Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 142 - Chương 141 NGOẠI TRUYỆN: CUỘC SỐNG TÌNH CẢM (1)
Chương 141 NGOẠI TRUYỆN: CUỘC SỐNG TÌNH CẢM
"Thủ tướng của chúng ta thần thông quảng đại" – Đây chính là danh hiệu cá nhân đầu tiên của Utah Tụng Hương kể từ sau khi đảm nhiệm chức vụ Thủ tướng của Goran, được hơn bảy mươi ba phần trăm thanh niên Goran thừa nhận.
Sau khi anh lên nắm quyền, Goran dần thoát khỏi hình tượng của một đảo quốc khép kín không tranh quyền thế. Anh mở rộng quan niệm "Gắn kết quốc gia", thận trọng nhưng cũng không quên sử dụng các biện pháp phòng ngự mạnh mẽ, cứng rắn, hằng năm đều đề ra dự toán quân sự. Đối mặt với sự phản đối đến từ trong và ngoài nước, một câu "Mười nghìn lời phản đối Bộ Ngoại giao cũng không bằng một cú rung chuyển đất trời của máy bay ném bom" của ngài Thủ tướng quả thật vô cùng kinh điển, được biết bao người tôn sùng.
Hằng quý, mỗi khi các cuộc khảo sát về mức độ hài lòng của chính quyền Thủ tướng được tung ra, Đảng đối lập chỉ có thể thở dài.
"Thủ tướng của chúng ta thần thông quảng đại" trở thành làn sóng thịnh hành khắp Goran, đối tượng chủ đạo thúc đẩy làn sóng này chính là đám thanh thiếu niên trên các trang mạng xã hội, những sản phẩm có in slogan "Thủ tướng của chúng ta thần thông quảng đại" cũng bán rất chạy.
Jean hiện đang có mười bảy chiếc áo thun, hai áo khoác, ba chiếc ba lô, một đôi giày, tất cả đề có in slogan "Thủ tướng của chúng ta, thần thông quảng đại" kia, chỉ còn thiếu một chiếc mũ lưỡi trai nhân dịp kỷ niệm Thủ tướng tái đắc cử nữa là cô đã có thể hoàn thành trọn bộ sưu tập rồi.
Ở Goran, người có thể sưu tập đầy đủ các vật kỷ niệm có slogan thì sẽ được trao danh hiệu "Grand Slam"*.
(*) Thuật ngữ vốn xuất phát từ bài bridge ở phương Tây, ra đời từ thế kỷ 19, Vương quốc Anh, được dùng để gọi đội nào ăn được cả mười ba vòng trong cùng một ván bài. Đến hiện tại, thuật ngữ "Grand Slam" đã được dùng nhiều hơn trong các môn thể thao, đặc biệt là quần vợt, là danh hiệu được dùng để chỉ những tay vợt giành được bốn chức vô địch ở cả bốn giải đấu ở Australia, Pháp, Mỹ và Wimbledon trong cùng một năm dương lịch.
Muốn có được danh hiệu Grand Slam đâu phải dễ, áo thun, áo khoác và ba lô còn có thể mua được trên thị trường, nhưng để mua được giày thì chỉ có một cách. Hằng năm, số lượng giày được sản xuất ra hạn chế trong vòng mười đôi, dùng để phát riêng cho các tình nguyện viên tham gia Câu lạc bộ Hành động vì Đại dương xanh của ngài Thủ tướng. Mũ lưỡi trai kỷ niệm có gắn mười viên trân châu đen của Goran lại càng hiếm có khó tìm, nơi cất giữ chúng chính là Văn phòng Thủ tướng. Ý nghĩa biểu tượng của chiếc mũ lưỡi trai
lưu niệm không khác gì chú chó chăn cừu mà nước Nga đã tặng cho khách nước ngoài, tượng trưng cho tình hữu nghị giữa các quốc gia.
Cho đến nay, số người có thể đạt được danh hiệu Grand Slam chưa vượt quá mười đầu ngón tay, nhưng Jean tin rằng, chắc chắn sẽ có một ngày, cô đạt được danh hiệu này.
Nếu hỏi cô vì sao lại tự tin như thế, Jean có thể dõng dạc nói rằng: Năm cô mười tám tuổi, cũng là năm đầu tiên Utah Tụng Hương tranh cử Thủ tướng, cô đã dùng lá phiếu đầu tiên trong đời để bầu cho Utah Tụng Hương. Không chỉ thế, cô còn không ngừng bôn ba khắp chốn như một Đảng viên nhiệt thành, vận động bạn bè cùng lớp và hàng xóm cùng bỏ phiếu bầu cho Utah Tụng Hương, còn nói với họ rằng: "Tôi tin rằng anh ấy là người có khả năng làm tốt vị trí Thủ tướng này."
Niềm tin ấy đã theo Jean từ năm mười tám tuổi đến tận bây giờ.
Năm ấy, cô đến bệnh viện tìm mẹ, bao nhiêu người trong bệnh viện đều mang vẻ mặt vô cảm khiến cô rối bời, lúc xuống bậc thang còn vấp chân ngã nhào, may mà có một cậu thiếu niên mặc áo sơ mi ngay ngắn kéo lấy cô, còn cho cô kẹo chocolate nữa.
Từ ngày đó trở đi, Jean vẫn luôn nhớ đến bóng dáng chói lọi của cậu thiếu niên trên hành lang dài ấy.
Tên của cậu thiếu niên ấy chính là Utah Tụng Hương.
Jean tin tưởng vào Thuyết Vạn Vật, tin rằng giữa cô và Utah Tụng Hương có mối liên hệ kỳ diệu nào đó.
Mối liên hệ kỳ diệu này không chỉ xuất hiện trên viên chocolate ấy, mà còn hiện hữu trong mọi phương diện cuộc sống của cô, cứ cách một giai đoạn lại có dấu hiệu nào đó xuất hiện để duy trì.
Chẳng hạn như, bệnh viện mà mẹ cô làm việc chính là sản nghiệp của gia tộc Utah. Chẳng hạn như, sau khi Utah Tụng Hương đảm nhiệm chức vị Thủ tướng, cả nhà họ liền dọn đến ở khu vực gần số Một đường Jose. Chẳng hạn như, năm hai mươi tuổi, Jean trở thành thành viên của Câu lạc bộ Hành động vì Đại dương xanh của Thủ tướng, chương trình tuyên truyền vận động đầu tiên mà cô tham gia thực hiện cùng câu lạc bộ đã được chính Thủ tướng khen ngợi. Chẳng hạn như, chị Cả của Jean đã kết hôn với tài xế của ngài Thủ tướng. Chẳng hạn như, vào năm ngoái, chị Hai của Jean đã trở thành nhân viên Quan hệ công chúng của số Một đường Jose. Lại chẳng hạn như, mới hai tháng trước, Jean đã trở thành nhân viên trong Thư viện Quốc gia Goran với hơn hai mươi phần trăm kinh phí đến từ tiền cá nhân của ngài Thủ tướng.
Thế kỷ XXI, vấn đề sinh tồn của thư viện đã trở thành vấn đề toàn cầu, nhưng nhờ Thủ tướng đề xướng phong trào "Để thư viện trở thành một trong những kỷ niệm khi trưởng thành của trẻ em", Thư viện Goran đã có thể vươn mình ngược gió. Bên cạnh công viên cây xanh có rất nhiều phòng đọc nhỏ, cứ mỗi cuối tuần, các bậc cha mẹ sẽ cùng con cái đi dạo trong công viên, lúc cần một nơi yên tĩnh để ngồi nghỉ lại sức, phòng đọc nhỏ với đầy đủ các loại sách báo đã trở thành lựa chọn hàng đầu của họ.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến "sự ủng hộ của dân chúng đối với Thủ tướng đã vươn lên một tầm cao mới", cũng như Jean của năm mười tám tuổi đã có thể cam đoan với bạn bè rằng "Tôi tin anh ấy là người có khả năng làm tốt vị trí Thủ tướng này."
Ặc… Hình như đề tài đi hơi xa rồi!
Quay lại chuyện cô và Thủ tướng có sự liên hệ kỳ diệu nào đó. Nếu tất cả những việc trên vẫn chưa đủ để chứng minh, vậy khoảng một giờ trước, người đàn ông đến nơi Jean đang làm việc rồi đưa tấm thẻ mượn sách kia ra đã lại lần nữa chứng minh chuyện "cứ cách một giai đoạn lại xuất hiện dấu hiệu nào đó để duy trì mối liên hệ" như cô từng nhận định.
Nghe đến đây, nhất định bạn sẽ hỏi, chẳng lẽ người đàn ông ấy là ngài Thủ tướng ư?
Sao có thể dễ gặp ngài Thủ tướng như vậy chứ? Ngoài năm tám tuổi ấy, Jean chưa hề gặp lại ngài Thủ tướng thêm lần nào nữa, đa số là hình ảnh ngài Thủ tướng tại các sự kiện công cộng hơn mấy chục nghìn người trên tivi hoặc tạp chí mà thôi. Đây cũng là chuyện khiến Jean bị hai người chị lớn cười khẩy khinh thường, chị Hai lại càng chắc chắn rằng Jean sẽ không bao giờ có thể gặp được Thủ tướng, bởi ngay cả chị Hai làm việc hơn bốn trăm ngày tại số Một đường Jose còn chưa bao giờ được nhìn thấy cơ mà.
