Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-33
Chương 33: Bữa cơm gia đình
Và sau ngày thì kì thi học kì đã kết thúc. Chưa có khi môn mà thi xong môn lí mà vui như thế này thật. Nó về soi đáp án mà đúng gần 80% rồi còn có mấy câu nó không biết đánh mò nên cũng không nhớ mình khoanh đáp án nào nữa. Nói chung kết quả này là ok rồi, không còn lo điểm lí thấp nữa
Thi xong thì việc đầu tiên của nó là đi ăn uống một bữa no nê. Nó nói rồi thi học kì xong là từ giờ đến tết là chỉ có việc ăn chơi bung xõa thôi. Ngày mai trường nó lại tiếp tục được nghỉ để thầy cô chấm bài vì thế nó sẽ có một vé sang Mỹ thăm mọi người. Nghĩ đến được gặp người thân và bạn bè bên đó là nó thấy vui rồi
Chiều hôm trước chuyến bay nó phải đi siêu thị mua một đống quà cho con bạn thân nó. và càng phải mua quà cho mọi người bên đó rồi. Người nhà nó thích ăn mấy loại bánh bên này lắm nên nó mua sương sương 2 thùng chứ không nhiều đâu. Sau mấy tiếng đồng hồ lăn xả đi hết nơi này đến nơi khác thì nó đã mua được cả một xe quà cho tất cả anh em họ hàng, bạn bè bên đó rồi. Và món quà dành cho bạn thân nó là đặc biệt nhất, nó phải xếp hàng 2 tiếng mà xin được đấy( món quà sẽ được My mở ở tập sau)
Sang đến Mỹ đã là 7h sáng rồi, nó bay lúc lúc nửa đêm cùng với ba mẹ á. Sang đến nơi là nó mệt rã rời, ngồi máy bay mệt thật sự. Sau đó tụi nó được chú chở về nhà nội trước. Nhà nội với nhà ngoại cách nhau khoảng 3km thôi nên đi lại cũng tiện
Đến nơi thì xa xa đã thấy ông bà nó đang đứng đợi rồi. Xuống xe liền là chạy thẳng lại ôm chầm lấy ông bà. Nó khóc thúc thít khi nhìn thấy hai người, nó nhó hai người lắm. Nó bật khóc như một đứa trẻ lâu lắm mới được trở về nhà mình, nó nhớ lắm cái cảm giác được ông bà yêu thương này lắm. Nó về Việt Nam cũng được 5 tháng rồi, 5 tháng này không được gặp mọi người thì nó mới biết được cảm giác xa mọi người thật không dễ chịu
Ăn trưa xong ở nhà nội thì nhà nó lại đi tới nhà ngoại. Ở nhà ngoại thì người đông hơn. Bên nội thì chỉ có gia đình nhà nó vì ba nội chỉ có một người con là ba nó thôi. Còn bên nhà ngoại thì có cả gia đình cậu nó nữa. Cậu nó là anh em sinh đôi với mẹ nó đấy, mẹ nó bảo mẹ chỉ sinh sau cậu một phút thôi. Cậu nó đã lấy vợ và đã có hai đứa con rồi. Nhưng mà toàn là con trai cả, chỉ mỗi nó là cháu gái thôi mà nó lại nhỏ nhất trong nhà nữa nên nó rất được các anh và mọi người cưng chiều
Anh Thiên và anh Vũ là hai người con của cậu nó. Anh Thiên thì bằng tuổi anh trai nó, còn anh Vũ thì lớn hơn nó một tuổi nhưng nhìn chín chắn hơn nó nhiều. Nhưng mà phải nó là gen gia đình nó tốt thật sự. Ai ai cũng đẹp hết. Cảm ơn bà đã sinh ra người phụ nữ đẹp như mẹ và cảm ơn mẹ đã sinh ra một đứa con gái siêu đáng yêu siêu dễ thương như nó (bệnh tự luyến của nó không bao giờ bỏ được)
Đến chiều thì cả hai bên nhà nội ngoại cùng tập trung lại ăn một bữa cơm gia đình. Lâu lắm rồi cả hai bên mới tập trung như thế này, mà nó thì lâu rồi mới ăn một bữa cơm ngon như thế này. Chắc là do được ăn cùng mọi người á. Họ nói không sai, không gì ngon bằng bữa cơm gia đình là đúng mà
