Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 858
Ma môn đã có từ lâu, nội tình dĩ nhiên là thâm sâu.
Dưới sự hướng dẫn của Triệu Thiên Cân, tứ đại Kiếm Nô, hai mươi tám vị Ma Sư, mấy trăm vị Độc Nhân đồng loạt tiến lên.
Tứ đại kiếm nỗ tương đương với một vị cường giả thiên đạo đỉnh phong, mỗi một Ma Sư cũng có tu vi trên cả cảnh giới thiên đạo, mà mấy trăm Độc Nhân kia lại càng đáng sợ, mặc dù tu vi không bằng kiếm nô cùng Ma Sư, nhưng trên người bọn họ nhuộm đầy kịch độc, người bình thường nếu chỉ dính vào một chút, lập tức sẽ bị lây nhiễm, so với ôn dịch còn đáng sợ hơn ba phần.
Mà bên kia, thế lực của Chu Khang Cảnh vẫn giống như trước không có bổ sung thêm, mười hai tinh tú, lại thêm ba mươi sáu bộ, bảy mươi hai tổ, một trăm lẽ tám tử sĩ, từng người từng người hợp lại thành trận, thanh thế cực kỳ khổng lồ.
Trên thành lâu, chúng tướng sĩ vẻ mặt kinh hãi, mắt thấy một trường hạo kiếp sắp nổ ra.
Long Tuấn cùng Đinh Nghị ngang nhiên không hãi sợ, sóng vai xông vào trong Lôi Vân.
Ngay sau đó, đám Khấu Phỉ cũng giơ đao xông lên, Vương Sung vung thương xông ra ngăn chặng, Vợ chồng Phó Xuất cũng vung trường kiếm đi theo.
Lý Đàm, Thiết Nam, Tư Đồ Yến, Chu Tĩnh Nguyệt, Chu Phượng, Không Văn, Thái Tiêu, Mạc Bắc, Điêu Minh, Cửu Huyền...
Cả một đám tranh nhau xông lên, ai cũng vận khởi lên toàn bộ lực lượng
"Ngao!"
Một tiếng rít gào đầy dã tính vang lên, một thân ảnh hừng hực lửa đỏ xông vào trong quân Thác Đát, tùy ý xuyên qua, mở đầu một trường đồ sát
Xác thịt tung bay, máu chảy thành sông, khói thuốc cuồn cuộn che cả bầu trời..
- A Đồ, Thiên Sinh, các ngươi lưu lại bảo vệ Trương đại soái, hiệp trợ thủ thành, ta lên hỗ trợ phía trên
Thích Minh Hữu sau khi dặn dò hai người a đồ liền phi thân hướng bầu trời lao đi.
Đồng Tường cùng đám người Quan Tâm đến chậm một bước, cũng không nói một lời trực tiếp xông vào Lôi Vân hỗ trợ.
Trên bầu trời, lôi vân quay cuồng, Thiên đạo tu sĩ đánh thành một đoàn.
Phàm Môm cùng thiên đạo liên minh mặc dù cao thủ không nhiều nhưng nhân thủ lại rất đông.
- Chu Khang Cảnh, tên cẩu tặc bán nước cầu vinh này, hôm nay chính là ngày chết của ngươi!
Chu Tĩnh Nguyệt cùng tỷ muội Chu Phượng lập tức ra tay, kích phá xung quanh sau đó trực tiếp bổ nhào về phía Chu Khang Cảnh... Thù giết cha, mối hận mất nước, Chu Tĩnh Nguyệt đối với Chu Khang Cảnh có thể nói là hận thấu xương, cho dù chết, bọn họ cũng tuyệt đối muốn Chu Khang Cảnh chôn cùng.
- Chỉ là Bát Long chi cảnh, cũng dám khoe tài trước mặt bổn hoàng! Thật sự là buồn cười!
