-
Chương 57
Thấy Âu Dương lão tổ hỏi mình về túi trữ vật. trong lòng Trương Hằng tuy rằng vui mừng, ở mặt ngoài lại làm ra một bộ dáng buồn bực không vui, thần thái chán chưởng giải thích:
- Hai ngày trước, đệ tử đi Độc Thiên Bảo chuẩn bị mua một ít tài liệu để dùng tu luyện nhưng tiếc rằng ở trên đường gặp tám tên tán tu cướp bóc, hình như là tự xưng cái gì La Sơn Bát Thánh, vị tán tu cầm đầu trong tay còn có một kiện linh khí. ở dưới vây công của bọn chúng, đệ tử Chỉ có thể liều mạng chạy trốn, nhưng cuối cùng vẫn còn bị tên cầm đầu kia dùng linh khí đánh trúng một cái. May mà có túi trữ vật giúp đệ tử ngăn cản một chút, nếu không hiện tại đã không gặp được sư tổ ngài rồi...
Nghe Trương Hằng nói xong
"bất hạnh" chính mình gặp phải, thậm chí ngay cả cái mạng nhỏ thiếu chút nữa cũng vứt bỏ, trong lòng Âu Dương lão tổ cũng có phần kinh sợ. Nếu Trương Hằng thực bất hạnh chết đi thì ai giúp lão đoạt được bảo vật kinh thiên của Huyết Sát Thần Đế lưu lại.
- La Sơn Bát Thánh?
Trong mắt Âu Dương lão tổ chợt lóe tia sát khí:
- Mấy tên tán tu Luyện khí kỳ đám vọng ngôn xưng mình là thánh?
Đáng thương cho La Sơn bát ác kia đã bị Trương Hằng thành công đảo ngược. Mặc dù chết đi vẫn không thoát được số mạng bị Trương Hằng lôi ra làm cái bung xung lợi dụng.
Trương Hằng liên tục gật đầu nói:
- Đúng vậy! Tám tên đó biết rõ ta là đệ tử môn phái, còn đám xuống tay. sau khi thất bại chắc đã rời khỏi khu vực này rồi...
Âu Dương lão tổ suy nghĩ một lát, hướng Trương Hằng nói:
- Chuyện mấy tên khốn cường đạo tạm thời không đề cập tới. túi trữ vật của ngươi có phải đã rơi vào tay bọn chúng hay không?
Trương Hằng vốn nghĩ trong lòng định nói túi trữ vật của mình rơi vào tay bọn cường đạo. Nói như vậy chăng phải mình có thể lừa được một vài thứ. Âu Dương lão tổ này dù sao cũng không để cho mình tay trắng đi vào Huyết Sát động phủ đoạt bảo đầu.
Nhưng rốt cục Trương Hằng cũng không dám lừa gạt đối phương như vậy.
Nên biết rằng, thời điểm trước đây đối phương đã đưa cho mình một cái ngọc giản và một thanh linh khí trung phẩm. ai biết đối phương có động tay động chân gì trên hai vật đó hay không.
Cho nên Trương Hằng vẫn là rất thành thực nói:
- Túi trữ vật nứt vỡ mấy chỗ. rớt mất vài thứ nho nhỏ. may mà các thứ trọng yếu cũng không rơi mất. Tuy nhiên túi trữ vật kia đại khái đã không còn sử dụng được nữa...
Âu Dương lão tổ trầm ngâm một hồi. lẩm bẩm:
- Xem ra là ta không lo lắng chu toàn.
Trương Hằng cúi đầu, đang chờ Âu Dương lão tổ cấp cho mình một ít cái gì bồi thường. Thâm nghĩ, ít nhất phải bồi thường một cái túi trữ vật phẩm chất tốt một chút cho mình Mới được?
Trong tâm trạng chờ mong của Trương Hằng, Âu Dương lão tổ vỗ túi trữ vật, lập tức từ bên trong lấy ra một kiện giáp trụ lóe ra màu xanh mờ ảo.
