• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

[Tiên hiệp] Vạn kiếp huyết tinh (1 Viewer)

  • Chương 4: Tinh Thần Quyết

Nếu như những gì Lâm Tuyền thấy là sự thật, hơn nữa cô lại mạc danh kỳ diệu đứng trong không gian của Xích Huyết Giới Chỉ, như vậy chỉ có một khả năng. Đó là Lâm Tuyền giống như Hoàng Phủ năm đó, sau khi chết, hồn phách được Xích Huyết nhẫn thu lấy.

Nhìn lại thân thể mình, Lâm Tuyền có chút lo lắng cùng xót xa. Lo lắng không rõ Lâm Kiệt còn sống hay đã chết, cô cũng không rõ Xích Huyết Giới Chỉ có thể chứa một hay hai hồn phách. Hơn nữa, Lâm Tuyền còn chưa kịp nhìn thấy cha mẹ lần cuối. Đó là điều khiến Lâm Tuyền đau lòng nhất.

Lúc này, Lâm Tuyền tâm vạn vạn lần khẩn cầu, để cho Lâm Kiệt còn sống, để Lâm Kiệt thay cô chăm sóc, phụng dưỡng cha mẹ.

Một hồi lâu sau Lâm Tuyền mới có thể ổn định lại tâm tình. Nhìn lại không gian tràn ngập mùi vị huyết tinh gay mũi trước mặt, Lâm Tuyền cảm thấy có chút vừa xa lạ vừa quen thuộc.

Lâm Tuyền sau khi xác nhận phương hướng, cả người liền chạy như bay đến một nơi nào đó trong không gian Xích Huyết Giới Chỉ.

Mất thời gian một bữa cơm, đến khi trước mặt Lâm Tuyền xuất hiện một mảng huyết vụ giống như một huyết long dài vài nghìn trượng cô mới dừng lại.

Huyết vụ trước mặt dày đặc đến nỗi bằng mắt thường có thể nhìn thấy từng dòng huyết khí lưu động bên trong, nhìn qua giống như một mảng huyết hà, đẹp đến yêu dị như lại tràn ngập máu tanh.

Lâm Tuyền đứng cách huyết hà một trượng, ánh mắt không khỏi chớp động vài lần.

Nếu cô nhớ không lầm, mảng huyết hà vốn dĩ lúc trước là một mảng bạch vụ do trận pháp huyễn ảo ra nhằm mục đích bảo vệ tòa cung điện bên trong mà thôi. Nhưng không nghĩ tới sau không biết bao nhiêu năm đổi dời, mảnh bạch vụ lại biến thành một dòng huyết hà như vậy. Có lẽ đã bị nhiễm huyết khí của Xích Huyết Giới Chỉ.

Bí mật của Xích Huyết Giới Chỉ, ngay cả Hoàng Phủ còn không rõ, huống chi đến Lâm Tuyền, cho nên điều này rất có thể xảy ra.

Đứng trước huyết hà, Lâm Tuyền lúc này lại lâm vào bối rối, không biết tiếp theo nên làm thế nào. Mặc dù Lâm Tuyền có thể nhớ lại thần thông của Hoàng Phủ trải qua đợt trải nghiệm từ bé tới lúc chết đi của hắn, nhưng không phải mọi thứ Lâm Tuyền đều biết rõ. Giống như lúc này, Lâm Tuyền không rõ nên làm thế nào mới có thể vượt qua dòng huyết hà này.

Bên trong huyết hà có mọi thứ Hoàng Phủ để lại. Nếu cô đã chết, như vậy linh hồn của cô ở trong Xích Huyết Giới Chỉ có lẽ không tồn tại được bao lâu nữa, có lẽ trong số thứ Hoàng Phủ lưu trong đây có thể sẽ có đồ vật có ích giúp hồn phách cô tồn tại thêm một thời gian nữa. Lâm Tuyền không muốn mình cứ như vậy mà biến mất trên thế giới này, Lâm Tuyền muốn ít nhất cũng được gặp lại cha mẹ, gia đình Lâm Kiệt cùng mấy đứa nhỏ một lần nữa, cô nhất định phải vào bên trong. Nếu không Lâm Tuyền quả thực có chết cũng không nhắm mắt.

