Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 8: Lá trà đó là giả!
Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ VietWriter.vn trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên Truyenapp.net. Xin cảm ơn!
**********
Muốn tôi quỳ xuống sao? Bà nhận nổi không?
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Thái độ kiêu ngạo của Từ Trấn An đã làm cho vẻ mặt của một nhóm người của nhà họ Chu lộ ra vẻ khó chịu.
Có ai mà không biết rằng ở nhà họ Chu, bà cụ là người rất coi trọng việc giữ lời hứa, nói một là một, hai là hai chứ?
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Từ Trấn An chỉ là một người nhà quê và còn chưa kết hôn với Chu Quỳnh Hương. Vậy mà anh ta đã dám không nghe theo lời nói của bà cụ rồi sao?
Anh ta thật đúng là đang muốn chết.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
"Cậu muốn một lý do sao? Đây chính là lý do."
Vẻ mặt bà cụ Chu lạnh lùng mà nhìn chằm chằm vào Từ Trấn An, sau đó bà ta chỉ vào Chu Vân Linh đang đứng ở bên cạnh và tức giận nói: "Vân Linh chỉ là đến bệnh viện để mời các người về nhà, thế mà cậu lại đánh Vân Linh ư?"
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Từ Trấn An cười: "Nếu như hành động của Chu Vân Linh cũng được coi là mời, vậy bây giờ tôi muốn mời bà uống một chén trà thì cũng phải tát bà một cái đúng không?"
"Anh ta đang nói cái gì vậy chứ?"
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
"Nếu không phải là đúng vào ngày mừng thọ của ông cụ Tưởng đã tình cờ cứu được ba người nhà của anh thì anh nghĩ rằng mình có thể còn sống mà nói những lời kiêu ngạo như vậy ở đây sao?"
"Đúng vậy, nếu không phải thế thì anh ta đã chết ở nhà họ Dương từ lâu rồi.”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
"Bà nội ơi, tuy rằng Từ Trấn An chưa kết hôn với Chu Quỳnh Hương nhưng bọn họ đã có một đứa con, cho nên cậu ta có thể coi là con rể của chú ba rồi. Vì thằng nhóc này dám nói những lời không lễ phép với bà nên cháu đề nghị khấu trừ một nửa lợi nhuận của gia đình chú ba mãi mãi."
Một nhóm người nhà họ Chu ồn ào lên tiếng.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Chu Vân Linh thậm chí còn tìm thấy cơ hội để đoạt lấy lợi nhuận của gia đình Chu Quỳnh Hương. Cô ta vừa nói vừa nhìn Từ Trấn An và Chu Quỳnh Hương với vẻ mặt đắc chí.
Từ trước đến giờ, bố của Chu Quỳnh Hương là Chu Hùng Quân luôn là một người nhát gan. Khi nghe thấy điều đó, dù cảm thấy hoảng sợ nhưng ông ấy vẫn không dám nói câu gì.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Tuy nhiên, mẹ của Chu Quỳnh Hương là Trần Phương Bình lại đang tức đến mức khuôn mặt trở nên méo mó.
Vốn dĩ gia đình của bà ấy cũng không được yêu quý, mỗi tháng bà cụ chỉ đưa cho nhà bà ấy ba trăm triệu, nếu bây giờ bị trừ đi một nửa thì mỗi tháng chỉ còn khoảng một trăm năm mươi triệu. Như vậy thì làm sao có thể sống được qua ngày đây?
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
"Quỳnh Hương, con lập tức bảo thằng nhóc này xin lỗi bà cụ đi."
Trần Phương Bình chạy đến với vẻ mặt đầy tức giận và nói.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Chu Quỳnh Hương vội vàng kéo Từ Trấn An: "Bà nội, Từ Trấn An, anh ấy không phải cố ý. Anh ấy đã biết lỗi rồi, anh ấy không nên đánh chị Chu Vân Linh."
"Hừ, nếu biết bản thân sai thì vẫn có thể tha thứ được. Nhưng Vân Linh nói đúng, Hùng Quân, từ nay về sau, nhà của con sẽ bị trừ đi một nửa số tiền vào mỗi tháng. Điều này coi như là hình phạt."
