-
#1: Bầu Trời Hồng !?
"Thật ra trên đời có những chuyện mấy bạn không bao giờ biết (ngay cả tui cũng vậy ._. ) một trong số đó là câu chuyện về một thế giới xa lạ nào đó được đặt tên là Tiglath,nàooooo chúng ta hãy đến với những câu chuyện bí ẩn nhưng hoành tá tràng à nhầm hoành tráng về cái nơi đó nào"
- dafuq thằng nào viết cuốn sách để cái mục lục nhảm shit vậy trời ?
[giới thiệu nhẹ: Thằng vừa nói câu đó là Sean, sanh-diên năm hai của trường đại học Howirth nổi tiếng,thuộc khoa Thiên Văn Học
mẹ là nhà khoa học, còn cha là nhà thám hiểm (đẫ mất tích) hiện hắn đang là thành viên của câu lạc bộ "Những điều bí ẩn Phi Tự Nhiên" ngoài hắn ra còn ba khứa nữa mà dài dòng quá nên để sau vậy ]
- kệ,chắc mấy cha viết sách thời đó bị bệnh lâu năm mà giấu. vừa nói hắn vừa dùng tay phấy phẩy bụi bám trên cuốn sách đã sờn rách
- hay khoan hãy đọc, đợi gọi mấy khứa kia đọc thử coi có gì hay ho,dù gì cũng do papy (tên hắn dùng để gọi cha) để lại mà
đoạn hắn với tay lấy cái điện thoại và nhắn tin cho đám trong câu lạc bộ
“ có vụ hay,tập hợp đi mấy khứa, ở BedWood”
xong hắn thay đồ rồi đến chỗ hẹn
“BeedWood” là ám hiệu của cái clb hắn đang tham gia,câu đó ám chỉ một ngôi nhà trong thân cây do bọn chúng làm phía bên trong chỉ có một cái giường lớn tự đóng và một chiếc đèn treo lủng lẳng
đến nơi thì hắn đã thấy cả 3 tên kia đợi sẳn từ hồi nào
- con lợn gợi tình? ủa hình như có gì đó đéo ổn ở đây á mấy khứa,tao nhớ nhà tao gần đây hơn tụi bây mà,thường thường là tao chờ tụi bây chứ sao nay tụi bây tới lẹ vậy? mà tới khi nào vậy ?. Sean hỏi vẻ ngạc cmn nhiên
- tới từ sáng giờ luôn đó men. Thằng vừa nói là Alex,thằng này thì mặt mày khù khờ được cái ngu,dễ sai vặt
- ủa sao nay tụi bây tới sớm vậy nay có vụ gì mới đâu?. Vẫn là thằng Sean với cái mặt ngu người
- mới cái đinh công mạnh mày,bà mẹ mới 7h sáng,đang ngủ mày gọi kêu tụi tao ra đây bắt chờ sáng giờ rồi mày hỏi với làm mặt ngây thở hả ?. Khứa này là John,khá thông minh,to con,đẹp zai các kiểu,được cái khùng + mặt lúc nào cũng ngầu ngầu kiểu sờ-quát nên mãi éo có em nào dám theo
- ủa…..(đang lội ngược dòng ký ức) à tao nhớ rồi,đúng sáng này tao có gọi tụi mày ra,biết tụi mày ra trước hết rồi nên tao ngủ quên,hihi thông cảm hen mấy khứa
- ừ,vì tình an hem,tao tha cho mày miễn có đem đĩa của V-Dragon theo cho tao là dược rồi.Thằng này là Max,đẹp zai khoai to các kiểu, tóc đỏ hồng như thằng gay lọ,nghe nói mấy gái mê lắm vì hát hay còn nằm trong đội văn nghệ của trường nữa,nhưng thật ra là lâu lâu hát nhép với cả múa may,quay cuồng nên bọn con gái thích nó lắm
- đây này thằng ông nội,suốt ngày bắt chước người ta là hay
vừa nói Sean vừa đưa cho hắn cái đĩa để trong chiếc cặp
- kệ bố,không được như bố nên GATO à ?