Tuy nhiên không đợi cho Lâm Tuyền phải lo lắng hồi lâu, dòng huyết hà trước mặt đột nhiên có động tĩnh.

Huyết khí đột nhiên trở nên nhộn nhạo lưu động một hồi, sau đó dần dần hiện ra một thông đạo rộng một trượng ngay trước mắt Lâm Tuyền.

Lâm Tuyền nhìn trân trân một màn diễn ra trước mặt. Với tầm mắt của Lâm Tuyền hiện tại, đây không phải là chuyện vô tình.

Huyết hà trước mặt chính là một trận pháp vô cùng mạnh, có tác dụng bảo vệ không cho người ngoài xâm nhập vào trong, nếu không phải là chủ nhân của Xích Huyết Giới Chỉ mà cố ý cường ngạnh xông vào sẽ bị trận pháp vây khốn bên trong, sau đó là đủ loại công kích liên tiếp. Trận pháp chỉ có thể dừng lại một khi chủ nhân dùng pháp quyết ngừng trận pháp, hoặc có thể bằng thực lực của mình phá vỡ trận pháp. Nếu không thì chỉ có thể bị trận pháp công kích đến chết mà thôi.

Hoàng Phủ đã chết, như vậy trận pháp này hiện tại không có ai chủ trì. Nói như vậy trận phá không thể tự động mở ra. Điều này có nghĩa là, hiện tại Lâm Tuyền trở thành chủ nhân của Xích Huyết Giới Chỉ, chỉ như vậy mới có thể giải thích được chuyện xảy ra trước mắt.

Chủ nhân Xích Huyết Giới Chỉ. Mấy từ xa lạ này đột nhiên hiện ra trong đầu Lâm Tuyền, khiến cho Lâm Tuyền có chút không tin tưởng. Nhưng trận pháp này tự động mở ra trước mặt cô, điều này không phải là giả.

Lâm Tuyền nhíu mày cố gắng nhớ lại mọi chuyện từ khi cô có Xích Huyết Giới Chỉ đến khi chết, nhưng dù cố nhớ thế nào đi chăng nữa vẫn không thể nghĩ được cô trở thành chủ nhân của Xích Huyết Giới Chỉ từ khi nào.

Lắc lắc đầu, nghĩ không được thì để đó, Lâm Tuyền nhìn thông đạo trước mặt, không chút do dự tiến vào bên trong trận pháp.

Ngay khi thân hình Lâm Tuyền hoàn toàn lọt vào trong huyết hà, thông đạo sau lưng Lâm Tuyền lập tức khép lại.

Mất thời gian chừng một khắc sau, năm tòa cung điện vô cùng to lớn xuất hiện ra trước mặt Lâm Tuyền.

Mặc dù Lâm Tuyền đã biết trước nhưng đến khi tận mắt chứng kiến vẫn không khỏi choáng váng về sự to lớn của nó.

Năm tòa cung điện giống như năm khối hắc ngọc được màn bạch vân bao bọc giống như tấm khăn lụa mỏng che mặt mỹ nữ, được điêu khắc một cách vô cùng tinh xảo cùng tỉ mỉ, kiến trúc có chút kì lạ nhưng tràn ngập khí tức cổ xưa. Bốn tòa hắc điện phân chia nằm ở vị trí đông tây nam bắc cùng một khối hắc điện nằm ở trung tâm.

Nếu Lâm Tuyền nhớ không sai, tòa hắc điện ở trung tâm chính là một dược viên khổng lồ, bốn tòa còn lại phân biệt thành Tàng Thư Các, Luyện Khí Điện, Luyện Đan Điện và Luyện Thể Điện.

Dược viên trồng vô số loại dược liệu khác nhau, trong đó có một loại dược thảo tuy không quá trân quý, nhưng với tình trạng hiện tại lại cực kỳ quý trọng. Đó là Dẫn Linh Thảo.

Từ trong trí nhớ của Hoàng Phủ, Lâm Tuyền biết được rằng Dẫn Linh Thảo là một loại cỏ có tác dụng biến không khí bình thường thành linh khí. Linh khí này đối với tu tiên giả cực kỳ quan trọng, tu tiên giả dùng linh khí để tu luyện, biến thành linh lực khu sử pháp thuật. Hơn nữa điều kiện sinh sống của loại Dẫn Linh thảo này vô cùng nghiêm khắc, rất khó để trồng, ngoài ra không có tác dụng gì khác. Vì thế loại Dẫn Linh Thảo này đối với tu sĩ mà nói chỉ là gân gà.

