Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-503
Chương 503: Tiệc sinh nhật
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
“Gì thế?”
“Nhược Y ở dưới lầu, anh đi dẫn cô ấy lên đi.”
Chẳng mấy chốc cô đã trông thấy Cố Thần Trạch ăn mặc trang trọng, cố ý chải kiểu tóc khác bình thường, trẻ trung lạ kì, đầy vẻ hăng hái
Cố Thần Trạch cười tươi bước về phía Bạch Nhược Y, “Đến rồi à, anh dẫn em lên trên.“.
Bạch Nhược Y cười quan sát Cố Thần Trạch, “Hôm nay không phải sinh nhật anh, anh mặc thế này làm gì?” Cố Thần Trạch nhận quà trên tay Bạch Nhược Y một cách ga lăng, khẽ lắc, đoán bên trong là thứ gì, “Hôm nay là sinh nhật Chu Du, là bạn trai cô ấy, đương nhiên anh phải thể hiện thật3tốt trước mặt cô ấy rồi.” “Được rồi đấy, đều là mượn cớ cả, bạn bè của Chu Du có ai không biết bạn trai cô ấy là thái tử gia của Cố thị đâu, còn cần anh cố ý ăn vận nữa à?” Bạch Nhược Y cười, vỗ cánh tay Cố Thần Trạch, thầm nghĩ hai người họ ở bên nhau thật tốt
Không giống mình và Thẩm Đình Thâm, hai người đều cực đoan như thế, liều mạng muốn chiếm hữu đối phương, song lại muốn có được tự do
“Đến rồi.” Cố Thần Trạch mở cửa phòng trước một bước, tiếng ồn ào ở bên trong thoắt cái chui vào lỗ tai Bạch Nhược Y.
Bạch Nhược Y ngước mắt liền trông0thấy một căn phòng lớn, nhưng bên trong đã đứng đầy người rồi
Tuy Bạch Nhược Y nghe Chu Du nói cô ấy sẽ dẫn nhóm bạn xấu ngày trước đến, nhưng không ngờ bạn bè ngày trước của cô ấy lại nhiều đến vậy..
Một căn phòng bao đã sắp không chứa nổi nữa, cô và Cố Thần Trạch tìm được Chu Dụ trong đám người
Cô ấy cầm một ly Champagne trong tay, đang nói chuyện vui vẻ với bạn bè
Thấy Bạch Nhược Y đến, Chu Dụ tiến lên ôm cô, “Bảo bối, cô đến rồi à...”
Bạch Nhược Y cảm thấy Chu Du nói một câu mà mùi rượu trong miệng đã phà tới, nhưng thấy sắc mặt cô ấy không say cho5lắm, “Ừ, tôi đến rồi, chúc cô sinh nhật vui vẻ nhé.”
Lúc này Cố Thần Trạch vỗ vai Chu Du, nhíu mày nhìn cô ta, “Lúc anh không ở đây, em đã uống bao nhiêu rượu?”
“Chẳng bao nhiêu cả, chỉ haily thôi.” Chu Du bĩu môi, nũng nịu nói với Cố Thần Trạch.
Cố Thần Trạch trợn mắt, mới hai ly mà đã bắt đầu giống như biến thành người khác rồi.
Chu Du vừa nhìn đã trông thấy hộp quà Cố Thần Trạch cầm trong tay, mắt sáng lên, “Đây là quà Nhược Y tặng cho em à? Mau cho em xem.” Vừa nói, cô ta vừa vươn tay đoạt quà từ tay Cố Thần Trạch
Cố Thần Trạch cũng không tránh mà nhét4thẳng vào tay cô ta
Chỉ thấy cô ta nhanh nhẹn bóc hộp quà, bên trong là một sợi dây chuyền trắng bạc, nhỏ nhưng không đánh mất vẻ tinh tế.
Dưới ánh đèn trong phòng bao, nó hiện lên vô cùng đặc biệt, giá trị cao hơn không ít.
“Wow, mau đeo cho em!” Chu Dụ giơ dây chuyền lên, đòi Cố Thần Trạch đeo luôn cho mình
Cố Thần Trạch lắc đầu bất lực, nhỏ giọng nói một câu, “Còn nói là không say.” Song anh ta lại dịu dàng đeo dây chuyền cho bạn gái
Sau khi đeo xong, Chu Dụ mới hài lòng vỗ ngực, cười nhìn Bạch Nhược Y, “Vẫn là cô hiểu tối, dây chuyền cô tặng cũng khiến tôi thích9thú như thế.” “Ừm...” Bạch Nhược Y vốn sợ Chu Dụ sẽ không thích đồ mình tặng
Đây cũng là quà sinh nhật đầu tiên cô tặng người khác, vốn cũng không biết tặng gì mới tốt
Vừa khéo đợt trước Thẩm Đình Thâm đã tặng cô dây chuyền nên mới khiến cô có chút suy nghĩ, nghĩ mình nhận được dây chuyền thì rất vui, thế là bèn tặng cho Chu Dụ một sợi.