"Chẳng lẽ là một kiện linh khí phòng ngự?" Trương Hằng sáng mắt lên thầm nghĩ.
Âu Dương lão tổ nói:
- Đây là một kiện linh khí phòng ngự trung phẩm, là một kiện linh khí phòng ngự tốt nhất hiện nay ta có khả năng lấy ra, cứ đưa cho ngươi phòng thân đi. Mặc vào giáp trụ này. đám ô hợp đó đừng mơ tưởng làm thương tổn mảy may đến ngươi.
Trương Hằng tiếp nhận kiện giáp trụ này. kích động vạn phần nói:
- Đa tạ lão tổ ban ân...
Vốn tưởng rằng đây chỉ là một kiện linh khí phòng ngự hạ phẩm, nhưng không nghĩ tới Âu Dương lão tổ này lấy ra lại là một kiện linh khí phòng ngự trung phẩm. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Truyện FULL
Linh khí phòng ngự bản thân nó giá trị đã không tầm thường, mà giá trị của một kiện linh khí phòng ngự trung phẩm này so với một kiện linh khí thượng phẩm còn cao hơn không ít.
Nên biết rằng, ở toàn bộ Phương Vân sơn, trừ Ô Lăng ra, Trương Hằng còn chưa từng nghe qua một đệ tử nội môn nào có trong tay một kiện linh khí phòng ngự.
Có một kiện linh khí phòng ngự trung phẩm như vậy, về sau tại trong Huyết Sát động phủ. Trương Hằng gần như có thể ở vào thế bất bại. Các tu sĩ Luyện khí kỳ của Phương Vân sơn khác cũng đừng mơ tưởng tạo thành uy hiếp gì với hắn.
Có thể nói, vì để mưu đồ cho bằng được kỳ bảo kinh thế trong Huyết Sát động phủ Âu Dương lão tổ đã xuất ra cả linh khí trung phẩm giá trị không nhỏ này. muốn Trương Hằng nhất định phải lấy bằng được kho báu. cho nên võ trung cho hắn thành một cái mai rùa đao thương bất nhập.
Trương Hằng đưa tay vuốt ve hoa văn trận pháp phức tạp trên kiện linh khí phòng ngự trung phẩm. một cảm giác đầy nặng kiên cố truyền vào trong lòng bàn tay hắn.
Trong lòng Trương Hằng không khỏi vui mừng hớn hở, kiện linh khí phòng ngự này nếu để cho mình luyện hóa, không biết có thể đủ cho Biến Thái Công của mình một bước tiến vào cánh Giới Tiểu thành tầng một hay không.
Sau khi ở trong cái khe sâu kia luyện hóa cả một núi băng. Trương Hằng không những tu luyện ra Hư Không Hỏa Diễm, mà ngay cả Biến Thái Công đều tăng tiến không ít. giờ phút này cách giai đoạn của Tiểu thành tầng một đã không còn xa.
- về phần túi trữ vật hư hỏng của ngươi, phải đi tới chỗ chưởng môn sư điệt nơi đó lấy một kiện khác đi!
Âu Dương lão tổ lạnh nhạt nói.
Cái này sao có thể được chứ? Mục tiêu mong muốn còn chưa có đạt được. Trương Hằng mang vẻ mặt tươi cười, thật cận thận hỏi:
- Nếu đệ tử ở trong động phủ đó chiếm được bảo vật, rồi cất những bảo vật vào túi trữ vật bình thường đó. không biết túi trữ vật có thể bảo vệ tốt bảo vật bên trong hay không...
Âu Dương lão tổ thoáng hơi sửng sốt. thần sắc đột nhiên nghiêm trọng, mắt sáng như đuốc nhìn chăm chằm vào Trương Hằng. bầu không khí chung quanh cũng theo đó ngưng đọng lại. Khóe môi lão khẽ nhếch lên cười lạnh một tiếng:
- Giỏi cho tiểu tử! Ngươi là thực tình muốn xảo trá lão tổ ta phải không?
