Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-297
Chương 297
Tôn Hoàng Uyển Vân đi theo Tề Lăng Hạo ra ngoài, Tôn Hoàng Thuyết và Diệp Phi Anh cảm thấy tự tin là cô có thể cưa đổ Tề Lăng Hạo.
Diệp Phi Anh có chút mông lung: “Con gái mà chủ động quá liệu có tốt không anh?”.
Tôn Hoàng Thuyết khẽ cười sảng khoái: “Nếu không chủ động thì chắc chắn sẽ đánh mất một chàng trai tốt đó, em cũng thấy đó bao nhiêu năm nay Uyển Vân nhà mình có rung động trước chàng trai nào đâu, vậy mà Lăng Hạo lại làm nó xao xuyến thì chắc chắn đây là duyên số của con mình tới rồi, anh nhất định sẽ mở đường cho con bé đến với Tề Lăng Hạo”.
“Em cũng hy vọng là bọn trẻ thành đôi nhìn hai đứa đứng cạnh nhau thật là xứng mà”.
Tôn Hoàng Uyển Vân thấy Tề Lăng Hạo rất lạnh lùng không nói gì với mình liền lên tiếng bắt chuyện trước: “Anh Hạo, bây giờ anh đang sống ở đâu vậy? Em nghe nói tập đoàn Hoàng Kim có rất nhiều chi nhánh trên thế giới vậy anh chọn định cư ở nước nào?”.
Giọng nói trầm ấm của Tề Lăng Hạo vang lên: “Trước đây tôi ở Pháp, thi thoảng thì sống một thời gian ngắn tại một số nơi, hiện tại thì đang sống ở Vịnh Xuyên nếu không có gì trở ngại tôi tính định cư lâu dài ở đó luôn”.
Tôn Hoàng Uyển Vân có chút thất vọng hai người ở xa nhau gần như là nửa vòng trái đất, Tề Lăng Hạo mà về nước rồi chắc lâu lắm mới có dịp gặp lại, dù là quan hệ hợp tác nhưng sau khi ký kết hợp đồng thì người trực tiếp làm việc với cô chắc chắn không phải là anh nữa.
Chỉ cần nghĩ đến viễn cảnh không còn gặp mặt được Tề Lăng Hạo nữa thì trái tim của Tôn Hoàng Uyển Vân đã thoáng qua cảm giác sợ hãi rồi.
“Em nghe nói Vịnh Xuyên là một thành phố rất lớn, chỉ là thành phố thôi mà diện tích đã ngang ngửa với nước F luôn rồi, em cũng rất thích du lịch khám phá những nơi mới mẻ, sau này rảnh một chút anh có thể làm hướng dẫn viên cho em một chuyến đến Vịnh Xuyên được không?”.
Tôn Hoàng Uyển Vân cố tình hỏi như vậy là có ý muốn Tề Lăng Hạo mời cô về nơi anh sống chơi một chuyến và thường thì người ta rất hào hứng đón tiếp.
Chỉ tiếc là Tề Lăng Hạo không suy nghĩ giống như những người bình thường khác mà thôi, anh cũng vui vẻ gật đầu đồng ý: “Nếu Tôn Hoàng tiểu thư có thời gian thì cứ đến Vịnh Xuyên chơi tôi sẽ nhờ thư ký riêng của tôi làm hướng dẫn viên cho cô”.
Tôn Hoàng Uyển Vân cảm thấy như có nguyên gáo nước lạnh vừa tạt vào mặt mình, cảm giác lạnh lẽo đến từng thớ thịt trên cơ mặt.
Tề Lăng Hạo thấy vẻ mặt thất vọng của Tôn Hoàng Uyển Vân liền lên tiếng bồi thêm một câu: “Tôi cũng vừa mới trở về Vịnh Xuyên không lâu, công việc lại bận bịu nên chẳng biết thú vui ở đó có gì còn thư ký của tôi rất rành để cậu ấy làm hướng dẫn viên du lịch cho cô là tốt nhất”.