“Cô thích là được.” Bạch Nhược Y thở phào một hơi nhẹ nhõm
Chẳng mấy chốc, mấy người đó đã kéo Chu Du đi uống rượu, “Đến nào, thọ tinh* uống thêm mấy ly nữa, không uống được thì phải hát đấy nhé!”
(*) Chỉ người được chúc mừng sinh nhật
“Đúng đấy, nào, thọ tinh, cậu cứ trốn mãi làm gì.” Sau đó liền thấy mấy người kéo cưa đưa đẩy, kéo Chu Dụ sang một bên, trên bàn bên đó đủ loại chai rượu
Cố Thần Trạch bất lực thở dài rồi vỗ vai Bạch Nhược Y, chỉ vào chiếc bàn ở phía ngược lại, “Em thấy chiếc bàn đó không? Hội Trần Duệ và Hạ Tình Thiên ở bên đó, còn có một vài người khác nữa, nhưng đều là người hơi yên tĩnh, sẽ không chuốc rượu em
Em đến đó ngồi đi, anh phải đi xem Chu Du rồi, nếu không chẳng biết mấy người kia lại chuốc cho cô ấy uống bao nhiêu rượu nữa.”
“Ừm, được, em qua đó.” Bạch Nhược Y quả thực không thích trường hợp thể này, may là hội Trần Duệ cũng có mặt, nếu không cô cũng không biết nên làm gì mới tốt nữa.
Lúc Bạch Nhược Y đến gần hội Trần Duệ, Hạ Tình Thiên cười thân thiết, “Cô đến rồi à? Nào, ngồi bên cạnh tôi này.”
Đúng là vật họp theo loài, người chia theo bầy
Cảm giác Chu Dụ mang lại cho người ta là thân thiết thoải mái, bạn thân của cô ta - Hạ Tình Thiên cũng mang cho người ta thứ cảm giác thư thái.
Bạch Nhược Y gật đầu, ngồi bên cạnh Hạ Tình Thiên
Hạ Tình Thiên lấy cho cô một cốc nước cam, nhìn Chu Dụ bị đám người vây ở bên đó thì thở dài, “Vốn Chu Du muốn gọi vài người đến cho huyên náo chút, không ngờ mấy người bạn đó mỗi người dẫn theo một người, dẫn tới nhiều người như vậy, khiến bây giờ cô ấy cũng chẳng rảnh ngồi cùng chúng ta nữa.” Bạch Nhược Y cầm cốc nước cam lên uống một ngụm, đang định nói chuyện thì Trần Duệ lại vươn tay vỗ vai cô, “Cô ngồi đây làm gì? Ngồi đối diện đi!”
Bấy giờ Bạch Nhược Y mới ngước mắt nhìn phía đối diện, trên sofa ở phía đối diện có mấy cô gái chân dài ngực to.
Còn người ngồi chính giữa mặc bộ vest đen thẫm, khí thế lạnh lùng, khiến người ta không dám lại gần
Bạch Nhược Y thầm kêu một tiếng, quả nhiên anh cũng đến rồi ư?
Hạ Tình Thiên cũng nghe hiểu lời Trần Duệ, cười rồi đẩy vai Bạch Nhược Y, “Cô xem tôi này, tôi quên mất Thẩm Đình Thâm cũng ở đây luôn.” Nói đoạn, Hạ Tình Thiên lại ghé vào tai Bạch Nhược Y rồi khẽ nói, “Bởi vì sau khi anh ta đến thì một mực im lặng, uống nhiều rượu lắm, cho nên tôi cũng quên mất sự tồn tại của anh ta.” “Ờ..
ờm.” Rõ ràng phản ứng của Bạch Nhược Y hơi chậm, ngập ngừng một lúc lâu mới ngồi xuống bên phía Thẩm Đình Thâm
Nhưng cô không ngồi bên cạnh anh, giữa hai người còn cách nhau bởi hai cô gái.
Trần Duệ và Hạ Tình Thiên nhìn nhau một cái, nghĩ bụng hai người này làm sao vậy?
Mà lúc này, mấy cô gái ngồi ở một bên rõ ràng cũng hơi chán, “Đúng rồi, chúng ta cũng chơi trò chơi đi.” “Chơi gì thế?” Trần Duệ lập tức tiếp lời, trước đây cậu ta là “hoàng tử bé” của các hộp đêm, thích nhất là chơi trò chơi với mỹ nữ
Nếu không phải vì Hạ Tình Thiên còn ngồi bên cạnh thì khuôn mặt Trần Duệ đã nở hoa luôn rồi.