Chu Khang Cảnh nhìn thấy chung quanh Chu Tĩnh Nguyệt có tám con Tử Long lượn lờ, không khỏi ngẩn ra, nhưng ngay sau đó cười lạnh không ngừng nói:
- Bổn hoàng sẽ cho các ngươi biết một chút cái gì mới chân chính là cửu ngũ Chí Tôn, chân mệnh thiên tử!
- Tử khí đông lai, Cửu Long quy nhất.
Gầm…………
Một con Tử Long khổng lồ xuát hiện xoay quanh trên đỉnh đầu Chu Khang Cảnh, giương nanh múa vuốt, ngẩng cao đầu rít gào.
Trước mặt con cự long này, tám con tử long của Chu Tĩnh Nguyệt giống như là gặp phải khách tinh, gắt gao bị áp chế. Vừa mới tiếp xúc, vô vàn mây tía liền bị đối phương mạnh mẽ cắn nuốt, làm cho Chu Tĩnh Nguyệt lâm vào bị động.
- Tĩnh Nguyệt tránh ra!
Long Tuấn phi thân tiến lên, thế chỗ Chu Tĩnh Nguyệt.
"Tranh!"
Tử Nhu kiếm vừa ra, liền phóng xuất một cổ ý chí cường đại
Chu Khang Cảnh cảm giác áp lực vô cùng, liền xuất ra Xích Tiêu bảo kiếm chống đở.
Hai người cuốn lấy nhau, thế nhưng cảnh giới của Long Tuấn so sánh với Chu Khang Cảnh thì kém hơn một bậc, do đó liền bị đối phương áp chế.
- A Tuấn bình tĩnh, ta đến giúp ngươi!
Đinh Nghị thấy huynh đệ mình không địch lại, lập tức bỏ lại đối thủ, giơ đao hướng Chu Khang Cảnh chém tới.
Bên kia, đám Khấu Phỉ cùng Không Văn bị Thập Nhị Tinh Tú đại trận bao vây, khó có thể thoát thân, mà Thích Minh Hữu cùng vợ chồng Thiết Nam thì bị đám người Triệu Thiên Cân cuốn lấy giằng co
So với bên dưới, thiên đạo liên minh ngăn cản mấy trăm Độc Nhân, cũng là hung hiểm vạn phần.
Có độc nhân sau khi bị thương nặng, lập tức nổ tung, độc khí tràng lan khiến mọi người khó có thể chống đỡ.
Mắt thấy Thiên đạo liên minh liên tiếp bại lui, một đạo thủy linh khí từ trên trời giáng xuống, cuốn đi độc khí, giải cứu mọi người.
- Sư phụ!
Quan Tâm nhìn thấy người tới, nhất thời vui mừng, người tới không phải là Thủy Thiện thì còn có thể là ai. Quan Tâm tưởng rằng sư phụ mình vốn lãnh đạm sẽ không đến, không nghĩ tới cuối cùng Thủy Thiện vẫn tới.
Thủy Thiện chính là cường giả Thiên đạo đỉnh phong, hắn vừa xuất hiện liền xoay chuyển tình thế bại lui của Thiên đạo liên minh.
Thấy vậy, sắc mặt Triệu Thiên Cân âm trầm tới cực điểm, cho nên quát to:
- Thủy Thiện, đây là tranh đấu của thế tục, ngươi thật là rảnh rỗi, chạy tới nơi này làm gì? Còn không mau thối lui, nếu không Tôn Giả biết được, nhất định sẻ không để yên cho ngươi.
Thủy Thiện nghe vậy, hờ hững cười một tiếng nói:
- Thủy mỗ muốn làm cái gì thì làm cái đó, cho dù Đại Tôn giả cũng không quản được ta, ngươi chỉ là một tay sai của Đại Tôn giả, dựa vào đâu mà dám quản ta. Ta khuyên các ngươi một câu, hãy mau mau rút lui đi, nếu không hôm nay các ngươi chỉ có tới chứ không có về.