Tuy nhiên đó là khi thiên địa linh khí còn thừa thãi. Khi thiên kiếp phủ xuống, thiên địa linh khí biến mất, Dẫn Linh Thảo dần dần theo đó bị lụi tàn, không thì cũng bị các tu sĩ tranh cướp lẫn nhau khiến số lượng Dẫn Linh Thảo càng ngày càng giảm.

Đương nhiên Hoàng Phủ cũng trồng vài cây Dẫn Linh Thảo trong dược viên. Nhìn linh khí đậm đặc biến thành bạch vụ bao phủ toàn bộ năm tòa hắc điện, Lâm Tuyền cũng hiểu được công sức Hoàng Phủ bỏ ra không hề uổng phí.

Linh khí này đối với hồn phách cũng có một chút tác dụng, chỉ cần được linh khí tẩm bổ, hồn phách Lâm Tuyền trong Xích Huyết Giới Chỉ cũng được kéo dài thêm một chút. Như vậy nỗi lo trong lòng Lâm Tuyền cũng giảm đi chút ít.

Tàng Thư Các, trong đó chứa toàn bộ tâm huyết của Hoàng Phủ, lưu giữ lại vô số điển tịch quý giá, công pháp cùng vũ kỹ, thần thông. Trong đó có lẽ có cách giữ cho Lâm Tuyền tồn tại trong này một thời gian dài, ít ra cũng có thể kéo dài đến lúc Lâm Tuyền tìm được cách ra khỏi Xích Huyết Giới Chỉ.

Luyện Khí Điện, trong đó có chứa những pháp khí cùng pháp bảo mà Hoàng Phủ từng sở hữu, mua đến hoặc cướp đoạt được. Đồng thời có chứa những tài liệu luyện khí cùng một số phương pháp luyện chế pháp khí.

Luyện Đan Điện, cất giữ tất cả các loại đan được, đan lô cùng phương pháp luyện đan. Với tám trăm năm sống trong tu tiên giới, tài sản của Hoàng Phủ không thể nói là quá kém.

Còn lại là Luyện Thể Điện. Cái này có lẽ đối với Lâm Tuyền hiện tại không cần thiết. Người tu tiên bình thường chú trọng luyện khí, nhưng Hoàng Phủ lại khác. Hắn cho rằng thân thể chính là nơi lưu giữ linh lực, thân thể yếu kém linh lực theo đó cũng lưu giữ ít đi, cảnh giới dù cao đến mấy nhưng thực lực không theo kịp với cảnh giới, chỉ có thể nhanh chết hơn mà thôi. Vì thế Hoàng Phủ vô cùng chú trọng đến việc tôi luyện thân thể, cho nên với thiên phú không quá nổi bật của Hoàng Phủ cũng không tu luyện được quá năm trăm năm.

Tuy vậy nhưng Lâm Tuyền lúc này chỉ là một hồn phách, Luyện Thể Điện đối với cô không có tác dụng gì lớn. Vì thế Lâm Tuyền liền không chút ngập ngừng tiến vào trong Tàng Thư Các.

Đại môn Tàng Thư Các dài rộng chừng mười thước, làm bằng thứ kim loại nào đó đen bóng. Phía trên là một tấm biển thanh mộc ghi ba chữ Tàng Thư Các được viết bằng mực chu sa. Khi Lâm Tuyền liếc mắt nhìn lên trên tấm biển, lập tức một luồng uy áp bàng bạc như thái sơn áp đỉnh phủ xuống, khiến cho Lâm Tuyền không kịp chuẩn bị bị ép rạp xuống mặt đất, nhất thời hít thở không thông.

Tuy nhiên uy áp chỉ phát ra chừng vài giây, sau đó liền thu lại. Lâm Tuyền từ trên mặt đất đứng dậy, sắc mặt trắng bệch. Đây có lẽ là do Hoàng Phủ đã sử dụng tu vi của bản thân, khu động linh lực viết ra tấm biển này, vì thế mới tạo uy áp mạnh mẽ như vậy. Nhưng chỉ cần uy áp buông xuống một chút như vậy cũng khiến cho Lâm Tuyền cảm thấy sợ hãi, càng thêm sâu sắc sự cường đại của người tu tiên.

