Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 681
CHƯƠNG 681
Đương nhiên, có anh ta ở đây, anh ta sẽ không để cho Lương Triết có cơ hội làm như vậy. Anh ta sẽ luôn theo dõi Lương Triết. Một khi Lương Triết dám ra tay với Bạch Dương, anh ta sẽ biến Lương Triết thành tiêu bản.
Kẻ yêu cuồng loạn có lợi hại mấy đi nữa, cũng không thắng được kẻ biến thái máu lạnh trời sinh như anh ta!
Lâm Diệc Hàng lạnh lùng khẽ nhếch môi, sau đó đứng dậy, cầm lấy tập hồ sơ bệnh án và đi kiểm tra phòng bệnh.
Anh ta đi tới phòng bệnh của Phó Kình Hiên, gõ cửa.
Phó Kình Hiên đang thắt cà vạt, liếc mắt thấy Lâm Diệc Hàng nhưng không định chào hỏi.
Lâm Diệc Hàng không ý để, khoanh tay †rước ngực, đứng dựa vào khung cửa: “Anh chuẩn bị xuất viện à?”
Phó Kình Hiên thản nhiên “Ừ” một tiếng.
“Vừa khéo, tôi có chuyện muốn nói với anh” Lâm Diệc Hàng nhìn anh.
Phó Kình Hiên cài kẹp cà vạt đính kim cương vào: “Chuyện gì vậy?”
“Nhân cách phân liệt của Cố Tử Yên… là giả.” Lâm Diệc Hàng nói.
Mắt Phó Kình Hiên lóe lên, trên gương mặt lại không mấy xúc động.
Lâm Diệc Hàng hơi ngạc nhiên, híp mắt lại: “Nhìn bộ dạng của anh, có vẻ như anh đã biết từ lâu rồi?”
“Lúc trước tôi đã đoán được phần nào.”
Phó Kình Hiên xoay người lại.
Cho nên, bây giờ anh nghe được điều này, mới không quá sốc.
“Nhưng ban đầu, chính anh đã chẩn đoán cô ta có nhân cách phân liệt nhỉ?”
Phó Kình Hiên đút hai tay ở trong túi quần, lạnh lùng nhìn Lâm Diệc Hàng.
Lâm Diệc Hàng nhún vai: “Tôi thừa nhận, đó là lỗi của tôi. Nhưng lúc trước, tôi và cô ta có quan hệ tốt, cho nên cô ta muốn, tôi tất nhiên sẽ giúp cô ta. Còn cả bác sĩ Steve cũng là do tôi mua chuộc.”
Phó Kình Hiên vẫn không có phản ứng nhiều về điều này. Lúc xác định Cố Tử Yên quả thật không có nhân cách phân liệt, anh đã đoán được.
“Xem ra anh đã thật sự cắt đứt quan hệ với Cố Tử Yên.” Phó Kình Hiên lạnh lùng nói.
Trong mắt Lâm Diệc Hàng như nổi mưa rên gió dữ: “Tôi đối xử tốt với cô ta, vì cô †a là ân nhân cứu mạng của tôi. Nhưng không ngờ ân nhân thật sự không phải là cô ta. Cô ta biết rõ tôi nhận nhầm lại không thừa nhận, trái lại còn thoải mái hưởng thụ lòng tốt của tôi đành cho ân nhân. Anh nói xem, tôi làm sao có thể không cắt đứt quan hệ với cô ta được?”
Lúc này, Phó Kình Hiên mới hiểu được nguyên nhân Lâm Diệc Hàng và Cố Tử Yên có quan hệ tốt như vậy.
Đương nhiên, anh càng thấy châm chọc hơn, Cố Tử Yên lại là một kẻ nhiều lần phạm tội tu hú chiếm tổ chim khách!
Cô ta không chỉ giả mạo Bạch Dương, còn giả mạo ân nhân cứu mạng của Lâm Diệc Hàng, đúng là khiến cho người ta chán ghét.
“Trước đó anh không nói cho tôi biết bộ mặt thật của Cố Tử Yên, bây giờ mới đến nói với tôi, rốt cuộc anh có mục đích gì?”
Phó Kình Hiên nhìn chằm chằm vào Lâm Diệc Hàng.
Anh tuyệt đối không tin Lâm Diệc Hàng làm vậy là xuất phát từ lòng tốt.