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Sau khi bà cụ lạnh lùng nói xong thì lại nhìn Từ Trấn An với vẻ mặt khó chịu: "Tôi biết rất rõ ràng chuyện gì đã xảy ra. Đó là do con gái của cậu đã nói chuyện không lễ phép với Vân Linh trước. Cậu nên dạy dỗ lại đứa con gái không có học này của mình thật tốt chứ không phải trút giận lên Vân Linh. Hừ, đúng là một tên nông dân, một chút nhân phẩm cũng không có.”
Từ Trấn An nhíu mày.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Bà cụ Chu này cũng đã quá vô lý quá rồi.
“Bà nội, người này không chỉ không có nhân phẩm đâu ạ.” Chu Vân Linh mỉa mai: “Đây là lần đầu tiên Từ Trấn An đến nhà mà ngay cả quà gặp mặt cũng không có và làm việc gì cũng đều không được thông minh. Cậu ta đúng là đồ vô dụng.”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
"Vân Linh à, cháu lại nói lung tung rồi. Cậu ta là một người nông dân nên lẽ nào cháu muốn bảo cậu ta mang một túi khoai tây cho bà sao?" Bà cụ chế nhạo nói: "Nếu cậu ta đưa đến thật thì bà cũng không thèm nhận đâu. "
Mọi người cười ầm lên.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Chu Vân Linh tìm thấy Từ Trấn An ở thôn Long Hạ của thành phố Long Thiên. Đó là một cái thôn thiếu thốn và nghèo khổ.
Mọi người đều biết đến chuyện này.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Chu Quỳnh Hương không muốn kết hôn với con trai cả của nhà họ Dương mà lại muốn ở cùng với một thứ giống như Từ Trấn An. Chuyện này đã sớm trở thành một trò cười của nhà họ Chu rồi.
Chu Vân Linh cười khúc khích nói: "Cho dù cậu ta không mang mấy món đặc sản của quê hương cho bà thì ít nhất cũng phải đưa cho chú ba của cháu cái gì đó chứ? Dù sao chú ấy cũng là bố vợ của cậu ta mà."
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
"Cảm ơn cô vì đã nhắc nhở tôi."
Từ Trấn An lấy từ trong túi ra một gói lá trà, sau đó đi đến trước mặt Chu Hùng Quân và mỉm cười nói: "Ông ngoại của Đậu Tinh à, đây là lá trà xanh của một cây mẹ ở núi Vũ Di và hình như nó có giá là mười tám tỷ. Cháu không có nhiều hiểu biết về giá trị của tiền cho lắm. Cái này là để bày tỏ tấm lòng của cháu.”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Mười tám tỷ ư?
Một nhóm người đồng loạt bị làm cho hoảng sợ.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Nhìn cái gói nhỏ ở trên tay của Từ Trấn An thì cùng lắm nó cũng chỉ có hai mươi hay ba mươi gam mà thôi. Vậy mà nó lại có giá trị là mười tám tỷ ư?
Nhưng sự thật đã được chứng minh. Sau khi Chu Hùng Quân nhận lấy và mở cái gói đó ra thì một mùi trà thoang thoảng và đặc biệt tràn ngập cả căn phòng.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Mọi người đều bị làm cho choáng váng.
Mặc dù Chu Hùng Quân không có tài năng gì, nhưng ông ấy vẫn có chút hiểu biết về trà. Ông ấy nhìn những chiếc lá xinh đẹp như lưỡi chim nhỏ và khẽ ngửi một chút. Mùi lá trà cao cấp thấm vào tận trong phổi khiến cho cả người ông ấy cảm thấy lâng lâng sung sướng. Ông ấy không kìm được mà nhìn Từ Trấn An với vẻ kinh ngạc rồi nói rằng: "Trấn An à... cái này quá quý rồi..."
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Từ Trấn An nở nụ cười: "Chỉ là một chút tấm lòng của con mà thôi."
"Anh lấy từ đâu vậy?" Chu Quỳnh Hương hơi nhíu đôi mày thanh tú của mình, sau đó nhỏ giọng nói: "Nó thật sự có giá là mười tám tỷ sao? Anh đừng có nói dối bố của tôi đấy."