Trong lòng Trương Hằng cũng không khỏi nhảy đựng lên. cũng không biết có phải đã chọc giận vị lão gia này hay không, thần sắc cung kính nói:
- Đệ tử cũng là suy nghĩ vì bảo vật sắp thu được cho lão tổ ngài, sao có thể nói là xảo trá ngài chứ?
-Ha ha ha!
Âu Dương lão tổ cười một tràng dài, trong mắt mang theo ý cười nồng đậm:
- Ngươi nhưng thật ra còn có lòng tin đoạt được bảo vật trong Huyết Sát động phủ hơn lão tổ ta, nghĩ đến cũng còn chu toàn hơn cả lão tổ ta.
Âu Dương lão tổ rất có thâm ý liếc mắt nhìn Trương Hằng một cái. thu lại vẻ tươi cười nơi khóe miệng, thần sắc bình thản nói:
- Túi trữ vật bình thường giá trị cũng không cao, thường chỉ là mở rộng không gian trong túi trữ vật gấp mười mấy lần đến mấy chục lần. Nhưng một ít túi trữ vật cấp bậc cao. trừ bản thân tài liệu vô cùng quý báu. hơn nữa không gian bên trong lại mở rộng gấp trăm lần trở lên. đối với yêu cầu tu sĩ chế tác túi trữ vật này cũng khá cao. Giống như túi trữ vật lão tổ ta đang dùng, không gian bên trong có thể mở rộng hơn gấp hai trăm lần. Tuy nhiên túi trữ vật giống như vậy giá trị cũng không nhỏ đâu...
Trương Hằng vừa nghe lời ấy, có phần ra ngoài Ý liệu, theo ý tứ của Âu Dương lão tổ. Túi trữ vật phẩm chất cao một chút không ngờ giá trị so với một kiện linh khí phòng ngự còn quý giá hơn không ít.
Trương Hằng hơi thất vọng, xem ra chỉ đành phải đi tới chỗ chưởng môn nơi đó lãnh một cái túi trữ vật thấp kém rồi.
- Tuy nhiên, trong tay ta thật ra có một túi trữ vật phẩm chất tốt hơn.
Ngay lúc Trương Hằng hoàn toàn buông bỏ ý đồ từ nơi này xảo trá lấy túi trữ vật, Âu Dương lão tổ không biết từ đầu lấy ra một cái túi trữ vật màu tím đen.
Trương Hằng thầm mắng trong lòng, rõ ràng trong tay còn có một túi trữ vật thượng đẳng, lại cứ muốn khoe mẽ hồi lâu không đưa ra.
- Túi trữ vật này chất liệu của nó cũng cực kỳ cứng rắn. cho dù là tu sĩ Trúc cơ kỳ. cùng rất khó làm hư hao nó. Không gian bên trong cũng mở rộng hơn gấp trăm lần. Vốn túi trữ vật này là lưu lại cho đồ đệ sau này của ta sử dụng. Nếu ngươi đã cần. trước cứ giao cho ngươi đi.
Âu Dương lão tổ sắc mặt bình thản đưa túi trữ vật này cho Trương Hằng.
Trương Hằng cũng không che dấu vẻ vui mừng trên mặt. tiếp nhận túi trữ vật, sau đó Mới thu lấy linh đan và linh khí phòng ngự của Âu Dương lão tổ vừa ban cho thu cất vào trong túi trữ vật.
Trương Hằng lấy tay chỉ vào túi trữ vật, tiếp theo bấm một cái pháp quyết. rồi dùng thần thức lướt qua, phát hiện không gian bên trong quả nhiên lớn hơn gấp năm sáu lần so với túi trữ vật thấp kém lúc trước.