Mọi người đều biết, bộ phận Quan hệ công chúng cũng nằm trên đường Jose nhưng lại không đặt tại số Một đường Jose. Jean liếc mắt, cười tủm tỉm cất sổ nhật ký làm việc của mình đi, trang đầu tiên của sổ nhật ký là chữ ký mới tinh của người nào đó.
Hôm nay là thứ Sáu, ngày dành cho gia đình.
Màn đêm buông xuống, năm người trong gia đình cùng tụ họp với nhau, bố, mẹ, hai chị, chị Cả còn dẫn cả anh rể. Là con út trong nhà, công việc mà Jean phải làm nhiều nhất là trộn salad và ép nước hoa quả.
Sau khi mọi thứ đã sẵn sàng, theo thông lệ, Jean chính là người cuối cùng phát biểu.
Cái gọi là phát biểu chính là tổng kết công việc của bản thân trong một tuần qua. Ở Goran, phần lớn gia đình có từ năm thành viên trở lên đều có ngày gia đình này.
Ngày gia đình chủ yếu là để trao đổi và sẻ chia.
Cẩn thận đặt nhật ký làm việc lên mặt bàn, Jean đưa mắt ra hiệu cho chị Hai mở nhật ký ra, nhưng chị Cả vốn nôn nóng đã giành mở trước.
Điều khiến Jean tức hơn là không một ai nhận ra chữ ký trên đó.
Được rồi, đa số chữ ký của người nổi tiếng đều có hơi "mông lung như một trò đùa".
Nghĩ vậy, Jean chỉ đành bất lực tự công bố đáp án.
Trang đầu tiên của nhật ký làm việc chính là chữ ký của Thư ký thứ nhất của ngài Thủ tướng – Lý Khánh Châu. Đây cũng chính là nhân vật được giới truyền thông lén gọi bằng cái tên "Ngoại trưởng sinh hoạt của Thủ tướng".
Người giải quyết công việc hàng đầu của ngài Thủ tướng đến thư viện đúng lúc Jean vừa thay ca, nếu người này đến sớm hơn năm phút thôi, có khi hai người đã bỏ lỡ nhau rồi. Đây chính là bằng chứng cho thấy giữa Jean và ngài Thủ tướng thật sự tồn tại một mối liên hệ vô cùng kỳ diệu.
Tuy nhiên, người nhà của cô lại quan tâm đến chuyện khác, Thư ký phụ trách các công việc của Thủ tướng đã mượn sách gì? Sau khi đọc tên sách, Jean mới phát hiện, tất cả các đầu sách mà người kia mượn đều là sách nuôi dạy con cái. Không lẽ… Trợ lý công vụ của Thủ tướng sắp là bố rồi ư? Ngẫm nghĩ hồi lâu, Jean lại cảm thấy không thể. Mới đây không lâu, cô còn đọc được tin tức vợ anh ta đang thực hiện nhiệm vụ ở nước ngoài kia mà?
Jean còn phát hiện một việc, sau khi cô đọc tên sách xong, ngoài bố đang xem bóng đá, tất cả những người còn lại đều gật gù hiểu ra, chị Cả và chị Hai đều trợn tròn mắt, mẹ cô thì có vẻ ngại ngần, còn anh rể thì như định nói lại thôi.
Ánh mắt hiếu kỳ của cô không ngừng đảo qua đảo lại trên mặt mọi người.
Cuối cùng, vẫn là anh rể lên tiếng, bảo rằng có thể quyển sách mà Thư ký giải quyết công việc của Thủ tướng đã mượn đang nằm trong tay của cấp trên anh ta rồi.
Cấp trên của người đó không phải là ngài Thủ tướng ư? Ngài Thủ tướng mượn sách nuôi dạy con làm gì chứ?
"Tháng trước, ba công ty truyền thông lớn nhất thành phố Goose đều nhắc đến chuyện gần đây Nữ hoàng đều chỉ mang giày đế bằng tham dự sự kiện." Chị Hai cốc đầu Jean.
Sau khi được chị Hai nhắc nhở, Jean mới nhớ ra quả thật tháng trước giới truyền thông Goran đã nhấn mạnh hiện tượng "Nữ hoàng mặc trang phục rộng thùng thình và mang giày đế bằng để tham dự sự kiện".
Phải biết rằng mỗi khi nữ minh tinh nổi tiếng sống dưới ánh đèn sân khấu bị đưa tin ăn mặc thùng thình và mang giày đế bằng, thì tám chín phần mười đều sẽ dính vào tin đồn mang thai.
Có nghĩa là… Nữ hoàng đã mang thai rồi ư?
Chỉ là, hiện tại Nữ hoàng vẫn mang thân phận độc thân, vậy bố của đứa bé kia là ai? Jean thắc mắc.
Hai chị gái đều đồng loạt lia ánh mắt ngán ngẩm về phía Jean.
Cô biết chứ, chuyện tình bí mật giữa Nữ hoàng và Thủ tướng là chuyện mà tất cả mọi người ở Goran đều biết. Hơn nữa, là một hộ gia đình sống ở khu vực gần số Một đường Jose, Jean cũng đã nhiều lần nhìn thấy xe của Cung điện Jose chạy vào biệt thự của Thủ tướng tại số Một đường Jose giữa đêm hôm khuya khoắt rồi.
Tuy nhiên, đối với mối tình bí mật đầy thị phi này, lúc nào Nữ hoàng cũng tỏ thái độ thận trọng, ngay cả Thủ tướng cũng lấy lý do "chuyện riêng tư" để từ chối trả lời.
Trong thế giới của Jean, chưa thừa nhận tức là vẫn còn tranh cãi, có lúc cô còn tưởng rằng đó chỉ là tin đồn nhảm của giới truyền thông chỉ sợ thiên hạ không loạn kia mà thôi.
Được rồi, Thủ tướng đã tìm đến sách nuôi dạy con rồi, muốn đọc xong mấy quyển sách ấy cũng tốn không ít thời gian. Xem ra, quả thật Thủ tướng rất mong chờ sự ra đời của đứa bé.
Điều khiến Jean khó hiểu hơn là tại sao Thủ tướng và Nữ hoàng lại né tránh thừa nhận đang ở bên nhau? Thích nhau rồi ở bên nhau là chuyện vô cùng đơn giản, Jean than phiền với mẹ mình.
Mẹ nói, đợi khi cô kinh qua một mối tình, chắc chắn sẽ hiểu Thủ tướng và Nữ hoàng thôi.
Trùng hợp thay, ngày kế tiếp sau khi Jean có được chữ ký của Thư ký giải quyết công việc của Thủ tướng, có người tuyên bố đã từng nhìn thấy ngài Thủ tướng xuất hiện ở cửa hàng flagship chuyên bán đồ dùng trẻ em. Người này bảo rằng người đàn ông trẻ tuổi mang mũ lưỡi trai và kính đen suýt va vào người mình kia quả thật rất giống ngài Thủ tướng. Về sau, lời tuyên bố này lại dần biến thành lời khẳng định "tám mươi phần trăm người đàn ông kia chính là ngài Thủ tướng".
Không ngoài dự liệu, sự việc này khiến dân chúng Goran bàn tán vô cùng sôi nổi.
Bên tán thành đưa ra rất nhiều hình ảnh của Nữ hoàng khi tham gia các loại sự kiện gần đây, vừa phân tích vừa nhận xét từng ảnh một. Chẳng hạn như, thời gian tham dự sự kiện của Nữ hoàng đã bị rút ngắn; chẳng hạn như, lần duy nhất Nữ hoàng không đi giày đế bằng là vào tháng trước, trong nghi lễ thành lập Đại sứ quán Ai Cập tại thành phố Goose, nhưng khi ấy Nữ hoàng cũng chỉ chọn giày gót thấp, hơn nữa còn là loại có phong cách khá chắc chắn. Từ tất cả các sự việc trên, có thể thấy tin tức này có độ tin cậy cực cao.
Bên phản đối chỉ thô bạo đưa ra ý kiến rằng, một Nữ hoàng đang ở tình trạng độc thân sao lại có thai được? Hơn nữa, kẻ cho rằng đã nhìn thấy ngài Thủ tướng tại cửa hàng flagship chuyên bán đồ dùng trẻ em kia cũng chỉ nói miệng mà thôi.
Một số cư dân mạng nước ngoài cũng tham gia vào cuộc tranh luận này, nhưng luận điểm tranh cãi của họ lại là: Tại sao gặp được ngài Thủ tướng ở cửa hàng flagship chuyên bán đồ dùng trẻ em lại phải kéo đến việc Nữ hoàng có mang thai hay không?
Luận điểm này khiến cho bên tán thành và bên phản đối đồng lòng đáp lại, giời ạ, mấy người đúng là không biết cái quái gì cả.
