Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-396
Chương 396: Mua hết đi
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Nhắc tới chuyện này, Lý Lâm đành thở dài một hơi Anh ta không xem tin tức mỗi ngày mà cũng phiền muốn chết, nhưng lại không thể bảo Thẩm Đình Thâm quay về công ty Rõ ràng Thẩm Đình Thâm chỉ để Thẩm Đình Vũ thay mặt Tổng giám đốc quản lý công ty vài ba tháng thôi, vậy mà truyền thông đã bắt đầu viết bài lung tung nhảm nhí rồi Trái lại, dường như có người đứng sau quạt gió thổi lửa, ngay cả thân thể của Thẩm Đình Vũ cũng bị tìm ra “Bây giờ Thẩm Đình Thâm đang ở bên Mỹ, tạm thời chưa thể về được Thẩm Đình Vũ chỉ tạm thời thay mặt Tổng giám đốc quản lý mà thôi, không giống như truyền thống thổi phồng đâu” Tất nhiên Lý Lâm không thể nói nhiều về thân thể của Thẩm Đình2Vũ, điều anh ta có thể làm là nhắc nhở Chu Du một chút: “Tuy nhiên, tôi mong cô Chu hãy xem xét kỹ hạng mục hợp tác lần này với Thẩm thị, cẩn thận quyết định xem có muốn hợp tác với Thẩm thị chúng tôi hay không” “Ý anh là sao? Anh cũng không đồng ý lần hợp tác này ư? Tại sao?” Chu Dụ không rõ Hai nhà hợp tác, đối với Chu thì chắc chắn là chuyện tốt cơ mà
Nhưng Lý Lâm không phải người nhiều chuyện, anh ta sẽ không vô duyên vô cớ nhắc nhở cô ta
Lý Lâm vừa định mở miệng nói gì đó thì cửa phòng làm việc bị kéo từ trong ra, Thẩm Đình Vũ nhìn Chu Du với nụ cười khinh miệt
Tất nhiên Lý Lâm không thể nói gì nữa, anh ta đi theo sau Thẩm Đình Vũ, nhẹ7nhàng thả lỏng vai Điều này làm Chu Du rất khó hiểu, tuy nhiên cũng khiến cô ta thêm phần cẩn thận Thẩm Đình Vũ lấy cốc trà mà Chu Du đang bừng trên tay, kề dưới mũi rồi ngửi ngửi: “Ừm không tệ lắm, rất thơm, làm phiền cô Chu rồi” Nói xong, cậu ta uống cạn một hơi, sau đó dẫn theo Lý Lâm rời khỏi Chu thị Song, cậu ta đã khiến Chu Du cảm thấy ghê tởm Cô ta lập tức xoay người lao vào phòng làm việc của Chu Kiến Quốc, vừa mở miệng đã chất vấn ba mình: “Ba, ba đã ký hợp đồng hợp tác với Thẩm thị chưa? Chúng ta vẫn nên xem lại cẩn thận, xem xong rồi quyết định có ký hay không nhé?” “Con làm gì vậy? Biết bao nhiêu công ty giành nhau để làm hạng mục9với Thẩm thị, chúng ta còn phải lo lắng sao? Ba thấy Thẩm Đình Vũ biết cách đối nhân xử thế hơn Thẩm Đình Thâm nhiều, vẫn nhớ hai nhà có chút giao tình nên cố ý giao hạng mục lần này cho Chu thị chúng ta thực hiện” Chu Kiến Quốc cười vô cùng vui vẻ, cầm bút phê duyệt giấy tờ với tốc độ nhanh hơn rất nhiều
Chu Du đi về phía trước vài bước, tìm được bản hợp đồng hợp tác với Thẩm thị trên bàn làm việc của Chu Kiến Quốc Cô ta vội lật đến trang cuối cùng
Trang cuối là phần ký tên của đôi bên, đã ký xong rồi, ngay cả con dấu cá nhân của Chu Kiến Quốc cũng đóng kín trên mặt giấy
Màu đỏ rực rỡ như máu lọt vào tầm mắt Chu Dụ khiến nội tâm cô ta trở nên5lo lắng không yên: “Tại sao mới đó ba đã ký rồi? Ba không xem kỹ các điều khoản trong đây sao?”
