Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 50: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân!
*Chương có nội dung hình ảnh
__________
Cô mệt mỏi lết thân vào nhà ngồi cô ngồi trên chiếc sofa gần đó rồi nhìn ra ngoài ô cửa sổ to to kia bên ngoài bầu trở chuyển sắc từ vàng biến thành hồng cam rực rỡ đó là hoàng hôn ! Cô nhìn mà suy tư !...nó thật đẹp ? Nhưng sao nó lạnh lẽo thế này ?...vì chỉ có mình cô ngắm thôi mà...!?cô từ từ lịm đi cô buồn ngủ rồi cô muốn ngủ ....rồi bất giác ngủ gật trên ghế
___8h tối___
Cô giật mình thức dậy !...cô tự nghĩ cô đã ngủ lâu như vậy sao ?...cô mệt mỏi thở dài đi thay đồ ...xong xuôi cô ra cổng chờ anh nhưng sao lại vắng thế này ? Bầu trời xung quanh tối ôm chỉ có vài nhà thôi nhưng mà rất ít ...rất thưa... Tiếng cú, tiếng dế , ếch bắt đầu vang lên... Cô cảm giác hơi sợ vai run lên nhẹ mà bước vào nhà...
__Cô thấy nhàm chán mà vào trong bếp pha một tí trà uống cô đang nấu thì ở phía sau nhà có tí tiếng động.... Cô giật mình đặt gói trà xuống đi ra xem sau... Trời ngoài khá tối cô không thấy rõ hình như là một con chuột cô thở phào nhẹ nhõm bước vào trong nhà...tiếp tục công việc gian dở...
9h___
cô vẫn không thấy anh trở về lòng bỗng xót ruột vô cùng không chần chờ cô lấy điện thoại ra gọi nhưng đáp lại là tiếng tút tút ..nhưng không có ai bắt máy cả ... Cô nghĩ có lẽ Kiều Á Hân rất nghiêm trọng đây cô kiên trì gọi tiếp nhưng bên kia không ai đáp lại sự lo lắng của cô cả.
Lo lắng của cô dần biến thành sợ hãi...tại sao anh lại chưa đón cô ? Bên ngoài trời ngày còn tối hơn ...gió cũng bắt đầu thổi lớn hơn tiếng con vật trong đêm lại nhiều hơn làm cho lòng cô càng ngày còn sợ cô ngồi trên ghế sofa cô đem bánh nước rồi bật tivi coi những chương trình hài hước nhưng không khí không bớt đi tí nào ...cô ngồi co rút trên chiếc sofa vừa coi hài mà vừa run rẩy... Có lẽ không ai biết đó là ! Cô sợ ở một mình ... Trước khi cưới anh thì cô không có thói quen đó nhưng cưới anh rồi cô rất sợ tối và ở một mình ...!
11h___
Cô vẫn ngồi trên sofa vừa xem tivi 2 tiếng đồng hồ trôi qua cô vẫn không thấy anh đến !!từ nãy đến giờ cô gọi anh nhưng không bất máy ...nhưng bây giờ nó Thuê Bao rồi ... Cô sợ hãi hơn khi máy anh thêu bao___
Cô quyết định rời nhà đi ra quốc lộ đón taxi đi về __ nhưng con đường này liệu có taxi nào qua lại không đây !! ?
Cô mặc áo khoác dài vào !vì nhiệt độ ngoài trời hầu như đã xuống thấp ! Cô đi bộ ra quốc lộ lòng sợ hãi không ngừng ! ...gần tới quốc lộ thì
"Hey! Cô em ! Cô em đi đâu một mình vậy ?" Hai gã đàn ông nhìn trong bần hèn nói
"Hai người là ai ?" cô sợ hãi hỏi
"Hai anh á? Hai anh là người sẽ khiến em sướng đêm nay đấy !" hai gã gương mặt thèm thuồng nhìn cô cô dật mình sợ hãi lùi về sau!
"Tránh ra mau !" cô vừa lùi vừa nắm tay áo
"Tránh á ? Không đâu nha? Đi với tụi anh em sẽ sướng chịu không ?" gã thứ hai nói rồi lấy tay sờ vào vai cô
"Này tránh ra! Đừng động vào tôi !"
"Thôi mà cô em ! Chủ một đêm thôi mà !" gã kia lại mọi rồi hai gã bắt đầu giở trò với cô ! Cô cố gắng đập vào chỗ hiểm tên kia vào tát tên nọ một cái rồi đâm đầu chạy thẳng ra hướng quốc lộ
"Mẹ Kiếp ! Con điếm dám đánh ông !" gã bị tát ôm mặt bị sưng quát lớn còn gã kia chỉ biết ôm chỗ ấy mà than khóc hai gã tức ối máu đuổi theo cô
Cô vừa chạy vừa bấm máy gọi anh ! Trên mặt cô lúc này đã lắm leo nước mắt gọi anh nhưng đáp lại chỉ có
"Thêu bao quý khách vừa gọi hiện tại không liên lạc được xin quý khách vui lòng gọi lại sau...!"
