Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 22: Anh xin Lỗi!!
*Chương có nội dung hình ảnh
Anh tìm cô muốn lật tung cái thành phố này lên vậy!!! Nhưng mà tìm cũng không thấy cô !! Anh mệt mỏi về nhà ! Không quan tâm mọi thứ trong nhà ! Căn biệt thự trống rỗng đi khi không có cô !! Còn anh vô cùng hối hận khi làm cô tổn thương....
_________
Hôm nay ngoài trai không mưa cũng chẳng gió ! Trăng hôm nay sáng rực! Anh trăng le lói chiếu vào nơi nào đó đang có một người đàn ông Trên tay cầm 1 chiếc ly thủy tinh chứa chất dịch đỏ lắc qua lắc lại ! Anh ta mang một đôi mắt hết sức u sầu và mệt mỏi không gian hiện giờ tĩnh lặng đến chết người .... Nó Mang đầy sự u sầu v ...
_______
Sáng hôm sau____
Anh vẫn đi làm như thường ngày nhưng tâm trạng hôm nay của anh vô cùng tồi tệ đến mức trong công ty không ai dám làm việc sai sót ......
"Tìm được cô ấy chưa ?" giong nói trầm lạnh tàn khốc của anh cất lên không gian trong phòng làm việc của ngột ngạt vô cùng....
"Thưa ......chủ tịch !!....... Theo điều tra hôm qua thiếu phu nhân có gọi cho Mộc tiểu thư .....và sau đó Thiếu phu nhân đi cùng Mộc tiểu thư ạ!!" Trạch Cương vừa nói vừa run trả lời ....
Nghe vậy anh tức tốc khoác áo khoác ra ngoài !
"Chủ tịch Còn cuộc họp ?"
"Hủy!!!"
_________
Chiếc Bugatti vụt nhanh trên đường thoáng chốt đã dừng ở chỗ căn biệt thự xa hoa anh bước xuống xe xong thẳng vào nhà gọi mãi không có ai !!! Anh nghe tiếng tưới cây ngoài sau vườn thì bước ra xem !!!
Trong mắt anh hiện giờ là một người con gái trắng trẻo trên người mặc chiếc váy trắng mỏng tóc xõa dài ngang vai tay cầm bình tưới cấy tới hoa hồng người con gái này mang một vẻ mặt đọm buồn .... Không ai khác đó là cô Hoàng Thiên Di !!!
Anh thấy cô như gặp vàng chạy lại ôm cô từ phía sau !! Theo phản xạ cô giật mình bình tưới cây như vậy cũng thuận mà rớt xuống đất
" Vợ à ! Tại sao em đi mà không nói 1 tiếng với anh ! Như vậy em biết em hư lắm không ?"
"N...Ngạn?...."
"Anh đây!"
"Sao anh lại ở đây......!!không phải anh giận em sao ?"
"Không !! ...hôm qua là anh chỉ đùa với em thôi !!"
"Đùa ?"
"Ừm!" anh ôm chặt cô hơn
"Anh đùa có vui không ?"
"Không....không vui tí nào ?"
"Vậy anh có biết anh làm em đau không ?"
"Có !...anh biết anh làm em đau cho nên !!!!.... Vợ à ! Anh xin lỗi !"
"Hức ....hức...!" cô khóc
Anh hoảng loạn khi thấy cô khóc đành dỗ dành một cánh vụng về !!
"Này ...!!! Sao en khóc rồi ???!" anh lấy tay áp lên mặt cô lau nước mắt
"Hức...anh có biết !! Hôm qua em buồn lắm không !!! Em còn nghĩ anh chán ghét em !! Muốn ruồng bỏ em !! Em khóc ....khóc rất nhìn ...oa...oa..!"
Cô òa lên như một đứa trẻ tay cô liên tục đánh vài ngực anh !!! Anh không kháng cự mặc cô đánh ...
"Anh biết ! Anh biết !!! Anh xin lỗi từ nay anh không đùa như thế nữa !!!" anh nhẹ nhàng vô về cô anh hôn lên tráng cô ....
" là tự anh nói đấy .....!" cô nín khóc cười với anh
"Ừm ....!"
Anh hôn cô thấm thiết mặc một bóng người phụ nữ đang nhìn ở cửa
"Hoàng Thiên Di!!! Anh yêu em !!"
___________
Mình xin lỗi đã ra trễ vì lịch học mình quá dày vvvv nê hơi lâu
Cho nên chủ nhật hằng tuần mình sẽ ra một chap nhé ❤❤❤❤
33yêu...
