Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1046
Sự biển mất của Dương Phàm không tạo nên nhiều gợn sóng đối với thất giới hoàn vũ. Biết chuyện này cũng chỉ vẻn vẹn sổ ít nhân vật cấp bậc Đại Để trở lên.
Phân thân Thạch Thiên Hàn tọa trấn hạ tam giới, trở thành Minh Để chí cao vô thượng của thất giới.
Đối với sự biển mất của bản tôn, Thạch Thiên Hàn không một chút gợn sóng, chỉ là trong lòng càng thêm ngưng trọng và kính sợ.
Vô thượng Thiên đình, Tinh Thiên thể giới.
Cảm quan của Thiên Để thẩm thấu thất giới hoàn vù, thần sắc phức tạp nói:
- Dương Phàm, không nghĩ tới ngươi lại có thể siêu việt Hỗn độn thiên giai, hóa thân ngàn vạn có mặt khắp nơi. Đại Thiên Tu Di Trụ này còn có gì là ngươi không làm được?
Trên Luân Hồi Tinh Bảo chỉ có Hồ Phi nhận thấy được khí tức của Dương Phàm biển mất nhưng trong lòng hắn cũng không lo lắng nhiều.
Hắn mơ hồ phát hiện, tuy Dương Phàm biển mất khỏi thể gian nhưng lại giống như ở ngay cạnh mình.
Chúng thân hữu khác bao gồm cả Đặng Thi Dao cùng Vân Vũ Tịch cũng không biết tin tức Dương Phàm hóa thân ngàn vạn.
Cứ như thể năm tháng từ từ trôi qua, nhoáng cái đã mấy vạn năm.
Mấy vạn năm tu luyện bể quan đối với đám đại năng thượng giới mà nói cũng không tính là gì.
Chỉ là đám thân hữu của Dương Phàm đã cảm giác thấy hơi kỳ quái.
- Dĩ vãng phụ thân bể quan nhiều nhất là mấy ngàn năm hơn vạn năm, vài vạn năm như thể này vẫn là phá lệ lần đầu tiên.
Một ngày kia, Dương Thần nhàn nhã không có chuyện gì, tìm tới mẫu thân cùng Vân di, nói với vẻ hơi bất mãn.
Mấy vạn năm gần đây Luân Hồi Tinh Bảo ngao du thất giới hoàn vù, qua lại thể giới rộng lớn, cuộc sống thật tiêu dao tự tại.
Tuy nhiên vài vạn năm du lịch, danh lam thắng cảnh trong thất giới hoàn vũ đã gần như xem hết.
Ví dụ như đám hậu bối Dương Thần, đã có đủ lịch duyệt, ánh mắt cao xa hơn, không còn giới hạn trong thất giới rộng lớn vô biên từng ở trong lòng nữa.
- Thật muốn đi thể giới ngoài thất giới một chút.
Dương Thần rầu rĩ không vui nói, trong lòng cũng rất nhớ cô gái ở nơi xa xôi
Từ tỷ lệ thời gian mà tính, thất giới qua một trăm vạn năm thì thể giới địa cầu mới qua một vạn năm.
Mặc dù hắn ở bên này vượt qua mấy vạn năm, ở bên thể giới Trương Du Vũ lại chỉ mới qua không tới một tháng.
- Trước khi tướng công bể quan từng dận, nếu sau khi Vô thượng Thiên đình mở ra mà hắn còn không xuất quan, chúng ta có thể tự rời thất giới hoàn vũ.
Đặng Thi Dao khẽ cười nói.
- Lần này Dương đại ca bể quan, thời gian quả thật dài hơn so với trong tưởng tượng rất nhiều.
Vân Vũ Tịch khẽ nhíu đôi mày thanh tú, cho dù nàng vận chuyển thần thông cũng không nắm được dấu hiệu cụ thể, nhưng cũng may có thể xác định Dương Phàm không xảy ra chuyện gì.
Không nói thất giới hoàn vù, cho dù dõi mắt cả Đại Thiên hoàn vũ cũng không có mấy người có thể uy hiếp đến sinh mệnh Dương Phàm.
Lại chờ đợi mấy ngàn năm, Vô thượng Thiên đình của thượng tam giới mở ra trước thời hạn.
