Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
CHƯƠNG 150 AN CHI CỐ MAI
CHƯƠNG 150: AN CHI CỐ MAI
Tiệc tàn, nhân vật chính là Niko cũng đã đi rồi, nhưng Cố Mai, Vu Mạnh, Vu Lệ Lệ vẫn còn ngồi ở đây.
Trên mặt An Chi rõ ràng vẫn còn bất mãn, bất mãn với Cố Mai, cũng bất mãn với Vu Lệ Lệ.
Hôm nay vốn đã rất lo lắng rồi, vừa biết đước tin tức Dương Khoan phản bội mình, lại nhận được lời mời của Niko sau đó không biết tại sao lại xảy ra mâu thuẫn với Trình Ngân Hằng.
Khó khăn lắm mới có thời gian ở riêng với Trình Ngân Hằng, kết quả lại bị Vu Lệ Lệ chen ngang, vẫn may là không để cô ta nói ra điểm mấu chốt, nếu không kế hoạch của mình và Cố Thành Phan sẽ thành công cốc, không biết tối nay sẽ ầm ĩ đến mức nào.
Lại nhìn đến Cố Mai, người phụ nữ này là người thế nào vậy, mục đích hôm nay đến đây chắc chắn không phải vì Niko, mối bất hòa giữa chị ta và Niko đã sờ sờ ngay trước mắt, ngay cả tình bạn với Niko cũng vì chuyện đó mà chấm dứt.
Nhưng…cũng là sự khởi đầu giữa cô và Cố Vũ Thành,
Có điều, suy cho cùng cũng là người phụ nữ mà Cố Vũ Thành yêu đầu tiên, làm sao có thể không có khúc mắc gì chứ. Hôm nay Cố Mai tới đây, có thế nói trực tiếp với cô ta là có liên quan đến anh.
Không cần hỏi tại sao, giác quan thứ sáu của người phụ nữ rất chuẩn xác.
Vì thế, mặc dù hôm nay giống như Vu Lệ Lệ cô ta cũng không vui vẻ gì nhưng chuyện quan trọng nhất là muốn biết tại sao Cô Mai lại tới đây.
An Chi mở miệng hỏi: “ Chị Cố Mai, không biết…hôm nay chị đến đây là có việc gì?”
Cố Mai sững người, lúc vừa mới đến chị ta đã giải thích mình vì sao xuất hiện ở đây, thế mà An Chi còn hỏi lại một lần nữa, rõ ràng là không tin mình.
Nếu đã như thế, bản thân cũng nên suy nghĩ trả lời, vì suy cho cùng…An Chi cũng không phải là người dễ chọc, nếu để cô ta biết mình có thai, hơn nữa…bố của đứa bé là Vu Mạnh, tất cả mọi người đều sẽ biết.
Bão táp phong ba cô ta còn không sợ, huống chi mình còn là người mà Cố Vũ Thành đã từng thích rất lâu.
Cố Mai cười cười: “Hôm nay ấy à, vốn là muốn tìm Cố Vũ Thành bàn chuyện tôi ra nước ngoài, nhưng mà nhìn thấy Niko nên quên béng mất.”
Trực tiếp thựa nhận mục đích mình đến đây có liên quan đến Cố Vũ Thành, tránh để An Chi nói ra nói vào, hơn nữa nói với mọi người mình muốn ra nước ngoài, thì nói với cô ta cũng không sao cả.
Đáp án này quá thấu tình đạt lý rồi.
Nhưng…không biết vì sao An Chi vẫn luôn cảm thấy câu trả lời này có vấn đề ở chỗ nào đó.
Cô ta khẽ cau mày, nhẹ giọng hỏi: “Thật vậy à? Nhưng chuyện đi nước ngoài để mọi người biết cũng có sao đâu, hà tất gì phải lấy Niko làm cái cớ chứ!”
Hỏi rất thẳng thắn, Cố Mai nhất thời rối rắm, vì thế mới lấy Niko làm bia đỡ, không ngờ lại bỏ qua An Chi.
Cố Mai cười cười, nói tiếp: “Chuyện tôi ra nước ngoài không muốn ồn ào ầm ĩ, hơn nữa…người có năng lực giúp đỡ Thành Phan, bây giờ…e rằng chỉ có mỗi Cố Vũ Thành.”
An Chi không kịp hỏi thêm, Vu Mạnh đã mở miệng: “Cái gì? Cố Mai…em…sao em lại phải ra nước ngoài.”
Cố Mai nhất thời không biết phải trả lời thế nào, đây là đang quan tâm mình sao? Vu Mạnh ơi là Vu Mạnh, có lẽ anh không biết tất cả những gì em làm, nói dối như vậy tất cả đều là vì anh. Bởi vì…yêu anh, nên…mới giữ đứa con của anh.