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
“Nhược Y ở dưới lầu, anh đi dẫn cô ấy lên đi.”
Chẳng mấy chốc cô đã trông thấy Cố Thần Trạch ăn mặc trang trọng, cố ý chải kiểu tóc khác bình thường, trẻ trung lạ kì, đầy vẻ hăng hái
Cố Thần Trạch cười tươi bước về phía Bạch Nhược Y, “Đến rồi à, anh dẫn em lên trên.“.
Bạch Nhược Y cười quan sát Cố Thần Trạch, “Hôm nay không phải sinh nhật anh, anh mặc thế này làm gì?” Cố Thần Trạch nhận quà trên tay Bạch Nhược Y một cách ga lăng, khẽ lắc, đoán bên trong là thứ gì, “Hôm nay là sinh nhật Chu Du, là bạn trai cô ấy, đương nhiên anh phải thể hiện thật3tốt trước mặt cô ấy rồi.” “Được rồi đấy, đều là mượn cớ cả, bạn bè của Chu Du có ai không biết bạn trai cô ấy là thái tử gia của Cố thị đâu, còn cần anh cố ý ăn vận nữa à?” Bạch Nhược Y cười, vỗ cánh tay Cố Thần Trạch, thầm nghĩ hai người họ ở bên nhau thật tốt
Không giống mình và Thẩm Đình Thâm, hai người đều cực đoan như thế, liều mạng muốn chiếm hữu đối phương, song lại muốn có được tự do
“Đến rồi.” Cố Thần Trạch mở cửa phòng trước một bước, tiếng ồn ào ở bên trong thoắt cái chui vào lỗ tai Bạch Nhược Y.
Bạch Nhược Y ngước mắt liền trông0thấy một căn phòng lớn, nhưng bên trong đã đứng đầy người rồi
Tuy Bạch Nhược Y nghe Chu Du nói cô ấy sẽ dẫn nhóm bạn xấu ngày trước đến, nhưng không ngờ bạn bè ngày trước của cô ấy lại nhiều đến vậy..
Một căn phòng bao đã sắp không chứa nổi nữa, cô và Cố Thần Trạch tìm được Chu Dụ trong đám người
Cô ấy cầm một ly Champagne trong tay, đang nói chuyện vui vẻ với bạn bè
Thấy Bạch Nhược Y đến, Chu Dụ tiến lên ôm cô, “Bảo bối, cô đến rồi à...”
Bạch Nhược Y cảm thấy Chu Du nói một câu mà mùi rượu trong miệng đã phà tới, nhưng thấy sắc mặt cô ấy không say cho5lắm, “Ừ, tôi đến rồi, chúc cô sinh nhật vui vẻ nhé.”
Lúc này Cố Thần Trạch vỗ vai Chu Du, nhíu mày nhìn cô ta, “Lúc anh không ở đây, em đã uống bao nhiêu rượu?”
“Chẳng bao nhiêu cả, chỉ haily thôi.” Chu Du bĩu môi, nũng nịu nói với Cố Thần Trạch.
Cố Thần Trạch trợn mắt, mới hai ly mà đã bắt đầu giống như biến thành người khác rồi.
Chu Du vừa nhìn đã trông thấy hộp quà Cố Thần Trạch cầm trong tay, mắt sáng lên, “Đây là quà Nhược Y tặng cho em à? Mau cho em xem.” Vừa nói, cô ta vừa vươn tay đoạt quà từ tay Cố Thần Trạch
Cố Thần Trạch cũng không tránh mà nhét4thẳng vào tay cô ta
Chỉ thấy cô ta nhanh nhẹn bóc hộp quà, bên trong là một sợi dây chuyền trắng bạc, nhỏ nhưng không đánh mất vẻ tinh tế.
Dưới ánh đèn trong phòng bao, nó hiện lên vô cùng đặc biệt, giá trị cao hơn không ít.
“Wow, mau đeo cho em!” Chu Dụ giơ dây chuyền lên, đòi Cố Thần Trạch đeo luôn cho mình
Cố Thần Trạch lắc đầu bất lực, nhỏ giọng nói một câu, “Còn nói là không say.” Song anh ta lại dịu dàng đeo dây chuyền cho bạn gái
Sau khi đeo xong, Chu Dụ mới hài lòng vỗ ngực, cười nhìn Bạch Nhược Y, “Vẫn là cô hiểu tối, dây chuyền cô tặng cũng khiến tôi thích9thú như thế.” “Ừm...” Bạch Nhược Y vốn sợ Chu Dụ sẽ không thích đồ mình tặng
Đây cũng là quà sinh nhật đầu tiên cô tặng người khác, vốn cũng không biết tặng gì mới tốt
Vừa khéo đợt trước Thẩm Đình Thâm đã tặng cô dây chuyền nên mới khiến cô có chút suy nghĩ, nghĩ mình nhận được dây chuyền thì rất vui, thế là bèn tặng cho Chu Dụ một sợi.
