Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-377
Chương 377: Muốn về bạch thị
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
“Nếu tốt như vậy, anh cứ tự mình quản lý không được sao?” Bạch Nhược Y cũng biết tình hình thực tế của công ty, kể từ lúc lấy được hạng mục hợp tác với nhà họ Thẩm, rất nhiều xí nghiệp đã chủ động tới hợp tác với công ty
Nói đến cũng coi như là dính hào quang của Thẩm Đình Thâm, nhắc tới hạng mục đó, Bạch Nhược Y liền nghĩ đến lời Thẩm Thanh Du nói với mình trước kia
Hạng mục này cũng đã tốn không ít nhân lực tài lực của nhà họ Thẩm, kết quả giao hạng mục cho Bạch Nhược Y, điều này làm cho Thẩm Thanh Du rất tức giận Cố Thần Trạch thở2dài, cảm giác những ý tốt của mình đều bị Bạch Nhược Y đút cho chó ăn, “Anh hỏi em, anh trả công ty lại cho các em, em muốn Bạch thị hay là không muốn?”
Bạch Nhược Y cũng không khỏi nghiêm nghị, bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ vấn đề này, “Sáng sớm hôm nay anh tới đây chính là vì thương lượng chuyện này với em sao? Nhà họ Cổ các anh đồng bán công ty cho em không?”
“Đồng ý chứ, tối hôm qua anh suy nghĩ một đêm, không ngủ, sáng sớm liền chạy tới” Cố Thần Trạch càng nói càng kích động, giơ tay lên xoa đầu mình, “Về phần ý kiến của người trong nhà anh,7anh đã hỏi rồi Ba anh cũng cảm thấy đến lúc anh phải về tổng công ty nhà họ Cổ đi làm, nhưng để cái công ty này cho những người lòng mang ý xấu đó quản lý, anh thật sự không yên lòng Nghĩ tới nghĩ lui, vẫn nên trả Bạch thị lại cho em”
Bạch Nhược Y đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, không biết mặt trời bên ngoài đã lên cao, chiếu sáng toàn bộ căn phòng từ khi nào
Bạch thị
Nói hai chữ này ra chỉ cần mấp máy môi, nhưng nghe lại nặng nề như thế
“Em không biết, bây giờ ba em nghĩ gì nữa?” Bạch Nhược Y cũng biết bây giờ sức khỏe của Bạch Kiển9không có vấn đề lớn gì, sinh hoạt đi làm bình thường thì không có vấn đề
Hơn nữa bây giờ Bạch Kiển còn chưa tới 50 tuổi, cũng có thể miễn cưỡng coi như là đang lúc tráng niên, bắt ông dưỡng lão sớm như vậy, trong lòng của ông nhất định cũng không cam lòng Cố Thần Trạch vỗ đầu cô, “Em ngốc sao, chú nhất định là muốn, Bạch thị là tâm huyết nhiều năm như vậy của một mình chú ấy, nếu em lấy về cho chú, chủ nhất định rất muốn đấy Đàn ông mà, bây giờ chú cũng không có công ty, dĩ nhiên là muốn một chút sự nghiệp”
“Nhưng” Bạch Nhược Y vẫn đoán không5ra suy nghĩ của Bạch Kiển, do dự nhìn Cố Thần Trạch
Cố Thần Trạch lại lấy ra giấy thỏa thuận chuyển nhượng công ty từ trong xấp giấy tờ trên bàn, anh ta chỉ vào số tiền chuyển nhượng trên đó nói, “Em xem thử đi, em đừng nói anh không phải bạn thân, ban đầu dùng bao nhiêu tiền mua được công ty từ trong tay mẹ kể của em, anh trả lại cho các em bấy nhiêu Thấy sao? Đủ để suy nghĩ hay không?”
Bạch Nhược Y tập trung nhìn số tiền phía trên, quả nhiên là số tiền giống nhau Nhưng cứ như vậy, nhà họ Cố không phải thua thiệt sao?