Chưa nói đến việc đây đã là chuyện mà toàn dân Goran đều biết, các người cứ bỏ thời gian dạo quanh các diễn đàn chuyên bàn luận các tin đồn thú vị của Hoàng gia khắp thế giới đi là sẽ phát hiện ra hình ảnh con cái của Nữ hoàng và Thủ tướng Goran đều đã có cả rồi. Đương nhiên, đó chỉ là kiệt tác của đám người có trình độ công nghệ kỹ thuật cao mà thôi. Phải biết rằng, các fan hâm mộ thuộc câu lạc bộ tôn sùng cái đẹp còn sốt ruột được nhìn thấy con của Nữ hoàng và Thủ tướng hơn cả người dân Goran nữa kìa. Dù sao Nữ hoàng và Thủ tướng vốn đã là trai xinh gái đẹp, kết tinh của hai người chắc chắn sẽ đẹp đến "nghiêng nước nghiêng thành", con của Nữ hoàng thì sẽ tự động trở thành Hoàng tử Công chúa, chỉ nghĩ đến việc được bảo vệ cho Hoàng tử, Công chúa thôi là bọn họ đã phấn khích lắm rồi.
Những điều đó đã đủ để giải thích vì sao một người đàn ông hao hao ngài Thủ tướng đi dạo cửa hàng flagship chuyên bán đồ dùng cho trẻ em lại có liên quan đến chuyện Nữ hoàng có mang thai hay không chưa?
Ặc… Nói dài dòng văn tự mà mãi vẫn chưa đến được ý chính.
Quả nhiên, khoảng cách giữa các quốc gia là vô cùng xa xôi.
Được rồi, nhiều lời chỉ thêm vô nghĩa, nếu Nữ hoàng có mang thai, thì ngài Thủ tướng chính là bố đứa trẻ. Do đó, giờ đã hiểu vì sao chuyện một người đàn ông trông giống ngài Thủ tướng đi dạo cửa hàng flagship chuyên bán đồ dùng cho trẻ em được bàn tán nồng nhiệt như thế trên các trang mạng xã hội Goran rồi chứ?
Hôm thứ Hai, trong cuộc họp báo thường kỳ với số Một đường Jose, một phóng viên may mắn được trao đổi trực tiếp với ngài Thủ tướng đã đặt một câu hỏi thế này: "Thưa ngài Thủ tướng, hôm thứ Bảy vừa rồi Thủ tướng có đi dạo cửa hàng chuyên bán đồ dùng trẻ em không ạ?"
Sau khoảnh khắc yên lặng ngắn ngủi, Thủ tướng cười đáp: "Tôi rất thích câu hỏi này."
Tuy Thủ tướng chưa đưa ra đáp án chính xác, nhưng thái độ của Thủ tướng lại rất khác thường, không hề lấy lý do "chuyện riêng" để từ chối, hơn nữa, nụ cười trên môi Thủ tướng quả thật không khác gì đang tắm trong gió xuân.
Xem ra, chuyện Nữ hoàng mang thai cũng không phải tin đồn vô căn cứ.
Sau sự kiện "Bắt gặp một người đàn ông giống ngài Thủ tướng ở cửa hàng chuyên bán đồ dùng trẻ em", số lần Nữ hoàng tham dự các sự kiện công cộng cũng thưa dần. Đầu Thu, thậm chí Nữ hoàng còn vắng mặt trong các hoạt động quan trọng của Hoàng gia, Hoàng gia phải đưa ra bố cáo làm rõ, do vấn đề sức khỏe, Nữ hoàng phải đến Lâu đài Charlotte để tĩnh dưỡng.
Dân chúng Goran đều tự động hiểu "Nữ hoàng phải đến Lâu đài Charlotte để tĩnh dưỡng" thành dưỡng thai.
Sở dĩ ai nấy đều chắc như đinh đóng cột thế kia là vì mới tháng trước thôi, một người làm việc cho dòng họ Utah đã buột miệng để lộ rằng, trong một lần tham gia bữa tiệc gia đình của gia tộc, Utah Tụng Khinh tuyên bố rằng mình vừa lên chức "ông".
Ngoài ra, một nhân viên y tế giấu tên tự nhận rằng đã nhìn thấy Nữ hoàng rời khỏi trung tâm chăm sóc bà mẹ trẻ em, còn có cả Thủ tướng theo cùng. Điều đáng nói là, trái ngược với Nữ hoàng không ngừng che che giấu giấu, trông ngài Thủ tướng có vẻ bình thản hơn rất nhiều.
Mà dùng đúng lời của nhân viên y tế kia thì phải là: "Hôm ấy, biểu hiện của ngài Thủ tướng như hận không thể thông báo cho cả thế giới biết rằng mình chính là bố của đứa trẻ."
Sau đó, Thủ tướng đã có đủ loại hành động để xác minh nhận định của nhân viên y tế này.
Từ sau khi Nữ hoàng vào ở tại Lâu đài Charlotte, các cư dân sống lân cận liên tục bắt gặp ngài Thủ tướng đến lâu đài. Dù sao thì, việc lái một xe sang mấy mươi triệu mà muốn không bị phát hiện cũng khó. Dù không thể xác định được người ngồi sau xe là ai, nhưng người ngồi bên ghế lái phụ lại chính là người đàn ông da đen cường tráng đã quá quen thuộc với người dân Goran – vệ sĩ riêng của Thủ tướng.
Xe nhập khẩu với giá trên trời lại thêm vệ sĩ da đen dáng người bắt mắt khiến người ta không khỏi liên hệ đến hai chữ "khoa trương", trong khi mọi người đều biết, ngài Thủ tướng vốn làm việc khiêm tốn.
Vậy sao lần này Thủ tướng lại hành động "khoa trương" thế kia?
Người hiểu chuyện sẽ sờ cằm nở nụ cười, đây chính là chiến lược của ngài Thủ tướng: "Mọi người còn cần tôi nói rõ ai là bố của đứa bé sao?"
Ngày ngày trôi qua, Goran không xảy ra sự kiện gì trọng đại.
Chính vì thế, việc chờ đợi đứa con sắp chào đời của Nữ hoàng và Thủ tướng đã trở thành tin nóng quốc dân, ai nấy đều luôn mồm bàn về đứa bé, từ dung mạo giống ai nhiều hơn, đến chuyện giới tính, tên tuổi… mà không biết chán.
Khi nào ngài Thủ tướng và Nữ hoàng sẽ công bố tin tức? Đây cũng là một chuyện khá quan trọng.
Thời gian dần trôi, ý kiến của mọi người vốn từ "có lẽ là vào cuối tuần sau" đã dần chuyển biến thành "có khi sáng hôm sau mở điện thoại lên sẽ thấy tin tức Thủ tướng và Nữ hoàng đã kết hôn".
"Dù sao đi nữa, họ chắc chắn sẽ công bố chuyện cưới xin trước khi đứa bé ra đời", đây chính là nhận định chung của tất cả mọi người.
So với hôn lễ lần đầu, hôn lễ lần này của Thủ tướng và Nữ hoàng có lẽ sẽ theo hướng khiêm tốn giản dị, dù sao hai người đã từng đến nông nỗi quậy ra một cuộc "Trưng cầu dân ý ly hôn" ai ai cũng biết thế kia cơ mà.
Đa số mọi người đều đoán, Nữ hoàng và Thủ tướng có thể chọn địa điểm tổ chức hôn lễ ở một đảo nhỏ ở nước ngoài hoặc một trang trại nào đó, sau đó kết làm vợ chồng dưới sự chứng kiến của thân bằng quyến thuộc. Vì chú ý đến hình tượng của Nữ hoàng, hôn lễ sẽ được cử hành một khoảng thời gian sau khi Nữ hoàng sinh con xong. Khi ấy dáng vóc của Nữ hoàng đã được khôi phục hoàn hảo nhất, dù sao thì Hoàng gia cũng rất để ý đến những chuyện ấy.
Dĩ nhiên, điều quan trọng trước mắt vẫn là hoàn thành việc đăng ký, bởi nói thế nào, một Nữ hoàng cũng không thể sinh con trong tình trạng độc thân được. Tuy hiện nay đã là thế kỷ thứ hai mươi mốt, Hoàng gia các nước trên thế giới đều không ngừng hô hào khẩu hiệu cải cách, nhưng dù có đi theo trào lưu của thời đại đến đâu đi nữa, họ cũng tuyệt đối không để Nữ hoàng bị mang cái mác "mẹ đơn thân".
Cho nên, trình tự phải là, đăng ký trước, sinh đứa bé, cuối cùng tổ chức hôn lễ bù.
Ngày lại ngày trôi qua, dân chúng Goran đợi mãi vẫn không thấy tin tức Nữ hoàng và Thủ tướng kết hôn.