“Một cô nhóc như con thì biết cái gì? Ra ngoài ra ngoài, đừng làm phiền ba” Chu Kiến Quốc thấy Chu Du cực kỳ mất hứng, ông ta không vui nên trợn mắt liếc con gái một cái
Mặt khác, Lý Lâm vừa lái xe vừa suy tư Rốt cuộc Như Kính có nói chuyện kế hoạch Z cho Thẩm Đình Thâm biết không, tại sao cậu ấy chẳng có động tĩnh gì hết Thẩm Đình Vũ ngồi ghế lái phụ và ngáp một cái, thoạt nhìn cậu ta giống như ngủ không đủ giấc: “Dừng xe ở đây đi, tôi còn vài việc cần xử lý” “Dạ” Lý Lâm làm theo lời Thẩm Đình Vũ, đỗ xe sang bên cạnh, anh ta cũng không hỏi đối phương3muốn làm gì Chiếc xe hơi màu đen đỗ trước một trung tâm mua sắm, Thẩm Đình Vũ xuống xe đã lên thẳng lâu năm
Đó là lầu chuyên bán trang phục nữ, trước mỗi cửa tiệm đều bày bán những bộ quần áo đẹp đẽ tinh tế, không ít cô gái ăn mặc xinh đẹp cứ quanh quẩn một hồi trong tiệm Trong số đó, có một cửa tiệm - thoạt nhìn lộng lẫy hơn hẳn So ra thì không gian của tiệm này rộng hơn các tiệm khác rất nhiều
Bốn phía treo những chiếc gương dài, thuận tiện cho khách hàng tha hồ thử quần áo
Một cô gái mặc váy dài màu xanh lá nhạt, khoác áo bành tô màu trắng bên ngoài Bộ trang phục đơn giản rất hợp với khuôn mặt trong sáng nổi bật của cô ta
Nhân viên cửa tiệm đi tới, tiếp đãi nhiệt tình: “Thưa cô, xin hỏi cô muốn mua gì ạ?”
Ánh mắt Chu Kỳ lướt qua mặt tiền cửa tiệm, nhận thấy nhân viên ở đây cũng không tỏ vẻ gì khác thường Cô ta thở phào một hơi nhẹ nhõm, thầm nghĩ rốt cuộc chuyện ngày trước đã qua đi, không còn ai nhớ chuyện con gái lớn của Chu thị - Chu Kỳ suýt bị người ta cưỡng hiếp nữa “Cho tôi lấy hai bộ váy mặc thử” Chu Kỳ vừa nói nhỏ nhẹ với nhân viên, vừa bắt đầu lựa chọn trong số những bộ quần áo được trưng bày Chỉ trong thoáng chốc, mỗi tay cô ta đã cầm một bộ rồi đứng trước gương so tới so lui Nhân viên cửa tiệm cười đến híp mắt, bởi vì hai bộ váy ấy vừa khéo là kiểu mới nhất trong tiệm, bộ nào cũng rất sang trọng Chỉ cần Chu Kỳ lấy một bộ thì phần trăm hoa hồng của cửa tiệm có thể so với tiền lương một tháng rồi
“Thưa cô, hai bộ váy này rất hợp với cô Làn da cô mịn màng, vóc người lại đẹp, mặc mấy bộ này vào sẽ trông rất có thần thái ạ” Nhân viên cửa tiệm bắt đầu khen ngợi Chu Kỳ, dáng người Chu Kỳ đẹp như vậy, quả thật mặc gì cũng rất đẹp
Chu Kỳ nhìn thoáng qua nhãn mác, giá tiền trên đó khiến cô ta khẽ cau mày Không phải cô ta ngại giá đắt mà là từ khi xảy ra sự việc kia, số tiền tiêu vặt do Chu Kiến Quốc chu cấp hàng tháng cho cô ta đều có hạn Nếu cô ta mua hết hai bộ thì tiền tiêu vặt sẽ không đủ; nhưng bảo bỏ qua một bộ, cô ta thật sự không nỡ