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
“Chắc là không phải hàng giả đâu. Người hầu ở bên cạnh ông cụ Tưởng là một ông cụ có tên là Phó Phúc Khiêm đã tự mình nói như vậy.” Từ Trấn An nói: “Đây là món quà lần đầu tiên gặp mặt của tôi tặng cho bố em. Em cảm thấy có được không?”
Chu Quỳnh Hương cũng không biết ông cụ Tưởng chính là người đứng đầu của nhà họ Tưởng. Cô cảm thấy hoang mang với câu hỏi của Từ Trấn An, sau đó đỏ mặt và lạnh lùng nói: "Từ Trấn An, không ngờ anh làm việc rất độc tài đấy. Tôi còn chưa có nói đồng ý lấy anh vậy mà anh đã chuẩn bị xong quà gặp mặt cho bố tôi rồi. Hừ.”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Từ Trấn An nắm lấy tay cô và nói: "Cho dù em có đồng ý hay không đồng ý thì tôi cũng sẽ tổ chức một đám cưới hoành tráng nhất cho em và Từ Đậu Tinh sẽ là người làm chứng cho hôn lễ của chúng ta."
Chu Quỳnh Hương cúi đầu, hai mắt cô đỏ lên: "Được rồi... Vậy thì làm ngay trong tháng này đi... Nếu không thì có lẽ sẽ không còn cơ hội nữa đâu."
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Cô không dám quên cái tai họa là nhà họ Dương này một phút nào.
Lúc này, Chu Hùng Quân đi đến trước mặt bà cụ và nói: "Mẹ à, vậy con sẽ làm người trung gian để đưa gói trà này tặng cho mẹ."
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Bà cụ nhìn đứa con trai thứ ba với vẻ hài lòng. Bà ta nhận lấy, ngửi thử một chút và lập tức cảm thấy sảng khoái khắp cả người. Bà ta vui mừng nói: “Chuyện khấu trừ lợi nhuận của nhà con vì để trừng phạt Từ Trấn An vừa rồi coi như bỏ nó đi.”
Chu Hùng Quân trả lời: "Con cảm ơn mẹ."
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Ngay sau đó, tất cả người nhà họ Chu đều vây xung quanh bà cụ. Vẻ mặt bọn họ vô cùng hưng phấn mà nhìn gói lá trà thượng hạng vô giá này.
Sau đó họ thỉnh thoảng nhìn Từ Trấn An với ánh mắt nghi ngờ.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Lẽ nào người chồng này của Chu Quỳnh Hương có một thân phận khác sao?
Còn Trần Phương Bình thì kéo Chu Hùng Quân với vẻ mặt đau lòng, bà ấy oán giận nói: "Ông không nghe thấy Từ Trấn An nói sao? Thứ đó có giá mười tám tỷ đấy. Vậy mà ông lại đưa cho mẹ ông sao? Ông bị điên rồi đúng không? Nhà của chúng ta đã nghèo đến mức này rồi.”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Chu Hùng Quân đau khổ nói: "Tôi làm vậy cũng là để lấy lòng bà cụ... Tôi hy vọng một tháng sau, khi nhà họ Dương đến đưa Quỳnh Hương đi thì bà cụ có thể nói những điều tốt đẹp cho Quỳnh Hương. Đến lúc đó, mong rằng nhà họ Dương sẽ nể mặt bà cụ mà tha thứ cho Quỳnh Hương. "
Đôi mắt của Trần Phương Bình đỏ hoe: "Cuộc đời của Quỳnh Hương khổ quá. Tất cả đều tại ông hết. Chu Hùng Quân, ôn quá vô dụng rồi. Ngay cả con gái mình mà ông cũng không thể bảo vệ được. Tôi đã sống một cuộc sống nghèo khổ cùng với ông nhiều năm như vậy..."
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Chu Hùng Quân đột nhiên cảm thấy hoảng sợ. Ông ấy lo lắng người vợ yêu thích danh vọng và vật chất này của mình sẽ lại muốn tranh cãi cho nên vội vàng liên tục nói xin lỗi.
Đúng lúc này, một giọng nam kiêu ngạo đột nhiên vang lên:
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
"Bà nội Chu à, lá trà đó là giả!"
