Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 70
“Đại ca,hai ngày này Tiểu Tiểu không có đến tìm Vu Thiểu Đình,bọn họ chẳng qua hàn quyên hai câu sau vườn hoa.”
“Ừ,làm rất khá,tiếp tục trông chừng.” Tô Lực Hằng.
“Dạ” Tiểu Do tặc cười gian,kể từ khi bị Tô Lực Hằng chỉnh đốn cô đã nhận rõ địa vị tuyệt đối trong nhà này của hắn,vì cuộc sống tốt đẹp của mình cô chỉ có thể hy sinh tình bạn.
Lúc này cửa thư phòng được mở ra,là dì Trương.
“Xuống lầu ăn cơm.”
“Ờ,sẽ xuống liền.” Tô Lực Hằng đứng dậy đi tới phía cửa.
“Đại ca,anh hãy đi trước.” Tiểu Do lập tức nhường đường.
Dì Trương trợn mắt hốc mồm nhìn cảnh trước mắt,qua một hồi lâu mới phục hồi tinh thần: “Tiểu Do,cháu cũng gọi Lực Hằng là đại ca rồi?”
Thật ra thì cô muốn hỏi Tiểu Do có phải đã đi theo Tô Lực Hằng làm việc.
“Hì hì,đi theo đại ca có cơm ăn mà.”
Trong phòng ăn nhìn thấy Tiểu Do cung kính Tô Lực Hằng,Đao Nhân khinh bỉ nói: “Hừm!”
“Anh đang nói cái gì? Muốn chết sao.” Nghe được lời của hắn,Tiểu Do lập tức xông đi lên kêu gào.
“Tốt lắm,các ngươi đừng cãi nữa.” Tô Lực Hằng nhăn lại lông mày.
“Dạ, đại ca.” Sau khi nghe lệnh Tiểu Do lập tức ngồi vào chỗ mình.
Thấy cảnh như vậy,mọi người đều giật mình không thôi,Tiểu Do thay đổi cũng quá nhanh đi.
Liễu Uyển Nhi càng thêm nghi ngờ nhìn về phía cô,cô ta cũng bị Tô Lực Hằng mua chuộc.
Cảm thấy được ánh mắt của cô,Tiểu Do lập tức cúi đầu bới cơm,thật xin lỗi Tiểu Tiểu mặc dù cô đầu phục đại ca nhưng cô tuyệt sẽ không quên tình bạn giữa hai người,chẳng qua vì lợi ích trước mắt,tình bạn chỉ có thể đặt thứ hai.Bất quá vừa nghĩ tới cuộc sống tốt đẹp sau này của mình,Tiểu Do lập tức trở nên hưng phấn.
Qua một hồi Tiểu Do mới mở miệng nói: “Đại ca,tôi tới Tô gia cũng đã mấy ngày,cũng không thể cứ ăn uống chùa mãi.”
“Biết còn không mau cút đi.” Đao Nhân lẩm bẩm nói.
Trừng mắt liếc hắn một cái,Tiểu Do tiếp tục nói: “Tôi cũng muốn cống hiến sức lực của mình,cho nên tôi muốn theo bác sĩ Đao học tập kiến thức hộ lý,cũng thuận tiện có thể giúp hắn.”
“Không được,tôi phản đối!” Đao Nhân là người đầu tiên đứng lên,đừng tưởng rằng hắn không biết cô muốn làm gì,còn không phải cho mình một lý do quan minh chính đại vào phòng của hắn,chiếm lấy máy tính của hắn,đừng mơ!
“Anh phản đối không dùng được,tất cả nghe theo đại ca .” Ánh mắt tha thiết của Tiểu Do nhìn chằm chằm vào Tô Lực Hằng.
Tô Lực Hằng cũng biết mục đích thật sự của Tiểu Do không phải theo Đao Nhân học y,cô bé trước mắt rất thông minh,rất biết nhìn người,vì mục đích của mình thậm chí không chừa thủ đoạn nào,nếu như một khi cô học cái xấu,hậu quả sẽ không tưởng tượng nổi.
