Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 252
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.
Bên ngoài Cách Nguyên cung tựa như có thứ gì đó rất nguy hiểm đang ẩn núp. Xa xa, tiếng pháo nổ không ngừng vang lên che đậy mọi thứ trong đêm đen.
Trên bầu trời đêm, pháo hoa liên tiếp nở rộ.
“Chàng xem, pháo hoa nhìn thật đẹp.”Pháo hoa không ngừng được bắn lên bầu trời bên trên Cách Nguyên cung, Thanh Linh kéo tay áo Tần Liễm, ngón tay chỉ lên trời.
Nàng quay đầu nhìn Tần Liễm, ánh sáng nhiều màu của pháo hoa chiếu lên khuôn mặt hắn, tranh tối tranh sáng, so với ngày thường đẹp hơn vài phần, khuôn mặt tuyệt mĩ hơn cả hồ ly tinh còn có thể đầu độc tâm trí con người.
Trong lòng nàng nhộn nhạo, cũng không thèm để ý bên cạnh còn có người hay không, nhanh chóng trọm hương lên mặt hắn. (MTLTH.dđlqđ)
“Hắc hắc, chàng nhìn còn đẹp hơn cả pháo hoa.” Nàng ngây ngô cười.
Hắn cong khóe môi: “Vào đi thôi, sau cung yến, ta cùng nàng bắn pháo hoa.” Hắn kéo tay nàng, tiến vào Cách Nguyên cung.
Đại điện Cách Nguyên cung, đèn đuốc sáng trưng, tiếng đàn sáo quanh quẩn bên tai. Phía dưới chủ tọa bày hai bên bàn phủ kín món ăn tinh quý, tân khách đứng ngoài cửa điện vẫn còn ngửi thấy hương rượu.
Yến hội bắt đầu sớm hơn mọi năm, Nguyên Ung Đế vẫn chậm chạp không xuất hiện, khuôn mặt của chúng thần không khỏi lộ vẻ bực bội.
Thanh Linh nhìn cái bàn đối diện, đây là chỗ của Hách Liên Dực, như trong dự liệu, trống không.
“Bắt thích khách!”
“Mau!”
“Thích khách ở đó!”
“Không để cho chúng chạy thoát!”
Bên ngoài điện chợt huyên náo, tân khách ngồi trong điện có chút không yên.
“Ngươi đi xem một chút bên ngoài đang xảy ra chuyện gì?” Lão Hoàng thúc tuổi đã ngoài lục tuần nhỏ giọng phân phó thị vệ thiếp thân.
Thị vệ kia đi ước chừng nửa canh giờ mới trở về: “Bẩm Thành Vương gia, Hoàng Thượng bị thích khách ám sát.” Thành Vương gia chính là Hoàng thúc của Nguyên Ung Đế.
Tân khách trong điện nghe vậy, trên mặt khó nén nổi lo âu.
“Hoàng Thượng sao rồi? Bắt được thích khách chưa?” Lão Hoàng thúc vội vàng hỏi.
“Bẩm Thành vương, Hoàng Thượng bị thương, đã lâm vào hôn mê.
Nhờ có Thái tử cùng Vinh Vương trước sau đuổi kịp, những thích khách kia đã bị bắt gọn.” Thị vệ trả lời.
“Bản vương đi xem một chút.” Lão Hoàng thúc sải chân bước ra ngoài.
Lão vừa đi, phần đông quan viên cũng theo ra ngoài, lưu lại đa số là gia quyến.
Thanh Linh theo Tần Liễm ra khỏi đại điện, pháo hoa trên trời vẫn nở rộ như vậy, ánh sáng trong trẻo mà u ám bao phủ khắp Cách Nguyên cung.
Gió lạnh thổi tới, mùi máu tươi theo đó cũng phân tán.
bên trong Cách Nguyên cung xuất hiện rất nhiều Cấm Vệ quant ay cầm lãnh đao, tầng tầng lớp lớp bảo vệ Triêu Dương điện của Nguyên Ung Đế.
“Tiểu thư, có hai nhóm thích khách, một nhóm là người của chúng ta, nhóm còn lại không biết là thế lực của ai.” Vô Ảnh hóa trang thành thị nữ thiếp thân của Thanh Linh, thì thầm bên tai Thanh Linh: “Người song phương đều đâm trúng Hoàng Thượng.”
Thanh Linh gật đầu bày tỏ bản thân đã biết, nàng không nói gì, bước chân tăng nhanh hơn chút.
Quần thần đi theo lão Hoàng thúc đến điện Triêu Dương, lúc này ngoài điện đứng đầy binh lính, vây quanh năm người nọ. Trong tay binh lính đều là cung tiễn, liên tiếp bắn
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.