“Không phải, anh trả cái giá này,3ba mẹ anh biết không?” Bạch Nhược Y dở khóc dở cười, cô biết ý tốt trong lòng Cố Thần Trạch, nhưng cũng biết ba mẹ Cố Thần Trạch không thích mình lắm Cô không muốn bởi vì mình mà Cố Thần Trạch và nhà họ Cổ ầm ĩ không vui, cho nên cô phải xác nhận ý kiến của ba mẹ nhà họ Cổ “Em yên tâm đi, ba anh sẽ không trách anh, anh thương lượng qua với ông ấy rồi” Cố Thần Trạch lộ ra nụ cười đắc ý, “Bây giờ anh đã có thể quản lý công ty, cũng đã lọt vào mắt ba anh, dĩ nhiên chuyện của công ty, anh có thể làm chủ”
“Anh nói thật?” Bạch Nhược Y không phải là thánh mẫu gì, mua bán có lời như vậy, ai không làm là kẻ ngu
“Anh lừa em làm gì?” Cố Thần Trạch trừng mắt nhìn Bạch Nhược Y một cái, đồng thời chột dạ chuyển tầm mắt, sau đó đổi đề tài, “Vậy em bảo chú lên đây trước đi, chú vừa nghe tin tức này nhất định rất vui”
Trước kia Bạch thị phá sản, với tình trạng đó thu mua công ty dĩ nhiên là dùng giá cả tốt nhất Bây giờ công ty này đang vận hành suôn sẻ, cho dù Cố Vưu đồng ý cho Cố Thần Trạch bán công ty cho Bạch Nhược Y thì cũng không thể nào đồng ý dùng giá cả tốt như vậy để bán cho cô Mà số chênh lệch, dĩ nhiên sẽ có người trả Người đó là ai, thật ra thì chỉ cần Bạch Nhược Y suy nghĩ nhiều hơn là sẽ biết đầu mối trong đó Trên đời này, còn có ai vẫn luôn nhớ, tâm nguyện của Bạch Nhược Y là giúp Bạch Kiển chấn hưng Bạch thị lại lần nữa
Là Thẩm Đình Thâm
Bạch Nhược Y vội vàng gật đầu, trực tiếp gọi điện thoại cho Bạch Kiến, bảo ông mau lên đây
“Ba, ba mau trở lại, con có chuyện lớn nói với ba” Bạch Nhược Y nhanh chóng nói vào điện thoại “Chuyện gì thế?” Bạch Kiển vừa đi vừa nói “Ba trở lại trước đi, ba trở lại thì sẽ biết” Bạch Nhược Y thúc giục, “Ba còn bao lâu mới về đến nhà vậy”
“Ba ở trong vườn hoa của tiểu khu, có thể mất bao lâu chứ? Ba đến thang máy rồi” Bạch Kiến nói vào điện thoại, trong lòng còn đang suy nghĩ, Bạch Nhược Y có chuyện lớn gì Chờ lúc Bạch Kiến thở hồng hộc trở lại, Bạch Nhược Y lập tức tiến lên đỡ Bạch Kiển, “Sao ba lại chạy về vậy? Sao ba không chú ý sức khỏe chút nào thế?” “Đứa nhỏ này, chẳng phải con hối gấp như vậy trong điện thoại, bà mới phải chạy về sao?” Bạch Kiển cười, trừng mắt nhìn Bạch Nhược Y một cái, hai ba con vẫn hơi giống nhau về một vài biểu cảm trên mặt như thế, “Được rồi, rốt cuộc chuyện gì nói đi” Bạch Kiến ngồi lên ghế sofa, dù ông chạy từ trong thang máy trở về, nhưng trong sắc mặt vẫn rất hồng nhuận, khí sắc cũng rất tốt, không nhìn ra có bệnh gì “Là như thế này, chú, cháu quyết định trả Bạch thị lại cho hai người, giá tiền thì lấy giống như giá trước kia, không biết chú còn muốn Bạch thị hay không?” Cố Thần Trạch kể lại một cách giản lược, sau đó mong đợi nhìn Bạch Kiến Nụ cười trên mặt Bạch Kiển lập tức trở nên ngưng trọng, nhưng đôi mắt thầm lộ ra ánh sáng mong đợi, điều đó không che giấu được Thật lâu sau, lúc Bạch Nhược Y cho rằng Bạch Kiến không muốn công ty nữa thì nghe thấy một giọng nam vang lên trong phòng, “Muốn”
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Nói đến cũng coi như là dính hào quang của Thẩm Đình Thâm, nhắc tới hạng mục đó, Bạch Nhược Y liền nghĩ đến lời Thẩm Thanh Du nói với mình trước kia
Hạng mục này cũng đã tốn không ít nhân lực tài lực của nhà họ Thẩm, kết quả giao hạng mục cho Bạch Nhược Y, điều này làm cho Thẩm Thanh Du rất tức giận Cố Thần Trạch thở2dài, cảm giác những ý tốt của mình đều bị Bạch Nhược Y đút cho chó ăn, “Anh hỏi em, anh trả công ty lại cho các em, em muốn Bạch thị hay là không muốn?”