Hắn vốn có thể bảo cô rời đi nhưng Tiểu Tiểu lại lệ thuộc vào cô ta,huống chi hiện tại cô cũng không có làm ra nguy hại đến bọn họ,có lẽ để cho cô đi theo Đao Nhân,cho cô sống trong hoàn cảnh tương đối đơn thuần,đối với cô ta chắc sẽ tốt hơn.
“Vậy ngày mai cô hãy theo Đao Nhân học.”
“Đừng mà,đại ca!”
Những lời này không thể nghi ngờ là tuyên án tử hình với Đao Nhân,bên tai là tiếng cười của người kia,trước mắt là Tô Lực Hằng uy nghiêm không cho phản đối, tim Đao Nhân vỡ ra từng mảnh.
“Thiểu Đình,đàn em của cậu có ai thích hợp không,hai ngày nữa hãy cho người sang thành phố A ký hợp đồng.” Sau khi giải quyết được Thích gia,trước mắt Tô Lực Hằng toàn tâm đặt vào sản nghiệp Tô gia.
“Đại ca,em có thể đi.” Vu Thiểu Đình chủ động xin đi .
Thật ra việc ký hợp đồng chẳng qua chỉ là hình thức mà thôi,thực chất nội dung đã được bàn ổn thỏa,vốn không cần hắn tự thân xuất mã,nhưng hắn bây giờ không có tâm trạng ở đây,mỗi ngày nhìn cô bé mình yêu ở chung với người đàn ông khác,loại khổ sở này giày vò hắn thật sâu.
“Được rồi.” Tô Lực Hằng cũng biết hắn đang trốn tránh,thật ra mỗi lần đối mặt ánh mắt khổ sở của Vu Thiểu Đình,trong lòng hắn cũng có chút xin lỗi,dù sao cũng là hắn đoạn đi người yêu của đàn em nhưng hắn tuyệt không hối hận.
Anh Thiểu Đình lại muốn đi,Liễu Uyển Nhi len lén liếc mắt nhìn hắn,hắn trốn tránh và khổ sở cô đều cảm thấy được,đau lòng kẹp miếng cơm nuốt xuống bụng, nếu đã không cách nào ở cùng nhau,ban đầu ông trời tại sao lại để bọn họ yêu nhau.
“Ừ,làm rất khá,tiếp tục trông chừng.” Tô Lực Hằng.
“Dạ” Tiểu Do tặc cười gian,kể từ khi bị Tô Lực Hằng chỉnh đốn cô đã nhận rõ địa vị tuyệt đối trong nhà này của hắn,vì cuộc sống tốt đẹp của mình cô chỉ có thể hy sinh tình bạn.
Lúc này cửa thư phòng được mở ra,là dì Trương.
“Xuống lầu ăn cơm.”
“Ờ,sẽ xuống liền.” Tô Lực Hằng đứng dậy đi tới phía cửa.
“Đại ca,anh hãy đi trước.” Tiểu Do lập tức nhường đường.
Dì Trương trợn mắt hốc mồm nhìn cảnh trước mắt,qua một hồi lâu mới phục hồi tinh thần: “Tiểu Do,cháu cũng gọi Lực Hằng là đại ca rồi?”
Thật ra thì cô muốn hỏi Tiểu Do có phải đã đi theo Tô Lực Hằng làm việc.
“Hì hì,đi theo đại ca có cơm ăn mà.”
Trong phòng ăn nhìn thấy Tiểu Do cung kính Tô Lực Hằng,Đao Nhân khinh bỉ nói: “Hừm!”
“Anh đang nói cái gì? Muốn chết sao.” Nghe được lời của hắn,Tiểu Do lập tức xông đi lên kêu gào.
“Tốt lắm,các ngươi đừng cãi nữa.” Tô Lực Hằng nhăn lại lông mày.
“Dạ, đại ca.” Sau khi nghe lệnh Tiểu Do lập tức ngồi vào chỗ mình.
Thấy cảnh như vậy,mọi người đều giật mình không thôi,Tiểu Do thay đổi cũng quá nhanh đi.
Liễu Uyển Nhi càng thêm nghi ngờ nhìn về phía cô,cô ta cũng bị Tô Lực Hằng mua chuộc.
