Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1782
Tu sĩ Tiên Giới không phải lần đầu tiên nhìn thấy hư không, sự thực, đại đa số trong bọn họ đã từng ngao du qua hư không, thế nhưng chưa từng một lần có cảm giác như bây giờ, cảm giác được sự kinh khủng của hư không, hắc động trống trải âm u giữa hư không kia, không chút che dấu nào tỏa ra sát khí vô tận.
Dưới cỗ sát khí trước mặt này, ngay cả Thiên Tiên chi kiếp và Mạt Pháp chi kiếp đều có vẻ nhún nhường, thua kém.
Chợt lúc đó một đạo ngũ sắc quang hoa lóa mắt xuất hiện trong hư không xoát một cái liền hạ cuống.
Hàn quang trong mắt Chuẩn Đề đại thịnh.
- Ngươi là người thứ nhất xuất thủ sao? Vậy đến đi!
Thất Bảo Kỳ Ảo trong tay run lên, vạn đóa kim liên xuất hiện, nghênh đón ngũ sắc thần quang.
- Chuẩn Đề, ngươi thụt lùi đi rất nhiều!
Bên trong hư không, một thanh âm sắc bén truyền ra:
- Cho dù ngươi có hoàn toàn sống lại, ngươi cho là ngươi có thể còn có uy phong như trước đây sao?
- Ngươi hiện tại cũng không uy phong chút nào!
Chuẩn Đề cười lạnh.
- Dưới tầng tầng lớp lớp rằng buộc này, đã là lực lượng cực mạnh ngươi có thể phóng ra, nếu không làm gì được ta thì cần gì phải ở đây tốn nước bọt?
- Hừ, ta muốn nhìn xem, ngươi có thể vượt qua được một kiếp này hay không!
Thanh âm mở ảo trong hư không như biến mất, thiên địa trong lúc đó dường như khôi phục lại sự bình thường.
Ngũ sắc thần quang đánh xuống một lúc, dường như tất cả như sóng yên biển lặng, Thất Bảo Diệu Thụ bị thương, nhưng không trọng yếu cho lắm, mà Thiên Tiên chi kiếp vẫn không thể gây ra thương tổn cho Chuẩn Đề, mà Chuẩn Đề cũng có tâm tư lấy bất biến ứng vạn biến, chỉ còn chờ Thiên Tiên kiếp qua mà thôi.
Đương nhiên, hắn cũng hiểu rõ, mọi chuyện không có khả năng thuật lợi như vậy, công kích của Ngũ sắc thần quang chỉ là của một người mà thôi, kế tiếp, công kích sẽ càng thêm mãnh liệt.
Quả nhiên, hắc động bên trong hư không không bình yên được bao lâu, lại một lần nữa xảy ra biến hóa, một chiếc Bạch Ngọc Như Ý cách không đánh tới, từ chỗ trống xuất hiện, một đường thẳng tắp đánh về phía Thất Bảo Diệu Thụ.
Thần sắc Chuẩn Đề căng thẳng, Thất Bảo Diệu Thụ trong tay liên tục lay động, vạn đóa kim liên thoáng hiện ra, cũng không chủ động nghênh tiếp như đối phó với ngũ sắc thần quang mà là chủ động phòng ngự.
Bạch Ngọc Như Ý kia dài một thước, hào quang không hiện, cũng không có nhiều uy thế, đường đi cũng chỉ có một, thế nhưng vô luận là bao nhiêu đóa kim liên cũng không thể ngăn trở nó, mỗi một đóa kim liên đụng tới nó đều bị đập cho nát bấy, cho đến khi Chuẩn Đề rơi vào đường cùng, bản thể Thất Bảo Diệu Thụ xoát một cái liền bay ra phía trước.
Oanh!!!
Bạch Ngọc Như Ý này bị bản thể Thất Bảo Diệu Thụ đánh bay ra ngoài nhưng cũng không bị bất cứ thương tổn gì, mà Chuẩn Đề cũng không còn bảo trì tư thế vững như thái sơn được nữa, như bị Bạch Ngọc Như Ý này đẩy lùi.
