Em sẽ cắt đứt sợi dây tình cảm với anh,
Đã đến em phải đi tìm một bờ vai mới,
Hai tháng trôi qua buồn đau coi như chưa từng có,
Vì sao anh lại chẳng lắng nghe tiếng lòng em khi em biết anh quá đỗi thờ ơ,
Tại sao em lại không chịu nghe lời bạn bè?
Họ chứng kiến nó nảy nở, họ cũng biết rằng nó sẽ kết thúc.
Ấy thế mà em không thể nhìn ra,
Phải chăng em quá mù quáng?
Tại sao em không thấy anh đang bỡn cợt với tấm lòng em?
Than ôi, tất cả xúc cảm đã che lấp,
Con tim em chẳng muốn lắng nghe thêm,
Em chỉ muốn giữ chặt tình yêu.
Bây giờ em thấy anh không xứng đáng với nó,
Không, không một tý nào.
Em rút ra được, rằng em đã tìm kiếm tình yêu đều sai chỗ,
Vì sao lúc ấy em không nhận ra điều này?
Em chắc rằng chính em không muốn để tình cảm dành cho anh biến mất,
Nhưng biết phải thế nào hỡi anh?
Con tim em đi tìm tình yêu chỉ để gợi lại vết thương,
Và anh là chính người em oán hờn.
Em hờn anh vì tất cả dòng lệ mà em đã tuôn rơi vì anh,
Và tất cả những lời anh buông ra,
Cuối cùng em cũng có thể làm lại cuộc đời mình,
Em có thể bỏ tất cả những thương đau và kí ức lại đằng sau.
Chóng thôi rồi mọi chuyện cũng chìm lắng,
Và em sẽ tìm được một tình yêu mới,
Tình yêu dành cho anh đã phôi pha,
Và giờ đây anh chẳng là gì, nhưng chỉ là một người bạn.
Tình yêu em từng trao cho anh,
Còn gì đâu mà vãn hồi nữa,
Anh bây giờ chỉ là kỉ niệm trong quá khứ.