Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 7
Editor: Thienyetkomanhme
Trương San vốn dĩ rất tức giận, đúng lúc nhân viên giao cơm tới, cô liền không thèm cùng đồ ngốc cãi nhau.
Tiếp nhận hộp cơm chiên từ nhân viên giao cơm, cô cất bước chân vui sướng trở lại chỗ ngồi.
Ngày hôm qua không được ăn cơm chiên, hôm nay đồng nghiệp nữ đặt cùng cô ghét bỏ động tác của cô chậm chạp, một phen đoạt lấy cái túi, xé bao nilon lấy phần cơm của chính mình, mở cái nắp liền ăn ngay.
"Chính là cái này hương vị, hôm qua nằm mơ tôi cũng nghĩ tới, thèm chết tôi rồi!" Đồng nghiệp nữa một bên cảm thán một bên xúc cơm không ngừng, chỉ cảm thấy chén cơm của mình chẳng những thơm, bắp bên tron lại là đặc biệt ngọt thanh, trứng gà cũng không có chút mùi tanh, ngay cả cà rốt cũng phá lệ ngon......
"Đến mức này sao?" Trương San động tác cũng không chậm, nhưng không vội vàng như đồng nghiệp của mình, "Sao cô thèm như thế, sao tối qua không đặt một phần mà ăn?"
"Cô tưởng ta không nghĩ tới sao, về nhà tôi liền mở app Bánh Trôi ra, kết quả là phạm vi giao hàng không tới nhà tồi! Tức tới nỗi không ăn cả cơm tối."
Vậy trách không được buổi tối nằm mơ đều là cơm chiên của nhà này, Trương San bật cười."Cũng bởi nhà cô xa công ty, càng đừng nói tới tiệm cơm chiên Hạnh Phúc. Bất quá, không giao hàng thì cô cố thể tới trực tiếp tiệm ăn mà."
Đồng nghiệp nữ ngưng động tác lùa cơm, trừng lớn hai mắt nói: " Đúng nga, tôi thật là ngốc thế mà quên còn có thể trực tiếp ra tiệm."
Sau đó, hai người cũng không ai nói chuyện, mà chuyên tâm đối phó với cơm chiên trong tay, trên mặt là biểu tình hưởng thụ, biết là đang ăn cơm chiên, không biết còn tưởng ăn sơn hào hải vị.
Đồng thời, những khách hàng tiệm cơm chiên Hạnh Phúc cũng không khác các cô là bao, trên cơ bản đều vùi đầu ăn cơm, cơm chiên phát ra mùi thơm hấp dẫn không ít người xung quanh, không thiếu có người hỏi một câu là cơm chiên mua ở đâu.
Cơm chiên lại không quý, ai ăn trưa rồi liền nghĩ hôm nào cũng đặt thử, ai chưa ăn liền lập tức đặt một phần.
Vì thế, Nguyễn Miên Man phát hiện, sinh ý trưa hôm nay đặc biệt tốt, hoàn toàn không giống hôm qua cô còn có thời gian xem TV.
Cũng may cô bất luận là xử lý nguyên liệu nấu ăn hay động tác chiên cơm đều không chậm, mặc dù đơn đặt hàng một người tiếp một người tới, cô vẫn làm kịp.
Nhưng nhân viên giao cơm ra ra vào vào, khiến cho người ở hẻm Hồ Lô sinh lòng hiếu kỳ, đặc biệt là mấy người già sau khi ăn cơm xong vây xung quanh gốc đại thụ đầu hẻm nói chuyện phiếm.
"Ngõ nhỏ cũ kỹ của chúng ta hôm nay sao lại náo nhiệt như vậy?"
"Không biết, các ngươi có ai biết không?"
Bà Vương ngồi một bên đang làm miếng độn giày nghe vậy, mặt già lộ ra một nụ cười: "Tôi biết."Nghe vậy, mấy người ngồi đó lập tức đều nhìn về phía bà.
Không thừa nước đục thả câu, bà Vương đem kim cắm tạm vào miếng độn giày liền nói: "Đông Đông không phải mở lại cửa tiệm nhà con bé một lần nữa sao? Những người đó đều là đi tới cửa tiệm Đông Đông lấy cơm hộp."