Một số người bắt đầu suy đoán, liệu có phải Nữ hoàng và Thủ tướng đã bí mật đăng ký rồi không? Vì chuyện này, một số người dân Goran còn gọi đến đường dây nóng của Hoàng gia, nhưng đều chỉ nhận được một câu "Không tiện trả lời", còn Văn phòng của Thủ tướng lại đưa đẩy vấn đề này sang cho Văn phòng Thư ký của Nữ hoàng. Có cư dân mạng tinh tế phát hiện ra, suốt bốn mươi ngày qua, Văn phòng Thư ký của Nữ hoàng và Văn phòng của Thủ tướng không hề có bất cứ tương tác nào, tình huống này vốn chỉ xảy ra tại thời điểm diễn ra cuộc trưng cầu dân ý ly hôn giữa Nữ hoàng và Thủ tướng mà thôi.
Dân chúng Goran đều cảm nhận được manh mối bất thường, số ít người bắt đầu dao động, không lẽ chuyện Nữ hoàng mang thai vốn chỉ là trò đùa thôi sao? Dù sao thì từ trước đến nay Hoàng gia vốn cũng chưa từng thừa nhận Nữ hoàng đang mang thai, mà dạo gần đây mấy tờ tạp chí lớn của thành phố Goose cũng rất yên tĩnh.
Vào thời điểm mấu chốt, lại có tin tức Thủ tướng mắng một nữ phóng viên đến bật khóc ngay trước cửa Quốc hội.
Ngày diễn ra cuộc họp Quốc hội, một nữ phóng viên đã đặt ra câu hỏi với Thủ tướng về đề tài mà toàn dân đang bàn tán râm ran sôi nổi dạo gần đây, đó là "Liệu có phải Nữ hoàng và ngài Thủ tướng đã bí mật đăng ký kết hôn không?"
Hiển nhiên, câu hỏi này được đặt ra rất không đúng lúc, Thủ tướng lập tức dặn trợ lý ghi nhớ tên và số thẻ phóng viên, chất vất tính chuyên nghiệp của nữ phóng viên đó trước mặt bao nhiêu người, còn đề nghị cô ta nên chuyển sang làm báo giải trí thì hơn. Không chỉ thế, cuối cùng, Thủ tướng còn khuyên cô ta rằng, để duy trì hình tượng phái nữ xinh đẹp độc lập một cách bền vững mà chỉ nhờ vào trang phục chuyên nghiệp hiện đại, phong cách trang điểm tinh xảo và khả năng nói lưu loát nhiều loại ngôn ngữ là vẫn chưa đủ.
Nhờ tướng mạo xinh đẹp, tinh thông nhiều loại ngôn ngữ, lại thêm mấy lần phỏng vấn thành công nhiều Nguyên thủ quốc tế, nữ phóng viên này có đến mấy mươi triệu người hâm mộ trên mạng xã hội.
Một câu nói của ngài Thủ tướng đã khiến nữ phóng viên ứa nước mắt ngay tại chỗ, bởi ai cũng biết cô ta vốn là người hâm mộ hàng đầu của ngài Thủ tướng.
Ấy vậy mà ngài Thủ tướng lại không hề thương hoa tiếc ngọc, lạnh lùng nói: "Nếu tôi là cấp trên của cô, tôi sẽ gửi cô quyết định cho nghỉ việc, trong đó còn ghi rõ lý do, không thể chấp nhận một cấp dưới đã phỏng vấn thất bại lại còn nước mắt ngắn nước mắt dài luôn được." Nói rồi, ngài Thủ tướng nghênh ngang rời đi.
Nửa giờ sau, nữ phóng viên này nhận được quyết định tạm thời đình chỉ ba tháng.
Chuyện này gây ra nhiều tranh cãi tại thành phố Goose. Trong các sự kiện chính trị, đúng là một câu hỏi như thế quả thật không ổn, nhưng cách nói của ngài Thủ tướng cũng nên uyển chuyển một chút. Ngoài ra, cũng có một số người cảm thấy bối rối, bởi lẽ, từ trước đến nay, ngài Thủ tướng vốn có danh tiếng rất tốt trong cộng đồng nữ phóng viên. Hằng năm, vào ngày tôn vinh nhà báo phóng viên, các nữ phóng viên tại Goran đều nhận được hoa tươi từ Văn phòng Thủ tướng.
Sao lần này lại…
"Là người ai cũng có lúc xui xẻo đụng phải họng súng." Đây là tổng kết từ chị Hai của Jean về sự kiện lần này.
Dạo gần đây tâm trạng của ngài Thủ tướng không được ổn định. Không, không đúng, bầu không khí của bộ phận Quan hệ công chúng tại số Một đường Jose đã không thể diễn tả bằng mấy chữ "tâm trạng không được ổn định" nữa rồi, chị Hai chế nhạo.
Mặc dù chị Hai vẫn còn cách một khoảng rất xa mới đến được mức độ gọi là "nắm giữ tin tức nội bộ", nhưng nói thế nào chị Hai cũng làm ở bộ phận Quan hệ công chúng mấy năm, mà dạo gần đây, bầu không khí tại văn phòng lại cực kỳ giống… giai đoạn Thủ tướng và Nữ hoàng trưng cầu dân ý ly hôn. Tất cả mọi người đều như có thêm một thanh kiếm treo trên đầu, cứ cắm mặt vào ra, ngay cả chào hỏi cũng không dám, chỉ sợ lỡ lời một chút thì thanh kiếm kia sẽ rơi thẳng vào đầu.
Do đó, câu hỏi của nữ phóng viên có hơn mấy mươi triệu người hâm mộ kia đã chạm vào giới hạn của người nào đó rồi.
"Gần đây Thủ tướng và Nữ hoàng cãi nhau to."
Nếu hỏi vì sao lại biết, chị Hai sẽ nói đó là trực giác, cộng thêm một số tin vỉa hè như, "Thủ tướng từ chối nhận cuộc gọi của Nữ hoàng", "Thủ tướng và Nữ hoàng lại bất đồng quan điểm". Hai ngày trước, chị Hai vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa một quan chức cấp cao và người phụ trách Văn phòng Thư ký của Thủ tướng. Nội dung cuộc trò chuyện thế nào thì không rõ, nhưng trước khi cúp máy, người này chỉ nói thêm một câu: "Bây giờ chỉ có thể cầu nguyện mà thôi."
Quả nhiên, Goran sắp xảy ra chuyện lớn, mà để giải quyết chuyện lớn này, chỉ có thể trông chờ vào ý trời.
Mấy hôm sau, giữa đêm khuya, Jean bị tiếng động bên ngoài làm tỉnh giấc, bên ngoài cửa phòng truyền đến tiếng bước chân và tiếng bàn luận xôn xao, khoảng năm phút sau, tiếng động cơ ô tô vang lên xình xịch.
Jean mở cửa sổ, thấy một chiếc xe màu đen đỗ trước cổng, ở vị trí sau xe là bóng dáng của mẹ mình.
Jean đã sớm quen với tình cảnh này rồi. Mẹ cô vốn là một bác sĩ phụ khoa, mỗi khi có tình huống đột xuất là xe của bệnh viện đều đến đón, bất kể ngày đêm.
Thế nhưng lần này, mẹ không về nhà nhanh như những lần trước. Bố nói tình huống lần này khá đặc biệt, có lẽ mẹ sẽ phải ở lại bệnh viện mấy hôm.
"Mấy hôm" này kéo dài đến tận một tuần liền. Đến gần chạng vạng thứ Hai, Jean tan làm về nhà mới nhìn thấy mẹ đang say ngủ trên ghế sofa với gương mặt mỏi mệt, như thể đã mấy đêm không được ngủ.
Khi nhắc đến chuyện suốt một tuần liền không về nhà, hiếm có lúc mẹ kiêu ngạo đáp: "Mẹ của con đã đánh một cuộc chiến rất khốc liệt."
Liên tục mấy ngày sau đó, Jean cảm thấy, ngoài bố ra, tất cả các thành viên gia đình khác đều có vẻ vô cùng bí ẩn. Chẳng hạn như ba người phụ nữ khác trong nhà đang trò chuyện vô cùng hăng say, nhưng Jean vừa xuất hiện, mẹ đã đi ra vườn hoa, chị Hai về phòng, chị Cả lấy điện thoại ra gọi.
Đọc truyện tại Vietwriter.vn
Khuya thứ Năm, trên mạng bỗng xuất hiện một mẩu tin do một cư dân mạng đăng tải.
Cư dân mạng tự xưng mình là một nhân viên y tế có biệt danh "Cục Cưng Bé Nhỏ" tiết lộ rằng, suốt một tuần qua, cả bệnh viện nào đó bị phong tỏa vô cùng kín kẽ, tất cả các con đường dẫn đến bệnh viện cũng bị phong tỏa suốt hai mươi bốn giờ.
Với trang thiết bị hàng đầu, không ít người nổi tiếng hay giàu có đều lựa chọn bệnh viện này để sinh con. Những điểm đặc thù của bệnh viện mà cư dân mạng này điểm ra khiến người ta không khỏi liên tưởng đến bệnh viện thuộc sự quản lý của gia tộc Utah. Không chỉ phong tỏa bệnh viện, lại còn phong tỏa mấy con đường dẫn đến bệnh viện, dõi mắt cả Goran, nơi phù hợp điều kiện này cũng chỉ có…
"Thủ tướng của chúng ta thần thông quảng đại" – Đây chính là danh hiệu cá nhân đầu tiên của Utah Tụng Hương kể từ sau khi đảm nhiệm chức vụ Thủ tướng của Goran, được hơn bảy mươi ba phần trăm thanh niên Goran thừa nhận.