Đương nhiên, có anh ta ở đây, anh ta sẽ không để cho Lương Triết có cơ hội làm như vậy. Anh ta sẽ luôn theo dõi Lương Triết. Một khi Lương Triết dám ra tay với Bạch Dương, anh ta sẽ biến Lương Triết thành tiêu bản.
Kẻ yêu cuồng loạn có lợi hại mấy đi nữa, cũng không thắng được kẻ biến thái máu lạnh trời sinh như anh ta!
Lâm Diệc Hàng lạnh lùng khẽ nhếch môi, sau đó đứng dậy, cầm lấy tập hồ sơ bệnh án và đi kiểm tra phòng bệnh.
Anh ta đi tới phòng bệnh của Phó Kình Hiên, gõ cửa.
Phó Kình Hiên đang thắt cà vạt, liếc mắt thấy Lâm Diệc Hàng nhưng không định chào hỏi.
Lâm Diệc Hàng không ý để, khoanh tay †rước ngực, đứng dựa vào khung cửa: “Anh chuẩn bị xuất viện à?”
Phó Kình Hiên thản nhiên “Ừ” một tiếng.
“Vừa khéo, tôi có chuyện muốn nói với anh” Lâm Diệc Hàng nhìn anh.
Phó Kình Hiên cài kẹp cà vạt đính kim cương vào: “Chuyện gì vậy?”
“Nhân cách phân liệt của Cố Tử Yên… là giả.” Lâm Diệc Hàng nói.
Mắt Phó Kình Hiên lóe lên, trên gương mặt lại không mấy xúc động.
Lâm Diệc Hàng hơi ngạc nhiên, híp mắt lại: “Nhìn bộ dạng của anh, có vẻ như anh đã biết từ lâu rồi?”
“Lúc trước tôi đã đoán được phần nào.”
Phó Kình Hiên xoay người lại.
Cho nên, bây giờ anh nghe được điều này, mới không quá sốc.
“Nhưng ban đầu, chính anh đã chẩn đoán cô ta có nhân cách phân liệt nhỉ?”
Phó Kình Hiên đút hai tay ở trong túi quần, lạnh lùng nhìn Lâm Diệc Hàng.
Lâm Diệc Hàng nhún vai: “Tôi thừa nhận, đó là lỗi của tôi. Nhưng lúc trước, tôi và cô ta có quan hệ tốt, cho nên cô ta muốn, tôi tất nhiên sẽ giúp cô ta. Còn cả bác sĩ Steve cũng là do tôi mua chuộc.”
Phó Kình Hiên vẫn không có phản ứng nhiều về điều này. Lúc xác định Cố Tử Yên quả thật không có nhân cách phân liệt, anh đã đoán được.
“Xem ra anh đã thật sự cắt đứt quan hệ với Cố Tử Yên.” Phó Kình Hiên lạnh lùng nói.
Trong mắt Lâm Diệc Hàng như nổi mưa rên gió dữ: “Tôi đối xử tốt với cô ta, vì cô †a là ân nhân cứu mạng của tôi. Nhưng không ngờ ân nhân thật sự không phải là cô ta. Cô ta biết rõ tôi nhận nhầm lại không thừa nhận, trái lại còn thoải mái hưởng thụ lòng tốt của tôi đành cho ân nhân. Anh nói xem, tôi làm sao có thể không cắt đứt quan hệ với cô ta được?”
Lúc này, Phó Kình Hiên mới hiểu được nguyên nhân Lâm Diệc Hàng và Cố Tử Yên có quan hệ tốt như vậy.
Đương nhiên, anh càng thấy châm chọc hơn, Cố Tử Yên lại là một kẻ nhiều lần phạm tội tu hú chiếm tổ chim khách!
Cô ta không chỉ giả mạo Bạch Dương, còn giả mạo ân nhân cứu mạng của Lâm Diệc Hàng, đúng là khiến cho người ta chán ghét.
“Trước đó anh không nói cho tôi biết bộ mặt thật của Cố Tử Yên, bây giờ mới đến nói với tôi, rốt cuộc anh có mục đích gì?”
Phó Kình Hiên nhìn chằm chằm vào Lâm Diệc Hàng.
Anh tuyệt đối không tin Lâm Diệc Hàng làm vậy là xuất phát từ lòng tốt.