Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 12
- Gia gia của nàng là ai?
- Là Bách Văn.
Bạch Thụy không hề giấu diếm mà trả lời ngay câu hỏi của Nhậm Đình. Chuyện này trước sau gì vị thúc thúc này của y cũng biết,chi bằng nói cho người biết trước để tránh hậu họa. Chưa ai dám từng một lần thách thức bản tính nhẫn lại của vị vương gia mang tên Nhậm Đình? Vì căn bản là biết trước được hình phạt đáng sợ đến mức nào.
- Bách Văn? Nguyệt Tuế Vân Đồng Bách Văn?
Nhậm Đình nhíu mày. Nghe thấy hai từ "Bách Văn" hắn không giấu nổi kích động mà đập mạnh ly trà đang cầm xuống bàn. Bách Văn,tại sao lại có quan hệ với lão ta?Người cần tránh nhất lại là kẻ bắt buộc phải gặp.
- Chính là lão ta. Nguyệt Tuế Vân Đồng Bách Văn,giáo chủ tà giáo Thiên Tuệ. Thúc thúc,người làm sao quen biết xú nha đầu?
- Chuyện này liên quan đến con?
- Dĩ nhiên liên quan. Con là muốn xú nha đầu về làm thái tử phi của con?
- Tẩu tẩu chắc là sẽ đồng ý? - Nhậm Đình cười nhạt. Hắn không hiểu sao trà bỗng chốc lại có vị đắng.
- Thúc nói phải. Nhưng,mẫu hậu có thể cản con sao?
Bạch Thụy cười cười hỏi ngược lại Nhậm Đình. Từ trước đến nay,Bạch Thụy luôn phải trốn dưới cái bóng của vị thúc thúc cường đạo này. Việc tu luyện bắt đầu từ luyện khí,trúc cơ,nguyên anh,xuất khấu và cuối cùng là phi thăng. Bạch Thụy và Nhậm Đình đều là cảnh giới nguyên anh hiếm hoi trong giới tu đạo. Thực lực giữa y và hắn chênh nhau không quá lớn. Nhưng lúc nào cũng bị đem ra so sánh.
Mọi lần đều là Bạch Thụy nhường Nhậm Đình,vì thân là hậu bối,phải biết thân phận. Tuy nhiên, lần này,xú nha đầu,y muốn có. Y muốn nắm lấy Lã Thụ để về dạy dỗ. Phàm,chưa ai mắng y mà có thể được yên ổn cả. Tất cả là vì tôn nghiêm.
- Phải,tẩu tẩu không thể cản ngươi. Nhưng ngươi nghĩ cướp người khỏi tay ta dễ dàng như vậy sao?
- Haha,thúc thúc,chỉ là một tỳ nữ,người không thể cho con sao?
- Người của ta,chưa đến lượt ngươi quản.
- Nàng bị phu quân lừa gạt. Con đã đồng ý thu nàng về hậu cung làm tỳ nữ thân cận. Nàng cũng đã đồng ý. Người cũng không nên cưỡng ép xú nha đầu. Về tính về lí mà nói,bây giờ con đưa nàng đi cũng không có phần nào sai.
- Ngươi vì một tỳ nữ mà chống đối ta?
- Thúc cũng vì nàng ấy mà tranh chấp với con?
Nhậm Đình phóng ra một luồng khí tức ác ý phóng về phía Bạch Thụy.Bạch Thụy cũng chẳng kém cạnh,dùng chân khí hộ thể đồng thời trả đòn. Áp lực kinh người tạo bởi hai nguyên anh thật khiến người ta sợ hãi. Tịnh Minh ở đằng xa,dù đã tới trúc cơ viên mãn mà cũng chịu ảnh hưởng không nhỏ.
- Nhậm Đình thúc,Bạch Thụy ca,hai người muốn thổi bay cả tòa thành đi sao? Khụ....Dừng...dừng tay...ta...ta sắp chịu...không nổi rồi...
Nhậm Đình lạnh nhạt liếc Bạch Thụy một cái rồi thu liễn. Bạch Thụy cũng không có ý định giao chiến nên cũng nhanh chóng ổn định thân thể.
Vừa xong,tỳ nữ bên cạnh chăm sóc cô nhanh chóng chạy đến kêu lớn:
- Vương...vương gia...hỏng rồi..Cô nương ấy bỏ trốn đi rồi...
- Người bị bản vương đánh ngất,trốn bằng cách nào?
- Vương gia vừa rời đi không lâu thì cô nương ấy tỉnh lại,kêu đói. Nô tỳ vừa ra ngoài lấy cho người chút thức ăn,quay lại đã không thấy người ở đâu. Vương...vương gia..trách tội.
- Vô dụng. Cho người lục tung mọi ngóc ngách,tìm bằng được người về cho bản vương. Nếu không thấy,mang đầu các ngươi lên đây nói chuyện với bản vương.
Nhậm Thiên gầm gừ. Hết chuyện của Bạch Thụy rồi tới chuyện của nha đầu ngốc. Nha đầu này thật thích gây chuyện. Cơ thể không khỏe,chạy đi đâu được
- Là Bách Văn.