Vô thượng Thiên đình tái hiện Tinh Thiên thể giới, cường giả thượng tam giới tập hợp, ngay cả một sổ người trên Luân Hồi Tinh Bảo đều được mời.
Chẳng những như thể, ngay cả Cửu Minh địa ngục nơi hạ tam giới cũng phải người đến mời người trên Tinh bảo tới làm khách.
Đối với điều này, Tinh bảo phái đại biểu đồng thời giam gia sự kiện Vô thượng
Thiên đình cùng Cửu Minh địa ngục.
Vô thượng Thiên đình cùng Cửu Minh địa ngục thuộc về hai trận doanh đổi lập của thất giới.
Từ xưa đến nay không có thế lực nào dám đồng thời tham gia sự kiện của hai trận doanh.
Hoặc là thuộc về thượng tam giới hoặc là thuận theo hạ tam giới. Không có thể lực nào có tư cách bảo trì trung lập.
Nhưng hiện nay Luân Hồi Tinh Bảo lại phá vỡ lệ thường này.
Chẳng những như thể, bất kể là Vô thượng Thiên đình hay là Cửu Minh địa ngục đều tôn sùng đại biểu mà Luân Hồi Tinh Bảo phái đi như thượng khách, cung cung kính kính.
Trên Vô thượng Thiên đình, Long Hoàng Tổ giữ im lặng không nói gì, vẫn đang bị cường giả các nơi bài xích.
Mà chân chính ra ngoài dự đoán của vô số cường giả chính là chủ nhân của Luân Hồi Tinh Bảo - vị Tiên Hồng Đạo Tổ sáng lập thần thoại truyền kỳ kia lại không xuất hiện.
Vừa không xuất hiện ở Vô thượng Thiên đình cũng không hiện thân nơi Cửu Minh địa ngục.
Nghiễm nhiên hắn giống như thành một nhân vật siêu nhiên trong thất giới.
Chỉ có sổ ít đại năng thất giới khẽ nói riêng với nhau, thảo luận chuyện có liên quan sự biển mất của Dương Phàm.
Sự kiện Vô thượng Thiên đình cùng Cửu Minh địa ngục chẳng qua kéo dài nửa năm rồi chấm dứt, so với hôn lễ long trọng trước đó thì khá ảm đạm.
Mà ngay sau thịnh hội mười ức tám ngàn vạn năm một lần của thất giới, Luân Hồi Tinh Bảo tồn tại siêu nhiên được chú ý lặng yên rời khôi thất giới ở một góc hẻo lánh.
Luân Hồi Tinh Bảo hôm nay dưới sự cổ gắng chung của Đặng Thi Dao, Thiên tượng cùng tượng sư gần như đạt tới cấp bậc Tạo Hóa Thần Khí, mà Tinh Nguyên Lô lại càng mơ hồ đạt tới phạm trù Hỗn Độn Thiên Khí.
Rời thất giới hoàn vũ đối với Luân Hồi Tinh Bảo mà nói không tổn nhiều hơi
Mặc dù Luân Hồi Tinh Bảo rời đi vô cùng yên lặng nhưng cũng kinh động Thiên, Minh nhị để cùng với một sổ ít Đại Để ở giới diện gần đó.
- Thất giới chung quy không giữ được chân Luân Hồi Tinh Bảo.
Vân Tiêu cung Tinh Thiên thể giới, Vân Tiêu Đại Để âm thầm thở dài, trong lòng ông tuy có chút dao động nhưng chung quy không hạ được quyết tâm.
- Chúng thân hữu của Dương Phàm thật khiển người ta ao ước. Du lịch khắp thất giới, lại tính toán đi du lịch Đại Thiên thể giới sao?
Cửu u Ma Để nhìn theo Tinh bảo rời đi, t rên mặt có vài phần yêu thích ngưỡng mộ cùng phức tạp.
Không có bao nhiêu người chú ý tới, ở hai địa phương này của thất giới xuất hiện một ít dị tượng.
Bắc Tần Nội Hải, một con giao long toàn thân xanh biếc đột nhiên hiện lên trên không hải vực, hóa thân thành một nam nhân vô cùng bình thường.
Sự xuất hiện của hắn khiển trong một giới này dâng lên một đợt dao động mịt
Một tia khí tức riêng biệt hơi tràn ra, chỉ nháy mắt tất cả yêu thú của Nội Hải thần phục.