- Gato thằng cha mày ý -_-
- đủ rồi 2 khứa,vô chủ để chính đi Sean
John lên tiếng ngăn cuộc cãi vả sắp xảy ra của Sean với Max
- ok tao có cái này khá hay cho tụi mày coi. Vừa nói vừa lội cuốn sách trong cuốn tập ra đặt lên chiếc giường
cả đám xúm lại xem.trên bìa sách ghi rất rõ và to “Tiglath is real? And what is it?”
Cả đám không ai nói ai tiếng nào,lặng lẽ vạch cuốn sách ra,một dòng chữ khá to và do cha của Sean để lại “Nó có Thật” cả đám bang hoàng nhìn nhau rồi lật những trang tiếp theo xem như thế nào thì…..ÔI TRỜI ƠIIII,HỠI THẦN LINH ƠI….
- rách hết mẹ rồi thế éo nào? Mày đùa nhau hả Sean ? . John nhìn Sean vẻ căng thẳng
- làm sao tao biết được,tao cũng như tụi bây,lần đầu đọc nó thôi!. Sean phản bác
- Ê.tụi bây coi nè. Max vừa nói vừa chỉ tay vào trang bị rách 1 nữa
- đó là cái gì vậy?. John hỏi
- trông nó cứ như một biểu tượng kỳ lạ nào đó nhỉ ?. Alex lên tiếng
cả bọn cũng cùng ý kiến
Sau gần 30p cả bọn cũng chả tìm thấy gì mới,cả đám lộ vẻ thất vọng thấy rõ
- thôi về đi mấy khứa,tao đói rồi. Sean nói
- ừa,có gì để từ từ bàn tiếp. John đồng tình
cả bọn chia tay nhau rồi đường ai nấy về
Trên đường về Sean cứ cảm thấy bất an,lo lắng lạ kỳ,về đến nhà hắn đứng hình,mặt không cảm xúc – Hồ Quang Hiếu ._. nhà hắn như vừa bị lục tung,nhưng không mất thứ gì
Hắn định gọi cảnh sát nhưng lại thôi,vì nhà chả mất thứ gì,trong lúc đi dọn dẹp hắn vô tình nhìn thấy trên sàn có thứ gì đó như bị đào bới,hắn dùng cả sức cũng chả thể nào kéo nổi tấm ván chết tiệt ấy lên,lúc đang kéo hắn bị trượt tay,ngã về phía chiếc ghế sofa khiến nó chuyển động và “cạch” một tiếng. tấm gỗ đó từ từ hạ xuống lộ ra cái cầu thang dẫn đi xuống,giờ thì hắn thầm nghĩ
“thì ra đó là lý do nhà minh không có Osin là vì thứ này sao?”.Do bản tính vốn tò mò hắn đứng dậy đi về phía bếp,mở tủ lấy chiếc đèn pin và lần từng bậc thang đi xuống phía dưới và hắn đi từ ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác….THẬT KHÔNG THỂ TIN ĐƯỢCCCCCCCCCCC!
- Chả có mẹ gì ._. đùa nhau à ? thế họ xây cái này để làm gì ?
vừa nói hắn vừa lia chiếc đèn pin xung quanh thì phát hiện phía cuối góc phòng có một cái hộp nhỏ bám đầy bụi,lúc tiến lại gần hắn không để ý giẫm lên cái gì đó, “cạch” một tiếng hắn bang hoàng phát hiện đó là bẫy nhưng thay vì bắn ra mũi tên độc hay đại loại vậy,căn phòng bổng sáng rực,và từ trong góc phòng bắn ra pháo sáng cứ như chúc mừng sinh nhật
- đùa nhau hả trời,cái thế loại gì thế này?