Cảm thấy được ánh mắt của cô,Tiểu Do lập tức cúi đầu bới cơm,thật xin lỗi Tiểu Tiểu mặc dù cô đầu phục đại ca nhưng cô tuyệt sẽ không quên tình bạn giữa hai người,chẳng qua vì lợi ích trước mắt,tình bạn chỉ có thể đặt thứ hai.Bất quá vừa nghĩ tới cuộc sống tốt đẹp sau này của mình,Tiểu Do lập tức trở nên hưng phấn.
Qua một hồi Tiểu Do mới mở miệng nói: “Đại ca,tôi tới Tô gia cũng đã mấy ngày,cũng không thể cứ ăn uống chùa mãi.”
“Biết còn không mau cút đi.” Đao Nhân lẩm bẩm nói.
Trừng mắt liếc hắn một cái,Tiểu Do tiếp tục nói: “Tôi cũng muốn cống hiến sức lực của mình,cho nên tôi muốn theo bác sĩ Đao học tập kiến thức hộ lý,cũng thuận tiện có thể giúp hắn.”
“Không được,tôi phản đối!” Đao Nhân là người đầu tiên đứng lên,đừng tưởng rằng hắn không biết cô muốn làm gì,còn không phải cho mình một lý do quan minh chính đại vào phòng của hắn,chiếm lấy máy tính của hắn,đừng mơ!
“Anh phản đối không dùng được,tất cả nghe theo đại ca .” Ánh mắt tha thiết của Tiểu Do nhìn chằm chằm vào Tô Lực Hằng.
Tô Lực Hằng cũng biết mục đích thật sự của Tiểu Do không phải theo Đao Nhân học y,cô bé trước mắt rất thông minh,rất biết nhìn người,vì mục đích của mình thậm chí không chừa thủ đoạn nào,nếu như một khi cô học cái xấu,hậu quả sẽ không tưởng tượng nổi.
Hắn vốn có thể bảo cô rời đi nhưng Tiểu Tiểu lại lệ thuộc vào cô ta,huống chi hiện tại cô cũng không có làm ra nguy hại đến bọn họ,có lẽ để cho cô đi theo Đao Nhân,cho cô sống trong hoàn cảnh tương đối đơn thuần,đối với cô ta chắc sẽ tốt hơn.
“Vậy ngày mai cô hãy theo Đao Nhân học.”
“Đừng mà,đại ca!”
Những lời này không thể nghi ngờ là tuyên án tử hình với Đao Nhân,bên tai là tiếng cười của người kia,trước mắt là Tô Lực Hằng uy nghiêm không cho phản đối, tim Đao Nhân vỡ ra từng mảnh.
“Thiểu Đình,đàn em của cậu có ai thích hợp không,hai ngày nữa hãy cho người sang thành phố A ký hợp đồng.” Sau khi giải quyết được Thích gia,trước mắt Tô Lực Hằng toàn tâm đặt vào sản nghiệp Tô gia.
“Đại ca,em có thể đi.” Vu Thiểu Đình chủ động xin đi .
Thật ra việc ký hợp đồng chẳng qua chỉ là hình thức mà thôi,thực chất nội dung đã được bàn ổn thỏa,vốn không cần hắn tự thân xuất mã,nhưng hắn bây giờ không có tâm trạng ở đây,mỗi ngày nhìn cô bé mình yêu ở chung với người đàn ông khác,loại khổ sở này giày vò hắn thật sâu.
“Được rồi.” Tô Lực Hằng cũng biết hắn đang trốn tránh,thật ra mỗi lần đối mặt ánh mắt khổ sở của Vu Thiểu Đình,trong lòng hắn cũng có chút xin lỗi,dù sao cũng là hắn đoạn đi người yêu của đàn em nhưng hắn tuyệt không hối hận.
Anh Thiểu Đình lại muốn đi,Liễu Uyển Nhi len lén liếc mắt nhìn hắn,hắn trốn tránh và khổ sở cô đều cảm thấy được,đau lòng kẹp miếng cơm nuốt xuống bụng, nếu đã không cách nào ở cùng nhau,ban đầu ông trời tại sao lại để bọn họ yêu nhau.