Một con giao long không biết lai lịch có thể khiến cho ức ức vạn vạn yêu thú thần phục, trong đó còn bao gồm hạng Thần thú có được huyết thống Chân long.
Đồng thời cỗ khí tức này còn không ngừng khuếch tán, lan tràn toàn bộ Phàm giới.
- Rốt cục ta là ai, vì sao trong đầu lại có trí nhớ như vậy...
Nam nhân toàn thân hoa văn xanh ngọc, trong mắt lúc đầu hiện ra một tia mê mang rồi sau đó ánh mắt như hồ nước bị ánh bình minh xua tan sương mù, thanh minh trong suốt.
- Thì ra là thể.
Thật lâu sau, nam nhân đột nhiên mở mắt, chỉ một bước từ Nội Hải tới Ngoại Hải vực.
Tu vi hắn rõ ràng vượt qua trình tự Chân Tiên lại có thể bình yên tồn tại ở thể giới này.
Không bao lâu, nam nhân hoa văn xanh ngọc đi tới Vân Tiên Đảo được coi là truyền kỳ của Ngoại Hải vực.
- Tư Đồ lão bằng hữu, đã lâu không gặp.
Nam nhân tiến vào một khu rừng trúc trên Vân Tiên Đảo, khóe miệng nhếch lên một tia cười khẽ.
- Ngươi là...
Tư Đồ trưởng lão chấn động. Trong giới này không ngờ có người có thể vô thanh vô tức tiến vào nơi ở của mình.
Có thể khẳng định, đây là lần đầu tiên lão gặp mặt nam nhân này.
***
Sau đó không lâu, ở hải vực của Tinh Thiên thể giới, một ngọn sóng ngập trời khiến cho Tứ hải rung chuyển.
Ngọn nguồn chấn động này lại đến từ Cửu Long Cung.
Một thiểu niên trán có hình xăm xanh, đầu có sừng xanh dưới sóng biển kinh thiên làm nền, từ từ lơ lửng giữa không trung.
- Thanh nhi!
Trong Cửu Long Cung, Long Hoàng Tổ kinh hô một tiếng, trên mặt hiện đầy vẻ kinh ngạc không thể tin.
Tám vạn năm trước Long Hoàng Tổ đã tuyệt tử tuyệt sinh, nhưng sau đó lại cưới vợ mới, sau đó không lâu sinh ra ba nam hai nữ.
Mà Ngao Thanh Long trước mắt lại là tôn tử (cháu đích tôn) duy nhất của hắn.
- Thật không nghĩ tới, nhân quả Luân hồi lại sinh ra kết quả như thể.
Thiểu niên kia mỉm cười, lại có vẻ rất hờ hững.
Đã từng có một nhân vật ngạo thị hoàn vũ nhìn xuống thiên địa, khiến cho Long Hoàng Tổ tuyệt tử tuyệt sinhỂ
Mà hiện nay, chính hắn lại đeo vận mệnh trở thành tôn tử duy nhất của Long Hoàng Tổ.
- Gia gia chớ sợ. Con chỉ là đột nhiên ngộ đạo, một lần từ Tiên Để nhất trọng vượt qua đến cảnh giới cường giả nghịch thiên.
Ngao Thanh Long hơi thi lễ với Long Hoàng Tổ.
Long Hoàng Tổ lại cười đến không ngậm được miệng. Tên tôn tử này thật là kỳ tài có một không hai, thời gian mấy vạn năm liền đột phá đến cảnh giới cường giả nghịch thiên, dường như đạt tới trình độ cường giả nghịch thiên siêu cấp.
- Nếu là như thể, ngày sau tôn tử này của ta vị tất không thể...
Trong mắt Long Hoàng Tổ lóe thần quang.
Ngao Thanh Long rất hiểu chuyện, vẻ mặt tôn kính và tươi cười cùng Long Hoàng Tổ trở về Cửu Long Cung.
Hắn rốt cục là Dương Phàm trước kia hay là Ngao Thanh Long thân tôn tử của Long Hoàng Tổ hiện giờ? Hoặc chỉ là một hóa thân đơn thuần?
Dương Phàm chân chính, lại ở nơi nào?
Rốt cục Dương Phàm nào mới là hắn chân chính?
Sau đó một lát, ở một thể giới cách thất giới hoàn vũ không biết xa xôi bao nhiêu.