“Cô thích là được.” Bạch Nhược Y thở phào một hơi nhẹ nhõm
Chẳng mấy chốc, mấy người đó đã kéo Chu Du đi uống rượu, “Đến nào, thọ tinh* uống thêm mấy ly nữa, không uống được thì phải hát đấy nhé!”
(*) Chỉ người được chúc mừng sinh nhật
“Đúng đấy, nào, thọ tinh, cậu cứ trốn mãi làm gì.” Sau đó liền thấy mấy người kéo cưa đưa đẩy, kéo Chu Dụ sang một bên, trên bàn bên đó đủ loại chai rượu
Cố Thần Trạch bất lực thở dài rồi vỗ vai Bạch Nhược Y, chỉ vào chiếc bàn ở phía ngược lại, “Em thấy chiếc bàn đó không? Hội Trần Duệ và Hạ Tình Thiên ở bên đó, còn có một vài người khác nữa, nhưng đều là người hơi yên tĩnh, sẽ không chuốc rượu em
Em đến đó ngồi đi, anh phải đi xem Chu Du rồi, nếu không chẳng biết mấy người kia lại chuốc cho cô ấy uống bao nhiêu rượu nữa.”
“Ừm, được, em qua đó.” Bạch Nhược Y quả thực không thích trường hợp thể này, may là hội Trần Duệ cũng có mặt, nếu không cô cũng không biết nên làm gì mới tốt nữa.
Lúc Bạch Nhược Y đến gần hội Trần Duệ, Hạ Tình Thiên cười thân thiết, “Cô đến rồi à? Nào, ngồi bên cạnh tôi này.”
Đúng là vật họp theo loài, người chia theo bầy
Cảm giác Chu Dụ mang lại cho người ta là thân thiết thoải mái, bạn thân của cô ta - Hạ Tình Thiên cũng mang cho người ta thứ cảm giác thư thái.
Bạch Nhược Y gật đầu, ngồi bên cạnh Hạ Tình Thiên
Hạ Tình Thiên lấy cho cô một cốc nước cam, nhìn Chu Dụ bị đám người vây ở bên đó thì thở dài, “Vốn Chu Du muốn gọi vài người đến cho huyên náo chút, không ngờ mấy người bạn đó mỗi người dẫn theo một người, dẫn tới nhiều người như vậy, khiến bây giờ cô ấy cũng chẳng rảnh ngồi cùng chúng ta nữa.” Bạch Nhược Y cầm cốc nước cam lên uống một ngụm, đang định nói chuyện thì Trần Duệ lại vươn tay vỗ vai cô, “Cô ngồi đây làm gì? Ngồi đối diện đi!”
Bấy giờ Bạch Nhược Y mới ngước mắt nhìn phía đối diện, trên sofa ở phía đối diện có mấy cô gái chân dài ngực to.
Còn người ngồi chính giữa mặc bộ vest đen thẫm, khí thế lạnh lùng, khiến người ta không dám lại gần
Bạch Nhược Y thầm kêu một tiếng, quả nhiên anh cũng đến rồi ư?
Hạ Tình Thiên cũng nghe hiểu lời Trần Duệ, cười rồi đẩy vai Bạch Nhược Y, “Cô xem tôi này, tôi quên mất Thẩm Đình Thâm cũng ở đây luôn.” Nói đoạn, Hạ Tình Thiên lại ghé vào tai Bạch Nhược Y rồi khẽ nói, “Bởi vì sau khi anh ta đến thì một mực im lặng, uống nhiều rượu lắm, cho nên tôi cũng quên mất sự tồn tại của anh ta.” “Ờ..
ờm.” Rõ ràng phản ứng của Bạch Nhược Y hơi chậm, ngập ngừng một lúc lâu mới ngồi xuống bên phía Thẩm Đình Thâm
Nhưng cô không ngồi bên cạnh anh, giữa hai người còn cách nhau bởi hai cô gái.
Trần Duệ và Hạ Tình Thiên nhìn nhau một cái, nghĩ bụng hai người này làm sao vậy?
Mà lúc này, mấy cô gái ngồi ở một bên rõ ràng cũng hơi chán, “Đúng rồi, chúng ta cũng chơi trò chơi đi.” “Chơi gì thế?” Trần Duệ lập tức tiếp lời, trước đây cậu ta là “hoàng tử bé” của các hộp đêm, thích nhất là chơi trò chơi với mỹ nữ
Nếu không phải vì Hạ Tình Thiên còn ngồi bên cạnh thì khuôn mặt Trần Duệ đã nở hoa luôn rồi.