Và sau ngày thì kì thi học kì đã kết thúc. Chưa có khi môn mà thi xong môn lí mà vui như thế này thật. Nó về soi đáp án mà đúng gần 80% rồi còn có mấy câu nó không biết đánh mò nên cũng không nhớ mình khoanh đáp án nào nữa. Nói chung kết quả này là ok rồi, không còn lo điểm lí thấp nữa
Thi xong thì việc đầu tiên của nó là đi ăn uống một bữa no nê. Nó nói rồi thi học kì xong là từ giờ đến tết là chỉ có việc ăn chơi bung xõa thôi. Ngày mai trường nó lại tiếp tục được nghỉ để thầy cô chấm bài vì thế nó sẽ có một vé sang Mỹ thăm mọi người. Nghĩ đến được gặp người thân và bạn bè bên đó là nó thấy vui rồi
Chiều hôm trước chuyến bay nó phải đi siêu thị mua một đống quà cho con bạn thân nó. và càng phải mua quà cho mọi người bên đó rồi. Người nhà nó thích ăn mấy loại bánh bên này lắm nên nó mua sương sương 2 thùng chứ không nhiều đâu. Sau mấy tiếng đồng hồ lăn xả đi hết nơi này đến nơi khác thì nó đã mua được cả một xe quà cho tất cả anh em họ hàng, bạn bè bên đó rồi. Và món quà dành cho bạn thân nó là đặc biệt nhất, nó phải xếp hàng 2 tiếng mà xin được đấy( món quà sẽ được My mở ở tập sau)
Sang đến Mỹ đã là 7h sáng rồi, nó bay lúc lúc nửa đêm cùng với ba mẹ á. Sang đến nơi là nó mệt rã rời, ngồi máy bay mệt thật sự. Sau đó tụi nó được chú chở về nhà nội trước. Nhà nội với nhà ngoại cách nhau khoảng 3km thôi nên đi lại cũng tiện
Đến nơi thì xa xa đã thấy ông bà nó đang đứng đợi rồi. Xuống xe liền là chạy thẳng lại ôm chầm lấy ông bà. Nó khóc thúc thít khi nhìn thấy hai người, nó nhó hai người lắm. Nó bật khóc như một đứa trẻ lâu lắm mới được trở về nhà mình, nó nhớ lắm cái cảm giác được ông bà yêu thương này lắm. Nó về Việt Nam cũng được 5 tháng rồi, 5 tháng này không được gặp mọi người thì nó mới biết được cảm giác xa mọi người thật không dễ chịu
Ăn trưa xong ở nhà nội thì nhà nó lại đi tới nhà ngoại. Ở nhà ngoại thì người đông hơn. Bên nội thì chỉ có gia đình nhà nó vì ba nội chỉ có một người con là ba nó thôi. Còn bên nhà ngoại thì có cả gia đình cậu nó nữa. Cậu nó là anh em sinh đôi với mẹ nó đấy, mẹ nó bảo mẹ chỉ sinh sau cậu một phút thôi. Cậu nó đã lấy vợ và đã có hai đứa con rồi. Nhưng mà toàn là con trai cả, chỉ mỗi nó là cháu gái thôi mà nó lại nhỏ nhất trong nhà nữa nên nó rất được các anh và mọi người cưng chiều
Anh Thiên và anh Vũ là hai người con của cậu nó. Anh Thiên thì bằng tuổi anh trai nó, còn anh Vũ thì lớn hơn nó một tuổi nhưng nhìn chín chắn hơn nó nhiều. Nhưng mà phải nó là gen gia đình nó tốt thật sự. Ai ai cũng đẹp hết. Cảm ơn bà đã sinh ra người phụ nữ đẹp như mẹ và cảm ơn mẹ đã sinh ra một đứa con gái siêu đáng yêu siêu dễ thương như nó (bệnh tự luyến của nó không bao giờ bỏ được)
Đến chiều thì cả hai bên nhà nội ngoại cùng tập trung lại ăn một bữa cơm gia đình. Lâu lắm rồi cả hai bên mới tập trung như thế này, mà nó thì lâu rồi mới ăn một bữa cơm ngon như thế này. Chắc là do được ăn cùng mọi người á. Họ nói không sai, không gì ngon bằng bữa cơm gia đình là đúng mà