- Cách ngày động phủ mở ra còn thời gian một năm. ta vừa rồi đã ban thưởng cho ngươi không ít Bổ linh Đan. hy vọng đến lúc đó ngươi có thể đạt tới Luyện Khí hậu kỳ. Chỉ có như vậy, kế hoạch của chúng ta Mới có thể thành công.
Âu Dương lão tổ lại đặn đò thêm.
Trương Hằng không khỏi nghi hoặc. Âu Dương lão tổ này vì sao một lần nữa nhấn mạnh mình phải tu luyện đến Luyện Khí hậu kỳ. Nhớ rõ thời điểm trước đây lão vẫn luôn là một bộ dáng tràn đây tự tin. mưu toan dựa vào ưu thế trên phương diện thân thức của Trương Hằng, cộng thêm hiệu quả ẩn nấp của bộ công pháp Phong Hành, từ đó một mình một người tiến vào động phủ của Huyết Sát Thân Đế. mưu đồ bảo vật bên trong.
- Với tu vi của đệ tử hiện tại cộng thêm Phong Hành và thần thức, hai ưu thế lớn này, chẳng lẽ còn không thể thành công sao?
Trương Hằng khó hiểu hỏi.
Âu Dương lão tổ lộ vẻ mặt ngưng trọng nói:
- Trước kia thì có thể. nhưng hiện tại sẽ rất khó thành công!
"Chẳng lẽ lại phát sinh ra biến cố gì sao?" Trương Hằng từ trên sắc mặt của Âu Dương lão tổ đọc ra một ít tin tức. là chuyện gì có thể làm một vị tu sĩ Kết Đan Kỳ như vậy cũng phải lộ vẻ xúc động ra ngoài mặt?
Âu Dương lão tổ trầm tư một lát. rồi nói:
- Hẳn cũng nên cho ngươi biết một ít chân tưởng sự việc!
Nói tới đây, Âu Dương lão tổ bấm tay liên tục đánh ra mấy đạo pháp quyết, thiết lập ở chung quanh mấy cấm chế không biết tên. không khí lập tức trở nên càng thêm ngưng đọng.
- Hai ngày trước, đệ tử đi Độc Thiên Bảo chuẩn bị mua một ít tài liệu để dùng tu luyện nhưng tiếc rằng ở trên đường gặp tám tên tán tu cướp bóc, hình như là tự xưng cái gì La Sơn Bát Thánh, vị tán tu cầm đầu trong tay còn có một kiện linh khí. ở dưới vây công của bọn chúng, đệ tử Chỉ có thể liều mạng chạy trốn, nhưng cuối cùng vẫn còn bị tên cầm đầu kia dùng linh khí đánh trúng một cái. May mà có túi trữ vật giúp đệ tử ngăn cản một chút, nếu không hiện tại đã không gặp được sư tổ ngài rồi...
Nghe Trương Hằng nói xong
"bất hạnh" chính mình gặp phải, thậm chí ngay cả cái mạng nhỏ thiếu chút nữa cũng vứt bỏ, trong lòng Âu Dương lão tổ cũng có phần kinh sợ. Nếu Trương Hằng thực bất hạnh chết đi thì ai giúp lão đoạt được bảo vật kinh thiên của Huyết Sát Thần Đế lưu lại.
- La Sơn Bát Thánh?
Trong mắt Âu Dương lão tổ chợt lóe tia sát khí:
- Mấy tên tán tu Luyện khí kỳ đám vọng ngôn xưng mình là thánh?
Đáng thương cho La Sơn bát ác kia đã bị Trương Hằng thành công đảo ngược. Mặc dù chết đi vẫn không thoát được số mạng bị Trương Hằng lôi ra làm cái bung xung lợi dụng.
Trương Hằng liên tục gật đầu nói:
- Đúng vậy! Tám tên đó biết rõ ta là đệ tử môn phái, còn đám xuống tay. sau khi thất bại chắc đã rời khỏi khu vực này rồi...