**********
Muốn tôi quỳ xuống sao? Bà nhận nổi không?
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Thái độ kiêu ngạo của Từ Trấn An đã làm cho vẻ mặt của một nhóm người của nhà họ Chu lộ ra vẻ khó chịu.
Có ai mà không biết rằng ở nhà họ Chu, bà cụ là người rất coi trọng việc giữ lời hứa, nói một là một, hai là hai chứ?
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Từ Trấn An chỉ là một người nhà quê và còn chưa kết hôn với Chu Quỳnh Hương. Vậy mà anh ta đã dám không nghe theo lời nói của bà cụ rồi sao?
Anh ta thật đúng là đang muốn chết.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
"Cậu muốn một lý do sao? Đây chính là lý do."
Vẻ mặt bà cụ Chu lạnh lùng mà nhìn chằm chằm vào Từ Trấn An, sau đó bà ta chỉ vào Chu Vân Linh đang đứng ở bên cạnh và tức giận nói: "Vân Linh chỉ là đến bệnh viện để mời các người về nhà, thế mà cậu lại đánh Vân Linh ư?"
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Từ Trấn An cười: "Nếu như hành động của Chu Vân Linh cũng được coi là mời, vậy bây giờ tôi muốn mời bà uống một chén trà thì cũng phải tát bà một cái đúng không?"
"Anh ta đang nói cái gì vậy chứ?"
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
"Nếu không phải là đúng vào ngày mừng thọ của ông cụ Tưởng đã tình cờ cứu được ba người nhà của anh thì anh nghĩ rằng mình có thể còn sống mà nói những lời kiêu ngạo như vậy ở đây sao?"
"Đúng vậy, nếu không phải thế thì anh ta đã chết ở nhà họ Dương từ lâu rồi.”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
"Bà nội ơi, tuy rằng Từ Trấn An chưa kết hôn với Chu Quỳnh Hương nhưng bọn họ đã có một đứa con, cho nên cậu ta có thể coi là con rể của chú ba rồi. Vì thằng nhóc này dám nói những lời không lễ phép với bà nên cháu đề nghị khấu trừ một nửa lợi nhuận của gia đình chú ba mãi mãi."
Một nhóm người nhà họ Chu ồn ào lên tiếng.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Chu Vân Linh thậm chí còn tìm thấy cơ hội để đoạt lấy lợi nhuận của gia đình Chu Quỳnh Hương. Cô ta vừa nói vừa nhìn Từ Trấn An và Chu Quỳnh Hương với vẻ mặt đắc chí.
Từ trước đến giờ, bố của Chu Quỳnh Hương là Chu Hùng Quân luôn là một người nhát gan. Khi nghe thấy điều đó, dù cảm thấy hoảng sợ nhưng ông ấy vẫn không dám nói câu gì.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Tuy nhiên, mẹ của Chu Quỳnh Hương là Trần Phương Bình lại đang tức đến mức khuôn mặt trở nên méo mó.
Vốn dĩ gia đình của bà ấy cũng không được yêu quý, mỗi tháng bà cụ chỉ đưa cho nhà bà ấy ba trăm triệu, nếu bây giờ bị trừ đi một nửa thì mỗi tháng chỉ còn khoảng một trăm năm mươi triệu. Như vậy thì làm sao có thể sống được qua ngày đây?
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
"Quỳnh Hương, con lập tức bảo thằng nhóc này xin lỗi bà cụ đi."
Trần Phương Bình chạy đến với vẻ mặt đầy tức giận và nói.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Chu Quỳnh Hương vội vàng kéo Từ Trấn An: "Bà nội, Từ Trấn An, anh ấy không phải cố ý. Anh ấy đã biết lỗi rồi, anh ấy không nên đánh chị Chu Vân Linh."
"Hừ, nếu biết bản thân sai thì vẫn có thể tha thứ được. Nhưng Vân Linh nói đúng, Hùng Quân, từ nay về sau, nhà của con sẽ bị trừ đi một nửa số tiền vào mỗi tháng. Điều này coi như là hình phạt."