Cố Mai rất cảm động vì Vu Mạnh đã ngăn câu hỏi của An Chi, chị ta cười cười, dịu dàng trả lời anh: “Không có gì, là.. thấy mình vẫn còn trẻ, em muốn…ra ngoài vi vu một chuyến.”
Lúc này Vu Lệ Lệ mới bắt đầu diễn trò, ngồi bên cạnh Cố Mai nũng nịu, bộ dáng ngạc nhiên, nhẹ cắn môi, nói mềm như bông: “Haixx….Chị Cố Mai, tại sao nhanh thế chị đã đi rồi, Lệ Lệ còn chưa…còn chưa có chơi với chị cho đã nè!”
An Chi bĩu môi, bản thân bắt đầu thấy khâm phục kỹ năng diễn xuất của Vu Lệ Lệ, kỹ thuật diễn xuất này rất giống với Niko, còn mình thì…hừm…còn không lợi hại bằng cô ta.
An Chi không nhìn nữa, Cố Mai rất cảm kích vì bọn họ đã chuyển đề tài, vội vàng an ủi Vu Lệ Lệ: “Không sao không sao, lần sau chị Cố Mai về sẽ đến chơi với em cho đã.”
Lúc này Vu Lệ Lệ mới gật đầu: “Vậy thì…chị Cố Mai, lần này chị ra nước ngoài mấy năm?”
Cố Mai lắc đầu bất lực: “Chị cũng không biết nữa.”
Đúng đấy, làm sao có thể biết thời gian cụ thể được, đầu tiên không biết bé yêu lúc nào ra đời, không biết sau khi sinh có bị giới truyền thông phát hiện ra không, rồi lại không biết người bên cạnh có phát hiện ra không.
Suy cho cùng bản thân rất yêu con, nhưng… nó hoàn toàn là một sự tồn tại mà không thể đưa ra ánh sáng.
Vu Mạnh im lặng trầm ngâm, bỗng nhiên cảm thấy rất gượng gạo, cũng không biết tại sao.
Anh quan tâm hỏi tiếp: “Cố Mai, chúc em thuận buồm xuôi gió, còn nữa…nếu em cần giúp gì, có thể nói với anh bất cứ lúc nào, việc anh có thể giúp nhất định sẽ giúp em.
Cố Mai thấy kiên trì thích Vu Mạnh nhiều năm như vậy chính là vì sự ấm áp của anh.
Đối với bản thân, cho dù là bất cứ lúc nào đều như thế này, cần giúp đỡ thì anh nhất định sẽ giúp, dù thế nào đi chăng nữa, bản thân mình vẫn là một sự tồn tại đặc biệt.
Cố Mai gật đầu,nhìn đồng hồ, nói: “Được rồi, em…phải về rồi, đi lâu như vậy chắc mẹ em lo lắng lắm.”
Cố Vũ Thành và Vu Mạnh đồng thanh nói: “Anh đưa em về.”
An Chi không hài lòng nhìn Cố Vũ Thành một cái, anh bối rối cúi đầu, đây là mối quan hệ rất ngượng ngùng, nhưng anh muốn nói với An Chi biết bao rằng anh không có ý gì với Cố Mai nữa, chỉ là vì tình nghĩa trước đây,thấy Cố Mai về một mình không an toàn nên mới đề nghị đưa cô về nhà.
Cố Mai chú ý tới ánh mắt của An Chi, bất giác thấy hạnh phúc thấy cho bọn họ, thật tốt quá, mấy người trẻ này… nhưng…hạnh phúc của mình, còn phải đợi bao lâu nữa đây?
Cố Mai nói với Vu Mạnh: “Vậy thì…phiền anh rồi, Vu Mạnh, Cố Vũ Thành, An Chi, mọi người nghỉ ngơi đi.”
An Chi nghe thấy lời này của Cố Mai, sắc mặt hòa hoãn hơn nhiều, cô là một người không biết giả vờ.
An Chi cười nói: “Được, chị Cố Mau, đi đường cẩn thận.”
Sau đó An Chi nói với Vu Lệ Lệ: “Vu Lệ Lệ, nể mặt cô là em gái của anh Vu Mạnh, tôi cũng không nói nhiều lời , cái gì nên nói, cái gì không nên nói tôi đều nói rõ rồi, cô cũng đừng lúc nào cũng làm ra chuyện chọc Cố Thành Phan tức giận.”
Vu Lệ Lệ hếch mặt không nói, Vu Mạnh cười ha ha nói thay cô ta: “ Ừ, Lệ Lệ cũng biết rồi, sau này, anh sẽ dạy dỗ nó.”