- Cuồng vọng!
Một tiếng gầm lên, bên phía ma môn xuất hiện ba vị cao thủ thiên đạo, chia lam ba hướng bao vây lấy Thủy Thiện. Ba người này chính là Ngữ Phi Tuyệt đệ nhất môn đồ dưới trướng Cực Kiếm Đại Tôn còn hai người kia chính là đại đệ tử của Thiên Tiệm và Cửu Huyền.
Càng ngày càng có thêm nhiều cường giả tham gia tranh đấu, bên trong Lôi Vân đánh đến khó phân thắng bại.
Lúc này, liên quân sáu nước đã gặp nhau ở Lạc Dương, chia ra các hướng khởi binh tiến công
Phía tây do Liễu Sinh Ngự Minh cùng Thích Ma Thượng Sư cầm đầu; phía nam do Tiên Vu Thông, Ách Lạp Lạp cầm đầu; mà mặt đông thì do Ô Khách Nhĩ, Hồng Việt cầm đầu.
"Sát!"
Cuộc chiến công thành, càng ngày càng kịch liệt, đã tiến vào giai đoạn gay cấn. tường thành cổ xưa bị ba phương thế lực đông thời tiến công nhất thời lung lay muốn sập
- A Di Đà Phật, phóng hạ đồ đao, lập địa thành phật... đệ tử Thiếu Lâm xin đến trợ trận.
Tiếng phật hiệu vang lên, một đám tăng nhân nhảy lên tường thành, đem đám man di ngoại tộc đang leo lên thành lâu hất xuống.
Ngay sau đó, một đám lại một đám nhân sĩ giang hồ tới tương trợ.
- Đệ tử Võ Đang Hề Phi Song đến đây
- Thanh Thành Dư Mộng Cầm...
- Côn Luân Viên Tam Tuyệt...
- Không Động Đới Lực...
- Hoa Sơn Nhạc Tiểu San...
- Nga Mi Diệt Duyên...
- Vô Cực Liễu Dật Ngôn...
- Thiên Sơn Lâm Mộc Vũ...
Người tới không ngừng báo tên, chín môn phái chính đạo không thiếu một ai, kể cả Thiên Hạ Hội, Võ Lâm Minh, Cái Bang, cùng một vài thế lực thế gia cũng đều tới hỗ trợ.
Có đám người trong giang hồ này gia nhập, thành lâu tạm thời được ổn định.
"Oanh!"
Lôi Vân vẫn đang lượng lờ, không ngừng xuất hiện thân ảnh bị đánh rơi, có cao thủ của thiên đạo liên minh, cũng có tu sĩ Ma Môn.
Không ai chú ý đến, sát khí, huyết tinh, oán niệm… trên chiến trường không ngừng bị hút vào trong Lôi Vân
"Ầm ầm ầm!"
Lôi đình trên trời bất chợt dị động, Lôi Vân trở nên đỏ đậm, một cổ khí huyết thô bạo bao trùm lấy thành lâu, giồng như là đã đến ngày tận thế
- Không tốt
Nhìn thấy tình cảnh như thế, sắc mặt Thủy Thiện trở nên âm trầm.
- Sư phụ, đây là có chuyện gì?
Quan Tâm cũng nhìn ra tình huống không ổn, mới vừa mở miệng, đã nghe thanh âm của Thích Minh Hựu hét lên
- Lui lại! Mọi người mau lui lại!
Đám người Long Tuấn không dám chần chờ, lập tức hất đối thủ ra, toàn bộ lui về trên thành lâu
- Minh Hữu huynh đệ, kia là cái gì vậy?
Giờ phút này Long Tuấn dù cho mắt có mờ thì cũng cảm giác được trong đám Lôi Vân kia có điều cổ quái.