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Sau khi bà cụ lạnh lùng nói xong thì lại nhìn Từ Trấn An với vẻ mặt khó chịu: "Tôi biết rất rõ ràng chuyện gì đã xảy ra. Đó là do con gái của cậu đã nói chuyện không lễ phép với Vân Linh trước. Cậu nên dạy dỗ lại đứa con gái không có học này của mình thật tốt chứ không phải trút giận lên Vân Linh. Hừ, đúng là một tên nông dân, một chút nhân phẩm cũng không có.”
Từ Trấn An nhíu mày.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Bà cụ Chu này cũng đã quá vô lý quá rồi.
“Bà nội, người này không chỉ không có nhân phẩm đâu ạ.” Chu Vân Linh mỉa mai: “Đây là lần đầu tiên Từ Trấn An đến nhà mà ngay cả quà gặp mặt cũng không có và làm việc gì cũng đều không được thông minh. Cậu ta đúng là đồ vô dụng.”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
"Vân Linh à, cháu lại nói lung tung rồi. Cậu ta là một người nông dân nên lẽ nào cháu muốn bảo cậu ta mang một túi khoai tây cho bà sao?" Bà cụ chế nhạo nói: "Nếu cậu ta đưa đến thật thì bà cũng không thèm nhận đâu. "
Mọi người cười ầm lên.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Chu Vân Linh tìm thấy Từ Trấn An ở thôn Long Hạ của thành phố Long Thiên. Đó là một cái thôn thiếu thốn và nghèo khổ.
Mọi người đều biết đến chuyện này.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Chu Quỳnh Hương không muốn kết hôn với con trai cả của nhà họ Dương mà lại muốn ở cùng với một thứ giống như Từ Trấn An. Chuyện này đã sớm trở thành một trò cười của nhà họ Chu rồi.
Chu Vân Linh cười khúc khích nói: "Cho dù cậu ta không mang mấy món đặc sản của quê hương cho bà thì ít nhất cũng phải đưa cho chú ba của cháu cái gì đó chứ? Dù sao chú ấy cũng là bố vợ của cậu ta mà."
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
"Cảm ơn cô vì đã nhắc nhở tôi."
Từ Trấn An lấy từ trong túi ra một gói lá trà, sau đó đi đến trước mặt Chu Hùng Quân và mỉm cười nói: "Ông ngoại của Đậu Tinh à, đây là lá trà xanh của một cây mẹ ở núi Vũ Di và hình như nó có giá là mười tám tỷ. Cháu không có nhiều hiểu biết về giá trị của tiền cho lắm. Cái này là để bày tỏ tấm lòng của cháu.”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Mười tám tỷ ư?
Một nhóm người đồng loạt bị làm cho hoảng sợ.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Nhìn cái gói nhỏ ở trên tay của Từ Trấn An thì cùng lắm nó cũng chỉ có hai mươi hay ba mươi gam mà thôi. Vậy mà nó lại có giá trị là mười tám tỷ ư?
Nhưng sự thật đã được chứng minh. Sau khi Chu Hùng Quân nhận lấy và mở cái gói đó ra thì một mùi trà thoang thoảng và đặc biệt tràn ngập cả căn phòng.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Mọi người đều bị làm cho choáng váng.
Mặc dù Chu Hùng Quân không có tài năng gì, nhưng ông ấy vẫn có chút hiểu biết về trà. Ông ấy nhìn những chiếc lá xinh đẹp như lưỡi chim nhỏ và khẽ ngửi một chút. Mùi lá trà cao cấp thấm vào tận trong phổi khiến cho cả người ông ấy cảm thấy lâng lâng sung sướng. Ông ấy không kìm được mà nhìn Từ Trấn An với vẻ kinh ngạc rồi nói rằng: "Trấn An à... cái này quá quý rồi..."
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Từ Trấn An nở nụ cười: "Chỉ là một chút tấm lòng của con mà thôi."
"Anh lấy từ đâu vậy?" Chu Quỳnh Hương hơi nhíu đôi mày thanh tú của mình, sau đó nhỏ giọng nói: "Nó thật sự có giá là mười tám tỷ sao? Anh đừng có nói dối bố của tôi đấy."