Cái kiểu vừa đánh vừa xoa của Tề Lăng Hạo làm cho trái tim của Tôn Hoàng Uyển Vân lại đập lỗi nhịp, thì ra anh là vì nghĩ cho cô nên mới để người có kinh nghiệm đưa cô đi chơi.
Tôn Hoàng Uyển Vân liền đáp: “Nếu anh cũng không biết về Vịnh Xuyên vậy chúng ta cùng khám phá cũng được mà”.
Tề Lăng Hạo nghe vậy cũng hiểu Tôn Hoàng Uyển Vân đang có ý gì liền cười nhạt đáp: “Chỉ sợ tới đó lại bận công việc không đi cùng Tôn Hoàng tiểu thư được lại thành ra thất hứa mà thôi”.
“Em sẽ chờ đến lúc anh rảnh có thời gian dành cho em”.
Tề Lăng Hạo bước đến chiếc xe McLaren F1 LM-Specification màu đen của mình rồi quay sang nói với Tôn Hoàng Uyển Vân: “Làm phiền Tôn Hoàng tiểu thư quá rồi”.
“Trước lạ sau quen mà anh cũng đừng khách sáo nữa”.
Tề Lăng Hạo đưa tay mở cửa xe: “Tạm biệt Tôn Hoàng tiểu thư”.
Tôn Hoàng Uyển Vân khẽ cười e thẹn: “Gặp lại sau”.
Lúc lái xe đi Tề Lăng Hạo đã nhìn Tôn Hoàng Uyển Vân rồi nhếch môi mỉm cười lạnh thầm nghĩ trong đầu “Tiếc quá thời gian rảnh của tôi đều dành cho cô ấy hết rồi không có thời gian cho cô đâu…mặc dù cô và cô ấy rất là giống nhau nhưng cảm giác của tôi lại rất là khác”.
Người ta thường nói nếu muốn sẽ tìm cách không muốn sẽ tìm lý do Tề Lăng Hạo chính là đang tìm lý do để tránh gặp gỡ riêng với Tôn Hoàng Uyển Vân.
Mặc dù Tôn Hoàng Uyển Vân này có nhan sắc hoàn hảo như hai giọt nước với Kiều Uyển Vũ nhưng anh vẫn thích vợ của mình hơn là một bản sao thay thế.
Chiếc McLaren F1 LM-Specification của Tề Lăng Hạo lăn bánh rời đi đã một đoạn rồi mà Tôn Hoàng Uyển Vân vẫn còn luyến tiếc đứng trông theo.
Tâm trạng của Tôn Hoàng Uyển Vân hôm nay cũng xao xuyến đến lạ, bình thường cô chẳng để tâm đến bất cứ cái gì khác ngoài công việc nhưng hôm nay bỗng để ý đến hoa cỏ trong vườn và phát hiện ra rằng chúng rất là đẹp luôn.
Tôn Hoàng Uyển Vân khẽ nở một nụ cười trìu mến trên môi, cảm thấy tâm trạng cực kỳ tốt mà bản thân cô cũng chẳng biết tại sao lại như vậy nữa.
Phải chăng khi bắt đầu yêu người ta sẽ cảm thấy mọi thứ đều trở nên đẹp đẽ một cách lạ thường?!
Tiếng của Tôn Hoàng Thuyết vang lên sau lưng của Tôn Hoàng Uyển Vân: “Nếu thích chiếc McLaren F1 LM-Specification như vậy thì để ba đặt mua cho con một chiếc để đi làm được chứ?”.
Tôn Hoàng Uyển Vân giật mình thoát ra khỏi những cảm xúc bồi hồi trong lòng rồi lên tiếng: “Ba, con đâu có thích chiếc xe đó đâu hơn nữa theo con biết thì chiếc xe đó là hàng hiếm thuộc nhóm giới hạn không phải cứ muốn là sẽ mua được đâu”.