"Thiệt hay giả vậy? Mới vừa ròi nhìn qua, đi vào cũng phải tới hai ba mươi người, mở cửa tiệm ở ngõ chúng ta mà cũng có thể buôn bán tốt tới vậy à?"
"Sao lại còn giả, tôi đã ăn thử cơm chiên Đông Đông làm, tôi đời này chưa ăn cơm chiên nào ngon như vậy. Chẳng phải có câu nói ——' cơm hương không sợ ngõ nhỏ' sao, sinh ý tốt cũng là bình thường."
"Là ' rượu thơm không sợ hẻm sâu ' mới đúng."
"Đông Đông không phải là bán rượu." Bà Vương liếc bà bạn sửa lời mình một cái, thấy bọn bọ tựa như đều không tin lời mình nói, trong lòng liền không vui.
Đúng lúc này, bà thấy bà Lý từ bên ngoài trở về, lập tức vẫy tay nói: "Hoa Mai bà lại đây, nói cho bọn họ biết, Đông Đông chiên cơm có phải hay không đặc biệt ngon."
Bà Lý - Lý Hoa Mai - vừa mới đưa cơm cho cháu trai về, mặt đầy tưới cười cầm cặp lồng không trở về, nghe được bà bạn kêu, liền đi tới bên cạnh ngồi xuống: "Đông Đông chiên cơm xác thật ăn ngon, tôi vừa mua hai phần mang tới cho cháu trai ăn trưa, mấy bà đoán thế nào?"
"Thế nào?"
"Tôi vừa mở cặp lồng cơm ra, mấy đứa nhỏ ngửi thấy mùi thơm chạy lại, chờ lúc cháu ta ăn cơm, đem mấy đứa nhóc chết thèm, cháu trai ta thì đắc ý thôi rồi...." Bà vừa nói còn vừa mở cặp lồng cơm trống không ra cho bọn họ xem.
"Tôi còn nghĩ mua hai phần, nếu cháu không ăn hết liền man về nhà hâm nóng lại ăn, kết quả nào có thừa miếng nào, cháu ta ăn hết hơn nửa, còn lại mấy đứa nhóc xung quang mỗi đứa nếm một miếng, tôi một miếng cũng không có."
"Thực sự ăn ngon như vậy? So với tay nghề ông Nguyễn như thế nào?"
Bà Vương nói:"Ông Nguyễn tay nghề không tồi, bất quá so Đông Đông còn kém xa."
"Các bà nói như vậy, tôi đây liền đi nếm thử." Một bà lão liền đứng lên chuẩn bị đi tới tiệm cơm chiên Hạnh Phúc.
Mấy người già ở lại hẻm Hồ Lô, kỳ thật điều kiện cũng không tồi, không nói tới con trai con gái đi làm sẽ hiếu kính, chính bản thân họ cũng có lương hưu đủ tiêu, chỉ là đã quen ở đây không muốn dọn đi.
"Lúc này trong tiệm đang bận rộn, bà đi làm gì thêm loạn." Bà Vương nói.
"Ha! Bà nói gì vậy, tôi tới là thêm sinh ý như thế nào lại kêu thêm loạn." Tuy nói vậy nhưng bà lão vẫn ngồi xuống một lần nữa.
Tại tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, Nguyễn Miên Man vẫn luôn vội tới hơn hai giờ mới nhàn rỗi một chút, nấu nhanh cho chính mình chén mì ăn trưa.
Chén sứ men xanh, canh suông, mì sợi vàng nhạt, rau xanh biếc cùng một ít thịt phía trên, bên cạnh còn có một cái trứng chiên lòng đào, màu sắc mê người, làm người ta nhìn là chảy nước miếng.
Nguyễn Miên Man ngồi xuống cầm chiếu đũa khuấy nhẹ trong chén một cái, hơi nóng bốc lên gian, hương thơm tỏa ra bốn phía.
Tại lúc cô sắp ăn xong, ngoài cửa lại xuất hiện một nhân viên giao cơm nữa.
Ơ?
Nguyễn Miên Man theo bản năng cầm di động bên cạnh lên xem, xác định không có đơn hàng mới, mới buông chiếc đũa hỏi: "Có chuyện gì sao?"
Nhân viên giao cơm thấy nàng đang ăn, có chút ngượng ngùng sờ sờ mũ bảo hiểm: " Lúc nãy tới lấy cơm đi giao thấy thơm quá, nghĩ rảng sẽ quay lại ăn chén cơm chiên."