Tiệc tàn, nhân vật chính là Niko cũng đã đi rồi, nhưng Cố Mai, Vu Mạnh, Vu Lệ Lệ vẫn còn ngồi ở đây.
Trên mặt An Chi rõ ràng vẫn còn bất mãn, bất mãn với Cố Mai, cũng bất mãn với Vu Lệ Lệ.
Hôm nay vốn đã rất lo lắng rồi, vừa biết đước tin tức Dương Khoan phản bội mình, lại nhận được lời mời của Niko sau đó không biết tại sao lại xảy ra mâu thuẫn với Trình Ngân Hằng.
Khó khăn lắm mới có thời gian ở riêng với Trình Ngân Hằng, kết quả lại bị Vu Lệ Lệ chen ngang, vẫn may là không để cô ta nói ra điểm mấu chốt, nếu không kế hoạch của mình và Cố Thành Phan sẽ thành công cốc, không biết tối nay sẽ ầm ĩ đến mức nào.
Lại nhìn đến Cố Mai, người phụ nữ này là người thế nào vậy, mục đích hôm nay đến đây chắc chắn không phải vì Niko, mối bất hòa giữa chị ta và Niko đã sờ sờ ngay trước mắt, ngay cả tình bạn với Niko cũng vì chuyện đó mà chấm dứt.
Nhưng…cũng là sự khởi đầu giữa cô và Cố Vũ Thành,
Có điều, suy cho cùng cũng là người phụ nữ mà Cố Vũ Thành yêu đầu tiên, làm sao có thể không có khúc mắc gì chứ. Hôm nay Cố Mai tới đây, có thế nói trực tiếp với cô ta là có liên quan đến anh.
Không cần hỏi tại sao, giác quan thứ sáu của người phụ nữ rất chuẩn xác.
Vì thế, mặc dù hôm nay giống như Vu Lệ Lệ cô ta cũng không vui vẻ gì nhưng chuyện quan trọng nhất là muốn biết tại sao Cô Mai lại tới đây.
An Chi mở miệng hỏi: “ Chị Cố Mai, không biết…hôm nay chị đến đây là có việc gì?”
Cố Mai sững người, lúc vừa mới đến chị ta đã giải thích mình vì sao xuất hiện ở đây, thế mà An Chi còn hỏi lại một lần nữa, rõ ràng là không tin mình.
Nếu đã như thế, bản thân cũng nên suy nghĩ trả lời, vì suy cho cùng…An Chi cũng không phải là người dễ chọc, nếu để cô ta biết mình có thai, hơn nữa…bố của đứa bé là Vu Mạnh, tất cả mọi người đều sẽ biết.
Bão táp phong ba cô ta còn không sợ, huống chi mình còn là người mà Cố Vũ Thành đã từng thích rất lâu.
Cố Mai cười cười: “Hôm nay ấy à, vốn là muốn tìm Cố Vũ Thành bàn chuyện tôi ra nước ngoài, nhưng mà nhìn thấy Niko nên quên béng mất.”
Trực tiếp thựa nhận mục đích mình đến đây có liên quan đến Cố Vũ Thành, tránh để An Chi nói ra nói vào, hơn nữa nói với mọi người mình muốn ra nước ngoài, thì nói với cô ta cũng không sao cả.
Đáp án này quá thấu tình đạt lý rồi.
Nhưng…không biết vì sao An Chi vẫn luôn cảm thấy câu trả lời này có vấn đề ở chỗ nào đó.
Cô ta khẽ cau mày, nhẹ giọng hỏi: “Thật vậy à? Nhưng chuyện đi nước ngoài để mọi người biết cũng có sao đâu, hà tất gì phải lấy Niko làm cái cớ chứ!”
Hỏi rất thẳng thắn, Cố Mai nhất thời rối rắm, vì thế mới lấy Niko làm bia đỡ, không ngờ lại bỏ qua An Chi.
Cố Mai cười cười, nói tiếp: “Chuyện tôi ra nước ngoài không muốn ồn ào ầm ĩ, hơn nữa…người có năng lực giúp đỡ Thành Phan, bây giờ…e rằng chỉ có mỗi Cố Vũ Thành.”
An Chi không kịp hỏi thêm, Vu Mạnh đã mở miệng: “Cái gì? Cố Mai…em…sao em lại phải ra nước ngoài.”
Cố Mai nhất thời không biết phải trả lời thế nào, đây là đang quan tâm mình sao? Vu Mạnh ơi là Vu Mạnh, có lẽ anh không biết tất cả những gì em làm, nói dối như vậy tất cả đều là vì anh. Bởi vì…yêu anh, nên…mới giữ đứa con của anh.