Chu Kỳ nhìn qua ngó lại hai bộ váy Không còn cách nào khác, chỉ có thể mua một bộ thôi
Nhân viên cửa tiệm thấy cô ta do dự thì lên tiếng đề nghị: “Cô ơi, hay có chọn bộ này đi, màu trắng ngó sen khá hợp với khí chất của cô”
“Tôi muốn cả hai bộ” Chu Kỳ nói nhỏ Nhân viên cửa tiệm rất vui: “Vậy tôi gói hai bộ lại cho cô nhé?” Nói xong, nhân viên đưa tay lấy đồ mà Chu Kỳ đang cầm Chu Kỳ nghiêng người qua, tránh bàn tay của nhân viên cửa tiệm, buồn rầu bĩu môi: “Nhưng tôi chỉ đủ tiền mua một bộ, chán quá đi”
Nhân viên cửa tiệm: “”
Đúng lúc này, một giọng nam kèm theo tiếng cười bỗng vang lên: “Mua hết đi”
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Nhưng Lý Lâm không phải người nhiều chuyện, anh ta sẽ không vô duyên vô cớ nhắc nhở cô ta
Lý Lâm vừa định mở miệng nói gì đó thì cửa phòng làm việc bị kéo từ trong ra, Thẩm Đình Vũ nhìn Chu Du với nụ cười khinh miệt
Tất nhiên Lý Lâm không thể nói gì nữa, anh ta đi theo sau Thẩm Đình Vũ, nhẹ7nhàng thả lỏng vai Điều này làm Chu Du rất khó hiểu, tuy nhiên cũng khiến cô ta thêm phần cẩn thận Thẩm Đình Vũ lấy cốc trà mà Chu Du đang bừng trên tay, kề dưới mũi rồi ngửi ngửi: “Ừm không tệ lắm, rất thơm, làm phiền cô Chu rồi” Nói xong, cậu ta uống cạn một hơi, sau đó dẫn theo Lý Lâm rời khỏi Chu thị Song, cậu ta đã khiến Chu Du cảm thấy ghê tởm Cô ta lập tức xoay người lao vào phòng làm việc của Chu Kiến Quốc, vừa mở miệng đã chất vấn ba mình: “Ba, ba đã ký hợp đồng hợp tác với Thẩm thị chưa? Chúng ta vẫn nên xem lại cẩn thận, xem xong rồi quyết định có ký hay không nhé?” “Con làm gì vậy? Biết bao nhiêu công ty giành nhau để làm hạng mục9với Thẩm thị, chúng ta còn phải lo lắng sao? Ba thấy Thẩm Đình Vũ biết cách đối nhân xử thế hơn Thẩm Đình Thâm nhiều, vẫn nhớ hai nhà có chút giao tình nên cố ý giao hạng mục lần này cho Chu thị chúng ta thực hiện” Chu Kiến Quốc cười vô cùng vui vẻ, cầm bút phê duyệt giấy tờ với tốc độ nhanh hơn rất nhiều
Chu Du đi về phía trước vài bước, tìm được bản hợp đồng hợp tác với Thẩm thị trên bàn làm việc của Chu Kiến Quốc Cô ta vội lật đến trang cuối cùng
Trang cuối là phần ký tên của đôi bên, đã ký xong rồi, ngay cả con dấu cá nhân của Chu Kiến Quốc cũng đóng kín trên mặt giấy
Màu đỏ rực rỡ như máu lọt vào tầm mắt Chu Dụ khiến nội tâm cô ta trở nên5lo lắng không yên: “Tại sao mới đó ba đã ký rồi? Ba không xem kỹ các điều khoản trong đây sao?”
“Một cô nhóc như con thì biết cái gì? Ra ngoài ra ngoài, đừng làm phiền ba” Chu Kiến Quốc thấy Chu Du cực kỳ mất hứng, ông ta không vui nên trợn mắt liếc con gái một cái
Mặt khác, Lý Lâm vừa lái xe vừa suy tư Rốt cuộc Như Kính có nói chuyện kế hoạch Z cho Thẩm Đình Thâm biết không, tại sao cậu ấy chẳng có động tĩnh gì hết Thẩm Đình Vũ ngồi ghế lái phụ và ngáp một cái, thoạt nhìn cậu ta giống như ngủ không đủ giấc: “Dừng xe ở đây đi, tôi còn vài việc cần xử lý” “Dạ” Lý Lâm làm theo lời Thẩm Đình Vũ, đỗ xe sang bên cạnh, anh ta cũng không hỏi đối phương3muốn làm gì Chiếc xe hơi màu đen đỗ trước một trung tâm mua sắm, Thẩm Đình Vũ xuống xe đã lên thẳng lâu năm
Đó là lầu chuyên bán trang phục nữ, trước mỗi cửa tiệm đều bày bán những bộ quần áo đẹp đẽ tinh tế, không ít cô gái ăn mặc xinh đẹp cứ quanh quẩn một hồi trong tiệm Trong số đó, có một cửa tiệm - thoạt nhìn lộng lẫy hơn hẳn So ra thì không gian của tiệm này rộng hơn các tiệm khác rất nhiều
Bốn phía treo những chiếc gương dài, thuận tiện cho khách hàng tha hồ thử quần áo
Một cô gái mặc váy dài màu xanh lá nhạt, khoác áo bành tô màu trắng bên ngoài Bộ trang phục đơn giản rất hợp với khuôn mặt trong sáng nổi bật của cô ta
Nhân viên cửa tiệm đi tới, tiếp đãi nhiệt tình: “Thưa cô, xin hỏi cô muốn mua gì ạ?”
Ánh mắt Chu Kỳ lướt qua mặt tiền cửa tiệm, nhận thấy nhân viên ở đây cũng không tỏ vẻ gì khác thường Cô ta thở phào một hơi nhẹ nhõm, thầm nghĩ rốt cuộc chuyện ngày trước đã qua đi, không còn ai nhớ chuyện con gái lớn của Chu thị - Chu Kỳ suýt bị người ta cưỡng hiếp nữa “Cho tôi lấy hai bộ váy mặc thử” Chu Kỳ vừa nói nhỏ nhẹ với nhân viên, vừa bắt đầu lựa chọn trong số những bộ quần áo được trưng bày Chỉ trong thoáng chốc, mỗi tay cô ta đã cầm một bộ rồi đứng trước gương so tới so lui Nhân viên cửa tiệm cười đến híp mắt, bởi vì hai bộ váy ấy vừa khéo là kiểu mới nhất trong tiệm, bộ nào cũng rất sang trọng Chỉ cần Chu Kỳ lấy một bộ thì phần trăm hoa hồng của cửa tiệm có thể so với tiền lương một tháng rồi
“Thưa cô, hai bộ váy này rất hợp với cô Làn da cô mịn màng, vóc người lại đẹp, mặc mấy bộ này vào sẽ trông rất có thần thái ạ” Nhân viên cửa tiệm bắt đầu khen ngợi Chu Kỳ, dáng người Chu Kỳ đẹp như vậy, quả thật mặc gì cũng rất đẹp
Chu Kỳ nhìn thoáng qua nhãn mác, giá tiền trên đó khiến cô ta khẽ cau mày Không phải cô ta ngại giá đắt mà là từ khi xảy ra sự việc kia, số tiền tiêu vặt do Chu Kiến Quốc chu cấp hàng tháng cho cô ta đều có hạn Nếu cô ta mua hết hai bộ thì tiền tiêu vặt sẽ không đủ; nhưng bảo bỏ qua một bộ, cô ta thật sự không nỡ
Chu Kỳ nhìn qua ngó lại hai bộ váy Không còn cách nào khác, chỉ có thể mua một bộ thôi
Nhân viên cửa tiệm thấy cô ta do dự thì lên tiếng đề nghị: “Cô ơi, hay có chọn bộ này đi, màu trắng ngó sen khá hợp với khí chất của cô”
“Tôi muốn cả hai bộ” Chu Kỳ nói nhỏ Nhân viên cửa tiệm rất vui: “Vậy tôi gói hai bộ lại cho cô nhé?” Nói xong, nhân viên đưa tay lấy đồ mà Chu Kỳ đang cầm Chu Kỳ nghiêng người qua, tránh bàn tay của nhân viên cửa tiệm, buồn rầu bĩu môi: “Nhưng tôi chỉ đủ tiền mua một bộ, chán quá đi”
Nhân viên cửa tiệm: “”
Đúng lúc này, một giọng nam kèm theo tiếng cười bỗng vang lên: “Mua hết đi”