"Anh mau vào ngồi, muốn ăn cơm gì?" Nguyễn Miên Man hô.
Nhân viên giao cơm cởi mũ bảo hiểm để trên xe liền tiến vào:" Cho tôi một suất cơm chiêm trứng." Nói xong, anh ta lại khịt mũi một cái, nhịn không được nhìn về phía bát mì còn thừa lại gần nửa của cô.
Sứ men xanh chỉ còn lại nửa chén canh cùng một ít mì sợi và rau xanh, nhưng màu canh thanh triệt cùng màu chén nhìn vẫn mê người như cũ.
"Khụ, có thể cho tôi một chén mì không?" Nhân viên giao cơm liền hỏi.
"Được, chờ một lát." Nguyễn Miên Man đáp ứng, liền bưng bát mì của mình vào phòng bếp.Đứng ở kệ bếp ăn nốt phần còn lại, cô đồng thời bật hai cái bếp, một cái chảo chiên cơm, một nồi sâu.
Một lát sau, cô bưng cơm chiên cùng canh ra: "Anh dùng từ từ."
Nhân viên giao cơm nói cảm ơn liền cầm lấy chiếc muống, trước ăn thử miếng cơm chiên, ăn ngon đến đôi mắt đều trợn tròn, lại nếm canh.
Ăn quá ngon đi!
Cơm chiên so với trong tưởng tưởng của hắn còn ngon hơn, đều là những nguyên liệu đơn giản sao lại ngon như vậy, ngay cả trứng lòng đào cũng chiên đến phá lệ thơm.
Nhân viên giao cơm một ngụm lại một ngụm, ăn đến độ muốn vùi đàu vào trong chén, Nguyễn Miên Man cầm di động ra ngoài cửa tiệm ngồi dưới gốc cây hoa đào.
Vào thời gian này, phía trên cây đào có rất nhiều nụ nào, ẩn ẩn xu thế chuẩn bị nở rộ.
Nguyễn Miên Man thực vừa lòng với tiền lời hôm qua, không nghĩ tới buổi trưa hôm nay đã kiếm bằng cả ngày hôm qua, cô lập tức cảm thấy những bận rộn vừa rồi đều đáng giá.
Xem qua tiền lời sau, cô lại mở đến khu bình luận.
Vẫn như cũ là một loạt đánh giá năm sao và bình luận khen ngợi, bất quá trong đó còn có chút kiến nghị.
【 thiên **3: Đặt ba lần, trước sau như một đều ăn ngon, có thể nói đây là cơm chiên ngon nhất tôi từng ăn trong cuộc đời. Bất quá xin đề xuất một chút, cơm chiên có thể tự chọn nguyên liệu bên trong được không? Ví dụ như thêm lạp xưởng, trứng gà, thịt linh tinh. 】
【0**v: Ăn ngon đến phát khóc, ông chủ tôi quá yêu anh, cố thể làm ra cơm chiêm ăn ngon như vậy! ps: Cơm của tiệm ăn quá ngon, ăn lúc nóng dễ dàng nghẹn, để không làm một người dễ thương bị sặc có thể suy xét thêm một bát canh không? 】
【9**x: Cơm chiên ăn đặc biệt ngon, nhưng ta muốn ăn cay, lăn lộn cầu xin thêm cay, ông chủ hãy nhìn đôi mắt to tròn sáng ngời của ta đi [ hình ảnh ]】
Nguyễn Miên Man nghiêm túc đọc bình luận, cũng đem một ít kiến nghị trong đó nhớ kỹ.Cay......
Cô buông hai tay xuống, bỗng nhiên từ trong trí nhớ nghĩ đến đến nguyên chủ cùng bà ngoại có cùng nhau làm tương lúa mạch.
Chờ nhân viên giao cơm trong cửa hàng ăn xong khen ngợi vài câu rời đi, Nguyễn Miên Man đi vào phòng bếp đem cái bình đặt ở góc phòng ra.
Sáu cái bình thì bốn cái là để trống không, còn hai cái một là bình đựng tương lúa mạch, một cái là đậu que.
Lấy lúa mạch là nguyên liệu chính, vị cay từ ớt, thêm gừng, tỏi, làm thành tương lúa mạch vị đặc biệt ngon, ăn là nghiện.