Bước vào bên trong Tàng Thư Các, ngay lập tức Lâm Tuyền bị choáng ngợp. Nhìn ngoài Tàng Thư Các giống như một khối hắc ngọc đẹp đẽ tinh xảo, nhưng bên trong lại được xây dựng theo cấu trúc hình ống, chia làm ba tầng. Lâm Tuyền hiện tại đang đứng ở tầng thấp nhất, có chứa gần mười giá sách dài rộng ba trượng. Trên giá sách có vô số điển tịch làm từ đủ các loại tài liệu từ giấy, thẻ tre, da thú, xương cốt…vô cùng phong phú. Trung tâm đại sảnh đặt một bộ bàn ghế làm từ gỗ . Trên mặt bàn vẫn còn bày ra một số cổ thư đang xem nửa chừng.

Vốn dĩ Lâm Tuyền chỉ đi lướt qua một lần ở tầng thứ nhất, sau đó liền tiến đến hành lang dẫn lên thư các tầng hai.

Tuy nhiên khi Lâm Tuyền vừa tiến lên hành lanh, lập tức một tấm quang mạc màu trắng ngăn trở, Lâm Tuyền dùng mọi cách nhưng vẫn không thể đi qua được màn bạch quang kia. Vì vậy, Lâm Tuyền chỉ có thể trở lại tầng một.

Tiếp đó Lâm Tuyền dùng thời gian bốn canh giờ để xem xét hết toàn bộ thư tịch ở tầng một, nhưng toàn bộ chỉ là những pháp thuật cấp thấp cùng một số du kí, không hề có thứ Lâm Tuyền muốn.

Lúc này Lâm Tuyền không khỏi chán nản. May mắn hiện tại cô chỉ làm một hồn phách, không biết mệt, không biết đói, nếu không phỏng chừng Lâm Tuyền đã kiệt sức từ lâu.

Ánh mắt Lâm Tuyền lần nữa đảo một lượt qua hàng thư tịch, đột nhiên liếc qua chiếc bàn đặt ở đại sảnh, trên đó vẫn còn có vài cuốn thư tịch đang xe dở. Trong lòng không khỏi khẽ động, cả người nhanh chóng tiến đến.

Trên bàn là một cuốn công pháp đã bị tổn hại, hình như chỉ còn một nửa đầu, nửa còn lại lại giống như bị người khác xé mất. Tuy nhiên cuốn công pháp có một nửa này nhìn qua có vẻ như được chủ nhân bảo quản vô cùng cẩn thận, không có lấy một chút hư hỏng nào. Bên cạnh là một cái ngọc giản màu trắng cỡ ba ngón tay khép lại cùng với tờ giấy đang ghi chép một cách dở dang. Chữ trên giấy thuộc ngôn ngữ kì lạ mà Lâm Tuyền nghe được thông qua kí ức lưu lại của Hoàng Phủ.

Mặc dù Lâm Tuyền không quen thuộc với ngôn ngữ này lắm nhưng cộng thêm sự suy đoán cùng lý giải của bản thân, Lâm Tuyền cũng có thể đoán được đại khái nội dung trên tờ giấy kia.

Trên tờ giấy chính là những lời nói lưu lại của Hoàng Phủ. Hắn nói rằng bộ công pháp bị tổn hại kia là lấy được từ trên cỗ thi hài của thượng cổ tu sĩ trong di tích, có tên là Tinh Thần Quyết.Tinh Thần Quyết là một trong những pháp quyết thiên về tu luyện phần hồn hiếm có ở trong tu tiên giới. Dù tu tiên giới vô cùng rộng lớn nhưng công pháp tu luyện thần hồn vẫn vô cùng ít ỏi. Hồn phách là thứ yếu ớt nhất trong cơ thể nhưng lại cực kỳ trọng yếu, nếu hồn phách bị tổn hại dù chỉ là phần nhỏ thì tu vi theo đó là giảm xuống mảng lớn.Vì thế tu sĩ bình thường vô cùng chú trọng đến việc bảo vệ hồn phách. Hơn nữa, tu sĩ tu luyện thần hồn có sức chiến đấu mạnh mẽ hơn nhiều so với tu sĩ cùng cấp bởi thủ đoạn tấn công hồn phách vô cùng quỷ dị cùng khó lường. Vì thế giá trị của cuốn tàn quyết này vô cùng cao.