bỗng từ trên trần,rồi xuống 1 cái biển được treo lên bằng sợi dây
“chúc mừng con trai,con đã tìm đúng nơi mình cần tìm,ta chắc hẵn bất ngờ lắm khi biết nhà mình xuất hiện căn phòng như thế này, phải là do cha,là do cha đã giấu con và mẹ con,huhuhuhu cha xin lỗi huhu,thôi vào vấn để chính,con thấy cái hộp sạch sẽ và ngay ngắn được cha đặt ở góc phòng chứ ?” Sean liếc nhìn…..nó đầy bụi và nhìn như bị quẳng vào cái xó đó
- sạch sẽ,ngay ngắn kiểu éo gì chả biết =.= Sean nhếch môi
hắn nhìn tấm bảng rồi tiếp tục “trong đó chứa đựng cả đời ta nghiên cứu,đó là một kiểu phép dịch chuyển ta đã gần như cả mạng sống để xin nó từ tay mụ phù thủy từ khu rừng “câm”, ta nài nỉ mãi mà mụ chả mở miệng nói tiếng nào. Đến ngày thứ 3 ta ở nhà bà ta,lúc ta thức dậy bà ta đã không con ở đó nữa chỉ thấy trên bàn có 2 tờ giấy,tờ giấy đầu tiên là phép dịch chuyển kèm theo dòng chữ “đọc to nơi ngươi muốn đến” và tờ thứ 2 chỉ có một dòng chữ viết rất to, và rõ “đm tao bị câm,bị câm đó,mày kêu tao nói kiểu éo gì?” lúc đó ta như đã hiểu ngọn nguồn câu chuyện,trong chiếc hộp đó là một nữa phép dịch chuyển còn một nữa đã mất ta đã sao chép lại và cất nó ở nơi bí mật,con trai của ta hãy tìm ra phép dịch chuyển và đến nơi con người chưa từng đặt chân tới đi!”
Sean đọc xong không nói gì bước tới nhặt chiếc hộp và mở nó ra….trong đó có 1 mãnh giấy với hình thù kỳ lạ mà vừa nhìn Sean đã biết mình từng thấy nó và biết nó đang ở đâu
- nữa còn lại trong cuốn sách và cất ở nơi bí mật quái gì khi mà ông để nó trong tủ kính rồi trưng bày trong phòng tui chứ?
sau đó hắn lôi trong cặp ra cuốn sách và ghép trang giấy kia lại với trang đã bị rách trong cuốn sách,khi 2 trang giấy vừa chạm vào nhau một tia sáng lóe lên Sean đứng như người mất hồn không phản ứng, bất ngờ giữa tờ giấy hiện ra bàn tay tán mạnh vào mặt Sean,hắn vừa đau vừa giật mình làm rơi quyển sách,nhưng trang giấy tuyệt nhiên không hề rơi ra,bỗng từ đâu cất lên tiếng nói “đm ngu như con bò, ghép rồi thì nói nơi muốn đến đi chứ,đm óc chó vừa thôi” hắn chợt nhớ ra lời cha hắn nhưng còn phân vân không biết nên đi đâu thì bỗng nhiên hắn nhớ đến cuộc đối thoại giữa hắn và cha hắn cách đây 4 năm,2 ngày trước cái ngày cha hắn mất tích
- cha sắp phải đi xa nữa hả cha ?
- đúng rồi con trai, lần này cha sẽ đi đến một nơi rất xa
- nơi đó là đâu hả cha ?
- là Tiglath con trai ạ ạ ạ ạ…..
Rồi không một chút do dự Sean hét lên với cuốn sách, Tiglath,ta muốn đến Tiglath
cuốn sách chỉ im lặng rồi lóe lên ánh sáng hút Sean vào, “quái lại sao ai cũng muốn đến nơi chết tiệt đó thế nhỉ?” cuốn sách lên tiếng sau khi hút Sean vào trong rồi cuốn sách tan biến
Sean đang trượt dài trong đường hầm của không gian và thời gian bên cạnh có tiếng nói “nhớ rõ khi ngươi đến đây, nếu ngươi không hoàn thành được điều mpong muốn để đến đây thì ngươi vĩnh viễn không trở về nhà được”
rồi cuối đường hầm có ánh sán….Sean đang rơi và bịch….hắn bất tỉnh trong tiếng chim hót vang với những cái cây kỳ lạ và phía trên…….một “bầu trời màu hồng” như hứa hẹn điều gì đó đang xảy đến….