Sau khi anh lên nắm quyền, Goran dần thoát khỏi hình tượng của một đảo quốc khép kín không tranh quyền thế. Anh mở rộng quan niệm "Gắn kết quốc gia", thận trọng nhưng cũng không quên sử dụng các biện pháp phòng ngự mạnh mẽ, cứng rắn, hằng năm đều đề ra dự toán quân sự. Đối mặt với sự phản đối đến từ trong và ngoài nước, một câu "Mười nghìn lời phản đối Bộ Ngoại giao cũng không bằng một cú rung chuyển đất trời của máy bay ném bom" của ngài Thủ tướng quả thật vô cùng kinh điển, được biết bao người tôn sùng.
Hằng quý, mỗi khi các cuộc khảo sát về mức độ hài lòng của chính quyền Thủ tướng được tung ra, Đảng đối lập chỉ có thể thở dài.
"Thủ tướng của chúng ta thần thông quảng đại" trở thành làn sóng thịnh hành khắp Goran, đối tượng chủ đạo thúc đẩy làn sóng này chính là đám thanh thiếu niên trên các trang mạng xã hội, những sản phẩm có in slogan "Thủ tướng của chúng ta thần thông quảng đại" cũng bán rất chạy.
Jean hiện đang có mười bảy chiếc áo thun, hai áo khoác, ba chiếc ba lô, một đôi giày, tất cả đề có in slogan "Thủ tướng của chúng ta, thần thông quảng đại" kia, chỉ còn thiếu một chiếc mũ lưỡi trai nhân dịp kỷ niệm Thủ tướng tái đắc cử nữa là cô đã có thể hoàn thành trọn bộ sưu tập rồi.
Ở Goran, người có thể sưu tập đầy đủ các vật kỷ niệm có slogan thì sẽ được trao danh hiệu "Grand Slam"*.
(*) Thuật ngữ vốn xuất phát từ bài bridge ở phương Tây, ra đời từ thế kỷ 19, Vương quốc Anh, được dùng để gọi đội nào ăn được cả mười ba vòng trong cùng một ván bài. Đến hiện tại, thuật ngữ "Grand Slam" đã được dùng nhiều hơn trong các môn thể thao, đặc biệt là quần vợt, là danh hiệu được dùng để chỉ những tay vợt giành được bốn chức vô địch ở cả bốn giải đấu ở Australia, Pháp, Mỹ và Wimbledon trong cùng một năm dương lịch.
Muốn có được danh hiệu Grand Slam đâu phải dễ, áo thun, áo khoác và ba lô còn có thể mua được trên thị trường, nhưng để mua được giày thì chỉ có một cách. Hằng năm, số lượng giày được sản xuất ra hạn chế trong vòng mười đôi, dùng để phát riêng cho các tình nguyện viên tham gia Câu lạc bộ Hành động vì Đại dương xanh của ngài Thủ tướng. Mũ lưỡi trai kỷ niệm có gắn mười viên trân châu đen của Goran lại càng hiếm có khó tìm, nơi cất giữ chúng chính là Văn phòng Thủ tướng. Ý nghĩa biểu tượng của chiếc mũ lưỡi trai
lưu niệm không khác gì chú chó chăn cừu mà nước Nga đã tặng cho khách nước ngoài, tượng trưng cho tình hữu nghị giữa các quốc gia.
Cho đến nay, số người có thể đạt được danh hiệu Grand Slam chưa vượt quá mười đầu ngón tay, nhưng Jean tin rằng, chắc chắn sẽ có một ngày, cô đạt được danh hiệu này.
Nếu hỏi cô vì sao lại tự tin như thế, Jean có thể dõng dạc nói rằng: Năm cô mười tám tuổi, cũng là năm đầu tiên Utah Tụng Hương tranh cử Thủ tướng, cô đã dùng lá phiếu đầu tiên trong đời để bầu cho Utah Tụng Hương. Không chỉ thế, cô còn không ngừng bôn ba khắp chốn như một Đảng viên nhiệt thành, vận động bạn bè cùng lớp và hàng xóm cùng bỏ phiếu bầu cho Utah Tụng Hương, còn nói với họ rằng: "Tôi tin rằng anh ấy là người có khả năng làm tốt vị trí Thủ tướng này."
Niềm tin ấy đã theo Jean từ năm mười tám tuổi đến tận bây giờ.
Năm ấy, cô đến bệnh viện tìm mẹ, bao nhiêu người trong bệnh viện đều mang vẻ mặt vô cảm khiến cô rối bời, lúc xuống bậc thang còn vấp chân ngã nhào, may mà có một cậu thiếu niên mặc áo sơ mi ngay ngắn kéo lấy cô, còn cho cô kẹo chocolate nữa.
Từ ngày đó trở đi, Jean vẫn luôn nhớ đến bóng dáng chói lọi của cậu thiếu niên trên hành lang dài ấy.
Tên của cậu thiếu niên ấy chính là Utah Tụng Hương.
Jean tin tưởng vào Thuyết Vạn Vật, tin rằng giữa cô và Utah Tụng Hương có mối liên hệ kỳ diệu nào đó.
Mối liên hệ kỳ diệu này không chỉ xuất hiện trên viên chocolate ấy, mà còn hiện hữu trong mọi phương diện cuộc sống của cô, cứ cách một giai đoạn lại có dấu hiệu nào đó xuất hiện để duy trì.
Chẳng hạn như, bệnh viện mà mẹ cô làm việc chính là sản nghiệp của gia tộc Utah. Chẳng hạn như, sau khi Utah Tụng Hương đảm nhiệm chức vị Thủ tướng, cả nhà họ liền dọn đến ở khu vực gần số Một đường Jose. Chẳng hạn như, năm hai mươi tuổi, Jean trở thành thành viên của Câu lạc bộ Hành động vì Đại dương xanh của Thủ tướng, chương trình tuyên truyền vận động đầu tiên mà cô tham gia thực hiện cùng câu lạc bộ đã được chính Thủ tướng khen ngợi. Chẳng hạn như, chị Cả của Jean đã kết hôn với tài xế của ngài Thủ tướng. Chẳng hạn như, vào năm ngoái, chị Hai của Jean đã trở thành nhân viên Quan hệ công chúng của số Một đường Jose. Lại chẳng hạn như, mới hai tháng trước, Jean đã trở thành nhân viên trong Thư viện Quốc gia Goran với hơn hai mươi phần trăm kinh phí đến từ tiền cá nhân của ngài Thủ tướng.
Thế kỷ XXI, vấn đề sinh tồn của thư viện đã trở thành vấn đề toàn cầu, nhưng nhờ Thủ tướng đề xướng phong trào "Để thư viện trở thành một trong những kỷ niệm khi trưởng thành của trẻ em", Thư viện Goran đã có thể vươn mình ngược gió. Bên cạnh công viên cây xanh có rất nhiều phòng đọc nhỏ, cứ mỗi cuối tuần, các bậc cha mẹ sẽ cùng con cái đi dạo trong công viên, lúc cần một nơi yên tĩnh để ngồi nghỉ lại sức, phòng đọc nhỏ với đầy đủ các loại sách báo đã trở thành lựa chọn hàng đầu của họ.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến "sự ủng hộ của dân chúng đối với Thủ tướng đã vươn lên một tầm cao mới", cũng như Jean của năm mười tám tuổi đã có thể cam đoan với bạn bè rằng "Tôi tin anh ấy là người có khả năng làm tốt vị trí Thủ tướng này."
Ặc… Hình như đề tài đi hơi xa rồi!
Quay lại chuyện cô và Thủ tướng có sự liên hệ kỳ diệu nào đó. Nếu tất cả những việc trên vẫn chưa đủ để chứng minh, vậy khoảng một giờ trước, người đàn ông đến nơi Jean đang làm việc rồi đưa tấm thẻ mượn sách kia ra đã lại lần nữa chứng minh chuyện "cứ cách một giai đoạn lại xuất hiện dấu hiệu nào đó để duy trì mối liên hệ" như cô từng nhận định.
Nghe đến đây, nhất định bạn sẽ hỏi, chẳng lẽ người đàn ông ấy là ngài Thủ tướng ư?
Sao có thể dễ gặp ngài Thủ tướng như vậy chứ? Ngoài năm tám tuổi ấy, Jean chưa hề gặp lại ngài Thủ tướng thêm lần nào nữa, đa số là hình ảnh ngài Thủ tướng tại các sự kiện công cộng hơn mấy chục nghìn người trên tivi hoặc tạp chí mà thôi. Đây cũng là chuyện khiến Jean bị hai người chị lớn cười khẩy khinh thường, chị Hai lại càng chắc chắn rằng Jean sẽ không bao giờ có thể gặp được Thủ tướng, bởi ngay cả chị Hai làm việc hơn bốn trăm ngày tại số Một đường Jose còn chưa bao giờ được nhìn thấy cơ mà.