Chỉ nghe Thích Minh Hữu trầm giọng nói:
- Đó là một loại thượng cổ bí thuật, Huyết Lôi Tế, lấy khí huyết sát trên chiến trương ngưng tụ thành lôi đình, nếu là bị thứ này đánh trúng, cả người đều hóa thành máu loãng, đây là một thủ đoạn phi thường ngoan độc, không nghĩ tới Ma Môn lại dám dùng loại cấm thuật như vậy, chẳng lẽ bọn họ không sợ bị trời phạt sao? Hừ!
- Cái gì?
- Chiêu số tối độc
- Đáng giận!
Mọi người nghe vậy đều cảm thấy phẫn nộ dị thường, một mãng Lôi Vân khổng lồ như thế nếu toàn bộ đều hạ xuống, thiết tưởng hậu quả thật là không thể tưởng tượng.
- Minh Hữu huynh đệ, có biện pháp nào ngăn cản không?
Đinh Nghị vội vàng hỏi thăm, Thích Minh Hữu bất đắc dĩ lắc đầu.
Ma Môn lần này là có chuẩn bị mà đến, há có thể dễ dàng để cho người khác phá giải thế cục này.
"Ầm ầm!"
Đạo lôi đình thứ nhất đánh xuống,
Tướng sĩ trên tường thành bất ngờ không kịp phòng bị, hơn mười người bị nổ tung, máu thịt tinh khí bị cuốn vào trong Lôi Vân.
- Chu Khang Cảnh! Triệu Thiên Cân! Hai tên cẩu tặc các ngươi ra đây cho lão tử…
Ánh mắt Long Tuấn như muốn nức toát ra, hung hăng trừng mắt hướng bầu trời mà mắng.
Chỉ tiếc, mắng cũng chỉ là mắng không thể làm chết người được, đám người Chu Khang Cảnh há lại để ý.
"Ầm ầm!"
Lại là một đạo lôi đình hiện lên, lần này lại mang theo tính mạng của ba gã cao thủ Thiên đạo.
Mắt thấy thể tích lôi đình càng lúc càng lớn, mọi người trên thành lâu chỉ cảm thấy mình bị áp lực sắp không thở nổi.
Dưới sự hướng dẫn của Triệu Thiên Cân, tứ đại Kiếm Nô, hai mươi tám vị Ma Sư, mấy trăm vị Độc Nhân đồng loạt tiến lên.
Tứ đại kiếm nỗ tương đương với một vị cường giả thiên đạo đỉnh phong, mỗi một Ma Sư cũng có tu vi trên cả cảnh giới thiên đạo, mà mấy trăm Độc Nhân kia lại càng đáng sợ, mặc dù tu vi không bằng kiếm nô cùng Ma Sư, nhưng trên người bọn họ nhuộm đầy kịch độc, người bình thường nếu chỉ dính vào một chút, lập tức sẽ bị lây nhiễm, so với ôn dịch còn đáng sợ hơn ba phần.
Mà bên kia, thế lực của Chu Khang Cảnh vẫn giống như trước không có bổ sung thêm, mười hai tinh tú, lại thêm ba mươi sáu bộ, bảy mươi hai tổ, một trăm lẽ tám tử sĩ, từng người từng người hợp lại thành trận, thanh thế cực kỳ khổng lồ.
Trên thành lâu, chúng tướng sĩ vẻ mặt kinh hãi, mắt thấy một trường hạo kiếp sắp nổ ra.
Long Tuấn cùng Đinh Nghị ngang nhiên không hãi sợ, sóng vai xông vào trong Lôi Vân.
Ngay sau đó, đám Khấu Phỉ cũng giơ đao xông lên, Vương Sung vung thương xông ra ngăn chặng, Vợ chồng Phó Xuất cũng vung trường kiếm đi theo.
Lý Đàm, Thiết Nam, Tư Đồ Yến, Chu Tĩnh Nguyệt, Chu Phượng, Không Văn, Thái Tiêu, Mạc Bắc, Điêu Minh, Cửu Huyền...