Bạch Nhược Y cũng không khỏi nghiêm nghị, bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ vấn đề này, “Sáng sớm hôm nay anh tới đây chính là vì thương lượng chuyện này với em sao? Nhà họ Cổ các anh đồng bán công ty cho em không?”
“Đồng ý chứ, tối hôm qua anh suy nghĩ một đêm, không ngủ, sáng sớm liền chạy tới” Cố Thần Trạch càng nói càng kích động, giơ tay lên xoa đầu mình, “Về phần ý kiến của người trong nhà anh,7anh đã hỏi rồi Ba anh cũng cảm thấy đến lúc anh phải về tổng công ty nhà họ Cổ đi làm, nhưng để cái công ty này cho những người lòng mang ý xấu đó quản lý, anh thật sự không yên lòng Nghĩ tới nghĩ lui, vẫn nên trả Bạch thị lại cho em”
Bạch Nhược Y đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, không biết mặt trời bên ngoài đã lên cao, chiếu sáng toàn bộ căn phòng từ khi nào
Bạch thị
Nói hai chữ này ra chỉ cần mấp máy môi, nhưng nghe lại nặng nề như thế
“Em không biết, bây giờ ba em nghĩ gì nữa?” Bạch Nhược Y cũng biết bây giờ sức khỏe của Bạch Kiển9không có vấn đề lớn gì, sinh hoạt đi làm bình thường thì không có vấn đề
Hơn nữa bây giờ Bạch Kiển còn chưa tới 50 tuổi, cũng có thể miễn cưỡng coi như là đang lúc tráng niên, bắt ông dưỡng lão sớm như vậy, trong lòng của ông nhất định cũng không cam lòng Cố Thần Trạch vỗ đầu cô, “Em ngốc sao, chú nhất định là muốn, Bạch thị là tâm huyết nhiều năm như vậy của một mình chú ấy, nếu em lấy về cho chú, chủ nhất định rất muốn đấy Đàn ông mà, bây giờ chú cũng không có công ty, dĩ nhiên là muốn một chút sự nghiệp”
“Nhưng” Bạch Nhược Y vẫn đoán không5ra suy nghĩ của Bạch Kiển, do dự nhìn Cố Thần Trạch
Cố Thần Trạch lại lấy ra giấy thỏa thuận chuyển nhượng công ty từ trong xấp giấy tờ trên bàn, anh ta chỉ vào số tiền chuyển nhượng trên đó nói, “Em xem thử đi, em đừng nói anh không phải bạn thân, ban đầu dùng bao nhiêu tiền mua được công ty từ trong tay mẹ kể của em, anh trả lại cho các em bấy nhiêu Thấy sao? Đủ để suy nghĩ hay không?”
Bạch Nhược Y tập trung nhìn số tiền phía trên, quả nhiên là số tiền giống nhau Nhưng cứ như vậy, nhà họ Cố không phải thua thiệt sao?
“Không phải, anh trả cái giá này,3ba mẹ anh biết không?” Bạch Nhược Y dở khóc dở cười, cô biết ý tốt trong lòng Cố Thần Trạch, nhưng cũng biết ba mẹ Cố Thần Trạch không thích mình lắm Cô không muốn bởi vì mình mà Cố Thần Trạch và nhà họ Cổ ầm ĩ không vui, cho nên cô phải xác nhận ý kiến của ba mẹ nhà họ Cổ “Em yên tâm đi, ba anh sẽ không trách anh, anh thương lượng qua với ông ấy rồi” Cố Thần Trạch lộ ra nụ cười đắc ý, “Bây giờ anh đã có thể quản lý công ty, cũng đã lọt vào mắt ba anh, dĩ nhiên chuyện của công ty, anh có thể làm chủ”
“Anh nói thật?” Bạch Nhược Y không phải là thánh mẫu gì, mua bán có lời như vậy, ai không làm là kẻ ngu
“Anh lừa em làm gì?” Cố Thần Trạch trừng mắt nhìn Bạch Nhược Y một cái, đồng thời chột dạ chuyển tầm mắt, sau đó đổi đề tài, “Vậy em bảo chú lên đây trước đi, chú vừa nghe tin tức này nhất định rất vui”
Trước kia Bạch thị phá sản, với tình trạng đó thu mua công ty dĩ nhiên là dùng giá cả tốt nhất Bây giờ công ty này đang vận hành suôn sẻ, cho dù Cố Vưu đồng ý cho Cố Thần Trạch bán công ty cho Bạch Nhược Y thì cũng không thể nào đồng ý dùng giá cả tốt như vậy để bán cho cô Mà số chênh lệch, dĩ nhiên sẽ có người trả Người đó là ai, thật ra thì chỉ cần Bạch Nhược Y suy nghĩ nhiều hơn là sẽ biết đầu mối trong đó Trên đời này, còn có ai vẫn luôn nhớ, tâm nguyện của Bạch Nhược Y là giúp Bạch Kiển chấn hưng Bạch thị lại lần nữa
Là Thẩm Đình Thâm
Bạch Nhược Y vội vàng gật đầu, trực tiếp gọi điện thoại cho Bạch Kiến, bảo ông mau lên đây
“Ba, ba mau trở lại, con có chuyện lớn nói với ba” Bạch Nhược Y nhanh chóng nói vào điện thoại “Chuyện gì thế?” Bạch Kiển vừa đi vừa nói “Ba trở lại trước đi, ba trở lại thì sẽ biết” Bạch Nhược Y thúc giục, “Ba còn bao lâu mới về đến nhà vậy”
“Ba ở trong vườn hoa của tiểu khu, có thể mất bao lâu chứ? Ba đến thang máy rồi” Bạch Kiến nói vào điện thoại, trong lòng còn đang suy nghĩ, Bạch Nhược Y có chuyện lớn gì Chờ lúc Bạch Kiến thở hồng hộc trở lại, Bạch Nhược Y lập tức tiến lên đỡ Bạch Kiển, “Sao ba lại chạy về vậy? Sao ba không chú ý sức khỏe chút nào thế?” “Đứa nhỏ này, chẳng phải con hối gấp như vậy trong điện thoại, bà mới phải chạy về sao?” Bạch Kiển cười, trừng mắt nhìn Bạch Nhược Y một cái, hai ba con vẫn hơi giống nhau về một vài biểu cảm trên mặt như thế, “Được rồi, rốt cuộc chuyện gì nói đi” Bạch Kiến ngồi lên ghế sofa, dù ông chạy từ trong thang máy trở về, nhưng trong sắc mặt vẫn rất hồng nhuận, khí sắc cũng rất tốt, không nhìn ra có bệnh gì “Là như thế này, chú, cháu quyết định trả Bạch thị lại cho hai người, giá tiền thì lấy giống như giá trước kia, không biết chú còn muốn Bạch thị hay không?” Cố Thần Trạch kể lại một cách giản lược, sau đó mong đợi nhìn Bạch Kiến Nụ cười trên mặt Bạch Kiển lập tức trở nên ngưng trọng, nhưng đôi mắt thầm lộ ra ánh sáng mong đợi, điều đó không che giấu được Thật lâu sau, lúc Bạch Nhược Y cho rằng Bạch Kiến không muốn công ty nữa thì nghe thấy một giọng nam vang lên trong phòng, “Muốn”