Âu Dương lão tổ suy nghĩ một lát, hướng Trương Hằng nói:
- Chuyện mấy tên khốn cường đạo tạm thời không đề cập tới. túi trữ vật của ngươi có phải đã rơi vào tay bọn chúng hay không?
Trương Hằng vốn nghĩ trong lòng định nói túi trữ vật của mình rơi vào tay bọn cường đạo. Nói như vậy chăng phải mình có thể lừa được một vài thứ. Âu Dương lão tổ này dù sao cũng không để cho mình tay trắng đi vào Huyết Sát động phủ đoạt bảo đầu.
Nhưng rốt cục Trương Hằng cũng không dám lừa gạt đối phương như vậy.
Nên biết rằng, thời điểm trước đây đối phương đã đưa cho mình một cái ngọc giản và một thanh linh khí trung phẩm. ai biết đối phương có động tay động chân gì trên hai vật đó hay không.
Cho nên Trương Hằng vẫn là rất thành thực nói:
- Túi trữ vật nứt vỡ mấy chỗ. rớt mất vài thứ nho nhỏ. may mà các thứ trọng yếu cũng không rơi mất. Tuy nhiên túi trữ vật kia đại khái đã không còn sử dụng được nữa...
Âu Dương lão tổ trầm ngâm một hồi. lẩm bẩm:
- Xem ra là ta không lo lắng chu toàn.
Trương Hằng cúi đầu, đang chờ Âu Dương lão tổ cấp cho mình một ít cái gì bồi thường. Thâm nghĩ, ít nhất phải bồi thường một cái túi trữ vật phẩm chất tốt một chút cho mình Mới được?
Trong tâm trạng chờ mong của Trương Hằng, Âu Dương lão tổ vỗ túi trữ vật, lập tức từ bên trong lấy ra một kiện giáp trụ lóe ra màu xanh mờ ảo.
"Chẳng lẽ là một kiện linh khí phòng ngự?" Trương Hằng sáng mắt lên thầm nghĩ.
Âu Dương lão tổ nói:
- Đây là một kiện linh khí phòng ngự trung phẩm, là một kiện linh khí phòng ngự tốt nhất hiện nay ta có khả năng lấy ra, cứ đưa cho ngươi phòng thân đi. Mặc vào giáp trụ này. đám ô hợp đó đừng mơ tưởng làm thương tổn mảy may đến ngươi.
Trương Hằng tiếp nhận kiện giáp trụ này. kích động vạn phần nói:
- Đa tạ lão tổ ban ân...
Vốn tưởng rằng đây chỉ là một kiện linh khí phòng ngự hạ phẩm, nhưng không nghĩ tới Âu Dương lão tổ này lấy ra lại là một kiện linh khí phòng ngự trung phẩm. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Truyện FULL
Linh khí phòng ngự bản thân nó giá trị đã không tầm thường, mà giá trị của một kiện linh khí phòng ngự trung phẩm này so với một kiện linh khí thượng phẩm còn cao hơn không ít.
Nên biết rằng, ở toàn bộ Phương Vân sơn, trừ Ô Lăng ra, Trương Hằng còn chưa từng nghe qua một đệ tử nội môn nào có trong tay một kiện linh khí phòng ngự.
Có một kiện linh khí phòng ngự trung phẩm như vậy, về sau tại trong Huyết Sát động phủ. Trương Hằng gần như có thể ở vào thế bất bại. Các tu sĩ Luyện khí kỳ của Phương Vân sơn khác cũng đừng mơ tưởng tạo thành uy hiếp gì với hắn.
Có thể nói, vì để mưu đồ cho bằng được kỳ bảo kinh thế trong Huyết Sát động phủ Âu Dương lão tổ đã xuất ra cả linh khí trung phẩm giá trị không nhỏ này. muốn Trương Hằng nhất định phải lấy bằng được kho báu. cho nên võ trung cho hắn thành một cái mai rùa đao thương bất nhập.