Mọi người đều biết, bộ phận Quan hệ công chúng cũng nằm trên đường Jose nhưng lại không đặt tại số Một đường Jose. Jean liếc mắt, cười tủm tỉm cất sổ nhật ký làm việc của mình đi, trang đầu tiên của sổ nhật ký là chữ ký mới tinh của người nào đó.
Hôm nay là thứ Sáu, ngày dành cho gia đình.
Màn đêm buông xuống, năm người trong gia đình cùng tụ họp với nhau, bố, mẹ, hai chị, chị Cả còn dẫn cả anh rể. Là con út trong nhà, công việc mà Jean phải làm nhiều nhất là trộn salad và ép nước hoa quả.
Sau khi mọi thứ đã sẵn sàng, theo thông lệ, Jean chính là người cuối cùng phát biểu.
Cái gọi là phát biểu chính là tổng kết công việc của bản thân trong một tuần qua. Ở Goran, phần lớn gia đình có từ năm thành viên trở lên đều có ngày gia đình này.
Ngày gia đình chủ yếu là để trao đổi và sẻ chia.
Cẩn thận đặt nhật ký làm việc lên mặt bàn, Jean đưa mắt ra hiệu cho chị Hai mở nhật ký ra, nhưng chị Cả vốn nôn nóng đã giành mở trước.
Điều khiến Jean tức hơn là không một ai nhận ra chữ ký trên đó.
Được rồi, đa số chữ ký của người nổi tiếng đều có hơi "mông lung như một trò đùa".
Nghĩ vậy, Jean chỉ đành bất lực tự công bố đáp án.
Trang đầu tiên của nhật ký làm việc chính là chữ ký của Thư ký thứ nhất của ngài Thủ tướng – Lý Khánh Châu. Đây cũng chính là nhân vật được giới truyền thông lén gọi bằng cái tên "Ngoại trưởng sinh hoạt của Thủ tướng".
Người giải quyết công việc hàng đầu của ngài Thủ tướng đến thư viện đúng lúc Jean vừa thay ca, nếu người này đến sớm hơn năm phút thôi, có khi hai người đã bỏ lỡ nhau rồi. Đây chính là bằng chứng cho thấy giữa Jean và ngài Thủ tướng thật sự tồn tại một mối liên hệ vô cùng kỳ diệu.
Tuy nhiên, người nhà của cô lại quan tâm đến chuyện khác, Thư ký phụ trách các công việc của Thủ tướng đã mượn sách gì? Sau khi đọc tên sách, Jean mới phát hiện, tất cả các đầu sách mà người kia mượn đều là sách nuôi dạy con cái. Không lẽ… Trợ lý công vụ của Thủ tướng sắp là bố rồi ư? Ngẫm nghĩ hồi lâu, Jean lại cảm thấy không thể. Mới đây không lâu, cô còn đọc được tin tức vợ anh ta đang thực hiện nhiệm vụ ở nước ngoài kia mà?
Jean còn phát hiện một việc, sau khi cô đọc tên sách xong, ngoài bố đang xem bóng đá, tất cả những người còn lại đều gật gù hiểu ra, chị Cả và chị Hai đều trợn tròn mắt, mẹ cô thì có vẻ ngại ngần, còn anh rể thì như định nói lại thôi.
Ánh mắt hiếu kỳ của cô không ngừng đảo qua đảo lại trên mặt mọi người.
Cuối cùng, vẫn là anh rể lên tiếng, bảo rằng có thể quyển sách mà Thư ký giải quyết công việc của Thủ tướng đã mượn đang nằm trong tay của cấp trên anh ta rồi.
Cấp trên của người đó không phải là ngài Thủ tướng ư? Ngài Thủ tướng mượn sách nuôi dạy con làm gì chứ?
"Tháng trước, ba công ty truyền thông lớn nhất thành phố Goose đều nhắc đến chuyện gần đây Nữ hoàng đều chỉ mang giày đế bằng tham dự sự kiện." Chị Hai cốc đầu Jean.
Sau khi được chị Hai nhắc nhở, Jean mới nhớ ra quả thật tháng trước giới truyền thông Goran đã nhấn mạnh hiện tượng "Nữ hoàng mặc trang phục rộng thùng thình và mang giày đế bằng để tham dự sự kiện".
Phải biết rằng mỗi khi nữ minh tinh nổi tiếng sống dưới ánh đèn sân khấu bị đưa tin ăn mặc thùng thình và mang giày đế bằng, thì tám chín phần mười đều sẽ dính vào tin đồn mang thai.
Có nghĩa là… Nữ hoàng đã mang thai rồi ư?
Chỉ là, hiện tại Nữ hoàng vẫn mang thân phận độc thân, vậy bố của đứa bé kia là ai? Jean thắc mắc.
Hai chị gái đều đồng loạt lia ánh mắt ngán ngẩm về phía Jean.
Cô biết chứ, chuyện tình bí mật giữa Nữ hoàng và Thủ tướng là chuyện mà tất cả mọi người ở Goran đều biết. Hơn nữa, là một hộ gia đình sống ở khu vực gần số Một đường Jose, Jean cũng đã nhiều lần nhìn thấy xe của Cung điện Jose chạy vào biệt thự của Thủ tướng tại số Một đường Jose giữa đêm hôm khuya khoắt rồi.
Tuy nhiên, đối với mối tình bí mật đầy thị phi này, lúc nào Nữ hoàng cũng tỏ thái độ thận trọng, ngay cả Thủ tướng cũng lấy lý do "chuyện riêng tư" để từ chối trả lời.
Trong thế giới của Jean, chưa thừa nhận tức là vẫn còn tranh cãi, có lúc cô còn tưởng rằng đó chỉ là tin đồn nhảm của giới truyền thông chỉ sợ thiên hạ không loạn kia mà thôi.
Được rồi, Thủ tướng đã tìm đến sách nuôi dạy con rồi, muốn đọc xong mấy quyển sách ấy cũng tốn không ít thời gian. Xem ra, quả thật Thủ tướng rất mong chờ sự ra đời của đứa bé.
Điều khiến Jean khó hiểu hơn là tại sao Thủ tướng và Nữ hoàng lại né tránh thừa nhận đang ở bên nhau? Thích nhau rồi ở bên nhau là chuyện vô cùng đơn giản, Jean than phiền với mẹ mình.
Mẹ nói, đợi khi cô kinh qua một mối tình, chắc chắn sẽ hiểu Thủ tướng và Nữ hoàng thôi.
Trùng hợp thay, ngày kế tiếp sau khi Jean có được chữ ký của Thư ký giải quyết công việc của Thủ tướng, có người tuyên bố đã từng nhìn thấy ngài Thủ tướng xuất hiện ở cửa hàng flagship chuyên bán đồ dùng trẻ em. Người này bảo rằng người đàn ông trẻ tuổi mang mũ lưỡi trai và kính đen suýt va vào người mình kia quả thật rất giống ngài Thủ tướng. Về sau, lời tuyên bố này lại dần biến thành lời khẳng định "tám mươi phần trăm người đàn ông kia chính là ngài Thủ tướng".
Không ngoài dự liệu, sự việc này khiến dân chúng Goran bàn tán vô cùng sôi nổi.
Bên tán thành đưa ra rất nhiều hình ảnh của Nữ hoàng khi tham gia các loại sự kiện gần đây, vừa phân tích vừa nhận xét từng ảnh một. Chẳng hạn như, thời gian tham dự sự kiện của Nữ hoàng đã bị rút ngắn; chẳng hạn như, lần duy nhất Nữ hoàng không đi giày đế bằng là vào tháng trước, trong nghi lễ thành lập Đại sứ quán Ai Cập tại thành phố Goose, nhưng khi ấy Nữ hoàng cũng chỉ chọn giày gót thấp, hơn nữa còn là loại có phong cách khá chắc chắn. Từ tất cả các sự việc trên, có thể thấy tin tức này có độ tin cậy cực cao.
Bên phản đối chỉ thô bạo đưa ra ý kiến rằng, một Nữ hoàng đang ở tình trạng độc thân sao lại có thai được? Hơn nữa, kẻ cho rằng đã nhìn thấy ngài Thủ tướng tại cửa hàng flagship chuyên bán đồ dùng trẻ em kia cũng chỉ nói miệng mà thôi.
Một số cư dân mạng nước ngoài cũng tham gia vào cuộc tranh luận này, nhưng luận điểm tranh cãi của họ lại là: Tại sao gặp được ngài Thủ tướng ở cửa hàng flagship chuyên bán đồ dùng trẻ em lại phải kéo đến việc Nữ hoàng có mang thai hay không?
Luận điểm này khiến cho bên tán thành và bên phản đối đồng lòng đáp lại, giời ạ, mấy người đúng là không biết cái quái gì cả.