Một bước này, khí thế chung quanh nhất thời bị kiềm hãm, một đạo kiếm quang mạnh mẽ xuất hiện, điểm một điểm dưới trán của Chuẩn Đề, cùng lúc đó, chủ Nguyên Thần của Chu Báo đang ở bên trong ý thức hải độ Thiên Tiên kiếp dường như cũng cảm ứng được cái gì đó, cũng động đậy, vốn ban đầu Nguyên Thần Chu Báo rất nhỏ thoáng cái liền to ra, Nguyên Thần của Chuẩn Đề vừa thấy chủ Nguyên Thần của Chu Báo xảy ra biến động, lập tức sóng gió nổi lên, dường như muốn đem hắn thôn phệ, thế nhưng một đạo kiếm quang lại hiện lên bên trong ý thức hải, nhoáng cái liền chém rạn nứt Nguyên Thần của Chuẩn Đề.
Rống!!
Nguyên Thần Chuẩn Đề phát ra tiếng rít gào phẫn nộ, dưới sự uy áp của đạo kiếm quang rút cục cũng lui trở về, Nguyên Thần khổng lồ của hắn bắn đầu co rút lại, cuối cùng ở bên trong ý thức hải vô tận hóa thành một điểm sáng, điểm sáng này bắt đầu biến hóa thành dáng dấp một thanh bào đạo nhân.
Đạo nhân này dung mạo tiên phong đạo cốt, thần sắc mang theo phẫn nộ giận dữ hét lớn:
- Tốt, tốt, không ngờ dưới tình huống như vậy ngươi còn dám xuất thủ, xem ra tiểu tử ngươi có đủ lòng tin, ta muốn nhìn xem ngươi có thể trở mình hay không?
Bên trong ý thức hải, kiếm quang rơi rụng từng chút một, một thanh âm như có như không quanh quẩn bên trong ý thức hải:
- Chuẩn Đề, không nên tức giận như vậy, ta và bọn họ giống nhau, chỉ có một lần cơ hội xuất thủ, nếu hiện tại ta đã xuất thủ rồi, chuyện tình sau này ta tuyệt sẽ không can thiệp!
- Hừ!
Khi đó, Nguyên Thần của Chu Báo dường như bị một thứ gì đó thật lớn kích thích, mãnh liệt bạo phát, vốn ban đầu Nguyên Thần hắn như giọt nước nhỏ, hiện tại lại biến thành bồn nước, rồi lại biến thành con sông, rồi hóa thành biển, sau đó tiếp tục không ngừng mở rộng, trong chốc lát Nguyên Thần của hắn đã bằng với Nguyên Thần Chuẩn Đề khi trước, biến thành hải dương Nguyên Thần vô hạn. Vị trí của hắn với Chuẩn Đề trong lúc đó liền đảo lộn lại cho nhau, thế nhưng hắn lại không có chút đắc ý nào, hải dương Nguyên Thần kia tuy rằng đã lấp đầy ý thức hải, thế nhưng lại cách Nguyên Thần Chuẩn Đề rất xa, dường như Nguyên Thần hắn có ôn dịch vậy.
- Tiểu tử, vì sao ngươi lại có thể vượt qua Thiên Tiên kiếp?
Thấy Nguyên Thần của Chu Báo điên cuồng cuồn cuộn, sắc mặt Chuẩn Đề có chút không tốt, tuy rằng bên trong ý thức hải này Thiên Tiêp kiếp cũng không thực sự cường đại, thế nhưng đây chỉ là trong mắt hắn, đối với tên Chu Báo đẳng cấp Địa Tiên này mà nói, Thiên Tiên Kiếp của Thông Thiên đại thánh đủ để cho bọn họ chết hàng vạn lần.
Thế nhưng Chu Báo không có thời gian đáp lại câu hỏi của Chuẩn Đề, bởi vì khi Nguyên Thần hắn bành trướng chính là lúc một cỗ lực lượng thần bí bắt đầu dẫn dắt Nguyên Thần của hắn nhận biết linh giác, sự thay đổi của chu vi, giúp hắn nhận biết nơi đó, trong sát na đột phá sự ràng buộc của ý thức hải, chạy ra khỏi cơ thể và Thiên Tiên kiếp, sau đó hắn liền bị không gian dài vô tận kéo vào, lúc hiện ra linh giác của hắn đã tiến vào một thế giới xa xưa vô hạn.