Trương Hằng đưa tay vuốt ve hoa văn trận pháp phức tạp trên kiện linh khí phòng ngự trung phẩm. một cảm giác đầy nặng kiên cố truyền vào trong lòng bàn tay hắn.
Trong lòng Trương Hằng không khỏi vui mừng hớn hở, kiện linh khí phòng ngự này nếu để cho mình luyện hóa, không biết có thể đủ cho Biến Thái Công của mình một bước tiến vào cánh Giới Tiểu thành tầng một hay không.
Sau khi ở trong cái khe sâu kia luyện hóa cả một núi băng. Trương Hằng không những tu luyện ra Hư Không Hỏa Diễm, mà ngay cả Biến Thái Công đều tăng tiến không ít. giờ phút này cách giai đoạn của Tiểu thành tầng một đã không còn xa.
- về phần túi trữ vật hư hỏng của ngươi, phải đi tới chỗ chưởng môn sư điệt nơi đó lấy một kiện khác đi!
Âu Dương lão tổ lạnh nhạt nói.
Cái này sao có thể được chứ? Mục tiêu mong muốn còn chưa có đạt được. Trương Hằng mang vẻ mặt tươi cười, thật cận thận hỏi:
- Nếu đệ tử ở trong động phủ đó chiếm được bảo vật, rồi cất những bảo vật vào túi trữ vật bình thường đó. không biết túi trữ vật có thể bảo vệ tốt bảo vật bên trong hay không...
Âu Dương lão tổ thoáng hơi sửng sốt. thần sắc đột nhiên nghiêm trọng, mắt sáng như đuốc nhìn chăm chằm vào Trương Hằng. bầu không khí chung quanh cũng theo đó ngưng đọng lại. Khóe môi lão khẽ nhếch lên cười lạnh một tiếng:
- Giỏi cho tiểu tử! Ngươi là thực tình muốn xảo trá lão tổ ta phải không?
Trong lòng Trương Hằng cũng không khỏi nhảy đựng lên. cũng không biết có phải đã chọc giận vị lão gia này hay không, thần sắc cung kính nói:
- Đệ tử cũng là suy nghĩ vì bảo vật sắp thu được cho lão tổ ngài, sao có thể nói là xảo trá ngài chứ?
-Ha ha ha!
Âu Dương lão tổ cười một tràng dài, trong mắt mang theo ý cười nồng đậm:
- Ngươi nhưng thật ra còn có lòng tin đoạt được bảo vật trong Huyết Sát động phủ hơn lão tổ ta, nghĩ đến cũng còn chu toàn hơn cả lão tổ ta.
Âu Dương lão tổ rất có thâm ý liếc mắt nhìn Trương Hằng một cái. thu lại vẻ tươi cười nơi khóe miệng, thần sắc bình thản nói:
- Túi trữ vật bình thường giá trị cũng không cao, thường chỉ là mở rộng không gian trong túi trữ vật gấp mười mấy lần đến mấy chục lần. Nhưng một ít túi trữ vật cấp bậc cao. trừ bản thân tài liệu vô cùng quý báu. hơn nữa không gian bên trong lại mở rộng gấp trăm lần trở lên. đối với yêu cầu tu sĩ chế tác túi trữ vật này cũng khá cao. Giống như túi trữ vật lão tổ ta đang dùng, không gian bên trong có thể mở rộng hơn gấp hai trăm lần. Tuy nhiên túi trữ vật giống như vậy giá trị cũng không nhỏ đâu...
Trương Hằng vừa nghe lời ấy, có phần ra ngoài Ý liệu, theo ý tứ của Âu Dương lão tổ. Túi trữ vật phẩm chất cao một chút không ngờ giá trị so với một kiện linh khí phòng ngự còn quý giá hơn không ít.
