Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 221
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.
Cơ Khinh Hoa không chú ý đến biến hóa của Hách Liên Dực, nàng cũng nghe thấy những âm thanh kia, biết chuyện hỏa pháo giấu trong quan tài đã bị lộ. Mặc dù giờ khắc này nàng có thật nhiều lời muốn nói với Hách Liên Dực trước ngày chia xa nhưng lại không thể dừng lại một giây. Nàng nhìn về phía đoàn người đi trước, phát hiện nơi đó đã chật cứng người.
Cơ Khinh Hoa cắn chặt răng, lúc này sắc mặt nàng trắng bệch.
“Bắt người lại!!!” Quý đại nhân hạ lệnh thủ vệ thành xông lên bắt Cơ Khinh Hoa.
“Dực, chuyện này ta sẽ giải thích cho chàng sau.” Cơ Khinh Hoa vội vàng nói, cửa thành giờ đã được thủ vệ sâm nghiêm, sức một mình nàng khó lòng mà thoát được.
Tam thập lục kế, tẩu vi thượng sách.
Tay áo nàng phất lên, giữa không gian có tiếng pháo trúc, đây chính là lệnh triệu hồi người nàng đã an bài ở Nam Hạ nhiều năm về trước.
Người nàng gọi không kịp thời gian đến cứu, trước hết nàng phải bảo vệ thật tốt bản thân mới được.
Nàng xoay người chạy về hướng ít người nhấ, Hách Liên Dực sau lưng nàng thừa dịp nàng xoay người liền muốn ra tay. Hắn muốn bắt lấy Cơ Khinh Hoa nhưng trong lúc đó, có một hắc y nhân xuất hiện ngăn cản hành động của hắn.
Hách Liên Dực chau mày, Cơ Khinh Hoa đánh cắp hỏa pháo tân tiến nhất của Nam Hạ, mà những ngày gần đây, hắn lại rất thân quen với Cơ Khinh Hoa. Cơ Khinh Hoa có thể thuận lợi đánh cắp hỏa pháo từ Bộ binh phòng thủ sâm nghiêm, người khác chắc sẽ nghĩ có sự giúp sức của hắn.
Đáng giận! Đáng hận! Thời điểm Cơ Khinh Hoa trộm hỏa pháo, hắn thế nhưng một dấu vết cũng không nhìn ra. (MTLTH.dđlqđ)
Có hỏa pháo này, nếu như có địch quốc công thành, tuyệt đối khiến cho kẻ địch có đi mà không có về. Đây chính là vũ khí sắc bén để mở rộng lãnh thổ.
Cơ Khinh Hoa trộm hỏa pháo về Đông Lăng, chỉ sợ hầu hết các nước sẽ kiêng kị Đông Lăng. Mà nàng cũng sẽ trở thành công thần của Đông Lăng, có sự nể trong của Hoàng Đế Đông Lăng.
Trước mắt, hắn chỉ muốn bắt Cơ Khinh Hoa lại, không những có thể thoát khỏi hiềm nghi mà còn có thể lập công chuộc tội.
Hắn dùng hết tám phần lực để ra tay, không một chút lưu tình.
Cơ Khinh Hoa dù thế nào cũng không thể ngẫm ra được, nam tử mới khắc trước còn cùng nàng tình thâm ý trọng, vậy mà trong chớp mắt có thể không chút hạ thủ muốn bắt nàng.
Đối mặt với hắc y nhân phiền toái này, Hách Liên Dực xuất thủ tàn bạo. “Xoạt” một tiếng, chiếc khăn che mặt bị xé xuống.
Bên kia, Cơ Khinh Hoa bị thủ vệ thành quấn thân, khó có thể chạy trốn, Trong lúc đối phó với thủ vệ thành, nàng lơ đãng nhì thấy khuôn mặt hắc y nhân bị Hách Liên Dực xé khăn: “Vô Ảnh.” Nàng âm thầm khiếp sợ.
“Diệp Thanh Linh.” Khuôn mặt nàng lộ ra sát ý, vặn vẹo dữ tợn. Không thể tưởng được, chuyện tốt của nàng đều là do vị biểu muội tốt này toàn bộ phá hỏng!
“Đại Công chúa, đi mau!” nhân thủ Cơ Khinh Hoa vừa triệu hồi xuất hiện, bọn họ che chở Cơ Khinh Hoa chạy trốn.
Vô Ảnh bị Hách Liên Dực đánh bay, té trên mặt đất, lúc này có đồng bọn đến đỡ nàng: “Tiểu thư có lệnh, mau rút lui.” Người đỡ nàng nói nhỏ.
Vô Ảnh gật đầu, hiện tại mục đích đã đạt được,
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.