Cô tuyệt vọng hẳn đi ...nhưng rồi may thay ở phía trước là quốc lộ rồi ... Khác hẳn với ngoại ô quốc lộ nhiều nhà hơn nhưng rồi cũng ...sức lực đàn ông hơn phụ nữ ...hai gã kia tóm được tay cô gã kia chạy tới bịt miệng cô! cô hoảng hốt tụt độ
"Hừ ! Con điếm coi đêm nay hai ông làm nhục mày thế nào !" gã tóm tay
Cô nói rồi lôi cô vào bãi rác gần đó
Chốc lát quần áo cô cũng bị xé tan chỉ còn chiếc áo lót và chiếc quần nhỏ ... Bầu ngực tròn trĩnh trắng nõn hồng hào lộ ra! Chiếc eo nhỏ nhắn cặp đùi trắng hồng săn trắng lộ hết ra bên ngoài... Hai gã nhìn cô mà tia dục vọng nổi lên như điên dại ...!Cô giãy dụa nhưng cũng chỉ vô ít!.. tên kia cầm chân cô lên mà đặt nụ hôn lên đó cô ghê tởm đá vào miệng hắn làm hắn thét lên! mà giận dữ tát cô một bạt tay vào mặt nó mạnh tới mức máu miệng cô cũng chảy ra...
"Thả tôi ra !" cô cố gắng hét
"Mơ à? Ngon như vậy sao thả ?" gã kia dâm tà nói
"Cút khỏi người tôi ngay !!!" cô hét càng nhỏ đi hầu như cô dần kiệt sực đi ...
Cô dần kiệt sức không còn kêu gào nữa ... Cô tự nhủ
Nếu hôm nay cô chết ở đây thì có là ma cô cũng sẽ ám anh cho tới chết !
"Ngạn!Tôi Hận Anh!"
Hận anh không bắt máy mà đến giúp tôi đẻ tôi bị lăng nhục như vậy!!! Tôi thật sự thất vọng .... Dương Thiên Ngạn Tôi với anh kết thúc...cô Nói thầm trong lòng tim không ngừng rỉ máu đỏ nước mắt mất đà mà chảy càng nhiều hơn ... Cô vô hồn mặc cho hai gã làm gì
Dần mất đi ý thức !... thì trong mơ màng cô thấy có một người đàn ông cao to nắm hai tên kia lên đánh túi bụi rồi còn lấy áo khoác cho cô rồi bế cô ra ngoài
Cô cười chua xót ! Cám ơn trời có người tốt rồi !.....
Cô thấy người đang ông đó rất giống rất giống một người cô quen ... Đó là Hoắc Kiếm Chính... Đúng là anh ta rồi ...
Anh ta ôm cô vào xe đặt cô lên đùi rồi bảo tài xế chạy ! Anh ôm cô rất chặt rất chặt ...giống như không muốn bỏ cô ra ...
"Sao...lại là anh...?" cô nhẹ nhàng mở mắt ...
"Em tỉnh rồi à ? Có sao không ?"anh lo lắng ôn như hỏi cô
"Đưa tôi đi...!" giọng cô yếu ớt nói rất nhỏ
"Hả?" Hoắc Kiếm Chính rất không hiểu cô nói gì ? Đưa tôi đi là sao chứ ?
"Tôi...bảo...anh đưa tôi đi....khỏi...đây...!" cô cố gắng nói
"Thật ?" anh ngạc nhiên nói
"Thật...!" cô mệt mỏi đáp
"Được! Anh đưa em đi !" anh ôm cô nói
"Cá..m..ơn..!" nói xong cô ngất đi
"Đưa tôi đến Như Thiên !" anh lãnh đạm nói
"Vâng thưa chủ tịch !"
Anh nhìn cô ôn nhu khẽ sờ
vào bên mặt bị đánh mà lòng anh đau đớn ? Rồi từ từ anh trao cô một nụ hôn lên tráng
"Dương Thiên Ngạn Xin lỗi anh ! anh không cần bảo bối này! vậy thì từ nay cô ấy là bảo bối của tôi nhé !"
_______
Ta
nghĩ
vài
chap
sau
sẽ
ngược
Anh
Nhà
)))
có
ae
nào
ủng
hộ
không
?
Sao
đi
ae
ạ
...♥
....^^
cám
ơn
mấy
bạn
đã
sao
cho
mình
nhé
!!!