Trương Hằng hơi thất vọng, xem ra chỉ đành phải đi tới chỗ chưởng môn nơi đó lãnh một cái túi trữ vật thấp kém rồi.
- Tuy nhiên, trong tay ta thật ra có một túi trữ vật phẩm chất tốt hơn.
Ngay lúc Trương Hằng hoàn toàn buông bỏ ý đồ từ nơi này xảo trá lấy túi trữ vật, Âu Dương lão tổ không biết từ đầu lấy ra một cái túi trữ vật màu tím đen.
Trương Hằng thầm mắng trong lòng, rõ ràng trong tay còn có một túi trữ vật thượng đẳng, lại cứ muốn khoe mẽ hồi lâu không đưa ra.
- Túi trữ vật này chất liệu của nó cũng cực kỳ cứng rắn. cho dù là tu sĩ Trúc cơ kỳ. cùng rất khó làm hư hao nó. Không gian bên trong cũng mở rộng hơn gấp trăm lần. Vốn túi trữ vật này là lưu lại cho đồ đệ sau này của ta sử dụng. Nếu ngươi đã cần. trước cứ giao cho ngươi đi.
Âu Dương lão tổ sắc mặt bình thản đưa túi trữ vật này cho Trương Hằng.
Trương Hằng cũng không che dấu vẻ vui mừng trên mặt. tiếp nhận túi trữ vật, sau đó Mới thu lấy linh đan và linh khí phòng ngự của Âu Dương lão tổ vừa ban cho thu cất vào trong túi trữ vật.
Trương Hằng lấy tay chỉ vào túi trữ vật, tiếp theo bấm một cái pháp quyết. rồi dùng thần thức lướt qua, phát hiện không gian bên trong quả nhiên lớn hơn gấp năm sáu lần so với túi trữ vật thấp kém lúc trước.
- Cách ngày động phủ mở ra còn thời gian một năm. ta vừa rồi đã ban thưởng cho ngươi không ít Bổ linh Đan. hy vọng đến lúc đó ngươi có thể đạt tới Luyện Khí hậu kỳ. Chỉ có như vậy, kế hoạch của chúng ta Mới có thể thành công.
Âu Dương lão tổ lại đặn đò thêm.
Trương Hằng không khỏi nghi hoặc. Âu Dương lão tổ này vì sao một lần nữa nhấn mạnh mình phải tu luyện đến Luyện Khí hậu kỳ. Nhớ rõ thời điểm trước đây lão vẫn luôn là một bộ dáng tràn đây tự tin. mưu toan dựa vào ưu thế trên phương diện thân thức của Trương Hằng, cộng thêm hiệu quả ẩn nấp của bộ công pháp Phong Hành, từ đó một mình một người tiến vào động phủ của Huyết Sát Thân Đế. mưu đồ bảo vật bên trong.
- Với tu vi của đệ tử hiện tại cộng thêm Phong Hành và thần thức, hai ưu thế lớn này, chẳng lẽ còn không thể thành công sao?
Trương Hằng khó hiểu hỏi.
Âu Dương lão tổ lộ vẻ mặt ngưng trọng nói:
- Trước kia thì có thể. nhưng hiện tại sẽ rất khó thành công!
"Chẳng lẽ lại phát sinh ra biến cố gì sao?" Trương Hằng từ trên sắc mặt của Âu Dương lão tổ đọc ra một ít tin tức. là chuyện gì có thể làm một vị tu sĩ Kết Đan Kỳ như vậy cũng phải lộ vẻ xúc động ra ngoài mặt?
Âu Dương lão tổ trầm tư một lát. rồi nói:
- Hẳn cũng nên cho ngươi biết một ít chân tưởng sự việc!
Nói tới đây, Âu Dương lão tổ bấm tay liên tục đánh ra mấy đạo pháp quyết, thiết lập ở chung quanh mấy cấm chế không biết tên. không khí lập tức trở nên càng thêm ngưng đọng.