Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-255
Chương 255
Phương Vân vừa nhìn Tề Lăng Hạo và Kiều Uyển Vũ đến thì đã mừng rỡ bước đến chỗ hai người.
Tề Lăng Hạo và Kiều Uyển Vũ cùng cúi đầu chào Phương Vân: “Thưa bà tụi con mới tới ạ”.
Tề Kỳ Nam và Triệu Tích cũng cúi đầu: “Thưa bà tụi con mới tới ạ”.
Phương Vân nhìn Triệu Tích rồi lên tiếng hỏi: “Cô bé này có phải là minh tinh Triệu Tích hay không vậy?”.
Triệu Tích mỉm cười đáp lại: “Dạ phải ạ”.
“Ở ngoài nhìn con còn xinh hơn là trên truyền hình nữa”.
Triệu Tích đỏ mặt: “Dạ bà quá khen rồi ạ”.
Tề Kỳ Nam liền hăm hở nói với Phương Vân: “Bà à, sau này Triệu Tích sẽ làm vợ của con đó bà”.
“Thật sao? vậy thì tốt quá rồi nhìn hai đưa đúng là rất xứng đôi nha”.
Triệu Tích e thẹn quay mặt đi chỗ khác: “Ai mà thèm cưới Kỳ Nam đâu chứ”.
Phương Vân quay nở một nụ cười hiền hòa nắm tay của Kiều Uyển Vũ đưa mắt nhìn cô rồi lên tiếng: “Cháu dâu của bà hôm nay xinh quá, con mặc bộ này rất là đẹp nha thanh thoát và quý phái lắm đó”.
Kiều Uyển Vũ e thẹn đáp lại: “Hôm nay bà của con cũng rất là đẹp mà, hôm nay bà đẹp nhất buổi tiệc đó”.
“Con bé này giỏi nịnh bà thôi”.
Tề Lăng Hạo giơ cái túi vải trong tay lên rồi nói với Phương Vân: “Bà ngoại à, Uyển Vũ còn chuẩn bị mỳ giò heo cho bà nữa nè”.
Phương Vân kinh ngạc: “Thật sao? Vậy bà phải thưởng thức món mỳ giò heo của cháu dâu trước mới được”.
Mọi người cùng kéo qua bàn ngồi xuống, Bạch Lục Tranh lên tiếng hỏi: “Lăng Hạo và Uyển Vũ đến rồi đó hả?”.
“Dạ thưa ông tụi con mới tới ạ”.
Kiều Uyển Vũ lấy trong cái túi vải ra một hộp giữ nhiệt rồi để lên bàn: “Con nghe nói mỳ giò heo theo quan quan niệm truyền thống biểu thị ước muốn trường thọ nên con mới muốn nấu cho bà món mỳ này đó, có điều con mới học thôi nếu không ngon bà đừng chê nhé”.
Phương Vân vui vẻ cầm đũa muỗng lên nếm thử rồi gật đầu tỏ vẻ hài lòng: “Bà cảm thấy rất là ngon đó nha”.
Lý Tương Cầm và Tề phu nhân trở ra thì thấy Phương Vân đang ngồi ăn mỳ cùng Kiều Uyển Vũ và Tề Lăng Hạo thì liền bước qua mỉm cười lên tiếng: “Món quà này là ai nghĩ ra trong hai đứa vậy hả?”.
Kiều Uyển Vũ và Tề Lăng Hạo cùng nhau gật đầu chào Lý Tương Cầm trước: “Con chào mợ hai ạ”.
Tề Lăng Hạo lên tiếng trả lời câu hỏi của Lý Tương Cầm: “Dạ ý tưởng này là của Uyển Vũ đó ạ, cô ấy đã ngồi trong bếp cả nửa ngày trời để tự tay học nấu món mỳ mừng thọ cho bà đó mợ”.
Lý Tương Cầm tỏ vẻ hài lòng: “Con bé đúng là chu đáo mà”.
Tề phu nhân nhìn thấy Kiều Uyển Vũ rất được lòng bên Bạch gia thì có chút không vui thậm chí là ghen tị với con dâu của mình.
Mạc Hy Nhi đứng một bên bĩu môi lẩm bẩm: “Chỉ là một bát mỳ giò heo thôi có gì ghê gớm đâu mà cứ làm quá lên không biết”.
Bạch Lục Kỳ đứng gần đó nghe Mạc Hy Nhi nói như thế liền hất mặt đáp lại lời của cô ta: “Uyển Vũ là thật tâm vì bà mà nấu ra một bát mỳ vẫn đỡ hơn những đứa không làm được mà cứ thích đứng đó lảm nhảm như con điên”.
Tề Cẩm Giang vốn sợ là Mạc Hy Nhi sẽ gây khó dễ cho Kiều Uyển Vũ nên từ đầu vẫn luôn theo sát cô ta, Tề Cẩm Giang lên tiếng nói với Bạch Lục Kỳ: “Mặc kệ cô ta đi chị Lục Kỳ à chúng ta là người một nhà còn cô ta là người ngoài làm sao hiểu được tấm lòng mà chị Uyển Vũ dành cho bà được chứ”.