Ở thời đại của Nguyễn Miên Man trước kia cũng không có ớt cay, để làm vị cay thì dùng thù du cùng hoa tiêu.
Cô lấy một ít tương lúa mạch ra đĩa nhỏ, dùng cái muỗng dính một chút tương nhấm nháp.Tương này có điểm cay, nhưng vị thập phần ngon, trong cay lại hơi ngọt, trong ngọt lại tê.
Cô thấy tương này ăn với cơm trắng cũng ngon, Nguyễn Miên Man trực tiếp chụp một tấm ảnh đĩa đựng tương, để giá một đồng rồi tải lên thực đơn.
Sau đó cô liền nếm thử đậu que, cảm thấy thêm chút thịt bằm làm một loại cơm chiên mới cũng không tồi.
Nghĩ chờ buổi chiều có đơn đặt hàng lại làm một phần cơm chiên thịt bằm xào đậu que rồi chụp lên thực đơn cũng không muộn, Nguyễn Miên Man đem cái bình đặt lại trong góc, chuẩn bị ra ngoài một chút, hoạt động gân cốt.
Đúng lúc này,Tieba thành phố A, có người mở ra một cuộc thảo luận, chủ đề là —— Cửa tiệm cơm chiên điên rồ ở app cơm hộp Bánh Trôi.
Nhìn đến cái này tiêu đề, rất nhiều người trong đầu hiện lên những thứ như "Thịt người nướng", "Cơm ăn ra tóc người"...
Nhưng mà lúc tiến vào xem, nguyên lai chủ topic chỉ trích cửa hàng này mua bình luận khen ngợi, quần chúng muốn ăn dưa ở trong lòng mắng một tiếng.
【 Chủ topic: Anh nói mua bình luận không có gì ghê gớm, có phải hay không cũng trải qua loại sự tình này? 】
【 Chủ topic: Ha hả! Nói tôi nhàn đến không có chuyện gì? Tôi xem mấy người căn bản là người nhà hoặc là bạn bè chủ tiệm đi! 】
【 Chủ topic: Chứng cứ? Bình luận như vậy còn cần cái gọi là chứng cứ sao, có mắt nhìn đều biết là mua. 】
Trương San vốn dĩ rất tức giận, đúng lúc nhân viên giao cơm tới, cô liền không thèm cùng đồ ngốc cãi nhau.
Tiếp nhận hộp cơm chiên từ nhân viên giao cơm, cô cất bước chân vui sướng trở lại chỗ ngồi.
Ngày hôm qua không được ăn cơm chiên, hôm nay đồng nghiệp nữ đặt cùng cô ghét bỏ động tác của cô chậm chạp, một phen đoạt lấy cái túi, xé bao nilon lấy phần cơm của chính mình, mở cái nắp liền ăn ngay.
"Chính là cái này hương vị, hôm qua nằm mơ tôi cũng nghĩ tới, thèm chết tôi rồi!" Đồng nghiệp nữa một bên cảm thán một bên xúc cơm không ngừng, chỉ cảm thấy chén cơm của mình chẳng những thơm, bắp bên tron lại là đặc biệt ngọt thanh, trứng gà cũng không có chút mùi tanh, ngay cả cà rốt cũng phá lệ ngon......
"Đến mức này sao?" Trương San động tác cũng không chậm, nhưng không vội vàng như đồng nghiệp của mình, "Sao cô thèm như thế, sao tối qua không đặt một phần mà ăn?"
"Cô tưởng ta không nghĩ tới sao, về nhà tôi liền mở app Bánh Trôi ra, kết quả là phạm vi giao hàng không tới nhà tồi! Tức tới nỗi không ăn cả cơm tối."
Vậy trách không được buổi tối nằm mơ đều là cơm chiên của nhà này, Trương San bật cười."Cũng bởi nhà cô xa công ty, càng đừng nói tới tiệm cơm chiên Hạnh Phúc. Bất quá, không giao hàng thì cô cố thể tới trực tiếp tiệm ăn mà."
Đồng nghiệp nữ ngưng động tác lùa cơm, trừng lớn hai mắt nói: " Đúng nga, tôi thật là ngốc thế mà quên còn có thể trực tiếp ra tiệm."
