Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 46: Sinh nhật đau đớn ...
*Chương có nội dung hình ảnh
Sáng hôm sau
Cô đã thức dậy rồi ! Cả buổi đêm cô không ngủ được ... Trần trọc mãi cô cũng chợp mắt đước tí nhưng cũng sựt mình mà thức dậy... Cô VSCN bước ra ngoài !vô tình nhìn lên tờ lịch ... Hôm nay là ngày 20 tháng 12 là sinh nhật cô ... Cô ngỡ ngàng nhận ra hôm nay chính là sinh nhật cô..cô cười khổ đến cả sinh nhật mà mình không nhớ ... Nực cười thật !! Cô bước xuống nhà dưới thì vẫn như mọi ngày người hầu trong nhà vẫn bận rộn thôi... Chỉ thấy mỗi một người nhàn rỗi đó là cô ả Kiều Á Hân...
Cô làm ngơ đi xuống nhà tìm cái gì giúp được thì giúp cho mọi người ... Cũng chẳng còn bao lâu cô nữa cô phải rồi khỏi nơi này rồi nên lưu lại tí kỉ niệm đẹp ...
Cô ả thấy cô lơ cô ả thì không nói gì bước lại gần cô nói
"Chúc mừng sinh nhật cô Hoàng Thiên Di ...!!" cô ả nói
"Haha ..cám ơn Kiều tiểu thư... Thân như tôi không dám nhận.!!" cô đầy sự khinh bỉ đạp lại ... Lời chúc của cô ả cô đây không cần ...
"Haha đúng rồi Cô là "gà mái" không biết đẻ nên đâu dám nhận người cao sang như Dương phu nhân tương lai tôi đây!!" cô ả khoang tay cười đểu nói
"Không biết đẻ thì sao ? Đúng cô biết đẻ cô có thể mang thai ! Nhưng không biết cái thai đó phải của Ngạn không mới là một chuyện ?" cô cười khuẩy nói giọng đầy kiêu ngạo đáp lại cô ta ! Đừng tưởng tôi là nữ chính chỉ biết nhịn nhục nhé...Hừ cô lầm rồi Kiều Á Hân cô nghĩ thầm trong bụng ...
"Cô...?" cô ả bị trúng tim đen thì tức đỏ cả mặt
"Sao Trúng tim đen rồi hử ?" cô nói
"Hừ ! Nể ngày hôm nay là sinh nhật cô tôi không chấp nhất !à quên tối nay tôi sẽ có một món quà cho cô nhé !!" cô ả nói xong rồi đi một mạch lên lầu..cô cũng chả quan tâm rồi đi thẳng vào trong
......
8h...tối tại Dương gia
Hôm nay cô được Mộc Du và Ngọc Đình dẫn đi khắp thành phố mừng sinh nhật cô ! Hôm nay tâm trạng cô khá hơn được một tí !
Bước vào nhà cô thấy cả căn biệt thự tối ôm cô thắc mắc bộ mất điện à ? Cô bước vào thì *bùng bùng* tiếng pháo giấy vang lên hai ba phát cô theo phản xạ nhắm mất giật nẩy cả người ! Nhẹ nhàng mở mắt đèn được bật lên xung quanh là mọi người hầu trong nhà có cả bác Nguyên nữa....
"Chúc mừng sinh nhật Phu Nhân !" mọi người điều hô to nói
"Mọi người ..đây?" cô hình như phát khóc vì mọi người chuẩn bị cho mình như vậy ?
"Đây là mọi người chuẩn bị cho phu nhân đấy ạ ! Phu nhân có thích không ?" một cô bé người hầu khoảng 17 tuổi nói.cô bé là La Như là một người rất thân Với Thiên Di !
"Thích ! Rất thích !!" cô cười tiết cả mắt nói một bên mắt một giọt nước chảy xuống đó không phải vì đâu mag chảy mà do hạnh phúc mới chảy
"Ế phu nhân đừng khóc ! Hôm nay là người vui mà Người phải vui vẻ chứ !" La Như nói dỗ cô nín
"Rồi Tôi không khóc ! Cám ơn mọi người !" cô nói
Mọi người và cô cũng nhau vui vẻ đến tàn cuộc ..nhưng có một điều lạ là cô không thổi bánh kem... Mọi người hỏi cô lại trả lời :
"Tôi đợi Ngạn về thổi cùng !"
Mọi người cũng không nói gì ..rồi ai cũng vào phòng người nấy ! Chỉ còn cô và La Như Và Bác Nguyên cô thì ngôi trên sảnh đợi anh cùng chiếc bánh kem chưa được cấm đèn cầy ! La Như và bác Nguyên thì đang dọn dẹo chén đĩa !
11h___
Cô vẫn ngồi đó với chiếc bánh kem ......cô vẫn ngóng ra cửa đợi anh về nhưng không thấy một bóng dáng nào cả ... Là Như do mệt quá đã đi ngủ chỉ còn Bác Nguyên và Cô
"Tiểu Di cháu đi nghỉ đi !" ông giọng ôn nhu nói
"Không cháu đợi Ngạn!"
