Lê vũ thảo nguyên
Tác giả VW
-
CHƯƠNG 4
“Bụp!”, “Hự!”. Vài âm thanh lạ vang lên tương ứng với nó là bấy nhiêu gã thủ hạ bên cạnh Lục Cầm Giao ngã xuống. Trong lúc hắn đang mải quan sát biểu hiện của lão Ngụy, lúc hắn ngỡ đã nắm chắc phần thắng trong tay, không ngờ chó cùng dứt dậu, thủ hạ bên cạnh lão đã kịp ra ám hiệu để bọn bắn tỉa ra tay. “Giết!” âm thanh mang hơi thở của tu la địa ngục rét lạnh đã định sẵn cơn mưa máu.“Bùm! Bùm”. Từng chùm tiếng nổ vang lên hất văng Ngụy Diên về phía sau, may lão chỉ bị sức ép của vụ nổ bắn ngược lại mà không bị thương, nhưng thủ hạ che chắn cho lão thì nằm im bất động, từng dòng nóng ấm chảy thấm vào áo sơ mi của lão. “Ngụy tổng, nhân lúc này phải thoát trước đã” nói rồi Tập Ân vội xốc vai lão Ngụy biến mất khỏi màn đêm.
“Phải tìm bằng được lão Ngụy, không cho kẻ nào thoát”. Tuy bị sức ép hất văng sang bên, nhưng Lục Cầm Giao vẫn bình tĩnh ra lệnh cho thủ hạ, ngay lập tức một vòng khép kín được tạo ra.
Tập Ân đưa Ngụy Diên men theo từng ngóc ngách trong kho hàng rộng lớn tìm đường ra, mặc dù không ưa lão hay đúng hơn đã có lúc Tập Ân muốn lão chết bởi những hành động vô liêm sỉ của lão nhưng dù sao lão cũng một tay đào tạo nên anh, đưa anh từ một thân mồ côi về nuôi dưỡng.
“Ồ, Ngụy tổng, sao đường lớn không đi lại chọn đường nhỏ như con chuột chui cống thế này?”. Cả Tập Ân và Ngụy Diên đều sững người lại. Trong bóng tối mờ phía trước mặt, một người đứng khoanh tay nhàn nhã đang nhìn chăm chú cả hai. Người này…
“Trầm Mịch, chúng ta không thù không oán, hãy nể mặt chúng ta cùng lớn lên từ trại trẻ mồ côi, anh hãy tha cho chúng tôi một con đường sống, sau này nếu anh cần, tôi nhất định thấy chết không từ”
“Tập Ân, anh có thể đi nhưng Ngụy tổng thì không”. “Nói vậy anh không nể mặt tôi?”. Tập Ân híp mắt nhìn Trầm Mịch, người anh em này sống cùng anh trong trại mồ côi, sau này anh được Ngụy tổng nhận nuôi mang về khu huấn luyện của lão, anh đã từng nghĩ mình thật may mắn, nhưng trò đời ai biết, Trầm Mịch lại được Lục Cầm Giao nhận nuôi và huấn luyện, giờ đây hai người trên hai chiến tuyến, tính cách Trầm Mịch anh hiểu rõ, trừ khi người chết là Trầm Mịch, nếu không …
“Đừng nói nhiều!” còn chưa dứt lời, Trầm Mịch đã lao đến không cho đối phương chút nhượng bộ. Tập Ân đành buông tay Ngụy Diên tiến lên đỡ đòn. Tuy cùng xuất thân nhưng lúc này, trong mắt Trầm Mịch chỉ một chữ “Giết”, nhưng mục tiêu là Ngụy Diên, vì vậy anh tìm mọi cách tiếp cận lão.
Bóng đêm cứ quánh đặc như thế. Trận chiến giữa Tập Ân và Trầm Mịch ngày càng dữ dội.
Last edited by a moderator:
Bình luận facebook