Đập vào mắt là đô thị mộng ảo ánh đèn mê ly.
Vù vù!
Ngẫu nhiên một hai cái xe bay xẹt qua không trung, dưới màn đêm từng tòa nhà cao tầng sắt thép nở rộ ánh đèn các màu sắc rực rờ.
Ở trên đỉnh một tòa nhà cao tầng cấp chín sao lớn nhất Hoa Hạ, ba nam tử nhàn nhã thích ý ngồi ở trong “Vườn hoa trên trời” được xưng là xa hoa hưởng thụ nhất nhìn lên bầu trời sao rực rờ vô ngần, nhìn xuống đô thị phồn hoa ánh đèn như mê như say dưới chân.
Trong đó một nam nhân đeo kính có vẻ hào hoa phong nhã bưng một chén thủy tinh, có chứa chất lỏng màu lam lớng lánh, cười nói:
- Dương Phàm. Rất vui sau khi về địa cầu lại được gặp ngươi.
- Xin gọi ta là Dương Phi.
Thanh niên nho nhã mặc âu phục nghiêm chỉnh nói.
Nam nhân nhã nhặn đeo kính nao nao, hình như có chút khó hiểu.
Ai có thể nghĩ tới nam nhân nhã nhặn đeo kính trước mắt này chính là Luân Huyết Đại Để trước kia của thất giới.
- Ha ha! Hóa Vô Kỳ của Tiên Hồng Thánh Quyết thật sự là khó tin. Hắn là Dương Phàm nhưng không thể đại biểu Dương Phàm hoàn chình.
Trương Hằng ở bên cạnh cười ha hả.
- Các vị tán gẫu thật là náo nhiệt a.
Trương Du Vũ thanh xuân tươi trẻ mặc quần soóc siêu ngắn cười hi hi đi tới, đưa tới vô số ánh mắt kinh diễm.
Phía sau Tiểu Vũ còn có một nữ nhân tuyệt mỹ xuất trần mặc váy ngắn, không hề có chút son phấn nào lại khiển người ta hít thở không thông.
Đây là một mỹ nữ tuyệt đối có thể sánh với Vân Vũ Tịch.
- Tuyết Dung, muội cũng tới rồi.
Trương Hằng ha ha cười, vội vàng đứng dậy nói với Dương Phi:
- Đây là thê tử của ta, Ninh Tuyết Dung.
Dương Phàm đứng lên, bắt tay với Ninh Tuyết Dung:
- Xin chào Ninh tiểu thư.
Ba nam hai nữ ngồi cùng một chỗ, nói cười vui vẻ.
Đợi đến lúc chia tay, Trương Hằng cười hắc hắc với Dương Phi:
- Ngàn vạn lần đừng có quên giữ một tấm Luân Hồi Thiếp cho thê tử cùng con gái của ta, còn có bọn Quách Phong nữa.
- Tất nhiên!
Dương Phàm gật đầu nói:
- Nhưng sổ lượng Luân Hồi Thiếp là có hạn.
- Hiểu rồi, tận tâm là được.
Dứt lời, mấy người liền chia tay.
Thể giới không giống nhau có Dương Phàm không giống nhau.
Bọn họ vừa thuộc về riêng mình lại thuộc về Dương Phàm, lại không phải là Dương Phàm hoàn chình.
Mà ở nơi trung tâm của Đại Thiên vũ trụ: Man Hoang Tổ Giới.
Nơi này đồng dạng có biển hóa không tầm thường.
Thanh niên thần bí Diệp Phàm bể quan trăm ngày, thân hình đột nhiên hóa thành cầu vồng trắng xẹt qua bầu trời đại lục hoang dã rộng lớn như một ngôi sao băng sáng rọi.
Nhưng mà, đây chỉ là một giây lóe sáng của sao băng.
Chỉ lóe sáng một chớp mắt, bóng Diệp Phàm liền biển mất khỏi thể giới này.
Ngay sau đó, hắn tiến vào một thể giới màu xanh vô hạn.
- Là ngươi!
Diệp Phàm đứng yên ở thể giới xanh ngắt như hư vô này, nhìn về xa xa.
- Ta có một nhân gieo một hạt giống, mượn tay của ngươi kết ra một quả.