Tuy nhiên, do thiên kiếp đến bất ngờ, lúc đó Hoàng Phủ lại đang bị thương nặng, cho nên mặc dù có cuốn công pháp này nhưng vẫn chưa kịp tu luyện. Đến khi hồn phách hắn bị hút vào trong Xích Huyết Giới Chỉ, khi đó hắn mới bắt đầu nghiên cứu công pháp một cách kỹ lưỡng.

Hoàng Phủ mặc dù thiên phú không tốt lắm nhưng lại cực kỳ thông tuệ. Sau nhiều năm nghiên cứu hắn đã tìm ra được phương pháp dựa theo cuốn Tinh Thần Quyết này mà hồn phách dùng linh khí trong Xích Huyết Giới Chỉ có thể tu luyện, giúp hồn phách trở nên cô đọng, thời gian tồn tại trong không gian này cũng kéo dài thêm. Tất cả đều được hắn lưu lại ở trong ngọc giản. Cũng vì tốn công sức vài chục năm nghiên cứu cuốn pháp quyết này cho nên hồn phách Hoàng Phủ càng ngày càng yếu đi, sau đó chưa kịp tìm hiểu hết hồn phách đã bị tan biến.

Đáng tiếc Tinh Thần Quyết vốn có sáu tầng nay chỉ còn lại ba, Hoàng Phủ chỉ có thể dựa trên ba tầng này nghiên cứu ra lộ tuyến để hồn phách tu luyện, hơn nữa chưa kịp hoàn thành thì biến mất, cho nên lộ tuyến này cũng vẫn còn dang dở, chưa có hoàn tất.

Nhưng những thứ này đối với Lâm Tuyền hiện tại đã là quá đủ. Lâm Tuyền đọc xong liền lập tức vui vẻ, trong lòng trở nên nhẹ đi vài phần. Tay nâng cuốn Tinh Thần Quyết cũng đặc biệt nhẹ nhàng, khẽ lật giở từng trang.

Nội dung trong cuốn tàn quyết vô cùng thâm ảo cùng khó hiểu, Lâm Tuyền cũng chưa biết hết được toàn bộ ngôn ngữ kỳ lạ trong đó, vì thế mà Lâm Tuyền nhất thời chưa thể lý giả được hết toàn bộ nội dung bên trong.

Đặt cuốn tàn quyết sang một bên, ánh mắt Lâm Tuyền đặt trên miếng ngọc giản trên bàn. Không chút do dự cầm ngọc giản đặt lên trán, tâm thần khẽ động, lập tức nội dung trong miếng ngọc giản hiện ra toàn bộ trong đầu.

Sau thời gian một chén trà, lúc này Lâm Tuyền mới mở mắt, tay nắm chặt miếng ngọc giản, trên mặt biểu lộ rõ sự vui mừng không chút kiềm chế.

Nội dung trong ngọc giản so với cuốn Tinh Thần Quyết kia dễ hiểu hơn nhiều, hơn nữa ben cạnh lại có chú giải của Hoàng Phủ, vì thế Lâm Tuyền cũng đại khái hiểu rõ được cách tu luyện trong đó.

Cái gọi là tu luyện chính là dẫn dắt linh khí bên ngoài tiến nhập vào trong linh hồn theo lộ tuyến cụ thể. Linh khí qua đó sẽ tẩm bổ hồn phách, giúp hồn phách trở nên cô đọng cứng cỏi hơn. Đồng thời hồn phách thông qua linh khí sẽ tu luyện ra một loại lực lượng, được Hoàng Phủ gọi là hồn lực. Hồn lực này tác dụng cũng không khác so với linh lực của tu sĩ, nhưng muốn dùng hồn lực để thi triển pháp thuật lại có phần khó khăn, may ra chỉ có thể dùng thi triển mấy pháp thuật cấp thấp. Nhưng hồn lực vẫn có thể dùng để khu triển pháp khí.

Ngay khi hiểu rõ được toàn bộ nội dung trong đó, Lâm Tuyền ánh mắt sáng ngời, đối với con đường phía trước trở nên rõ ràng thông suốt.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom