Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1787
Chu Báo đã buông tha Thất Bảo Diệu Thụ trong tay, mà toàn lực vận chuyển chân nguyên.
Lúc này hắn thân là Thông Thiên đại thánh, vô luận là thân thể hay thần hồn, hoặc là nội khí đều trải qua rèn luyện của Thiên Tiên kiếp, vô luận là số lượng hay chất lượng đều được đề thăng tới mức cực đại.
Loại đề thăng này là đề thăng về chất, là đề thăng có tính nhảy vọt, so với trước khi tiến vào Thông Thiên đại thánh đó chính là một trời một biển.
Từ khi đạt được thành tựu Thông Thiên đại thánh hắn một mực vận dụng Thất Bảo Diệu Thụ tranh đấu cùng Chuẩn Đề, đây là lần đầu tiên hắn toàn lực vận chuyển nội khí trong cơ thể. Lúc này chân nguyên trong cơ thể hắn dưới thiên kiếp đã hoàn toàn hòa thành một thể, vô luận là thần lực của thiên thần hay Động Huyền Thần Quang của Yêu viên, hay Băng Phách Thần Quang lúc này đều ngưng tụ thành một thể, hóa thành một đạo chân nguyên hắc sắc, xoay quanh trong thân thể hắn, dưới sự thúc động của hắn, hắc sắc chân nguyên bành trướng lên, ở phía sau hắn tại thành một tinh thể hắc sắc, uy áp to lớn cũng được phát ra từ nó, dưới khí thế đó, Chu Báo không ngờ bắt đầu dần dần chống lại Chuẩn Đề.
Chuẩn Đề có chút động dung.
- Tiểu tử, hiện tại mới thông suốt có chút muộn rồi!
Trong lúc nói, hắn cười lạnh bắt đầu vũ động Thất Bảo Diệu Thụ, trực tiếp hướng về phía Chu Báo đánh tới, căn bản là không có cấp cho Chu Báo một cơ hội nào.
Chỉ là, lúc này Thất Bảo Diệu Thụ của hắn không ngờ lại bị ngăn cản, cách Chu Báo ba thước, một lá chắn thổ hoàng sắc từ hư không xuất hiện, che chắn ở bên ngoài.
Vừa nhìn thấy lá chắn thổ hoàng sắc này, sắc mặt Chuẩn Đề đại biến:
- Trấn Nguyên Tử, ngươi cũng muốn ngăn cản ta?
- Đạo huynh quá lời rồi, ta cùng với tiểu hữu này có chút trần duyên chưa dứt, hôm nay có mặt ở đây chính là giải thoát mối trần duyên này a!
Ở tại một chỗ sâu trong hư không, truyền tới một thanh âm điềm đạm.
- Hay cho một câu trần duyên còn chưa dứt, không biết khi nào trần duyên của ngươi với hắn mới hết đây?
- Một nén hương là đủ!
- Ta tại đây sẽ chờ ngươi đủ thời gian một nén hương.
Chuẩn Đề căm hận nói, ánh mắt gắt gao nhìn vào tấm thuẫn thổ hoàng sắc che chắn cho Chu Báo.
- Ngươi thực sự cho rằng, một nén hương là đủ cho hắn trở mình sao?
Trong lúc nói, Thất Bảo Diệu Thụ trong tay một lần nữa hung hăng đánh vào bên trên bề mặt tấm thuẫn thổ hoàng sắc dẫn đến một trận rung động, thế nhưng tấm thuẫn cũng không có tan vỡ.
- Ta nói một nén hương là một nén hương!
Trấn Nguyên Tử nói.
- Lấy thực lực hiện tại của ngươi muốn phá tấm thuẫn này nhất định phải mất thời gian một nén hương, nếu không động thủ, thì một nén hương sau ta sẽ thu hồi nó, ngươi cần gì phải cố sức.
- Hừ!
Chuẩn Đề hừ lạnh một tiếng, cũng thu hồi Thất Bảo Diệu Thụ.
Bây giờ hắn còn chưa khôi phục lại thời kỳ toàn thịnh, mà tên Trấn Nguyên Tử này so với cự viên màu vàng kia khác nhau hoàn toàn, hắn chính là một trong những chúa tể, về địa vị không kém lắm so với mình, lấy trạng thái hiện tại của mình muốn đánh vỡ tấm thuẫn của hắn là không có khả năng, bởi vậy hắn thu lại Thất Bảo Diệu Thụ, nhìn chằm chằm vào Chu Báo.
Mà lúc này, Chu Báo hoàn toàn lâm vào một cảnh giới kỳ diệu.
Bên trong ý thức hải, hắn tiếp thu nội dung cực kỳ đơn giản từ tia ba động tinh thần thần bí kia, đó là tu luyện Lực chi cực cảnh, hiểu được làm sao có thể đánh nát hư không. Đối phương chỉ cho mình phương pháp tu luyện tâm đắc không chút bảo lưu nào, thế nhưng hiển nhiên chỉ thế này thôi còn chưa đủ, nhiều năm trôi qua hắn tu luyện Thất Bảo Kỳ Ảo, cho nên đối với sự cảm ngộ về nó vượt rất xa những thứ khác, đến nỗi khiến cho hắn có chút năng lực lý giải về nó, nhưng loại phương pháp đó lại không thích hợp với loại cảm ngộ Lực chi cực cảnh này.
Cho dù được đối phương hỗ trợ, hắn cũng không thể trong thời gian ngắn mà lĩnh ngộ được, vừa nãy cự viên màu vàng kia hiện thân thoáng cái bị Chuẩn Đề càn quét, thế nhưng lại lưu lại một bộ tinh đồ cũng khiến trong lòng hắn cả kinh.
Bộ tinh đồ kia, cùng với Quyền ý mà thời thiếu niên đối mặt với sống chết đều có hiệu quả như nhau, hoặc nói, trong nháy mắt bắt được một tia linh cảm, linh cảm hiện lên luôn đột nhiên như vậy, cũng không biết tại sao, hắn bỏ đi tất cả sở học bình sinh, việc duy nhất hắn làm hiện giờ là thúc dụng chân nguyên nội khí toàn thân, ngưng tụ vào hai tay, thần niệm tập trung, đẩy quyền ý ra phía bên ngoài khiến cho không gian hư vô bên ngoài một lần nữa dậy sóng, cũng không tồn tại tinh hệ, cũng không tồn tại hư không, cũng không có hắc nhật, sở hữu tất cả là một tinh thể hắc sắc, đúng vậy, là tinh thể hắc sắc, không phải là hắc sắc thái dương.
Hắc ám, tỉ mỉ, thâm trầm, nội liễm!
Hắc sắc tinh thể tựa hồ như toàn bộ vũ trụ đều cô đặc tại một điểm tựa hồ ẩn chứa toàn bộ tinh hoa của vũ trụ, một loại khí thế khiến cho con người ta hoảng sợ bắt đầu tràn ra.
- Chết tiệt!
Cỗ khí thế quỷ dị kia xuyên qua tấm thuẫn bài khiến cho Chuẩn Đề cảm thấy một tia cảm giác quen thuộc, chính là cảm giác này, khiến cho hắn liên tưởng tới một thứ cực kỳ không tốt. Năm đó, hắn muốn Đoạt Xá cự viên màu vàng kia cũng thập phần thuận lợi như hiện nay, nhưng vào thời khắc then chốt, trên bầu trời tản mát ra loại khí tức như thế này khiến cho hắn thất bại trong gang tấc, lẽ nào, hôm nay lịch sử sẽ tái hiện lại?
Không được, lịch sử tuyệt đối không được tái hiện!
Suy nghĩ được điểm này trong mắt Chuẩn Đề hiện lên một đạo hung quang, Thất Bảo Diệu Thụ tuôn ra một trận quang mang sáng lạn, hung hăng công kích vào tấm thuẫn bài kia.
Trong nháy mắt tấm thuẫn bài biến mất, thân hình Chuẩn Đề như quỷ mị xuất hiện gần Chu Báo, xuất ra một trảo mãnh liệt hướng về phía mi tâm Chu Báo, hắc quang trên ngón tay chớp động, muốn một kích diệt sát Chu Báo.
- Toái diệt tuyệt trảo!!
Khí tức âm lãnh bao phủ toàn bộ không gian, không ngừng biến đối, mà lucs này Chu Báo còn đang ở trong cảm ngộ của chính mình, quyền ý vừa mới xuất ra ngoài không lâu dưới luồng khí tức âm lãnh này bắt đầu thu liễm.
- Lúc này, cho dù là Trấn Nguyên Tử hiện thế cũng không thể nào cứu thoát được ngươi!
Thi triển ra Toái diệt tuyệt trảo, sắc mặt Chuẩn Đề nhất thời biến thành dữ tợn.
- Hiện tại ta cũng không cần hắn đến nữa!
Tới bước này Chu Báo cũng khẽ thở dài một tiếng, biết đã tới thời khắc sinh tử, quyền ý của hắn tuy rằng còn chưa hoàn toàn ngưng tụ thế nhưng hắn cũng nhìn ra chiêu thức Thoái diệt tuyệt trảo của Chuẩn Đề khí thế mười phần ra sao, thế nhưng vào lúc nó đánh nát tấm thuẫn bài thổ hoàng sắc kia cũng là lúc nỏ mạnh hết đà, vô luân như thế nào tấm thuẫn bài kia cũng là an bài của Trấn Nguyên Tử, Trấn Nguyên Tử nói muốn hắn đợi thời gian một nén hương, tự nhiên sẽ có mặt ở đây, tuy rằng hiện tại không cần đến thời gian một nén hương hắn cũng bị Chuản Đề đánh bại, thế nhưng Chu Báo cũng tin tưởng, để làm được điều này Chuẩn Đè cũng phải trả một cái giá thật lớn.
Bởi vậy, Chu Báo cho rằng bản thân còn có con át chủ bài cuối cùng.
Oanh!!
Lúc này hắn thân là Thông Thiên đại thánh, vô luận là thân thể hay thần hồn, hoặc là nội khí đều trải qua rèn luyện của Thiên Tiên kiếp, vô luận là số lượng hay chất lượng đều được đề thăng tới mức cực đại.
Loại đề thăng này là đề thăng về chất, là đề thăng có tính nhảy vọt, so với trước khi tiến vào Thông Thiên đại thánh đó chính là một trời một biển.
Từ khi đạt được thành tựu Thông Thiên đại thánh hắn một mực vận dụng Thất Bảo Diệu Thụ tranh đấu cùng Chuẩn Đề, đây là lần đầu tiên hắn toàn lực vận chuyển nội khí trong cơ thể. Lúc này chân nguyên trong cơ thể hắn dưới thiên kiếp đã hoàn toàn hòa thành một thể, vô luận là thần lực của thiên thần hay Động Huyền Thần Quang của Yêu viên, hay Băng Phách Thần Quang lúc này đều ngưng tụ thành một thể, hóa thành một đạo chân nguyên hắc sắc, xoay quanh trong thân thể hắn, dưới sự thúc động của hắn, hắc sắc chân nguyên bành trướng lên, ở phía sau hắn tại thành một tinh thể hắc sắc, uy áp to lớn cũng được phát ra từ nó, dưới khí thế đó, Chu Báo không ngờ bắt đầu dần dần chống lại Chuẩn Đề.
Chuẩn Đề có chút động dung.
- Tiểu tử, hiện tại mới thông suốt có chút muộn rồi!
Trong lúc nói, hắn cười lạnh bắt đầu vũ động Thất Bảo Diệu Thụ, trực tiếp hướng về phía Chu Báo đánh tới, căn bản là không có cấp cho Chu Báo một cơ hội nào.
Chỉ là, lúc này Thất Bảo Diệu Thụ của hắn không ngờ lại bị ngăn cản, cách Chu Báo ba thước, một lá chắn thổ hoàng sắc từ hư không xuất hiện, che chắn ở bên ngoài.
Vừa nhìn thấy lá chắn thổ hoàng sắc này, sắc mặt Chuẩn Đề đại biến:
- Trấn Nguyên Tử, ngươi cũng muốn ngăn cản ta?
- Đạo huynh quá lời rồi, ta cùng với tiểu hữu này có chút trần duyên chưa dứt, hôm nay có mặt ở đây chính là giải thoát mối trần duyên này a!
Ở tại một chỗ sâu trong hư không, truyền tới một thanh âm điềm đạm.
- Hay cho một câu trần duyên còn chưa dứt, không biết khi nào trần duyên của ngươi với hắn mới hết đây?
- Một nén hương là đủ!
- Ta tại đây sẽ chờ ngươi đủ thời gian một nén hương.
Chuẩn Đề căm hận nói, ánh mắt gắt gao nhìn vào tấm thuẫn thổ hoàng sắc che chắn cho Chu Báo.
- Ngươi thực sự cho rằng, một nén hương là đủ cho hắn trở mình sao?
Trong lúc nói, Thất Bảo Diệu Thụ trong tay một lần nữa hung hăng đánh vào bên trên bề mặt tấm thuẫn thổ hoàng sắc dẫn đến một trận rung động, thế nhưng tấm thuẫn cũng không có tan vỡ.
- Ta nói một nén hương là một nén hương!
Trấn Nguyên Tử nói.
- Lấy thực lực hiện tại của ngươi muốn phá tấm thuẫn này nhất định phải mất thời gian một nén hương, nếu không động thủ, thì một nén hương sau ta sẽ thu hồi nó, ngươi cần gì phải cố sức.
- Hừ!
Chuẩn Đề hừ lạnh một tiếng, cũng thu hồi Thất Bảo Diệu Thụ.
Bây giờ hắn còn chưa khôi phục lại thời kỳ toàn thịnh, mà tên Trấn Nguyên Tử này so với cự viên màu vàng kia khác nhau hoàn toàn, hắn chính là một trong những chúa tể, về địa vị không kém lắm so với mình, lấy trạng thái hiện tại của mình muốn đánh vỡ tấm thuẫn của hắn là không có khả năng, bởi vậy hắn thu lại Thất Bảo Diệu Thụ, nhìn chằm chằm vào Chu Báo.
Mà lúc này, Chu Báo hoàn toàn lâm vào một cảnh giới kỳ diệu.
Bên trong ý thức hải, hắn tiếp thu nội dung cực kỳ đơn giản từ tia ba động tinh thần thần bí kia, đó là tu luyện Lực chi cực cảnh, hiểu được làm sao có thể đánh nát hư không. Đối phương chỉ cho mình phương pháp tu luyện tâm đắc không chút bảo lưu nào, thế nhưng hiển nhiên chỉ thế này thôi còn chưa đủ, nhiều năm trôi qua hắn tu luyện Thất Bảo Kỳ Ảo, cho nên đối với sự cảm ngộ về nó vượt rất xa những thứ khác, đến nỗi khiến cho hắn có chút năng lực lý giải về nó, nhưng loại phương pháp đó lại không thích hợp với loại cảm ngộ Lực chi cực cảnh này.
Cho dù được đối phương hỗ trợ, hắn cũng không thể trong thời gian ngắn mà lĩnh ngộ được, vừa nãy cự viên màu vàng kia hiện thân thoáng cái bị Chuẩn Đề càn quét, thế nhưng lại lưu lại một bộ tinh đồ cũng khiến trong lòng hắn cả kinh.