Bên trong không gian này, thời gian trước mắt không ngừng di động.
Đây chính là bản nguyên của Thiên Địa vũ trụ, là khởi nguyên chi địa cũng là chỗ an toàn nhất.
Chính là chân không!!!
Thiên Tiên một khi chân chính vượt qua Thiên Tiên chi kiếp, liền có thể tự mình ký thác Nguyên Thần của bản thân vào bên trong chân không này, muôn đời bất hủ, bất diệt, như Chuẩn Đề kia, bị người ám toán ngủ say vô số kỷ nguyên cũng có vô số cơ hội sống lại.
Bên trong chân không này có chín tầng Thiên Tiên, Nguyên Thần ban đầu chỉ có thể ký thác vào ba tầng đầu tiên, theo sự tăng tưởng của thực lực mà có thể ký thác càng sâu, mà mỗi một khi Nguyên Thần ký thác vào sâu hơn đều cần hao tốn vô số kỷ nguyên, bởi vì bản thân Thiên Tiên vốn sinh ra đã vô cùng non nớt, như Ngọc Hoàng đại thánh vậy, trong một kỷ nguyên trở thành nhân vật phong vân, thế những cũng cũng chỉ có thể ký thác Nguyên Thần mình vào tầng thứ nhất, vĩnh viễn không thể tiến thêm, cho nên hắn mới đánh chủ ý lên thi hài Chuẩn Đề.
Đáng tiếc, Ngọc Hoàng đại đế dù sao cũng chỉ là nhân vật kéo dài kỷ nguyên mà thôi, tuy rằng chiếm được truyền thừa, thế nhưng tầm mắt lại bị hạn chế trong một kỷ nguyên, đánh giá quá cao thực lực của mình, bởi vậy mà chết.
Lúc này Chu Báo biết, hẳn là ở tầng thứ nhất của chân không, hắn cảm thấy một cỗ ý niệm tang thương cổ xưa ở chân không xuất hiện rồi biến mất, những đạo ý niệm, khí tức này đều là dấu vết do các Nguyên Thần lưu lại tầng thứ nhất.
Dưới cỗ sát khí trước mặt này, ngay cả Thiên Tiên chi kiếp và Mạt Pháp chi kiếp đều có vẻ nhún nhường, thua kém.
Chợt lúc đó một đạo ngũ sắc quang hoa lóa mắt xuất hiện trong hư không xoát một cái liền hạ cuống.
Hàn quang trong mắt Chuẩn Đề đại thịnh.
- Ngươi là người thứ nhất xuất thủ sao? Vậy đến đi!
Thất Bảo Kỳ Ảo trong tay run lên, vạn đóa kim liên xuất hiện, nghênh đón ngũ sắc thần quang.
- Chuẩn Đề, ngươi thụt lùi đi rất nhiều!
Bên trong hư không, một thanh âm sắc bén truyền ra:
- Cho dù ngươi có hoàn toàn sống lại, ngươi cho là ngươi có thể còn có uy phong như trước đây sao?
- Ngươi hiện tại cũng không uy phong chút nào!
Chuẩn Đề cười lạnh.
- Dưới tầng tầng lớp lớp rằng buộc này, đã là lực lượng cực mạnh ngươi có thể phóng ra, nếu không làm gì được ta thì cần gì phải ở đây tốn nước bọt?
- Hừ, ta muốn nhìn xem, ngươi có thể vượt qua được một kiếp này hay không!
Thanh âm mở ảo trong hư không như biến mất, thiên địa trong lúc đó dường như khôi phục lại sự bình thường.
Ngũ sắc thần quang đánh xuống một lúc, dường như tất cả như sóng yên biển lặng, Thất Bảo Diệu Thụ bị thương, nhưng không trọng yếu cho lắm, mà Thiên Tiên chi kiếp vẫn không thể gây ra thương tổn cho Chuẩn Đề, mà Chuẩn Đề cũng có tâm tư lấy bất biến ứng vạn biến, chỉ còn chờ Thiên Tiên kiếp qua mà thôi.
Đương nhiên, hắn cũng hiểu rõ, mọi chuyện không có khả năng thuật lợi như vậy, công kích của Ngũ sắc thần quang chỉ là của một người mà thôi, kế tiếp, công kích sẽ càng thêm mãnh liệt.
Quả nhiên, hắc động bên trong hư không không bình yên được bao lâu, lại một lần nữa xảy ra biến hóa, một chiếc Bạch Ngọc Như Ý cách không đánh tới, từ chỗ trống xuất hiện, một đường thẳng tắp đánh về phía Thất Bảo Diệu Thụ.
Thần sắc Chuẩn Đề căng thẳng, Thất Bảo Diệu Thụ trong tay liên tục lay động, vạn đóa kim liên thoáng hiện ra, cũng không chủ động nghênh tiếp như đối phó với ngũ sắc thần quang mà là chủ động phòng ngự.
Bạch Ngọc Như Ý kia dài một thước, hào quang không hiện, cũng không có nhiều uy thế, đường đi cũng chỉ có một, thế nhưng vô luận là bao nhiêu đóa kim liên cũng không thể ngăn trở nó, mỗi một đóa kim liên đụng tới nó đều bị đập cho nát bấy, cho đến khi Chuẩn Đề rơi vào đường cùng, bản thể Thất Bảo Diệu Thụ xoát một cái liền bay ra phía trước.
Oanh!!!
Bạch Ngọc Như Ý này bị bản thể Thất Bảo Diệu Thụ đánh bay ra ngoài nhưng cũng không bị bất cứ thương tổn gì, mà Chuẩn Đề cũng không còn bảo trì tư thế vững như thái sơn được nữa, như bị Bạch Ngọc Như Ý này đẩy lùi.
Một bước này, khí thế chung quanh nhất thời bị kiềm hãm, một đạo kiếm quang mạnh mẽ xuất hiện, điểm một điểm dưới trán của Chuẩn Đề, cùng lúc đó, chủ Nguyên Thần của Chu Báo đang ở bên trong ý thức hải độ Thiên Tiên kiếp dường như cũng cảm ứng được cái gì đó, cũng động đậy, vốn ban đầu Nguyên Thần Chu Báo rất nhỏ thoáng cái liền to ra, Nguyên Thần của Chuẩn Đề vừa thấy chủ Nguyên Thần của Chu Báo xảy ra biến động, lập tức sóng gió nổi lên, dường như muốn đem hắn thôn phệ, thế nhưng một đạo kiếm quang lại hiện lên bên trong ý thức hải, nhoáng cái liền chém rạn nứt Nguyên Thần của Chuẩn Đề.
Rống!!
Nguyên Thần Chuẩn Đề phát ra tiếng rít gào phẫn nộ, dưới sự uy áp của đạo kiếm quang rút cục cũng lui trở về, Nguyên Thần khổng lồ của hắn bắn đầu co rút lại, cuối cùng ở bên trong ý thức hải vô tận hóa thành một điểm sáng, điểm sáng này bắt đầu biến hóa thành dáng dấp một thanh bào đạo nhân.
Đạo nhân này dung mạo tiên phong đạo cốt, thần sắc mang theo phẫn nộ giận dữ hét lớn:
- Tốt, tốt, không ngờ dưới tình huống như vậy ngươi còn dám xuất thủ, xem ra tiểu tử ngươi có đủ lòng tin, ta muốn nhìn xem ngươi có thể trở mình hay không?
Bên trong ý thức hải, kiếm quang rơi rụng từng chút một, một thanh âm như có như không quanh quẩn bên trong ý thức hải:
- Chuẩn Đề, không nên tức giận như vậy, ta và bọn họ giống nhau, chỉ có một lần cơ hội xuất thủ, nếu hiện tại ta đã xuất thủ rồi, chuyện tình sau này ta tuyệt sẽ không can thiệp!
- Hừ!