- dafuq thằng nào viết cuốn sách để cái mục lục nhảm shit vậy trời ?
[giới thiệu nhẹ: Thằng vừa nói câu đó là Sean, sanh-diên năm hai của trường đại học Howirth nổi tiếng,thuộc khoa Thiên Văn Học
mẹ là nhà khoa học, còn cha là nhà thám hiểm (đẫ mất tích) hiện hắn đang là thành viên của câu lạc bộ "Những điều bí ẩn Phi Tự Nhiên" ngoài hắn ra còn ba khứa nữa mà dài dòng quá nên để sau vậy
- kệ,chắc mấy cha viết sách thời đó bị bệnh lâu năm mà giấu. vừa nói hắn vừa dùng tay phấy phẩy bụi bám trên cuốn sách đã sờn rách
- hay khoan hãy đọc, đợi gọi mấy khứa kia đọc thử coi có gì hay ho,dù gì cũng do papy (tên hắn dùng để gọi cha) để lại mà
đoạn hắn với tay lấy cái điện thoại và nhắn tin cho đám trong câu lạc bộ
“ có vụ hay,tập hợp đi mấy khứa, ở BedWood”
xong hắn thay đồ rồi đến chỗ hẹn
“BeedWood” là ám hiệu của cái clb hắn đang tham gia,câu đó ám chỉ một ngôi nhà trong thân cây do bọn chúng làm phía bên trong chỉ có một cái giường lớn tự đóng và một chiếc đèn treo lủng lẳng
đến nơi thì hắn đã thấy cả 3 tên kia đợi sẳn từ hồi nào
- con lợn gợi tình? ủa hình như có gì đó đéo ổn ở đây á mấy khứa,tao nhớ nhà tao gần đây hơn tụi bây mà,thường thường là tao chờ tụi bây chứ sao nay tụi bây tới lẹ vậy? mà tới khi nào vậy ?. Sean hỏi vẻ ngạc cmn nhiên
- tới từ sáng giờ luôn đó men. Thằng vừa nói là Alex,thằng này thì mặt mày khù khờ được cái ngu,dễ sai vặt
- ủa sao nay tụi bây tới sớm vậy nay có vụ gì mới đâu?. Vẫn là thằng Sean với cái mặt ngu người
- mới cái đinh công mạnh mày,bà mẹ mới 7h sáng,đang ngủ mày gọi kêu tụi tao ra đây bắt chờ sáng giờ rồi mày hỏi với làm mặt ngây thở hả ?. Khứa này là John,khá thông minh,to con,đẹp zai các kiểu,được cái khùng + mặt lúc nào cũng ngầu ngầu kiểu sờ-quát nên mãi éo có em nào dám theo
- ủa…..(đang lội ngược dòng ký ức) à tao nhớ rồi,đúng sáng này tao có gọi tụi mày ra,biết tụi mày ra trước hết rồi nên tao ngủ quên,hihi thông cảm hen mấy khứa
- ừ,vì tình an hem,tao tha cho mày miễn có đem đĩa của V-Dragon theo cho tao là dược rồi.Thằng này là Max,đẹp zai khoai to các kiểu, tóc đỏ hồng như thằng gay lọ,nghe nói mấy gái mê lắm vì hát hay còn nằm trong đội văn nghệ của trường nữa,nhưng thật ra là lâu lâu hát nhép với cả múa may,quay cuồng nên bọn con gái thích nó lắm
- đây này thằng ông nội,suốt ngày bắt chước người ta là hay
vừa nói Sean vừa đưa cho hắn cái đĩa để trong chiếc cặp
- kệ bố,không được như bố nên GATO à ?