Tôn Hoàng Uyển Vân đi theo Tề Lăng Hạo ra ngoài, Tôn Hoàng Thuyết và Diệp Phi Anh cảm thấy tự tin là cô có thể cưa đổ Tề Lăng Hạo.
Diệp Phi Anh có chút mông lung: “Con gái mà chủ động quá liệu có tốt không anh?”.
Tôn Hoàng Thuyết khẽ cười sảng khoái: “Nếu không chủ động thì chắc chắn sẽ đánh mất một chàng trai tốt đó, em cũng thấy đó bao nhiêu năm nay Uyển Vân nhà mình có rung động trước chàng trai nào đâu, vậy mà Lăng Hạo lại làm nó xao xuyến thì chắc chắn đây là duyên số của con mình tới rồi, anh nhất định sẽ mở đường cho con bé đến với Tề Lăng Hạo”.
“Em cũng hy vọng là bọn trẻ thành đôi nhìn hai đứa đứng cạnh nhau thật là xứng mà”.
Tôn Hoàng Uyển Vân thấy Tề Lăng Hạo rất lạnh lùng không nói gì với mình liền lên tiếng bắt chuyện trước: “Anh Hạo, bây giờ anh đang sống ở đâu vậy? Em nghe nói tập đoàn Hoàng Kim có rất nhiều chi nhánh trên thế giới vậy anh chọn định cư ở nước nào?”.
Giọng nói trầm ấm của Tề Lăng Hạo vang lên: “Trước đây tôi ở Pháp, thi thoảng thì sống một thời gian ngắn tại một số nơi, hiện tại thì đang sống ở Vịnh Xuyên nếu không có gì trở ngại tôi tính định cư lâu dài ở đó luôn”.
Tôn Hoàng Uyển Vân có chút thất vọng hai người ở xa nhau gần như là nửa vòng trái đất, Tề Lăng Hạo mà về nước rồi chắc lâu lắm mới có dịp gặp lại, dù là quan hệ hợp tác nhưng sau khi ký kết hợp đồng thì người trực tiếp làm việc với cô chắc chắn không phải là anh nữa.
Chỉ cần nghĩ đến viễn cảnh không còn gặp mặt được Tề Lăng Hạo nữa thì trái tim của Tôn Hoàng Uyển Vân đã thoáng qua cảm giác sợ hãi rồi.
“Em nghe nói Vịnh Xuyên là một thành phố rất lớn, chỉ là thành phố thôi mà diện tích đã ngang ngửa với nước F luôn rồi, em cũng rất thích du lịch khám phá những nơi mới mẻ, sau này rảnh một chút anh có thể làm hướng dẫn viên cho em một chuyến đến Vịnh Xuyên được không?”.
Tôn Hoàng Uyển Vân cố tình hỏi như vậy là có ý muốn Tề Lăng Hạo mời cô về nơi anh sống chơi một chuyến và thường thì người ta rất hào hứng đón tiếp.
Chỉ tiếc là Tề Lăng Hạo không suy nghĩ giống như những người bình thường khác mà thôi, anh cũng vui vẻ gật đầu đồng ý: “Nếu Tôn Hoàng tiểu thư có thời gian thì cứ đến Vịnh Xuyên chơi tôi sẽ nhờ thư ký riêng của tôi làm hướng dẫn viên cho cô”.
Tôn Hoàng Uyển Vân cảm thấy như có nguyên gáo nước lạnh vừa tạt vào mặt mình, cảm giác lạnh lẽo đến từng thớ thịt trên cơ mặt.
Tề Lăng Hạo thấy vẻ mặt thất vọng của Tôn Hoàng Uyển Vân liền lên tiếng bồi thêm một câu: “Tôi cũng vừa mới trở về Vịnh Xuyên không lâu, công việc lại bận bịu nên chẳng biết thú vui ở đó có gì còn thư ký của tôi rất rành để cậu ấy làm hướng dẫn viên du lịch cho cô là tốt nhất”.