Sau đó, hai người cũng không ai nói chuyện, mà chuyên tâm đối phó với cơm chiên trong tay, trên mặt là biểu tình hưởng thụ, biết là đang ăn cơm chiên, không biết còn tưởng ăn sơn hào hải vị.
Đồng thời, những khách hàng tiệm cơm chiên Hạnh Phúc cũng không khác các cô là bao, trên cơ bản đều vùi đầu ăn cơm, cơm chiên phát ra mùi thơm hấp dẫn không ít người xung quanh, không thiếu có người hỏi một câu là cơm chiên mua ở đâu.
Cơm chiên lại không quý, ai ăn trưa rồi liền nghĩ hôm nào cũng đặt thử, ai chưa ăn liền lập tức đặt một phần.
Vì thế, Nguyễn Miên Man phát hiện, sinh ý trưa hôm nay đặc biệt tốt, hoàn toàn không giống hôm qua cô còn có thời gian xem TV.
Cũng may cô bất luận là xử lý nguyên liệu nấu ăn hay động tác chiên cơm đều không chậm, mặc dù đơn đặt hàng một người tiếp một người tới, cô vẫn làm kịp.
Nhưng nhân viên giao cơm ra ra vào vào, khiến cho người ở hẻm Hồ Lô sinh lòng hiếu kỳ, đặc biệt là mấy người già sau khi ăn cơm xong vây xung quanh gốc đại thụ đầu hẻm nói chuyện phiếm.
"Ngõ nhỏ cũ kỹ của chúng ta hôm nay sao lại náo nhiệt như vậy?"
"Không biết, các ngươi có ai biết không?"
Bà Vương ngồi một bên đang làm miếng độn giày nghe vậy, mặt già lộ ra một nụ cười: "Tôi biết."Nghe vậy, mấy người ngồi đó lập tức đều nhìn về phía bà.
Không thừa nước đục thả câu, bà Vương đem kim cắm tạm vào miếng độn giày liền nói: "Đông Đông không phải mở lại cửa tiệm nhà con bé một lần nữa sao? Những người đó đều là đi tới cửa tiệm Đông Đông lấy cơm hộp."
"Thiệt hay giả vậy? Mới vừa ròi nhìn qua, đi vào cũng phải tới hai ba mươi người, mở cửa tiệm ở ngõ chúng ta mà cũng có thể buôn bán tốt tới vậy à?"
"Sao lại còn giả, tôi đã ăn thử cơm chiên Đông Đông làm, tôi đời này chưa ăn cơm chiên nào ngon như vậy. Chẳng phải có câu nói ——' cơm hương không sợ ngõ nhỏ' sao, sinh ý tốt cũng là bình thường."
"Là ' rượu thơm không sợ hẻm sâu ' mới đúng."
"Đông Đông không phải là bán rượu." Bà Vương liếc bà bạn sửa lời mình một cái, thấy bọn bọ tựa như đều không tin lời mình nói, trong lòng liền không vui.
Đúng lúc này, bà thấy bà Lý từ bên ngoài trở về, lập tức vẫy tay nói: "Hoa Mai bà lại đây, nói cho bọn họ biết, Đông Đông chiên cơm có phải hay không đặc biệt ngon."
Bà Lý - Lý Hoa Mai - vừa mới đưa cơm cho cháu trai về, mặt đầy tưới cười cầm cặp lồng không trở về, nghe được bà bạn kêu, liền đi tới bên cạnh ngồi xuống: "Đông Đông chiên cơm xác thật ăn ngon, tôi vừa mua hai phần mang tới cho cháu trai ăn trưa, mấy bà đoán thế nào?"
"Thế nào?"
"Tôi vừa mở cặp lồng cơm ra, mấy đứa nhỏ ngửi thấy mùi thơm chạy lại, chờ lúc cháu ta ăn cơm, đem mấy đứa nhóc chết thèm, cháu trai ta thì đắc ý thôi rồi...." Bà vừa nói còn vừa mở cặp lồng cơm trống không ra cho bọn họ xem.
"Tôi còn nghĩ mua hai phần, nếu cháu không ăn hết liền man về nhà hâm nóng lại ăn, kết quả nào có thừa miếng nào, cháu ta ăn hết hơn nửa, còn lại mấy đứa nhóc xung quang mỗi đứa nếm một miếng, tôi một miếng cũng không có."
"Thực sự ăn ngon như vậy? So với tay nghề ông Nguyễn như thế nào?"