- Gato thằng cha mày ý -_-
- đủ rồi 2 khứa,vô chủ để chính đi Sean
John lên tiếng ngăn cuộc cãi vả sắp xảy ra của Sean với Max
- ok tao có cái này khá hay cho tụi mày coi. Vừa nói vừa lội cuốn sách trong cuốn tập ra đặt lên chiếc giường
cả đám xúm lại xem.trên bìa sách ghi rất rõ và to “Tiglath is real? And what is it?”
Cả đám không ai nói ai tiếng nào,lặng lẽ vạch cuốn sách ra,một dòng chữ khá to và do cha của Sean để lại “Nó có Thật” cả đám bang hoàng nhìn nhau rồi lật những trang tiếp theo xem như thế nào thì…..ÔI TRỜI ƠIIII,HỠI THẦN LINH ƠI….
- rách hết mẹ rồi
- làm sao tao biết được,tao cũng như tụi bây,lần đầu đọc nó thôi!. Sean phản bác
- Ê.tụi bây coi nè. Max vừa nói vừa chỉ tay vào trang bị rách 1 nữa
- đó là cái gì vậy?. John hỏi
- trông nó cứ như một biểu tượng kỳ lạ nào đó nhỉ ?. Alex lên tiếng
cả bọn cũng cùng ý kiến
Sau gần 30p cả bọn cũng chả tìm thấy gì mới,cả đám lộ vẻ thất vọng thấy rõ
- thôi về đi mấy khứa,tao đói rồi. Sean nói
- ừa,có gì để từ từ bàn tiếp. John đồng tình
cả bọn chia tay nhau rồi đường ai nấy về
Trên đường về Sean cứ cảm thấy bất an,lo lắng lạ kỳ,về đến nhà hắn đứng hình,mặt không cảm xúc – Hồ Quang Hiếu ._. nhà hắn như vừa bị lục tung,nhưng không mất thứ gì
Hắn định gọi cảnh sát nhưng lại thôi,vì nhà chả mất thứ gì,trong lúc đi dọn dẹp hắn vô tình nhìn thấy trên sàn có thứ gì đó như bị đào bới,hắn dùng cả sức cũng chả thể nào kéo nổi tấm ván chết tiệt ấy lên,lúc đang kéo hắn bị trượt tay,ngã về phía chiếc ghế sofa khiến nó chuyển động và “cạch” một tiếng. tấm gỗ đó từ từ hạ xuống lộ ra cái cầu thang dẫn đi xuống,giờ thì hắn thầm nghĩ
“thì ra đó là lý do nhà minh không có Osin là vì thứ này sao?”.Do bản tính vốn tò mò hắn đứng dậy đi về phía bếp,mở tủ lấy chiếc đèn pin và lần từng bậc thang đi xuống phía dưới và hắn đi từ ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác….THẬT KHÔNG THỂ TIN ĐƯỢCCCCCCCCCCC!
- Chả có mẹ gì ._. đùa nhau à ? thế họ xây cái này để làm gì ?
vừa nói hắn vừa lia chiếc đèn pin xung quanh thì phát hiện phía cuối góc phòng có một cái hộp nhỏ bám đầy bụi,lúc tiến lại gần hắn không để ý giẫm lên cái gì đó, “cạch” một tiếng hắn bang hoàng phát hiện đó là bẫy nhưng thay vì bắn ra mũi tên độc hay đại loại vậy,căn phòng bổng sáng rực,và từ trong góc phòng bắn ra pháo sáng cứ như chúc mừng sinh nhật
- đùa nhau hả trời,cái thế loại gì thế này?