đó
là
niềm
động
lực
lớn
nhất
của
mình
đó
__________
Cô mệt mỏi lết thân vào nhà ngồi cô ngồi trên chiếc sofa gần đó rồi nhìn ra ngoài ô cửa sổ to to kia bên ngoài bầu trở chuyển sắc từ vàng biến thành hồng cam rực rỡ đó là hoàng hôn ! Cô nhìn mà suy tư !...nó thật đẹp ? Nhưng sao nó lạnh lẽo thế này ?...vì chỉ có mình cô ngắm thôi mà...!?cô từ từ lịm đi cô buồn ngủ rồi cô muốn ngủ ....rồi bất giác ngủ gật trên ghế
___8h tối___
Cô giật mình thức dậy !...cô tự nghĩ cô đã ngủ lâu như vậy sao ?...cô mệt mỏi thở dài đi thay đồ ...xong xuôi cô ra cổng chờ anh nhưng sao lại vắng thế này ? Bầu trời xung quanh tối ôm chỉ có vài nhà thôi nhưng mà rất ít ...rất thưa... Tiếng cú, tiếng dế , ếch bắt đầu vang lên... Cô cảm giác hơi sợ vai run lên nhẹ mà bước vào nhà...
__Cô thấy nhàm chán mà vào trong bếp pha một tí trà uống cô đang nấu thì ở phía sau nhà có tí tiếng động.... Cô giật mình đặt gói trà xuống đi ra xem sau... Trời ngoài khá tối cô không thấy rõ hình như là một con chuột cô thở phào nhẹ nhõm bước vào trong nhà...tiếp tục công việc gian dở...
9h___
cô vẫn không thấy anh trở về lòng bỗng xót ruột vô cùng không chần chờ cô lấy điện thoại ra gọi nhưng đáp lại là tiếng tút tút ..nhưng không có ai bắt máy cả ... Cô nghĩ có lẽ Kiều Á Hân rất nghiêm trọng đây cô kiên trì gọi tiếp nhưng bên kia không ai đáp lại sự lo lắng của cô cả.
Lo lắng của cô dần biến thành sợ hãi...tại sao anh lại chưa đón cô ? Bên ngoài trời ngày còn tối hơn ...gió cũng bắt đầu thổi lớn hơn tiếng con vật trong đêm lại nhiều hơn làm cho lòng cô càng ngày còn sợ cô ngồi trên ghế sofa cô đem bánh nước rồi bật tivi coi những chương trình hài hước nhưng không khí không bớt đi tí nào ...cô ngồi co rút trên chiếc sofa vừa coi hài mà vừa run rẩy... Có lẽ không ai biết đó là ! Cô sợ ở một mình ... Trước khi cưới anh thì cô không có thói quen đó nhưng cưới anh rồi cô rất sợ tối và ở một mình ...!
11h___
Cô vẫn ngồi trên sofa vừa xem tivi 2 tiếng đồng hồ trôi qua cô vẫn không thấy anh đến !!từ nãy đến giờ cô gọi anh nhưng không bất máy ...nhưng bây giờ nó Thuê Bao rồi ... Cô sợ hãi hơn khi máy anh thêu bao___
Cô quyết định rời nhà đi ra quốc lộ đón taxi đi về __ nhưng con đường này liệu có taxi nào qua lại không đây !! ?
Cô mặc áo khoác dài vào !vì nhiệt độ ngoài trời hầu như đã xuống thấp ! Cô đi bộ ra quốc lộ lòng sợ hãi không ngừng ! ...gần tới quốc lộ thì
"Hey! Cô em ! Cô em đi đâu một mình vậy ?" Hai gã đàn ông nhìn trong bần hèn nói
"Hai người là ai ?" cô sợ hãi hỏi
"Hai anh á? Hai anh là người sẽ khiến em sướng đêm nay đấy !" hai gã gương mặt thèm thuồng nhìn cô cô dật mình sợ hãi lùi về sau!
"Tránh ra mau !" cô vừa lùi vừa nắm tay áo
"Tránh á ? Không đâu nha? Đi với tụi anh em sẽ sướng chịu không ?" gã thứ hai nói rồi lấy tay sờ vào vai cô
"Này tránh ra! Đừng động vào tôi !"
"Thôi mà cô em ! Chủ một đêm thôi mà !" gã kia lại mọi rồi hai gã bắt đầu giở trò với cô ! Cô cố gắng đập vào chỗ hiểm tên kia vào tát tên nọ một cái rồi đâm đầu chạy thẳng ra hướng quốc lộ
"Mẹ Kiếp ! Con điếm dám đánh ông !" gã bị tát ôm mặt bị sưng quát lớn còn gã kia chỉ biết ôm chỗ ấy mà than khóc hai gã tức ối máu đuổi theo cô
Cô vừa chạy vừa bấm máy gọi anh ! Trên mặt cô lúc này đã lắm leo nước mắt gọi anh nhưng đáp lại chỉ có
"Thêu bao quý khách vừa gọi hiện tại không liên lạc được xin quý khách vui lòng gọi lại sau...!"