Chưa nói đến việc đây đã là chuyện mà toàn dân Goran đều biết, các người cứ bỏ thời gian dạo quanh các diễn đàn chuyên bàn luận các tin đồn thú vị của Hoàng gia khắp thế giới đi là sẽ phát hiện ra hình ảnh con cái của Nữ hoàng và Thủ tướng Goran đều đã có cả rồi. Đương nhiên, đó chỉ là kiệt tác của đám người có trình độ công nghệ kỹ thuật cao mà thôi. Phải biết rằng, các fan hâm mộ thuộc câu lạc bộ tôn sùng cái đẹp còn sốt ruột được nhìn thấy con của Nữ hoàng và Thủ tướng hơn cả người dân Goran nữa kìa. Dù sao Nữ hoàng và Thủ tướng vốn đã là trai xinh gái đẹp, kết tinh của hai người chắc chắn sẽ đẹp đến "nghiêng nước nghiêng thành", con của Nữ hoàng thì sẽ tự động trở thành Hoàng tử Công chúa, chỉ nghĩ đến việc được bảo vệ cho Hoàng tử, Công chúa thôi là bọn họ đã phấn khích lắm rồi.
Những điều đó đã đủ để giải thích vì sao một người đàn ông hao hao ngài Thủ tướng đi dạo cửa hàng flagship chuyên bán đồ dùng cho trẻ em lại có liên quan đến chuyện Nữ hoàng có mang thai hay không chưa?
Ặc… Nói dài dòng văn tự mà mãi vẫn chưa đến được ý chính.
Quả nhiên, khoảng cách giữa các quốc gia là vô cùng xa xôi.
Được rồi, nhiều lời chỉ thêm vô nghĩa, nếu Nữ hoàng có mang thai, thì ngài Thủ tướng chính là bố đứa trẻ. Do đó, giờ đã hiểu vì sao chuyện một người đàn ông trông giống ngài Thủ tướng đi dạo cửa hàng flagship chuyên bán đồ dùng cho trẻ em được bàn tán nồng nhiệt như thế trên các trang mạng xã hội Goran rồi chứ?
Hôm thứ Hai, trong cuộc họp báo thường kỳ với số Một đường Jose, một phóng viên may mắn được trao đổi trực tiếp với ngài Thủ tướng đã đặt một câu hỏi thế này: "Thưa ngài Thủ tướng, hôm thứ Bảy vừa rồi Thủ tướng có đi dạo cửa hàng chuyên bán đồ dùng trẻ em không ạ?"
Sau khoảnh khắc yên lặng ngắn ngủi, Thủ tướng cười đáp: "Tôi rất thích câu hỏi này."
Tuy Thủ tướng chưa đưa ra đáp án chính xác, nhưng thái độ của Thủ tướng lại rất khác thường, không hề lấy lý do "chuyện riêng" để từ chối, hơn nữa, nụ cười trên môi Thủ tướng quả thật không khác gì đang tắm trong gió xuân.
Xem ra, chuyện Nữ hoàng mang thai cũng không phải tin đồn vô căn cứ.
Sau sự kiện "Bắt gặp một người đàn ông giống ngài Thủ tướng ở cửa hàng chuyên bán đồ dùng trẻ em", số lần Nữ hoàng tham dự các sự kiện công cộng cũng thưa dần. Đầu Thu, thậm chí Nữ hoàng còn vắng mặt trong các hoạt động quan trọng của Hoàng gia, Hoàng gia phải đưa ra bố cáo làm rõ, do vấn đề sức khỏe, Nữ hoàng phải đến Lâu đài Charlotte để tĩnh dưỡng.
Dân chúng Goran đều tự động hiểu "Nữ hoàng phải đến Lâu đài Charlotte để tĩnh dưỡng" thành dưỡng thai.
Sở dĩ ai nấy đều chắc như đinh đóng cột thế kia là vì mới tháng trước thôi, một người làm việc cho dòng họ Utah đã buột miệng để lộ rằng, trong một lần tham gia bữa tiệc gia đình của gia tộc, Utah Tụng Khinh tuyên bố rằng mình vừa lên chức "ông".
Ngoài ra, một nhân viên y tế giấu tên tự nhận rằng đã nhìn thấy Nữ hoàng rời khỏi trung tâm chăm sóc bà mẹ trẻ em, còn có cả Thủ tướng theo cùng. Điều đáng nói là, trái ngược với Nữ hoàng không ngừng che che giấu giấu, trông ngài Thủ tướng có vẻ bình thản hơn rất nhiều.
Mà dùng đúng lời của nhân viên y tế kia thì phải là: "Hôm ấy, biểu hiện của ngài Thủ tướng như hận không thể thông báo cho cả thế giới biết rằng mình chính là bố của đứa trẻ."
Sau đó, Thủ tướng đã có đủ loại hành động để xác minh nhận định của nhân viên y tế này.
Từ sau khi Nữ hoàng vào ở tại Lâu đài Charlotte, các cư dân sống lân cận liên tục bắt gặp ngài Thủ tướng đến lâu đài. Dù sao thì, việc lái một xe sang mấy mươi triệu mà muốn không bị phát hiện cũng khó. Dù không thể xác định được người ngồi sau xe là ai, nhưng người ngồi bên ghế lái phụ lại chính là người đàn ông da đen cường tráng đã quá quen thuộc với người dân Goran – vệ sĩ riêng của Thủ tướng.
Xe nhập khẩu với giá trên trời lại thêm vệ sĩ da đen dáng người bắt mắt khiến người ta không khỏi liên hệ đến hai chữ "khoa trương", trong khi mọi người đều biết, ngài Thủ tướng vốn làm việc khiêm tốn.
Vậy sao lần này Thủ tướng lại hành động "khoa trương" thế kia?
Người hiểu chuyện sẽ sờ cằm nở nụ cười, đây chính là chiến lược của ngài Thủ tướng: "Mọi người còn cần tôi nói rõ ai là bố của đứa bé sao?"
Ngày ngày trôi qua, Goran không xảy ra sự kiện gì trọng đại.
Chính vì thế, việc chờ đợi đứa con sắp chào đời của Nữ hoàng và Thủ tướng đã trở thành tin nóng quốc dân, ai nấy đều luôn mồm bàn về đứa bé, từ dung mạo giống ai nhiều hơn, đến chuyện giới tính, tên tuổi… mà không biết chán.
Khi nào ngài Thủ tướng và Nữ hoàng sẽ công bố tin tức? Đây cũng là một chuyện khá quan trọng.
Thời gian dần trôi, ý kiến của mọi người vốn từ "có lẽ là vào cuối tuần sau" đã dần chuyển biến thành "có khi sáng hôm sau mở điện thoại lên sẽ thấy tin tức Thủ tướng và Nữ hoàng đã kết hôn".
"Dù sao đi nữa, họ chắc chắn sẽ công bố chuyện cưới xin trước khi đứa bé ra đời", đây chính là nhận định chung của tất cả mọi người.
So với hôn lễ lần đầu, hôn lễ lần này của Thủ tướng và Nữ hoàng có lẽ sẽ theo hướng khiêm tốn giản dị, dù sao hai người đã từng đến nông nỗi quậy ra một cuộc "Trưng cầu dân ý ly hôn" ai ai cũng biết thế kia cơ mà.
Đa số mọi người đều đoán, Nữ hoàng và Thủ tướng có thể chọn địa điểm tổ chức hôn lễ ở một đảo nhỏ ở nước ngoài hoặc một trang trại nào đó, sau đó kết làm vợ chồng dưới sự chứng kiến của thân bằng quyến thuộc. Vì chú ý đến hình tượng của Nữ hoàng, hôn lễ sẽ được cử hành một khoảng thời gian sau khi Nữ hoàng sinh con xong. Khi ấy dáng vóc của Nữ hoàng đã được khôi phục hoàn hảo nhất, dù sao thì Hoàng gia cũng rất để ý đến những chuyện ấy.
Dĩ nhiên, điều quan trọng trước mắt vẫn là hoàn thành việc đăng ký, bởi nói thế nào, một Nữ hoàng cũng không thể sinh con trong tình trạng độc thân được. Tuy hiện nay đã là thế kỷ thứ hai mươi mốt, Hoàng gia các nước trên thế giới đều không ngừng hô hào khẩu hiệu cải cách, nhưng dù có đi theo trào lưu của thời đại đến đâu đi nữa, họ cũng tuyệt đối không để Nữ hoàng bị mang cái mác "mẹ đơn thân".
Cho nên, trình tự phải là, đăng ký trước, sinh đứa bé, cuối cùng tổ chức hôn lễ bù.
Ngày lại ngày trôi qua, dân chúng Goran đợi mãi vẫn không thấy tin tức Nữ hoàng và Thủ tướng kết hôn.