_____
12h15___
Bây giờ căn biệt thự lãnh lẽo chỉ còn mình cô ! Cô sốt ruột ra ngoài đứng ! Chờ anh ..đột nhiên trời bắt đầu đổ mưa ... Cô không màng vẫn đứng đó chờ cô chỉ đứng bên nép cửa cô sợ nhiễm lạnh sẽ bị ốm...
12h30...
Cuối cùng anh cũng về cô vui mừng lấy ô chạy ra thì cô chết chưng tại cửa ...
Anh đang ôm Kiều Á Hân mà hôn ngầu nghiến ....bên cạnh là Trạch Cương đang cầm ô che cho họ
Anh bình thản ôm cô ta vào nhà lướt qua cô ...
Cô bình tĩnh bước lại gần ả và anh...
"Anh hôm nay là sinh nhật em !"
Anh không trả lời chỉ châm chú vào thân thể của ả
"A...Ngạn...cô ấy...nói...hôm nay sinh cô ấy a...Ưm !" cô ả vừa rên rỉ nói
"Mặc kệ !" anh đáp lại lạnh lùng ... Tiệp tục công việc của mình ! Anh hiện giờ bị dính xuân dược chả biết trời chăng gì nữa ... Điều anh quan tâm bây giờ chỉ có dục vọng ... Và dục vọng
"Mặc Kệ" hai từ làm tim cô đau nhói cả lòng ngực mình ... Anh có thể không nhớ sinh nhật cô ! Không tặng quà cho cô cơ mà ? Đâu cần phải làm những chuyện kinh tởm này trước mặt cô .... Cô đơ người vô hồn nhìn họ anh ôm cô lên phòng bỏ lại mình cô với những hình ảnh dơ bẩn kia.... Cô cuối cùng cũng khóc .... Từ trong phòng La Như nghe thấy tiếng khóc cô bé lo sợ chạy ra ngoài xem thấy cô ngồi trước ghế sofa mà khóc nức nỡ ..... Cô bé lo lắng chạy lại dỗ dành cô cô ấm ức mà ôm chầm lấy La Như khóc lớn hơn....cứ như thế mà một đêm sinh nhật "Đau Đớn" trôi qua....
______
Ta
thấy
nó
nhạt
nhẽo
quá
:<<<<
xin
lỗi
mấy
bạn
thứ
5
không
ra
nay
ra
bù
2 chap
nhé
mấy
bạn
Sáng hôm sau
Cô đã thức dậy rồi ! Cả buổi đêm cô không ngủ được ... Trần trọc mãi cô cũng chợp mắt đước tí nhưng cũng sựt mình mà thức dậy... Cô VSCN bước ra ngoài !vô tình nhìn lên tờ lịch ... Hôm nay là ngày 20 tháng 12 là sinh nhật cô ... Cô ngỡ ngàng nhận ra hôm nay chính là sinh nhật cô..cô cười khổ đến cả sinh nhật mà mình không nhớ ... Nực cười thật !! Cô bước xuống nhà dưới thì vẫn như mọi ngày người hầu trong nhà vẫn bận rộn thôi... Chỉ thấy mỗi một người nhàn rỗi đó là cô ả Kiều Á Hân...
Cô làm ngơ đi xuống nhà tìm cái gì giúp được thì giúp cho mọi người ... Cũng chẳng còn bao lâu cô nữa cô phải rồi khỏi nơi này rồi nên lưu lại tí kỉ niệm đẹp ...
Cô ả thấy cô lơ cô ả thì không nói gì bước lại gần cô nói
"Chúc mừng sinh nhật cô Hoàng Thiên Di ...!!" cô ả nói
"Haha ..cám ơn Kiều tiểu thư... Thân như tôi không dám nhận.!!" cô đầy sự khinh bỉ đạp lại ... Lời chúc của cô ả cô đây không cần ...
"Haha đúng rồi Cô là "gà mái" không biết đẻ nên đâu dám nhận người cao sang như Dương phu nhân tương lai tôi đây!!" cô ả khoang tay cười đểu nói
"Không biết đẻ thì sao ? Đúng cô biết đẻ cô có thể mang thai ! Nhưng không biết cái thai đó phải của Ngạn không mới là một chuyện ?" cô cười khuẩy nói giọng đầy kiêu ngạo đáp lại cô ta ! Đừng tưởng tôi là nữ chính chỉ biết nhịn nhục nhé...Hừ cô lầm rồi Kiều Á Hân cô nghĩ thầm trong bụng ...
"Cô...?" cô ả bị trúng tim đen thì tức đỏ cả mặt
"Sao Trúng tim đen rồi hử ?" cô nói
"Hừ ! Nể ngày hôm nay là sinh nhật cô tôi không chấp nhất !à quên tối nay tôi sẽ có một món quà cho cô nhé !!" cô ả nói xong rồi đi một mạch lên lầu..cô cũng chả quan tâm rồi đi thẳng vào trong
......