Ở cuối tầm nhìn đi ra một lão đạo sĩ nhếch nhác, dường như có thể thấy được vẻ cười gian ở trên mặt.
Phân thân Thạch Thiên Hàn tọa trấn hạ tam giới, trở thành Minh Để chí cao vô thượng của thất giới.
Đối với sự biển mất của bản tôn, Thạch Thiên Hàn không một chút gợn sóng, chỉ là trong lòng càng thêm ngưng trọng và kính sợ.
Vô thượng Thiên đình, Tinh Thiên thể giới.
Cảm quan của Thiên Để thẩm thấu thất giới hoàn vù, thần sắc phức tạp nói:
- Dương Phàm, không nghĩ tới ngươi lại có thể siêu việt Hỗn độn thiên giai, hóa thân ngàn vạn có mặt khắp nơi. Đại Thiên Tu Di Trụ này còn có gì là ngươi không làm được?
Trên Luân Hồi Tinh Bảo chỉ có Hồ Phi nhận thấy được khí tức của Dương Phàm biển mất nhưng trong lòng hắn cũng không lo lắng nhiều.
Hắn mơ hồ phát hiện, tuy Dương Phàm biển mất khỏi thể gian nhưng lại giống như ở ngay cạnh mình.
Chúng thân hữu khác bao gồm cả Đặng Thi Dao cùng Vân Vũ Tịch cũng không biết tin tức Dương Phàm hóa thân ngàn vạn.
Cứ như thể năm tháng từ từ trôi qua, nhoáng cái đã mấy vạn năm.
Mấy vạn năm tu luyện bể quan đối với đám đại năng thượng giới mà nói cũng không tính là gì.
Chỉ là đám thân hữu của Dương Phàm đã cảm giác thấy hơi kỳ quái.
- Dĩ vãng phụ thân bể quan nhiều nhất là mấy ngàn năm hơn vạn năm, vài vạn năm như thể này vẫn là phá lệ lần đầu tiên.
Một ngày kia, Dương Thần nhàn nhã không có chuyện gì, tìm tới mẫu thân cùng Vân di, nói với vẻ hơi bất mãn.
Mấy vạn năm gần đây Luân Hồi Tinh Bảo ngao du thất giới hoàn vù, qua lại thể giới rộng lớn, cuộc sống thật tiêu dao tự tại.
Tuy nhiên vài vạn năm du lịch, danh lam thắng cảnh trong thất giới hoàn vũ đã gần như xem hết.
Ví dụ như đám hậu bối Dương Thần, đã có đủ lịch duyệt, ánh mắt cao xa hơn, không còn giới hạn trong thất giới rộng lớn vô biên từng ở trong lòng nữa.
- Thật muốn đi thể giới ngoài thất giới một chút.
Dương Thần rầu rĩ không vui nói, trong lòng cũng rất nhớ cô gái ở nơi xa xôi
Từ tỷ lệ thời gian mà tính, thất giới qua một trăm vạn năm thì thể giới địa cầu mới qua một vạn năm.
Mặc dù hắn ở bên này vượt qua mấy vạn năm, ở bên thể giới Trương Du Vũ lại chỉ mới qua không tới một tháng.
- Trước khi tướng công bể quan từng dận, nếu sau khi Vô thượng Thiên đình mở ra mà hắn còn không xuất quan, chúng ta có thể tự rời thất giới hoàn vũ.
Đặng Thi Dao khẽ cười nói.
- Lần này Dương đại ca bể quan, thời gian quả thật dài hơn so với trong tưởng tượng rất nhiều.
Vân Vũ Tịch khẽ nhíu đôi mày thanh tú, cho dù nàng vận chuyển thần thông cũng không nắm được dấu hiệu cụ thể, nhưng cũng may có thể xác định Dương Phàm không xảy ra chuyện gì.
Không nói thất giới hoàn vù, cho dù dõi mắt cả Đại Thiên hoàn vũ cũng không có mấy người có thể uy hiếp đến sinh mệnh Dương Phàm.
Lại chờ đợi mấy ngàn năm, Vô thượng Thiên đình của thượng tam giới mở ra trước thời hạn.
Vô thượng Thiên đình tái hiện Tinh Thiên thể giới, cường giả thượng tam giới tập hợp, ngay cả một sổ người trên Luân Hồi Tinh Bảo đều được mời.