Cô tuyệt vọng hẳn đi ...nhưng rồi may thay ở phía trước là quốc lộ rồi ... Khác hẳn với ngoại ô quốc lộ nhiều nhà hơn nhưng rồi cũng ...sức lực đàn ông hơn phụ nữ ...hai gã kia tóm được tay cô gã kia chạy tới bịt miệng cô! cô hoảng hốt tụt độ
"Hừ ! Con điếm coi đêm nay hai ông làm nhục mày thế nào !" gã tóm tay
Cô nói rồi lôi cô vào bãi rác gần đó
Chốc lát quần áo cô cũng bị xé tan chỉ còn chiếc áo lót và chiếc quần nhỏ ... Bầu ngực tròn trĩnh trắng nõn hồng hào lộ ra! Chiếc eo nhỏ nhắn cặp đùi trắng hồng săn trắng lộ hết ra bên ngoài... Hai gã nhìn cô mà tia dục vọng nổi lên như điên dại ...!Cô giãy dụa nhưng cũng chỉ vô ít!.. tên kia cầm chân cô lên mà đặt nụ hôn lên đó cô ghê tởm đá vào miệng hắn làm hắn thét lên! mà giận dữ tát cô một bạt tay vào mặt nó mạnh tới mức máu miệng cô cũng chảy ra...
"Thả tôi ra !" cô cố gắng hét
"Mơ à? Ngon như vậy sao thả ?" gã kia dâm tà nói
"Cút khỏi người tôi ngay !!!" cô hét càng nhỏ đi hầu như cô dần kiệt sực đi ...
Cô dần kiệt sức không còn kêu gào nữa ... Cô tự nhủ
Nếu hôm nay cô chết ở đây thì có là ma cô cũng sẽ ám anh cho tới chết !
"Ngạn!Tôi Hận Anh!"
Hận anh không bắt máy mà đến giúp tôi đẻ tôi bị lăng nhục như vậy!!! Tôi thật sự thất vọng .... Dương Thiên Ngạn Tôi với anh kết thúc...cô Nói thầm trong lòng tim không ngừng rỉ máu đỏ nước mắt mất đà mà chảy càng nhiều hơn ... Cô vô hồn mặc cho hai gã làm gì
Dần mất đi ý thức !... thì trong mơ màng cô thấy có một người đàn ông cao to nắm hai tên kia lên đánh túi bụi rồi còn lấy áo khoác cho cô rồi bế cô ra ngoài
Cô cười chua xót ! Cám ơn trời có người tốt rồi !.....
Cô thấy người đang ông đó rất giống rất giống một người cô quen ... Đó là Hoắc Kiếm Chính... Đúng là anh ta rồi ...
Anh ta ôm cô vào xe đặt cô lên đùi rồi bảo tài xế chạy ! Anh ôm cô rất chặt rất chặt ...giống như không muốn bỏ cô ra ...
"Sao...lại là anh...?" cô nhẹ nhàng mở mắt ...
"Em tỉnh rồi à ? Có sao không ?"anh lo lắng ôn như hỏi cô
"Đưa tôi đi...!" giọng cô yếu ớt nói rất nhỏ
"Hả?" Hoắc Kiếm Chính rất không hiểu cô nói gì ? Đưa tôi đi là sao chứ ?
"Tôi...bảo...anh đưa tôi đi....khỏi...đây...!" cô cố gắng nói
"Thật ?" anh ngạc nhiên nói
"Thật...!" cô mệt mỏi đáp
"Được! Anh đưa em đi !" anh ôm cô nói
"Cá..m..ơn..!" nói xong cô ngất đi
"Đưa tôi đến Như Thiên !" anh lãnh đạm nói
"Vâng thưa chủ tịch !"
Anh nhìn cô ôn nhu khẽ sờ
vào bên mặt bị đánh mà lòng anh đau đớn ? Rồi từ từ anh trao cô một nụ hôn lên tráng
"Dương Thiên Ngạn Xin lỗi anh ! anh không cần bảo bối này! vậy thì từ nay cô ấy là bảo bối của tôi nhé !"
_______
Ta
nghĩ
vài
chap
sau
sẽ
ngược
Anh
Nhà
có
ae
nào
ủng
hộ
không
?
Sao
đi
ae
ạ
...♥
....^^
cám
ơn
mấy
bạn
đã
sao
cho
mình
nhé
!!!
đó
là
niềm
động
lực
lớn
nhất
của
mình
đó