Một số người bắt đầu suy đoán, liệu có phải Nữ hoàng và Thủ tướng đã bí mật đăng ký rồi không? Vì chuyện này, một số người dân Goran còn gọi đến đường dây nóng của Hoàng gia, nhưng đều chỉ nhận được một câu "Không tiện trả lời", còn Văn phòng của Thủ tướng lại đưa đẩy vấn đề này sang cho Văn phòng Thư ký của Nữ hoàng. Có cư dân mạng tinh tế phát hiện ra, suốt bốn mươi ngày qua, Văn phòng Thư ký của Nữ hoàng và Văn phòng của Thủ tướng không hề có bất cứ tương tác nào, tình huống này vốn chỉ xảy ra tại thời điểm diễn ra cuộc trưng cầu dân ý ly hôn giữa Nữ hoàng và Thủ tướng mà thôi.
Dân chúng Goran đều cảm nhận được manh mối bất thường, số ít người bắt đầu dao động, không lẽ chuyện Nữ hoàng mang thai vốn chỉ là trò đùa thôi sao? Dù sao thì từ trước đến nay Hoàng gia vốn cũng chưa từng thừa nhận Nữ hoàng đang mang thai, mà dạo gần đây mấy tờ tạp chí lớn của thành phố Goose cũng rất yên tĩnh.
Vào thời điểm mấu chốt, lại có tin tức Thủ tướng mắng một nữ phóng viên đến bật khóc ngay trước cửa Quốc hội.
Ngày diễn ra cuộc họp Quốc hội, một nữ phóng viên đã đặt ra câu hỏi với Thủ tướng về đề tài mà toàn dân đang bàn tán râm ran sôi nổi dạo gần đây, đó là "Liệu có phải Nữ hoàng và ngài Thủ tướng đã bí mật đăng ký kết hôn không?"
Hiển nhiên, câu hỏi này được đặt ra rất không đúng lúc, Thủ tướng lập tức dặn trợ lý ghi nhớ tên và số thẻ phóng viên, chất vất tính chuyên nghiệp của nữ phóng viên đó trước mặt bao nhiêu người, còn đề nghị cô ta nên chuyển sang làm báo giải trí thì hơn. Không chỉ thế, cuối cùng, Thủ tướng còn khuyên cô ta rằng, để duy trì hình tượng phái nữ xinh đẹp độc lập một cách bền vững mà chỉ nhờ vào trang phục chuyên nghiệp hiện đại, phong cách trang điểm tinh xảo và khả năng nói lưu loát nhiều loại ngôn ngữ là vẫn chưa đủ.
Nhờ tướng mạo xinh đẹp, tinh thông nhiều loại ngôn ngữ, lại thêm mấy lần phỏng vấn thành công nhiều Nguyên thủ quốc tế, nữ phóng viên này có đến mấy mươi triệu người hâm mộ trên mạng xã hội.
Một câu nói của ngài Thủ tướng đã khiến nữ phóng viên ứa nước mắt ngay tại chỗ, bởi ai cũng biết cô ta vốn là người hâm mộ hàng đầu của ngài Thủ tướng.
Ấy vậy mà ngài Thủ tướng lại không hề thương hoa tiếc ngọc, lạnh lùng nói: "Nếu tôi là cấp trên của cô, tôi sẽ gửi cô quyết định cho nghỉ việc, trong đó còn ghi rõ lý do, không thể chấp nhận một cấp dưới đã phỏng vấn thất bại lại còn nước mắt ngắn nước mắt dài luôn được." Nói rồi, ngài Thủ tướng nghênh ngang rời đi.
Nửa giờ sau, nữ phóng viên này nhận được quyết định tạm thời đình chỉ ba tháng.
Chuyện này gây ra nhiều tranh cãi tại thành phố Goose. Trong các sự kiện chính trị, đúng là một câu hỏi như thế quả thật không ổn, nhưng cách nói của ngài Thủ tướng cũng nên uyển chuyển một chút. Ngoài ra, cũng có một số người cảm thấy bối rối, bởi lẽ, từ trước đến nay, ngài Thủ tướng vốn có danh tiếng rất tốt trong cộng đồng nữ phóng viên. Hằng năm, vào ngày tôn vinh nhà báo phóng viên, các nữ phóng viên tại Goran đều nhận được hoa tươi từ Văn phòng Thủ tướng.
Sao lần này lại…
"Là người ai cũng có lúc xui xẻo đụng phải họng súng." Đây là tổng kết từ chị Hai của Jean về sự kiện lần này.
Dạo gần đây tâm trạng của ngài Thủ tướng không được ổn định. Không, không đúng, bầu không khí của bộ phận Quan hệ công chúng tại số Một đường Jose đã không thể diễn tả bằng mấy chữ "tâm trạng không được ổn định" nữa rồi, chị Hai chế nhạo.
Mặc dù chị Hai vẫn còn cách một khoảng rất xa mới đến được mức độ gọi là "nắm giữ tin tức nội bộ", nhưng nói thế nào chị Hai cũng làm ở bộ phận Quan hệ công chúng mấy năm, mà dạo gần đây, bầu không khí tại văn phòng lại cực kỳ giống… giai đoạn Thủ tướng và Nữ hoàng trưng cầu dân ý ly hôn. Tất cả mọi người đều như có thêm một thanh kiếm treo trên đầu, cứ cắm mặt vào ra, ngay cả chào hỏi cũng không dám, chỉ sợ lỡ lời một chút thì thanh kiếm kia sẽ rơi thẳng vào đầu.
Do đó, câu hỏi của nữ phóng viên có hơn mấy mươi triệu người hâm mộ kia đã chạm vào giới hạn của người nào đó rồi.
"Gần đây Thủ tướng và Nữ hoàng cãi nhau to."
Nếu hỏi vì sao lại biết, chị Hai sẽ nói đó là trực giác, cộng thêm một số tin vỉa hè như, "Thủ tướng từ chối nhận cuộc gọi của Nữ hoàng", "Thủ tướng và Nữ hoàng lại bất đồng quan điểm". Hai ngày trước, chị Hai vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa một quan chức cấp cao và người phụ trách Văn phòng Thư ký của Thủ tướng. Nội dung cuộc trò chuyện thế nào thì không rõ, nhưng trước khi cúp máy, người này chỉ nói thêm một câu: "Bây giờ chỉ có thể cầu nguyện mà thôi."
Quả nhiên, Goran sắp xảy ra chuyện lớn, mà để giải quyết chuyện lớn này, chỉ có thể trông chờ vào ý trời.
Mấy hôm sau, giữa đêm khuya, Jean bị tiếng động bên ngoài làm tỉnh giấc, bên ngoài cửa phòng truyền đến tiếng bước chân và tiếng bàn luận xôn xao, khoảng năm phút sau, tiếng động cơ ô tô vang lên xình xịch.
Jean mở cửa sổ, thấy một chiếc xe màu đen đỗ trước cổng, ở vị trí sau xe là bóng dáng của mẹ mình.
Jean đã sớm quen với tình cảnh này rồi. Mẹ cô vốn là một bác sĩ phụ khoa, mỗi khi có tình huống đột xuất là xe của bệnh viện đều đến đón, bất kể ngày đêm.
Thế nhưng lần này, mẹ không về nhà nhanh như những lần trước. Bố nói tình huống lần này khá đặc biệt, có lẽ mẹ sẽ phải ở lại bệnh viện mấy hôm.
"Mấy hôm" này kéo dài đến tận một tuần liền. Đến gần chạng vạng thứ Hai, Jean tan làm về nhà mới nhìn thấy mẹ đang say ngủ trên ghế sofa với gương mặt mỏi mệt, như thể đã mấy đêm không được ngủ.
Khi nhắc đến chuyện suốt một tuần liền không về nhà, hiếm có lúc mẹ kiêu ngạo đáp: "Mẹ của con đã đánh một cuộc chiến rất khốc liệt."
Liên tục mấy ngày sau đó, Jean cảm thấy, ngoài bố ra, tất cả các thành viên gia đình khác đều có vẻ vô cùng bí ẩn. Chẳng hạn như ba người phụ nữ khác trong nhà đang trò chuyện vô cùng hăng say, nhưng Jean vừa xuất hiện, mẹ đã đi ra vườn hoa, chị Hai về phòng, chị Cả lấy điện thoại ra gọi.
Đọc truyện tại Vietwriter.vn
Khuya thứ Năm, trên mạng bỗng xuất hiện một mẩu tin do một cư dân mạng đăng tải.
Cư dân mạng tự xưng mình là một nhân viên y tế có biệt danh "Cục Cưng Bé Nhỏ" tiết lộ rằng, suốt một tuần qua, cả bệnh viện nào đó bị phong tỏa vô cùng kín kẽ, tất cả các con đường dẫn đến bệnh viện cũng bị phong tỏa suốt hai mươi bốn giờ.
Với trang thiết bị hàng đầu, không ít người nổi tiếng hay giàu có đều lựa chọn bệnh viện này để sinh con. Những điểm đặc thù của bệnh viện mà cư dân mạng này điểm ra khiến người ta không khỏi liên tưởng đến bệnh viện thuộc sự quản lý của gia tộc Utah. Không chỉ phong tỏa bệnh viện, lại còn phong tỏa mấy con đường dẫn đến bệnh viện, dõi mắt cả Goran, nơi phù hợp điều kiện này cũng chỉ có…