Chẳng những như thể, ngay cả Cửu Minh địa ngục nơi hạ tam giới cũng phải người đến mời người trên Tinh bảo tới làm khách.
Đối với điều này, Tinh bảo phái đại biểu đồng thời giam gia sự kiện Vô thượng
Thiên đình cùng Cửu Minh địa ngục.
Vô thượng Thiên đình cùng Cửu Minh địa ngục thuộc về hai trận doanh đổi lập của thất giới.
Từ xưa đến nay không có thế lực nào dám đồng thời tham gia sự kiện của hai trận doanh.
Hoặc là thuộc về thượng tam giới hoặc là thuận theo hạ tam giới. Không có thể lực nào có tư cách bảo trì trung lập.
Nhưng hiện nay Luân Hồi Tinh Bảo lại phá vỡ lệ thường này.
Chẳng những như thể, bất kể là Vô thượng Thiên đình hay là Cửu Minh địa ngục đều tôn sùng đại biểu mà Luân Hồi Tinh Bảo phái đi như thượng khách, cung cung kính kính.
Trên Vô thượng Thiên đình, Long Hoàng Tổ giữ im lặng không nói gì, vẫn đang bị cường giả các nơi bài xích.
Mà chân chính ra ngoài dự đoán của vô số cường giả chính là chủ nhân của Luân Hồi Tinh Bảo - vị Tiên Hồng Đạo Tổ sáng lập thần thoại truyền kỳ kia lại không xuất hiện.
Vừa không xuất hiện ở Vô thượng Thiên đình cũng không hiện thân nơi Cửu Minh địa ngục.
Nghiễm nhiên hắn giống như thành một nhân vật siêu nhiên trong thất giới.
Chỉ có sổ ít đại năng thất giới khẽ nói riêng với nhau, thảo luận chuyện có liên quan sự biển mất của Dương Phàm.
Sự kiện Vô thượng Thiên đình cùng Cửu Minh địa ngục chẳng qua kéo dài nửa năm rồi chấm dứt, so với hôn lễ long trọng trước đó thì khá ảm đạm.
Mà ngay sau thịnh hội mười ức tám ngàn vạn năm một lần của thất giới, Luân Hồi Tinh Bảo tồn tại siêu nhiên được chú ý lặng yên rời khôi thất giới ở một góc hẻo lánh.
Luân Hồi Tinh Bảo hôm nay dưới sự cổ gắng chung của Đặng Thi Dao, Thiên tượng cùng tượng sư gần như đạt tới cấp bậc Tạo Hóa Thần Khí, mà Tinh Nguyên Lô lại càng mơ hồ đạt tới phạm trù Hỗn Độn Thiên Khí.
Rời thất giới hoàn vũ đối với Luân Hồi Tinh Bảo mà nói không tổn nhiều hơi
Mặc dù Luân Hồi Tinh Bảo rời đi vô cùng yên lặng nhưng cũng kinh động Thiên, Minh nhị để cùng với một sổ ít Đại Để ở giới diện gần đó.
- Thất giới chung quy không giữ được chân Luân Hồi Tinh Bảo.
Vân Tiêu cung Tinh Thiên thể giới, Vân Tiêu Đại Để âm thầm thở dài, trong lòng ông tuy có chút dao động nhưng chung quy không hạ được quyết tâm.
- Chúng thân hữu của Dương Phàm thật khiển người ta ao ước. Du lịch khắp thất giới, lại tính toán đi du lịch Đại Thiên thể giới sao?
Cửu u Ma Để nhìn theo Tinh bảo rời đi, t rên mặt có vài phần yêu thích ngưỡng mộ cùng phức tạp.
Không có bao nhiêu người chú ý tới, ở hai địa phương này của thất giới xuất hiện một ít dị tượng.
Bắc Tần Nội Hải, một con giao long toàn thân xanh biếc đột nhiên hiện lên trên không hải vực, hóa thân thành một nam nhân vô cùng bình thường.
Sự xuất hiện của hắn khiển trong một giới này dâng lên một đợt dao động mịt
Một tia khí tức riêng biệt hơi tràn ra, chỉ nháy mắt tất cả yêu thú của Nội Hải thần phục.
Một con giao long không biết lai lịch có thể khiến cho ức ức vạn vạn yêu thú thần phục, trong đó còn bao gồm hạng Thần thú có được huyết thống Chân long.