Bà Vương nói:"Ông Nguyễn tay nghề không tồi, bất quá so Đông Đông còn kém xa."
"Các bà nói như vậy, tôi đây liền đi nếm thử." Một bà lão liền đứng lên chuẩn bị đi tới tiệm cơm chiên Hạnh Phúc.
Mấy người già ở lại hẻm Hồ Lô, kỳ thật điều kiện cũng không tồi, không nói tới con trai con gái đi làm sẽ hiếu kính, chính bản thân họ cũng có lương hưu đủ tiêu, chỉ là đã quen ở đây không muốn dọn đi.
"Lúc này trong tiệm đang bận rộn, bà đi làm gì thêm loạn." Bà Vương nói.
"Ha! Bà nói gì vậy, tôi tới là thêm sinh ý như thế nào lại kêu thêm loạn." Tuy nói vậy nhưng bà lão vẫn ngồi xuống một lần nữa.
Tại tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, Nguyễn Miên Man vẫn luôn vội tới hơn hai giờ mới nhàn rỗi một chút, nấu nhanh cho chính mình chén mì ăn trưa.
Chén sứ men xanh, canh suông, mì sợi vàng nhạt, rau xanh biếc cùng một ít thịt phía trên, bên cạnh còn có một cái trứng chiên lòng đào, màu sắc mê người, làm người ta nhìn là chảy nước miếng.
Nguyễn Miên Man ngồi xuống cầm chiếu đũa khuấy nhẹ trong chén một cái, hơi nóng bốc lên gian, hương thơm tỏa ra bốn phía.
Tại lúc cô sắp ăn xong, ngoài cửa lại xuất hiện một nhân viên giao cơm nữa.
Ơ?
Nguyễn Miên Man theo bản năng cầm di động bên cạnh lên xem, xác định không có đơn hàng mới, mới buông chiếc đũa hỏi: "Có chuyện gì sao?"
Nhân viên giao cơm thấy nàng đang ăn, có chút ngượng ngùng sờ sờ mũ bảo hiểm: " Lúc nãy tới lấy cơm đi giao thấy thơm quá, nghĩ rảng sẽ quay lại ăn chén cơm chiên."
"Anh mau vào ngồi, muốn ăn cơm gì?" Nguyễn Miên Man hô.
Nhân viên giao cơm cởi mũ bảo hiểm để trên xe liền tiến vào:" Cho tôi một suất cơm chiêm trứng." Nói xong, anh ta lại khịt mũi một cái, nhịn không được nhìn về phía bát mì còn thừa lại gần nửa của cô.
Sứ men xanh chỉ còn lại nửa chén canh cùng một ít mì sợi và rau xanh, nhưng màu canh thanh triệt cùng màu chén nhìn vẫn mê người như cũ.
"Khụ, có thể cho tôi một chén mì không?" Nhân viên giao cơm liền hỏi.
"Được, chờ một lát." Nguyễn Miên Man đáp ứng, liền bưng bát mì của mình vào phòng bếp.Đứng ở kệ bếp ăn nốt phần còn lại, cô đồng thời bật hai cái bếp, một cái chảo chiên cơm, một nồi sâu.
Một lát sau, cô bưng cơm chiên cùng canh ra: "Anh dùng từ từ."
Nhân viên giao cơm nói cảm ơn liền cầm lấy chiếc muống, trước ăn thử miếng cơm chiên, ăn ngon đến đôi mắt đều trợn tròn, lại nếm canh.
Ăn quá ngon đi!
Cơm chiên so với trong tưởng tưởng của hắn còn ngon hơn, đều là những nguyên liệu đơn giản sao lại ngon như vậy, ngay cả trứng lòng đào cũng chiên đến phá lệ thơm.
Nhân viên giao cơm một ngụm lại một ngụm, ăn đến độ muốn vùi đàu vào trong chén, Nguyễn Miên Man cầm di động ra ngoài cửa tiệm ngồi dưới gốc cây hoa đào.
Vào thời gian này, phía trên cây đào có rất nhiều nụ nào, ẩn ẩn xu thế chuẩn bị nở rộ.
Nguyễn Miên Man thực vừa lòng với tiền lời hôm qua, không nghĩ tới buổi trưa hôm nay đã kiếm bằng cả ngày hôm qua, cô lập tức cảm thấy những bận rộn vừa rồi đều đáng giá.