Khách mời cũng đã đến đông đủ buổi lễ mừng thọ của Bạch lão phu nhân diễn ra như đúng kế hoạch, mọi người tặng cho bà rất nhiều quà.
Bạch Lục Phong và Lý Tương Cầm tặng cho Phương Vân một bức tượng Phật quan âm bồ tác bằng vàng nguyên khối, vị Phật phổ độ chúng sinh, luôn hướng con người đến điều thiện, điều tốt đẹp với mong ước tâm hồn của bà được thanh tịnh và cầu phúc cho con cháu.
Tề Bách Hào và Tề phu nhân tặng một tấm tranh “Cá chép hoa sen” bởi vì hoa sen tượng trưng cho sự thanh cao, thoát tục, ca ngợi đức hạnh của người phụ nữ còn cá chép có ý nghĩa là tài lộc và sự may mắn.
Tề Lăng Hạo tặng cho Phương Vân một bức tượng “Tùng hạc diên niên” bằng vàng nguyên khối đắc đỏ với ý nghĩa trường thọ, Kiều Uyển Vũ tặng riêng cho bà một sợi dây đeo tay bằng đá cẩm thạch có mặt tượng phật quan âm.
Phương Vân tỏ vẻ thích sợi dây đeo tay mà Kiều Uyển Vũ tặng nên nhờ cô đeo vào giúp bà, Phương Vân mỉm cười nói với Kiều Uyển Vũ: “Con chọn sợi dây này đúng là rất hợp ý của bà đó”.
Tề Lăng Hạo liền dẩu môi: “Bà ngoại à, món quà mà vợ chồng con cùng tặng là tượng “Tùng hạc diên niên” đó, vậy mà bà chỉ thích mỗi sợi dây đeo tay mà Uyển Vũ tặng riêng thôi”.
Phương Vân liền nói: “Qùa của tất cả mọi người bà đều thích chỉ có Uyển Vũ tặng bà sợi dây mà bà thích hơn một chút nên bà đeo ngay thôi mà sao con lại đi ghen tị với vợ con chứ”.
Mạc Hy Nhi mở hộp quà của cô ta ra trước mặt của mọi người: “Bà à, con tặng bà một chuỗi ngọc trai đeo cổ hy vọng là bà sẽ thích”.
Phương Vân đưa tay nhận lấy Mạc Hy Nhi mong rằng bà cũng có thể đeo lên cổ với vể mặt thích thú ai ngờ Phương Vân nhận xong liền để sang một bên còn không thèm nhìn tới lần thứ hai.
Phương Vân vừa nhìn Tề Lăng Hạo và Kiều Uyển Vũ đến thì đã mừng rỡ bước đến chỗ hai người.
Tề Lăng Hạo và Kiều Uyển Vũ cùng cúi đầu chào Phương Vân: “Thưa bà tụi con mới tới ạ”.
Tề Kỳ Nam và Triệu Tích cũng cúi đầu: “Thưa bà tụi con mới tới ạ”.
Phương Vân nhìn Triệu Tích rồi lên tiếng hỏi: “Cô bé này có phải là minh tinh Triệu Tích hay không vậy?”.
Triệu Tích mỉm cười đáp lại: “Dạ phải ạ”.
“Ở ngoài nhìn con còn xinh hơn là trên truyền hình nữa”.
Triệu Tích đỏ mặt: “Dạ bà quá khen rồi ạ”.
Tề Kỳ Nam liền hăm hở nói với Phương Vân: “Bà à, sau này Triệu Tích sẽ làm vợ của con đó bà”.
“Thật sao? vậy thì tốt quá rồi nhìn hai đưa đúng là rất xứng đôi nha”.
Triệu Tích e thẹn quay mặt đi chỗ khác: “Ai mà thèm cưới Kỳ Nam đâu chứ”.
Phương Vân quay nở một nụ cười hiền hòa nắm tay của Kiều Uyển Vũ đưa mắt nhìn cô rồi lên tiếng: “Cháu dâu của bà hôm nay xinh quá, con mặc bộ này rất là đẹp nha thanh thoát và quý phái lắm đó”.
Kiều Uyển Vũ e thẹn đáp lại: “Hôm nay bà của con cũng rất là đẹp mà, hôm nay bà đẹp nhất buổi tiệc đó”.
“Con bé này giỏi nịnh bà thôi”.
Tề Lăng Hạo giơ cái túi vải trong tay lên rồi nói với Phương Vân: “Bà ngoại à, Uyển Vũ còn chuẩn bị mỳ giò heo cho bà nữa nè”.
Phương Vân kinh ngạc: “Thật sao? Vậy bà phải thưởng thức món mỳ giò heo của cháu dâu trước mới được”.
Mọi người cùng kéo qua bàn ngồi xuống, Bạch Lục Tranh lên tiếng hỏi: “Lăng Hạo và Uyển Vũ đến rồi đó hả?”.
“Dạ thưa ông tụi con mới tới ạ”.