Cả một đám tranh nhau xông lên, ai cũng vận khởi lên toàn bộ lực lượng
"Ngao!"
Một tiếng rít gào đầy dã tính vang lên, một thân ảnh hừng hực lửa đỏ xông vào trong quân Thác Đát, tùy ý xuyên qua, mở đầu một trường đồ sát
Xác thịt tung bay, máu chảy thành sông, khói thuốc cuồn cuộn che cả bầu trời..
- A Đồ, Thiên Sinh, các ngươi lưu lại bảo vệ Trương đại soái, hiệp trợ thủ thành, ta lên hỗ trợ phía trên
Thích Minh Hữu sau khi dặn dò hai người a đồ liền phi thân hướng bầu trời lao đi.
Đồng Tường cùng đám người Quan Tâm đến chậm một bước, cũng không nói một lời trực tiếp xông vào Lôi Vân hỗ trợ.
Trên bầu trời, lôi vân quay cuồng, Thiên đạo tu sĩ đánh thành một đoàn.
Phàm Môm cùng thiên đạo liên minh mặc dù cao thủ không nhiều nhưng nhân thủ lại rất đông.
- Chu Khang Cảnh, tên cẩu tặc bán nước cầu vinh này, hôm nay chính là ngày chết của ngươi!
Chu Tĩnh Nguyệt cùng tỷ muội Chu Phượng lập tức ra tay, kích phá xung quanh sau đó trực tiếp bổ nhào về phía Chu Khang Cảnh... Thù giết cha, mối hận mất nước, Chu Tĩnh Nguyệt đối với Chu Khang Cảnh có thể nói là hận thấu xương, cho dù chết, bọn họ cũng tuyệt đối muốn Chu Khang Cảnh chôn cùng.
- Chỉ là Bát Long chi cảnh, cũng dám khoe tài trước mặt bổn hoàng! Thật sự là buồn cười!
Chu Khang Cảnh nhìn thấy chung quanh Chu Tĩnh Nguyệt có tám con Tử Long lượn lờ, không khỏi ngẩn ra, nhưng ngay sau đó cười lạnh không ngừng nói:
- Bổn hoàng sẽ cho các ngươi biết một chút cái gì mới chân chính là cửu ngũ Chí Tôn, chân mệnh thiên tử!
- Tử khí đông lai, Cửu Long quy nhất.
Gầm…………
Một con Tử Long khổng lồ xuát hiện xoay quanh trên đỉnh đầu Chu Khang Cảnh, giương nanh múa vuốt, ngẩng cao đầu rít gào.
Trước mặt con cự long này, tám con tử long của Chu Tĩnh Nguyệt giống như là gặp phải khách tinh, gắt gao bị áp chế. Vừa mới tiếp xúc, vô vàn mây tía liền bị đối phương mạnh mẽ cắn nuốt, làm cho Chu Tĩnh Nguyệt lâm vào bị động.
- Tĩnh Nguyệt tránh ra!
Long Tuấn phi thân tiến lên, thế chỗ Chu Tĩnh Nguyệt.
"Tranh!"
Tử Nhu kiếm vừa ra, liền phóng xuất một cổ ý chí cường đại
Chu Khang Cảnh cảm giác áp lực vô cùng, liền xuất ra Xích Tiêu bảo kiếm chống đở.
Hai người cuốn lấy nhau, thế nhưng cảnh giới của Long Tuấn so sánh với Chu Khang Cảnh thì kém hơn một bậc, do đó liền bị đối phương áp chế.
- A Tuấn bình tĩnh, ta đến giúp ngươi!
Đinh Nghị thấy huynh đệ mình không địch lại, lập tức bỏ lại đối thủ, giơ đao hướng Chu Khang Cảnh chém tới.
Bên kia, đám Khấu Phỉ cùng Không Văn bị Thập Nhị Tinh Tú đại trận bao vây, khó có thể thoát thân, mà Thích Minh Hữu cùng vợ chồng Thiết Nam thì bị đám người Triệu Thiên Cân cuốn lấy giằng co
So với bên dưới, thiên đạo liên minh ngăn cản mấy trăm Độc Nhân, cũng là hung hiểm vạn phần.