bỗng từ trên trần,rồi xuống 1 cái biển được treo lên bằng sợi dây
“chúc mừng con trai,con đã tìm đúng nơi mình cần tìm,ta chắc hẵn bất ngờ lắm khi biết nhà mình xuất hiện căn phòng như thế này, phải là do cha,là do cha đã giấu con và mẹ con,huhuhuhu cha xin lỗi huhu,thôi vào vấn để chính,con thấy cái hộp sạch sẽ và ngay ngắn được cha đặt ở góc phòng chứ ?” Sean liếc nhìn…..nó đầy bụi và nhìn như bị quẳng vào cái xó đó
- sạch sẽ,ngay ngắn kiểu éo gì chả biết =.= Sean nhếch môi
hắn nhìn tấm bảng rồi tiếp tục “trong đó chứa đựng cả đời ta nghiên cứu,đó là một kiểu phép dịch chuyển ta đã gần như cả mạng sống để xin nó từ tay mụ phù thủy từ khu rừng “câm”, ta nài nỉ mãi mà mụ chả mở miệng nói tiếng nào. Đến ngày thứ 3 ta ở nhà bà ta,lúc ta thức dậy bà ta đã không con ở đó nữa chỉ thấy trên bàn có 2 tờ giấy,tờ giấy đầu tiên là phép dịch chuyển kèm theo dòng chữ “đọc to nơi ngươi muốn đến” và tờ thứ 2 chỉ có một dòng chữ viết rất to, và rõ “đm tao bị câm,bị câm đó,mày kêu tao nói kiểu éo gì?” lúc đó ta như đã hiểu ngọn nguồn câu chuyện,trong chiếc hộp đó là một nữa phép dịch chuyển còn một nữa đã mất ta đã sao chép lại và cất nó ở nơi bí mật,con trai của ta hãy tìm ra phép dịch chuyển và đến nơi con người chưa từng đặt chân tới đi!”
Sean đọc xong không nói gì bước tới nhặt chiếc hộp và mở nó ra….trong đó có 1 mãnh giấy với hình thù kỳ lạ mà vừa nhìn Sean đã biết mình từng thấy nó và biết nó đang ở đâu
- nữa còn lại trong cuốn sách và cất ở nơi bí mật quái gì khi mà ông để nó trong tủ kính rồi trưng bày trong phòng tui chứ?
sau đó hắn lôi trong cặp ra cuốn sách và ghép trang giấy kia lại với trang đã bị rách trong cuốn sách,khi 2 trang giấy vừa chạm vào nhau một tia sáng lóe lên Sean đứng như người mất hồn không phản ứng, bất ngờ giữa tờ giấy hiện ra bàn tay tán mạnh vào mặt Sean,hắn vừa đau vừa giật mình làm rơi quyển sách,nhưng trang giấy tuyệt nhiên không hề rơi ra,bỗng từ đâu cất lên tiếng nói “đm ngu như con bò, ghép rồi thì nói nơi muốn đến đi chứ,đm óc chó vừa thôi” hắn chợt nhớ ra lời cha hắn nhưng còn phân vân không biết nên đi đâu thì bỗng nhiên hắn nhớ đến cuộc đối thoại giữa hắn và cha hắn cách đây 4 năm,2 ngày trước cái ngày cha hắn mất tích
- cha sắp phải đi xa nữa hả cha ?
- đúng rồi con trai, lần này cha sẽ đi đến một nơi rất xa
- nơi đó là đâu hả cha ?
- là Tiglath con trai ạ ạ ạ ạ…..
Rồi không một chút do dự Sean hét lên với cuốn sách, Tiglath,ta muốn đến Tiglath
cuốn sách chỉ im lặng rồi lóe lên ánh sáng hút Sean vào, “quái lại sao ai cũng muốn đến nơi chết tiệt đó thế nhỉ?” cuốn sách lên tiếng sau khi hút Sean vào trong rồi cuốn sách tan biến
Sean đang trượt dài trong đường hầm của không gian và thời gian bên cạnh có tiếng nói “nhớ rõ khi ngươi đến đây, nếu ngươi không hoàn thành được điều mpong muốn để đến đây thì ngươi vĩnh viễn không trở về nhà được”
rồi cuối đường hầm có ánh sán….Sean đang rơi và bịch….hắn bất tỉnh trong tiếng chim hót vang với những cái cây kỳ lạ và phía trên…….một “bầu trời màu hồng” như hứa hẹn điều gì đó đang xảy đến….