Kiều Uyển Vũ lấy trong cái túi vải ra một hộp giữ nhiệt rồi để lên bàn: “Con nghe nói mỳ giò heo theo quan quan niệm truyền thống biểu thị ước muốn trường thọ nên con mới muốn nấu cho bà món mỳ này đó, có điều con mới học thôi nếu không ngon bà đừng chê nhé”.
Phương Vân vui vẻ cầm đũa muỗng lên nếm thử rồi gật đầu tỏ vẻ hài lòng: “Bà cảm thấy rất là ngon đó nha”.
Lý Tương Cầm và Tề phu nhân trở ra thì thấy Phương Vân đang ngồi ăn mỳ cùng Kiều Uyển Vũ và Tề Lăng Hạo thì liền bước qua mỉm cười lên tiếng: “Món quà này là ai nghĩ ra trong hai đứa vậy hả?”.
Kiều Uyển Vũ và Tề Lăng Hạo cùng nhau gật đầu chào Lý Tương Cầm trước: “Con chào mợ hai ạ”.
Tề Lăng Hạo lên tiếng trả lời câu hỏi của Lý Tương Cầm: “Dạ ý tưởng này là của Uyển Vũ đó ạ, cô ấy đã ngồi trong bếp cả nửa ngày trời để tự tay học nấu món mỳ mừng thọ cho bà đó mợ”.
Lý Tương Cầm tỏ vẻ hài lòng: “Con bé đúng là chu đáo mà”.
Tề phu nhân nhìn thấy Kiều Uyển Vũ rất được lòng bên Bạch gia thì có chút không vui thậm chí là ghen tị với con dâu của mình.
Mạc Hy Nhi đứng một bên bĩu môi lẩm bẩm: “Chỉ là một bát mỳ giò heo thôi có gì ghê gớm đâu mà cứ làm quá lên không biết”.
Bạch Lục Kỳ đứng gần đó nghe Mạc Hy Nhi nói như thế liền hất mặt đáp lại lời của cô ta: “Uyển Vũ là thật tâm vì bà mà nấu ra một bát mỳ vẫn đỡ hơn những đứa không làm được mà cứ thích đứng đó lảm nhảm như con điên”.
Tề Cẩm Giang vốn sợ là Mạc Hy Nhi sẽ gây khó dễ cho Kiều Uyển Vũ nên từ đầu vẫn luôn theo sát cô ta, Tề Cẩm Giang lên tiếng nói với Bạch Lục Kỳ: “Mặc kệ cô ta đi chị Lục Kỳ à chúng ta là người một nhà còn cô ta là người ngoài làm sao hiểu được tấm lòng mà chị Uyển Vũ dành cho bà được chứ”.
Khách mời cũng đã đến đông đủ buổi lễ mừng thọ của Bạch lão phu nhân diễn ra như đúng kế hoạch, mọi người tặng cho bà rất nhiều quà.
Bạch Lục Phong và Lý Tương Cầm tặng cho Phương Vân một bức tượng Phật quan âm bồ tác bằng vàng nguyên khối, vị Phật phổ độ chúng sinh, luôn hướng con người đến điều thiện, điều tốt đẹp với mong ước tâm hồn của bà được thanh tịnh và cầu phúc cho con cháu.
Tề Bách Hào và Tề phu nhân tặng một tấm tranh “Cá chép hoa sen” bởi vì hoa sen tượng trưng cho sự thanh cao, thoát tục, ca ngợi đức hạnh của người phụ nữ còn cá chép có ý nghĩa là tài lộc và sự may mắn.
Tề Lăng Hạo tặng cho Phương Vân một bức tượng “Tùng hạc diên niên” bằng vàng nguyên khối đắc đỏ với ý nghĩa trường thọ, Kiều Uyển Vũ tặng riêng cho bà một sợi dây đeo tay bằng đá cẩm thạch có mặt tượng phật quan âm.
Phương Vân tỏ vẻ thích sợi dây đeo tay mà Kiều Uyển Vũ tặng nên nhờ cô đeo vào giúp bà, Phương Vân mỉm cười nói với Kiều Uyển Vũ: “Con chọn sợi dây này đúng là rất hợp ý của bà đó”.
Tề Lăng Hạo liền dẩu môi: “Bà ngoại à, món quà mà vợ chồng con cùng tặng là tượng “Tùng hạc diên niên” đó, vậy mà bà chỉ thích mỗi sợi dây đeo tay mà Uyển Vũ tặng riêng thôi”.
Phương Vân liền nói: “Qùa của tất cả mọi người bà đều thích chỉ có Uyển Vũ tặng bà sợi dây mà bà thích hơn một chút nên bà đeo ngay thôi mà sao con lại đi ghen tị với vợ con chứ”.
Mạc Hy Nhi mở hộp quà của cô ta ra trước mặt của mọi người: “Bà à, con tặng bà một chuỗi ngọc trai đeo cổ hy vọng là bà sẽ thích”.
Phương Vân đưa tay nhận lấy Mạc Hy Nhi mong rằng bà cũng có thể đeo lên cổ với vể mặt thích thú ai ngờ Phương Vân nhận xong liền để sang một bên còn không thèm nhìn tới lần thứ hai.