Anh tìm cô muốn lật tung cái thành phố này lên vậy!!! Nhưng mà tìm cũng không thấy cô !! Anh mệt mỏi về nhà ! Không quan tâm mọi thứ trong nhà ! Căn biệt thự trống rỗng đi khi không có cô !! Còn anh vô cùng hối hận khi làm cô tổn thương....
_________
Hôm nay ngoài trai không mưa cũng chẳng gió ! Trăng hôm nay sáng rực! Anh trăng le lói chiếu vào nơi nào đó đang có một người đàn ông Trên tay cầm 1 chiếc ly thủy tinh chứa chất dịch đỏ lắc qua lắc lại ! Anh ta mang một đôi mắt hết sức u sầu và mệt mỏi không gian hiện giờ tĩnh lặng đến chết người .... Nó Mang đầy sự u sầu v ...
_______
Sáng hôm sau____
Anh vẫn đi làm như thường ngày nhưng tâm trạng hôm nay của anh vô cùng tồi tệ đến mức trong công ty không ai dám làm việc sai sót ......
"Tìm được cô ấy chưa ?" giong nói trầm lạnh tàn khốc của anh cất lên không gian trong phòng làm việc của ngột ngạt vô cùng....
"Thưa ......chủ tịch !!....... Theo điều tra hôm qua thiếu phu nhân có gọi cho Mộc tiểu thư .....và sau đó Thiếu phu nhân đi cùng Mộc tiểu thư ạ!!" Trạch Cương vừa nói vừa run trả lời ....
Nghe vậy anh tức tốc khoác áo khoác ra ngoài !
"Chủ tịch Còn cuộc họp ?"
"Hủy!!!"
_________
Chiếc Bugatti vụt nhanh trên đường thoáng chốt đã dừng ở chỗ căn biệt thự xa hoa anh bước xuống xe xong thẳng vào nhà gọi mãi không có ai !!! Anh nghe tiếng tưới cây ngoài sau vườn thì bước ra xem !!!
Trong mắt anh hiện giờ là một người con gái trắng trẻo trên người mặc chiếc váy trắng mỏng tóc xõa dài ngang vai tay cầm bình tưới cấy tới hoa hồng người con gái này mang một vẻ mặt đọm buồn .... Không ai khác đó là cô Hoàng Thiên Di !!!
Anh thấy cô như gặp vàng chạy lại ôm cô từ phía sau !! Theo phản xạ cô giật mình bình tưới cây như vậy cũng thuận mà rớt xuống đất
" Vợ à ! Tại sao em đi mà không nói 1 tiếng với anh ! Như vậy em biết em hư lắm không ?"
"N...Ngạn?...."
"Anh đây!"
"Sao anh lại ở đây......!!không phải anh giận em sao ?"
"Không !! ...hôm qua là anh chỉ đùa với em thôi !!"
"Đùa ?"
"Ừm!" anh ôm chặt cô hơn
"Anh đùa có vui không ?"
"Không....không vui tí nào ?"
"Vậy anh có biết anh làm em đau không ?"
"Có !...anh biết anh làm em đau cho nên !!!!.... Vợ à ! Anh xin lỗi !"
"Hức ....hức...!" cô khóc
Anh hoảng loạn khi thấy cô khóc đành dỗ dành một cánh vụng về !!
"Này ...!!! Sao en khóc rồi ???!" anh lấy tay áp lên mặt cô lau nước mắt
"Hức...anh có biết !! Hôm qua em buồn lắm không !!! Em còn nghĩ anh chán ghét em !! Muốn ruồng bỏ em !! Em khóc ....khóc rất nhìn ...oa...oa..!"
Cô òa lên như một đứa trẻ tay cô liên tục đánh vài ngực anh !!! Anh không kháng cự mặc cô đánh ...
"Anh biết ! Anh biết !!! Anh xin lỗi từ nay anh không đùa như thế nữa !!!" anh nhẹ nhàng vô về cô anh hôn lên tráng cô ....
" là tự anh nói đấy .....!" cô nín khóc cười với anh
"Ừm ....!"
Anh hôn cô thấm thiết mặc một bóng người phụ nữ đang nhìn ở cửa
"Hoàng Thiên Di!!! Anh yêu em !!"
___________
Mình xin lỗi đã ra trễ vì lịch học mình quá dày
Cho nên chủ nhật hằng tuần mình sẽ ra một chap nhé ❤❤❤❤