Cơ Khinh Hoa không chú ý đến biến hóa của Hách Liên Dực, nàng cũng nghe thấy những âm thanh kia, biết chuyện hỏa pháo giấu trong quan tài đã bị lộ. Mặc dù giờ khắc này nàng có thật nhiều lời muốn nói với Hách Liên Dực trước ngày chia xa nhưng lại không thể dừng lại một giây. Nàng nhìn về phía đoàn người đi trước, phát hiện nơi đó đã chật cứng người.
Cơ Khinh Hoa cắn chặt răng, lúc này sắc mặt nàng trắng bệch.
“Bắt người lại!!!” Quý đại nhân hạ lệnh thủ vệ thành xông lên bắt Cơ Khinh Hoa.
“Dực, chuyện này ta sẽ giải thích cho chàng sau.” Cơ Khinh Hoa vội vàng nói, cửa thành giờ đã được thủ vệ sâm nghiêm, sức một mình nàng khó lòng mà thoát được.
Tam thập lục kế, tẩu vi thượng sách.
Tay áo nàng phất lên, giữa không gian có tiếng pháo trúc, đây chính là lệnh triệu hồi người nàng đã an bài ở Nam Hạ nhiều năm về trước.
Người nàng gọi không kịp thời gian đến cứu, trước hết nàng phải bảo vệ thật tốt bản thân mới được.
Nàng xoay người chạy về hướng ít người nhấ, Hách Liên Dực sau lưng nàng thừa dịp nàng xoay người liền muốn ra tay. Hắn muốn bắt lấy Cơ Khinh Hoa nhưng trong lúc đó, có một hắc y nhân xuất hiện ngăn cản hành động của hắn.
Hách Liên Dực chau mày, Cơ Khinh Hoa đánh cắp hỏa pháo tân tiến nhất của Nam Hạ, mà những ngày gần đây, hắn lại rất thân quen với Cơ Khinh Hoa. Cơ Khinh Hoa có thể thuận lợi đánh cắp hỏa pháo từ Bộ binh phòng thủ sâm nghiêm, người khác chắc sẽ nghĩ có sự giúp sức của hắn.
Đáng giận! Đáng hận! Thời điểm Cơ Khinh Hoa trộm hỏa pháo, hắn thế nhưng một dấu vết cũng không nhìn ra. (MTLTH.dđlqđ)
Có hỏa pháo này, nếu như có địch quốc công thành, tuyệt đối khiến cho kẻ địch có đi mà không có về. Đây chính là vũ khí sắc bén để mở rộng lãnh thổ.
Cơ Khinh Hoa trộm hỏa pháo về Đông Lăng, chỉ sợ hầu hết các nước sẽ kiêng kị Đông Lăng. Mà nàng cũng sẽ trở thành công thần của Đông Lăng, có sự nể trong của Hoàng Đế Đông Lăng.
Trước mắt, hắn chỉ muốn bắt Cơ Khinh Hoa lại, không những có thể thoát khỏi hiềm nghi mà còn có thể lập công chuộc tội.
Hắn dùng hết tám phần lực để ra tay, không một chút lưu tình.
Cơ Khinh Hoa dù thế nào cũng không thể ngẫm ra được, nam tử mới khắc trước còn cùng nàng tình thâm ý trọng, vậy mà trong chớp mắt có thể không chút hạ thủ muốn bắt nàng.
Đối mặt với hắc y nhân phiền toái này, Hách Liên Dực xuất thủ tàn bạo. “Xoạt” một tiếng, chiếc khăn che mặt bị xé xuống.
Bên kia, Cơ Khinh Hoa bị thủ vệ thành quấn thân, khó có thể chạy trốn, Trong lúc đối phó với thủ vệ thành, nàng lơ đãng nhì thấy khuôn mặt hắc y nhân bị Hách Liên Dực xé khăn: “Vô Ảnh.” Nàng âm thầm khiếp sợ.
“Diệp Thanh Linh.” Khuôn mặt nàng lộ ra sát ý, vặn vẹo dữ tợn. Không thể tưởng được, chuyện tốt của nàng đều là do vị biểu muội tốt này toàn bộ phá hỏng!
“Đại Công chúa, đi mau!” nhân thủ Cơ Khinh Hoa vừa triệu hồi xuất hiện, bọn họ che chở Cơ Khinh Hoa chạy trốn.
Vô Ảnh bị Hách Liên Dực đánh bay, té trên mặt đất, lúc này có đồng bọn đến đỡ nàng: “Tiểu thư có lệnh, mau rút lui.” Người đỡ nàng nói nhỏ.
Vô Ảnh gật đầu, hiện tại mục đích đã đạt được,
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com