Bên ngoài Cách Nguyên cung tựa như có thứ gì đó rất nguy hiểm đang ẩn núp. Xa xa, tiếng pháo nổ không ngừng vang lên che đậy mọi thứ trong đêm đen.
Trên bầu trời đêm, pháo hoa liên tiếp nở rộ.
“Chàng xem, pháo hoa nhìn thật đẹp.”Pháo hoa không ngừng được bắn lên bầu trời bên trên Cách Nguyên cung, Thanh Linh kéo tay áo Tần Liễm, ngón tay chỉ lên trời.
Nàng quay đầu nhìn Tần Liễm, ánh sáng nhiều màu của pháo hoa chiếu lên khuôn mặt hắn, tranh tối tranh sáng, so với ngày thường đẹp hơn vài phần, khuôn mặt tuyệt mĩ hơn cả hồ ly tinh còn có thể đầu độc tâm trí con người.
Trong lòng nàng nhộn nhạo, cũng không thèm để ý bên cạnh còn có người hay không, nhanh chóng trọm hương lên mặt hắn. (MTLTH.dđlqđ)
“Hắc hắc, chàng nhìn còn đẹp hơn cả pháo hoa.” Nàng ngây ngô cười.
Hắn cong khóe môi: “Vào đi thôi, sau cung yến, ta cùng nàng bắn pháo hoa.” Hắn kéo tay nàng, tiến vào Cách Nguyên cung.
Đại điện Cách Nguyên cung, đèn đuốc sáng trưng, tiếng đàn sáo quanh quẩn bên tai. Phía dưới chủ tọa bày hai bên bàn phủ kín món ăn tinh quý, tân khách đứng ngoài cửa điện vẫn còn ngửi thấy hương rượu.
Yến hội bắt đầu sớm hơn mọi năm, Nguyên Ung Đế vẫn chậm chạp không xuất hiện, khuôn mặt của chúng thần không khỏi lộ vẻ bực bội.
Thanh Linh nhìn cái bàn đối diện, đây là chỗ của Hách Liên Dực, như trong dự liệu, trống không.
“Bắt thích khách!”
“Mau!”
“Thích khách ở đó!”
“Không để cho chúng chạy thoát!”
Bên ngoài điện chợt huyên náo, tân khách ngồi trong điện có chút không yên.
“Ngươi đi xem một chút bên ngoài đang xảy ra chuyện gì?” Lão Hoàng thúc tuổi đã ngoài lục tuần nhỏ giọng phân phó thị vệ thiếp thân.
Thị vệ kia đi ước chừng nửa canh giờ mới trở về: “Bẩm Thành Vương gia, Hoàng Thượng bị thích khách ám sát.” Thành Vương gia chính là Hoàng thúc của Nguyên Ung Đế.
Tân khách trong điện nghe vậy, trên mặt khó nén nổi lo âu.
“Hoàng Thượng sao rồi? Bắt được thích khách chưa?” Lão Hoàng thúc vội vàng hỏi.
“Bẩm Thành vương, Hoàng Thượng bị thương, đã lâm vào hôn mê.
Nhờ có Thái tử cùng Vinh Vương trước sau đuổi kịp, những thích khách kia đã bị bắt gọn.” Thị vệ trả lời.
“Bản vương đi xem một chút.” Lão Hoàng thúc sải chân bước ra ngoài.
Lão vừa đi, phần đông quan viên cũng theo ra ngoài, lưu lại đa số là gia quyến.
Thanh Linh theo Tần Liễm ra khỏi đại điện, pháo hoa trên trời vẫn nở rộ như vậy, ánh sáng trong trẻo mà u ám bao phủ khắp Cách Nguyên cung.
Gió lạnh thổi tới, mùi máu tươi theo đó cũng phân tán.
bên trong Cách Nguyên cung xuất hiện rất nhiều Cấm Vệ quant ay cầm lãnh đao, tầng tầng lớp lớp bảo vệ Triêu Dương điện của Nguyên Ung Đế.
“Tiểu thư, có hai nhóm thích khách, một nhóm là người của chúng ta, nhóm còn lại không biết là thế lực của ai.” Vô Ảnh hóa trang thành thị nữ thiếp thân của Thanh Linh, thì thầm bên tai Thanh Linh: “Người song phương đều đâm trúng Hoàng Thượng.”
Thanh Linh gật đầu bày tỏ bản thân đã biết, nàng không nói gì, bước chân tăng nhanh hơn chút.
Quần thần đi theo lão Hoàng thúc đến điện Triêu Dương, lúc này ngoài điện đứng đầy binh lính, vây quanh năm người nọ. Trong tay binh lính đều là cung tiễn, liên tiếp bắn
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com