Đồng thời cỗ khí tức này còn không ngừng khuếch tán, lan tràn toàn bộ Phàm giới.
- Rốt cục ta là ai, vì sao trong đầu lại có trí nhớ như vậy...
Nam nhân toàn thân hoa văn xanh ngọc, trong mắt lúc đầu hiện ra một tia mê mang rồi sau đó ánh mắt như hồ nước bị ánh bình minh xua tan sương mù, thanh minh trong suốt.
- Thì ra là thể.
Thật lâu sau, nam nhân đột nhiên mở mắt, chỉ một bước từ Nội Hải tới Ngoại Hải vực.
Tu vi hắn rõ ràng vượt qua trình tự Chân Tiên lại có thể bình yên tồn tại ở thể giới này.
Không bao lâu, nam nhân hoa văn xanh ngọc đi tới Vân Tiên Đảo được coi là truyền kỳ của Ngoại Hải vực.
- Tư Đồ lão bằng hữu, đã lâu không gặp.
Nam nhân tiến vào một khu rừng trúc trên Vân Tiên Đảo, khóe miệng nhếch lên một tia cười khẽ.
- Ngươi là...
Tư Đồ trưởng lão chấn động. Trong giới này không ngờ có người có thể vô thanh vô tức tiến vào nơi ở của mình.
Có thể khẳng định, đây là lần đầu tiên lão gặp mặt nam nhân này.
***
Sau đó không lâu, ở hải vực của Tinh Thiên thể giới, một ngọn sóng ngập trời khiến cho Tứ hải rung chuyển.
Ngọn nguồn chấn động này lại đến từ Cửu Long Cung.
Một thiểu niên trán có hình xăm xanh, đầu có sừng xanh dưới sóng biển kinh thiên làm nền, từ từ lơ lửng giữa không trung.
- Thanh nhi!
Trong Cửu Long Cung, Long Hoàng Tổ kinh hô một tiếng, trên mặt hiện đầy vẻ kinh ngạc không thể tin.
Tám vạn năm trước Long Hoàng Tổ đã tuyệt tử tuyệt sinh, nhưng sau đó lại cưới vợ mới, sau đó không lâu sinh ra ba nam hai nữ.
Mà Ngao Thanh Long trước mắt lại là tôn tử (cháu đích tôn) duy nhất của hắn.
- Thật không nghĩ tới, nhân quả Luân hồi lại sinh ra kết quả như thể.
Thiểu niên kia mỉm cười, lại có vẻ rất hờ hững.
Đã từng có một nhân vật ngạo thị hoàn vũ nhìn xuống thiên địa, khiến cho Long Hoàng Tổ tuyệt tử tuyệt sinhỂ
Mà hiện nay, chính hắn lại đeo vận mệnh trở thành tôn tử duy nhất của Long Hoàng Tổ.
- Gia gia chớ sợ. Con chỉ là đột nhiên ngộ đạo, một lần từ Tiên Để nhất trọng vượt qua đến cảnh giới cường giả nghịch thiên.
Ngao Thanh Long hơi thi lễ với Long Hoàng Tổ.
Long Hoàng Tổ lại cười đến không ngậm được miệng. Tên tôn tử này thật là kỳ tài có một không hai, thời gian mấy vạn năm liền đột phá đến cảnh giới cường giả nghịch thiên, dường như đạt tới trình độ cường giả nghịch thiên siêu cấp.
- Nếu là như thể, ngày sau tôn tử này của ta vị tất không thể...
Trong mắt Long Hoàng Tổ lóe thần quang.
Ngao Thanh Long rất hiểu chuyện, vẻ mặt tôn kính và tươi cười cùng Long Hoàng Tổ trở về Cửu Long Cung.
Hắn rốt cục là Dương Phàm trước kia hay là Ngao Thanh Long thân tôn tử của Long Hoàng Tổ hiện giờ? Hoặc chỉ là một hóa thân đơn thuần?
Dương Phàm chân chính, lại ở nơi nào?
Rốt cục Dương Phàm nào mới là hắn chân chính?
Sau đó một lát, ở một thể giới cách thất giới hoàn vũ không biết xa xôi bao nhiêu.
Đập vào mắt là đô thị mộng ảo ánh đèn mê ly.