Xem qua tiền lời sau, cô lại mở đến khu bình luận.
Vẫn như cũ là một loạt đánh giá năm sao và bình luận khen ngợi, bất quá trong đó còn có chút kiến nghị.
【 thiên **3: Đặt ba lần, trước sau như một đều ăn ngon, có thể nói đây là cơm chiên ngon nhất tôi từng ăn trong cuộc đời. Bất quá xin đề xuất một chút, cơm chiên có thể tự chọn nguyên liệu bên trong được không? Ví dụ như thêm lạp xưởng, trứng gà, thịt linh tinh. 】
【0**v: Ăn ngon đến phát khóc, ông chủ tôi quá yêu anh, cố thể làm ra cơm chiêm ăn ngon như vậy! ps: Cơm của tiệm ăn quá ngon, ăn lúc nóng dễ dàng nghẹn, để không làm một người dễ thương bị sặc có thể suy xét thêm một bát canh không? 】
【9**x: Cơm chiên ăn đặc biệt ngon, nhưng ta muốn ăn cay, lăn lộn cầu xin thêm cay, ông chủ hãy nhìn đôi mắt to tròn sáng ngời của ta đi [ hình ảnh ]】
Nguyễn Miên Man nghiêm túc đọc bình luận, cũng đem một ít kiến nghị trong đó nhớ kỹ.Cay......
Cô buông hai tay xuống, bỗng nhiên từ trong trí nhớ nghĩ đến đến nguyên chủ cùng bà ngoại có cùng nhau làm tương lúa mạch.
Chờ nhân viên giao cơm trong cửa hàng ăn xong khen ngợi vài câu rời đi, Nguyễn Miên Man đi vào phòng bếp đem cái bình đặt ở góc phòng ra.
Sáu cái bình thì bốn cái là để trống không, còn hai cái một là bình đựng tương lúa mạch, một cái là đậu que.
Lấy lúa mạch là nguyên liệu chính, vị cay từ ớt, thêm gừng, tỏi, làm thành tương lúa mạch vị đặc biệt ngon, ăn là nghiện.
Ở thời đại của Nguyễn Miên Man trước kia cũng không có ớt cay, để làm vị cay thì dùng thù du cùng hoa tiêu.
Cô lấy một ít tương lúa mạch ra đĩa nhỏ, dùng cái muỗng dính một chút tương nhấm nháp.Tương này có điểm cay, nhưng vị thập phần ngon, trong cay lại hơi ngọt, trong ngọt lại tê.
Cô thấy tương này ăn với cơm trắng cũng ngon, Nguyễn Miên Man trực tiếp chụp một tấm ảnh đĩa đựng tương, để giá một đồng rồi tải lên thực đơn.
Sau đó cô liền nếm thử đậu que, cảm thấy thêm chút thịt bằm làm một loại cơm chiên mới cũng không tồi.
Nghĩ chờ buổi chiều có đơn đặt hàng lại làm một phần cơm chiên thịt bằm xào đậu que rồi chụp lên thực đơn cũng không muộn, Nguyễn Miên Man đem cái bình đặt lại trong góc, chuẩn bị ra ngoài một chút, hoạt động gân cốt.
Đúng lúc này,Tieba thành phố A, có người mở ra một cuộc thảo luận, chủ đề là —— Cửa tiệm cơm chiên điên rồ ở app cơm hộp Bánh Trôi.
Nhìn đến cái này tiêu đề, rất nhiều người trong đầu hiện lên những thứ như "Thịt người nướng", "Cơm ăn ra tóc người"...
Nhưng mà lúc tiến vào xem, nguyên lai chủ topic chỉ trích cửa hàng này mua bình luận khen ngợi, quần chúng muốn ăn dưa ở trong lòng mắng một tiếng.
【 Chủ topic: Anh nói mua bình luận không có gì ghê gớm, có phải hay không cũng trải qua loại sự tình này? 】
【 Chủ topic: Ha hả! Nói tôi nhàn đến không có chuyện gì? Tôi xem mấy người căn bản là người nhà hoặc là bạn bè chủ tiệm đi! 】
【 Chủ topic: Chứng cứ? Bình luận như vậy còn cần cái gọi là chứng cứ sao, có mắt nhìn đều biết là mua. 】