Có độc nhân sau khi bị thương nặng, lập tức nổ tung, độc khí tràng lan khiến mọi người khó có thể chống đỡ.
Mắt thấy Thiên đạo liên minh liên tiếp bại lui, một đạo thủy linh khí từ trên trời giáng xuống, cuốn đi độc khí, giải cứu mọi người.
- Sư phụ!
Quan Tâm nhìn thấy người tới, nhất thời vui mừng, người tới không phải là Thủy Thiện thì còn có thể là ai. Quan Tâm tưởng rằng sư phụ mình vốn lãnh đạm sẽ không đến, không nghĩ tới cuối cùng Thủy Thiện vẫn tới.
Thủy Thiện chính là cường giả Thiên đạo đỉnh phong, hắn vừa xuất hiện liền xoay chuyển tình thế bại lui của Thiên đạo liên minh.
Thấy vậy, sắc mặt Triệu Thiên Cân âm trầm tới cực điểm, cho nên quát to:
- Thủy Thiện, đây là tranh đấu của thế tục, ngươi thật là rảnh rỗi, chạy tới nơi này làm gì? Còn không mau thối lui, nếu không Tôn Giả biết được, nhất định sẻ không để yên cho ngươi.
Thủy Thiện nghe vậy, hờ hững cười một tiếng nói:
- Thủy mỗ muốn làm cái gì thì làm cái đó, cho dù Đại Tôn giả cũng không quản được ta, ngươi chỉ là một tay sai của Đại Tôn giả, dựa vào đâu mà dám quản ta. Ta khuyên các ngươi một câu, hãy mau mau rút lui đi, nếu không hôm nay các ngươi chỉ có tới chứ không có về.
- Cuồng vọng!
Một tiếng gầm lên, bên phía ma môn xuất hiện ba vị cao thủ thiên đạo, chia lam ba hướng bao vây lấy Thủy Thiện. Ba người này chính là Ngữ Phi Tuyệt đệ nhất môn đồ dưới trướng Cực Kiếm Đại Tôn còn hai người kia chính là đại đệ tử của Thiên Tiệm và Cửu Huyền.
Càng ngày càng có thêm nhiều cường giả tham gia tranh đấu, bên trong Lôi Vân đánh đến khó phân thắng bại.
Lúc này, liên quân sáu nước đã gặp nhau ở Lạc Dương, chia ra các hướng khởi binh tiến công
Phía tây do Liễu Sinh Ngự Minh cùng Thích Ma Thượng Sư cầm đầu; phía nam do Tiên Vu Thông, Ách Lạp Lạp cầm đầu; mà mặt đông thì do Ô Khách Nhĩ, Hồng Việt cầm đầu.
"Sát!"
Cuộc chiến công thành, càng ngày càng kịch liệt, đã tiến vào giai đoạn gay cấn. tường thành cổ xưa bị ba phương thế lực đông thời tiến công nhất thời lung lay muốn sập
- A Di Đà Phật, phóng hạ đồ đao, lập địa thành phật... đệ tử Thiếu Lâm xin đến trợ trận.
Tiếng phật hiệu vang lên, một đám tăng nhân nhảy lên tường thành, đem đám man di ngoại tộc đang leo lên thành lâu hất xuống.
Ngay sau đó, một đám lại một đám nhân sĩ giang hồ tới tương trợ.
- Đệ tử Võ Đang Hề Phi Song đến đây
- Thanh Thành Dư Mộng Cầm...
- Côn Luân Viên Tam Tuyệt...
- Không Động Đới Lực...
- Hoa Sơn Nhạc Tiểu San...
- Nga Mi Diệt Duyên...
- Vô Cực Liễu Dật Ngôn...