Vù vù!
Ngẫu nhiên một hai cái xe bay xẹt qua không trung, dưới màn đêm từng tòa nhà cao tầng sắt thép nở rộ ánh đèn các màu sắc rực rờ.
Ở trên đỉnh một tòa nhà cao tầng cấp chín sao lớn nhất Hoa Hạ, ba nam tử nhàn nhã thích ý ngồi ở trong “Vườn hoa trên trời” được xưng là xa hoa hưởng thụ nhất nhìn lên bầu trời sao rực rờ vô ngần, nhìn xuống đô thị phồn hoa ánh đèn như mê như say dưới chân.
Trong đó một nam nhân đeo kính có vẻ hào hoa phong nhã bưng một chén thủy tinh, có chứa chất lỏng màu lam lớng lánh, cười nói:
- Dương Phàm. Rất vui sau khi về địa cầu lại được gặp ngươi.
- Xin gọi ta là Dương Phi.
Thanh niên nho nhã mặc âu phục nghiêm chỉnh nói.
Nam nhân nhã nhặn đeo kính nao nao, hình như có chút khó hiểu.
Ai có thể nghĩ tới nam nhân nhã nhặn đeo kính trước mắt này chính là Luân Huyết Đại Để trước kia của thất giới.
- Ha ha! Hóa Vô Kỳ của Tiên Hồng Thánh Quyết thật sự là khó tin. Hắn là Dương Phàm nhưng không thể đại biểu Dương Phàm hoàn chình.
Trương Hằng ở bên cạnh cười ha hả.
- Các vị tán gẫu thật là náo nhiệt a.
Trương Du Vũ thanh xuân tươi trẻ mặc quần soóc siêu ngắn cười hi hi đi tới, đưa tới vô số ánh mắt kinh diễm.
Phía sau Tiểu Vũ còn có một nữ nhân tuyệt mỹ xuất trần mặc váy ngắn, không hề có chút son phấn nào lại khiển người ta hít thở không thông.
Đây là một mỹ nữ tuyệt đối có thể sánh với Vân Vũ Tịch.
- Tuyết Dung, muội cũng tới rồi.
Trương Hằng ha ha cười, vội vàng đứng dậy nói với Dương Phi:
- Đây là thê tử của ta, Ninh Tuyết Dung.
Dương Phàm đứng lên, bắt tay với Ninh Tuyết Dung:
- Xin chào Ninh tiểu thư.
Ba nam hai nữ ngồi cùng một chỗ, nói cười vui vẻ.
Đợi đến lúc chia tay, Trương Hằng cười hắc hắc với Dương Phi:
- Ngàn vạn lần đừng có quên giữ một tấm Luân Hồi Thiếp cho thê tử cùng con gái của ta, còn có bọn Quách Phong nữa.
- Tất nhiên!
Dương Phàm gật đầu nói:
- Nhưng sổ lượng Luân Hồi Thiếp là có hạn.
- Hiểu rồi, tận tâm là được.
Dứt lời, mấy người liền chia tay.
Thể giới không giống nhau có Dương Phàm không giống nhau.
Bọn họ vừa thuộc về riêng mình lại thuộc về Dương Phàm, lại không phải là Dương Phàm hoàn chình.
Mà ở nơi trung tâm của Đại Thiên vũ trụ: Man Hoang Tổ Giới.
Nơi này đồng dạng có biển hóa không tầm thường.
Thanh niên thần bí Diệp Phàm bể quan trăm ngày, thân hình đột nhiên hóa thành cầu vồng trắng xẹt qua bầu trời đại lục hoang dã rộng lớn như một ngôi sao băng sáng rọi.
Nhưng mà, đây chỉ là một giây lóe sáng của sao băng.
Chỉ lóe sáng một chớp mắt, bóng Diệp Phàm liền biển mất khỏi thể giới này.
Ngay sau đó, hắn tiến vào một thể giới màu xanh vô hạn.
- Là ngươi!
Diệp Phàm đứng yên ở thể giới xanh ngắt như hư vô này, nhìn về xa xa.
- Ta có một nhân gieo một hạt giống, mượn tay của ngươi kết ra một quả.
Ở cuối tầm nhìn đi ra một lão đạo sĩ nhếch nhác, dường như có thể thấy được vẻ cười gian ở trên mặt.