngắm những thiết kế tầm thường của cô”.
Kiều Uyển Vũ cảm thấy rất là tức cười: “Ô hô tầm thường mà vẫn có người ăn cắp đó thôi”.
Hàm Linh vẫn không hề cảm thấy ăn năn hối hận vì đã ăn cắp bản thiết kế của người khác mà còn hống hách nói với Kiều Uyển Vũ rằng: “Phải đó thì sao bản thiết kế của mày chính là do tao ăn cắp chẳng những vậy chuyện mày xảy thai cũng là do tao một tay an bài đó nhưng mà mày có nói ra cũng chẳng có tin đâu, Kiều Uyển Vũ mày mãi mãi là kẻ bại trận dưới tay tao nên nhớ như vậy”.
Kiều Uyển Vũ nhìn theo bóng dáng của Hàm Linh với bộ dạng đắc thắng tự tin thì ánh mắt cô trở nên sắc lạnh, cô thầm nghĩ “Hàm Linh tao không cần phải giải thích gì để mọi người tin tao hết nhưng tao sẽ đem toàn bộ chuyện xấu của mày phơi bày trước mặt công chúng để xem lúc đó ai bại dưới tay ai”.
Những chuyện mà Hàm Linh gây ra với Kiều Uyển Vũ đã quá nhiều rồi cộng thêm thái độ ngông cuồng ngạo mạng khi cô ta hại chết đứa con trong bụng của Kiều Uyển Vũ nên lần này cô muốn Hàm Linh phải trả giá.
Hôm sau, Kiều Uyển Vũ cùng Tiểu Lộc đi đến Vĩnh Hằng Hoa Viên thăm mộ của Kiều Cẩn Dương, cô đứng nhìn di ảnh của ba rồi lẩm bẩm “Ba à, từ nhỏ ba luôn dạy con sống phải hướng thiện làm thật nhiều việc tốt nhưng mà lần này con sẽ làm một việc xấu bởi vì những người đó đã hại ba, hại con, hại gia đình mình tan vỡ vì vậy con sẽ bắt họ trả một cái giá thật là đắc cho chuyện này. Bao nhiêu năm qua con câm lặng cố gắng sống là vì đợi đến ngày thu thập đủ bằng chứng buộc tội bọn họ chờ đợi nhiều năm như vậy rồi cũng đến thời cơ báo thù cho ba rồi”.
Kiều Uyển Vũ nhân cơ hội Hàm Linh và Đoạn Phong Lãng đi du lịch nước ngoài nên tìm đến ngôi biệt thự của Hàm Tuấn và Thẩm Mộc Chi, ngôi biệt thự này vốn là của Kiều Cẩn Dương nhưng sau khi Vệ Đồ phá sản thì Hàm Tuấn và Hàm Linh dọn đến đây sống cùng Thẩm Mộc Chi như một gia đình hạnh phúc, họ đuổi Kiều Cẩn Dương và Kiều Uyển Vũ ra khỏi nhà.
Đứng trước ngôi nhà gắn liền với một thời thơ ấu của mình khiến cho Kiều Uyển Vũ vô cùng xúc động và bi thương khi nhớ lại cái ngày mà Hàm Tuấn, Hàm Linh cùng Thẩm Mộc Chi đuổi cha con cô ra khỏi nhà vào một buổi chiều mưa lạnh giá còn dùng rất nhiều từ ngữ khó nghe để sỉ nhục lăng mạ Kiều Cẩn Dương.
Ánh mắt của Kiều Uyển Vũ trở nên sắc lạnh khi nhớ về những hồi ức trong quá khứ cô nắm chặt tay thành nắm đấm thầm nghĩ “Tôi sẽ mang từng chút đau thương mà mấy người gieo rắc lên cuộc đời tôi trả lại gấp vạn lần”.
Kiều Uyển Vũ đưa tay nhấn chuông thì Thẩm Mộc Chi đi ra mở cửa, khi nhìn thấy con gái của chồng cũ đứng trước cổng thì bà vô cùng ngạc nhiên lên tiếng hỏi: “Cô đến đây làm gì hả?”.
Kiều Uyển Vũ tỏ vẻ xúc động bất ngờ lao đến ôm chầm Thẩm Mộc Chi rồi gọi: “Mẹ ơi con nhớ mẹ lắm”.
Thẩm Mộc Chi kinh ngạc đứng chết trân tại chỗ qua mấy giây bà đẩy Kiều Uyển Vũ ra: “Cô bị điên hả? Tự nhiên chạy đến đây nhận mẹ, ai là mẹ của cô đâu chứ?”.
Nước mắt của Kiều Uyển Vũ lả tả rơi xuống: “Mẹ ơi, con mới là con gái của mẹ mà tất cả là Kiều Cẩn Dương đã chia rẽ mẹ con chúng ta đó”.
Thẩm Mộc Chi cau mày gào lên: “Kiều Uyển Vũ cô bị điên hả tự nhiên lại chạy đến đây để nhận mẹ là sao hả? Cô căm hận tôi đến tận xương tủy cơ mà, tôi cũng vô cùng chán ghét cô”.
Kiều Uyển Vũ nắm lấy tay của Thẩm Mộc Chi: “Mẹ nghe con nói đã mới đây con tìm thấy cuốn nhật ký của Kiều Cẩn Dương để lại, thật ra từ đầu ông ta đã biết mẹ có thai với ba Hàm Tuấn trước khi kết hôn với ông ấy rồi chẳng những vậy ông ấy còn tráo đổi con và Hàm Linh với nhau nữa. Sau đó Kiều Cẩn Dương đem con về nhà nói là con riêng của ông ấy và người phụ nữ khác để mẹ chán ghét con căm hận con, thậm chí là ông ta đã rất hài lòng khi nhìn thấy ba mẹ đang nuôi dưỡng đứa con của ông ta còn con thì phải chịu khổ sở…thật ra con mới là con gái của mẹ và ba Hàm Tuấn chứ không phải là Hàm Linh đâu, cô ta là con gái của Kiều Cẩn Dương đó”.
Thẩm Mộc Chi kinh hãi cả người nửa tin nửa ngờ: “Làm sao mà tôi tin được những gì mà cô nói chứ?”.
Kiều Uyển Vũ tiếp tục lên tiếng giải thích: “Mẹ nghĩ thử xem trong suốt thời gian chung sống Kiều Cẩn Dương luôn lạnh nhạt với mẹ vì biết mẹ đã trao thân cho ba Hàm Tuấn rồi vì vậy mới đánh tráo con để báo thù hai người đó”."