Bạch Thụy không hề giấu diếm mà trả lời ngay câu hỏi của Nhậm Đình. Chuyện này trước sau gì vị thúc thúc này của y cũng biết,chi bằng nói cho người biết trước để tránh hậu họa. Chưa ai dám từng một lần thách thức bản tính nhẫn lại của vị vương gia mang tên Nhậm Đình? Vì căn bản là biết trước được hình phạt đáng sợ đến mức nào.
- Bách Văn? Nguyệt Tuế Vân Đồng Bách Văn?
Nhậm Đình nhíu mày. Nghe thấy hai từ "Bách Văn" hắn không giấu nổi kích động mà đập mạnh ly trà đang cầm xuống bàn. Bách Văn,tại sao lại có quan hệ với lão ta?Người cần tránh nhất lại là kẻ bắt buộc phải gặp.
- Chính là lão ta. Nguyệt Tuế Vân Đồng Bách Văn,giáo chủ tà giáo Thiên Tuệ. Thúc thúc,người làm sao quen biết xú nha đầu?
- Chuyện này liên quan đến con?
- Dĩ nhiên liên quan. Con là muốn xú nha đầu về làm thái tử phi của con?
- Tẩu tẩu chắc là sẽ đồng ý? - Nhậm Đình cười nhạt. Hắn không hiểu sao trà bỗng chốc lại có vị đắng.
- Thúc nói phải. Nhưng,mẫu hậu có thể cản con sao?
Bạch Thụy cười cười hỏi ngược lại Nhậm Đình. Từ trước đến nay,Bạch Thụy luôn phải trốn dưới cái bóng của vị thúc thúc cường đạo này. Việc tu luyện bắt đầu từ luyện khí,trúc cơ,nguyên anh,xuất khấu và cuối cùng là phi thăng. Bạch Thụy và Nhậm Đình đều là cảnh giới nguyên anh hiếm hoi trong giới tu đạo. Thực lực giữa y và hắn chênh nhau không quá lớn. Nhưng lúc nào cũng bị đem ra so sánh.
Mọi lần đều là Bạch Thụy nhường Nhậm Đình,vì thân là hậu bối,phải biết thân phận. Tuy nhiên, lần này,xú nha đầu,y muốn có. Y muốn nắm lấy Lã Thụ để về dạy dỗ. Phàm,chưa ai mắng y mà có thể được yên ổn cả. Tất cả là vì tôn nghiêm.
- Phải,tẩu tẩu không thể cản ngươi. Nhưng ngươi nghĩ cướp người khỏi tay ta dễ dàng như vậy sao?
- Haha,thúc thúc,chỉ là một tỳ nữ,người không thể cho con sao?
- Người của ta,chưa đến lượt ngươi quản.
- Nàng bị phu quân lừa gạt. Con đã đồng ý thu nàng về hậu cung làm tỳ nữ thân cận. Nàng cũng đã đồng ý. Người cũng không nên cưỡng ép xú nha đầu. Về tính về lí mà nói,bây giờ con đưa nàng đi cũng không có phần nào sai.
- Ngươi vì một tỳ nữ mà chống đối ta?
- Thúc cũng vì nàng ấy mà tranh chấp với con?
Nhậm Đình phóng ra một luồng khí tức ác ý phóng về phía Bạch Thụy.Bạch Thụy cũng chẳng kém cạnh,dùng chân khí hộ thể đồng thời trả đòn. Áp lực kinh người tạo bởi hai nguyên anh thật khiến người ta sợ hãi. Tịnh Minh ở đằng xa,dù đã tới trúc cơ viên mãn mà cũng chịu ảnh hưởng không nhỏ.
- Nhậm Đình thúc,Bạch Thụy ca,hai người muốn thổi bay cả tòa thành đi sao? Khụ....Dừng...dừng tay...ta...ta sắp chịu...không nổi rồi...
Nhậm Đình lạnh nhạt liếc Bạch Thụy một cái rồi thu liễn. Bạch Thụy cũng không có ý định giao chiến nên cũng nhanh chóng ổn định thân thể.
Vừa xong,tỳ nữ bên cạnh chăm sóc cô nhanh chóng chạy đến kêu lớn:
- Vương...vương gia...hỏng rồi..Cô nương ấy bỏ trốn đi rồi...
- Người bị bản vương đánh ngất,trốn bằng cách nào?
- Vương gia vừa rời đi không lâu thì cô nương ấy tỉnh lại,kêu đói. Nô tỳ vừa ra ngoài lấy cho người chút thức ăn,quay lại đã không thấy người ở đâu. Vương...vương gia..trách tội.
- Vô dụng. Cho người lục tung mọi ngóc ngách,tìm bằng được người về cho bản vương. Nếu không thấy,mang đầu các ngươi lên đây nói chuyện với bản vương.
Nhậm Thiên gầm gừ. Hết chuyện của Bạch Thụy rồi tới chuyện của nha đầu ngốc. Nha đầu này thật thích gây chuyện. Cơ thể không khỏe,chạy đi đâu được