Khi đó, Nguyên Thần của Chu Báo dường như bị một thứ gì đó thật lớn kích thích, mãnh liệt bạo phát, vốn ban đầu Nguyên Thần hắn như giọt nước nhỏ, hiện tại lại biến thành bồn nước, rồi lại biến thành con sông, rồi hóa thành biển, sau đó tiếp tục không ngừng mở rộng, trong chốc lát Nguyên Thần của hắn đã bằng với Nguyên Thần Chuẩn Đề khi trước, biến thành hải dương Nguyên Thần vô hạn. Vị trí của hắn với Chuẩn Đề trong lúc đó liền đảo lộn lại cho nhau, thế nhưng hắn lại không có chút đắc ý nào, hải dương Nguyên Thần kia tuy rằng đã lấp đầy ý thức hải, thế nhưng lại cách Nguyên Thần Chuẩn Đề rất xa, dường như Nguyên Thần hắn có ôn dịch vậy.
- Tiểu tử, vì sao ngươi lại có thể vượt qua Thiên Tiên kiếp?
Thấy Nguyên Thần của Chu Báo điên cuồng cuồn cuộn, sắc mặt Chuẩn Đề có chút không tốt, tuy rằng bên trong ý thức hải này Thiên Tiêp kiếp cũng không thực sự cường đại, thế nhưng đây chỉ là trong mắt hắn, đối với tên Chu Báo đẳng cấp Địa Tiên này mà nói, Thiên Tiên Kiếp của Thông Thiên đại thánh đủ để cho bọn họ chết hàng vạn lần.
Thế nhưng Chu Báo không có thời gian đáp lại câu hỏi của Chuẩn Đề, bởi vì khi Nguyên Thần hắn bành trướng chính là lúc một cỗ lực lượng thần bí bắt đầu dẫn dắt Nguyên Thần của hắn nhận biết linh giác, sự thay đổi của chu vi, giúp hắn nhận biết nơi đó, trong sát na đột phá sự ràng buộc của ý thức hải, chạy ra khỏi cơ thể và Thiên Tiên kiếp, sau đó hắn liền bị không gian dài vô tận kéo vào, lúc hiện ra linh giác của hắn đã tiến vào một thế giới xa xưa vô hạn.
Bên trong không gian này, thời gian trước mắt không ngừng di động.
Đây chính là bản nguyên của Thiên Địa vũ trụ, là khởi nguyên chi địa cũng là chỗ an toàn nhất.
Chính là chân không!!!
Thiên Tiên một khi chân chính vượt qua Thiên Tiên chi kiếp, liền có thể tự mình ký thác Nguyên Thần của bản thân vào bên trong chân không này, muôn đời bất hủ, bất diệt, như Chuẩn Đề kia, bị người ám toán ngủ say vô số kỷ nguyên cũng có vô số cơ hội sống lại.
Bên trong chân không này có chín tầng Thiên Tiên, Nguyên Thần ban đầu chỉ có thể ký thác vào ba tầng đầu tiên, theo sự tăng tưởng của thực lực mà có thể ký thác càng sâu, mà mỗi một khi Nguyên Thần ký thác vào sâu hơn đều cần hao tốn vô số kỷ nguyên, bởi vì bản thân Thiên Tiên vốn sinh ra đã vô cùng non nớt, như Ngọc Hoàng đại thánh vậy, trong một kỷ nguyên trở thành nhân vật phong vân, thế những cũng cũng chỉ có thể ký thác Nguyên Thần mình vào tầng thứ nhất, vĩnh viễn không thể tiến thêm, cho nên hắn mới đánh chủ ý lên thi hài Chuẩn Đề.
Đáng tiếc, Ngọc Hoàng đại đế dù sao cũng chỉ là nhân vật kéo dài kỷ nguyên mà thôi, tuy rằng chiếm được truyền thừa, thế nhưng tầm mắt lại bị hạn chế trong một kỷ nguyên, đánh giá quá cao thực lực của mình, bởi vậy mà chết.
Lúc này Chu Báo biết, hẳn là ở tầng thứ nhất của chân không, hắn cảm thấy một cỗ ý niệm tang thương cổ xưa ở chân không xuất hiện rồi biến mất, những đạo ý niệm, khí tức này đều là dấu vết do các Nguyên Thần lưu lại tầng thứ nhất.