Cái kiểu vừa đánh vừa xoa của Tề Lăng Hạo làm cho trái tim của Tôn Hoàng Uyển Vân lại đập lỗi nhịp, thì ra anh là vì nghĩ cho cô nên mới để người có kinh nghiệm đưa cô đi chơi.
Tôn Hoàng Uyển Vân liền đáp: “Nếu anh cũng không biết về Vịnh Xuyên vậy chúng ta cùng khám phá cũng được mà”.
Tề Lăng Hạo nghe vậy cũng hiểu Tôn Hoàng Uyển Vân đang có ý gì liền cười nhạt đáp: “Chỉ sợ tới đó lại bận công việc không đi cùng Tôn Hoàng tiểu thư được lại thành ra thất hứa mà thôi”.
“Em sẽ chờ đến lúc anh rảnh có thời gian dành cho em”.
Tề Lăng Hạo bước đến chiếc xe McLaren F1 LM-Specification màu đen của mình rồi quay sang nói với Tôn Hoàng Uyển Vân: “Làm phiền Tôn Hoàng tiểu thư quá rồi”.
“Trước lạ sau quen mà anh cũng đừng khách sáo nữa”.
Tề Lăng Hạo đưa tay mở cửa xe: “Tạm biệt Tôn Hoàng tiểu thư”.
Tôn Hoàng Uyển Vân khẽ cười e thẹn: “Gặp lại sau”.
Lúc lái xe đi Tề Lăng Hạo đã nhìn Tôn Hoàng Uyển Vân rồi nhếch môi mỉm cười lạnh thầm nghĩ trong đầu “Tiếc quá thời gian rảnh của tôi đều dành cho cô ấy hết rồi không có thời gian cho cô đâu…mặc dù cô và cô ấy rất là giống nhau nhưng cảm giác của tôi lại rất là khác”.
Người ta thường nói nếu muốn sẽ tìm cách không muốn sẽ tìm lý do Tề Lăng Hạo chính là đang tìm lý do để tránh gặp gỡ riêng với Tôn Hoàng Uyển Vân.
Mặc dù Tôn Hoàng Uyển Vân này có nhan sắc hoàn hảo như hai giọt nước với Kiều Uyển Vũ nhưng anh vẫn thích vợ của mình hơn là một bản sao thay thế.
Chiếc McLaren F1 LM-Specification của Tề Lăng Hạo lăn bánh rời đi đã một đoạn rồi mà Tôn Hoàng Uyển Vân vẫn còn luyến tiếc đứng trông theo.
Tâm trạng của Tôn Hoàng Uyển Vân hôm nay cũng xao xuyến đến lạ, bình thường cô chẳng để tâm đến bất cứ cái gì khác ngoài công việc nhưng hôm nay bỗng để ý đến hoa cỏ trong vườn và phát hiện ra rằng chúng rất là đẹp luôn.
Tôn Hoàng Uyển Vân khẽ nở một nụ cười trìu mến trên môi, cảm thấy tâm trạng cực kỳ tốt mà bản thân cô cũng chẳng biết tại sao lại như vậy nữa.
Phải chăng khi bắt đầu yêu người ta sẽ cảm thấy mọi thứ đều trở nên đẹp đẽ một cách lạ thường?!
Tiếng của Tôn Hoàng Thuyết vang lên sau lưng của Tôn Hoàng Uyển Vân: “Nếu thích chiếc McLaren F1 LM-Specification như vậy thì để ba đặt mua cho con một chiếc để đi làm được chứ?”.
Tôn Hoàng Uyển Vân giật mình thoát ra khỏi những cảm xúc bồi hồi trong lòng rồi lên tiếng: “Ba, con đâu có thích chiếc xe đó đâu hơn nữa theo con biết thì chiếc xe đó là hàng hiếm thuộc nhóm giới hạn không phải cứ muốn là sẽ mua được đâu”.