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
“Chắc là không phải hàng giả đâu. Người hầu ở bên cạnh ông cụ Tưởng là một ông cụ có tên là Phó Phúc Khiêm đã tự mình nói như vậy.” Từ Trấn An nói: “Đây là món quà lần đầu tiên gặp mặt của tôi tặng cho bố em. Em cảm thấy có được không?”
Chu Quỳnh Hương cũng không biết ông cụ Tưởng chính là người đứng đầu của nhà họ Tưởng. Cô cảm thấy hoang mang với câu hỏi của Từ Trấn An, sau đó đỏ mặt và lạnh lùng nói: "Từ Trấn An, không ngờ anh làm việc rất độc tài đấy. Tôi còn chưa có nói đồng ý lấy anh vậy mà anh đã chuẩn bị xong quà gặp mặt cho bố tôi rồi. Hừ.”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Từ Trấn An nắm lấy tay cô và nói: "Cho dù em có đồng ý hay không đồng ý thì tôi cũng sẽ tổ chức một đám cưới hoành tráng nhất cho em và Từ Đậu Tinh sẽ là người làm chứng cho hôn lễ của chúng ta."
Chu Quỳnh Hương cúi đầu, hai mắt cô đỏ lên: "Được rồi... Vậy thì làm ngay trong tháng này đi... Nếu không thì có lẽ sẽ không còn cơ hội nữa đâu."
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Cô không dám quên cái tai họa là nhà họ Dương này một phút nào.
Lúc này, Chu Hùng Quân đi đến trước mặt bà cụ và nói: "Mẹ à, vậy con sẽ làm người trung gian để đưa gói trà này tặng cho mẹ."
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Bà cụ nhìn đứa con trai thứ ba với vẻ hài lòng. Bà ta nhận lấy, ngửi thử một chút và lập tức cảm thấy sảng khoái khắp cả người. Bà ta vui mừng nói: “Chuyện khấu trừ lợi nhuận của nhà con vì để trừng phạt Từ Trấn An vừa rồi coi như bỏ nó đi.”
Chu Hùng Quân trả lời: "Con cảm ơn mẹ."
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Ngay sau đó, tất cả người nhà họ Chu đều vây xung quanh bà cụ. Vẻ mặt bọn họ vô cùng hưng phấn mà nhìn gói lá trà thượng hạng vô giá này.
Sau đó họ thỉnh thoảng nhìn Từ Trấn An với ánh mắt nghi ngờ.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Lẽ nào người chồng này của Chu Quỳnh Hương có một thân phận khác sao?
Còn Trần Phương Bình thì kéo Chu Hùng Quân với vẻ mặt đau lòng, bà ấy oán giận nói: "Ông không nghe thấy Từ Trấn An nói sao? Thứ đó có giá mười tám tỷ đấy. Vậy mà ông lại đưa cho mẹ ông sao? Ông bị điên rồi đúng không? Nhà của chúng ta đã nghèo đến mức này rồi.”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Chu Hùng Quân đau khổ nói: "Tôi làm vậy cũng là để lấy lòng bà cụ... Tôi hy vọng một tháng sau, khi nhà họ Dương đến đưa Quỳnh Hương đi thì bà cụ có thể nói những điều tốt đẹp cho Quỳnh Hương. Đến lúc đó, mong rằng nhà họ Dương sẽ nể mặt bà cụ mà tha thứ cho Quỳnh Hương. "
Đôi mắt của Trần Phương Bình đỏ hoe: "Cuộc đời của Quỳnh Hương khổ quá. Tất cả đều tại ông hết. Chu Hùng Quân, ôn quá vô dụng rồi. Ngay cả con gái mình mà ông cũng không thể bảo vệ được. Tôi đã sống một cuộc sống nghèo khổ cùng với ông nhiều năm như vậy..."
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Chu Hùng Quân đột nhiên cảm thấy hoảng sợ. Ông ấy lo lắng người vợ yêu thích danh vọng và vật chất này của mình sẽ lại muốn tranh cãi cho nên vội vàng liên tục nói xin lỗi.
Đúng lúc này, một giọng nam kiêu ngạo đột nhiên vang lên:
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
"Bà nội Chu à, lá trà đó là giả!"