Bộ tinh đồ kia, cùng với Quyền ý mà thời thiếu niên đối mặt với sống chết đều có hiệu quả như nhau, hoặc nói, trong nháy mắt bắt được một tia linh cảm, linh cảm hiện lên luôn đột nhiên như vậy, cũng không biết tại sao, hắn bỏ đi tất cả sở học bình sinh, việc duy nhất hắn làm hiện giờ là thúc dụng chân nguyên nội khí toàn thân, ngưng tụ vào hai tay, thần niệm tập trung, đẩy quyền ý ra phía bên ngoài khiến cho không gian hư vô bên ngoài một lần nữa dậy sóng, cũng không tồn tại tinh hệ, cũng không tồn tại hư không, cũng không có hắc nhật, sở hữu tất cả là một tinh thể hắc sắc, đúng vậy, là tinh thể hắc sắc, không phải là hắc sắc thái dương.
Hắc ám, tỉ mỉ, thâm trầm, nội liễm!
Hắc sắc tinh thể tựa hồ như toàn bộ vũ trụ đều cô đặc tại một điểm tựa hồ ẩn chứa toàn bộ tinh hoa của vũ trụ, một loại khí thế khiến cho con người ta hoảng sợ bắt đầu tràn ra.
- Chết tiệt!
Cỗ khí thế quỷ dị kia xuyên qua tấm thuẫn bài khiến cho Chuẩn Đề cảm thấy một tia cảm giác quen thuộc, chính là cảm giác này, khiến cho hắn liên tưởng tới một thứ cực kỳ không tốt. Năm đó, hắn muốn Đoạt Xá cự viên màu vàng kia cũng thập phần thuận lợi như hiện nay, nhưng vào thời khắc then chốt, trên bầu trời tản mát ra loại khí tức như thế này khiến cho hắn thất bại trong gang tấc, lẽ nào, hôm nay lịch sử sẽ tái hiện lại?
Không được, lịch sử tuyệt đối không được tái hiện!
Suy nghĩ được điểm này trong mắt Chuẩn Đề hiện lên một đạo hung quang, Thất Bảo Diệu Thụ tuôn ra một trận quang mang sáng lạn, hung hăng công kích vào tấm thuẫn bài kia.
Trong nháy mắt tấm thuẫn bài biến mất, thân hình Chuẩn Đề như quỷ mị xuất hiện gần Chu Báo, xuất ra một trảo mãnh liệt hướng về phía mi tâm Chu Báo, hắc quang trên ngón tay chớp động, muốn một kích diệt sát Chu Báo.
- Toái diệt tuyệt trảo!!
Khí tức âm lãnh bao phủ toàn bộ không gian, không ngừng biến đối, mà lucs này Chu Báo còn đang ở trong cảm ngộ của chính mình, quyền ý vừa mới xuất ra ngoài không lâu dưới luồng khí tức âm lãnh này bắt đầu thu liễm.
- Lúc này, cho dù là Trấn Nguyên Tử hiện thế cũng không thể nào cứu thoát được ngươi!
Thi triển ra Toái diệt tuyệt trảo, sắc mặt Chuẩn Đề nhất thời biến thành dữ tợn.
- Hiện tại ta cũng không cần hắn đến nữa!
Tới bước này Chu Báo cũng khẽ thở dài một tiếng, biết đã tới thời khắc sinh tử, quyền ý của hắn tuy rằng còn chưa hoàn toàn ngưng tụ thế nhưng hắn cũng nhìn ra chiêu thức Thoái diệt tuyệt trảo của Chuẩn Đề khí thế mười phần ra sao, thế nhưng vào lúc nó đánh nát tấm thuẫn bài thổ hoàng sắc kia cũng là lúc nỏ mạnh hết đà, vô luân như thế nào tấm thuẫn bài kia cũng là an bài của Trấn Nguyên Tử, Trấn Nguyên Tử nói muốn hắn đợi thời gian một nén hương, tự nhiên sẽ có mặt ở đây, tuy rằng hiện tại không cần đến thời gian một nén hương hắn cũng bị Chuản Đề đánh bại, thế nhưng Chu Báo cũng tin tưởng, để làm được điều này Chuẩn Đè cũng phải trả một cái giá thật lớn.
Bởi vậy, Chu Báo cho rằng bản thân còn có con át chủ bài cuối cùng.
Oanh!!