Cố Mai rất cảm động vì Vu Mạnh đã ngăn câu hỏi của An Chi, chị ta cười cười, dịu dàng trả lời anh: “Không có gì, là.. thấy mình vẫn còn trẻ, em muốn…ra ngoài vi vu một chuyến.”
Lúc này Vu Lệ Lệ mới bắt đầu diễn trò, ngồi bên cạnh Cố Mai nũng nịu, bộ dáng ngạc nhiên, nhẹ cắn môi, nói mềm như bông: “Haixx….Chị Cố Mai, tại sao nhanh thế chị đã đi rồi, Lệ Lệ còn chưa…còn chưa có chơi với chị cho đã nè!”
An Chi bĩu môi, bản thân bắt đầu thấy khâm phục kỹ năng diễn xuất của Vu Lệ Lệ, kỹ thuật diễn xuất này rất giống với Niko, còn mình thì…hừm…còn không lợi hại bằng cô ta.
An Chi không nhìn nữa, Cố Mai rất cảm kích vì bọn họ đã chuyển đề tài, vội vàng an ủi Vu Lệ Lệ: “Không sao không sao, lần sau chị Cố Mai về sẽ đến chơi với em cho đã.”
Lúc này Vu Lệ Lệ mới gật đầu: “Vậy thì…chị Cố Mai, lần này chị ra nước ngoài mấy năm?”
Cố Mai lắc đầu bất lực: “Chị cũng không biết nữa.”
Đúng đấy, làm sao có thể biết thời gian cụ thể được, đầu tiên không biết bé yêu lúc nào ra đời, không biết sau khi sinh có bị giới truyền thông phát hiện ra không, rồi lại không biết người bên cạnh có phát hiện ra không.
Suy cho cùng bản thân rất yêu con, nhưng… nó hoàn toàn là một sự tồn tại mà không thể đưa ra ánh sáng.
Vu Mạnh im lặng trầm ngâm, bỗng nhiên cảm thấy rất gượng gạo, cũng không biết tại sao.
Anh quan tâm hỏi tiếp: “Cố Mai, chúc em thuận buồm xuôi gió, còn nữa…nếu em cần giúp gì, có thể nói với anh bất cứ lúc nào, việc anh có thể giúp nhất định sẽ giúp em.
Cố Mai thấy kiên trì thích Vu Mạnh nhiều năm như vậy chính là vì sự ấm áp của anh.
Đối với bản thân, cho dù là bất cứ lúc nào đều như thế này, cần giúp đỡ thì anh nhất định sẽ giúp, dù thế nào đi chăng nữa, bản thân mình vẫn là một sự tồn tại đặc biệt.
Cố Mai gật đầu,nhìn đồng hồ, nói: “Được rồi, em…phải về rồi, đi lâu như vậy chắc mẹ em lo lắng lắm.”
Cố Vũ Thành và Vu Mạnh đồng thanh nói: “Anh đưa em về.”
An Chi không hài lòng nhìn Cố Vũ Thành một cái, anh bối rối cúi đầu, đây là mối quan hệ rất ngượng ngùng, nhưng anh muốn nói với An Chi biết bao rằng anh không có ý gì với Cố Mai nữa, chỉ là vì tình nghĩa trước đây,thấy Cố Mai về một mình không an toàn nên mới đề nghị đưa cô về nhà.
Cố Mai chú ý tới ánh mắt của An Chi, bất giác thấy hạnh phúc thấy cho bọn họ, thật tốt quá, mấy người trẻ này… nhưng…hạnh phúc của mình, còn phải đợi bao lâu nữa đây?
Cố Mai nói với Vu Mạnh: “Vậy thì…phiền anh rồi, Vu Mạnh, Cố Vũ Thành, An Chi, mọi người nghỉ ngơi đi.”
An Chi nghe thấy lời này của Cố Mai, sắc mặt hòa hoãn hơn nhiều, cô là một người không biết giả vờ.
An Chi cười nói: “Được, chị Cố Mau, đi đường cẩn thận.”
Sau đó An Chi nói với Vu Lệ Lệ: “Vu Lệ Lệ, nể mặt cô là em gái của anh Vu Mạnh, tôi cũng không nói nhiều lời , cái gì nên nói, cái gì không nên nói tôi đều nói rõ rồi, cô cũng đừng lúc nào cũng làm ra chuyện chọc Cố Thành Phan tức giận.”
Vu Lệ Lệ hếch mặt không nói, Vu Mạnh cười ha ha nói thay cô ta: “ Ừ, Lệ Lệ cũng biết rồi, sau này, anh sẽ dạy dỗ nó.”