8h...tối tại Dương gia
Hôm nay cô được Mộc Du và Ngọc Đình dẫn đi khắp thành phố mừng sinh nhật cô ! Hôm nay tâm trạng cô khá hơn được một tí !
Bước vào nhà cô thấy cả căn biệt thự tối ôm cô thắc mắc bộ mất điện à ? Cô bước vào thì *bùng bùng* tiếng pháo giấy vang lên hai ba phát cô theo phản xạ nhắm mất giật nẩy cả người ! Nhẹ nhàng mở mắt đèn được bật lên xung quanh là mọi người hầu trong nhà có cả bác Nguyên nữa....
"Chúc mừng sinh nhật Phu Nhân !" mọi người điều hô to nói
"Mọi người ..đây?" cô hình như phát khóc vì mọi người chuẩn bị cho mình như vậy ?
"Đây là mọi người chuẩn bị cho phu nhân đấy ạ ! Phu nhân có thích không ?" một cô bé người hầu khoảng 17 tuổi nói.cô bé là La Như là một người rất thân Với Thiên Di !
"Thích ! Rất thích !!" cô cười tiết cả mắt nói một bên mắt một giọt nước chảy xuống đó không phải vì đâu mag chảy mà do hạnh phúc mới chảy
"Ế phu nhân đừng khóc ! Hôm nay là người vui mà Người phải vui vẻ chứ !" La Như nói dỗ cô nín
"Rồi Tôi không khóc ! Cám ơn mọi người !" cô nói
Mọi người và cô cũng nhau vui vẻ đến tàn cuộc ..nhưng có một điều lạ là cô không thổi bánh kem... Mọi người hỏi cô lại trả lời :
"Tôi đợi Ngạn về thổi cùng !"
Mọi người cũng không nói gì ..rồi ai cũng vào phòng người nấy ! Chỉ còn cô và La Như Và Bác Nguyên cô thì ngôi trên sảnh đợi anh cùng chiếc bánh kem chưa được cấm đèn cầy ! La Như và bác Nguyên thì đang dọn dẹo chén đĩa !
11h___
Cô vẫn ngồi đó với chiếc bánh kem ......cô vẫn ngóng ra cửa đợi anh về nhưng không thấy một bóng dáng nào cả ... Là Như do mệt quá đã đi ngủ chỉ còn Bác Nguyên và Cô
"Tiểu Di cháu đi nghỉ đi !" ông giọng ôn nhu nói
"Không cháu đợi Ngạn!"
_____
12h15___
Bây giờ căn biệt thự lãnh lẽo chỉ còn mình cô ! Cô sốt ruột ra ngoài đứng ! Chờ anh ..đột nhiên trời bắt đầu đổ mưa ... Cô không màng vẫn đứng đó chờ cô chỉ đứng bên nép cửa cô sợ nhiễm lạnh sẽ bị ốm...
12h30...
Cuối cùng anh cũng về cô vui mừng lấy ô chạy ra thì cô chết chưng tại cửa ...
Anh đang ôm Kiều Á Hân mà hôn ngầu nghiến ....bên cạnh là Trạch Cương đang cầm ô che cho họ
Anh bình thản ôm cô ta vào nhà lướt qua cô ...
Cô bình tĩnh bước lại gần ả và anh...
"Anh hôm nay là sinh nhật em !"
Anh không trả lời chỉ châm chú vào thân thể của ả
"A...Ngạn...cô ấy...nói...hôm nay sinh cô ấy a...Ưm !" cô ả vừa rên rỉ nói
"Mặc kệ !" anh đáp lại lạnh lùng ... Tiệp tục công việc của mình ! Anh hiện giờ bị dính xuân dược chả biết trời chăng gì nữa ... Điều anh quan tâm bây giờ chỉ có dục vọng ... Và dục vọng
"Mặc Kệ" hai từ làm tim cô đau nhói cả lòng ngực mình ... Anh có thể không nhớ sinh nhật cô ! Không tặng quà cho cô cơ mà ? Đâu cần phải làm những chuyện kinh tởm này trước mặt cô .... Cô đơ người vô hồn nhìn họ anh ôm cô lên phòng bỏ lại mình cô với những hình ảnh dơ bẩn kia.... Cô cuối cùng cũng khóc .... Từ trong phòng La Như nghe thấy tiếng khóc cô bé lo sợ chạy ra ngoài xem thấy cô ngồi trước ghế sofa mà khóc nức nỡ ..... Cô bé lo lắng chạy lại dỗ dành cô cô ấm ức mà ôm chầm lấy La Như khóc lớn hơn....cứ như thế mà một đêm sinh nhật "Đau Đớn" trôi qua....
______
Ta
thấy
nó
nhạt
nhẽo
quá
:<<<<
xin
lỗi
mấy
bạn
thứ
5
không
ra
nay
ra
bù
2 chap
nhé
mấy
bạn