- Thiên Sơn Lâm Mộc Vũ...
Người tới không ngừng báo tên, chín môn phái chính đạo không thiếu một ai, kể cả Thiên Hạ Hội, Võ Lâm Minh, Cái Bang, cùng một vài thế lực thế gia cũng đều tới hỗ trợ.
Có đám người trong giang hồ này gia nhập, thành lâu tạm thời được ổn định.
"Oanh!"
Lôi Vân vẫn đang lượng lờ, không ngừng xuất hiện thân ảnh bị đánh rơi, có cao thủ của thiên đạo liên minh, cũng có tu sĩ Ma Môn.
Không ai chú ý đến, sát khí, huyết tinh, oán niệm… trên chiến trường không ngừng bị hút vào trong Lôi Vân
"Ầm ầm ầm!"
Lôi đình trên trời bất chợt dị động, Lôi Vân trở nên đỏ đậm, một cổ khí huyết thô bạo bao trùm lấy thành lâu, giồng như là đã đến ngày tận thế
- Không tốt
Nhìn thấy tình cảnh như thế, sắc mặt Thủy Thiện trở nên âm trầm.
- Sư phụ, đây là có chuyện gì?
Quan Tâm cũng nhìn ra tình huống không ổn, mới vừa mở miệng, đã nghe thanh âm của Thích Minh Hựu hét lên
- Lui lại! Mọi người mau lui lại!
Đám người Long Tuấn không dám chần chờ, lập tức hất đối thủ ra, toàn bộ lui về trên thành lâu
- Minh Hữu huynh đệ, kia là cái gì vậy?
Giờ phút này Long Tuấn dù cho mắt có mờ thì cũng cảm giác được trong đám Lôi Vân kia có điều cổ quái.
Chỉ nghe Thích Minh Hữu trầm giọng nói:
- Đó là một loại thượng cổ bí thuật, Huyết Lôi Tế, lấy khí huyết sát trên chiến trương ngưng tụ thành lôi đình, nếu là bị thứ này đánh trúng, cả người đều hóa thành máu loãng, đây là một thủ đoạn phi thường ngoan độc, không nghĩ tới Ma Môn lại dám dùng loại cấm thuật như vậy, chẳng lẽ bọn họ không sợ bị trời phạt sao? Hừ!
- Cái gì?
- Chiêu số tối độc
- Đáng giận!
Mọi người nghe vậy đều cảm thấy phẫn nộ dị thường, một mãng Lôi Vân khổng lồ như thế nếu toàn bộ đều hạ xuống, thiết tưởng hậu quả thật là không thể tưởng tượng.
- Minh Hữu huynh đệ, có biện pháp nào ngăn cản không?
Đinh Nghị vội vàng hỏi thăm, Thích Minh Hữu bất đắc dĩ lắc đầu.
Ma Môn lần này là có chuẩn bị mà đến, há có thể dễ dàng để cho người khác phá giải thế cục này.
"Ầm ầm!"
Đạo lôi đình thứ nhất đánh xuống,
Tướng sĩ trên tường thành bất ngờ không kịp phòng bị, hơn mười người bị nổ tung, máu thịt tinh khí bị cuốn vào trong Lôi Vân.
- Chu Khang Cảnh! Triệu Thiên Cân! Hai tên cẩu tặc các ngươi ra đây cho lão tử…
Ánh mắt Long Tuấn như muốn nức toát ra, hung hăng trừng mắt hướng bầu trời mà mắng.
Chỉ tiếc, mắng cũng chỉ là mắng không thể làm chết người được, đám người Chu Khang Cảnh há lại để ý.
"Ầm ầm!"
Lại là một đạo lôi đình hiện lên, lần này lại mang theo tính mạng của ba gã cao thủ Thiên đạo.
Mắt thấy thể tích lôi đình càng lúc càng lớn, mọi người trên thành lâu chỉ cảm thấy mình bị áp lực sắp không thở nổi.